Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế Chương 151 - lưu manh kinh ma tộc,hoàn mĩ đích chiến tích

"Nhân loại long kỵ sĩ, hãy nhớ kỹ cái tên Ngã Tạp La của ta. Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi. Chết đi!"
Chiến trường trên không trung, Tạp La Lơi trong lòng đang ưu tư về chiến sự, mấy thấy thống lĩnh của địch quân, hắc phát long kỵ sĩ, thoát khỏi sự ngăn cản của Hắc Ám ma long và đọa lạc thiên sứ, đã đến ngay trước mặc gã, lập tức nổi giận hét lớn một tiếng, tay phải cầm cương thương phóng đến. Hắc Ám đấu khí mãnh liệt hiện ra, theo sự di chuyển của cây thương, hình thành luồng khí như một đọa lạc thiên sứ to lớn lúc ẩn lúc hiện, nhanh chóng đánh về phía Diệp Phong!
"Nói toàn lời tầm phàm, tên hoa mắt nhà ngươi bị pháo dọa rồi. Nhớ kỹ, lão tử là kiếm khách, không phải là con mẹ cái long kỵ sĩ gì đó!"
Diệp Phong nhìn thế công Tạp La Lợi, phát hiện ra sơ hở, khinh thường cười khẻ, rồi nhảy trở về lưng rồi, tay phải giơ Quang Minh chi kiếm chỉ về phía Tạp La Lợi, gập người xuống, thân hình quay vòng thật nhanh, bạch mang kiếm khí lóe sáng, giống như một cơn lốc xoáy đang xoay vòng, đánh tới đám đọa lạc thiên sức cùng tên Tạp La Lợi, sinh ra bạo phá kinh hồn. Ngay sau đó là tiếng kim thiết chạm nhau, chiêu thức của Tạp La Lợi không chống lại được Diệp Phong, cương thương bị Quang Minh chi kiếm chém gãy!

"Cái này, sao lại có thể như thế được? Hắn sao lại dễ dàng phá được tuyệt chiêu cả ta?" Tạp La Lơi thấy tình thế không ổn bèn lùi về phía sao, nhìn Diệp Phong đáp trên lưng của Thánh Ma, không thể tưởng tượng được tuyệt chiêu của hắn, trước mặt Diệp Phong, chỉ cần một chiêu đã hóa giải!
Đám đọa lạc thiên sứ từng biết rõ thực lực của Tạp La Lợi tướng quân, cũng đã thấy được cái tên long kỵ sĩ tự xưng là kiếm khách rất nhanh đã phá giải được tuyện chiêu của Tạp La Lợi tướng quân, hơn nữa còn chặt đứt cây cương thương nữa. Tất cả đều lộ ra thần sắc không tin được. Kết quả, bởi vì phân tán sự chú ý, dực nhân kiếm sĩ cũng giống như vậy, giật mình trước thực lực của Diệp Phong, tấn công có chút trùng xuống!
"Tên sỏa điểu kia, không chỉ không thể biến hôm nay là ngày giỗ của lão tử, mà vũ khí còn bị lão tử chém đứt. Thật sự tức cười mà!?" Diệp Phong nhìn Tạp La Lợi đang kinh hãi, cố ý mỉm cưởi để đả kích!
Tạp La Lợi nghe vậy bị đả kích, phẫn nộ quát: "Nhân loại thấp hèn, ngươi, mẹ nó, thật quá kiêu ngạo. Cường giả Ma tộc chúng ta nhiều như mây, ngay cả ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng sau này ngươi sẽ nhất định gặp được cao thủ lấy cái mạng chó của ngươi. Nếu vinh hạnh gặp được Hắc Ám đại ma vương vĩ đại của chúng ta, ngày muốn giết ngươi, cũng dễ dàng như giết một con kiến!"
"Mẹ, mấy lũ trúng thối các ngươi, về Minh giới mà cầu phúc cho Hắc Ám đại ma vương của các ngươi đi!"
Diệp Phong nghe Tạp La Lợi nói xong, không vui mà quát nhẹ, trong long thúc giục Thánh Ma nhanh chóng phóng tới phía Tạp La Lợi, chém một lúc mấy tên đọa lạc thiên sứ muốn ngăn cản, rồi nhảy lên, huy kiếm chém về phía Tạp La Lợi đang lùi về phía sau!
"Hừ, cho dù ta chết, cũng muốn dẫn theo ngươi để bồi tiếp, đến đây!!"
Tạp La Lợi mắt thấy tốc độ của Diệp Phong quá nhanh, không thể tránh né, nghĩ đến tình hình bên mình đang rất là nguy cấp, trong đầu đột nhiên có ý muốn cùng Diệp Phong đồng quy vu tận. Cánh tay trái vận dụng Hắc Ám đấu khí không để ý đến nguy hiểm phía trên trán, nắm chặt Quang Minh chi kiếm của Diệp Phong, khiến Diệp Phong lộ thần sắc kinh ngạc, và hữu quyền cũng nhân cơ hội hướng về phía thiên linh cái của Diệp Phong
"Ha ha ha, nhìn ngươi cũng có một chút khí khái của chiến sĩ. Lão tử sẽ không giết ngươi!"
Diệp Phong thấy Tạp La Lơi dùng cánh tay nắm được Quang Minh chi kiếm, hơn nữa còn vung một quyền vào thiên linh cái của hắn, lúc này liền buông Quang Minh chi kiếm ra, lùi về tránh khỏi công kích, chân trái nhanh chóng tung ra đòn liêu âm thối đối với Tạp La Lợi. Gã đau đến nổi la một tiếng thất thanh trên không trung. Diệp Phong quay trở lại trên lưng của Thánh Ma, mượn lực nhảy lên, xoay người một cái, sử ra một chiêu Đảo Chuyển Kiền Khôn, gồm một trăm cước lên trên người của Tạp La Lợi, trực tiếp khiến gã chết ngay trên không trung!
"Thật lợi hại, đây là võ công gì? Sao tự nhiên lại có thể lăng không đá chết Tạp La Lợi tướng quân!?"
Đọa lạc thiên sứ cùng dực nhân kiếm sĩ khi đang giao chiến, cũng như binh tướng của Mạt La cùng Ma tộc chiến sĩ, nhìn cuộc chiến trên không, tất cả đều lộ ra thần sắc giật mình!
Hắc hắc, mỗi lần xuất tuyệt chiêu là có người giật mình. Mấy tên này vĩnh viễn sẽ không biết thế nào là vô chiêu thắng hữu chiêu. Diệp Phong tiếp lấy Quang Minh chi kiếm đang rơi xuống, phiêu phiêu đứng trên lưng của Thánh Ma, nhìn chúng binh tướng song phương đang kinh ngạc, trong lòng cười thầm.
Hắc Ám ma long mười đầu đã bị Tiểu Hắc đánh bể sáu đầu, bị Lạp Phỉ Nhĩ và Lam hợp lực giết thêm một cái đầu, ba đầu còn lại e ngại thế công của lưu manh hầu tử, bay rời phía xa nơi dực nhân kiếm sĩ đang chiến đấu gần nó!
Tiểu Hắc không thể đánh tới Hắc Ám ma long, tức giận kêu chi chi loạn lên. Nó mượn lực từ đỉnh đầu của dực nhân kiếm sĩ và đọa lạc thiên sức, bám theo Hắc Ám ma long. Đồng thời những tên đọa lạc thiên sứ bị mượn lực không thể tránh được, bị hai chân của nó dùng sức chấn vỡ nát xọ!
"Các tướng sĩ, đừng dừng lại, giết hết tất cả tên Ma tộc rác rưởi xâm phạm đến nơi ở của chúng ta!"
Diệp Phong cưỡi rồng trên không trung bay xuống phía dưới của trận chiến, miệng quá to. Khi Thánh Ma các mặt đất nơi của Ma tộc chiến không quá năm mươi thước, hắn nhảy xuống, một mình nhảy vào đám đông, tay phải huy kiếm cuồng trảm điên cường, miệng không người hô to "giết, giết ,giết " . Hầu hết những tên Ma tộc chiến sĩ đều không thể ngăn chặn kiếm khí vô cùng mạnh mẽ của hắn. Những ai trở thành mục tiêu của hắn, tất cả đều khó thoái cái chết!
Song đầu cự long Thánh Ma, vảy rồng cứng rắn, bay phía sau lưu manh đoàn trưởng vào đám đông. Đầu bên trái sử dụng quang ba long tức, đầu bên phải thì hung hãn hơn, trực tiếp há mồm cắn. Đồng thời long vĩ (đuôi rồng) và long trảo của nó quét qua khắp tức phía, không hề cố kỵ gì
"Ha ha ha, các huynh đệ, nhìn xem, lão đại thật uy phong. Chúng ta mau qua tham gia giết chóc cùng người!" Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc nhìn hình dạng dũng mãnh của Diệp Phong trong đám đông, chiến y trong lòng sôi trào, gọi quát Liệt Diễm kỵ sĩ đoàn, dùng Triển Dực đại trận dũng mãnh xung phong lên!
Cổ Kha tướng quân mắt thấn tình hình trên không trung rất là nguy ngập, chiến sự trên mặt đất cũng thập phần khẩn cấp, liền thúc giục Già Lặc đang lo lắng bên cạnh: "Già Lặc tướng quân, Tạp La Lợi tướng quân đã chết trận, đọa lạc thiên sứ trên không trung không thể chống lại sự công kích của một lượng lớn dực nhân kiếm sĩ. Chúng ta nên làm gì đây? Ngài mau đưa ra ý kiến đi!"
Quân đội phía trên không trung không có sự giúp đỡ, phía sau lại bị pháo kích, phía trước cùng tả hữu bị một lượng lớn địch binh bao vây. Già Lặc đối mặt với tình thế nguy ngập như thế này, nghe Cổ Kha tướng quân thúc giục, quan sát chủ soái của địch binh đang trong đám binh tướng của bên mình, linh cơ liền động, cao giọng quát: "Các tướng sĩ, mau giết tên chủ soái long kỵ sĩ của địch quân. Giết hắn xong, thì thắng lợi cuộc đại chiến này sẽ thuộc về chúng ta. Vì vinh diệu của Ma tộc, vì đại nghiệp của đại ma vương. Giết!!!"
"Giết!!" Giết giặc phải giết đầu lĩnh trước. Chúng binh tướng Ma tộc nghe hảm thanh của Già Lặc, nghe có đạo lý, tất cả quanh Diệp Phong điên cuồng tấn công hắn!
Diệp Phong đối mặt quanh mình Ma tộc chiến sĩ điên cuồng quần công. Hắn nhanh chóng thả ra tinh thiết chế trọng trang khải giáp, chém giết không ngừng, quay đầu nhìn quanh, thấy gần Gia Lặc nhất là cự nhân Kì Lạp Tư cao giọng quát: "Lôi Nặc, tới bắt cái lão Hắc Ám tinh linh vừa lên tiếng!"
"Tuân lệnh!" Kì Lạp Tư – Lôi Nặc nghe được đoàn trưởng mệnh lệnh, cúi đầu tìm chỉ huy của Ma tộc vừa lên tiếng, lập tức tiến tới. Những cự nhân còn lại, xông lên đánh phá Ma tộc chiến sĩ để mở đường. Ma tộc chiến sĩ đều không dám cản đường.
Bình thường, trong mắt Ma tộc, Kì Lạp Tư không có gì đáng sợ. Nhưng được trang bị cương thiết chế trọng khải giáp, cầm trong tay cự hình yển nguyệt đao, lúc này Kì Lạp Tự trong mắt Ma tộc thật cường hãn.
Bởi vì Ma tộc chú tạo có năng lực rất bạc nhược, lại không có tinh cương vũ khí, căn bản không thể đả thương Kì Lạp Tư, thêm nữa, cự nhân thân cao mười thước, sức mạnh cực lớn, đối với Ma tộc cản đường, xem như Ải nhân, một bước có thể bước qua đầu mấy người.
Ma tộc chiến sĩ căn bản không thể ngăn cản Kì Lạp Tư cự nhân. Quanh đó một ít Hủ Thực Thụ Ma, mắt thấy cự nhân muốn đi tập kích Gia Lặc tướng quân, lập tức vây quanh, đồng thời biết rõ thóa dịch không thể ăn mòn cương thiết, nên chỉ dùng cành lá, dây leo trói lấy hai chân. Kết quả bị Kì Lạp Tư cự nhân vô tình khảm sát.
Trên không trung, dực nhân kiếm sĩ quân đoàn cùng với Bạch Điêu xạ thủ đoàn vây công Đệ thập Đọa Lạc thiên sử đoàn, toàn bộ tiêu diệt. Còn lại ba đầu Hắc Ám Ma Long cũng bị bao vây, đánh gục. Á Sắt Lâm giáo chủ lúc này cao giọng thét một tiếng, thống lĩnh dực nhân kiếm sĩ quân đoàn, từ không trung lao xuống, đối với Hắc Ám tinh linh bên dưới triển khai một trận không tập mãnh liệt.
Lạp Phi Nhĩ thúc rồng, huy kích gia nhập vòng chiến cùng với đoàn trưởng đại nhân. Kiệt Nã Tư thống lĩnh Bạch Điêu xạ thủ, chuyên tiêu diệt đọa lạc mục tiêu xạ sát. Tiểu Hắc trên đỉnh đầu Lam Lam, mượn lực rời đi, lượm một cây Lang nha bổng của bạo thực cự ma, phóng tới, cuồng loạn đả kích, Ma tộc chiến sĩ kinh hoảng tránh né tiểu tai tinh.
"Lôi Ân, chàng thật dũng mãnh a!".Á Sắt Lâm giáo chủ, triển dực, bay đến bên tiểu tình nhân, huy kiếm giúp hắn ứng phó với Ma tộc chiến sĩ, trong miệng mỉm cười tán thưởng, vì chính mình có một tình nhân như vậy cũng cảm thấy tự hào.
"Hắc hắc, đương nhiên, nam nhân của nàng, ta vô luận trên giường hay là trên chiến trường đều là cực kỳ dũng mãnh!" Diệp Phong hậu nhan vô sĩ, thấy Á Sắt Lâm bên cành, khẽ cười dâm đãng.
"…Chàng a, cẩn thận bị người ta nghe được!" Á Sắt Lâm nghe Diệp Phong cười như vậy, trừng hắn, liếc mắt, nhanh chóng rời đi nơi khác giết địch.
Không biết rằng, cách đó không xa là Tuyết Lị – đang đánh nhau với Hắc Ám tinh linh – đã thấy nàng cùng Diệp Phong nói chuyện với nhau, vẻ mặt đều nhìn thấy, mặc dù không nghe hai người nói gì, bất quá từ vẻ mặt nghĩ ra vài điều, tâm trạng thập phần nghi hoặc.
"Gia Lặc, chúng ta không thể chống cự, thất bại là tất yếu, ta xem hay là trước tiên phá vòng vây lui lại!" Cổ Kha tướng quân nhìn chiến trường tình thế khả nguy, lo lắng hướng Gia Lặc đề nghị.
"Lui lại?? Binh lực của hai quân đoàn, giờ còn không đến nửa quân đoàn? Ngươi tự nghĩ có thể đi gặp Đại Ma Vương? Ta thà chết ở đây chư không mất mặt trở về gặp Đại Ma Vương!" Già Lặc khẳng khái hét lớn, giương trường cung trong tay nhắm cách đó không xa dực nhân kiếm sĩ, vì Đại Ma Vương chuẩn bị tinh thần hy sinh. Nguồn: http://truyenyy.com
Xấu hổ, Cổ Kha tướng quân cùng với Ma tộc binh tướng quanh đó nghe Già Lặc khẳng khái hét lớn cũng điên cuồng xông lên, nhắm quân địch gần đó liều mạng công kích, tinh thần tử chiến đến cùng.
"Không hổ là bộ tộc dũng mãnh ngoan cường, hung tàn bạo ngược a!" Diệp Phong quan sát Ma tộc binh tương quanh mình, trong lòng buồn cười, lắc đầu cảm khái. Tại đây, trong cảnh khốn cùng, địch nhân có thể bào trì chiến ý, đây là lần đầu tiên hắn gặp được.
Nửa quân đoàn Ma tộc còn lại, căn bản không có khả năng đối đầu với liên quân. Cuối cùng, Già Lặc tướng quân bị Kì Lạp Tư cự nhân đánh chết, còn lại Ma tộc toàn bộ đều chết trận.
Mười con Hắc Ám ma long tuy không chết trận, cũng bị Tư lược đoàn thành viên bắt rồi giết chết, cắt lấy long tinh trong đầu. Lưu manh đoàn trưởng đối với dực nhân quan đó, giả bộ tỏ vẻ hưng phấn, nhất định sẽ mang đi làm trang sức.
Á Sắt Lâm biết rõ hắn tuyệt đối không phải muốn làm trang sức, cười cười tỏ vẻ phản đối. Còn lại, Tuyết Lị cùng dực nhân kiếm sĩ thấy giáo chủ không tỏ vẻ ý kiến, tự nhiên cũng không muốn đắc tội với tên siêu cấp lưu manh có thực lực kia.
Chiến tích diệt gọn Ma tộc trong trận đầu, liên quân tổn thất không đến ba vạn trong khi tiêu diệt hai mươi hai vạn Ma tộc binh tương, có thể nói, đối với các tộc thượng là chiến tích kháng ma hoàn mỹ ngàn năm khó sánh!

Các chương khác:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/chuong-151/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận