Kẻ Đầu Tiên Phải Chết Chương 44-45


Chương 44-45
Như Claire nói, chúng tôi đang ráp nối các mảnh nhận dạng của tên giết người lại với nhau, từng bước, từng bước một.

Chiều cao, khuôn mặt, những điều hắn sùng bái và cách hắn giết người. 


Bây giờ tôi phải điều tra xem hắn đã theo dấu các nạn nhân như thế nào. 

Raleigh và tôi tích cực điều tra các công ty du lịch và dịch vụ tổ chức đám cưới, sử dụng tới 15 thám tử để theo dõi những nhân vật quan trọng. Cuối cùng, khi đã tập hợp được đặc điểm khuôn mặt, chúng tôi quay lại chỗ khách khứa, hỏi han, lùng sục để tìm cho ra một kẻ râu quai nón có thể đã quanh quẩn đâu đó trong số họ. 



Tôi tự tin rằng việc mở rộng tìm kiếm sẽ đem lại kết quả. Biết đâu ai đó trong số khách khứa đã nhìn thấy người này. Có thể chúng tôi sẽ tìm được một đại lý du lịch hạng thường, một kẽ hở đâu đó. Hoặc Jacobi sẽ tìm thấy điều gì đó ăn khớp. 

Sáng hôm sau, Hartwig ghé qua. 

- Sparrow Ridge Vineyards ... thuộc sở hữu của một nhóm người được biết đến dưới cái tên Black Hawk Partner – Đội Ó đen. Ed Lester, một luật sư địa phương làm công việc kết nối quyền sở hữu bất động sản. 

- Anh có biết anh ta ở đâu vào cuối tuần đó không? 

- Có tôi đã kiểm tra. Portland. Anh ta tham gia một cuộc thi chạy marathon ở đó. Tôi bắt kịp khi anh ta về đến văn phòng. Chắc chắn anh ta đã ở Portland. 

- Tôi vẫn tin rằng kẻ giết người không phải ngẫu nhiên chọn một vườn nho ở một nơi hẻo lánh để vứt những cái xác. Điều này phải có ý nghĩa gì đó với tên sát nhân. Vườn nho đó dứt khoát phải là của hắn chứ? 

- Ừ. Black Hawk đứng ra làm trung gian thỏa thuận giữa những người sở hữu. Họ thu về những khoản tiền của đám giàu có đó. Có kẻ muốn đột nhập vào khu vườn nho đó. Và Lester đóng vai trò là người quản lý các thành viên sở hữu. 

- Vậy ông ta chia sẻ quyền sở hữu với ai? 

- Tôi không biết. Những người đầu tư chăng. 

Tôi hít một hơi, cố giữ bình tĩnh: 

- Người đầu tư nào? 

- Những người đầu tư nói chung, và họ muốn giữ bí mật. Nghe này, thanh tra, tôi biết cô đang điều tra theo hướng nào, nhưng anh chàng này chỉ làm việc với những nhân vật rất có uy tín thôi. Tin tôi đi, bất cứ ai cũng có thể tìm ra bãi rác đó. Các đại lý bất động sản, ai đó đã kiểm tra, một người dân địa phương nào đó. Tôi đã phải làm việc với loại người này trong một thời gian dài sau khi cô ra đi. 

Tôi gác điện thoại và xoay ghế về phía cửa sổ. 

- Đây là một nhà đầu tư giết người hàng loạt, trung úy ạ, kẻ tồi tệ nhất mà tôi từng biết. Cách bãi rác khoảng 5 kilômét cũng chỉ có một con đường đất vắng vẻ, bất cứ ai đi trong đêm với hai cái xác cũng có thể dễ dàng vứt chúng ở đấy vào bất cứ thời điểm nào trước đó. Kẻ đó phải biết rằng ở đấy có vườn nho. Và tôi không nghĩ hắn là dân địa phương. Tôi không nghĩ rằng hắn lại gây sự chú ý ở nơi quá gần chỗ ở của mình như vậy. 

- Hãy quay lại chỗ tôi khi anh biết ai là đối tác của Lester. Tôi trì hoãn với Hartwig. 

Sự lạc quan của tôi có phần giảm bớt. 

Raleigh quay về mà không phát hiện được gì ở các đại lý du lịch. Nhà Brandts đã đặt chỗ thông qua Travel Ventures, một đại lý du lịch hạng sang phục vụ cho giới giàu có. Nhà DeGeorge dùng dịch vụ của Journeytime, nằm ngoài Los Altos. 

Người của chúng tôi đã lùng sục hồ sơ nhân sự của cả hai đại lý trên. Không có mối liên hệ nào giữa họ, không hợp tác tổ chức, không có bất cứ đại lý du lịch nào làm việc cho cả hai bên. Có khả năng ai đó lén trà trộn vào đội ngũ nhân viên của họ, nhưng việc tìm ra kẻ đó là gần như không thể. 

Kết quả công việc của tôi cũng đáng thất vọng tương tự. Tôi đã có hồ sơ của cả hai công ty dịch vụ tổ chức đám cưới, các thợ trang trí, ban nhạc, thợ chụp ảnh, bồi bàn, nhà cung cấp hoa, nhưng không có sự trung khớp nào. Nhà Brandts và nhà DeGeorge sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau, vậy mà kẻ giết người lại nhận dạng được nạn nhân. Tôi không sao tìm được mối liên hệ.

Chương 45

Tôi gọi điện cho Claire và Cindy để sắp xếp một cuộc hẹn với hai cô gái. Lần này, không khí hoàn toàn khác, không ai cười, không tiếng vỗ tay hưởng ứng, không hoa giấy, đã có thêm hai người chết, không có nghi can nào, phạm vi tìm kiếm phải mở rộng. Mọi manh mối đều nhanh chóng dẫn đến thất bại. Sự căng thẳng đè nặng lên tất cả chúng tôi. 

Claire đến trước, ôm chầm lấy tôi và hỏi tôi cảm thấy thế nào. 

- Tớ không biết nữa. 

Tôi thừa nhận. Tôi đã trải qua ba đợt điều trị, đôi khi cảm thấy khỏe, nhưng có những lúc, đặc biệt là vào buổi chiều, tôi cảm thấy như chỉ là con ma của chính mình. 

- Medved nói ông ấy sẽ kiểm tra lại lượng hồng cầu của tớ vào tuần tới. 

Cindy đến sau. Cô ta mặc một cái áo dây bên trong chiếc áo sơ mi kẻ ô và một chiếc quần bò thêu, trông rất xinh đẹp và hiện đại. Chúng tôi đã không nói chuyện từ hôm thứ hai, sau khi cô ta được thông báo về vụ giết người thứ hai. Mặc dù tin tức được giữ kín trong vòng một ngày nhưng cô ta vẫn đi trước cả thành phố một bước. 

- Tớ nghĩ tớ đã thành công. Cô thông báo và đưa chúng tôi xem một tấm card mới, bên trên có in biểu tượng màu đỏ tươi của tờ Thời sự. Tôi đọc tấm card: Cindy Thomas, phóng viên, tòa soạn Metro Crime

Chúng tôi nồng nhiệt chúc mừng, sau đó cũng cười nhạo đôi chút, chỉ để cô khỏi quá tự phụ. Rốt cục thì bạn bè có thể làm gì hơn nữa? 

Tôi kể với họ rằng việc điều tra các đại lý du lịch và dịch vụ tổ chức đám cưới chẳng đi đến đâu cả. Tôi nói: 

- Một vài điều làm tớ cảm thấy thực sự bối rối, khẩu súng ... những tên giết người kiểu này thường không thay đổi phương pháp. Phương pháp cũng góp phần tạo ra sự kích thích tình dục. 

- Một sự kết hợp thật kỳ lạ - Claire đồng tình. 

- Hắn ta rất chủ động khi lên kế hoạch tấn công. Có vẻ như hắn biết rõ mọi việc như: nạn nhân tổ chức đám cưới ở đâu, số phòng, kế hoạch tổ chức tuần trăng mật của họ, thoát đi như thế nào. Tuy nhiên, khi giết nạn nhân, hắn lại gần như nổi xung lên, đến mức không chỉ giết chết nạn nhân mà hắn còn cưỡng hiếp họ. 

Tôi gật đầu: 

- Đó là điểm mấu chốt. Hắn tấn công ào các đám cưới, nghĩa là đối với hắn, đám cưới có điều gì đó không chấp nhận được, theo tôi hắn bị ám ảnh bởi các cô dâu. Cả hai chú rể đều bị giết chết ngay, như thể họ thậm chí không đáng quan tâm đối với tên giết người. Nhưng các cô dâu ... họ thực sự khiến hắn bị mê hoặc. 

- Vậy hắn tìm các nạn nhân ở đâu? Nếu muốn giết cô dâu, hắn làm thế nào để tìm ra họ? 

- Cô dâu chú rể phải đi chọn mua nhẫn – Claire gợi ý – Hắn sẽ tìm đến cửa hàng bán đồ trang sức. 

- Hay ở hội đồng thành phố - Cindy nói – Họ cần đăng ký kết hôn. 

Tôi nhìn cô ta và cười thầm: 

- Vậy thì chắc chắn có một viên chức nhà nước đứng sau vụ này. 

- Một nhân viên bưu điện chăng – Claire và Cindy đồng thanh nói. 

- Hay là thợ chụp ảnh? – Claire nói thêm. 

Tôi cảm thấy hoa cả mắt. Tất cả những khả năng này đều có thể xảy ra. Chỉ cần bỏ thời gian và công sức để kiểm tra trước khi tên giết người lại tiếp tục tấn công các nạn nhân khác. 

- Tớ không thạo việc về các cô dâu – Tôi nói với Claire – Đó là lý do vì sao cậu ở đây. 

- Chuyện gì xảy ra với câu chuyện tào lao của ba kẻ không thể bị đánh lừa này nhỉ? – Cô ta cười – Và với người thông minh xuất sắc là tớ đây? 

Một trận cười nổ ra quanh bàn. Chúng tôi cùng uống thêm một lượt bia. Đây là Nhóm nữ điều tra các tội ác giết người, rất tốt là không có tay đàn ông nào được phép tham gia. 

- Vậy còn cái mắt xích chết tiệt đó thì sao? Hắn muốn chúng ta tìm ra nên mới cố tình để lại dấu vết. Hắn muốn chúng ta tìm ra mắt xích đó – Tôi hỏi. 

Tất cả im lặng suy nghĩ. 

- Tớ có thể cảm nhận được – Tôi tiếp tục. Trong lễ cưới và bữa tiệc, có điều gì đó khiến hắn nổi một cơn giận như bệnh tâm thần, điều gì đó mà hắn muốn dập tắt. Sự trong trắng chăng? Hắn giết chú rể ngay tức khắc. Còn cô dâu? Hắn cảm thấy điều gì ở họ? 

- Nếu hắn đang sống trong một thế giới hoang tưởng – Cindy nói to ý nghĩ của mình – Hắn sẽ tới nơi có khả năng gây kích thích mạnh mẽ và sống động nhất. Có thể hắn muốn cơn giận được tích tụ lại bằng cách theo dõi nạn nhân khi họ không cảnh giác. 

Claire nhìn chúng tôi bằng cặp mắt lấp lánh tia sáng: 

- Tớ đang nghĩ đến việc tìm đến chỗ họ mua áo cưới. Đó là nơi tớ sẽ tìm ra các nạn nhân.

 

Mời các bạn đón đọc chương tiếp theo!

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/46425


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận