Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Chương 59: Nụ hôn đầu tiên! “Kẻ bị hại” của những bất lương thư tịch.
Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: 4vn.eu
Hô hấp của Alice càng lúc càng hỗn loạn, càng lúc càng gần hắn, tựa hồ ngập ngừng một lúc, bỗng đôi môi ấm áp kề lên đôi môi hắn.
Trong đầu Trần Duệ vang lên một tiếng oành thật to, cảm giác kết hợp nháy mắt lan khắp toàn thân hắn.
Đại não trải qua bất minh ngắn ngủi rồi thanh tỉnh lại – cứ như vậy, nụ hôn đầu tiên của hắn sau khi trọng sinh đã mất đi!
Alice tựa hồ càng thêm mê say, thân thể run lên một cái, bàn tay thả lỏng ra, thân thể mềm mại áp lên người hắn.
Trần Duệ đã từng tưởng tượng đến nụ hôn đầu tiên của mình, có Athena nhiệt tình, có Cơ Á yêu mị, thậm chí còn có Zya băng sơn ngự tỷ, nhưng trời đất chứng giám a, tuyệt đối không có Alice.
Hắn sao cũng không ngờ được, nụ hôn đầu tiên, ít nhất là nụ hôn đầu tiên ở thế giới này, lại bị Alice dùng phương thức này cướp mất, những mong mỏi tốt đẹp trước kia, bị một muộn côn đập nát hết!
Tiểu la lỵ lại bắt đầu công cuộc thăm dò vĩ đại, hiển nhiên bắt đầu dần thuần thục, miệng môi mềm mại làm cho người nào đó rất mê say, cảm giác không sai a… Chẳng qua, bộ phận nào đó ngo ngoe muốn động, không được! Nhất định phải kiềm chế! Bằng không sẽ có chuyện xảy ra!
Không lâu sau, tiểu la lỵ ngồi dậy, bên tai Trần Duệ truyền đến thanh âm lật sách, lập tức hắn nghĩ đến những thư tịch bất lương kia, dù cho không nhìn bìa sách cũng có thể đoán được phần nào tên của những quyển sách này!
Quả nhiên, là trở thành đối tượng thí nghiệm a…
Sau một lát, đôi môi mềm mại kia lại kề bên môi hắn, lần này tiểu la lỵ rất quá phận, còn dám đưa lưỡi vào, hiện tại Trần Duệ giả hôn mê, nào dám làm loạn, một mực cắn chặt răng không dám buông ra.
Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Alice vươn loạn một hồi, cảm giác hết sức phí lực, liền nằm thở hổn hển trên ngực hắn. Tiểu la lỵ tuy nhiên không tính là mặt trẻ con, … lớn nhưng xác thực còn có chút, càng làm Trần Duệ muốn khóc chính là, bộ phận bỉ ổi đại biểu “cương” cảnh bắt đầu đè nén không được, sinh ra bản năng phản ứng nguyên thủy, quá cương!
Tiểu la lỵ tựa hồ cả giác được dị dạng sau mông, hiếu kỳ ngồi dậy, muốn tìm hiểu xem tại sao.
Trần Duệ biết không thể tiếp tục giả bộ nữa, nếu như Alice tiếp tục một bước nghiên cứu kết cấu thân thể nam nhân, như vậy dù cho hắn không muốn làm thúc thúc xấu cũng không thể đảm bảo kiềm chế được bản thân.
Trần Duệ khẽ ngọ nguậy, làm bộ ngáp một cái, thuận thế nuốt nước miếng một cái, cổ họng có điểm phát khô rồi.
Quả nhiên, ngay khi hắn vừa động, tiểu la lỵ như bị điện giật, nhanh chóng kéo giãn cự ly, tốc độ kia không kém Jess là bao. Trần Duệ xoa xoa mắt, làm bộ vừa tỉnh dậy: “A, Alice, sao ngươi lại ở chỗ này?”.
Alice vốn là xoay người định chạy, nhưng nghe thấy hắn hỏi, liền vội vã quay ngược lại, cười nói: “Ta thấy ngươi đi lâu không trở về, cho nên đi tìm a, lại phát hiện ngươi nằm té xỉu ở đây, muốn tới giúp đỡ”.
Đến giúp đỡ còn xoay người định chạy? Tay còn len lén giấu đến sau lưng? Tám chín phần mười là không kịp thu lại những bất lương thư tịch kia đi!
Tiểu la lỵ một bộ trấn định, nhưng khuôn mặt đỏ của nàng không thể nào che lại, như là một quả táo nhỏ thẹn thùng vậy, nhưng dù sao vẫn là quả táo xanh, nếu như bị hái trước, một khi bị vị tỷ tỷ nào đó biết được, chỉ sợ nhẹ nhất cũng là cung hình cực kỳ bi thảm đi…
Càng huống hồ, tính chính xác ra thì trong chuyện này hắn là kẻ bị hại mà…
Muộn côn, cường hôn, đánh lén… Xem ra ma giới xác thực là tinh cầu nguy hiểm, đáng tiếc không về được địa cầu rồi…
Trần Duệ có điểm hối hận không “tỉnh” lại sớm hơn, lúc này răng môi vẫn còn lưu lại tia mềm mại, tâm lý tuôn lên cảm giác khó tả, hắn gắng sức lắc lắc đầu, quăng đi những tư tưởng lệch lạc, nói: “Cảm ơn ngươi, Alice, ta vừa rồi cũng không biết là làm sao, đột nhiên đầu nặng trịch, cái gì cũng không biết. Hiện tại còn có chút phát ngất, chúng ta hái xong Bích Long quả rồi trở về được không, lần sau sẽ đi dã ngoại, được chứ?”.
Tiểu la lỵ tâm lý có quỷ, gật gật đầu, lần đầu tiên cũng không tiếp tục kiên trì. Ngay khi hai người xoay người rời đi, phảng phất nghe được tiếng cười vang lên, Alice nghi hoặc nhìn quanh nhưng không phát hiện gì, Trần Duệ một bộ không nghe thấy nhưng trong lòng cường liệt mắng chửi: Pagliuca đáng chết, dám chế giễu ta!
Thế đạo biến đổi, không ngờ hôm nay lật thuyền trong mương, suýt nữa bị tiểu la lỵ đánh lén thành công. Chẳng lẽ thật phải xa rời con đường ngự tỷ, la lỵ mới là vương đạo?
Về đến Ám Nguyệt thành, tiểu la lỵ vứt bỏ Trần Duệ, tức giận quay về Công Chúa phường.
Trần Duệ không khỏi dở khóc dở cười, nguyên nhân Alice không cao hứng rất đơn giản, trên đường đi, tiểu la lỵ hỏi trái hỏi phải cả nửa ngày, sau cùng nhìn như vô tâm hỏi một câu: có phải ngươi ưa thích nữ nhân ngực lớn như Athena không?
Kẻ nào đó bị nàng hỏi cho đầu hoa óc choáng, vừa hạ ý thức gật đầu, gương mặt cười của tiểu la lỵ lập tức biến chuyển, vội vàng điều khiển tam giác tê trở về.
Trần Duệ đành than một hơi: ài, vậy cũng tốt, nếu không dưới ảnh hưởng của những thư tịch bất lương kia, không biết sẽ phát triển thành bộ dáng gì nữa…
Quả nhiên, buổi tối khi đi Lam Ba hồ đặc huấn, Trần Duệ bị Pagliuca không chút khách khí chê cười một phen, độc long còn ác tâm học theo thanh âm của Alice kêu ca ca, làm nhân loại cả người nổi da gà, kém điểm liều chết ngăn lại.
Thật không dễ dàng mới kéo được độc long về chuyện chính, sau khi tỉ mỉ hỏi dò về trận đấu, đối thủ tiếp theo của hắn là viêm ma Lôi Tạp, theo tư liệu miêu tả, Lôi Tạp có năng lực công phòng cường đại, thủ đoạn hung ác, là trung giai ác ma mạnh nhất cạnh kỹ trường.
Thanh danh của Lôi Tạp vang xa, nhưng trải qua hai trận chiến, lòng tin của Trần Duệ càng lúc càng lớn, càng huống hồ hôm qua trong khi chiến đấu cùng Jess, chiêu cực quang đạn mạnh nhất còn chưa phải dùng đến.
“Xương cốt” ở cương cảnh càng lúc càng ngưng thực, làm cho Trần Duệ cảm giác rõ ràng được năng lực phòng ngự được tăng cường lớn, nếu như sau này trong đặc huấn có thể biến những cơ thịt cũng ngưng thực như xương cốt, như vậy tất thực lực tăng tiến, then chốt còn phải xem ngày mai thu được bao nhiêu linh khí nữa.
Ngày thứ hai, Trần Duệ một thân áo choàng đi tới đại bản doanh của Áo Choàng hội, vị địa tinh quả nhiên đứng trước cửa chờ hắn.
Trần Duệ liền hỏi: “Đã liên hệ với Tịch Nhĩ Ngõa chưa?”.
Lão địa tinh đáp: “Đã liên hệ, chẳng qua bàn bạc là thủ hạ đắc lực nhất Cách Lao của hắn, nói là hai giờ sau đưa câu trả lời, hiện tại hẳn cũng đến giờ rồi đi”.
“Jess đâu?”.
Lông mày lão địa tinh khẽ nhíu lại: “Sáng sớm đã biến mất không thấy, hắn nói chúng ta không cần chờ hắn, khi hắn nên xuất hiện thì sẽ xuất hiện. Ta lo lắng tên này liệu có phải là mang tiền bỏ trốn không đây”.
Trần Duệ trầm ngâm nói: “Hắn hẳn không phải loại người này, vậy tạm thời cứ tin tưởng hắn sẽ xuất hiện lúc cần thiết đã”.
Lão địa tinh còn đang định nói, một tiểu liệt ma chạy đến: ‘Bên phía Tịch Nhĩ Ngõa nói thủ lĩnh cùng Địch Địch đại nhân đi khu phố đông nam, cổ đài ngõ số 4 giao dịch”.
“Cổ đài? Đấy chính là hang ổ của Tịch Nhĩ Ngõa, tên này danh dự trước nay đều rất kém, hay là bỏ khoản sinh ý này đi!” Lão địa tinh lộ ra vẻ lo lắng: “Đều do tên Jess, thời khắc then chốt lại không thấy đâu”.
Trần Duệ nói: “Đi thôi, ngươi dẫn đường”.
“Chủ nhân!” Lão địa tinh khẽ run, còn định khuyên nhủ.
“Ta rất cần huỳnh ảnh thạch” Trần Duệ quay đầu nhfin lão địa tinh: “Đây cũng là khảo nghiệm sau cùng của ngươi, nếu như ngươi không dám đi, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng sau này đừng gọi ta là chủ nhân”.
Lão địa tinh không khỏi chấn kinh, trong đầu hiện ra những ngày tháng gian nan giãy giụa cầu sinh, lại nghĩ đến chuyển biến to lớn từ khi gặp Guile, trong lòng không khỏi giao chiến, cuối cùng hơi cắn răng tiến về phía trước.
Dù cho xuất phát từ cảm kích hay tâm lý hung hiểm cầu phú lý, đây cũng là một bước trọng yếu trong nhân sinh của lão.
Chính như lão địa tinh nói, cổ đài là nhà riêng của Tịch Nhĩ Ngõa, riêng ngõ số 4 đã giăng kín nhân thủ, đại đa là loại cơ thịt cường tráng, diện mạo hung ác.
Lão địa tinh càng đi càng kinh ngạc, nhưng việc đã đến nước này, chỉ đành cắn răng đi tiếp, sân viện cổ đài cũng rớt lớn, tiến vào biệt thự, thông qua tầng tầng lớp lớp phòng ngự cuối cùng cũng nhìn thấy Tịch Nhĩ Ngõa ở đại sảnh.
Tịch Nhĩ Ngõa là một trung niên dịch ma, tuy thân thể nhỏ yếu, quanh người lại ẩn ẩn có ma lực ba động, bên người là một mị ma yêu mị không mảnh vải che thân. Bên cạnh Tịch Nhĩ Ngõa là một giác ma thân hình cường tráng, chính là thủ hạ đặc lực nhất của Tịch Nhĩ Ngõa, Cách Lao! Thực lực người này đã đạt đến đỉnh phong của giác ma phổ thông.
Trần Duệ từ khi bước vào đã mở ra phân tích chi nhản, hiện thị thực lực của Tịch Nhĩ Ngõa cùng Cách Lao là E cấp, cũng là trung giai ác ma, cùng là E cấp cũng có chênh lệch thực lực, ngoài ra xung quanh còn có mấy tên E cấp nữa, trong đó có 2 người ẩn thân đằng sau trụ.
Linh cảm trong chiến đấu cùng Jess, giúp Trần Duệ càng thêm lĩnh ngộ được ảo diệu của phân tích chi nhãn, không chỉ có thể bình định thực lực cùng câu thông ma thú, còn có thể dùng làm thám trắc, tìm nơi địch nhân ẩn giấu, chỉ là có hạn chế cự ly nhất định.
Tịch Nhĩ Ngõa ngồi trên sofa, uống một ngụm rượu, bàn tay xoa trên ngực to lớn của mi ma, thờ ơ hỏi một câu: “Ngươi là thủ lĩnh Áo Choàng hội Guile?”.
“Không sai” Trần Duệ nói thẳng vào chủ đề: “Nghe nói, ngươi định bán một lượng huỳnh ảnh thạch?”.
“Ngươi xác định có thể mua sao?” Tịch Nhĩ Ngõa không chút che dấu khinh miệt trên mặt, “Tiền mang tới chưa?”.
Bàn tay Trần Duệ khẽ vung, một cái túi lớn xuất hiện, dựa vào tiếng va chạm thanh thúy, có thể biết được bên trong là hắc tinh tệ.
Lão địa tinh thấy chủ nhân nhanh như vậy đã lộ ra tiền, trong lòng vừa vội vừa sợ lại không dám lên tiếng.
“Không ngờ còn có không gian trang bị” Tròng mắt Tịch Nhĩ Ngõa lộ vẻ tham lam: “Cao phẩm mười lăm khối, trung phẩm ba mươi khối, đê phẩm năm mươi khối, tổng cộng là hai ngàn hắc tinh tệ, muốn thì đưa tiền tới”.
Lão địa tinh vừa nghe báo giá, còn đắt hơn cả ma pháp thương điếm bán lẻ, cuối cùng nhịn không được kéo áo choàng của Trần Duệ: “Chủ nhân…”.
Trần Duệ không chút biến sắc: “Giá cả không phải như vậy, sáu trăm hắc tinh tệ, ta mua tất”.
“Trên địa bàn của ta, còn dám mặc cả sao?” Tịch Nhĩ Ngõa phảng phất nghe thấy chuyện cười, mị ma bên cạnh cũng phối hợp cười theo, mấy tên lâu la cười lớn, chỉ có Cách Lao không cười, cẩn thận nhìn quanh. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Nhãn thần Tịch Nhĩ Ngõa biến thành lạnh lẽo: “Ta hiện tại đổi ý, năm ngàn hắc tinh tê cùng không gian trang bị”.
Trần Duệ lắc lắc đầu: “Đắt như vậy ta mua không nổi”.
“Ai bảo đây là giá của huỳnh ảnh thạch? Ta căn bản không muốn bán!” Tịch Nhĩ Ngõa cười lạnh nói: “Đây là tiền mua mạng của hai ngươi! Nếu như đã không chịu, vậy để mạng lại đi! Động thủ!”.