Tiếu Ân bình tĩnh cười, trên mặt hắn không lộ ra sát khí chút nào nhưng chính cái loại tươi cười như mưa phun gió xuân này lại tạo nên áp lực không gì bằng cho vị vong linh đế vương đối diện hắn.
Thật lâu sau, giọng nói u linh đế vương chậm rãi vang lên: "Nhân loại truyền kỳ tôn kính. Ngài cò thế cho phép ta chuộc lại sinh mạng của ta không? Nếu có thể được, ta cò thế trả đủ tiền chuộc khiến ngài vừa lòng."Tiếu Ân trong lòng âm thẳm kỳ quái. Đã tới mức như cùng đường rồi mà u linh đế vương này không ngờ còn nói như vậy. Quả thật lá khiến người khác hết sức ngạc nhiên.
Tuy nhiên bởi vậy có thể thấy được, hắn quả thực đủ tin tưởng đối với những thứ cất chứa.
Trầm ngâm một chút Tiếu Ân hỏi: "Ngươi dùng cái gỉ để chuộc lại sinh mạng của ngươi?"U linh đế vương nhìn chằm chằm vào Tiếu Ân, đột nhiên khom lưng thật sâu nói:
Trên mặt Tiếu Ân rốt cục lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Hắn chậm rãi nói: "Nơi này hẳn là mộ ngụy thần mà không phải là nơi các thần an nghỉ!"
Kết luận cuối cùng khiến Tiếu Ân rất là phấn chấn, bởi vì Nhất Hào phán đoán lời nói của u linh đế vương có thể tin được chín phần.
Tuy nhiên cùng lúc đó, Nhất Hào cũng đưa ra rất nhiều đề nghị. Một điều chủ yếu nhất trong đó chính là phải biết được nhân số khống chế và biện pháp xử lý vị u linh đế vương này như thế nào!
Không khí trong căn phòng nhỏ chợt quỷ dị hẳn lên. U linh đế vương dường như cảm nhận được sát khí dần dần toát ra trên người Tiếu Ân mà trở nên có chút lo lắng không yên.
Hắn đột nhiên cất cao giọng: "Truyền kỳ các hạ. Chẳng lẽ ngài không muốn nằm giữ càng nhiều ma pháp võ sĩ, không muốn học được phương pháp thần niệm khống chế hóa thân hay sao?"Tiếu Ân không chút biến hóa nói:
Khi Tiếu Ân nói những lời này, hắn cũng đồng thời cùng Nhất Hào làm tốt chuẩn bị. Bọn họ nắm chắc trong vòng 0,1 giây tiến vào trạng thái hợp nhất hoàn mỹ. Đồng dạng, hắn cũng tuyệt đối nắm chắc phục chế toàn bộ trí nhớ u linh đế vương trước khi hắn tự bạo.
Cũng giống như cái thân thể thần niệm khống chế thứ nhất của u linh đế vương tuyệt đối không thể chạy thoát khỏi bàn tay hắn. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.comU linh đế vương nhìn Tiếu Ân hắn cũng không có biểu tình kinh sợ, phẫn nộ ngược lại giống như đang suy tính cái gì. Rốt cục sắc mặt hắn ngưng trọng nói:
Tiếu Ân cười lạnh trong lòng nói: "Nếu ngươi đã tin như vậy ngươi tính làm thế nào?"U linh đế vương phát ra một tiếng thở dài thật sâu nói:
U linh bình thường đều là một đoàn ngọn lửa yếu ớt. Nhưng theo u linh không ngừng thăng cấp sẽ dần dần chuyển biến tới hình thể nhân loại. Nếu là có một ngày có thể hoàn toàn chuyển hóa lực lượng tinh thần thành thật thể như vậy u linh đế vương có thể tiến giai đến cảnh giới vong linh ngụy thần.
U linh đế vương này thân thể lúc đầu hiện ra đã tiến gần vô hạn tới thân thể thực chất. Nhưng sau khi bị thương tổn lúc này u linh đế vương đã suy yếu rất nhiều. Hơn nữa sau khi nghe xong lời nói của Tiếu Ân thân thể hắn không chịu khống chế nhảy lên vài cái khiến cho Tiếu Ân còn tưởng rằng hắn muốn tự bạo, thiếu chút nữa lập tức hoàn toàn dung hợp với Nhất Hào.
Một lúc sau, thân thể u linh đế vương khôi phục nguyên dạng hắn chậm rãi nói: "Nhân loại truyền kỳ. Ý của ngài là chỉ cần ta kính dâng linh hồn mình cho ngài, ngài có thể cho ta một cơ hội được sống?"
Tuy nhiên lúc nói cái từ này trong lòng Tiếu Ân không chút cao hứng. Khí cơ của hắn chặt chẽ khóa đối phương, chỉ cần đối phương có bất kỳ cử động khác thường nào như vậy hắn sẽ liên thủ với Nhất Hào bảo hộ trí nhớ mất đi của đối phương và hoàn toàn phục chế lại.
May mắn u linh đế vương đã suy yếu tới cực điểm ngay cả lực lượng bảo vệ linh hồn cũng không thể hình thành nếu không Tiếu Ân cũng tuyệt đối không có cách nào rút linh hồn một vị cấp bậc truyền kỳ trong nháy mắt.
Ngọn lửa trong mắt u linh đế vương khẽ nhảy lên hỏi: "Ngài nhất định cần linh hồn khế ước của ta sao? Có phải là vì lo lắng ta sẽ tiết lộ địa điểm của thần mộ?"Tiếu Ân lộ ra một nụ cười đầy thâm ý nói:
Nhưng mà u linh đế vương lại hoàn toàn không biết việc này hắn chần chừ một chút rốt cục nói: "Từ lúc ta biến thành u linh tỉnh lại ở nơi này và sau khi có được trí tuệ đã sống không biết bao nhiêu năm..."Tiếu Ân chân mày khẽ nhíu trong lòng thở dài. Cường giả như vậy quả nhiên là không chịu cúi đầu trước người khác phỏng chừng sau khi nói xong những lời này hẳn sẽ đành liều một trận.
Ài! Xem ra nhân vật cấp bậc truyền kì quả nhiên không phải dễ mời chào!
Thần kinh Tiếu Ân đã rất căng thẳng, Nhất Hào cũng vận sức chờ phát động chỉ chờ u linh đế vương có cử động khác thường là sẽ toàn lúc phòng ra.
Nhưng mà ngay tại giờ phút này giọng điệu của u linh đế vương lại chuyển: "Chính bởi vì ta sống nhiều năm như vậy cho nên ta biết sinh mạng đáng quý. Chỉ cần có một đường sống còn, cho dù hạn chế tự do của ta, khiến ta trở thành nô bộc của ngài thì ta cũng nguyện ý phục tùng sự chỉ huy của ngài!"Tiếu Ân nao nao, hắn gần như có chút không quá dám tin tưởng lỗ tai của mình.
Hắn vừa nghe được cài gì? Vị u linh đế vương này không ngờ lại đồng ý điều kiện của hắn hơn nữa nguyên nhân đối phương đồng ý lại khiến cho hắn trước đó tuyệt đối chưa từng nghĩ tới.
Bởi vì sống quá lâu cho nên mới sợ chết, bởi vì cầu một con đường sống hắn thậm chí không tiếc dâng ra linh hồn.
Nếu đổi lại là lời của Tiếu Ân, vậy bất kể là hắn kiệt quệ đến trình độ nào cũng sẽ không dâng linh hồn của mình cho người khác vô điều kiện. Bởi vì nếu làm như thế, chẳng khác nào hắn vĩnh viễn bị quản chế bởi người khác, rốt cục đừng mơ thoát thân.
Nhưng vị trước mắt này rõ ràng có ý tưởng vĩnh viễn không giống như hắn.
Tuy nhiên có thể chiếm được một vị u linh đế vương cường đại như vậy làm trợ thủ, hắn đương nhiên là cầu còn không được.
U linh đế vương cũng không chờ Tiếu Ân thúc giục hai tay hắn đã biến ảo thành tay nhân loại nhẹ nhàng sờ lên đầu cứ thế cắm vào, ở trên đầu chậm rãi rút ra dường như đang tìm cái gì.
Sắc mặt Tiếu Ân hơi trắng, đối với nhân loại mà nói đưa tay xuyên vào đầu ngoáy ngoáy. Loại hành vi này thật quá mức khủng bố rồi!
Không bao lâu tay của u linh đế vương rút ra, ngọn lửa trên người hắn dường như nhạt đi vài phần. Tuy nhiên trong tay của hắn đang cầm một ngọn lửa màu đen đang nhảy múa chỉ lớn như móng tay.
Ánh mắt Tiếu Ân thoáng nhìn qua lập tức hiểu được đây là linh hồn của U linh đế vương, hơn nữa phần linh hồn này cực kỳ đầy đủ tương đương khoảng một phần tư linh hồn.
Chỉ cần cỗ linh hồn này bị Tiếu Ân nắm trong tay, nếu u linh đế vương làm ra chuyện phản bội hắn, như vậy chỉ cần hắn phá hủy một phần tư linh hồn này vậy thì u linh đế vương sẽ bị lâm vào trạng thái não tê liệt. Cho dù không tử vong tại chỗ thì hắn ta cũng biến thành ma quỷ thần kinh hoàn toàn thác loạn chỉ biết giết chóc.
Hơn nữa, chỉ cần Tiếu Ân nguyện ý, hắn có thể thi triển hình phạt đối với linh hồn nắm trong tay, từ đó đạt được mục đích trừng phạt.
Mà hai điều đó mới là chỗ đáng sợ nhất của linh hồn khế ước.
Ánh mắt Tiếu Ân kinh ngạc nhìn thoáng qua trên tay u linh đế vương. Có thể trực tiếp phân liệt linh hồn từ trong thân thể ra sợ là cũng chỉ có vong linh hoặc là thần linh mới có thể làm được.
Ít nhất, lấy thực lực Tiếu Ân hiện tại căn bản không thể làm được.
Tiếu Ân cẩn thận nhận lấy đoàn linh hồn kia đặt trên bàn tay, tay kia thì quen thuộc vẽ ra một đồ án kỳ dị.
Rốt cục, Tiếu Ân quát nhẹ một tiếng ngón tay như tia chớp điểm lên linh hồn.
Trong giây lát, một cỗ linh hồn này đã bị Tiếu Ân thu vào trong thân thể.
Cho đến khi làm xong toàn bộ, Tiếu Ân mới xem như thở phào thật dài một hơi nhẹ nhõm. Sau khi linh hồn dung nhập cơ thể Tiếu Ân lập tức xác định thực tâm của u linh đế vương này. Hơn nữa thông qua trao đổi linh hồn Tiếu Ân vô cùng rõ ràng hắn ta cũng không dùng lời nói dối để lừa gạt mình hắn ta thật sự vì sợ chết mà cam tâm tình nguyện giao ra linh hồn."Vong linh... sợ chết..." Đây có lẽ là thu hoạch lớn nhất lần này Tiếu Ân chiếm được.
Ở bên ngoài bình đài. Hoàng Kim Võng bởi vì đối kháng lĩnh vực sóng âm mà dần dần gia tăng cường độ năng lượng, đồng thời ánh sáng trên lưới cũng dần dần sáng ngời lên.
Tuy rằng Beica ba người sớm đã dùng hết toàn lực ẩn giấu hào quang này vào trong sương mù u ám, nhưng sau khi độ sáng Hoàng Kim Võng đạt tới một điểm tới hạn, khi tức phát ra cũng khuếch tán đi bốn phương tám hướng.
Đối với điểm này, ngay cả Beica cũng hiểu được bó tay không biện pháp.
Hoàng Kim Võng quả thật là thứ tốt, có thể ngăn cách tạm thời tất cả năng lượng trong lưới với thế giới bên ngoài. Nhưng vị hội trưởng đại nhân của ma pháp công hội này cũng không biết lúc Hoàng Kim Võng đối kháng cấm chú đã phát huy năng lượng của nó tới cực hạn và khiến cho bản thân ma pháp đạo cụ kích phát ra khí tức khác loại nồng đậm.
Một con dơi màu đỏ phụ trách đi tuần ở xa xa đột nhiên phóng ánh mắt về phía bọn họ.
Tuy rằng còn không thể xác định đến tột cùng là một cái bình đài nào nhưng là có một loại mùi vị mà nó chán ghét lại kích thích nó muốn tới tìm ra nguồn gốc.
Beỉca truyền đạt một tin tức với hai người còn lại hai người kia tập tức gật đầu.
Chỉ cần con dơi này thật sự tập trung sự chú ý tới nơi bọn họ, như vậy bọn họ lập tức ra tay giết chết.
Tuy rằng làm như vậy có lẽ sẽ làm kinh động đến vong linh khác, nhưng đến lúc này đã không còn chú ý nhiều đến vậy.
Nhưng mà ngay tại lúc này áp lực lên Hoàng Kim Võng chợt bắt đầu giảm và trong một thời gian rất ngắn hoàn toàn tiêu tán không còn.
Ba người ngơ ngác nhìn nhau đây là chuyện gì? Chẳng lẽ u linh đế vương kia đột nhiên có lương tâm, cho nên không hề thi triển lĩnh vực sóng âm thậm chí gần như cấm chế sao?
Chỉ có điều lý do này cho dù là ngu ngốc cũng không tin tưởng!
Tinh thần ý thức của Beica trong nháy mắt xuyên qua Hoàng Kim Võng, vừa mới đảo qua một chút hắn lập tức phát hiện bên trong tràn ngập lĩnh vực cường đại không thể tin nổi.
Trong lĩnh vực này tràn ngập uy nghiêm và áp lực, giống như một khối đá lớn bổ sung toàn bộ những nơi Hoàng Kim Võng bao phủ. Cho dù tinh thần ý thức của hắn cũng không thể di chuyển tùy ý trong loại không gian này.
Sắc mặt hắn lập tức thay đổi bởi vì hắn đã hiểu được. Cấm chú như tên trên dây của u linh đế vương kia vì sao đột nhiên biến mất. Đó là bởi vì sự có mặt của lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân khiến cho cấm chú mất đi nơi phóng thích.
Lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân không ngờ lại có được uy năng cường đại như thế, mạnh mẽ đánh tan hoàn toàn lĩnh vực của người khác.
Trong lòng Beica môt mảnh lạnh lẽo. Đây là lĩnh vực đáng sợ cỡ nào. Cuộc đời này tốt nhất là vĩnh viễn không nên làm kẻ địch người này.
Màu sắc trên Hoàng Kim Võng đã hoàn toàn thu liễm, từng hồi năng lượng ba động nổi lên cũng hoàn toàn ngừng lại giống như hết thảy đều chưa từng, xảy ra hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Con dơi màu đỏ kia ở chỗ này vòng vo hồi lâu, rốt cục không thu hoạch được gì rời đi.
Beica khẽ gật đầu với hai lão bằng hữu bọn họ lẳng lặng chờ đợi.
Tuy rằng không biết bên dưới xảy ra chuyện gì nhưng chỉ cần lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân có thể tràn ngập cả bình đài như vậy nói lên mọi chuyện phát triển theo hướng tốt đẹp.
Phía trên bình đài, hắc long vương chậm rãi thu lại lĩnh vực bản thân.
Lĩnh vực của Tiếu Ân tuy rằng tràn ngập không gian khổng lồ nhưng lúc tiếp xúc với lĩnh vực của hắc long vương lại giữ vững sự khắc chế tốt nhất, cũng không đuổi đi, không tính toán cắn nuốt.
Tuy nhiên, khi cảm ứng được hai người bọn họ đã lần lượt phóng ra lĩnh vực, hắc long vương tốc độ nhanh hơn. Lão phóng ra khí thế cường đại nhất long tộc có thể nói vượt bậc khiêu chiến chỉ vài lượt hô hấp mấy bát, cửu cấp vong linh quân vương bị nhốt trong lĩnh vực đã toàn bộ tử vong.
Rất nhiều khí túc vong linh tinh túy nhất cuồn cuộn tràn vào trong lĩnh vực của lão, bắt đầu dung hợp với tín ngưỡng lực thuần túy nhất ở bên trong.
Từng cỗ biến hóa kỳ dị không ngừng thay đổi trong lĩnh vực của lão. Mỗi lần hấp thụ nhiều một chút năng lượng như vậy khiến cho lĩnh vực của hắc long vương chuyển biến càng thêm nhanh.
Nếu Tiếu Ân ở đây như vậy hắn khẳng định sẽ ngạc nhiên thán phục không ngừng. Loại cách thức chuyển hóa năng lượng thần kỳ thế này thật đúng là có vài phần giống như biến hóa lực lượng lĩnh vực của hắn!
Sau khi hấp thu toàn bộ mấy vong linh quân vương kia ánh mắt hắc long vương bắt đầu nhìn tới thân thể quái nhân đế vương duy nhất còn lại.
Nhưng mà điều làm lão cảm thấy hết sức kinh ngạc là quái nhân đế Vương này đã hoàn toàn ngừng mọi động tác.
Hắn ngây ngốc như tượng gỗ nhìn về phía trước, nếu không phải khí tức vong linh mênh mông mãnh liệt khiến tim người khác đập nhanh vẫn còn trên người, như vậy thật sự không thể liên tưởng hắn với môt vong linh đế vương vĩ đại.