Hoán Kiểm Trọng Sanh
Tác giả: Xích Tuyết
Quyển IX
Chương 92: Thành lập Bí Tình Sử.
Nguồn: Sưu tầm
Không thể nói rõ là vui, hay là buồn, hoặc là lo lắng được.
"Ông Lã, đây là một việc rất có lời... con biết có đôi khi, bên ông gặp phải những chuyện khó giải quyết, nếu có sự trợ giúp không ràng buộc của con, thì các ông sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Chú ý, là trợ giúp không ràng buộc... con sẽ không đòi một đồng thù lao..." Phương Hạo Vân nói.
"Thành giao..." Lã Thiên Hành đã đưa ra lựa chọn sáng suốt, nói : "Hạo Vân, chuyện này ông có thể làm chủ, nhưng con phải cho ông một cái văn kiện chứng minh, nếu không thì ông khó mà tin tưởng nhân phẩm của con"
"Con cũng có ý này!"
Phương Hạo Vân cười nói :"Con cũng hy vọng ông có thể đưa cho con một văn kiện chứng minh..."
"Một khi đã vậy, chúng ta liền giao cho nhau..." Lã Thiên Hành cười nói : "Hạo Vân ơi Hạo Vân, con quả nhiên là một tiểu hồ ly... coi như con thông minh..."
"Ông Lã, cười thì cười, nhưng con không thể không nhắc nhở ông, lần này là con nghiêm túc, hy vọng ông cũng co1the63 nghiêm túc, đừng có giở trò với con..." Phương Hạo Vân nhắc nhở.
Lã Thiên Hành nghe thấy thế, cười ha hả : "Ông nhất định sẽ nghiêm túc..."
Lời tuy nói vậy, nhưng trên thực tế, Lã Thiên Hành đang chuẩn bị giở trò, ví dụ như cái điều kiện thứ nhất của Phương Hạo Vân, SeeDs số 2, nếu đã ẩn núp rồi, thì rút hay không rút, chỉ là một câu nói của ông.
Về phần Trần Thanh Thanh, vốn cũng chẳng quan trọng gì.
Kế hoạch tẩy não Trần Thanh Thanh đã hoàn thành theo đúng tiến độ, và kết luận rằng cháu gái của ông nhất định sẽ trung thành với mình, trung thành với SeeDs.
Trong những lần huấn luyện trước đây, chưa từng xuất hiện chuyện này.
Còn Hà Thanh, Lã Thiên Hành hoàn toàn có thể bỏ được.
Đào tạo một SeeDs cần phải tốn một cái giá rất lớn, nhưng mà dùng Hà Thanh để đổi lấy một sự giúp đỡ không ràng buộc của Phương Hạo Vân, tuyệt đối là vượt qua cả giá trị của nó.
Phải biết rằng, hai nhiệm vụ mà Phương Hạo Vân làm, mang đến gần mấy trăm triệu đô la.
Lã Thiên Hành đã nghĩ tốt rồi, nhất định phải thu xếp cho Phương Hạo Vân một nhiệm vụ không dưới năm mươi triệu đô, để đổi lấy sự tổn thất của Hà Thanh.
Đương nhiên, có vài quy tắc cần phải nói rõ ràng, Hà Thanh nắm giữ rất nhiều bí mật của SeeDs, nhất là tình huống của số 2, cô càng rõ hơn lòng bàn tay.
Nếu cô đem tình huống của SeeDs số 2 báo cho Phương Hạo Vân biết, vậy thì số 2 sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.
"Hạo Vân, yêu cầu thứ nhất của con, ông có thể truyền lệnh ngay bây giờ... Nhưng con muốn nói chuyện với Thanh Thanh, ông cần thời gian thu xếp, con chờ thông báo của ông. Về phần Hà Thanh... nếu cô ta đã là người đàn bà con, thì ông cũng thuận nước đẩy thuyền lên... Nhưng ông phải nói rõ vài chuyện, ông chỉ đồng ý cho Hà Thanh làm người đàn bà của con, còn tình huống của SeeDs, cô ta không được tiết lộ cho con. Nếu không, bọn ông sẽ áp dụng cưỡng chế Hà Thanh, đến lúc đó cho dù là mặt mũi của con ông cũng không nể đâu..."
"Ông yên tâm... con không phải loại tiểu nhân như thế đâu..." Phương Hạo Vân thản nhiên nói : "Điều này con có thể cam đoan với ông, tuyệt đối không xuất hiện chuyện ông lo lắng đâu"
"Một lời đã định!"
Lã Thiên Hành nói : "Đưa điện thoại cho Hà Thanh, ông có chuyện cần dặn cô ta..."
Phương Hạo Vân nghe thấy thế, đưa điện thoại lại cho Hà Thanh.
Từ trước đến nay, SeeDs luôn là nhà của cô, nhưng mà theo tình huống bây giờ, sợ rằng cô vĩnh viễn không được trở về nhà rồi. Rời khỏi căn cứ, cô không biết tương lai của cô thế nào, cô sẽ sống ra sao?"
"Ông chủ lớn, xin lỗi..." Hà Thanh nói : "Tôi đã làm ông thất vọng..."
"Haha!"
Lã Thiên Hành cười một tiếng : "Không cần phải xin lỗi hay giải thích gì cả... Đường là do cô chọn, tôi hy vọng sau này cô sẽ không hối hận mới đúng..."
"Ông chủ lớn... tôi... về sau tôi không biết nên làm thế nào" Trong lòng Hà Thanh quả thật có chút mê mang.
"Đó là chuyện của cô.. Tôi có thể khôi phục lại tự do cho cô. Nhưng tôi phải báo cho cô biết, những bí mật trong lòng cô phải chôn thật sâu, cho dù là Phương Hạo Vân cũng không được nói" Trong giọng nói của Lã Thiên Hành tràn ngập sát khí, xuyên qua điện thoại truyền đến tai của Hà Thanh.
Tim của Hà Thanh đập nhanh lên, vội vàng nói : "ông chủ lớn yên tâm, từ giờ trở đi, tôi sẽ đem tất cả chuyện liên quan đến SeeDs quên đi..."
"Tốt!'
Lã Thiên Hành cười hài lòng : "Tôi biết cô là người thông minh, người thông minh mới sống được lâu... Hà Thanh, mặc kệ là nói thế nòa, thì cô cũng từng là thuộc hạ của tôi, từng là kỳ vọng của tôi. Bây giờ tuy rằng cô đã rời khỏi SeeDs, nhưng tôi vẫn hy vọng sau này cô có thể sống tốt... Được rồi, cứ như vậy đi, hủy điện thoại này đi, không được liên hệ với bất kỳ kẻ nào trong SeeDs... Làm người tự do của cô đi..."
"Tôi biết!" Hà Thanh vội trả lời.
"Đưa điện thoại cho tôi..." Phương Hạo Vân cầm lấy điện thoại, cười nói : "Ông Lã, ông đã dặn dò xong rồi, con cần phải nói vài câu... Chuyện Tần gia, ông phải trao quyền cho con, con muốn chuyện này trở nên hợp pháp hóa..."
"Không được!"
Lã Thiên Hành cười nói : "Hạo Vân, chuyện này con không đưa vào ba điều kiện trước đó, thứ cho ông không làm được..."
Nghe Lã Thiên Hành nói vậy, Phương Hạo Vân lập tức cười nói : "Ông Lã, ông đang nói giỡn à... Ông cảm thấy một chuyện nhỏ như vậy, còn cần con hứa sao? Chuyện Tần gia coi như là một điều kiện phụ, ông và con đều r4o ràng, chuyện này đối với ông căn bản không tính là gì..."
"Được rồi... con đã nói như vậy rồi, ông cũng không từ chối, nhưng có một số việc cần phải nói rõ ràng... Tuy rằng Tần gia trong mắt chúng ta không tính là gì, nhưng mà ông giúp con làm việc như vậy, cũng cần kinh phí hoạt động" Lã Thiên Hành nói.
"Không thành vấn đề!"
Phương Hạo Vân đã sớm đoán được tâm tư này của Lã Thiên Hành, cho nên vui vẻ đồng ý : 'Tài sản của Tần gia tại Hoa Hải, con bảy ông ba... chuyện rửa tiền cũng do các người lo..."
"Bốn sáu.." Lã Thiên Hành mặc cả : "Nếu cần ông rửa tiền thì phải là con bốn ông sáu..."
"Ba bảy, không thương lượng.." Phương Hạo Vân cười nói : "Ông Lã, ông có tin không, con còn đường rửa tiền khác.."
"Được rồi, nể mặt con là người thân của ông, việc này ông đồng ý... Ba ngày sau, con cứ buông tay mà hành động..." Lã Thiên Hành gật đầu.
Cúp điện thoại xong, Phương Hạo Vân nhìn thấy cảm xúc của Hà Thanh không được tốt, vẫn còn ngồi ngẩn người như trước. Hắn đi qua, ôm lấy cô vào lòng, nhẹ nhàng hỏi : "Có được tự do rồi, vì sao lại không vui... Hay là em không hy vọng là người đàn bà của anh ..." Không biết vì sao mà xưng hô của hai người đã thay đổi rồi.
Hà Thanh nghe thấy thế, quay đầu lại hỏi : "Hạo Vân, anh yêu em không?"
"Không yêu!" Phương Hạo Vân nói thật.
Hà Thanh nghe thấy thế, cũng thản nhiên cười, nói : "Em cũng không yêu anh..."
"Anh biết!" Phương Hạo Vân cười : "Giữa chúng ta vốn không có cái gì gọi là tình yêu cả... chúng ta chỉ mới lên giường hai lần thôi..."
"Đúng vậy, chúng ta không có quan hệ gì.." Hà Thanh hỏi ngược lại : "Hạo Vân, anh rất rõ quan hệ giữa chúng ta, vậy vì sao anh lại hỏi em tại sao không vui, sao còn hỏi tại sao cảm xúc của em không tốt?"
"Anh hiểu được..."
Phương Hạo Vân ôm lấy cô sát vào lòng, đưa tay không ngừng xoa bóp bộ ngực của cô : "Em cảm thấy mê mang vì cuộc sống sau này của em..."
"Không sai!"
Hà Thanh nằm trong lòng của hắn, quàng tay ôm cổ hắn, nói : "Trừ việc phụ trách công tác tình báo ra, em không biết làm gì cả, thậm chí là ngay cả nấu cơm, giặt quần áo, những chuyện như vậy em cũng không biết. Rời khỏi SeeDs, em thật sự không biết mình có thể làm cái gì..."
"Cái này thật ra rất đơn giản..." Phương Hạo Vân đưa tay xuống dưới vuốt ve : "Em có thể đi đến công ty bảo an Đằng Phi của anh đế làm việc, ở đó đúng lúc có thể phát huy điểm mạnh của anh..."
"Đúng vậy, sao em lại quên mất chuyện này, bây giờ em vẫn còn là tổng giám đốc danh dự của công ty bảo an mà..." Trong đôi mắt ảm đạm của Hà Thanh lập tức trở nên vụt sáng.
"Từ giờ trở đi, em chính thức trở thành phó tổng của công ty bảo an.. phụ trách mặt tình báo..." Phương Hạo Vân vuốt ve đến nổi làm cho khu rừng đã trở nên lầy lội, chỉ vào chổ đó, nói : "Còn muốn không?"
Hà Thanh cũng đã tràn ngập xuân tình rồi, cô gật đầu không cần nghĩ ngợi : "Muốn..."
Phương Hạo Vân nghe thấy thế, thuận tay đẩy cô xuống ghế, sau đó dùng vật cứng và nóng ấy đi vào trong cơ thể của cô, và trong miệng của cô lập tức phát ra một tiếng rên mê hồn.
Khi dục vọng của cô đã hóa thành dòng nước ấm, cô đột nhiên hỏi : "Hạo Vân, anh thật sự không muốn biết tin tức của SeeDs số 2 từ chổ em..."
"Không cần!"
Phương Hạo Vân đứng dậy khỏi người cô, cười nói : "Ông Lã không phải đã đồng ý với anh sao?"
"Ông ta nói anh cũng tin sao?" Hà Thanh cười khinh miệt : "Anh đưa ra ba điều kiện, chỉ riêng cái này là anh không thể nào nghiệm chứng..."
"Yên tâm đi, anh làm sao mà không biết tâm tư của lão cáo già..." Phương Hạo Vân cười nói : "Anh cũng không có khả năng thật lòng giúp ổng..."
"Xem ra hai người là kỳ phùng địch thủ..." Hà Thanh khẽ cười một tiếng, cầm lấy khăn giấy trên bàn, lau lau cơ thể một chút rồi đứng dậy, tính mặc đồ vào.
"Em không tính tắm rửa à?" Phương Hạo Vân nhắc nhở : "Coi chừng bị bệnh phụ khoa đấy..."
"Thật sao? Anh đang quan tâm em à?" Hà Thanh khẽ cười, đột nhiên nói : "Hạo Vân, anh biết không? Trong lòng em đã có người yêu..."
"Nhưng em lại lên giường với anh..."
"Không sai, em lên giường với anh, vì em muốn báo ân, bởi vì em rất cô độc, em cần tình yêu của đàn ông..." Hà Thanh cười tự giễu : "Anh có cảm thấy em là một người đàn bà vô sỉ hay không?"
"Không... thật ra em là một người đàn bà đáng thương..." Phương Hạo Vân nói.
"Đáng thương?"
Hà Thanh khẽ lập lại một lần : "Có lẽ đúng vậy, từ khi em sẽ ra đã định em là kẻ đáng thương rồi, không cha mẹ, không bạn bè, thậm chí là không có một người đàn ông để tin cậy..."
"Có lẽ về sau sẽ có..." Phương Hạo Vân đi qua giúp cô mặc đồ vào, nói : "Có lẽ sau này chúng ta sẽ yêu lẫn nhau..."
"Anh sẽ yêu em?" Hà Thanh thản nhiên nói : "Nếu em đoán không sai, thì trong lòng anh rõ ràng là muốn em làm nô lệ cho anh"
"Haha!"
Phương Hạo Vân cười thản nhiên : "Hà Thanh, hôm nay anh mới phát hiện ra, chỉ số thông minh của em không thấp... Em là một cô gái thông minh, em đã biết tâm tư của anh, vì sao lại không cố gắng thay đổi đi?"
"Vì sao em phải thay đổi?" Hà Thanh vứt cho Phương Hạo Vân một cái nhìn mê hoặc, cười hì hì nói : "Làm nô lệ, không phải là một chuyện rất kích thích sao? Nhiều năm trôi qua, trong lòng em luôn có áp lực nặng, bây giờ em đã được tự do, em muốn kích thích, em cần giải phóng nổi buồn trong lòng, có lẽ làm nô lệ cho anh, thật sự là một chuyện không tồi...Đương nhiên, nếu có một ngày em chán tất cả, có lẽ em sẽ bình tĩnh lại mà yêu anh..." xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
"Haha, em càng ngày càng thú vị, anh phải hiện ra lấy em trong tay của Lã Thiên Hành, quả thật là một lựa chọn sáng suốt..." Phương Hạo Vân cười nói.
"Em sẽ không để cho anh thất vọng, bởi vì anh tôn trọng em hơn Lã Thiên Hành... Hơn nữa, anh có thể cho em niềm vui thể xác..." Nói đến đây, Hà Thanh nói : "Hạo Vân, em muốn ra ngoài một mình, có thể chứ?"
"Đương nhiên có thể!"
Phương Hạo Vân nói :"Bây giờ em đã là người tự ddo rồi, em hoàn toàn có thể làm việc em muốn"
..........................................
Sau đó, Phương Hạo Vân tuyên bố rằng Hà Thanh sẽ gia nhập liên minh của mình.
Đối với việc Hà Thanh gia nhập vào liên minh Đằng Phi, toàn bộ công ty bảo an Đằng Phi đều có phản ứng nhiệt liệt, nhưng Kim Phi lại không chút vui vẻ, thậm chí là cực lực phản đối việc Hà Thanh gia nhập. Trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, người con gái này mang theo một sự uy hiếp rất lớn.
Cho nên, từ sâu trong lòng cô rất ghét Hà Thanh.