Ma Giới Đích Nữ Tế Chương 154 : Ngưu đầu nhân thẳng thắn.

Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh

Chương 154: Ngưu đầu nhân thẳng thắn.

Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: 4vn.eu




“Bằng hữu, hiện tại chúng ta không cần lo lắng sinh mệnh chi tuyền bị kết tinh hút khô cạn nữa” Trần Duệ nói: “Sau này mỗi ngày ta có thể cung cấp một trằm chậy sinh mệnh chi tuyền, không biết có đủ hay không?”.

“Một trăm chậu? Căn bản không cần nhiều như vậy, quá tốt rồi” Đức Long vui vẻ nói: “Bằng hữu của ta, ngươi làm như thế nào vậy?”.

“Chỉ là năng lực thiên phú đặc dị mà thôi. Nếu như nguy cơ dưới lòng đất giải trừ, ta còn có thể khôi phục sinh mệnh chi tuyền nữa” Điểm này Trần Duệ không nói láo, hắn từng thí nghiệm với thực vật, quả thực có thể di chuyển trở về, chỉ là tiêu tốn linh khí gấp đôi mà thôi. Điều kiện tiền đề là chỗ di chuyển lại phải thích hợp thực vật đó sinh trưởng, nếu không thực vật sẽ tử vong, nguồn nước hẳn cũng như vậy đi.



“Thiên phú này thật quá vĩ đại!” Thore cùng đám ngưu đầu nhân xung quanh cùng kích động, đồng thời hoan hô, vận mệnh của ngưu đầu nhân một lần nữa vì bằng hữu này mà cải biến.

Đức Long đi tới, trịnh trọng nói: “Bằng hữu, dù ngươi có tìm được Solon chi đồng hay không, bộ lạc ngưu đầu nhân dưới lòng đất vĩnh viễn khắc ghi tình hữu nghị của ngươi”.

Trần Duệ có chút hổ thẹn, kỳ thực mục đích lớn nhất của hắn là vì sinh tồn của bản thân.

“Cảm tạ tín nhiệm của ngươi, bằng hữu của ta. Hiện tại ta có một chuyện cần bàn, việc này liên quan đến sinh tồn của chúng ta” Ánh mắt Trần Duệ nhìn về phía thổ nguyên tố nhân ở phía xa.

Thổ nguyên tốn nhân Douglas vẫn đứng yên không dám loạn động, mấy ngưu đầu nhân ở phía trước đều rất mạnh, có thể dễ dàng hủy diệt hắn. Ma tộc có thể cùng nguyên tố nhân câu thông kia giao thiệp cùng ngưu đầu nhân một hồi, lại đấm ngực lớn tiếng nói chuyện, rồi đi đến bên hồ nhỏ, tựa hồ phi thường nỗ lực.

Một thời gian sau, chỉ thấy Trần Duệ cùng ngưu đầu nhân quay lại.

“Douglas, đây là thủ lĩnh ngưu đầu nhân Đức Long, ngươi thi lễ với hắn đi”.

Douglas cảm giác được lực lượng khủng bố của thủ lĩnh ngưu đầu nhân, hai tay đặt chéo cúi thấp đầu.

Đức Long lần đầu tiên nhìn thấy thổ nguyên tố nhân làm ra lễ tiết, lộ vẻ kinh ngạc: “Trần Duệ, ngươi nói không sai, thổ nguyên tố nhân này quả nhiên khác biệt”.

Trần Duệ gật gật đầu nói: “Ta từng hoài nghi liệu có phải cạm bẫy của đối phương không, nên từng thử thiên phú kỹ năng của ta đối với hắn, xác thực không có lực lượng tà ác mà”.

Trải qua chuyện sinh mệnh chi tuyền, tín nhiệm của thủ lĩnh ngưu đầu nhân đối với Trần Duệ đã đạt một độ cao mới, cho nên không chút hoài nghi.

Thore nói trước: “Thủ lĩnh, ta cảm thấy nên làm theo đề nghị liên hợp của Trần Duệ”.

Những ngưu đầu nhân ở bên cạnh cũng biểu lộ đồng ý, đúng như Trần Duệ vừa nói, liên hợp với những phản quân thổ nguyên tố nhân này không chỉ có thể tăng cường lực lượng, mà còn có thể hiểu rõ nội tình của thổ nguyên tố nhân, tìm hiểu biện pháp đối phó tốt hơn.

Trần Duệ thấy mọi người không có dị nghị gì, cao hứng nói: “Vì đảm bảo, ta định theo thổ nguyên tố nhân này về gặp thủ lĩnh Tháp Cách của bọn họ”.

“Không được!” Đức Long lập tức cự tuyệt yêu cầu này: “Ngươi hiện tại nắm giữ sinh mệnh chi tuyền, liên quan đến tồn vong của cả bộ lạc chúng ta, tuyệt không thể mạo hiểm”.

Những ngưu đầu nhân còn lại cũng lộ ra vẻ kiên quyết, Trần Duệ thật không ngờ lần này lại mua dây tự trói, trở thành đối tượng được bảo hộ, sau khi suy nghĩ chỉ đành nói với thổ nguyên tố nhân: “Douglas, ta đã thuyết phục thủ lĩnh ngưu đầu nhân liên hợp cùng các ngươi. Vì biểu thị thành ý, hiện tại chúng ta sẽ thả ngươi quay về, nhưng thổ nguyên tố nhân các ngươi cũng phải đưa ra thành ý, ta hy vọng thủ lĩnh của các ngươi có thể đơn độc tiến đến sào huyệt ngưu đầu nhân. Cơ sở song phương trợ giúp lẫn nhau là tín nhiệm.

Douglas nghe được Trần Duệ thả hắn đi, hai tay đan chéo hành lễ: “Trần Duệ, ngươi quả nhiên là người đáng tín nhiệm, tin tưởng thủ lĩnh chúng ta sẽ đưa ra chọn lựa chính xác nhất”.

Trần Duệ gật gật đầu nói mấy câu với thủ lĩnh ngưu đầu nhân, lần này Đức Long không có dị nghị gì, lệnh một ngưu đầu nhân mang theo Douglas rời khỏi sào huyệt.

Sau khi luân phiên chiến đấu, lại đối kháng cùng tà ác chi nhãn, hiện tại đã giải quyết được vấn đề sinh mệnh chi tuyền cùng thổ nguyên tố nhân, mệt nhọc bao vây lấy hắn, hắn đành nói mấy câu cùng đám Đức Long rồi quay về động huyệt nghỉ ngơi.

Đâu Đâu lúc này đã ăn xong, nhưng vẫn còn thèm thuồng, nhìn thấy Trần Duệ trở về, liền vội vàng tán dương chủ nhân, trọng điểm là thực vật của chủ nhân… Nhìn vào bộ dáng lấy lòng của trùng biến hình, Trần Duệ không khỏi mỉm cười, liền lấy ra mấy huyễn ma quả cho Đâu Đâu.

Huyễn ma quả tuy không thể sánh bằng quả ác ma, nhưng cũng vô cùng hi hữu, có thể sản sinh ảo giác cường liệt, là tài liệu quý hiếm. Nếu như những vị đại sư biết Trần Duệ dùng nó làm lương thực cho sủng vật, khẳng định sẽ đau lòng đấm ngực dậm chân không thôi. Chẳng qua Trần Duệ cũng không để ý, có tinh thần hoa viên, huyễn ma quả trong trữ vật thương khố càng lúc càng nhiều.Tuy Đâu Đâu ngẫu nhiên có biểu hiện tiêu cực đãi công, nhưng dù sao cũng là bộc nhân của mình, hơn nữa quán triệt thực thi mệnh lệnh bảo vệ nữ chủ nhân, đáng được khen thưởng một lần.

Đúng rồi, xưng hô nữ chủ nhân này, hẳn không lâu sau sẽ thành hiện thực đi…

Đâu Đâu là một loại trùng biến hình dị dạng, có năng lực cắn nuốt dị lực, nhưng vẫn yêu thích ăn cỏ. Thực vật vẫn được Đâu Đâu đại nhân thích nhất, sau đó mới là thịt nướng của chủ nhân, hiện tại nhìn thấy huyễn ma quả thực, Đâu Đâu đại nhân nào kiềm chế được, nước dãi chảy dài đón lấy quả thực. Trùng biến hình phi thường thức thời, tự động đi ra động huyệt, đảm nhiệm trọng trách hộ vệ, kỳ thực cũng là trốn tránh chạy ra ngoài cửa ăn một mình…

Trần Duệ nhìn vào trong trướng bồng, không biết vì sao lại nhớ đến trướng bồng ở u dạ thấp địa, lập tức lắc lắc đầu, đi tới trướn bồng nhưng không tiến vào. Do giường ngủ đã để Athena sử dụng, nên hắn đành lấy ra một cái đệm, dựa ngồi vào vách động, dần nhắm mắt lại.

Thế giới dưới lòng đất không có ảnh mặt trời cùng ánh trăng, không thể cảm nhận được ngày đêm biến đổi, chỉ có thể từ nham thạch tính giờ đại khái đoán thời gian.

Trong trướng bồng, đôi lông mi thật dài khẽ động, tròng mắt hồng sắc chậm rãi mở ra, Athena cũng không biết chính mình ngủ bao lâu, chỉ thấy ngủ rất ngon, giống như khi ở trong căn nhà gỗ đơn sở ở lục diệp lâm vậy. Sau khi nam nhân kia rời đi, nàng chưa từng có giấc ngủ ngon như này.

Đúng rồi, cái giường này nam nhân kia luôn dùng đi, mình còn trực tiếp chui vào, hiện tại khẽ hít một cái, ẩn ẩn có khí tức của hắn, cảm giác rất ấm áp, có điểm giống như tựa vào hắn vậy.

Nam nhân đáng ghét này hôm qua dám… Nụ hôn đầu tiên của nàng cứ như vậy hồ đồ bị cướp mất! Chỉ là, tư vị này… Athena không khỏi hai má phát nóng, vội vàng che kín mặt.

Nghe Alice nói, đấy chỉ là bước đầu tiên trong thân mật giữa nam nữ, hình như phía sau còn có rất nhiều, như cởi y phục… Athena sau một hồi nghĩ ngợi lung tung, khuôn mặt đỏ hòng, vội vàng nhổm dậy.
xem chương mới tại tunghoanh(.)com

Nàng cảm giác được bên ngoài có người, cầm lấy đại kiếm nâng cửa trướng bồng lên, chỉ thấy Trần Duệ nghiêng nghiêng ngủ trên vách tường, đang ngủ say. Athena nhẹ nhàng hạ kiếm xuống, bỗng nhìn thấy bì giáp bởi vì chiến đấu mà rách nát, vội vàng thay một bộ áo ngắn.

Athena thay xong y phục, nhẹ nhàng ra khỏi trướng bồng, nhẹ nhàng đi đến cửa động, thấy Đâu Đâu nhũn thành vũng nước nằm bên cửa, hình như là đang ngủ.

Athena đi tới bên Trần Duệ, chầm chậm ngồi xuống, nhìn hắn chăm chú. Nam nhân này kỳ thật cũng không phải đặc biệt anh tuấn, nhưng không biết vì sao, nàng lại cảm giác hắn đẹp trai hơn người khác. Hiện tại hắn ngủ say, nghĩ đến hắn một đường từ Ám Nguyệt thành về Tây Lang sơn, lại liên tục trải qua ác chiến, hẳn rất mệt mỏi đi.

Biết rõ thông đạo bị phá hoại, không thể trở về cũng không chút do dự lựa chọn tiến xuống tìm nàng, nam nhân ngốc này! Không chỉ lần đó, mà trong âm vũ tùng lâm… Nam nhân này đôi khi vô cùng giảo hoạt, lại đôi khi ngu đến không hiểu nổi, ngốc đến làm người cảm động a…

Athena nhè nhẹ áp sát mặt Trần Duệ, con ngươi như hồng thạch lóe lên tình ý, lắng nghe hô hấp đều đặn của hắn cùng nhịp tim mãnh liệt của bản thân.

Athena bỗng ngừng lại, đang do dự thì thấy nam nhân này khẽ nhếch miệng, làm ra bộ dáng tiếp đón, khuôn mặt bỗng biến thành đỏ bừng: hỗn đản, đáng ghét, không ngờ lại giả ngủ gạt mình!

Athena có cảm giác xấu hổ vô cùng, cũng may là kịp thời ngừng lại, không bị hắn phát hiện.

Nàng vội vàng lui lại phía sau, lại bị nam nhân đáng ghét này ôm sát lấy, tâm hoảng ý loạn, hai người đổ lên đệm dày giãy dụa một phen, Athena lại một phen mất đi khí lực, miệng lưỡi bị chiếm mất.

Lần này không chỉ là hôm môi, mà đầu lưỡi cũng bị công chiếm, loại hôn này làm Athena run rẩy không thôi, nàng cũng từng đọc một vài sách của Alice, giờ bản thân thử nghiệm, cảm giác khó có thể diễn tả, phảng phất linh hồn cuốn lại với nhau.

Dần dần, theo kỹ xảo thành thục, Trần Duệ cảm giác được hai luồng mềm mại nóng ấm trước ngực, nhất thời khó áp chế được dục vọng nguyên thủy sản sinh!

Athena cảm giác được hạ thân cứng rắn của hắn, nàng vội vàng đứng lên, mặt đỏ bừng.

“Xin lỗi, Athena, ta…” Trần Duệ thầm hận bộ phận nào đó, vội vàng đứng lên, nhè nhẹ nắm chặt tay nàng: “Chúng ta nói chuyện được không?”.

“A…” Athena cúi thấp đầu, tim đập thình thịch, mặt đó muốn trích máu. Nàng dù không hiểu chuyện, cũng biết dị dàng vừa rồi đại biểu cái gì, nếu như là chuyện đó, nàng còn chưa chuẩn bị tốt.

Trần Duệ kéo Athena ngồi xuống, lần này vô cùng quy củ, chỉ ôm eo nàng, tư thế này cũng giúp Athena thả lỏng tâm tình không ít.

“Bộ y phục của nàng rất đẹp a”, những câu đại loại như “đêm nay trăng rất tròn” này vô cùng không ý nghĩa, chủ yếu là vì Trần Duệ nhất thời không nghĩ đến lời gì để hóa giải lúng túng.

Nhưng mà Athena nghe được tâm lý lại vô cùng vui vẻ, xem ra không mặc bì giáp là chính xác. Nàng nào biết, vì không mặc bì giáp, nên phần nào đó vô cùng hấp dẫn như được phóng đại…

“Bộ y phục này rất quen mắt a…” Trần Duệ nghĩ một hồi rồi nói: “Hình như lần đầu tiên nàng dạy ta ngự thú thuật cũng mặc bộ này a”.

“Ân…” Athena vốn đang cao hứng, đột nhiên nhớ đến cái gì, mặt lại hồng, giận dữ nói: “Hỗn đản”.

Câu hỗn đản này cũng làm Trần Duệ nhớ tới lần đầu “tiếp xúc thân mật” với nàng, thật sự là không cố ý, nhưng cảm xúc thì…

Cảm giác được không khí ngưng trọng, Trần Duệ vội vàng nói: “Athena, nàng đã tới Ám Nguyệt thành ba năm, có nhớ nhà không?”.

“Mẫu thân ta qua đời rất sớm, phụ thân là một quân nhân, từ nhỏ ta đã theo cha bôn ba khắp nơi, cũng không có nhà cố định, ở lại lâu nhất là Locker yếu tắc. Ba năm không gặp phụ thân, ta có chút nhớ hắn, chỉ là… Hiện tại, sợ rằng không thể gặp được hắn nữa…”.

Trần Duệ nhẹ nhàng vuốt ve tóc nàng: “Tin tưởng ta, chúng ta nhất định có thể rời đi, đến lúc đó, ta sẽ cùng ngươi gặp phụ thân”.

“Ngươi, ngươi đi làm gì?” Dù biết rõ nhưng nàng vẫn hỏi, gương mặt đỏ hồng không thôi.

“Hỏi hắn một chuyện, làm như nào mới có thể hoàn toàn lừa nữ nhi của hắn vào tay a… ai u!” Rất rõ ràng, hai chữ sau cùng là do nắm tay Athena tạo ra.

“Mưu sát a…”.

“Hừ! Hỗn đản!” Athena lại hận hận nhéo hắn một cái.

“Ngươi chẳng lẽ không nhớ tới thế giới nhân loại sao?”.

“Ta… cũng nhớ đi…”.

“Vì sao lại nói vậy?”.

“Bởi vì, nơi đó không có nữ nhân thương nhớ ta, ai u, chỗ kia không thể đánh loạn a!”.

“…”

Ngay lúc này, tiếng bước chân vang lên, hai người cùng đứng thẳng người lên. Thân ảnh ngưu đầu nhân hiện ra ở cửa động, chính là Thore.

Thore thấy y phục Trần Duệ cùng Athena hỗn loạn, kinh ngạc hỏi một câu: “Xin lỗi! Bằng hữu, không cắt đứt các ngươi giao phối đấy chứ?”.

Trần Duệ suýt thì bị câu nói này làm chết nghẹn, may mà Athena không có phân tích chi nhãn, không hiểu được mấy lời gào thét này.

Ngưu đầu nhân bằng hữu a, các ngươi quá thẳng thắn rồi, làm người khác không biết phải nói sao nữa…


Nguồn: tunghoanh.com/ma-gioi-dich-nu-te/chuong-154-4x2aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận