Khí thế Sí Uy Quang không ngừng kéo lên, khí thế không lồ áp bách không khí sinh ra từng tiếng gió gào thét. Lúc Nghệ Phong thấy được, ánh mắt sáng lên, quay sang nói với Hạ Chỉ Mộng:
- Hình như hắn cũng không vô dụng như ta nghĩ, khí thế nhưng vậy căn bản không phải một Tướng Cấp có thể thi triển ra, so sánh với công pháp có thể tăng thêm thực lực!
Nghệ Phong nói với Hạ Chỉ Mộng.
Hạ Chỉ Mộng rất nghi ngờ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, đối với ánh mắt Nghệ Phong, Hạ Chỉ Mộng có chút kinh ngạc:
- Băng Hồn muốn đánh bại hắn trong vòng ba chiêu có chút khó khăn.
Nghệ Phong cười cười, nhưng không muốn phản đối. Nghệ Phong có thể cảm giác từ trên người Băng Hồn có khí tức của Vương Cấp, thế nhưng lại không nồng hậu, khiến cho Nghệ Phong đều nghi ngờ có phải Băng Hồn đạt được Vương Cấp hay không? Bất quá lấy tính cách của Băng Hồn, hắn nói có thể đánh bại Sí Uy Quang trong vòng ba chiêu, nhất định hắn nắm chặt.
Nghệ Phong quay sang nhìn chăm chú vào lôi đài, thấy Băng Hồn cầm trường thương trong tay. Ánh mắt ngưng trọng nhìn Sí Uy Quang, tuy rằng lời nói của hắn rất khinh thường Sí Uy Quang, thế nhưng Băng Hồn cũng phải thừa nhận, có thể trở thành học viên phong vân trước ba ở học viện Trạm Lam, lại là một người vô dụng sao?
Khí thế không lồ áp bách hướng về Băng Hồn, Băng Hồn hừ một tiếng. Trên người hắn đồng dạng bộc phát ra một cổ khí thế, khí thế to như vậy giống như một thác nước, hướng về phía đấu khí của Sí Uy Quang mãnh liệt trào qua.
- Vương cấp!
Bốn phía trong luận võ trường, những người cảm giác được cổ khí thế kinh khủng này, cả đám thất thố mạnh mẽ đứng lên, trừng to đôi mắt nhìn Băng Hồn. Trong mắt tràn đầy không thể tin được, mọi người dại ra tại chỗ, ánh mắt ngưng tụ vào trên người Băng Hồn.
Hạ Chỉ Mộng và Họa Thủy cũng đồng dạng mạnh mẽ đứng thẳng lên, hai nàng kinh hãi liếc mắt nhìn nhau, trong học viện rốt cuộc xuất hiện một người Vương Cấp sao? Vậy thì không phải Băng Hồn có thể ngồi vào ngôi vị đệ nhất?
Nghệ Phong nhìn Băng Hồn trên đài giống như một vị thiên thần, trong lòng cười khổ. Thật đúng là Băng Hồn có vận cứt chó, thực sự mượn đan dược thất giai đạt được cảnh giới Vương Cấp.
Hạ Chỉ Mộng quay đầu nhìn thoáng qua Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong cũng không có biểu hiện ngoài ý muốn, nàng không khỏi mở miệng hỏi:
- Ngươi biết Băng Hồn đạt được Vương Cấp?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Trước đây thì không biết, bây giờ đã biết!
Hạ Chỉ Mộng bình tĩnh liếc mắt nhìn Nghệ Phong, nhìn bộ dạng hắn không giống như đang nói dối, đáy lòng nàng không khỏi tò mò:
- Lẽ nào định lực của Nghệ Phong lại tốt như vậy? Nhìn đến Băng Hồn đạt được thực lực Vương Cấp cư nhiên không biểu hiện thất thố.
Hạ Chỉ Mộng nhìn thoáng qua những học viên phong vân còn lại, còn có đám người Tu Mộ đang dại ra đứng thẳng ở các nơi. Nàng không thể tin được Nghệ Phong có định lực mạnh mẽ như vậy.
Từ khi Băng Hồn bạo phát ra khí thế, toàn bộ không gian vắng vẻ có thể nghe thấy tiếng lá rơi. Bọn họ cảm giác được đầu mình choáng váng vô cùng, làm người cùng một năm học, hầu như tất cả mọi người còn đang phấn đấu Tướng Cấp, thế nhưng người ta đã đạt đến Vương Cấp rồi?
Binh…
Hai cổ khí thế va chạm vào nhau cùng một chỗ, khí thế Sí Uy Quang tuy rằng trải qua công pháp tăng thêm, thế nhưng cho dù vậy vẫn tuyệt đối không phải đối thủ của Băng Hồn, khí thế của Băng Hồ oanh một chút khí thế hắn đã biến mất không còn một mảnh. Lưu lại nơi hai cổ khí thế giao tranh gió lốc điên cuồng gào thét. Mái tóc bạch kim kia của Băng Hồn càng tung bay theo gió. Khiến một ít thiếu nữ lộ ra vẻ mê đắm.
Sí Uy Quang nhìn Băng Hồn lăng không đứng từ trên cao nhìn xuống hắn, trong mắt toát ra thần sắc không thể tin được. Làm sao hắn cũng không ngờ kẻ bại tướng dưới tay mình, lúc này đã xa xa vượt qua hắn.
Sí Uy Quang biết, một trận chiến này mình bại chắc rồi. Thế nhưng, Băng Hồn tuyên bố muốn ba chiêu đánh bại hắn, điều này có khả năng sao?
Sí Uy Quang có tôn nghiêm của hắn, cho dù thất bại cũng phải bại có tôn nghiêm! Cho nên chiến ý của Sí Uy Quang tăng vọt, khí thế nguyên bản đã tán loạn khắp nơi lần nữa lại tập trung một chỗ, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Băng Hồn.
Băng Hồn thấy Sí Uy Quang như vậy, trong mắt hiện ra một tia thưởng thức. Binh khí trong tay hai người xoay một vòng tròn, mãnh liệt đưa đấu khí hội tụ trên binh khí, hai thanh binh khí một lam một đỏ bạo phát ánh sáng kinh người.
- Thảo nào Băng Hồn nói ba chiêu có thể bại Sí Uy Quang, hắn có tuyệt kỹ, thêm nữa thực lực Vương Cấp của hắn, cũng không phải là điều không có khả năng!
Hạ Chỉ Mộng cảm thán nói.
Nghệ Phong cười cười, quay sang nói với Hạ Chỉ Mộng:
- Dù sao Sí Uy Quang cũng là cường giả Tướng Cấp đỉnh phong, một chân mơ hồ tiếp xúc đến cánh cửa Vương Cấp. Tuy rằng không phải đối thủ của Băng Hồn, thế nhưng nếu muốn ba chiêu thất bại hắn, Băng Hồn cũng có khó khăn nhất định!
Nghệ Phong thực sự gặp qua tuyệt kỹ Băng Hồn đã từng dùng để đối chiến Tuyết Ma Hổ, tuyệt chiêu kia xác thực mạnh mẽ, Tướng Cấp đỉnh phong có thể bị thương nặng. Thế nhưng trước 3 học viện Trạm Lam, ai sẽ là nhân vật đơn giản? Vũ kỹ cao giai cũng không thiếu!
- Ngươi rốt cuộc mạnh tới mức nào?
Hạ Chỉ Mộng bỗng nhiên quay sang hỏi Nghệ Phong, ánh mắt chăm chú ngưng tụ, giống như đang chờ đợi Nghệ Phong đưa ra một câu trả lời.
- Tướng Cấp thất giai đỉnh phong!
Nghệ Phong cười cười, thầm nghĩ hắn vẫn còn là nhiếp hồn sư ngũ tinh! Chỉ bất quá đáng tiếc hiện tại không có công pháp thích hợp cho Nhiếp Hồn Thuật cao giai của hắn.
Hạ Chỉ Mộng ngẩn người, nhớ tới tình cảnh Nghệ Phong dùng một chiêu đánh bại Lăng Thiên Vũ, nàng cau mày nói:
- Thất giai đỉnh phong? Một chiêu bại Lăng Thiên Vũ?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Thiên tài mà, luôn luôn có điểm gì đó không giống người bình thường!
Hạ Chỉ Mộng trực tiếp không nghe Nghệ Phong nói, quay sang hỏi Nghệ Phong:
- Vừa rồi Băng Hồn khiêu chiến ngươi, ngươi có thể đánh lại hắn?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Có thể đánh một trận đi!
Hạ Chỉ Mộng nghe được Nghệ Phong nói, nàng cảm giác đầu có chút choáng váng. Thất giai có thể đối kháng Vương Cấp? Ý nghĩ này cũng quá kỳ lạ rồi!
- Khoác lác!
Họa Thủy không nhịn được thì thầm một tiếng.
Nghệ Phong thấy rốt cuộc Họa Thủy không nhịn được nhằm vào hắn, hắn quay đầu nghiền ngẫm nhìn thoáng qua thâm thể dã tính của Họa Thủy, giọng điệu tràn đầy trêu trọc nói:
- Nếu không chúng ta đánh thử một hồi xem?
- Đánh thì đánh!
Họa Thủy quay sang hừ một tiếng với Nghệ Phong. Nàng được cởi bỏ hạn chế, chẳng lẽ còn sợ Nghệ Phong sao?
Hạ Chỉ Mộng không rõ vì sao Nghệ Phong và Họa Thủy luôn luôn đối đầu sống chết với nhau như vậy, nàng trừng mắc liếc Họa Thủy nói:
- Hai người các ngươi đừng gây sự, ta không muốn lớp chúng ta đấu đá nhau, rồi lại bị loại mất một người!
Nghệ Phong không sao cả nhún nhún vai, quay đầu nhìn thoáng qua Họa Thủy đang thở phì phò, ánh mắt đảo qua đôi gò bồng đảo cao cút của Họa Thủy, nhớ tới xúc cảm lần trước giúp nàng chữa thương, hắn không nhịn được cảm giác có chút lửa nóng.
- Hắc hắc…
Nghệ Phong cười quái dị hai tiếng, Họa Thủy thấy ánh mắt của Nghệ Phong, sắt mặt nàng mạnh mẽ trở nên xấu hổ đỏ bừng, hừ một tiếng quay đầu, cư nhiên không dám nhìn Nghệ Phong.
- Băng diệt thiên hạ!
- Hỏa hải nộ đào!
Ngay khi Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng tùy ý nói chuyện với nhau, chiến đấu giữa Băng Hồn và Sí Uy Quang đã đi vào trạng thái gay cấn. Băng Hồn và Sí Uy Quang đồng thời quát một tiếng, trường thương và trọng kiếm đâm về phía đối phương.
Trên trường thương của Băng Hồn, đấu khí màu lam sắc quay cuồng, bao trùm toàn bộ mũi thương, nhiệt đô chu vi xung quanh giảm xuống không chỉ mười độ, toàn bộ bầu trời dường như cũng muốn có tuyết rơi xuống, nơi trường thương đi qua, không gian xuất hiện những vết rách nho nhỏ. Một chiêu này Nghệ Phong đã từng gặp qua Băng Hồn thi triển qua, mà lúc đó uy thế chưa bằng một phần trăm hiện tại. Có thể thấy được sự khác nhau giữa Vương Cấp và Tướng Cấp là một trời một vực.
Đồng dạng chiêu thức Sí Uy Quang thi triển cũng cực kỳ kinh khủng, bốn phía xung quanh hắn, dường như biển lửa, một cổ sóng nhiệt phát ra, ánh sáng trên trọng kiếm bừng lên, nhiệt độ nóng cháy đốt lên trong không khí từng đợt khí diễm. Sóng lửa ập đến, từng cơn từng cơn oanh về phía Băng Hồn.
Lạnh và nóng đối chiến, toàn bộ hư không xuất hiện cơn lốc, một vài thứ trên đài cao bị thổi tan tác. Tranh chữ treo trên cột trong nháy mát nát gãy, mạnh mẽ đập xuống dưới đài cao, để đoàn người mau chóng chạy trốn né tránh.
Hai thanh binh khí, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, rốt cuộc va chạm cùng một chỗ. Năng lượng kinh khủng bộc phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, đồng thời kình khí từ nơi va chạm bắn ra, để các học viên đứng xem bên dưới không ngừng lui về phía sau. Phần lớn bọn họ chỉ có thực lực Sư Cấp, còn không dám ngăn lại kình khí của Vương Cấp.