Chương 1287: Tru họ.
- Dung Mị, ngươi cầm lệnh bài Tà Đế của ta đế tìm Long Thiên nói hắn liên thủ, Tru diệt toàn bộ người họ Mặc trên toàn đại lục, chỉ cần là người họ Mặc, chó gà không tha.
- Nghệ Phong! Không được!
Tam trưởng lão lập tức hô to, lão đã nhìn ra, hiển nhiên Nghệ Phong đã sa vào ma đạo. Bởi vì chuyện của Mặc gia, Nghệ Phong rõ ràng đang giận chó đánh mèo, giết toàn bộ người họ Mặc trên đại lục. Hành động tàn nhẫn, khát máu này lão không có cách nào tưởng tượng ra.
- Dung Mị, ngươi phân phó cho Long Thiên thông báo cho tất cả các đế quốc, phối hợp làm việc. Người dám bằng mặt không bằng lòng, Tà tông ta liệt hắn vào danh sách địch nhân, nếu ngươi làm tốt chuyện này, chỉ cần Tà tông ta còn tồn tại. Mị tông ngươi tuyệt đối không bị người ta khi dễ.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
- Nghệ Phong sư huynh.
Dung Mị sững sờ nhìn hắn, nàng từng nghe nói qua chuyện tru diệt cửu tộc. Nhưng thực không ngờ sư huynh Nghệ Phong còn muốn tru cả họ. Giờ phút này, hiển nhiên hắn đã thành ma, giết người đối với hắn mà nói, bất quá chỉ là số lượng mà thôi. Thấy Dung Mị không hề có động tác gì, Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng nói.
- Nếu như Mị tông ngươi còn muốn tồn tại trên thế giới này... Cứ dựa theo lời ta nói mà làm đi.
- Vâng!
Dung Mị cắn răng, nàng đột nhiên có chút ghen ghét với Điệp Vận Du rồi. Bởi vì nàng, không ngờ Nghệ Phong lại tàn sát toàn bộ đại lục.
- Các ngươi đi an bài đi!
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch cùng Dung Mị nói.
Thiên Nghịch liếc nhìn Nghệ Phong thật saua, thật không ngờ Nghệ Phong sẽ làm ra cử động cực đoan đến như vậy, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói thêm điều gì, cầm lấy Thánh Chủ Lệnh ly khai nơi này. Tam trưởng lão nhìn Nghệ Phong nói.
- Thật sự muốn làm như vậy? Toàn bộ đại lục sẽ vì những lời này của ngươi mà máu chảy thành sông.
Nghệ Phong cười lạnh nói.
- Nếu Mặc gia dám vi phạm ước định, chúng còn không sợ máu chảy thành sông, ta sợ cái gì? Cùng lắm, ta cũng chôn cùng là được.
Tam trưởng lão thở dài một hơi lắc đầu nói.
- Nếu ngươi chỉ sử dụng Thánh Chủ Lệnh, bởi vì Mặc gia vi phạm ước định trước. Ngược lại còn có khả năng vãn hồi, nhưng nếu ngươi vận dụng luôn cả lệnh bài Tà Đế, cưỡng bức tất cả các đế quốc tàn sát người họ Mạc, đã hoàn toàn không còn khả năng vãn hồi. Chỉ sợ ngươi sẽ rơi vào rắc rối cực lớn.
- Nứ nhân của mình còn không thể bảo vệ thì sợ rắc rối gì, cùng lắm thì cùng chết mà thôi.
Nghệ Phong nói. Tam trưởng lão nhìn chằm chằm hắn, cuối cùng đành thở dài một tiếng.
- Thôi được rồi, so với ngươi Liễu Nhiên thiếu đi một phần tàn nhẫn cùng quyết đoán. Cho nên hắn không thành ma được. Ha ha, bất qua từ hôm nay về sau, chỉ sợ Thánh tông chính thức biến thành ma tông rồi.
Nghệ Phong đối với lời nói của Tam trưởng lão không chút phật lòng nói.
- Cứu nàng cần những dược liệu gì?
Nghe được Nghệ Phong rốt cục cũng hỏi đến dược liệu, tam trưởng lão thở dài một hơi nói.
- Kỳ thực ta gọi ngươi đi tìm dược liệu là không muốn cho ngươi vận dụng Thánh Chủ Lệnh. Trong vòng hai, ba tháng muốn tìm đủ dược liệu cần thiết, căn bản là không có khả năng.
- Ngài nói đi, là dược liệu gì?
Nghệ Phong trực tiếp nói thẳng.
- Hai Lam thánh quả, Cửu Tinh Hồng Môi, Vạn Cổ Huyền Thủy, Ngũ Hành Linh Sâm. Bốn loại dược liệu này tại viễn cổ còn có thể tìm được một ít. Nhưng hiện tại đã thất truyền, muốn tìm được trong vòng hai tháng, điều này....
Tam trưởng lão không nhìn Nghệ Phong, thở dài một tiếng.
- Cửu Tinh Hồng Môi cùng Vạn Cổ Huyền Thủy ta có.
Nghệ Phong nói.
- Ngươi có?
Nhãn tình Tam trưởng lão sáng lên, tựa hồ không thể tin được lời nói của Nghệ Phong. Hai thứ này hầu như đã tuyệt tích. Ví dụ như Cửu Tinh Hồng Mai, tuy rằng Lạc Hà Cốc có Tam tinh Hồng Môi, nhưng còn Cửu Tinh Hồng Mai lão chưa từng nghe nói qua. Nghệ Phong không nói hai lời trực tiếp lấy ra Cửu Tinh Hồng Mai cùng Cổ Huyền Thủy đưa cho tam trưởng lão. Quả nhiên là hai thứ này, ánh mắt tam trưởng lão sáng người, vội vàng tiếp nhận.
- Hai Lam Thánh Quả cùng Ngũ Hành Linh Sâm là gì?
Nghệ Phong hỏi tam trưởng lão.
Tâm tình hưng phấn của tam trưởng lão cũng trùng xuống, nhìn Nghệ Phong nói.
- Hai thứ này một trên biển, một trong thâm sơn. Tại thời viễn cổ, cũng chỉ có một vài đại năng giả mới có thể ngẫu nhiên gặp được, về phần hiện tại còn có hai thứ này hay không rất khó nói.
Nghe được lời này, Nghệ Phong hỏi.
- Dĩ vãng hai thứ này xuất hiện ở đâu?
- Hải Lam Thánh Quả xuất hiện ở Đông hải, về phần Ngũ Hành Linh Sâm, ta cũng không biết!
Tam trưởng lão lắc đầu nói.
Nghệ Phong nghe được lời này lông mày nhíu chặt. Thời gian quá ít, ngay cả tin tức về dược liệu có tìm được hay không cũng là vấn đề. Nhớ tới tình huống của Điệp Vận Du, vẻ khát máu trong ánh mắt hắn càng thêm đậm đặc.
- Đợi ta thu thập Mặc gia xong, lại nghĩ biện pháp.
Nghệ Phong nhìn tam trưởng lão nói, còn một tia hi vọng, Nghệ Phong tuyệt đối không buông tha. Cùng lúc đó, Nghệ Phong nhìn Lý U, phân phó cho hắn.
- Lý U, ngươi bắt tay vào khôi phục Tội Ác Chi Thành.
- Vâng!
Lý U nói.
- Tỷ phu lúc giết đến Mặc gia nhớ dẫn ta theo.
- Chuyện còn lại không cần ngươi lo, ngươi quản cho tốt Tội Ác Chi Thành là được rồi. Long Hùng ngươi phối hợp với Lý U, nếu có người dám quấy rối, hoặc là còn có ai tìm đến gây phiền toái, giết không tha.
Thoại ngữ âm trầm của Nghệ Phong lại khiến Long Hùng vui vẻ, nó rất có hứng thú với việc giết người.
Tam trưởng lão nghe thấy Nghệ Phong lại một lần nữa sử dụng cụm từ giết không tha, lắc lắc đầu cũng không nói gì thêm. Lão chỉ hi vọng tin tức này mau chóng truyền ra ngoài, để cho Thánh địa còn có chỗ chuẩn bị.
- Tam trưởng lão, mấy người Điệp Vận Du đành nhờ cậy ngài rồi.
Nghệ Phong nhìn tam trưởng lão nói. Tam trưởng lão gật gật đầu.
- Chỉ cần ngươi có thể tìm thêm hai loại dược liệu kia, ta bảo đảm các nàng bình an vô sự.
Nghệ Phong thở dài một hơi, nhẹ gật đầu.
- Chuyện này không vội.
Sau khi Nghệ Phong dứt lời, liền lập tức rời đi. Chiếc ghế Nghệ Phong vừa mới ngồi đã hóa thành bột phấn, nam tử Vương Tọa cùng tam trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đều có thể cảm nhận được phía sau sự bình tĩnh của Nghệ Phong là sóng gió ngập trời.
- Mặc gia... Ngươi dây với ai cũng được, hết lần này tới lần khác dây với tiểu tử này.
Tam trưởng lão cảm thán một tiếng, sau đó quay đầu trở lại bên trong phòng. Lão còn phải chăm sóc cho Điệp Vận Du, mặc dù lão biết Nghệ Phong hầu như không có khả năng tìm được hai loại dược liệu kia. Nhưng lão vẫn tận tâm trị liệu.
Nghệ Phong hạ xuống Tội Ác Chi Thành, nhìn ráng hồng trước mắt tựa như huyết dịch phía chân trời, hít sâu một hơi chậm rãi nói.
- Hãy dùng máu của đại lục, tuyên bố với các ngươi thủ đoạn của Tà Đế.
Tàn sát toàn bộ người họ Mặc, mới có thể cảnh cáo rất nhiều người. Đương nhiên, Nghệ Phong Nghệ Phong tuyệt đối không tin Mặc gia chỉ có một tia huyết mạch trên đời này. Mặc gia viễn cổ truyền thừa xuống, dù sao cũng có một chút huyết dịch lưu lạc ở bên ngoài biến thành người bình thường. Trường hợp này, Nghệ Phong chỉ có thể nghĩ đến giết.
Nghệ Phong nhớ tới kiếp trước có một câu nói.
- Giết lầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một người.
Hiện tại cho dù giết lầm mười vạn, Nghệ Phong cũng khuông buông tha cho bất cứ kẻ nào họ Mặc, hắn muốn họ Mặc biến mất khỏi đại lục này. Nghệ Phong muốn nói cho tất cả đại lục, có một vài người không phải là dễ dàng trêu chọc, cho dù ngươi là thế lực siêu cấp thì như thế nào? Còn người đời nghĩ hắn là ma đầu, ma đầu thì đã sao, cùng lắm hắn dùng mạng sống của chính mình trả giá, hắn chưa bao giờ nghĩ mình sợ chết!