Hoán Kiểm Trọng Sanh
Tác giả: Xích Tuyết
Quyển 4
Chương 92: Hai cô nàng tranh đấu
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu tầm
Phương Hạo Vân vội xoay người lại, thấy bạn gái Bạch Lăng Kỳ đang đi tới phía mình, hắn ngượng ngùng cười cười: "Kỳ, em cũng không có tiết à?"
"Bên khoa em có tiết học, có điều giảng viên thấy tất cả mọi người cũng chẳng còn lòng dạ nào mà nghe giảng, cho nên cho nghỉ sớm, chờ sau dịp Nguyên Đán có cơ hội sẽ bổ sung sau..."
Bạch Lăng Kỳ đi tới dịu dàng nói: "Hạo Vân, em thấy anh hình như có tâm sự gì, đang lo lắng cho trận đấu đêm nay sao?"
" Không phải!"
Phương Hạo Vân thở dài một cái xa xăm: "Anh đang cảm thấy rằng những bạn học này bán đứng linh hồn và thể xác cho quỷ dữ thật là không đáng giá..."
Phương Hạo Vân âm thầm lắc đầu, lập tức cởi áo lông của mình ra, phủ lên cho Trần Thanh Thanh: "Võ công của chị còn kém tắm lắm, cẩn thận kẻo bị cảm thì phiền nha."
Thấy Phương Hạo Vân cởi áo ra trùm lên cho mình, thân mình của Trần Thanh Thanh rất nhanh đã trở nên ấm áp hơn nhiều. Cô dường như cảm thấy được nhiệt độ của thể của người đàn ông, trong lòng cũng trở nên nóng hầm hập vậy.
Cúi đầu, Trần Thanh Thanh chậm rãi bước về phía trước, ánh mắt nhìn vào đôi giày của mình, chậm rãi nói: "Hạo Vân, chị thật sự là có hơi hồi hộp... Tuy rằng chị có niềm tin, nhưng mà chị..."
"Em biết, trận chiến này chẳng những quan hệ đến danh dự của chị, mà còn quan hệ đến hạnh phúc suốt đời của chị nữa. Chỉ được thắng không được thua, chị không còn có lựa chọn thứ hai, cho nên chị lo lắng."
Phương Hạo Vân không hề quay đầu, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước, nói: "Học tỷ, không cần lo lắng, thắng lợi nhất định sẽ thuộc về chị."
" Hạo Vân, em sẽ không để cho chị thua, phải không?"
Trần Thanh Thanh đột nhiên dừng bước, con ngươi đầy mị lực nhìn chằm chằm vào Phương Hạo Vân, nghiêm túc hỏi.
Phương Hạo Vân nở nụ cười đánh tan muộn phiền, nói: "Ừm, có em ở đây, chị sẽ không thua được. Hơn nữa, em cảm thấy rằng Hoạt bộ của chị cũng đã ở vào trình độ khá, ứng phó với Tần Tử Hoa hẳn là không thành vấn đề.
" Hạo Vân, nếu chị thắng lợi, em có thể theo chị đi ăn cơm được không?" Trần Thanh Thanh hơi sợ sệt hỏi.
Phương Hạo Vân có hơi do dự, lẽ ra, buổi tối trước tết Nguyên Đán, hắn hẳn là phải hẹn với bạn gái Bạch Lăng Kỳ mới đúng.
Suy nghĩ một chút, Phương Hạo Vân vẫn gật đầu đáp ứng, nói: "Được rồi, em đồng ý với chị, chờ chị đạt được thắng lợi, em sẽ mời chị ăn cơm..."
"Uống rượu nữa..."
Trần Thanh Thanh ngẩng đầu lên, nhìn Phương Hạo Vân nói: "Chị muốn phóng thích những tâm trạng hồi hộp này đi."
"Em đồng ý đi với chị, có điều không cho uống rượu."
"Được rồi!" Trần Thanh Thanh gật gật đầu.
" Học tỷ, lúc này chị chỉ cần im lặng nghỉ ngơi. Vào trong đi, sau buổi tối chúng ta lại gặp nhau."
Trong vô thức, hai người đã chậm rãi bước tới khu nhà trọ nghiên cứu sinh.
Trần Thanh Thanh đưa lại chiếc áo trên người cho Phương Hạo Vân, thoáng do dự một chút, nói: "Hạo Vân, chị muốn nói một tiếng cám ơn với em!"
Nói xong, cô đột nhiên đưa môi lại gần, hôn một cái lên trán Phương Hạo Vân, nói một câu rất nhanh: "Cám ơn, cám ơn em đã cho chị dũng khí và niềm tin."
Không đợi Phương Hạo Vân có phản ứng gì, cô đã xoay người chạy lên lầu rồi.
" Tối nay, chị nhất định sẽ giành thắng lợi!" Trước khi vào cửa, Trần Thanh Thanh lại nhô đầu ra, hô lên một câu với Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân theo bản năng đưa tay lên xoa xoa vùng trán hơi ướt đó, có chút động tâm, thầm nghĩ, học tỷ có khi cũng rất đáng yêu, giống hệt như một tiểu cô nương mười tuổi vậy.
......
Nhiều lần đi tìm Tưởng Đại Phát để ký giấy ly hôn, nhưng Tưởng Đại Phát như thế nào cũng không đồng ý ly hôn, rơi vào đường cùng, Trương Mỹ Kỳ đành phải báo lên tòa án, hy vọng dưới sự trợ giúp của pháp luật sẽ giành được sự tự do. Ai dè Tưởng Đại Phát lại nhờ người ở tòa án, trả lại bản tố tụng cho Trương Mỹ Kỳ, lí do là không đủ để lập thành án, chuyển sang tiến hành hòa giải.
Mà cái gọi là chuyển sang hòa giải, cũng đã nằm trong mưu kế của Tưởng Đại Phát, chỉ khuyên hòa giải chứ không khuyên ly hôn.
Mọi việc rơi vào đường cùng, Trương Mỹ Kỳ đành phải tạm thời buông bỏ, cứ đi làm ở công ty cái đã. Xin phép nghỉ một thời gian dài, đối với cô và đối với cả công ty là sự tổn thất không thể đo lường được.
Tưởng Đại Phát trước khi rời đi, đã từng thề son sắt rằng, Trương Mỹ Kỳ em nhất định sẽ vĩnh viễn là vợ của Tưởng Đại Phát, là người phụ nữ của Tưởng Đại Phát anh, ly hôn, đời này đừng có nghĩ tới.
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm 08, mọi người bên trong công ty dường như đều đắm chìm trong vui mừng, chỉ có điều Trương Mỹ Kỳ lại chẳng thấy cao hứng một tí nào.
Chuyện ly hôn vẫn giống như một tảng núi lớn đặt ở trong lòng cô.
"Có nên để cho Hạo Vân tới hỗ trợ hay không, hắn nhất định là sẽ có biện pháp."
Khi Trương Mỹ Kỳ đã bất lực, cô không khỏi lại nghĩ tới Phương Hạo Vân.
"Cộc cộc!"
Từ ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa, chặn đứng suy nghĩ đang dang dở của Trương Mỹ Kỳ.
"Mời vào! Trương Mỹ Kỳ lịch sự nói một tiếng.
" Trưởng phòng Trương, cô rốt cuộc cũng biết đi làm rồi đó à?"
Sau khi cánh cửa được đẩy ra, đập vào trước mắt Trương Mỹ Kỳ chính là giám đốc Phương, mặc một bộ trang phục công sở màu đen, khiến cho khí chất và vẻ đẹp gợi cảm hoàn mỹ của cô được hiện lên rõ ràng. Có điều sắc mặt của cô lại không có đẹp như vậy, mà còn có hơi âm trầm.
" Giám đốc, thực xin lỗi, mấy ngày nay trong nhà tôi có xảy ra chuyện, cho nên phải xin phép nghỉ... Cô yên tâm, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ dành tất cả tinh lực tập trung vào công việc."
Trương Mỹ Kỳ vội vàng đứng dậy tiếp đón, nói như muốn tỏ thái độ. Cô đã không còn có hôn nhân, không còn có gia đình, chắc chắn sẽ không còn cái gì có thể ảnh hưởng tới lòng nhiệt tình công tác của cô nữa.
"Tôi biết năng lực công tác của cô rất tốt, có điều lần này tôi tìm tới cô, không phải là để bàn chuyện công tác, tôi muốn hỏi cô một vấn đề riêng tư."
Phương Tuyết Di do dự một chút, ngồi xuống ghế sô pha, rồi nhẹ giọng nói: "Cô cũng ngồi đi."
Tâm tình của Trương Mỹ Kỳ có chút không yên, cô đoán rằng vấn đề riêng tư trong lời của giám đốc Phương, hơn phân nửa là có liên quan tới Phương Hạo Vân. Cô thấy hơi do dự, có nên chịu thua trước mặt giám đốc Phương hay không, nói thực ra, cô cũng thấy được cô cùng Phương Hạo Vân sẽ không thể có được kết quả gì.
" Không được, mình không thể nhận thua trước mặt người khác được..."
Trương Mỹ Kỳ âm thầm cắn răng: "Mặc kệ là mình và Phương Hạo Vân có tương lai hay không, nhưng cũng không thể nhận thua trước mặt giám đốc Phương được, điều này quan hệ đến sự tôn nghiêm của chính mình." xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
" Trưởng phòng Trương, gần đây bên trong công ty có đồn rằng cô vì một người thứ ba mà đòi ly hôn với chồng, có chuyện này hay không?" Phương Tuyết Di trực tiếp hỏi.
Trương Mỹ Kỳ nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi, cô thản nhiên nói: "Giám đốc Phương, tôi nghĩ rằng đây là việc tư của tôi, chắc không cần phải báo với công ty đó chứ?"
" Đương nhiên, đây đúng là việc tư của cô. Có điều điều tôi muốn biết là, người thứ ba bên trong lời đồn có phải là Hạo Vân hay không?"
Phương Tuyết Di nhíu mày, nói: "Nếu chuyện này có liên quan tới Hạo Vân, tôi không thể không quản được."
Quả nhiên là vì Hạo Vân.
Trương Mỹ Kỳ giật mình kinh ngạc nói: "Không sai, tôi là vì Hạo Vân mới ly hôn với chồng đó. Sao nào, không được sao? Tôi nghĩ rằng tôi cũng không có xâm phạm tới luật pháp quốc gia, điều lệ của công ty phải không?"