Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 162: Khôi lỗi thuật. (1)
Nguồn: sưu tầm
“Ai?” Lãnh Huyết Ngũ hỏi theo bản năng, bất quá rất nhanh nàng nghĩ đến một người vì ở đây ngoài hai người bọn họ chỉ còn một người khác.
“Lãnh Huyết Thập Tam!”
Đúng vậy, chính là Lãnh Huyết Thập Tam, Sở dĩ vừa rồi Diệp Lãng đứng ngay cửa động là vì hắn thấy Lãnh Huyết Thập Tam té trên mặt đất, giống như đã chết vậy.
"Vào xem" Lãnh Huyết Ngũ bình tĩnh nói, cũng như tia chớp phóng tới chỗ Lãnh Huyết Thập Tam, tốc độ kia dù là người bình thường cũng chưa chắc đã mau bằng nàng.
Đi bên cạnh Lãnh Huyết Thập Tam, Lãnh Huyết Ngũ vươn cái tay nhỏ ra thăm dò hô hấp của Lãnh Huyết Thập Tam.
"Thế nào, còn thở sao?" Lúc này Diệp Lãng mới chậm rì rì đi tới.
"Không còn thở nữa" Lãnh Huyết Ngũ buông tay, có chút thất vọng nói, mà nàng vẻn vẹn thất vọng mà thôi. cũng không có thương tâm khổ sở vân vân, thất vọng là vì nàng tìm không ra người có thể khôi phục tình huống của mình.
"À..." Lúc này Diệp Lãng đột nhiên chạy một vòng, vốn đang chạy đến đầu Lãnh Huyết Thập Tam giờ chạy qua phần eo.
"Ngươi làm cái gì vậy?" Lãnh Huyết Ngũ có điểm kì quái hỏi.
"Ta đi lấy giới chỉ của hắn, ta nhớ rõ hắn có một cái không gian giới chỉ không được tốt lắm." Diệp Lãng cũng không quay đầu lại hô, cũng chạy nhanh hơn vừa nãy.
"..." Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc, trong lòng thầm mắng ngươi thật vô sỉ, biết người ta đã chết liền lập tức cướp giới chỉ của người ta.
Bất quá, giới chỉ của Lãnh Huyết Thập Tam là cái tốt nhất trong bọn ta, sao lại bảo không được tốt lắm?
Lãnh Huyết Ngũ cũng không biết Diệp Lãng chướng mắt những cái giới chỉ như vậy,trong tay hắn có không biết bao nhiêu cái giới chỉ tốt hơn nó.Bất quá dù sao thwus này cũng chỉ là hi hữu, người bình thường có được chỉ là những thứ bình thường, dung lượng nhỏ hơn cái này rất nhiều.
Cho dù là tổ chức như Lãnh Huyết Tổ cũng chỉ có loại không gian giới chỉ bình thường mà thôi, hơn nữa chỉ có Lãnh Huyết Thập Tam Ưng mới có, những người khác chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp.
Tuy Diệp Lãng chướng mắt với Lãnh Huyết Thập Tam nhưng lại nhìn trúng những gì trong đó, có lẽ ở trong đó có cất chứa luyên kim thư bí mật của hắn, có giá trị hơn nhiều so với những quyển ở ngoài kia, mà tài liệu ở trong đó lại càng không phải nói.
"Tìm được rồi!" Diệp Lãng nhấc tay Lãnh Huyết Thập Tam lên cố gắng gỡ giới chỉ xuống.
"Ngươi lấy để làm gì, ngươi lại không dùng được, không nhấc nổi đâu." Lãnh Huyết Ngũ xuất hiện bên cạnh Diệp Lãng, lạnh lùng nói, đối với hai người mà nói, giới chỉ này quá lớn.
Mà không gian vật phẩm không thể chứa chồngm nếu không sẽ làm cho không gian hỗn loạn, bởi vậy chiếc nhẫn kia cũng không thể đặt trong một cái giới chỉ khác.
"Nươi không biết à, không gian giói chỉ đều có thể to nhỏ tùy ý, sẽ tự động thích ứng với tay người sử dụng." Diệp Lãng đưa ngón tay vào trong giới chỉ, giới chỉ lập tức rút nhỏ.
".." Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc, nàng biết điều này, nhưng không biết nó có thể biến nhỏ đến vậy.
"Xem thử hắn chết như thế nào, trong luyện kim nhật ký hẳn có ghi lại." Đầu tên, Diệp Lãng lấy nhật ký của Lãnh Huyết Thập Tam , đây là việc mà bất cứ luyện kim thuật sĩ nào cũng làm, kể cả Diệp Lãng.
Bởi vậy, luyện kim nhật kí thường được để trong không gian giới chỉ của chính mình hoặc là một nơi thực bí ẩn, dù sao thuộc lọa địa phương khó bị người khác phát hiện, ít nhất là khi còn sống.
Sau khi "hết sống", vậy không quan trọng nữa, mà không gian khế ước tự nhiên sẽ biến mất, có thể bị người đoạt được.
Nhưng mà có một vài người vì phòng ngừa tình huống này xuất hiện, sợ sau khi mình bị giết, địch nhấnex đạt được tâm huyết cả đời cảu mình nên sẽ dùng những biện pháp khác cất chứa luyện kim nhật ký của mình.
May mà Lãnh Huyết Thập Tam cảm thấy không cần phải làm như vậy nên luyện kim nhật ký đơn giản đặt trong không gian giới chỉ của hắn, cứ như vậy mà Diệp Lãng chiếm tiện nghi.
"Thình thịch"
Diệp Lãng lấy ra quyển nhật ký kia, bất quá quyển sách lại lớn ngang hắn rôi, tuy giới chỉ nhỏ nhưng những thứ ở trong thì không.
Diệp Lãng nhìn quyển sách lớn như vậy, trầm mặc một hồi,sau đó quay đầu gọi Lãnh Huyết Ngũ bên cạnh :"Tiểu Ngũ, giúp ta dở sách đi"
"Hừ" Lãnh Huyết Ngũ hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không đẻ ý tới Diệp Lãng.
"Ngươi có muốn chúng ta khôi phục lại bộ dáng của mình không?" Diệp Lãng dụ hoặc, hắn biết hiện tại thứ này là thứ hấp dẫn Lãnh Huyết Ngũ nhất.
"Hừ" Lãnh Huyết Ngũ lại hừ một tiếng, bất quá lại đi về phía trước, mở quyển sách kia ra.
Nhìn bộ dáng Lãnh Huyết Ngũ mở quyển sách ra, Diệp Lãng không khỏi nói một câu:"Tiểu Ngũ, không ngờ ngưoi cũng thực sự đáng yêu a!"
Thử tưởng tượng một chút, một tiểu cô nương không đến 20cm, lật một quyển sách cao hơn nàng, cho dù bộ dáng băng lãnh như Lãnh Huyết Ngũ vậy cũng thực sư đáng yêu. nguồn tunghoanh.com
"Nhìn sách của ngươi đi, đừng nói nhảm nữa" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.
"Lật tới tờ cuối cùng đi" Diệp Lãng đã quen với phương thức nói chuyện của Lãnh Huyết Ngũ, không để ý mấy.
Lãnh Huyết Ngũ một bên lật sách, một bên hỏi:" Vì sao phải lật đến tờ cuối cùng?"
"Ngốc vậy, như thế sẽ biết hắn "đi" lúc nào." Diệp Lãng nói.
".." Lãnh Huyết Ngũ muốn xúc động đánh người, mình lại bị tên tiểu tử ngốc này giáo huấn, bất quá hắn nói cũng có đạo lý, chỉ cần nhìn ngày cuối cùng trong quyển nhật ký thì biết ngay Lãnh Huyết Thập Tam chết lúc nào.
" Theo nhật ký thì đã 7 ngày rồi!" Diệp Lãng nhìn nhật ký trầm tư nói.
"À, đã chết 7 ngày rồi à!"Lãnh Huyết Ngũ nhìn Lãnh Huyết Thập Tam, bày ra một loại biểu tình phức tạp, không biết đồng tình hay bi ai.
"Không, hắn có chuyện vào 7 ngày trước, bất quá cũng không chết vào7 ngày trước, thời gian tử vong chính xác là 3 ngày trước." Diệp Lãng lắc lắc đầu nói.
"?" Lãnh Huyết Ngũ nhìn Diêp Lãng, có chút không rõ.
"7 ngày trước hắn không thể nhúc nhích, nếu có người khác đến cứu thì có lẽ hắn còn có thể sống được, chẳng qua hắn không có trợ thủ, không có người giám thị nên ngay cả cơ hội cuối cùng cũng không có" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Thập Tam có chút tiếc hận nói.
Luyện kim thuật sĩ thường đều có trợ thủ hoặc là đồng bạn, cái này cũng không đơn giản là vì trao đổi, quan trọng hơn là có thể phòng ngừa khi phát sinh những gì ngoài ý muốn, không ai chiếu cố...
"Ừ.." Lãnh Huyết Ngũ tựa hồ hiểu được một chút.
Sự thật giống như Diệp Lãng nói vậy, thực nghiệm của Lãnh Huyết Thập Tam xảy ra một cái ngoài ý muốn nho nhỏ, cũng không trí mạng nên hắn cũng không quan tâm mấy, kết quả là vì một cái ngoài ý muốn nho nhỏ vậy làm hắn không thể nhúc nhích, chỉ có thể ở trong này lẳng lặng chờ chết.
Diệp Lãng nói đúng, nếu có người phát hiện nhất định sẽ cứu được!