Chiến Thiên Chương 5 04: Mưu đồ bí mật.

Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
-----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 504: Mưu đồ bí mật.

Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu




Trong một gian phòng cực lớn, gần như có thể phi ngựa đi dạo, Tạp Tháp Nhĩ hít một hơi thật sâu, trên khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn lộ ra một vẻ mệt mỏi không cách nào hình dung được.

Hoàng tộc Địa ma, chính là một trong thiên địa nhị thập tứ thánh.

Tuy hoàng tộc Địa ma bây giờ không thể nào so sánh với tiền bối thời viễn cổ xa xưa trong truyền thuyết nữa, nhưng có thể liệt danh vào hàng ngũ nhị thập tứ thánh, há có thể là loại hư danh chứ.

Tạp Tháp Nhĩ tuy không phải hoàng tộc Địa ma dùng vũ lực mà nổi danh, nhưng thân thể hắn cũng cường hãn vô cùng. Mà lực lượng tinh thần lại càng cường đại hơn xa khí sư linh giả nhân loại bình thường.



Nhưng cho dù như vậy, Tạp Tháp Nhĩ lúc này vẫn phải mệt mỏi đứt hơi, thiếu chút nữa là nằm lăn ra đất.

"Thiên Hạo huynh, ngươi làm thế nào vậy?"

Sau một hồi lâu, Tạp Tháp Nhĩ tựa hồ đã hồi phục được một chút sức lực, dùng một ánh mắt hâm mộ nhìn Trịnh Hạo Thiên mà dò hỏi.

Lúc này, hai người bọn hắn đã tiến vào cung điện ma thần được năm ngày rồi. Trong năm ngày này, ma thần đại nhân vẫn chưa trở về, nhưng Gia Ma cũng không hề thả lỏng yêu cầu đối với bọn hắn, mà ngược lại còn để lại một đống phù triện trắng thật lớn, bắt bọn hắn phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.

Mặc dù, những phù triện mà bọn hắn phải luyện chế trên cơ bản đều là hắc ám phù triện mà tu luyện giả bình thường cũng có thể luyện chế được, nhưng số lượng mà Gia Ma giao cho bọn hắn thật sự là quá nhiều, cho nên phải mất tới năm ngày, bọn hắn mới thuận lợi hoàn thành được.

Nếu như là năm ngày trước, Tạp Tháp Nhĩ có lẽ còn có một chút không phục Trịnh Hạo Thiên. Nhưng sau khi trải qua năm ngày ác mộng này, hắn đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục rồi.

Chỉ trong vòng năm ngày, Trịnh Hạo Thiên cùng hắn không ngủ không nghỉ, điên cuồng luyện chế đống phù triện trắng mà Gia Ma giao. Mà càng khiến hắn cảm thấy khâm phục là ở chỗ, trong toàn bộ số phù triện đã hoàn thành, số lượng phù triện mà hắn luyện chế không nhiều quá một phần ba. Có nghĩa là, một mình Trịnh Hạo Thiên đã chơi hết hai phần ba tổng số phù triện rồi.

Không như vậy, trong khi hắn đã lâm vào tình trạng kiệt sức, gần như chỉ cần ngả người một cái là tiến vào mộng đẹp, Trịnh Hạo Thiên lại chỉ thoáng mệt mỏi tinh thần một chút thôi. Nhìn bộ dáng của hắn lúc này, cho dù có bắt hắn luyện chế một lần nữa cũng không thành vấn đề.

Đến tận lúc này, Tạp Tháp Nhĩ cuối cùng cũng hoàn toàn bái phục, không còn một chút lòng đố kỵ nào nữa.

Mỉm cười, Trịnh Hạo Thiên bình tĩnh nói: "Không có gì, ta chỉ luyện chế khá thuần thục loại phù triện cấp thấp này thôi."

"Khá thuần thục?"

"Ừ." Trịnh Hạo Thiên thoáng có chút cảm khái, nói: "Bởi vì một số nguyên nhân, cho nên khi ta vừa mới bước vào phù đạo, số lượng phù triện cấp thấp phải luyện chế có hơi nhiều một chút."

Khóe miệng Tạp Tháp Nhĩ thoáng méo xệch. Hắn nhìn lướt qua đống phù triện vứt bừa bãi khắp căn phòng, đối với cái đánh giá "hơi nhiều một chút" của Trịnh Hạo Thiên cũng hiểu được ít nhiều rồi.

Bất quá, cũng chính bởi vì cái hiểu ra này, cho nên mới khiến hắn kinh hãi, không nhịn được mà phát run lên.

"Hay, nói hay lắm." Bỗng nhiên, một đạo hắc khí đột nhiên xuất hiện rồi ngưng tụ thành hình ngay trước mặt bọn hắn.

"Gia Ma đại nhân." Hai người vội vàng đứng dậy, khom người nói.

Gia Ma phất phất tay, nói: "Thiên Hạo nói không sai. Chúng ta luyện chế phù triện, trừ thiên phú và ngộ tính ra, khổ tu cũng đóng vai trò rất quan trọng. Hắc hắc, nếu không có một nền tảng vững chắc, thì cho dù có ngộ tính hơn nữa cũng không thể luyện chế ra phù triện cao giai chân chính. Lầu các đài ngọc, mơ tưởng hão huyền vĩnh viễn là đại địch trên con đường tu hành của chúng ta." Hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng vô cùng: "Ngộ tính của ngươi rất khá, hơn nữa kiến thức cơ bản lại vững chắc như thế, quả thực rất hiếm thấy."

Trịnh Hạo Thiên vội vàng nói: "Đa tạ đại nhân khích lệ."

Gia Ma phân ra một tia thần niệm, chỉ trong nửa khắc ngắn ngủi đã ra soát toàn bộ số phù triện trong gian phòng này.

Dần dần, trên mặt hắn lộ ra một vẻ kinh ngạc, nói: "Thiên hạo, không thể nghĩ tới, ta vẫn đánh giá thấp ngươi."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Đại nhân...."

Gia Ma tán thưởng gật đầu một cái, nói: "Ta để lại cho các ngươi nhiều phù triện trắng như vậy, chính là muốn xem xem kiến thức cơ bản của các ngươi thế nào. Hắc hắc, ngươi chẳng những một mình ôm hết hai phần ba số phù triện, mà trong số những phù triện luyện chế ra, không ngờ không có một tấm hạ phẩm nào, trên cơ bản đều là thượng phẩm và cực phẩm, chỉ có một thành là trung phẩm. Tốt, tốt, tốt...."

Hắn phải nói liên tiếp nói ba chữ tốt, mới có thể diễn tả hết sự vui mừng trong lòng.

Mà lúc này, Tạp Tháp Nhĩ đã trợn mắt líu lưỡi nhìn Trịnh Hạo Thiên, vẻ chấn động cổ quái trong con ngươi giờ lại càng nhiều thêm vài phần.

Trong lòng hắn có một cảm giác bất đắc dĩ vô cùng, rốt cuộc mình đã gặp phải loại quái vật gì đây?

Trong năm ngày luyện chế được nhiều phù triện như thế. Chẳng những thành công toàn bộ mà phần lớn phù triện luyện chế ra đều là thượng phẩm và cực phẩm. Về phần một thành trung phẩm sao.... cái này đã hoàn toàn bị Tạp Tháp Nhĩ làm tròn thành không có rồi.

Gia Ma đột nhiên quay đầu lại, nói: "Tạp Tháp Nhĩ, ngươi thấy chưa?"

"Vâng..."

"So sánh với Thiên hạo, kiến thức cơ bản của ngươi còn kém quá xa." Gia Ma giận dữ hét lên: "Từ giờ trở đi, ngươi cứ ở lại đây mà khổ luyện, chờ đến khi.... đạt tới một nửa tiêu chuẩn của Thiên hạo thì mới được ra ngoài."

Trên mặt Tạp Tháp Nhĩ không còn một chút huyết sắc nào, nhưng hắn vẫn liều mạng hét lớn: "Vâng, Gia Ma đại nhân."

Gia Ma hừ nhẹ một tiếng, vung tay lên, toàn bộ phù triện trong phòng lập tức bay vào trong một chiếc túi không gian. Mà từ trong tay áo cũng bay ra một số lượng phù triện trắng tương đương.

Nhìn đống phù triện gần như có thể đè chết tươi mình, Tạp Tháp Nhĩ choáng váng, chỉ muốn ngất luôn tại chỗ.

"Đi theo ta."

Gia Ma túm lấy tay Trịnh Hạo Thiên, vừa chớp lên một cái, đã mang theo hắn rời khỏi căn phòng này.

"Kiến thức cơ bản của hắn không tốt, phải tôi luyện thêm." Gia Ma ngập ngừng nói, có vẻ miệng không đúng với lòng.

Kỳ thật, với kiến thức cơ bản của Tạp Tháp Nhĩ mà nói, đã sớm đạt tới cảnh giới cực cao rồi. Nếu như không lấy Trịnh Hạo Thiên ra làm thước đo so sánh, thì Gia Ma nhất định sẽ khen không dứt miệng.

Nhưng cũng chính bởi vì xuất hiện cái loại quái thai như Trịnh Hạo Thiên, cho nên yêu cầu của Gia Ma đối với Tạp Tháp Nhĩ lại càng cao hơn mấy bậc.

Nếu để cho Tạp Tháp Nhĩ biết được nguyên nhân này, cũng không biết sẽ có cảm tưởng gì nữa.

Nhìn đôi mắt hắc ám sâu thẳm của Gia Ma, Trịnh Hạo Thiên trong lòng phát lạnh, nói: "Đại nhân, ngài quá khen rồi."

Gia Ma trầm ngâm một hồi lâu, đột nhiên khẽ vươn tay ra, quanh người lập tức tràn ra một đám hắc vụ, bao phủ toàn bộ không gian xung quanh lại.

Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Chỉ cần nhìn bộ dáng Gia Ma lúc này, là biết hắn nhất định có chuyện bí mật muốn nói.

Nơi này chính là cung điện của ma thần đại nhân, với thân phận và địa vị của Gia Ma, nếu muốn giấu diếm thì chỉ có duy nhất một người mà thôi....

"Thiên Hạo." Gia Ma chậm rãi, nói: "Ngươi thành thật nói đi, rốt cuộc ngươi xuất thân từ hoàng tộc nhất mạch nào?"

Trịnh Hạo Thiên hít sâu một hơi, nói: "Gia Ma đại nhân, xin ngài thứ lỗi, trước khi tại hạ ra ngoài, đã từng lập huyết thệ, trước khi dương danh thiên hạ, tuyệt đối sẽ không bôi nhọ tên tuổi tổ tiên."

Gia Ma nhíu mày, lạnh lùng nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng nói: "Lão sư từng nói, chỉ cần là ma tộc ta, đồng thời có thiên phú tu luyện phù triện, thì vô luận cao quý sang hèn ra sao, đều thu làm môn hạ. Cho nên bổn tọa cũng không quản xuất thân lai lịch của ngươi nữa. Nhưng...." Hắn đột nhiên chuyển đề tài, nói: "Bổn tọa có một chuyện muốn nhờ ngươi hoàn thành, không biết ngươi có nguyện ý hay không?"

Trịnh Hạo Thiên thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn đã từng nghe Tạp Tháp Nhĩ đề cập tới cái môn quy này của ma thần đại nhân, cho nên mới có ý niệm trà trộn vào trong. Mà hiện giờ, Gia Ma quả nhiên không hề truy hỏi nữa.

Chỉ là, đại ma vương này có thực lực mạnh như vậy, thì chuyện hắn muốn nhờ nhất định cũng không phải tầm thường.

Cười khổ một tiếng, Trịnh Hạo Thiên bất đắc dĩ, nói: "Đại nhân, ngài nói tại hạ còn con đường lựa chọn nào khác sao?"

Gia Ma khẽ ngây người, rồi bật cười, nói: "Nếu ta đã nói, ngươi đương nhiên không còn lựa chọn nào khác." Hắn vung tay lên, nói: "Kỳ thật, chuyện bổn tọa muốn nhờ ngươi rất đơn giản, chẳng những không có nguy hiểm, mà còn có lợi ích rất lớn."

Trịnh Hạo Thiên lộ vẻ hồ nghi nói: "Xin ngài nói rõ."
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Gia Ma trầm giọng, nói: "Bao nhiêu năm qua, đệ tử mà lão sư thu nhận nhiều vô kể. Tuy hiện giờ phần lớn đã xuất sư, nhưng trong cung điện này vẫn còn năm tên đệ tử nhập thất." Hắn dừng lại một chút, nói: "Dựa theo phân phó của lão sư, cứ hai năm một lần, các đệ tử sẽ tiến hành một cuộc khảo khí. Kẻ bại bế quan khổ tu nửa tháng kiến thức cơ bản, người thắng sẽ được tiến vào bảo khố, tùy ý lựa chọn một kiện chí bảo."

Chân mày Trịnh Hạo Thiên chợt giật giật

Vào giờ khắc này, hắn chỉ thiếu nước nhảy dựng lên nữa thôi.

Gia Ma hừ lạnh một tiếng, nói: "Phù triện chi đạo của lão sư đã đại thành, có uy lực thông thiên triệt địa. Vô số cường giả đều phải cầu xin phù triện của lão nhân gia, hơn nữa còn phải đem chí bảo ra đổi. Cho nên, trong bảo khố của lão sư có vô số chí bảo."

Trịnh Hạo Thiên liên tục gật đầu, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, nếu là như vậy, kiện Thông Thiên sáo trang thứ tư nhất định đang ở trong bảo khố rồi.

"Thiên Hạo, bổn tọa muốn ngươi tham gia khảo nghiệm mười ngày sau, đồng thời giành được chiến thắng." Gia Ma chậm rãi nói ra từng chữ một: "Sau đó, khi ngươi tiến vào bảo khố, hãy lấy cho bổn tọa một thứ."

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên đột biến, trái tim cũng nhảy loạn.

Giọng nói Gia Ma lại biến đổi, tràn ngập một mùi vị hấp dẫn."Đương nhiên, bổn tọa sẽ không để ngươi mất công vô ích đâu. Nếu ngươi đáp ứng, bổn tọa chắc chắn sẽ trả ngươi đủ thù lao."

Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm một lát, nói: "Đại nhân, ngài cũng là đệ tử của ma thần đại nhân, vì sao lại không tự mình xuất thủ?"

"Hừ, thủ đoạn của lão sư thần khí khó lường, bảo khố há là nơi dễ dàng tiến vào được." Gia Ma lạnh nhạt nói: "Hơn nữa, bổn tọa đã sớm xuất sư, đánh mất tư cách tham gia khảo nghiệm rồi. Cho nên nếu muốn tiến vào bảo khố, thì nhất định phải mượn tay người khác."

Trịnh Hạo Thiên mặt mày méo xẹo, nói: "Đại nhân, cho dù tại hạ đáp ứng giúp ngài, nhưng chẳng phải ngài đã nói, ở đây còn có năm vị đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân sao? Chẳng lẽ ngài cho rằng phù triện do tại hạ luyện chế ra có thể đánh bại bọn hắn sao?"

"Thiên phú, ngộ tính và kiến thức cơ bản của ngươi đối với phù triện rất kiệt xuất, chỉ cần toàn lực ứng phó, chưa chắc đã không thể đánh bại bọn hắn." Sắc mặt Gia Ma không chút thay đổi, nói: "Đương nhiên, ngươi chưa từng đi theo lão sư tu luyện, cho nên sẽ thiếu hụt ở một số phương diện. Nếu như lão sư ở đây, cơ hội thắng lợi của ngươi quả thật không lớn, nhưng nếu lão sư đã ra ngoài, thì vô luận là đề mục hay là bình phán, đều do một tay bổn tọa xử lý, thế nào... đã hiểu được?"

Cơ nhục trên mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ giật giât,, cả sắc mặt lẫn ánh mắt đều cổ quái vô cùng.

Sau một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng gật mạnh đầu một cái, nói: "Tại hạ... hiểu rồi....."


Nguồn: tunghoanh.com/chien-thien/quyen-5-chuong-504-bYaaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận