Mạc Thiên Cơ nhíu mày, sắc mặt có chút nghiêm túc, nói: "Tiền bối trở lại cõi trần, đương nhiên có giúp ích vô cùng cho thế cục trước mắt. Nhưng thiên Cơ xin hỏi tiền bối, rốt cuộc là thủy tổ đại nhân nhà nào tham dự trận chiến này rồi?"
"Mạc quân sư quả là danh bất hư truyền. Chỉ từ việc lão phu hiện thân, đã đoán được biến cố bên trong. Không dối gạt quân sư, Tiêu gia Tiêu Thần Vũ, bài danh thứ hai cửu đại gia tộc! Đệ nhị cao thủ trong cửu đại thủy tổ đã gia nhập chiến cuộc!" Lệ Xuân Ba chậm rãi nói. Đối với phản ứng của Mạc Thiên Cơ, cũng không lấy làm ngạc nhiên. Nếu như Mạc Thiên Cơ không phát hiện ra biến cố này, hay là ngại thân phận mình mà không hỏi, hắn ngược lại sẽ xem thường Mạc Thiên Cơ.
"Thì ra là thế."
Mạc Thiên Cơ cũng không lấy làm kỳ quái, hoàn toàn không có bất ngờ.
Nếu như đối phương không có nhân vật nguy hiểm, vừa xuất hiện là có thể đảo loạn đại cục, Lệ Xuân Ba làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Nếu như Lệ Xuân Ba xuất hiện ở chỗ này, vậy đại biểu rằng đối phương cũng có cao thủ cấp bậc Lệ Xuân Ba giá lâm.
"Đây là Lệ Tương Tư, là nhi tử ta." Lệ Xuân Ba giới thiệu: "Hai vị này là huynh đệ , cũng là hộ vệ của ta! Chúng ta cùng nhau xuất sinh nhập tử, cũng trải qua một vạn năm vinh quang!"
"Lệ Tương Tư là bát phẩm chí tôn đỉnh phong, cách chí tôn cửu phẩm chỉ còn một bước lâm môn mà thôi. Về phần hai vị huynh đệ của ta, đều đã đột phá chí tôn cửu phẩm từ hai trăm năm trước. Hiện tại chính là chí tôn cửu phẩm sơ cấp."
Thanh âm Lệ Xuân Ba thực bình tĩnh, lần lượt giới thiệu cho Mạc Thiên Cơ : "Lão phu cũng là chí tôn cửu phẩm, tiếp cận đỉnh phong, có thể coi là cấp bậc cao cấp."
Mạc Thiên Cơ giật mình, nói: "Có chư vị tiền bối trợ lực, tin tưởng trận chiến này, chúng ta sẽ có thêm rất nhiều cơ hội."
Lệ Xuân Ba vẻ mặt lạnh lùng, nói: "Nguy nan lần này của Lệ gia, quả thực là trước nay chưa từng có. Cho dù là thời điểm cửu kiếp chiến năm đó nguy nan nhất, cũng không thể so sánh được tình cảnh hiện tại, không họa tới người nhà. Mạc quân sư cũng không cần an ủi nữa, trong lòng lão hủ ít nhiều đều biết. Nếu không có Mạc quân sư tọa trấn, trù tính vạn toàn, Lệ gia bị đồ diệt toàn bộ đã là chuyện như ván đóng thuyền rồi."
“Nhưng cho dù có Mạc quân sư tọa trấn, bày mưu nghĩ kế, có thể đọ sức với địch nhân. Nhưng một khi tới quyết chiến cấp bậc chí tôn thất bát cửu phẩm rồi, trí mưu tâm cơ cao tới đâu, cũng không có tác dụng gì. Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là vô dụng. Cho nên kết cục cuối cùng của Lệ gia, vẫn sẽ là bị đồ diệt thôi."
Lệ Xuân Ba thản nhiên nói, dứt lời liền chăm chú nhìn Mạc Thiên Cơ, nhẹ giọng nói: "Mạc quân sư thấy có đúng không?"
Mạc Thiên Cơ gật đầu: "Cơ hội thắng quả thực rất nhỏ, gần như không có. bất quá, nếu như muốn giữ lại một đường huyết mạch... cũng không phải là không thể, hẳn vẫn có hi vọng."
Nghe Mạc Thiên Cơ nói ra những lời này, tất cả mọi người trong đại sảnh đều thở một hơi thật dài.
Đối với tất cả kết quả này, tất cả mọi người sớm nhận thức trong lòng từ trước rồi. Tuy tàn khốc, nhưng không ai cảm thấy bất ngờ gì.
"Lệ gia chiếm cứ Tây Bắc, hoàn cảnh địa lý ác liệt. Nếu như là ở trung tâm đại lục, muốn giữ lại một chút huyết mạch, tùy ý đều có thể ẩn nấp. Nhưng ở Tây Bắc, lại không dễ dàng. Thủ đoạn duy nhất chính là nhất định phải xông ra. Duy chỉ có xông ra, mới có tương lai!"
Lệ Xuân Ba nói: "Điểm này lão phu đã nghĩ tới, Mạc quân sư nghĩ tới, mà liên quân bên kia cũng rất có thể đã nghĩ tới. Cho nên, muốn xông ra, thật sự rất khó khăn."
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua Mạc Thiên Cơ, nhìn Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông, Lệ Hùng Đồ, nói: "Các ngươi phải bảo trọng!"
Khẩu khí của hắn, từ đầu tới cuối đều không có bất cứ biến hóa gì, nhưng Lệ Hùng Đồ lại rõ ràng cảm thấy, thời gian ánh mắt của Lệ Xuân Ba dừng lại trên mặt mình, lại nhiều hơn một nháy mắt.
Ánh mắt Mạc Thiên Cơ thoáng chớp động.
Hắn cũng nghe ra, năm chữ cuối cùng mà vị lão nhân cơ trí trước mặt này nói ra, ẩn chứa rất nhiều thâm ý.
Chỉ là muốn bốn người chúng ta bảo trọng thôi? Hay là...?
Lời còn chưa dứt, Lệ Xuân Ba đã đứng lên, sải bước đi xuống phía dưới, mắt nhìn tất cả mọi người, trầm giọng nói: "Ta có chuyện muốn nói."
"Xin lão tổ tông nói rõ." Tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống.
"Hiện giờ chính là thời khắc sinh tử tồn vong của Lệ gia. Nếu muốn Mạc quân sư chỉ huy, vậy nhất định phải xác lập địa vị cho Mạc quân sư. Tất cả các ngươi, nếu kẻ nào dám đùa bỡn chơi trò tâm cơ ở đây, ta sẽ đích thân, xuất thủ đánh chết hắn!"
"Thứ hai!" Lệ Xuân Ba đưa tay nhường lối: "Mời Mạc quân sư, thượng tọa!"
Phương hướng tay hắn chỉ, đúng là vị trí gia chủ Lệ gia!
Ngay sau đó, Lệ Xuân Ba lớn tiếng nói: "Từ giờ trở đi, tất cả tử tôn Lệ gia, bao gồm cả lão phu bên trong, đều phải nghe theo mệnh lệnh của Mạc quân sư vô điều kiện! Kẻ nào dám không theo, giết không tha!"
"Rõ!"
Tất cả mọi người cũng không có chút dị nghị về quyết định này. Bởi vì ra quyết định này chính là Lệ Xuân Ba.
"Còn có một truyện tối trọng yếu khác. Hiện giờ, các vị đều phải tự tuyển chọn hậu nhân. Mỗi một nhà, chỉ cho phép hai người! Sau đó tập trung lại với nhau, một khi tìm được cơ hội thích hợp, lập tức đưa hậu nhân ra ngoài, mưu đồ ngày sau đông sơn tái khởi."
"Rõ!" Lần này, tất cả mọi người đáp ứng càng thống khoái. Thắng lợi dĩ nhiên là vô cọng, duy chỉ có hi vọng cơ hội để hậu nhân mình có thể đông sơn tái khởi.
Lệ Xuân Ba xoay người: "Mạc quân sư, mời! Từ giờ khắc này trở đi, cho dù ngươi bán sạch Lệ gia chúng ta, chúng ta cũng sẽ nghe theo! Có lão phu làm chủ, tin tưởng chắc chắn sẽ không có kẻ nào dám dị nghị!"
Mạc Thiên Cơ gật đầu, từng bước tiến lên.
Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông đi theo sát phía sau hắn.
Lệ Hùng Đồ theo mấy bước, liền đứng lại, đứng ở bên người Lệ Xuân Ba.
Lệ Xuân Ba nhíu mày.
Mạc Thiên Cơ rốt cuộc cũng đi tới trước tọa vị, xoay người, chậm rãi ngồi xuống.
Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông đứng ở phía sau hắn, giống như hai tôn môn thần.
Thế cục đã định, người phía dưới đột nhiên cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có. Giống như so với khi lão gia chủ Lệ Xuân Ba tại vị, còn có cảm giác áp bách hơn. Phảng phất như ngay trong một khắc khi Mạc Thiên Cơ ngồi xuống tọa vị, hắn đã nắm giữ toàn bộ Lệ gia trong tay rồi!
Quyền lực tuyệt đối! Nắm giữ trong tay một ngoại nhân.
Nhưng không có ai không phục cả. Năng lực của Mạc Thiên Cơ, đã sớm chinh phục được bọn họ.
Chỉ có Mạc Thiên Cơ cười khổ trong lòng, không nghĩ tới, củ khoai nóng bỏng tay này, cuối cùng vẫn không thể ném đi rồi.
Người từng trải đúng là người từng trải, lão quái vật sống hơn vạn năm, thật đúng quái vật hình người!
Lệ Xuân Ba vừa xuất hiện đã lấy khí thế như lôi đình sấm sét, xác lập địa vị quyền hạn tối cao cho Mạc Thiên Cơ, một bộ phong phạm gia chủ - Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người. Một tư thái này có thể nói đã được thể hiện đẹp tới cực điểm. Thậm chí Mạc Thiên Cơ cũng cảm nhận rõ ràng, đây không chỉ là tư thái mà thôi.
Là chân tâm thật ý thật sự.
Xem ra Lệ Xuân Ba thật sự cảm nhận được Lệ gia sắp diệt vong rồi. Thậm chí hắn còn cảm nhận được, một đường sinh cơ duy nhất của Lệ gia, đang nằm trên người Mạc Thiên Cơ.
Cử động này, từ bề ngoài mà xem, chính là đem tính mạng toàn tộc Lệ gia giao vào tay Mạc Thiên Cơ. Nhìn như mạo hiểm mười phần, chỉ cần sai sót là tai họa ngập đầu, nhưng nếu suy nghĩ sâu xa, lại phát hiện, đây là một quyết định phi thường thông minh.
Bởi vì Lệ Xuân Ba không phải Lệ Vô Ba.
Lệ Vô Ba nhiều nhất cũng chỉ biết tới cái gọi là truyền thuyết "cửu kiếp", mà Lệ Xuân Ba lại biết rõ ràng, cửu kiếp rốt cuộc là dạng tồn tại gì.
Chính như Mạc Thiên Cơ trước mặt. ngươi không tin hắn, hắn vẫn sẽ giúp ngươi bình mưu tính kế, đối đầu với địch nhân, khiến cho Lệ gia gian nan kéo dài hơi tàn. Nhưng bên trong lại chỉ coi Lệ gia là một công cụ chiến tranh. Chết thì chết, sống thì sống.
Nhưng nếu ngươi tin tưởng hắn, hắn vẫn sẽ cố hết sức, nhưng vì lòng tin tưởng chân tâm thật ý này, hắn sẽ có hồi báo ở mức độ nhất định.
Mà cái Lệ Xuân Ba cần, chính là món hồi báo này - duy trì huyết mạch Lệ gia.
Vô luận cuối cùng duy trì được bao nhiêu huyết mạch, chỉ cần có là tốt rồi, cho dù một hai người cũng được! Thế nào cũng tốt hơn là đoạn tử tuyệt tôn.
Mạc Thiên Cơ hướng về phía vị lão nhân cơ trí này mà khom người, nói: "Lệ lão tiền bối, ta sẽ cố hết sức!"
Trong mắt Lệ Xuân Ba chớp động một ý cười giống như sóng xuân nước biếc, khẽ gật đầu. hắn biết, một câu nói kia của Mạc Thiên Cơ, chính là đồng ý rồi. Đồng ý là tốt rồi, hết thảy vẫn còn hi vọng.
Trong tai truyền đến thanh âm Mạc Thiên Cơ: "Lệ tiền bối, ta chỉ có thể bảo chứng, nếu Lệ gia các ngươi không đùa bỡn tâm cơ với ta, không ngầm ngáng chân phá hư, không có âm mưu quỷ kế thương thiên hại lý, ta sẽ tận hết năng lực bảo trụ một phần huyết mạch Lệ gia. Nhưng nếu như ngược lại, Lệ gia bị diệt, đã thành định số!"
Lệ Xuân Ba trầm mặt, truyền âm trở lại: "Nếu như hậu bối tử tôn Lệ gia thật sự ra gì đến thế, Lệ gia cũng không cần tồn tại nữa rồi! Ta thành lập Lệ gia từ trong một mảnh phế tích. ước nguyện ban đầu chỉ là thủ hộ tình cảm trong lòng ta. Nếu tình đã không còn, đều hóa thành lợi ích rồi, vậy có bị hủy diệt trong tay ta, cũng không phải không thể!"
"Tiền bối khoáng đạt, vãn bối bội phục!" Mạc Thiên Cơ chân thành nói.
Câu bội phục này, có thể nói là xuất phát từ đáy lòng Mạc Thiên Cơ. Giống như Lệ Xuân Ba, thành lập một gia tộc cự phách kéo dài vạn năm, nói vứt là vứt, nếu ko phải trí tuệ phóng khoáng vô cùng, tuyệt đối không thể làm được.
"Lão phu còn một yêu cầu. Hi vọng ngươi có thể thành toàn." Lệ Xuân Ba thản nhiên nói: "Lệ Hùng Đồ phải sống sót! Cho dù tất cả huyết mạch Lệ gia đều đoạn tuyệt rồi, Lệ Hùng Đồ cũng phải sống sót. Đây là tâm nguyện cuối cùng của lão phu!"
Mạc Thiên Cơ nghiêm mặt nói: "Điểm này tiền bối cứ yên tâm, ta vốn không muốn để hắn chết!"
Lệ Xuân Ba nhàn nhạt truyền âm: "Lệ Hùng Đồ cho tới bây giờ vẫn không phải là cửu kiếp đúng không? Hết thảy thật ra đều là ngươi bố cục thiết kế!" Hắn trực tiếp dùng khẩu khí khẳng định nói ra những lời này.
Mạc Thiên Cơ thản nhiên nói: "Hắn không phải! Cho tới bây giờ cũng không phải!"
Lệ Xuân Ba thở dài một hơi, thanh âm phức tạp: "Quả nhiên, thượng thiên quả không chiếu cố một gia tộc hai lần. Lệ gia chính là một quân cờ, từ đầu tới cuối đều là quân cờ. bất quá, may mắn Lệ Hùng Đồ có thể sống sót, cho dù không phải huyết mạch dòng chính, nhưng thủy chung vẫn mang họ Lệ."
Việc đã tới nước này, trong thanh âm Lệ Xuân Ba mặc dù có chút oán hận, nhưng cũng không trách Mạc Thiên Cơ gì cả.
Không còn gì để nói nữa.
Hiện tại đã tới loại cục diện này, cho dù có ra ngoài thanh minh, có ai tin chứ? Cho dù tin tưởng, cũng không bao giờ bỏ qua cho Lệ gia.
Huyết cừu mấy vạn nhân mạng, tình thế tràn ngập nguy cơ, lợi ích dễ như trở bàn tay!
Kế hoạch của Mạc Thiên Cơ, ngày từ lúc bắt đầu, trong một khắc khi Lệ Hùng Đồ được mang lên Thượng Tam Thiên, đã thành công rồi.