Linh La Giới Chương 232:

Trung tâm giao lưu cách tửu lâu Tử Nguyệt không đến mấy trăm mét. Liễu Vân dẫn theo ba người Hạ Ngôn, sau khi rời tửu lâu Tử Nguyệt liền rất nhanh tiến vào trong Trung Tâm Giao Lưu. Trung Tâm Giao Lưu này thực ra chính là một quảng trường ngoài trời khổng lồ.
 
Vừa tiến vào Trung Tâm Giao Lưu, liền nhìn thấy được cách đó không xa một mảnh đông nghịt toàn người là người. Trong những người đó đại khái có tới chín mươi phần trăm là người tu luyện, hơn nữa còn mang theo vũ khí tùy thân. Mười phần trăm còn lại là cư dân bình thường thành Tử Nguyệt.
 
- Nhiều người quá!
 
Mễ Tuyết nhìn thấy người trên khán đài, không kìm nổi giật mình nói.
 
- Mỗi một lần Hội giao lưu học viện diễn ra, đều có vô số người đến quan sát, ở trong những người này, còn có một số người là từ Thánh địa cố ý đến, mang trên mình mục đích đặc biệt nữa đó.

 
Liễu Vân mỉm cười nói.
 
- Từ Thánh địa tới?
 
Hạ Ngôn nhíu mày giật mình hỏi:
 
- Chẳng lẽ bọn họ là người của năm thế lực lớn thuộc Kim Long Điện, muốn lôi kéo một số học viên tiến vào thế lực của mình trước?
 
Hạ Ngôn phản ứng quả thật rất nhanh.
 
Liễu Vân nghe Hạ Ngôn nói xong những lời này, gật đầu, vẻ mặt hài lòng nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
- Nói không sai. không chỉ có năm thế lực lớn của Thánh địa, còn có những người thuộc Thánh điện, Thánh đường các thành thị, cũng đều đến xem Hội giao lưu Học viện.
 
Liễu Vân đưa mắt nhìn về phía xa xa, chậm rãi nói.
 
Mọi người đi tới gần nơi cao nhất trên khán đài đối diện quảng trường, lúc này mới ngừng cước bộ lại.
 
Đại khái một nén nhang thời gian sau, Viện trưởng cùng học viên các học viện khác toàn bộ đều đến đông đủ. Lưu tiên sinh đứng trên đài cao, ở trên đài cao không hề ít chỗ ngồi, ngồi cùng khu vực chỗ Lưu tiên sinh, còn có một số nhân vật thoạt nhìn không tầm thường, đều ngồi ở đó đưa mắt nhìn xuống dưới.
 
Hạ Ngôn nhìn về phía quảng trường, ở xung quanh quảng trường tuy rằng vây kín người, nhưng vẫn có một con đường chuyên dụng sớm đã được cách ly. Hiển nhiên, các học viên đều thông qua con đường này tiến vào quảng trường.
 
Vô số ánh mắt lúc này đều nhìn về phía đài cao. Mọi người đều đang chờ mong Hội giao lưu bắt đầu, thanh âm ồn ào cũng mơ hồ có thể truyền tới.
 
Thánh điện thành Tử Nguyệt phái ra một lượng lớn hộ vệ để duy trì trật tự trong Trung Tâm Giao Lưu.
 
- Người của các học viện đều đã đến đông đủ, Hội giao lưu có thể bắt đầu rồi. Lưu tiên sinh hít vào một hơi, ưỡn ngực về phía trước, cao giọng nói:
 
- Tiếp theo, xin mời học viên của tổ học viện thứ nhất và tổ học viện thứ hai, phân ra bắt đầu sấm trận đi.
 
Trên quảng trường khổng lồ, có hai cơ quan trận cỡ lớn, cơ quan trận này so với cơ quan trận trên quảng trường Học Viện Tử Diệp cũng có khác biệt nhất định.
 
Cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp là khép kín, người bên ngoài không thể nhìn thấy người tiến vào trong đó tu luyện. Nhưng cơ quan trận nơi này, từ bên ngoài có thể nhìn thấy rất rõ ràng, hơn nữa về quy mô cùng lớn hơn cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp mười mấy lần.
 
Tổ thứ nhất, xếp hạng một hạng hai là Học Viện Hồng Hà và Học Viện Sơn Phong tiến hành sấm trận trước tiên. Mà tổ thứ hai, xếp hạng năm hạng sáu là Học Viện Vọng Long cùng Học Viện Tử Diệp tiến hành sấm trận đồng thời với hạng một hạng hai.
 
Đương nhiên, trên quảng trường là hai cơ quan trận. Bốn học viện đồng thời sấm trận, cũng không phải cùng tiến hành một chỗ.
 
- Ha ha! Liễu Vân à! Xem ra dường như ngươi không có chút tin tưởng nào nha.
 
Đúng lúc này, một giọng nói từ bên phải đám người Hạ Ngôn truyền tới, đúng là của Trương Đức Sơn Viện trưởng Học Viện Vọng Long.
 
Trương Đức Sơn vẻ mặt hớn hở, ba gã học viên đi theo bên cạnh hắn cùng rất hăng hái.
 
Tên nữ học viên kia cái đầu quả nhiên rất cao, hai gã nam học viên đứng cạnh cô ta dường như cùng phải thấp hơn hắn một cái đầu.
 
Trương Đức Sơn nói xong một câu, ngay sau đó lại lắc đầu nói tiếp:
 
Lần trước, Học Viện Tử Diệp của ngươi cũng bại bởi Học Viện Vọng Long chúng ta, nghĩ tới lần này cho dù có thua tiếp, ngươi cũng có thể tiếp nhận. Đương nhiên, có lẽ lúc này Học Viện Tử Diệp của ngươi đang che dấu cái thủ đoạn gì đó? Sát thủ thép sao? Ha ha! Không phải là Hạ Ngôn này đấy chứ?
 
Trương Đức Sơn đưa mát nhìn vê phía Hạ Ngôn, tuy rằng trong miệng nói Học Viện Tử Diệp có thể đang che dấu thủ đoạn gì đó, nhưng giọng điệu cùng sắc mặt của lão, lại không có bất cứ ý tứ coi trọng gì.
 
Bởi vì, Hạ Ngôn tuổi quá nhỏ!
 
Trương Đức Sơn sở dĩ nói như vậy, dụng ý hoàn toàn là đang châm biếm Liễu Vân.
 
- Thiếu chút nữa quên mất, Liễu Vân! Học Viện Tử Diệp của ngươi nếu thua ngay trận đầu, như vậy cũng chỉ có thể đi tranh vị trí thứ bảy thôi. Hạng thứ sáu cùng không đến lượt. Không biết vị trí thứ sáu lần này là Học Viện Kim Phượng hay là Học Viện Hỏa Ly đây. Ha ha.
 
Trương Đức Sơn không hề e dè lớn tiếng tự ý sắp xếp.
 
- Trương Đức Sơn! Học Viện Hỏa Ly chúng ta chính là muốn tranh đoạt vị trí hạng năm đó. Hắc hắc! Ngươi mạnh miệng cũng quá sớm rồi
 
Lão già đầu bạc Viện trưởng Học Viện Hòa Ly ở cách đó không xa cùng lên tiếng.
 
- Ồ? Hoan nghênh, Trương Đức Sơn ta vạn phần hoan nghênh Học Viện Hỏa Ly cạnh trạnh vị trí thứ năm này cùng Học Viện Vọng Long chúng ta. Như vậy mới có ý tứ chứ, nếu không có ai tranh, chẳng phải là rất không thú vị sao?
 
Trương Đức Sơn cười nói với lào già đầu bạc.
 
Liễu Vân nghe xong những lời này chỉ cười lắc đầu nói:
 
- Giao lưu còn chưa bắt đầu, thứ hạng các ngươi đã định ra rồi sao? Ha ha! Không khỏi quá sớm đó.
 
- Không sớm, không sớm!
 
Trương Đức Sơn lắc bàn tay to của mình nói.
 
- Hội giao lưu chính thức bắt đầu! Xin mời học viên của các học viện lập tức tiến vào quảng trường.
 
Trên đài cao, Lưu tiên sinh vận khí cao giọng nói, thanh âm không ngừng lan truyền đi, mau chóng truyền tới từng chỗ một trong Trung Tâm Giao Lưu.
 
- Các ngươi đi đi.
 
Liễu Vân nghiêng người nói với ba người Hạ Ngôn. Ba người Hạ Ngôn liền đi theo những học viên khác.
 
Mà tám vị Viện trưởng cùng đều đi lên khán đài, đến vị trí đã được chuẩn bị trước đó ngồi xuống nhìn về phía dưới.
 
Ở trên khán đài, có thể nhìn thấy rõ ràng quang cảnh trên quảng trường phía dưới.
 
Địa thế của quảng trường là nơi khá thấp, mà khán đài xung quanh hình thành một độ dốc nhất định. Cho nên mặc dù người xem phi thường đông, nhưng đại đa số người cùng đều có thể nhìn thấy rõ cành tượng trên quảng trường.
 
- Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!
 
- Không biết lần này vị trí xếp hạng của tám Học viện nhất lưu sẽ có biến hóa như thể nào nữa.
 
- A La! Mười kim tệ kia ngươi thua chắc rồi.
 
Khán giả ở bốn phía quảng trường đều đang thấp giọng nghị luận, có một số khán giả thậm chí đặt cược chút tiền vào học viện mình thích.
 
- Ồ! Các ngươi nhìn kia.
 
Đột nhiên, một gã trung niên có chút trầm ổn đưa tay chỉ vào ba người Hạ Ngôn vừa đi vào trong quảng trưởng nói với người bên cạnh.
 
- Làm sao vậy?
 
Hai người bên cạnh cũng tự nhiên quay mặt nhìn về phía đó.
 
- Thanh niên kia kìa, tuổi không phải quá nhỏ sao? Người trung niên lúc trước khó tin nói.
 
Thanh niên hơn hai mươi tuổi cùng thanh niên mười mấy tuổi đương nhiên chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra khác biệt trong đó. Hạ Ngôn ở trong một đám thanh niên hơn hai mươi tuổi, tuy rằng cũng không quá rõ ràng, nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát, liền có thể nhìn ra khác biệt.
 
Nghe người trung niên này nói xong, hai người khác vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
 
Hơn mười tuổi tham gia Hội giao lưu học viện, chuyện này cũng không thấy nhiều.
 
Bình thường học viên tham gia Hội giao lưu học viện đều hơn hai mươi tuổi.
 
Điều kiện tham gia Hội giao lưu học viện là học viên phải dưới ba mươi tuổi. Mà nói như vậy, thời gian tu luyện càng dài đương nhiên thực lực càng mạnh. Cho nên, học viên tham gia Hội giao lưu phần lớn đều gần ba mươi tuổi. Cho dù có một bộ phận tuổi trẻ hơn một chút nhưng cũng đều ngoài hai mươi tuổi.
 
- Đó hình như là Học Viện Tử Diệp. Người trung niên đó còn nói thêm một câu.
 
- Là Học Viện Tử Diệp! Đúng rồi! Học Viện Tử Diệp lần trước đạt được hạng sáu. Lần này không ngờ để một học viên mười mấy tuổi tham gia. Học Viện Tử Diệp này chẳng lẽ không còn ai sao?
 
Tên còn lại bĩu môi cười nói.
 
- Mời Học Viện Vọng Long, Học Viện Tử Diệp chuẩn bị.
 
Ở lối vào cơ quan trận, một nhân viên tổ chức nghiêm túc hô lên.
 
Sấm trận của tổ thứ hai đúng là giữa Học Viện Vọng Long cùng Học Viện Tử Diệp. Trận so đấu giữa Học Viện Kim Phượng và Học Viện Hỏa Ly cũng phải đợi sau khi Học Viện Tử Diệp so đấu kết thúc mới có thể tiến hành.
 
Sau khi nhân viên tổ chức kia nói xong, đám người Hạ Ngôn cùng ba gã học viên Học Viện Vọng Long đều đứng ở trước lối vào cơ quan trận.
 
Mà ở lối vào cơ quan trận bên cạnh, xếp hạng một Học Viện Hồng Hà cùng xếp hạng hai Học Viện Sơn Phong cùng đang chuẩn bị.
 
- Học Viện Tử Diệp! Ha ha lát nữa các ngươi cũng đừng kém quá nhiều đó.
 
Một gã học viên Học Viện Vọng Long cười nói với ba người Hạ Ngôn.
 
Học viên này đúng là học viên lên tiếng nói chuyện ở trước mặt Lưu tiên sinh ngày hôm trước, là đệ tử của Trương Đức Sơn, tên gọi là Trương Tùng.
 
- Các vị học viên, mời tiến vào cơ quan trận, sấm trận chính thức bắt đầu!
 
Nhân viên tổ chức kia phất chiếc cờ đỏ trong tay xuống, đồng thời hô lên.
 
Sáu học viên đứng ở ngoài cơ quan trận, lập tức mạnh mẽ xông vào. Chỉ trong chớp mắt đó, Hạ Ngôn liền cảm giác được tốc độ của ba gã học viên Học Viện Vọng Long có khác biệt khá lớn.
 
Trong ba gã, quả nhiên tốc độ của gã đệ tử Trương Đức Sơn kia là nhanh nhất.
 
Bởi vì sáu người cách cửa vào cơ quan trận vô cùng gần, cho nên người bình thường nhìn thấy gần như sáu học viên đều không sai biệt lắm đồng thời tiến vào trong trận.
 
Vừa tiến vào cơ quan trận, đông đảo cơ quan nhân lập tức xông tới, hung hăng vung thiết côn ngâm đen lên đánh xuống mọi người không một chút lưu tình.
 
"Vù vù".
 
Thiết côn mang theo từng cơn gió xoáy, chia làm nhiều hướng khác nhau, ngay cả một chút không gian chung quanh để mọi người có thể né tránh cũng đều bị phong kín.
 
"Những cơ quan nhân này thực lực tương đương với cơ quan nhân trong cơ quan trận ở Học Viện Tử Diệp, đại khái chính là thực lực Linh Sư trung kỳ. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết ở trong cơ quan trận tu luyện một tháng, hẳn là có thể dễ dàng xông qua. "
 
Hạ Ngôn vừa tiến vào cơ quan trận, ngay lập tức phán đoán ra thực lực cơ quan nhân.
 
- Hây a! Mở cho ta!
 
Trương Tùng của Học Viện Vọng Long kia đột nhiên nhảy ra hét lớn một tiếng, thanh đại đao trong tay trực tiếp chém bay ba cơ quan nhân ngay trước mặt. Sau đó thân thể xông về phía trước, đứng đầu trong sáu người.
 
Trương Tùng này chính là đệ tử Trương Đức Sơn.
 
"Sức lực tên này quả nhiên phi thường mạnh, một đao không ngờ có thể trực tiếp đánh bay ba cơ quan nhân. "
 
Hạ Ngôn tuy rằng cùng bị cơ quan nhân công kích, nhưng những cơ quan nhân này đối với hắn cùng không có uy hiếp gì, cho nên hắn có thể rõ ràng nhìn thấy tình hình xung quanh mình.
 
Một nam một nữ còn lại của Học Viện Vọng Long thì phân biệt đứng ở trái phải Trương Tùng, ba người không ngờ phối hợp hình thành một trận hình tam giác. Trương Tùng ở phía trước càn quét, mà hai người khác thì đánh lui cơ quan nhân ở hai bên sườn, như vậy ba người bọn họ đều chịu áp lực nhỏ hơn nhiều.
 
"Học viên Học Viện Vọng Long hiển nhiên đã chuyên môn luyện tập phối hợp kiểu này. "
 
Hạ Ngôn trong lòng cả kinh.
 
Lúc này mới trải qua thời gian ngắn ngủn mấy hô hấp, học viên Học Viện Vọng Long trong cơ quan trận đã tiến được bốn năm mét.
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/linh-la-gioi/chuong-232/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận