Lựa chọn một nơi để hạ xuống, Tiếu Ân thông qua linh hồn khế ước kêu gọi hắc long vương.
Chỉ mất một lát, trong đầu hắn truyền đến giọng nói của hắc long vương: "Tiếu Ân có chuyện gì?"Nghe giọng nói của hắc long vương tràn ngập vẻ ngái ngủ, Tiếu Ân có chút sáng tỏ, lão long vương này hấp thu đủ năng lượng trên Vong Linh đảo, nên đi ngủ để tiêu hóa đây.
Linh hồn cường đại xung kích đầu Tiếu Ân, khiến hắn thống khổ rên một tiếng.
Giọng nói áy náy của hắc long vương lập tức truyền tới: "Xin lỗi, ta quá kích động, mấy vạn năm qua không nghe thấy tin tức của đồng tộc, tin tức này khiến ta rất chấn động."Tiếu Ân cười khổ, tiếp nhận lời xin lỗi của hắn. Mặc dù vừa rồi không dễ chịu tí nào cả, nhưng nếu để Tiếu Ân ở vị trí của hắc long vương, thậm chí biểu hiện của Tiếu Ân còn điên cuồng hơn.
Nhưng nếu hắc long vương đã nói vậy, Tiếu Ân cũng chỉ có thể tiếp nhận, có lẽ do cấu trúc gien của nhân loại và long tộc khác nhau nên năng lực dự đoán này cũng khác nhau.
Hắc long vương thông qua linh hồn truyền tin tức tới, Tiếu Ân lập tức ngầm hiểu, hắn mở to hai mắt, lập tức thấy đám người Kim đang cẩn thận thủ vệ bên cạnh hắn, còn hai trưởng lão của bộ tộc hắc long đứng cách đó không xa, dùng ánh mắt chờ mong chăm chú nhìn hắn.
Hơi cười, Tiếu Ân bước ra khỏi vòng vây của đám người Kim, tới trước người Lida, vươn tay chỉ một cái, một cỗ năng lượng từ ngón tay hắn phát ra, tiếp theo tin tức hắc long vương truyền đạt trực tiếp truyền vào ý thức của hai vị long tộc.
Một giây sau, hai vị trưởng lão long tộc lộ ra sắc mặt vui mừng. Chờ đợi mấy vạn năm, cuối cùng cũng được đền đáp, tâm tinh dao động cường đại khiến Tiếu Ân có cảm xúc kỳ dị.
Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm kỳ quái.
Nguyên lực lượng tâm tình cũng cường đại như thế, nếu có thể nắm giữ lực lượng này trong tay, chỉ sợ uy lực to lớn không hề dưới lực lượng của ma pháp.
Nhưng lực lượng tâm tình không dễ nắm bắt như ma pháp, ít nhất theo sự hiểu biết của Tiếu Ân, chưa có người nào làm được điều này.
Hai trưởng lão long tộc đột nhiên cúi đầu với Tiếu Ân, cảm kích nói: "Tiếu Ân các hạ, long vương đại nhân có thể thoát vây là nhờ công lao của ngài, chúng ta đại biểu cho bộ tộc hắc long cảm tạ ngài."Tiếu Ân cười hắc hắc nói:
Do dự một chút, Bulliet nói: "Tiếu Ân các hạ, ta vừa rồi có nghe qua, ngài thu được một con thất cấp u linh mã trên Vong Linh đảo."
Nhưng hắn hòa hoãn nói: "Tiếu Ân các hạ, pháp sư Carter, kỳ thực ta có thể trợ giúp các ngươi chuyện này."Trong lòng Tiếu Ân vui vẻ, đôi mắt phát sáng, vội vàng nói:
Nếu như hắn không mang hắc long vương ra khỏi sân chơi của thần linh, nếu như hắn không trao đổi linh hồn khế ước với hắc long vương, như vậy đừng nói giờ phút này Bulliet không hỗ trợ, dù hắn và Hắc Toàn Phong đi trộm thạch long lần nữa, chỉ sợ cũng không thuận lợi như vậy.
Giao không gian ngủ đông cho Bulliet, Tiếu Ân dùng ánh mắt ra hiệu cho Carter tiến lên.
Hơi do dự một chút, Carter vẫn tiến lên.
Hắn vốn dựa vào thực lực của mình để hàng phục thất cấp u linh mã, nhưng hiện giờ Tiếu Ân đã phân phó thì hắn sẽ làm theo.
Từ điểm này có thể thấy được, Carter có lòng tin vào mình như thế nào, hắn tin mình nhất định trở thành ma đạo sỹ, thậm chí còn đạt được cấp độ cao hơn, cho nên mới không quan tâm tới sự trợ giúp của Bulliet.
Bulliet nhẹ nhàng điểm một cái, u linh mã trong không gian ngủ đông xuất hiện ở bên ngoài.
Cả người u linh mã bao phủ trong màu đen quỷ dị, nó có thực lực cực kỳ cường đại. Hơn nữa linh hồn của nó được Stiller trả lại, nên thực lực của nó tăng lên một ít.
Chỉ là đối mặt với mười hai quân vương, nó không có cơ hội để chạy thoát. Bị phong ấn trong không gian ngủ đông, lần này nó đi ra, nó muốn phát uy một phen. Bất chợt một cỗ uy áp giống như thái sơn áp đỉnh giam cầm nó lại, khiến nó không thể nào nhúc nhích.
Nhất thời u linh mã có thực lực cường hãn đứng im, ngay cả một ít ý niệm vừa mới xuất hiện trong đầu cũng tan biến.
Bởi vì nó đột nhiên cảm ứng được, cỗ lực lượng này giống như vong linh đế vương.
Vong linh đế vương đó, đó chính là tồn tại giống như thần linh trên Vong Linh đảo, dù mười hai quân vương có gặp đế vương, cũng không dám làm trái, huống chi nó chỉ là thất cấp u linh mã.
Đầu Bulliet vỡ ra, nhưng không có máu tươi chảy ra, mà ngưng kết thành một hạt châu màu đen.
Tiếu Ân cảm ứng được năng lượng của hạt châu, không khỏi biến sắc, ánh mắt nhìn Bulliet có chút khác thường.
Hạt châu này không phải là hạt châu bình thường mà nó bao hàm trí tuệ và ma hạch của Bulliet.
Có thể nói Bulliet ngưng kết hạt châu này, bản thân hắn sẽ đại thương nguyên khí, mặc dù không rớt xuống một cấp, nhưng bị thương tổn rất lớn.
Tất nhiên, chiếm được hạt châu này, u linh mã giống như được tẩm bổ, thực lực của nó tăng trưởng cực nhanh, thậm chí ngày sau đột phá tới bát cấp quân vương cũng không phải chuyện xa vời.
Quả nhiên khi hạt châu này tiến vào cơ thể u linh mã, hình dáng của u linh mã thay đổi cực lớn.
U linh mã vốn hư ảo này lại giống như thực chất. Yết hầu của nó phát ra tiếng hí, mặc dù còn xa mới bằng long ngâm của Hắc Toàn Phong, nhưng cũng rung động lòng người.
Bốn vó của u linh mã có ngọn lửa màu trắng, không an phận đá lên mặt đất vài cái, phát ra một tiết tấu đồng đều.
Khuôn mặt của Carter lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, dù là ai thấy được tuấn mã như thế, trong lòng không tránh khỏi mừng rỡ.
Cũng không biết Bulliet ngưng tụ ra hạt châu có hạ lệnh gì, mà u linh mã lập tức tới trước người Carter, vươn đầu lưỡi dài, dường như muốn lấy lòng Carter, thái độ thân mật này không hề kém Hắc Toàn Phong.
Tiếu Ân khâm phục nhìn Bulliet. Không thể không nói, trên một số phương diện, long tộc đúng là được trời ưu đãi. Cho dù bọn họ đã chết, nhưng cũng hơn loài người.
Gật đầu một cái, Tiếu Ân nói nhỏ: "Trưởng lão, đa tạ ngài!"Hắn lấy ra hai viên tử kim tinh thạch nói:
Bulliet thành khẩn nói: "Tiếu Ân các hạ, chúng ta ẩn cư trên tinh cầu này mấy vạn năm, thời gian dài như vậy, nếu như chúng ta nguyện ý, đã sớm trở thành vong linh đế vương."Sắc mặt Tiếu Ân động, đúng vậy, với thực lưc trưởng lão long tộc, thời gian dài như vậy sao có thể đình trệ ở cảnh giới quân vương.
Trong lòng Tiếu Ân bừng tỉnh, nguyên mục đích cuối cùng của bọn họ giống hắc long vương, đều muốn sống lại.
Chỉ cần nhìn hắc long vương chỉ sót lại một đống xương cũng có thể khôi phục lại, như vậy hai trưởng lão long tộc, dưới sự trợ giúp của hắn cũng có thể làm được điều này.
Nhưng nghe khẩu khí của hắn, dường như trở thành vong linh đế vương sẽ không làm được điều này, mấy vạn năm qua bọn họ kiệt lực áp chế năng lượng của bản thân để không trở thành vong linh đế vương.
Thuần phục xong u linh mã, hai vị trưởng lão long tộc lập tức cáo từ, mặc dù bọn họ không có thân thể, nhưng tốc độ còn nhanh hơn cả Hắc Toàn Phong, khiến đám người Tiếu Ân cảm thán sự cường đại của long tộc.
Carter chiếm được u linh mã, có vẻ rất cao hứng. Trong mọi người, ngoài Tiếu Ân, hắn là người đầu tiên có ma sủng. Mặc dù ma sủng này thuộc vong linh hệ, nhưng cũng khiến mọi người hâm mộ.
Trải qua sự kiểm tra của đám người Tiếu Ân, mặc dù linh tính của u linh mã tăng, thực lực được đề cao, nhưng chỉ đạt tới thất cấp đỉnh phong mà thôi, ngày sau có thể đột phá được cực hạn thành quân vương hay không cũng chưa thể khẳng định được. Tuy nhiên Carter cam đoan, nhất định sẽ khiến u linh mã trở thành cấp bậc quân vương.
Đoàn người một lần nữa trở về tòa thành của Harrison, ở chỗ này chờ đợi đám người Dida trở về.
※※※
Nửa tháng sau, Dida mang theo Harrison, Juliana và đại sư Linnuo trở về. Nhìn vẻ mặt hưng phấn của đám người Harrison, dường như chuyến này có nhiều thu hoạch.
Tiếu Ân hỏi Linnuo, nguyên bọn họ phải tới một chỗ vô cùng xa xôi. Là đại sư chế tạo ma pháp trượng, ma pháp trượng do Linnuo chế tạo ra khiến đối phương vô cùng hài lòng, vì vậy Harrison và Juliana thu được nhiều chỗ tốt, có sự trợ giúp lớn đối với thực lực của bọn họ.
Dida rất quan tâm tình huống trên Vong Linh đảo, hắn sớm biết đại khái tình huống từ Yidikalun, nhưng Tiếu Ân lại nói cho lão một ít bí mật.
Trong một gian tĩnh thất, chỉ có Tiếu Ân và Dida, giờ phút này với thân phận của Tiếu Ân, quả thực có thể ở cùng một chỗ với Dida.
Lấy ra một bộ hình ảnh ma pháp, Tiếu Ân đem hình ảnh trên Vong Linh đảo cho Dida xem, đặc biệt là cảnh đông đảo quân vương đấu với hắc long vương, càng khiến mồ hôi lạnh của Dida đại tát mãn chảy ròng ròng.
Mặc dù thông qua Yidikalun biết được tình huống bên trong, nhưng miệng nói sao bằng với hình ảnh thực tế sống động.
Biểu hiện cường đại của hắc long vương đủ khiến bất cứ cao thủ đồng bậc sinh ra cảm giác tâm tàn ý lạnh.
Để Dida đại tát mãn xem xong, Nhất Hào thu hình ảnh lại, Dida không nói lời nào, ngồi im một chỗ. Hai mắt của lão khép hờ, một lúc lâu sau mới thở dài một tiếng nói: "Thần bí nhân này là ai? Chẳng lẽ hắc quỷ đại lục xuất hiện ngàn năm truyền kỳ sao?"Trong lòng Tiếu Ân buồn cười, hắc long vương giả thần giả quỷ quả thực khiến nhiều người đau đầu.
Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng nói: "Dida đại tát mãn, ngài có biết tại sao hắc quỷ pháp sư tấn công Vong Linh đảo không?"Đôi mắt Dida hiện lên tinh quang, hỏi:
Thân hình Dida hơi chấn động, bất luận ai tiếp xúc với thần tượng cũng sinh ra phản ứng như thế.
Dưới sự áp chế của lực lượng thần bí, dù đạt tới cảnh giới ma đạo sỹ, cũng rất khó thừa nhận được.
Một lúc sau, Dida mới thở ra một hơi. Dần khôi phục lại như bình thường.
Lúc này Tiếu Ân mới giải thích: "Ngài hiểu lầm rồi, ta không phải nói thần tượng này là thần tích của thần linh, mà nói thần tượng này còn một chút thần lực chưa tiêu tán."Dida chần chừ một chút, khuôn mặt hiện lên một tia ửng đỏ nói:
Dida đứng lên, chậm rãi đi lại trong phòng.
Lần đầu tiên Tiếu Ân nhìn thấy lão thất thố như thế, nghĩ lại chuyện này cũng không phải chuyện đùa.
Dida bước đi càng ngày càng chậm, hai hàng lông mày của lão co lại. Rõ ràng lão đang tự hỏi. Rốt cuộc, lão ngừng lại nói: "Tiếu Ân, ta có một chuyện muốn nhờ ngươi."
Một lát sau, đột nhiên Dida cười: "Mặc dù thần cách đối với ta vô ích nhưng đối với một số người lại là quan ải có tác dụng quan trọng."Tiếu Ân nao nao, hỏi:
Dida khẽ lắc đầu, thở dài nói: "Nhưng thần cách sao có thể dễ dàng có được, ít nhất tinh cầu của chúng ta khó có thần cách tồn tại, cho nên ngàn năm truyền kỳ mới rời bỏ mảnh đất này, tiến vào hành trình nguy hiểm để cầu có được thần cách."Tới bây giờ, Tiếu Ân mới hiểu, tại sao mấy vạn năm qua, ngàn năm truyền kỳ trên đại lục lại cằm đầu lao vào vũ trụ, nguyên bọn họ theo đuổi mục tiêu cao hơn, chỉ là điều này đối với Tiếu Ân mà nói lại là một câu chuyện xa vời.
Thu ma pháp truyền tin lại, Tiếu Ân nói: "Ta hiểu ý của ngài, nếu như thần tượng trên hắc quỷ đại lục thực sự có thần cách, chắc chắn sẽ có vô số người mơ ước. Nếu như trên đại lục còn tồn tại ngàn năm truyền kỳ, chắc chắn bọn họ sẽ không từ thủ đoạn thu thần tượng vào trong tay. Nếu ngàn năm truyền kỳ thực sự ra mặt, chỉ sợ đám hắc quỷ pháp sư không chịu nổi."Dida hơi cười, gật đầu tán dương.
Trong lòng Tiếu Ân thầm than, Dida không hổ danh là sư phụ của Juliana, điển hình của một lão hồ ly.
Lão đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của thần tượng, nhưng cũng rõ, thứ này rơi vào tay, lão cũng không dùng được. Đem tin tức này lộ ra ngoài, nếu ma pháp công hội có ngàn năm truyền kỳ tồn tại, như hắn sẽ không ngồi im đứng nhìn, dù thế nào cũng phải đoạt lấy thần tượng.
Hơn nữa dù có thành công hay không, ma pháp công hội và hắc quỷ đại lục sẽ kết mối tử thù. Nếu như ngày sau hắc quỷ lại vượt biển mà đến, như vậy đế quốc Lang Nhân có thể quang minh chính đại kêu gọi ma pháp công hội trợ giúp.
Trong nháy mắt đã đưa ra quyết định như thế không phải lão hồ ly thì là gì?
Nhưng chỉ có Tiếu Ân mới biết, Dida đại tát mãn hiểu lầm.
Theo lời của hắc long vương, thần tượng này chỉ là hình chiếu bị tổn thương của thần linh mà thôi, ngay cả phân thân cũng không bằng, nào có thần cách chứ?
Chỉ là Tiếu Ân không cần giải thích điều này, hắn dựa theo lời Dida nói, đem chuyện thần tượng nói cho ma pháp công hội, tất cả để cho ma pháp công hội xử lý đi.
Có lẽ cảm nhận được biểu hiện chần chừ của Tiếu Ân, Dida nhẹ nhàng vỗ bờ vai hắn, nói: "Tiếu Ân, ngươi biết ở trên phiến đại lục này, tổ chức nào có thực lực cường đại nhất không?"Tiếu Ân không cần nghĩ ngợi nói:
Một tổ chức khổng lồ, có lực lượng quá lớn cũng không phải chuyện tốt. Dida trầm ổn nói: "Nếu có một ngày, ma pháp công hội đột nhiên muốn thống nhất đại lục, như vậy không có thế lực nào có thể ngăn cản được bọn họ. Cho nên…"Dida cười hắc hắc nói:
Dù trong ma pháp công hội có người nhìn ra ảo diệu trong đó, nhưng nếu công hội có ngàn năm truyền kỳ tồn tại, thậm chí không cần có cấp bậc này. Bởi vì trong nhóm người đó chắc chắn có người có tâm tư riêng.
Cho nên nói, dù thế nào thì kết quả cũng sẽ giống nhau, hắc quỷ pháp sư sẽ phát sinh ân oán không dứt với ma pháp công hội trên phiến đại lục này."Được rồi, ta đáp ứng ngài." Tiếu Ân cân nhắc mãi, rốt cuộc đáp ứng.
Là cung đình pháp sư của công quốc Louis, hắn cũng phải cân nhắc cho công quốc, hành động này của Dida mang lại lợi ích cho tất cả các quốc gia.
Dida như trút được gánh nặng, tươi cười nói: "Tiếu Ân, ta đề nghị, trước khi ngươi cung cấp tin tức này, ngươi tới ma pháp công hội lấy huy chương ma đạo sỹ đi."Tiếu Ân ngẩn ra, sau đó lập tức hiểu được ý của lão.
Nhưng nếu Tiếu Ân là ma đạo sỹ, hơn nữa còn là ma đạo sỹ trẻ tuổi nhất trong lịch sử, như vậy lời của hắn có thể tin được. Dù sao, người có can đảm hoài nghi ma đạo sỹ không có bao nhiêu.
Mỉm cười, Tiếu Ân nói: "Ta biết rồi, có lẽ lấy huy chương ma đạo sỹ cũng là một lựa chọn không tồi."Hai người nhìn nhau, sóng vai nhau rời khỏi mật thất.
※※※
Ở bên ngoài chỉ có Kim và Juliana đứng chờ.
Sau khi trở về, Linnuo đã bị Đức Lỗ Phu và Carter lôi đi. Khi lão ma pháp sư nhìn thấy tài liệu trong tay bọn họ, hai mắt liền tỏa sáng, căn bản không chờ bọn họ thúc giục, đã chủ động chế tạo ma pháp trượng cho bọn họ.
Cũng chỉ có người yêu thích chế tạo ma pháp trượng như Linnuo mới có thể nghiên cứu môn học này thấu triệt như thế, hơn nữa còn nắm giữ công nghệ chế tạo hàng đầu.
※※※
Juliana nhìn thấy bọn họ đi ra, lập tức linh hoạt lao tới, ôm lấy cánh tay của lão tát mãn, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại nhìn trên người Tiếu Ân, ánh mắt ẩn chứa tình ý nồng đậm, đủ để hòa tan bất cứ ai.
Dida than nhẹ một tiếng nói: "Juliana, Tiếu Ân phải trở về phương nam, con đại biểu cho sư phụ tới đó lịch lãm một chút."Khuôn mặt của Juliana lộ ra vẻ nửa mừng nửa lo, đầu tiên nàng ban cho Tiếu Ân một nụ cười câu hồn đoạt phách, sau đó khuôn mặt đỏ lên, nước mắt lã chã rơi xuống.
Đôi mắt Tiếu Ân chớp động, bội phục công phu của nàng, thay đổi thần sắc trong nháy mắt, chỉ sợ chỉ có hồ ly tinh này mới làm được, hắn theo không kịp.
Trong đầu hiện lên khuôn mặt của một vị mỹ nữ khác, có lẽ dung mạo của Sara không kém Juliana, nhưng nếu luận về bản lĩnh câu dẫn người khác thì trình độ giữa hai người phân biệt ngay.
Không thể không nói, bộ tộc thiên hồ có danh tiếng to lớn như vậy cũng đúng.
Dida vuốt chòm râu của mình, dường như cũng không thừa nhận được năng lực biến ảo của đồ đệ.
Mị lực của bộ tộc thiên hồ tăng trưởng theo năng lực.
Khi Juliana có thực lực tam tinh ma pháp sư, mặc dù mị lực của nàng vô cùng cường đại, nhưng với thực lực của Dida vẫn có thể bình tĩnh xem xét. Nhưng khi Juliana dùng lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ, khiến linh hồ thủ hộ của nàng tiến giai, khiến mị lực của nàng được đề cao tới mức khó tin.
Mặc dù Harrison có tam đầu lang cảnh cáo, nhưng khi Juliana mềm giọng nhờ vả, vị tát mãn trẻ tuổi trọng yếu nhất của đế quốc không thể kháng cự được, hùa theo nàng, tham gia vào kế hoạch chạy trốn.
Ở hồ Stanco, khi Juliana thi triển ra mị lực nghịch thiên của mình, ngay cả Hắc Toàn Phong cũng bị nàng mê hoặc.
Tu vi của nàng tăng lên, dần dần Dida đại tát mãn cũng chịu ảnh hưởng.
Cho nên mặc dù Dida có chút không nỡ nhưng cuối cũng vẫn đồng ý để Tiếu Ân mang Juliana rời đi. Có lẽ chỉ có Tiếu Ân, khi đối mặt với Juliana vẫn giữ được sự tỉnh táo.
Nhẹ nhàng kéo lấy ống tay áo của Dida, đôi mắt của Julian trở nên lung linh đẫm lệ, khiến người khác cảm thấy đau lòng.
Hơi lắc đầu, Dida thở dài nói: "Juliana, con đừng khóc, ta biết con không nỡ. A, hậu viện của ta còn chút bảo bối, con cứ tùy tiện cầm đi."Juliana đang khóc đột nhiên mỉm cười, nhưng nàng nhẹ nhàng lên tiếng:
Nhưng cũng chỉ gần như thế mà thôi bởi vì ánh mắt của Tiếu Ân liền thu trở về.
Từ trường hồng trĩ trải qua sự cải tạo của Nhất Hào, khiến cho Tiếu Ân có định lực rất mạnh trước những cảnh sắc xinh đẹp.
Khóe mắt của Juliana thoáng nhìn, nàng khẽ hừ một tiếng, nhưng đối với phản ứng của Tiếu Ân, nàng đã tập mãi thành thói quen. Nếu có một ngày Tiếu Ân thực sự quỳ trước váy nàng, khi đó nàng mới cảm thấy kỳ quái.
Dida khẽ gật đầu, dường như có cảm giác không đúng, lắc đầu, cuối cùng lão thở dài một tiếng: "Juliana, lần này rời khỏi đế quốc Lang Nhân, con rời khỏi phạm vi thủ hộ của ta, ngày sau phải cẩn thận một chút."Juliana thu hồi vẻ tươi cười, khuôn mặt của nàng vô cùng chăm chú, nàng nhẹ nhàng đáp, giọng nói ôn nhu như mật đường, trực tiếp xông vào nội tâm của hai nam nhân.
Một lúc sau, Dida mới hài lòng rời đi. Mặc dù lão không biểu hiện gì, nhưng Tiếu Ân nhận ra sự không nỡ trong lòng của lão, đó là tình cảm không nỡ dứt bỏ, nhưng khi ly biệt, Dida không chút do dự buông tay.
Trong lòng của lão, để Juliana hưởng hạnh phúc mới là chuyện đáng vui mừng nhất trong cuộc đời của lão lang nhân.
Nhìn bóng lưng Dida rời đi, Tiếu Ân có cảm giác hơi buồn, mặc dù hắn biết rõ thông qua truyền tống trận, trong khoảng thời gian ngắn mình có thể nhìn thấy Dida đại tát mãn, nhưng hắn không xua tan được cảm giác này.
Nhìn Juliana ở bên người, mặc dù nàng không biểu hiện gì, nhưng khóe mắt của nàng có cảm giác hồng lên. Ánh mắt của nàng nhìn bước chân của Dida, cho đến khi bóng dáng của lão biến mất mới rời đi.
Tiếu Ân vươn cánh tay, nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại của nàng vào trong lòng, hai người nhẹ nhàng dựa sát vào nhau, nhu tình tràn ngập trong lòng hai người.
Hơi nhắm mắt lại, Tiếu Ân đột nhiên cảm ứng được một cỗ năng lượng mênh mông trên người Juliana. Từ từ, sắc mặt của Juliana trở nên đỏ sẫm, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập, thân thể của nàng trở nên mềm mại.
Tiếu Ân chú ý tới biến hóa của nàng, song giây phút này, có một thứ khác trên người Juliana hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Phía sau Juliana có cái đuôi hư ảo.
Hiện giờ Tiếu Ân mới hiểu, bộ tộc thiên hồ khi bị kinh hãi hoặc bị kích thích, các nàng sẽ lộ ra chiếc đuôi của mình.
Cái đuôi này mặc dù không phải thực thể, mà do khí tức của các nàng biến ảo thành, nhưng khi cái đuôi này xuất hiện, cũng là thời khắc suy yếu nhất của bộ tộc thiên hồ, là thời cơ tốt nhất để thu được trái tim của các nàng.
Ánh mắt của Tiếu Ân phiêu đãng nhìn chiếc đuôi, trong lòng của hắn có cảm giác, linh hồn của mình đang bị chiếc đuôi câu dẫn.
Khi chiếc đuôi này xuất hiện, Juliana càng phát ra sức hấp dẫn trí mạng.
Từ trường hồng trĩ dường như mất đi hiệu quả, tinh thần ý thức của Tiếu Ân dường như trầm vào trong.
Đột nhiên ý nghĩ của Tiếu Ân trở nên thanh tĩnh, Nhất Hào đã chủ động xuất hiện, hơn nữa tinh thần ý thức của hắn bắt đầu dung hợp. Cho tới giờ phút này, khó khăn lắm Tiếu Ân mới thở phào một hơi, không thể không thừa nhận, mị lực của hồ ly tinh quả thực lớn hơn trước kia nhiều.
Cánh tay rắn chắc hơi căng thẳng, Tiếu Ân khéo léo nhẹ giọng nói vào tai Juliana: "Ta có một vấn đề muốn hỏi?"