Trong tinh không bao la bát ngát, một đạo lưu quang nhanh chóng xẹt qua.
Lưu quang bay qua đám mây thiên thạch, xẹt qua từng khỏa tinh cầu loại nhỏ, cuối cùng đi vào một khỏa tinh cầu rách nát và nóng bức.
Khỏa tinh cầu rách nát này thập phần nhỏ, đường kính không đến sáu nghìn dặm, mặt ngoài vết rách trải rộng, nham thạch nóng chảy lan tràn, giống như đã bị thương nghiêm trọng, không khí trầm lặng.
Bá!
Lưu quang rơi xuống, biến thành một nam tử hắc y.
- Thiên Âm Vương, ngươi tìm ta có việc.
Nam tử hắc y đi tới, bỗng nhiên trên tinh cầu rách nát này có một đạo lưu quang khác bay tới, cuối cùng rơi xuống đối diện nam tử hắc y.
Đây là một lão già mặt vàng, tướng mạo vô cùng xấu xí, trên mặt có rất nhiều gỗ, trong đôi măt tròng đen nhiều hơn tròng trắng, lộ ra vị hung ác dị thường, làm cho người ta không rét mà run.
- Độc Hỏa Vương, xem ra tu vi của ngươi lại có tinh tiến ah!
Nam tử hắc y cười nói.
Đây là Độc Hỏa Vương, cũng là Sinh Tử Cảnh Vương giả trong Hắc Thủy liên minh.
Độc Hỏa Vương nháy mắt mấy cái.
- Ta tu luyện ở hạch tâm của tinh cầu này hơn ba mươi năm, nếu như không có tiến bộ, ta nên đập đầu vào đậu hủ chết đi cho rồi. Ngược lại là Thiên Âm Vương ngươi rỗi rãnh a, cũng đúng, tu vi của ngươi sớm đã đạt tới chín trăm năm, không so với chúng ta, nếu tu vi của ta vượt qua chín trăm năm, ta cũng muốn nghỉ ngơi thật tốt, tìm hơn vài chục nữ tử mỹ mạo mà tiết dục hỏa.
Nghe vậy, nam tử hắc y cười lạnh, ngươi còn thiếu nữ nhân? Hài cốt mỹ nhân trên tinh cầu này, đoán chừng có hơn một ngàn a!
- Ta tìm ngươi có chuyện!
- Chuyện gì? Ngươi không thể tự mình hoàn thành sao?
Độc Hỏa Vương lập tức cảnh giác.
- Ngươi giúp ta giết một người.
Nam tử hắc y nói ra.
- Ha ha ha ha...
Nghe vậy, Độc Hỏa Vương cười lớn, cười làm cho nam tử hắc y nhíu mày, sắc mặt âm trầm.
- Không có ý tứ!
Độc Hỏa Vương vẫn có chút sợ hãi với nam tử hắc y này, Hắc Thủy liên minh Thiên Âm Vương, đây là một trong mấy đại cự đầu a, hắn ngưng cười, hỏi:
- Thiên Âm Vương, cũng không nên trách ta, ngươi biết, thực lực của ta còn không bằng một phần mười của ngươi, chuyện ngươi làm không được, ta sao có thể làm được, chẳng phải ngươi muốn ta đi chịu chết sao?
- Tuy ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng muốn ta đi chịu chết, ta không làm!
Độc Hỏa Vương chính là Sinh Tử Cảnh Vương giả của Hắc Thủy liên minh, nhưng không phải là thủ hạ của Thiên Âm Vương, Hắc Thủy liên minh, chỉ có quan hệ liên minh, một ít chuyện nhỏ có thể giúp đỡ chút, chuyện lớn phải thương lượng.
- Ai nói cho ngươi chịu chết!
Thần sắc Thiên Âm Vương hòa hoãn.
- Ta cho ngươi giết người, cũng không phải Sinh Tử Cảnh Vương giả, cũng không phải Yêu Vương, mà là một tiểu tử nhân loại cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng.
- Ta đúng là kỳ quái, giết hắn, cần phải nhờ ta sao? Lại nói ngươi ra tya, tùy tiện thổi một cái cũng có thể giết hắn!
Tròng mắt Độc Hỏa Vương trợn tròn, hồ nghi đầy mặt.
- Thực lực kẻ này, không thể coi thường, hắn là đệ nhất danh của Sinh Tử Cảnh dự khuyết bảng lần này, dưới Sinh Tử Cảnh, không có người nào là đối thủ của hắn, chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương giả, mới có thể đánh chết hắn, về phần ta vì cái gì mà không ra mặt, là vì kẻ này có hậu trường là Long Vương và Huyền Hậu, ngươi cũng biết, ta đại biểu cho cả Hắc Thủy liên minh, có một số việc, không thể ra mặt động thủ, không tốt khi động thủ, cho dù không có phong hiểm gì!
Trong miệng Thiên Âm Vương nói như thế, kỳ thật hắn cũng không phải kiêng kị Long Vương và Huyền Hậu, dù sao Diệp Trần ở trong Huyết Thiên đại lục, giết Diệp Trần, ai biết hung thủ là ai, hắn kiêng kị chính là vị tồn tại đỉnh cấp đang thủ hộ Trường Thiên Phái, những ngày này, hắn đã sớm điều tra tu liệu về Trường Thiên Phái, đương nhiên biết được rất nhiều chi tiết tỉ mỉ.
Có thể đạt độ cao bây giờ, Thiên Âm Vương luôn luôn cẩn thận hết mức, tuy nói vị tồn tại đỉnh cấp thủ hộ Trường Thiên Phái, có lẽ sớm rời đi, nhưng hắn muốn thăm dò một chút, đơn giản là không muốn mạo hiểm, nếu không một khi vẫn lạc, chẳng còn lại gì cả.
- Thiên Âm Vương, ngươi muốn cho ta chết, bây giờ ngươi có thể động thủ, bảo ta đắc tội Long Vương và Huyền Hậu, ngươi cảm thấy ta dễ khi dễ sao.
Độc Hỏa Vương giận dữ, kéo dài một khoảng cách.
Thiên Âm Vương chán nản.
- Ngươi trước hãy nghe ta nói hết, kẻ này, cũng không phải ở Chân Linh đại lục, hắn đang ở Huyết Thiên đại lục, ngươi giết hắn, không có người nào biết.
- Huyết Thiên đại lục?
Độc Hỏa Vương suy nghĩ một lát, rất dứt khoát lắc đầu.
- Không làm, đây là chuyện của ngươi, không có liên quan đến ta, ngươi tìm người khác đi.
Hắn mới không tin trong chuyện này không có phong hiểm gì.
- Nếu như cộng thêm hai khỏa tinh cầu liệt hỏa thì sao, mặt khác, trên người hắn còn có hơn hai trăm vạn chân nguyên thủy tinh của Hắc Thủy liên minh, ta đáp ứng cho ngươi một phần mười.
Tâm tư chính thức của Thiên Âm Vương chính là chân nguyên thủy tinh và tài phú trên người của Diệp Trần, giết Diệp Trần, đạt được chân nguyên thủy tinh, hắn đương nhiên có ý định độc chiếm, dù sao người biết chuyện chỉ có hắn, Độc Hỏa Vương và đệ tử Vương Thái Nhất.
- Ngươi có tinh cầu liệt hỏa?
Con mắt Độc Hỏa Vương lóe sáng, tràn ngập tham lam.
Tinh cầu liệt hỏa, một khỏa có thể làm cho hắn tăng tu vi lên mười năm, hai khỏa chính là hai mươi năm, có thể giảm bớt rất nhiều năm khổ công, đây là bảo vật hiếm có.
Mặt khác, hơn hai mươi vạn khối chân nguyên thủy tinh cũng không thể coi thường, đại khái cũng có thể gia tăng tu vi của hắn rất nhiều năm.
- Đương nhiên có!
Thiên Âm Vương lấy ra một khỏa tinh thạch sáng chói hào quang hỏa hồng, tản ra hào quang như mộng như ảo.
- Tinh cầu liệt hỏa, đáng chết, tại sao ta không tìm được chứ.
Độc Hỏa Vương hận không thể lập tức đoạt được, do dự một chút, hắn nói:
- Ta muốn một phần năm chân nguyên thủy tinh.
- Không được, một phần mười là đã rất nhiều rồi.
- Một phần sáu!
Cuối cùng nhất, hai người dùng hai khỏa tinh cầu liệt hỏa, một phần tám chân nguyên thủy tinh để làm điều kiện.
- Đúng là gia hỏa tham lam.
Rời khỏi tinh cầu rách nát, Thiên Âm Vương cũng có chút đau thịt.
Hai khỏa tinh cầu liệt hỏa có giá trị cực cao, tuy nói hắn không dùng được, nhưng có thể dùng nó để trao đổi bảo vật với người khác, cũng may hắn và Độc Hỏa Vương đã nói, đối phương có ngụy Cực phẩm bảo kiếm và ngụy Cực phẩm áo giáp, đều thuộc về hắn. Không thể xâm chiếm, mà hai kiện ngụy Cực phẩm bảo khí, đối với Sinh Tử Cảnh Vương giả cũng là đồ vật không tệ.
Về phần Cực phẩm bảo kiếm, nghĩ đến cũng không thể khiến Độc Hỏa Vương bỏ đi tâm tư, Thiên Âm Vương đáp ứng, đối phương có thể lấy được Cực phẩm bảo kiếm và một phần năm tài phú.
- Thật không nghĩ tới, một kẻ còn không phải Sinh Tử Cảnh Vương giả, lại có Cực phẩm bảo kiếm, đúng là niềm vui ngoài ý muốn, đáng tiếc ta không thể mạo hiểm.
Một Độc Hỏa Vương còn chưa đủ, có được Thiên Hạt Kiếm, Diệp Trần ngay cả Cự Lang Vương còn có thể đánh bại, Độc Hỏa Vương tuy so với Cự Lang Vương mạnh hơn không ít, nhưng không an toàn.
Nhưng mà Thiên Âm Vương đã có rất nhiều nhân tuyển tốt, người nọ, không có tham lam như Độc Hỏa Vương, năm đó nếu như không phải mình cứu hắn, hắn đã sớm mất mạng.
Lưu quang xẹt qua, Thiên Âm Vương biến mất ở sâu trong tinh không.
...
Diệp Trần còn không biết, cự đầu của Hắc Thủy liên minh là Thiên Âm Vương, rõ ràng thỉnh hai vị Sinh Tử Cảnh Vương giả để đối phó hắn, đương nhiên, cho dù biết rõ, hắn cũng không sợ hãi, tuy nói thực lực bản thân hắn không đủ bảo hiểm, nhưng hắn còn có Vọng Viễn Đồ, có Vọng Viễn Đồ, cho dù là thiên Âm Vương tự mình đến, cũng không kiếm được chỗ tốt.
Ngoại giới có mưa gió, Diệp Trần cũng không quan tâm, cũng chú ý không được, hắn đắm chìm trong lĩnh ngộ Tử Vong Chi Đạo.
- Tử vong, tử khí!
XÍU...UU!!
Quan sát Tử Khí Thiết Quáng Thạch một lát, Diệp Trần rút Phát Tà Kiếm ra, bỗng nhiên đâm ra một kiếm.
Trong không khí nhộn nhạo tử khí vô hình, một đường ánh sáng xẹt qua.
- Không được, không đủ nội liễm.
Tử khí tràn ngập, lực sát thương tuy nhỏ, nhất định phải phối hợp với Ngưng Thủy, truyền lực bộc phát và trong cơ thể đối phương, như vậy mới có thể tạo thành phá hư trí mạng.
- Đáng tiếc, nếu như hiện giờ ta có năng lực đúc một thanh tử khí kiếm, có thể nhanh chóng cảm ngộ Tử Vong Chi Đạo.
Có tử khí đúc ra một thanh Cực phẩm bảo kiếm, trong quá trình rèn đúc sẽ lĩnh ngộ Tử Vong Chi Đạo.
...
- Cái mặt nạ da người này đúng là không tệ, xem ra, về sau ta cũng nên học tập phương pháp chế tạo mặt nạ da người một chút, chuẩn bị cho khi cần.
Trên bầu trời cách Trường Thiên Phái chừng vạn dặm, ba đạo nhân ảnh dùng tốc độ cực nhanh bay tới, trung tâm là nam tử mặt trắng, cười hắc hắc nói ra.
- Độc Hỏa Vương, Huyết Thủ Vương, ta đợi các ngươi ở chỗ này, nhớ kỹ lời lão sư nói, cần nhất kích tất sát, không nên làm cho người khác chú ý.
Nam tử với khuôn mặt xấu xí nói ra.
- Nói lời vô dụng làm gì, giết một tiểu gia hỏa mà thôi, một mình ta cũng có thể làm được, huống chi là đánh lén.
Độc Hỏa Vương cải biến dung mạo bĩu môi.
- Hi vọng các ngươi có thể thuận lợi thành công.
Thanh niên xấu xí chính là Vương Thái Nhất, tuy hắn không phải là Sinh Tử Cảnh Vương giả, nhưng Thiên Âm Vương vẫn cho hắn tới cùng.
- Ngươi yên tâm, Huyết Chi Áo Nghĩa của ta, sẽ cho hắn chết ngay lập tức.
Một vị rung niên mặt đen lạnh lùng nói ra.
- Tốt, các ngươi lên đường đi!
Vương Thái Nhất che dấu trong một cánh rừng rậm.
- Đi!
Độc Hỏa Vương và Huyết Thủ Vương nghiền nát không gian, biến mất không thấy gì nữa.
Diệp Trần những ngày này đều ở trong sơn mạch phái sau Trường Thiên Phái mà luyện kiếm, lĩnh ngộ Tử Vong Chi Đạo, không có người nào đi quấy rầy, ngày hôm nay, Diệp Trần nhướng mày, vừa rồi rõ ràng cảm nhận được một đạo linh hồn lực quan sát.
- Là linh hồn lực của Vương cấp.
Linh hồn lực của Sinh Tử Cảnh Vương giả, thập phần ẩn nấp, dưới Sinh Tử Cảnh, căn bản không cảm ứng được, nhưng Diệp Trần là người có thiên phú linh hồn, từ chất lượng, hoàn toàn không thua kém Sinh Tử Cảnh Vương giả, cho nên mới có thể phát giác.
- Không là lại có hai đạo!
Ánh mắt Diệp Trần ngưng trọng, nhưng biểu hiện ra, hắn giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, toàn tâm toàn ý luyện kiếm, ngay cả Tử Vong Chi Đạo cũng không cần, chỉ là đơn thuần là kiếm chiêu.
- Là ai muốn đối phó ta?
Trong nội tâm, Diệp Trần đang suy đoán.
- Chẳng lẽ là vì chuyện Thiên Hạt Kiếm?
Vô ý thức, Diệp Trần cho rằng Sinh Tử Cảnh Vương giả ngấp nghé Thiên Hạt Kiếm, đến giết người đoạt kiếm, nhưng dựa theo đạo lý, Huyết Thiên đại lục có lẽ không có người nào dám hiển nhiên đi vào Trường Thiên Phái giết người đoạt kiếm cả, dù sao Trường Thiên Phái nhiều năm như vậy có thể không ngã, là vì mấy trăm năm, có một vị Vương giả phong Đế nói chuyện, không được quy mô xâm chiếm Trường Thiên Phái.
Sinh Tử Cảnh Vương giả và Yêu Vương đương nhiên cũng liệt vào trong đó.
Ở sâu trong hư không, linh hồn lực Độc Hỏa Vương và Huyết Thủ Vương, xuyên thấu qua không gian bích chướng, rơi vào trê người Diệp Trần.
- Cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng đỉnh phong, không phải nói chỉ có cảnh giới đệ tam trọngsao?
Độc Hỏa Vương kêu lên một tiếng, đừng nhìn đệ tam trọng và đệ tam trọng đỉnh phong, đều là cùng cảnh giới, nhưng khác nhau cũng không nhỏ, đạt tới đệ tam trọng đỉnh phong, năng lượng và huyết nhục trong cơ thể dung hợp làm một thế, có thể dung nạp năng lượng cũng nhiều hơn, trừ việc đó ra, trên tâm cảnh viên mãn, có thể cho bản thân võ giả vận dụng năng lượng, càng thêm tiện tay, chiến lực tăng lên.
- Độc Hỏa Vương, ngươi sợ?
Huyết Thủ Vương lộ ra vẻ trào phúng!
Độc Hỏa Vương giống như bị giẫm phải đuôi, thiếu chút nữa nhảy lên.
- Huyết Thủ Vương, ngươi có ý tứ gì? Cho dù hắn càng lợi hại, cũng không phải Sinh Tử Cảnh Vương giả, ta chẳng qua là kinh ngạc thôi, hơn nữa ta khuyên ngươi tốt nhất không nên chủ quan, hắn có Cực phẩm bảo kiếm nơi tay, ngay cả Cự Lang Vương đều không địch lại hắn, tuy nói hai chúng ta đều mạnh hơn Cự Lang Vương, nhưng nếu không tốt, cũng có khả năng bị thương.