Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Chương 113

Ngồi trong phòng học, trong đầu Lâm Khả Nhi lúc này tràn đầy ký ức của đêm triền miên hôm qua, nhất là lúc hai người ở trong xe, chú Chá thế nhưng dùng phương thức kia tiến vào thân thể cô, hại cô bây giờ nhớ lại vẫn còn thấy đỏ mặt. Suốt đêm, hai người ở trong không gian nhỏ hẹp, hắn dường như không bao giờ thấy đủ, không ngừng đòi hỏi cô cho hắn. Nhưng mà cô thích, cô thật sự rất thích.

Đây là chú Chá của cô, là người đàn ông cô ao ước đã lâu. Cô nguyện ý đem cả thân thể mình giao cho hắn.

Lại nhớ tới buổi sáng về nhà, khi cô đang cùng Lãnh bá bá hàn huyên, Chú Chá liền đem cô ôm lên, hưỡng Lãnh bá bá nói: “Cha, cơ thể tiểu Khả Nhi rất lạnh, con mang cô ấy đi tắm nước nóng.”

Nghe được lời nói của chú Chá, mặt cô liền đỏ rực, trong đầu lập tức xuất hiện vài hình ảnh.

Quả nhiên, bọn họ không đơn thuần là chỉ tắm nước nóng.

Sau khi đem toàn bộ quần áo của cô thoát ra, Chú Chá liền ôm nàng vào trong bồn tắm đã sớm chuẩn bị tốt.

“Chú Chá, anh ra ngoài đi, em muốn tự mình tắm rửa.” Cô thẹn thùng dùng đôi tay che lại thân thể mình, mặc dù cô thừa nhận: nó không hiệu quả cho lắm. Thế nhưng chú Chá căn bản không vì hành động của cô mà dừng lại.

Bàn tay hắn cường thế kéo hai tay của cô ra, mập mờ dùng ngón cái kẹp lấy tiểu anh đào xinh đẹp, âm thanh trầm thấp cười nói: “Nơi này còn cần anh giúp đỡ thì mới có thể rửa sạch nha,còn có nơi này, nơi này, nơi này…”

Bàn tay chú Chá xẹt qua toàn thân cô, một tấc cũng không bỏ qua, ngón tay hắn linh hoạt chu du khắp nơi, đầu tiên là đỉnh căng tròn, sau đó hắn thế nhưng đưa tay vào u huyệt sưng đỏ của cô, nhẹ nhàng xoa bóp.

“A! không cần.” Lúc đó cô chỉ cảm thấy một dòng nhiệt lưu theo nước bên dưới thân thể không ngừng ấm lên. Nơi ngón tay chú Chá tà ác trêu chọc dần nhóm lên một ngọn lửa thiêu đốt các giác quan của cô. Một loại cảm giác thoải mái kì dị lan tỏa khắp toàn thân, tầm mắt cô bắt đầu chìm trong sương mù. Cô khẽ run, ngượng ngùng quở nhẹ: “Ghét! Chú Chá thế nào càng ngày càng xấu, không có chút ý tốt nào.”

Chú Chá đột nhiên cười lớn, tự mình rút đi một thân y phục, nhảy vào trong bồn tắm, chân của hắn vòng quang thân thể cô, đầu hắn dán lên lỗ tai cô: “Lão bà, anh chưa bao giờ nói qua anh là người tốt.”

“Anh là sói đội lốt cừu.” Cô bất mãn hừ nhẹ. Nguyên tưởng rằng chú Chá là một người đàn ông đàng hoàng, tốt bụng lại có chút ngốc, thật không ngờ ở trước mặt cô, hắn càng ngày càng trở nên tà ác, chẳng những không đàng hoàng một chút nào, mà còn giảo hoạt giống như hồ ly ngàn năm.

Chú Chá cười lớn đem cô nhào xuống phía dưới làm nước trong bồn dâng lên đến hông của cô, để cho thân thể hai người thân mật dán vào một chỗ. Chỉ cần hắn nhẹ dùng sức là có thể thuận lợi tiến vào. “Chỉ có tiểu Khả Nhi hiểu anh. Hiện tại sói sám lớn muốn ăn cô bé quàng khăn đỏ!”

Nói xonng chú Chá liền ăn cô triệt để, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, một chỗ cũng không tha. Cho đến khi hoa tâm của cô bị ma sát đến đau đớn, chú Chá mới không đành lòng buông cô ra.

Ôm thân thể cô, những nụ hôn nóng bỏng liên tiếp rơi xuống, khiến cho cô bị hắn mê hoặc. Đột nhiên, trong tròng mắt hắn dâng lên một tia xấu xa, mị hoặc cười một tiếng, đem cô dựa vào thành bồn, hạ thân càng thêm dịu dàng, ở trên hoa kính nhè nhẹ ma sát. “Lão bà, còn muốn sao?”

“Lão công còn đủ sức sao?” Cô nghịch ngợm chế nhạo. Thật ra thì cô biết rất rõ chú Chá cường tráng thế nào, một lần sao có thể đủ? Thân thể cô cũng khát vọng hắn lần thứ hai, thứ ba…!

“Tiểu yêu tinh, công phu của em càng ngày càng cao rồi.” Chú Chá đem tiểu huynh đệ sắp bộc phát gần sát hoa tâm, đẩy mạnh một cái, nhưng lửa nóng nam nhân cũng không có vào sâu bên trong. Hắn bất chấp khát vọng trong lòng, ở trên hoa tâm của cô xoay quanh, ma sát những chỗ nhạy cảm bên trong, khiến cho khát vọng nguyên thủy trong cơ thể cô bộc phát.

“Ưm…” Cảm giác tê liệt bắt đầu truyền khắp toàn thân, thân thể cô cong lên, nghênh hợp hắn: “Lão công, van cầu anh, nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa.”

“Tuân lệnh lão bà.” Chú Chá cười gian, đẩy nhanh tốc độ, làm cho ý thức của cô bắt đầu tan rã, như thể sắp hỏng mất.

“Cô bé quàng khăn đỏ muốn phản kháng?” Bị chú Chá trêu chọc khiến cô vô cùng bất mãn, cảm thấy vừa yêu vừa giận.

“Phản kháng? Tốt! Đến đây đi, chú Chá tùy em xử trí.” Toàn bộ động tác tiến công của Chú Chá đột nhiên dừng lại, cười nhìn nàng. Mặc dù phía dưới không còn luật động, nhưng môi cùng tay hắn vẫn chu du trên người cô, thậm chí còn có ý trêu chọc những chỗ mẫn cảm trên cơ thể nhỏ xinh kia.

Cô không thể bị chú Chá khống chế như vậy được, không chỉ là thuận miệng nói, cô thật sự muốn phản kháng.

Mang theo nụ cười mê hoặc, nàng đánh bay bàn tay xấu xa của Chú Chá, đồng thời cơ thể cũng nhẹ nhàng thoát li khỏi môi hắn, sau đó tư thế liền đảo lộn. Bàn tay nhỏ bé, mềm mại của cô dùng sức ấn lên cơ thể cứng rắn, cường tráng của Chú Chá.

“Có đau hay không?” Cô không có ý tốt hỏi. Bộ ngực này tự nhiên cương cứng thế này để làm gì? Hại cô ấn đau cả tay.

“Nhột, thật là nhột!” Chú Chá chẳng những không kêu đau, ngược lại còn say mê rên rỉ.

“Đại phôi đản, xem em thế nào thu thập anh. Cô không vui rống lên, môi cô cắn lên khuôn ngực rộng trước mặt, cố tình lưu lại dấu răng ở phía trên. “Lần này có đau không?”

“Đau, đau chết anh, lão bà, em cắn thêm hai cái nữa cũng không sao.” Chú Chá cố ý cau mày, trong mắt lại tràn đầy ý cười.

Cô bất mãn vỗ ngực hắn , thấy khuôn mặt tươi cười của chú Chá, cô tức giận. Môi cô mang theo lửa nóng di động xuông dưới, ở trên người hắn lưu lại thật nhiều dấu răng.

Chỉ nghe thấy tiếng chú Chá không ngừng thở gấp truyền vào màng nhĩ cô.

Còn chưa đủ, cô muốn hắn hoàn toàn mất khống chế, vì vậy, mang theo nụ cười giảo hoạt, cô đem môi dán ngay lên điểm hồng trước ngực hắn.

“Lão bà, em thật giỏi!” Đường Chá gầm nhẹ, ngay sau đó là một trần khuấy động long trời lở đất.

…………

“Lâm Khả Nhi, cô có nghe tôi nói không đấy?” Bất chợt giọng nói của một bạn học nữ truyền đến làm cắt đứt mà hồi tưởng đầy kiều diễm của Lâm Khả Nhi.

Cô đỏ mặt ngẩng đầu lên, làm như không biết chuyện gì mà nhìn đối phương. Mới vừa rồi, cô chỉ lo nhung nhớ chú Chá, cô căn bản không nghe thấy bạn học nói với cô cái gì.

“Tôi nói, tối nay cô nhất định phải giúp tôi, tôi muốn cùng hoàng tử ước hẹn. Một cô mập cũng có thể khiến hoàng tử nhiệt tình hôn, tôi không tin tôi đẹp như vậy, mà không chiếm được tình yêu của hoàng tử.” Bày ra vẻ đẹp thùy mị, cô gái kiêu ngạo tuyên thệ.

“Chị họ yên tâm, cứ để em lo.” Lâm Khả Nhi ngây thơ hướng đối phương giơ ngón tay cái nhỏ bé lên bảo đảm.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chinh-phuc-tong-giam-doc-lanh-lung/chuong-116/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận