Cao Chiến Uyên tuy rằng cũng khó hiểu, nhưng chuyện đã tới nước này hắn vô phương cứu chữa, đành phải gật đầu.
- Không thể nào, muốn đánh thật sao?
- Không thể nào đâu, với thực lực của hắn lại dám huyết chiến thể xác chịu từng quyền một, không bị đánh chết mới là lạ.
- Tình thế đang tốt, cho dù không lấy được mấy ngàn vạn tiền ngọc, nhưng bớt chút cũng không thành vấn đề.
- Bồi thường hay không cũng không sao, nhưng sao lại tự đâm đầu vào chết chứ, chuyện này chẳng khác nào đêm động phòng tự nhiên cầm dao thiến mình vậy.
- Không nghĩ ra, thật sư không nghĩ ra.
......
Vừa thấy Nhậm Kiệt muốn đánh thật, mọi người đều hoảng sợ, hoàn toàn không nghĩ tới, không ngờ Nhậm Kiệt nói thật, mà không phải giỡn chơi.
Cao Phi cũng không nghĩ nhiều như vậy, bước ra nhìn chằm chằm Nhậm Kiệt, bẻ tay răng rắc, một bộ muốn đánh chết Nhậm Kiệt vậy.
- Ngươi tới chỗ kia vẽ vòng đi. Nhậm Kiệt chỉ khu vực trung ương nói với Cao Phi.
Nếu là trước kia, bị Nhậm Kiệt sai sử như vậy, bất luận là ở Ngọc Kinh Thành hay là Ngọc Hoàng Học Viện, Cao Phi đã sớm nổi giận rồi. Nhưng trước khác nay khác, lúc này hắn chỉ muốn mau chóng so đấu với Nhậm Kiệt, hắn muốn tụ tay đánh chết Nhậm Kiệt, cho dù một mạng đổi một mạng hắn cũng chấp nhận, cho nên hắn trực tiếp dùng chủy thủ tự tay vẽ ra một cái vòng.
Một trận thanh âm chói tai rít lên, Cao Phi vẽ ra một vòng tròn đường kính hai thước, hắn không cần không gian quá lớn.
Huyết chiến thể xác chịu từng quyền rất hiếm thấy trong giới quý tộc, nhưng lại rất thịnh hành trong quân đội và tầng lớp dưới, đừng thấy chỉ là một cái vòng tròn, bất luận ngươi bị đánh ra hay tránh đi đều phải quay trở lại, trừ phi ngươi hôn mê, nếu không chỉ cần ngươi còn một hơi đều phải trở về chiến đấu tới cùng.
Lần lượt xuất huyết, lần lượt bị đánh bay ra ngoài cũng phải trở về. May mắn bị đánh cho hôn mê, đương nhiên, nếu ngươi giả chết cũng được, nhưng nếu bị người biết ngươi không phải hôn mê, mà không trở về sẽ bị người khác khinh bỉ. Bởi vì đây là huyết chiến thể xác.
- Nhậm gia chủ, ta nhớ rõ huyết chiến thể xác chịu từng quyền cho phép mặc hộ giáp, hộ giáp của con ta ở chỗ ta, cho nên hắn phải mặc hộ giáp mới có thể chiến đấu.
Cao Chiến Uyên nhìn chằm chằm Nhậm Kiệt, hắn muốn xem Nhậm Kiệt rốt cuộc giở trò gì.
Hắn muốn mượn chuyện này thử Nhậm Kiệt, nếu Nhậm Kiệt không cho phép hắn sẽ lấy cớ không cho Cao Phi so đấu, cho dù xích mích cũng kiên quyết không cho, bởi vì hắn có cảm giác chuyện hôm nay thật quỷ dị.
Không phải hắn chưa từng tiếp xúc với Nhậm Kiệt, Cao Bằng bị đánh, ký ức ở đại điện 5 tộc vẫn còn mới mẻ, mà thời gian gần đây, những biểu hiện bất thường của Nhậm Kiệt hắn nhỡ kỹ trong lòng, mặc dù bây giờ rất phiền muộn, rất tức giận, nhưng Cao Phi dù sao cũng là con trai mình, hắn không muốn trơ mắt nhìn con trai xảy ra chuyện.
- Không thành vấn đề, mặc đi, mặc mấy món cũng không thành vấn đề.
Nhưng khiến hắn không nghĩ tới là, Nhậm Kiệt lại hào phóng phất tay bảo hắn tùy ý mà làm.
Điều này làm cho Cao Chiến Uyên càng cảm thấy kỳ quái, càng nghi hoặc, tên Nhậm Kiệt này rốt cuộc muốn làm gì, muốn tự sát cũng không cần như thế chứ, huyết chiến thể xác chịu từng quyền không thể dùng phù văn, vũ khí nha.
- Không cần, chỉ cái loại phế vật hắn...
Nhìn thấy Cao Chiến Uyên lấy ra một bộ chiến giáp Linh khí hạ phẩm đưa cho mình, Cao Phi tự tin đẩy ra.
- Mặc vào. Cao Chiến Uyên nổi giận, thầm nghĩ ngươi trộm linh ngọc ta còn chưa tính, còn dám lôi kéo Lý Thiên Thành đi gây sự, hiện tại lại không biết sống chết, con mẹ nó nếu ngươi không phải con ta, ta đã sớm bầm thây ngươi ra rồi.
Cao Phi đành phải ngoan ngoãn mặc vào, chiến giáp Linh khí hạ phẩm phòng ngự có thể sánh ngang với một kiện Linh khí trung phẩm đỉnh cấp, nó cũng là chiến giấp tốt nhất của Cao Chiến Uyên bây giờ, hơn nữa nếu là chiến giáp Linh khí thượng phẩm trở lên, hắn cũng phải luyện hóa xong mới có thể sử dụng được, hiện tại thì không thể.
Cao Phi mặc vào chiến giáp, chân khí chậm rãi lưu chuyển, vô cùng tự tin bước vào vòng, lần này khác với lần ở học viện, cha mình cùng nhiều người như vậy vây xem, Nhậm Kiệt cũng lớn tiếng đồng ý huyết chiến với hắn, xem hắn còn giở trò gì, hắn chết chắc rồi, mình nhất định sẽ đánh chết hắn.
- Ngươi đã chuẩn bị xong rồi đúng không, vậy cũng nên đến lượt ta. Nhậm Kiệt nói xong chạy tới bên cạnh Thiết Tháp, vỗ vỗ vai hắn cười:
- Quên nói, thị vệ nhà ta tu luyện một loại công pháp tên là Kim Cương Bất Hoại Thể, ta tin nhiều năm như vậy chuyện này cũng không phải là bí mật gì đối với Cao gia các ngươi, tuy nhiên có một chuyện chỉ sợ các ngươi cũng không biết, Kim Cương Bất Hoại Thể này có thể tạm thời cho người khác mượn lực lượng, giống như là bây giờ.
Nhậm Kiệt nói xong Thiết Tháp dựa theo Nhậm Kiệt dùng thân thức căn dặn động thủ, hắn bây giờ là Chân Khí Cảnh tầng thứ hai, miễn cưỡng có thể đem tám, chín lực lượng Chân Khí Cảnh tầng một cho Nhậm Kiệt mượn, bằng cách truyền vào trong cơ thể y.
- Oanh! Nhậm Kiệt đã sớm làm xong chuẩn bị, lực lượng vừa truyền vào, y lập tức thúc dục, quanh người xuất hiện một tầng sáng vàng, giống như mặc một kiện chiến giáp màu vàng vậy, mà y cũng tiến vào vòng đứng đối diện Cao Phi.
Cao Chiến Uyên cảm thấy đầu ông lên, lúc này hắn mới bừng tỉnh đại ngộ, trách không được tên phế vật này vẫn chỉ là Luyện Thể Cảnh lại dám huyết chiến thể xác chịu từng quyền với con trai mình, thì ra là có chiêu này.
- Quá thần kỳ, không ngờ lại có loại công pháp này.
- Như vậy có tính gian dối không?
- Gì mà gian dối, ngay cả áo giáp phòng ngự cũng có thể mặc, ngươi còn không cho người ta sử mượn lực lượng sử dụng sao?
- Không thể nào! Trách không được, tên này quá âm hiểm đi.
- Bất quá hắn chỉ là mượn dùng lực lượng, cũng chỉ là Chân Khí Cảnh mà thôi, ai thua ai thắng còn khó mà nói.
......
Cao Chiến Uyên cũng muốn ngăn cản, nhưng mà một khí đã tiến vào trong vòng huyết chiến thể xác thì chỉ khi có một người ngã xuống mới được xong, đây là quy củ. Tuy nhiên Cao Chiến Uyên dù sao cũng là gia chủ Cao gia, cho dù mượn dùng lực lượng bên ngoài, cũng phải căn cứ vào tình huống bản thân, cho dù có người muốn cho một tên Luyện Thể Cảnh bộc phát ra lực lượng Thần Thông Cảnh, vậy cũng phải xem thân thể tên kia có gánh nổi lực lượng này không đã.
Thân thể không chịu nổi, kết quả chỉ có nổ tan xác mà chết, cho nên Cao Chiến Uyên cũng biết Nhậm Kiệt dù mượn lực lượng cũng chẳng mạnh được bao nhiêu.
- Thì ra ngươi muốn dùng nó để đánh với ta, mình vô dụng, cho dù mượn lực lượng cũng vô dụng, hôm nay ta sẽ đòi lại tất cả khuất nhục cho Phương Kỳ, ca ca Cao Bằng ta. Nhậm Kiệt, đi chết đi.
Cao Phi đã không thể chờ đợi, nhìn thấy Nhậm Kiệt tiến vào vòng, hắn lập tức bước ra một bước, một quyền đánh tới đầu Nhậm Kiệt.
Thấy Cao Phi bạo phát khí thế, đám người Thường lão tứ và Đồng Cường đều nâng nâng, tuy rằng Nhậm Kiệt mượn Thiết Tháp một ít lực lượng, nhưng dù sao vẫn còn quá yếu. Vừa rồi Đồng Cường còn yêu cầu Nhậm Kiệt mượn lực lượng của mình, nhưng lại bị Nhậm Kiệt cự tuyệt, giờ phút này hắn vừa xem vừa lo.
- Thình thịch... Thình thịch... Ngay lúc Cao Phi đánh ra một quyền, Nhậm Kiệt cũng đánh ra một quyền, vòng tròn không rộng lớn gì, căn bản không có không gian tránh né. Đây là chỗ tàn khốc của huyết chiến thể xác chịu từng quyền.
Hai người đều oanh kích đối phương, nhưng Cao Phi cao lớn hơn lại lui về sau 5, 6 bước, lui ra cả vòng tròn, còn Nhậm Kiệt chỉ lui về phía sau hai bước đã ổn định được.
Cao Phi lại tiến vào vòng tròn, lần này đánh ra một quyền mạnh hơn, nhưng trong lòng lại trầm xuống.
Con bà nó, làm sao có thể, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể tên phế vật này mượn cũng quá cứng rắn đi, mình đấm lên người hắn mà cứ như đấm lên thiết bản vậy, đáng ghét, tại sao có thể như vậy. Cao Phi vốn tràn đầy tự tin, bản thân hắn đã cường tráng, thân thể trải lại đạt tới Chân Khí Cảnh đã được rèn luyện.
Vốn hắn còn nghĩ, cho dù Nhậm Kiệt mượn được chút lực lượng này, nhưng mà tên đó ngay cả Luyện Thể Cảnh tầng 7 cũng chưa tới, phỏng chừng mấy quyền đã có thể đánh cho hắn xơ xác, dù sao mượn lực lượng cũng phải cần chống đỡ.
Nhưng lúc đánh nhau rồi hắn mới biết, độ cứng rắn của nó không phải hắn có thể tưởng tượng.
Khiến cho người tức giận là, lần đầu đối quyền, mình lại bị đánh bật ra khỏi vòng tròn.
Tại sao có thể như vậy, hắn chỉ là mượn lực lượng thôi, làm sao có thể...
Mỗi lần đối quyền hắn lại bị Nhậm Kiệt đánh bật ra khỏi vòng tròn, tiếp đó lại xông vào, mà Nhậm Kiệt lại có thể khống chế thân thể ở trong vòng tròn.
Hơn nữa hắn lại không phá được phòng ngự của Nhậm Kiệt, nhưng mỗi một quyền Nhậm Kiệt đánh lên người hắn, khiến cho hắn cũng phải đau đớn. Cho dù có áo giáp phòng hộ Linh khí hạ phẩm, nhưng mà lực lượng truyền vào cũng đánh cho hắn hộc máu, cơ thể đã có một vài chỗ xuất hiện vấn đề, nhưng mà hắn lại cố nhịn. Nếu không có hộ giáp thì hắn đã sớm chết rồi.
Giờ phút này hắn bất chấp mặt mũi, hắn chỉ tự an ủi mình, tên này là mượn ngoại lực, không thể chống đỡ được lâu, mình có thể đánh bại hắn, mình sẽ đánh chết hắn.
- Thình thịch thình thịch... Đã là huyết chiến thể xác chịu từng quyền thì không có nói nhảm, Nhậm Kiệt từng quyền đấm ra. Thế giới này không giống như địa cầu, hắn chỉ là học sinh bình thường nhưng áp lực lại không nhỏ, có lực lượng lại không thể bại lộ, đây cũng là chuyện buồn bực. Hơn nữa Nhậm Kiệt cảm nhận được, Ngọc Hoàng Quyết chính là công pháp rèn luyện thực chiến, đó cũng là lý do mà mình được lão nhân mặt cười rèn luyện mà đột phá liên tiếp.
Một mặt mỗi lần đều có biến cố, một mặt là cơ hội lão nhân mặt cười giúp mình tôi luyện thực chiến, nhất là khi chiến đấu với sát thủ Tàn Hồn Nghiêm Chấn Phi, Nhậm Kiệt càng hiểu đạo lý này.
Đáng tiếc thân phận và tình huống của hắn bây giờ không cho phép hắn động thủ, một khi bị người khác phát hiện tình huống của hắn thì sẽ phiền to.
Hiện tại hắn chỉ là Luyện Thể Cảnh tầng thứ sáu, nhưng có thể chiến đấu ính tử với Chân Khí Cảnh tầng thứ ba, cho dù Nhậm Thiên Hành năm đó cũng không cường hãn được như vậy, vượt cấp khiêu chiến không nói, còn vượt đại cảnh giới khiêu chiến, đây mới là nghịch thiên.
Vấn đề này Nhậm Kiệt luôn lo lắng, sau khi phát hiện chỗ độc đáo của công pháp Kim Cương Bất Hoại Thể Đồng Cường, Thiết Tháp tu luyện có thể cho mượn lực lượng, Ngọc Hoàng Quyết của mình còn có thể mô phỏng một bộ phận, hắn liền nghĩ tới dùng cách này để che giấu. Tuy rằng đây chỉ là tạm thời, nhưng mà vậy cũng đã đủ rồi.
Chiến đấu, Nhậm Kiệt cũng áp lực, hôm nay rốt cuộc đánh một trận thả ga. Cao Phi cũng có tu vi Chân Khí Cảnh, hơn nữa không sử dụng chiêu thức, vũ khí, đối phương còn mặc chiến giáp Linh khí hạ phẩm, nhưng mà Nhậm Kiệt cũng không kém.
Mặc dù không kém nhiều, nhưng Nhậm Kiệt nắm giữ lực lượng, phối hợp với thân thể, cho dù từng quyền đối kích hắn cũng có thể khống chế mình ở trong vòng được, ngược lại Cao Phi lần lượt đánh bật ra ngoài, thoạt nhìn Nhậm Kiệt giống như đang đánh chó điên vậy, cứ đánh bay ra lại quay trở về.
Thực ra bề ngoài mượn lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể chỉ để che giấu, Nhậm Kiệt hoàn toàn dùng lực lượng bản thân để chiến đấu, hắn thể của hắn cũng có thể chịu được lực lượng của Cao Phi.
- Tại sao có thể như vậy, dù thế nào đi nữa thì Cao Phi cũng đã đột phá đến Chân Khí Cảnh à.
- Mượn dùng lực lượng chẳng lẽ có thể mạnh như vậy?
- Không đúng a, Cao Phi còn mặc chiến giáp đấy, sao lại bị đánh như bóng cao su vậy?
- Con bà nó, thật là quỷ dị....
Người chung quanh xem mà trợn mắt há hốc mồm, Cao Chiến Uyên nhíu chặt mày, ban đầu hắn cũng cảm giác sự tình không phải đơn giản như vậy, bây giờ thấy tình huống hai người, hắn lại càng cảm thấy bất an. Nhậm Kiệt hiển nhiên là bắn tên có đích, nhưng mà huyết chiến rồi mình không thể nhúng tay được, nếu không cả đời này Cao Phi không còn mặt mũi ở lại Ngọc Kinh Thành nữa, thậm chí ngay cả danh dự Cao gia cũng bị hao tổn, Nhậm Kiệt lại càng viện cớ, chẳng lẽ kế hoạch của hắn là muốn mình ra tay sao...
Trong lúc người xung quanh nghị luận, Cao Chiến Uyên lại ngờ vực vô căn cứ, Cao Phi cũng bị đánh cho phát điên rồi.
- A... Ta không tin đánh không lại tên mượn lực lượng ngươi.
Lực lượng hai bên không xê xích mấy, vì sao mình liên tục bị đánh bay, giống như bóng cao su lăn ra ngoài vòng tròn? Giờ phút này, Cao Phi điên rồi, gầm ầm lên xông tới oanh kích.
Bởi vì hắn thấy tầng sáng vàng bên ngoài Nhậm Kiệt đã bắt đầu ảm đạm, hắn có cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh tan, hắn quyết định làm một tiếng trống tinh thần hăng hái. Đánh nát hắn, chỉ cần đánh nát cái vỏ rùa này, mình chỉ cần một ngón tay cũng có thể đánh nát hắn, giết chết hắn.
Chính là hiện tại! Nhậm Kiệt nhìn thấy Cao Phi tấn công tới, ánh mắt nhìn chằm chằm ngực Cao Phi. Vừa rồi cũng không phải hắn tùy ý công kích, mỗi một quyền đều đánh lên chỗ yếu nhất của hộ giáp, một hồi liên tục oanh kích, cái hộ giáp này đã bị hao tổn rồi.
- A... Thình thịch... Oanh...
Cao Phi rống giận, Nhậm Kiệt cũng bước ra trước một bước, hai tay bạo phát, một hồi đấm ra mấy chục quyền, đánh lên những chỗ khác nhau trước ngực Cao Phi, tiếng nứt vỡ vang lên, trong lúc mọi người khiếp sợ lại thấy Nhậm Kiệt đột nhiên bay ra ngoài, hơn nữa còn bay ra ngoài hơn mười thước, ầm ầm đụng nát chiếu bạc, tiếp đó hắn ngã xuống.
- Quả nhiên không chịu được, dù sao cũng là mượn lực lượng.
- Thảm rồi, không phải chết rồi chứ?...
Người chung quanh không ngừng lắc đầu nói, vốn bọn họ cũng không coi trọng hành động ngu ngốc của Nhậm Kiệt, mình là phế vật quần áo lụa là còn không biết, cậy gia tộc khi dễ người còn được, không ngờ còn tưởng mình là lão tử Nhậm Thiên Hành của hắn chứ. Bị đánh là đáng.