Gió Mở đầu

Mở đầu
Hang Gió – nơi lẩn trốn của những linh hồn biển không thể siêu thoát…”.

 

“Ngọn đồi nhìn ra biển ấy, không hiểu từ bao giờ, đã có tên gọi là Đồi Gió. Cũng chẳng biết từ bao giờ, Hang Gió nằm đó, trên đỉnh đồi, đêm ngày hát đi hát lại những khúc nhạc gió, dai dẳng và ám ảnh. Tuổi thơ của tôi gắn liền với mảnh đất đó, với những ngọn gió đã trở thành bất tận. Gió biển rì rào. Gió đồi vi vút. Gió thảo nguyên dào dạt. Lúc vui. Lúc buồn. Khát khao. Sợ hãi… Tôi yêu tất cả những cung bậc cảm xúc của gió. Thế giới của gió và tôi, là mảnh đất và khoảng trời rộng ấy, bao la, bất tận, chỉ trừ một nơi tôi không bao giờ dám tới: Hang Gió.

- Tại sao em không vào thử? – Thủ lĩnh của đám trẻ con trong làng hỏi tôi.

Tôi lắc đầu sợ hãi. Thực ra, ngoài cậu bé thủ lĩnh ấy, cũng làm gì có ai dám vào? Hang Gió là khái niệm ma mãnh đầy uy lực gắn liền với một truyền thuyết cổ xưa của làng chúng tôi. Chẳng rõ truyền thuyết ấy là giả hay thật, chỉ biết nỗi sợ hãi đã cắm rễ vào sâu thẳm trái tim tôi mà chưa một điều gì có thể xóa bỏ.

Hang Gió – nơi lẩn trốn của những linh hồn biển không thể siêu thoát…”.

 

 

Nguồn: truyen8.mobi/t107476-gio-mo-dau.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận