Trên mặt Tiếu Ân rốt cuộc lộ vẻ tươi cười. Hắn thành khẩn nói: "Dida các hạ. Ta có thể có được thành tựu này, cũng là do nhận được sự trợ giúp và ủng hộ của ngài."Quả thực, nếu không có sự ủng hộ của Dida, Tiếu Ân cũng không có khả năng đi tới thần chi lạc viên một chuyến. Nếu không có gây dựng cơ sở vững chắc khi đó, Tiếu Ân cũng tuyệt đối không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đã tấn thăng tới một bước này.
Dida khẽ lắc đầu, trong giọng nói có một loại cảm khái nói không nên lời: "Ngươi nếu là đệ tử của hắn, như vậy điểm ấy của ta chính là bé nhỏ không đáng kể."Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến. Dida đại tát mãn vẫn nhận nhầm hắn là đệ tử của một người nào đó. Đương nhiên, người này khẳng định là một vị ma pháp sư thiên tài. Nếu không cũng sẽ không chiếm cứ phân lượng lớn như vậy trong suy nghĩ của Dida.
Thực ra Tiếu Ân đã sớm muốn nói thẳng, nhưng khi nhìn gương mặt già nua của Dida, hắn lại phát hiện rất khó mở miệng.
Bởi vì hắn cảm thấy, giữa Dida và vị ma pháp sư không biết tên kia khẳng định là có những quan hệ mà người khác không biết. Hơn nữa còn là loại quan hệ vô cùng thân mật. Nếu Tiếu Ân nói thẳng không phải đệ tử của người kia, chỉ sợ đổi lại là sự thất vọng của vị tát mãn già này.
Chần chừ một chút, Tiếu Ân rốt cuộc quyết định, chuyện này hay là tạm thời cứ bỏ qua một bên.
Trên mặt hắn gạt bỏ vẻ tươi cười, nói: "Dida các hạ, không nói đâu xa. Lúc này đây nếu không phải ngài đã giải quyết mối tai họa ngầm Rui Pike này, như vậy ta căn bản không có khả năng tìm đến một nơi yên tĩnh tiến hành tiến giai."Dừng một chút, Tiếu Ân chân thành nói:
Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói: "Nếu người tự mình ra tay, Rui Pike khẳng định là không thể có kết quả tốt."Dida thở dài tiếc nuối, nói:
Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi: "Con ma sủng còn lại của hắn là gì?"
Hắn nhớ rõ Linnuo từng nói qua, một khi vòng lông vàng trên cổ Đông Lăng Ma Hổ tiêu tan. Như vậy trong vòng một năm sẽ không thể thi triển không gian kết giới một lần nữa.
Vẻ mặt Linnuo cũng kinh ngạc. Hắn kinh ngạc hỏi: "Dida đại tát mãn các hạ, Đông Lăng Ma Hổ của Rui Pike dường như một tháng trước đã thi triển không gian kết giới một lần."Dida ho nhẹ một tiếng. Trên mặt hắn lộ vẻ xấu hổ khó gặp.
Linnuo mặc dù chỉ là một vị đại ma pháp sư lục tinh, nhưng hắn lại có sở trường không ai có thể xem nhẹ. Cho nên ngay cả là Dida cũng rất khách sáo đối với hắn, không hề bởi vì sự nghi ngờ của hắn mà tức giận."Đúng vậy, ta chính vì nhìn thấy trạng thái của con Ma Hổ đó, cho nên mới nhất thời sơ suất." Dida rốt cuộc than nhẹ một tiếng, nói:
Tiếu Ân cảm thấy buồn cười trong lòng. Từ sau khi hắn biết Dida đại tát mãn, vị lão nhân gia này thủy chung đều bày ra một bộ dáng đã tính trước, dường như trong thế giới này, cũng không có thứ gì có thể làm khó được hắn.
Hơn nữa lúc trước khi Tiếu Ân tiến vào trong thành bố trí thánh địa tu luyện, lão cũng đã đáp ứng, giải quyết vĩnh viễn hậu hoạn này vì Tiếu Ân.
Nhưng cuối cùng bởi vì một chút sơ suất của lão khiến lão thất bại trong gang tấc. Đối với lão nhân nhìn như hòa ái dễ gần thực ra tâm cao khí ngạo này mà nói, thực sự là một lần đả kích vô cùng trầm trọng.
Juliana hướng về phía Tiếu Ân nháy mắt. Tiếu Ân lập tức ngầm hiểu, xem ra cô bé vẫn rất quan tâm sư phụ của nàng."Dida các hạ, ngài có thể đả thương Rui Pike thực ra đã vô cùng giỏi." Tiếu Ân an ủi nói:
Tiếu Ân cười ngạo nghễ, nói: "Rui Pike là chủ động tới tìm ta. Chuyện này cũng để do ta đi tìm hắn kết thúc mới phải."Thấy được ánh mắt của Tiếu Ân và nghe được sự tự tin cường đại trong giọng nói của hắn, trong lòng Dida không khỏi sinh ra một chút cảm khái.
Một ma đạo sĩ vừa mới tiến giai, không ngờ lại muốn khiến chiến một ma đạo sĩ thành danh đã lâu. Hơn nữa tên ma đạo sĩ kia chính là một pháp sư am hiểu sử dụng ma thú…
Nếu đổi là một người khác, Dida sẽ nghĩ đến hắn là người không biết trời cao đất rộng, hoặc là ngoài mạnh trong yếu. Nhưng khi Tiếu Ân nói ra những lời này, trong lòng lão lại không khỏi lựa chọn tin tưởng.
Có lẽ bởi vì trên người Tiếu Ân đã xuất hiện quá nhiều kỳ tích cho nên Dida mới lựa chọn tin tưởng hắn không cần lý do.
Gật mạnh đầu một cái, trên mặt Dida lộ vẻ tươi cười, nói: "Hảo chí khí. Tuy nhiên trong khoảng thời gian ngắn khiến ngươi thất vọng rồi."Tiếu Ân kinh ngạc hỏi:
Có thể khiến một vị ma đạo sĩ có thất cấp ma sủng bị thương như vậy, bởi vậy có thể thấy được, Dida rốt cuộc là một người dũng mãnh như thế nào.
Mấy người Kim hâm mộ nhìn về phía Dida. Ở trong lòng bọn họ kỳ thực cũng có loại hy vọng xa vời này. Nếu có một ngày nào đó có thể giống như Dida đại tát mãn, trong lúc nói chuyện có thể đánh cho một gã ma đạo sĩ bị thương. Vậy mới không uổng phí cuộc đời này.
Mọi người theo Dida đi vào bên trong nội bảo phân biệt ngồi xuống. Ánh mắt của vị đại tát mãn này rốt cuộc dừng lại trên người Linnuo, chậm rãi, trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc, nói: "Linnuo các hạ. Trên người ngài cũng có khí tức sắp tiến giai, xem ra lần này cũng có được lĩnh hội sâu sắc."Linnuo vẻ mặt vui mừng, nói:
Tuy nhiên nếu Linnuo đã đáp ứng chuyện này. Như vậy đối với hắn mà nói cũng đã giải quyết được một nỗi băn khoăn.
Dida trầm ngâm một lát, ánh mắt nhìn thoáng qua mọi người. Đối với thực lực của mấy người Tiếu Ân, lão có muôn phần cảm khái.
Những người này thực không hổ là cường giả từ trong tử vong chi địa đi ra, trong một năm ngắn ngủi đã có được thành tựu kiệt xuất như vậy, tiền đồ ngày sau quả thực là không thể hạn lượng.
Ở một khắc này, lão cảm thấy vô cùng vui mừng vì quyết định ngày trước của mình.
Đế quốc Lang Nhân có thể có những người này làm hậu thuẫn, đủ để cam đoan đế quốc hưng thịnh ngàn năm có dư.
Đột nhiên, trên mặt Dida lộ vẻ ngạc nhiên. Hắn giơ tay lấy ra một mặt thiết bài xem xét, vẻ kinh ngạc càng nồng đậm hơn.
Ngay trước mặt đám người Tiếu Ân, lão mở thiết bài ra. Do dự một chút, lão chỉ một ngón tay, trên thiết bài lập tức hiện ra một đạo hào quang. Ở trong đại sảnh hình thành một nhân ảnh hư ảo.
Khóe mắt Tiếu Ân khẽ động. Hắn biết đây thực ra là một loại pháp thuật trong thủy hệ ma pháp. Mà Dida sở dĩ làm như vậy biểu hiện ý tứ coi bọn họ đều như người một nhà.
Hào quang chợt lóe, sau khi Tiếu Ân thấy rõ ràng hình ảnh khuôn mặt của người này trong lòng không khỏi rùng mình, từ trong đôi mắt ra một đạo tinh quang.
Người này không phải ai khác, chính là Hoàng Kim Vương Yidikalun mà hắn từng gặp qua.
Không thể tưởng được trong tay Hoàng Kim thương ưng chỉ có thể hóa thành người thực lớn này lại có tín vật của Dida đại tát mãn. Rất hiển nhiên, giữa hai người khẳng định có quan hệ mà mình không biết.
Nhìn vẻ mặt đồng dạng kinh ngạc của Harrison, Tiếu Ân thầm nghĩ trách không được ngày trước thái độ của Yidikalun đối với bọn họ khác hẳn với Juliana, thì ra trong đó còn có một tầng quan hệ như vậy."Lão bằng hữu, ngươi sốt ruột tìm ta như vậy có chuyện gì sao?" Dida bình tĩnh dò hỏi.
Mấy người Tiếu Ân trong lòng cảm thấy kỳ quái, Vong Linh đảo? Đây là địa phương nào, vì sao lại khiến Dida đại tát mãn cũng cảm thấy thận trọng như vậy chứ?
Yidikalun trầm trọng gật đầu, nói: "Ta đã cảm nhận được năng lượng dao động từ trên Vong Linh đảo. Tuy nhiên khiến người ta kỳ quái chính là, trong đó lại có năng lượng Hoàng Kim, hơn nữa tần suất và cường độ của dao động cũng không dưới ta."Trong mắt Dida hiện lên một tia nghi ngờ, hỏi:
Bởi vì ở trên phiến đại lục này, không có khả năng có sinh vật thứ hai giống như Yidikalun nắm giữ năng lượng Hoàng Kim cường đại như vậy.
Không hiểu sao, khi Yidikalun nói đến Vong Linh đảo, trong đầu Tiếu Ân đột nhiên có một trận dao động kỳ dị, loại cảm giác này vô cùng quái dị.
Hắn có thể khẳng định, danh từ Vong Linh đảo này tuyệt đối là lần đầu tiên hắn nghe được. Nhưng không biết vì sao, hắn lại có cảm giác rất tinh tường, dường như ở nơi đó có vật gì đó rất trọng yếu.
Mày khẽ nhíu lại, Tiếu Ân lâm vào trong suy nghĩ thực sâu khó có thể tự kiềm chế. Bởi vì hắn giống như có một loại dự cảm, đó chính là hắn cũng không xa lạ đối với nơi đó.
Đột nhiên, giống như có một thanh âm chợt vang lên trong đầu hắn."Tiếu Ân, ngươi tìm ta có chuyện gì?"Trong lòng Tiếu Ân một trận kinh sợ. Đây là người nào, lại có thể đem tâm niệm trực tiếp truyền vào trong óc hắn, thực sự là quá đáng sợ.
Tuy nhiên, một giây sau hắn lập tức trấn định lại. Bởi vì hắn lập tức phát hiện, nếu nói thanh âm này đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, không bằng nói từ trong linh hồn của hắn vọng lại. Hơn nữa cỗ linh hồn này tất cả chính là đến từ cốt long.
Sau khi suy nghĩ thông suốt điểm này, Tiếu Ân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cốt long và hắn chính là đã trải qua linh hồn giao hoán khế ước. Như vậy tiến hành ý niệm trao đổi trong khoảng cách xa đương nhiên phải không có bất cứ vấn đề gì.
Chẳng qua kẻ này lần đầu tiên liên hệ với hắn, cho nên mới khiến Tiếu Ân vô duyên vô cớ kinh sợ một trận mà thôi."Corey đại nhân. Ngài làm sao lại đột nhiên xuất hiện?"
Tuy rằng không biết vì sao cốt long lại tới nơi được gọi là Vong Linh đảo kia săn bắt vong linh. Nhưng trong lòng Tiếu Ân rõ ràng, cũng chỉ có năng lượng Hoàng Kim trên người kẻ này mới có thể khiến Yidikalun kiêng kị không thôi.
Tuy nhiên nghe ngữ khí của Dida và Yidikalun, dường như cực kỳ bất mãn đối với hành vi của cốt long. Nếu song phương thực sự xảy ra xung đột, như vậy hắn bị kẹp bên trong mới khó xử đây.
Cốt long giống như nhớ tới cái gì, nói: "Tiếu Ân, chúc mừng ngươi thành công tiến giai. Tốc độ tu luyện của ngươi cực nhanh, thực sự là vượt ngoài ý liệu của ta."Tiếu Ân cười khổ một tiếng, dùng tâm niệm nói với tồn tại cường đại trong linh hồn:
Hắn đương nhiên biết thân phận chân chính của cốt long. Thứ gì đó có thể khiến tên có thể so với thần linh này cũng coi trọng, hơn nữa ra sức đề cử, tuyệt đối sẽ không phải là mặt hàng rác rưởi gì.
Chỉ có điều, cái tên Vong Linh đảo này, vừa nghe đã biết nguy hiểm trùng trùng. Như vậy mình có nên đi xem không đây?
Chính lúc này, thanh âm của Dida lại một lần nữa truyền tới tai."Yidikalun, ngươi tính toán làm sao bây giờ?"
Ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua mọi người, rốt cuộc nói: "Tiếu Ân các hạ, ngươi và Linnuo các hạ đi nghỉ ngơi trước đi."Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi:
Đối diện với những ánh mắt hoài nghi này, Tiếu Ân vội vàng nói: "Đã sớm nghe qua thịnh danh của Vong Linh đảo, cho nên ta muốn đi xem qua. Hiện giờ đã có cơ hội này, đương nhiên là chuyện nhất cử lưỡng tiện."Nói đến đây ngay cả chính hắn cũng không tin. Trong nụ cười của Tiếu Ân thực sự có thêm vài phần xấu hổ.
Vong Linh đảo, danh như ý nghĩa, đó nơi vong linh tập trung, cũng không phải là danh lam thắng cảnh gì. Chỉ cần không phải là ngu ngốc, khẳng định đều sẽ e sợ trốn tránh nơi này.
Đột nhiên, Carter tiến lên một bước. Hắn hít sâu một hơi, kiềm chế cảm động và cảm kích tràn đầy trong lòng, trầm giọng nói: "Sư phụ, con biết người muốn lấy được ma hạch của vong linh cao giai để chế tác ma pháp trượng cho con. Chẳng qua chuyện này nên do con chính mình đi vào mới phải."Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ. Đặc biệt là hai người Linnuo và Dida ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn đầy khen ngợi, thậm chí còn có một chút khâm phục.
Nếu nói Tiếu Ân vô duyên vô cớ muốn đi tới Vong Linh đảo, căn bản là không ai tin tưởng.
Nhưng Carter ra mặt, lập tức khiến mọi người nhớ tới.
Trong mấy người đệ tử của Tiếu Ân đúng là còn có một ma pháp sư sở trường về vong linh hệ ma pháp. Mà mọi người đều biết, ma pháp sư vong linh hệ muốn phát huy ra uy lực cường đại nhất, thì nhất định phải sử dụng ma hạch của ma thú vong linh cao cấp chế tác ma pháp trượng mới được.
Vừa nghĩ tới Tiếu Ân vì đệ tử của hắn, lại không quản dấn thân vào hiểm cảnh, trong lòng mọi người không tự chủ được nổi lên nỗi lòng khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn đạt.
Đặc biệt là mấy người Kim, hô hấp của bọn họ đều có vài phần dồn dập.
Bởi vì bọn họ biết, mặc dù lúc này Tiếu Ân ra mặt vì Carter, nhưng nếu đổi lại là bọn họ, Tiếu Ân khẳng định cũng sẽ xuất thủ không chút do dự.
Nhìn một vòng những ánh mắt tràn đầy các loại cảm xúc tôn kính, hâm mộ, bội phục, trong lòng Tiếu Ân thực có chút dở khóc dở cười.
Tuy rằng da mặt của Tiếu Ân rất dày, nhưng da mặt hắn cho dù có dày hơn nữa, ở giờ phút này cũng cảm thấy trên mặt mơ hồ phát sốt."Carter, không được nói bậy. Ta đi Vong Linh đảo là vì…" Nói đến đây Tiếu Ân không khỏi dừng một chút, bởi vì hắn nghĩ tới, ngoại trừ bản thân hắn, cũng không có bất cứ ai biết đến chuyện của cốt long, lúc này cũng không thể để lộ ra.
Tuy nhiên chính bởi vì hắn tạm ngừng, ngược lại làm cho mọi người càng tin tưởng hơn.
Nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, Tiếu Ân thở dài một tiếng, từ bỏ giải thích. Bởi vì hắn đã hiểu, dưới tình huống như vậy, bất kể hắn giải thích như thế nào, cũng sẽ không có người tin tưởng mình.
Nhìn Carter, trong lòng Tiếu Ân quả thực đã hạ quyết tâm. Đã sai thì sai, như vậy lúc này liền tìm cho Carter một viên ma hạch của ma thú vong linh hệ cao cấp.
Tiếu Ân sở dĩ có hào khí và tự tin như vậy, tất nhiên có liên quan tới thực lực của hắn tăng nhiều, đã tiến vào hàng ngũ ma đạo sĩ, nhưng càng chủ yếu chính là, cốt long hiện tại đang ở trên Vong Linh đảo.
Có người này giúp đỡ, ngay cả là Yidikalun sợ là cũng khó thoát khỏi độc thủ của cốt long."Sư phụ. Ta muốn đi cùng người." Carter cung kính nói.
Tiếu Ân liếc mắt nhìn Dida, chỉ thấy trên mặt lão lộ vẻ ngượng nghịu, Tiếu Ân lập tức nói: "Carter, sứ giả của Dida đại tát mãn đương nhiên chỉ có một người. Nếu thành đoàn kết đội đi tới, chẳng phải là bôi nhọ mặt ngài sao."Dida cười khổ nói:
Tuy nhiên cũng chỉ có mấy người Kim mới hiểu được. Tiếu Ân để bọn họ rời xa đế đô trên danh nghĩa là không cho bọn họ ham mê sự phồn hoa của đế đô, nhưng trên thực tế là để bọn họ tránh Dida đại tát mãn, đến một vùng đất hoang vu tìm một địa phương thích hợp vào trong Hoàng Kim kết giới tu hành.
Dù sao, ngoại trừ mấy người bọn họ nhất mạch truyền thừa này, bất cứ kẻ nào cũng không biết được bí mật về Hoàng Kim kết giới này.
Dida do dự một chút, mặc dù ở trong lòng lão không cho việc Tiếu Ân dạy bảo các đệ tử tiến hành cuộc sống khổ tu kia là đúng, nhưng lão lại nói không nên lời.
Tuy rằng tu vi của bản thân lão quả thực cao hơn Tiếu Ân nhưng so sánh trình độ dạy đồ đệ chính là thiên soa địa viễn rồi.
Juliana mặc dù cũng đạt tới cảnh giới đại tát mãn nhưng thúc đẩy nàng tiến giai lại là lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ mà Tiếu Ân tặng cho và đại lượng linh vật.
Mà mấy đệ tử này của Tiếu Ân, dưới sự dạy dỗ của hắn, tất cả đều đã trở thành đại ma pháp sư. Độ khó khăn trong đó như thế nào, chỉ cần là người hiểu biết đều biết rất rõ ràng.
Cho nên, dù cho Dida đại tát mãn có tự tin hơn nữa, cũng không dám ở phương diện này vung tay múa chân với Tiếu Ân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.comTrầm ngâm một chút, Dida khẽ thở dài một tiếng. Nếu Tiếu Ân kiên trì muốn đi Vong Linh đảo, lão cũng không có lý do phản đối.
Dù sao, ở trong toàn bộ đế quốc Lang Nhân, đạt tới cấp bậc ma đạo sĩ cũng chỉ có hai người mà thôi. Bất kể là lão hay là vị trong hoàng cung kia đều không thích hợp rời khỏi đế đô."Tiếu Ân các hạ. Ta muốn nói chuyện riêng với ngươi." Dida trầm giọng nói:
Mấy người bọn Kim liếc mắt nhìn nhau một cái, dưới sự ra hiệu của Tiếu Ân cũng rời khỏi phòng. Mặc dù bọn họ rất hiếu kỳ muốn biết chuyện này, nhưng cũng không dám nghe lén.
Đợi sau khi mọi người đều rời khỏi, Dida nói thẳng vào vấn đề: "Tiếu Ân các hạ. Ta giải thích cho ngươi chuyện của Vong Linh đảo từ một trăm năm mươi năm trước."Ánh mắt Tiếu Ân sáng lên, vẻ mặt cấp bách. Đương nhiên, biểu tình này ít nhất có hơn một nửa là giả vờ.
Vong linh quân chủ tương đương với ma đạo sĩ trong thế giới nhân loại. Tiếu Ân cho dù đụng phải cũng có nắm chắc không rơi xuống hạ phong. Nhưng vong linh đế vương thì không như vậy. Đó chính là tương đương với truyền kỳ pháp sư trong thế giới nhân loại.
Cho dù Tiếu Ân có tự tin gấp trăm lần cũng không dám nói có thể chống lại địch thủ như vậy. Trên đầu hắn mơ hồ đổ mồ hôi lạnh. Tên cốt long này thực sự là không biết phân biệt, không phải nói còn chưa khôi phục sao, như thế nào lại chạy tới trong nhà của vong linh đế vương người ta săn bắt vong linh, thực sự là không biết sống chết là gì.
Ở một khắc này, ý niệm muốn tới Vong Linh đảo săn bắt cao cấp vong linh trong đầu của hắn lập tức dao động rồi.
Dida tiếp tục lắc đầu, nói: "Một trận chiến của một trăm năm mươi năm trước, một vị ngàn năm truyền kỳ trên đại lục dẫn theo chúng ta cùng phần đông cao thủ trên Vong Linh đảo tiến hành một hồi đại chiến."Khi nói tới đây, ngay cả là Dida cũng không khỏi lộ vẻ sợ hãi trong ánh mắt.
Tiếu Ân lập tức hiểu được, trận chiến năm đó khẳng định là oanh oanh liệt liệt đến cực điểm. Cho nên đến tận hôm nay vẫn để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng Dida."Dida các hạ. Kết quả của trận chiến này như thế nào?"