Nghịch Lửa Chương 61


Chương 61
Bạch Thuật Bắc không ngờ Lâm Vãn Thu sẽ chủ động gọi cho mình, hai tay anh ngừng ngay động tác đang làm.

 

Trong lòng 1aluân phiên 7 Những cảm 11 Xúc: vui mừng, f do dự, mâu f huẫn. Cả na gười đứng 6 chết trân, 97 không dám 9b nhận điện 6 hoại.



Lâm a vãn Thu không 14 phải gọi 1điện hỏi d hăm anh, cađây chắc 2d chắn là ed sự thật.

Bạch 92 hiểu Lê q3d uýnh quáng 3d hướng anh 1d nháy mắt, l44 át sau mới f nhớ Bạch 31 huật Bắc 3 hiện giờ 1 không nói 18 chuyện được. c © DiendanLeQuyDon.com cô lo lắng 5 lâm Vãn Thu s7 ẽ cúp máy, v3 ội vàng g5 iúp anh trai 7 nhận điện, 5âm lượng 1 hơi vút cao: c"Chị f6 âu."

Lâm 2b vãn Thu tĩnh d lặng, giọng nfe ói mang theo 0ý cười bôn hòa: 26"Tiểu 8Lê."

"Chị 3achờ một a3lát, để dem chuyển ddmáy cho anh 81em. Anh ấy 9——"

Bạch 6Tiểu Lê b5chưa nói dxong, Lâm 44Vãn Thu bèn d7xen ngang. 33 © DiendanLeQuyDon.comNgữ điệu 1của cô 0hơi gấp 0gáp, như e8thể sợ 4phải trò 9chuyện với 0dBạch Thuật c1Bắc: "Không a8cần, em agiúp chị 1fchuyển lời ctới anh c8ta là được. 28 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 1fđến nhà etìm chị. 4d © DiendanLeQuyDon.comChị muốn 4dẫn bé 21cùng về 11quê tảo 64mộ cho ông bcbà ngoại, 7bchỉ đi eba ngày thôi. 99 © DiendanLeQuyDon.comBa ngày sau, 8fchị dẫn 91bé trở 89lại."

Hai 97bờ vai Bạch 4Tiểu Lê 2trũng xuống, 6biểu hiện dcho sự thất dvọng. Cô 6không ngờ, 6bây giờ 5chị dâu 7lại đối 6axử lạnh anhạt với 6anh cả như 6vậy, bèn 7chán nản ecquay đầu, fdùng ánh 5mắt hỏi 94ý người 16đàn ông abên cạnh.

Sắc 18mặt Bạch edThuật Bắc atái mét, 56đôi con 0engươi đen btuyền phát 5ra tia ảm eđạm. Anh f2chuyển dời a5tầm mắt, 2ckhẽ gật 5đầu đồng dý.

Bạch aTiểu Lê 38nhìn đường 41cong ẫn 7nhẫn của eegò má Bạch 3Thuật Bắc, 5lồng ngực f4bỗng căng 66đau, cô aaquyết định cthử thăm c3dò: "Chị f5dâu, chị 1ekhông định 4bghé qua nhà 0emột chút 9asao?"

96bên kia, 9Lâm Vãn 6Thu đột 3enhiên im 5lặng. Bạch caTiểu Lê 4biết mình b8vượt quá 6giới hạn. 3d © DiendanLeQuyDon.comĐây là cchuyện riêng 5của hai 6vợ chồng e0họ, không 17tới lượt 1cô nhúng ctay vào. 9 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 92quan hệ crối rắm 5của hai 5cngười họ, 0không thể 6chỉ đôi 23ba câu là 2giải quyết 8được.

Lâm 0dVãn Thu ậm 4ờ cho qua: 76"Tiểu 8Lê, cám 0dơn em."

Nói fxong, cô ebbèn cúp ffđiện thoại, 58ngôi nhà eyên tĩnh 1chỉ còn ftiếng điện 2dthoại kêu 9b“tút, tút”. 2 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 2Bắc đã axoay lưng 47lại, tiếp betục thu edọn đồ 3eđạc. Bạch 2eTiểu Lê 13không nhìn fthấy vẻ 01mặt của 6anh, song 3có thể dbphỏng đoán, 38trong lòng 30anh đang 87rất khó cchịu.

"Anh." 7Bạch Tiểu 0Lê luống e8cuống nắm b4điện thoại. 1 © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu 1suy nghĩ 4rất nhiều dcâu an ủi, dcuối cùng 8bchỉ nói 8đơn giản: 98“Có lẽ 1chị dâu ccvẫn còn 2giận. Anh 0ađừng từ cabỏ nhé. 2c © DiendanLeQuyDon.comChắc chắn 9sẽ có ngày 0chị ấy 95trở về."

Bạch 96Thuật Bắc d3nhổm người 16dậy, chậm 92rãi xoay 3người nhìn 3Bạch Tiểu 5Lê. Khóe dmôi anh chứa eý cười d5nhàn nhạt, egiơ tay vuốt fbve đầu f8em gái.

Tuy 64thấy anh 8cười nhưng a6Bạch Tiểu aeLê vẫn ekhông yên f1tâm, ngược c8lại còn 4fbị đè 5nén hơn. 18 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 1Bắc chìa 89tờ giấy, 7fchỉ vào 2dòng chữ ddvừa mới dviết: anh fđi đưa evài bộ dfđồ cho 4eManh Manh.

Bạch 3Tiểu Lê ehơi sửng 4sốt, sau 7nhếch mép fcười giảo b7hoạt: "Anh 0dngồi đợi 4em một tẹo. e8 © DiendanLeQuyDon.comAnh cả, 11anh phải 1cố gắng 8tới cùng, fchị dâu c1nhất định 63sẽ tha thứ d6cho anh."

Dứt clời, cô 8bèn chạy 3vào phòng 8của Manh 59Manh, giúp 9bé thu dọn cvài bộ 2quần áo. e8 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 5Bắc buồn 22bã ngồi 9fxuống sô epha, quan efsát bộ 8bdáng phấn 7khởi của dem gái.

Anh 6elàm sao có 4thể buông 2tha Lâm Vãn 3Thu? Chẳng 4qua mấy 30ngày gần 9đây, anh edần hiểu 18được vài 00lý lẽ trên fđời. Với 1cô, anh đã 2gây ra quá 6nhiều tổn 8thương sâu 1sắc. Hiện d2tại, không 2thể gấp a3gáp, anh cphải hành 6động cẩn athận, từng a3bước cảm 9ehóa cô.

Anh 3tựa như d8bắt đầu athấu hiểu, 7yêu một 1bngười thì 2nên làm ffthế nào. 7 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải 3fkiêu căng fngạo mạn, 4fchỉ ích 4fkỉ cho bản a6thân, càng bkhông phải cthô bạo cchiếm đoạt 79một cách dtrần trụi. 23 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . d3 © DiendanLeQuyDon.comĐáng tiếc b5lúc này, a3Lâm Vãn 6Thu hoàn 5toàn mất 37lòng tin 3dnơi anh, ekhông buồn 4để tâm 5đến sự c6thay đổi acủa anh.

Bạch 2eThuật  Bắc a5thầm mong bbmọi thứ 5akhông quá amuộn, hi 32vọng cuộc 73đời này 2asẽ cho anh 4cơ hội atìm về eLâm Vãn 0Thu.

-

Sau 2fkhi cúp điện dthoại, Lâm aeVãn Thu từ 1ephòng khách 1ađi vào phòng cngủ, chuẩn 4bị thu dọn dhành lý. a © DiendanLeQuyDon.comManh Manh bhệt như cecái đuôi 0nhỏ, lẽo b3đẽo theo 7sau cô. Lúc 5Lâm Vãn 10Thu xoay người, 5suýt nữa 9đụng trúng 9bé. Cô chau 7mày, khom b1người nhìn 02bé: "Cục 7cưng, sao 0vậy?"

Manh c3Manh cắn 2amôi, đắn fđo thật 5lâu mới a0nói: "Mẹ 2ơi, mẹ 08thật sự cdkhông chịu 1tha thứ 50cho ba hả? a3Nếu em bé 6không có f1ba, sẽ rất cdđáng thương 8đó."

Nụ 02cười cứng 46đờ trên fdkhuôn mặt 6Lâm Vãn daThu. Phản deứng của a4Manh Manh a2khi biết 3tin mình 9sắp có 0thêm một 33đứa em, f0không giống 75những đứa ccbé bình 7dthường. c7 © DiendanLeQuyDon 10000 .comBé không 09ghen tỵ b5kháng cự 9hay vỗ tay 89vui mừng, 2achỉ thản anhiên chấp fnhận, còn 8biết dùng 4đứa em banhỏ để b8dụ dỗ fdcô. . . . 5 © DiendanLeQuyDon.com. .

Manh aManh chăm ccchú nhìn 85vào bụng a5Lâm Vãn 0Thu, khẽ 6nắm tay 19cô: "Mẹ 8ơi, em bé 0đang nhìn 1mặt mũi a8của con fđó.... Chúng 9ta đi thăm fmột ông 0fbà ngoại 48xong, rồi 34trở về anhà với fba được 74không?”

Đôi 4mắt bé 71trong vắt, 48nhìn cô 06chằm chằm. a1 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn eThu bối 7rối, không 0bbiết giải 1athích sao aecho bé hiểu, 8cuối cùng 6ôm vai bé: e9"Manh 1Manh, mẹ ckhông còn 6tức giận 9với ba nữa."

Manh 2Manh mừng 6rỡ mở 1to mắt. 87 © DiendanLeQuyDon.comNgay sau đó, f6nhanh chóng e6thu lại 3nụ cười: 7e"Vậy 8sao mẹ không 4chịu về d6nhà? Vừa bnãy cũng 59không muốn 4nói chuyện 6với ba."

Lâm bfVãn Thu kinh 13ngạc trước b8sự nhạy 5cảm của e2bé, cúi eđầu suy f1nghĩ một 9tẹo, lựa 2những lời 8cđơn giản 4để giải 4cthích: "Manh 7Manh, nếu ecnhư có một econ thỏ, 5hết lần 20này đến 9lần khác, d8cứ ngã bnhào xuống 55một cái 3hố. Nó 7dsẽ dần 5sợ hãi, 68ghét bỏ 95cái hố 02đấy. Song, 4nó vẫn 4dphải tiếp 8tục bước ecđi trên 33đường, 9chỉ là 31lần sau dkhi gặp bfcái hố 76kia, con thỏ ccó nên tránh 6xa không?"

Vẻ 23mặt Manh 8Manh u mê 4dkhó hiểu. b © DiendanLeQuyDon.comBé nghiêng 41đầu ngẫm e7nghĩ, hai 95con ngươi 1đảo vòng 04trong đôi 8bmắt, cuối 35cùng đưa 2ra kết luận: a5"Mẹ 6nói ba là acái hố 7đáng ghét, d1hại mẹ 7té ngã."

". f © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."

Chuyện 05tình cảm 3của người 7lớn vốn 2phức tạp. c © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 9còn nhỏ fkhông thể 4dhiểu được. 5 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 9Thu nghe bé dnói, mỉm d2cười véo 4nhẹ hai c9cái má bầu cbĩnh của 8bé.

9cthừa nhận, 4ban đầu 2cô vô cùng 6tức giận atrước sự betrêu đùa 60và lừa d7gạt của 5eBạch Thuật 2fBắc. Song, 65cảm xúc 74ấy đã btan thành 7mây khói bbtheo thời 9gian. Vì 0hoàn cảnh, 73cô tiếp 15xúc với 87xã hội 9dkhá sớm, 37đã sớm 4quen thuộc 4dcách thức 9nhìn sắc 44mặt của 76đối phương 46mà xử trí. a8 © DiendanLeQuyDon.comCô không e8có bối afcảnh để 85dựa vào, 6phải bôn 5ba, lăn lộn f7với nhiều 03công việc dkhác nhau. 2 © DiendanLeQuyDon.comVề sau, ccô gia nhập fengành giải 5trí, vào 1đúng cái 20vòng luẩn ccquẩn đầy c2thị phi, 8bvào đúng 5nơi mà con 9fngười dùng e0nhiều lớp femặt nạ 4để lừa a8gạt nhau.

Vây 4nên, sự b7lừa dối 4của Bạch fThuật Bắc 5không đánh cegục được 42cô. Nó chỉ 8acó tác dụng, cgiúp cô 1nhìn rõ 3khoảng cách 8giữa hai bangười.

Bạch 2Thuật Bắc dkhông thích 5cô, cho nên c0những điều 9anh ta đã 6làm, nhìn 9theo một 32phương diện 8nào đó, b7cũng khá d9hợp lí.

Bây egiờ, cô dechẳng muốn coán hay hận, 3như vậy f3quá mệt 43mỏi. Cô a7chỉ cần bnhớ, bản 75thân mình 37từng dốc 9lòng yêu 8một người 84đàn ông, 1đáng tiếc, e6tình yêu 83ấy chỉ ađem lại a8bất hạnh a9và nỗi 4cnhục nhã.

Sau 06thất bại, ccLâm Vãn 1fThu rút ra 1ađược bài 3học, tự cnhủ với 6bản thân, dkhông bao egiờ được 85đến gần 1người đàn 6bông đó banữa. Nào 3có ai không 4dsợ đau aađớn? Nào e3có ai bị d9tổn thương 9liên tiếp 80mấy lần 9mà không 6chịu rút ekinh nghiệm?

Manh 4Manh vẫn a9giữ khuôn e6mặt nghiêm 83túc, nhìn bcô chòng 5chọc. Lâm 2Vãn Thu bất b4đắc dĩ 57cười cười, 84quyết định cthu dọn 45tiếp đồ 2đạc.

Manh 60Manh phồng 8má đứng 3tại chỗ, 5vừa đúng a7lúc Tri Hạ 01đi tới, athuận tay b8vuốt đầu 5nhỏ của d9bé: "Nhóc becon, đã 0chuẩn bị 06xong hết 5chưa."

Manh 2cManh nghiêng 0đầu tránh ebtay anh, ngũ b8quan tràn 04ngập ý 6tứ cảnh b9giác, đề 5phòng.

Tri aHạ buồn 0dcười lắc 4cđầu: "Ôi 3bgiời, hai 2cha con giống 0anhau như 9đúc. Ngay dfcả bộ edáng tức 0giận cũng 00y chang."

Manh cManh nắm f4quả đấm 3nhỏ, dè 3chừng liếc e6nhìn phòng 2ngủ của 7Lâm Vãn 1Thu, hạ 05giọng nói 5thầm: "Trong 56bụng mẹ 9econ có em ddbé. Chú 8eứ còn cơ 7hội."

Tri eHạ xém b9bật cười 5thành tiếng, canh khom người, 9mặt đối 3cdiện với 0bé, khẽ 25thở dài: c"Cô 0bé ngốc, 64chú thật 44sự rất b5yêu mẹ 1cháu. Nhưng cchú không ccxen vào tình e9cảm của a6ba mẹ cháu. 19 © DiendanLeQuyDon.comChú không 8phải là f2kẻ địch 91của ba cháu. 7 © DiendanLeQuyDon.comVề sau, e2khi gặp 6chú, cháu 5đừng dựng 89ngược hai 5hàng chân 8mày được ekhông? Nhìn abxí nhắm!”

"Cháu 2ckhông tin." 02Manh Manh 88tỏ vẻ dnghi ngờ. 3 © DiendanLeQuyDon.comBàn tay mũm 5mĩm lắc ealắc, nheo fnheo cặp 54mắt và b0nói: "Cháu 0bắt gặp denhiều lần 4drồi. Chú fluôn nhìn 8lén mẹ dcháu. Chú 1không gạt 0được cháu a4đâu nhé."

Tri c1Hạ buồn 5bcười trước aedáng vẻ 4fcủa cô cnhóc. Trong 38nhà, một 3lớn một 7nhỏ đang 7echơi trò d8đấu mắt 8thì tiếng 6chuông ngoài d4cửa vang ablên.

-

Bạch 2Thuật Bắc 68tới rất 8nhanh. Lâm 6Vãn Thu nhìn 89xuống cái d7vali nhỏ achứa đồ 23của Manh aManh trong 0tay anh ta, achơi bất 3dngờ tiếp 3nhận. Cô 5ccòn tưởng 91anh ta sẽ f6giống như 01trước kia, 6tìm mọi dcách ngăn e8cản cô 0tiếp xúc 74với Manh 7fManh, chứ 5không nghĩ 7dtới anh 20ta đột b6nhiên rộng 8lượng đến 8athế.

Lâm 63Vãn Thu đứng 4trước cửa, 2cùng Bạch 5cThuật Bắc c2bốn mắt 2nhìn nhau, 9đắn đo cgiơ tay chỉ 2vào trong 1nhà: "Muốn 1vào ngồi 66một tí b4không?"

Xem 12ra Bạch eThuật Bắc 2cchuẩn bị dtrở về 7đơn vị. 8a © DiendanLeQuyDon.comBộ quân e7trang uy nghiêm 2bao quanh 2thân thể 3bền chắc 35của anh 3fta, nút cài 8thật cẩn dbthận, cả d6người toát 50lên khí 03thế oai 7phong và 5nghiêm trang. e © DiendanLeQuyDon.comNhưng, sắc eamôi của 0anh ta quá 33nhạt, cô 6đứng gần ecó thể e5nhìn thấy, eedưới tóc dmái đen ccủa anh 8ta, rịn 35ra lớp mồ chôi mỏng.

Bạch 65Thuật Bắc 0lướt nhìn 6bên trong fecăn nhà, 0akhi thấy 1Lâm Tri Hạ ađang ngồi 87trong phòng 9fkhách, anh abèn dời etầm mắt, 5btất nhiên 7dkhông có dý định avào nhà. 9c © DiendanLeQuyDon.comAnh chuyển 73đồ trong 3tay cho Lâm 7Vãn Thu, 89nén tiếng abho khan dưới dcổ họng, c3nói không 2elưu loát: 6"Manh 8Manh giao 00cho em, để 42bé ở chơi 80thêm vài 38ngày cũng dđược."

Lâm 60Vãn Thu thụ 3sủng nhược 4kinh, ngay 06sau đó, fcô cảm c7thấy, giọng 5enói của 66anh ta có 3vấn đề. ed © DiendanLeQuyDon.com. . . . .

"Tình 5trạng anh 4như vậy 7mà vẫn 8về đơn a2vị?" eLâm Vãn e0Thu mềm e9lòng khuyên 5nhủ một 0câu. Nói 8xong bèn fhối hận, 1cô sợ Bạch 5Thuật Bắc 20hiểu nhầm 96ý, vội 88vàng bổ 0sung, "Người 28nhà anh sẽ alo lắng eđấy.”

Bạch f9Thuật Bắc fim lặng 0cười cười, c1giữa hai 75hàng chân 6mày ẩn 8chứa nét 7ddịu dàng: b"Không f2sao cả, 30sẽ có người 54đưa anh 7đi."

Lâm aVãn Thu không fcòn gì để 1enói. Bạch 06Thuật Bắc 58vẫy vẫy 1tay với aManh Manh. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô nhóc a7nhảy chân 7sáo tới, 1ôm đôi 78chân dài aecủa anh: 20"Ba ơi! fLần này 3ba phải 9đi bao lâu?"

Bạch 2Thuật Bắc 0fkhom người abế bé lên. 3 © DiendanLeQuyDon.comLúc nói dbchuyện, dhai đầu 4dchân mày 11của anh 7nhíu chặt, 9phỏng chừng elà cổ họng frất đau 4drát, âm e9lượng cực 92kì nhỏ: 1c"Manh 3Manh nhớ 8phải ngoan fengoãn nghe delời mẹ 3đấy."

Manh 15Manh gật ađầu, hai ctay nhỏ 13ôm chặt 1cổ Bạch 9Thuật Bắc.

Bạch 48Thuật Bắc 1trầm mặc a7vài giây, 10bất chợt 8xoay khuôn aamặt của 9Manh Manh 9sang phía 5khác, chính 03xác là để 7bé nhìn 4thẳng Lâm 8Vãn Thu, dphát ra từng fchữ thật 0chậm: "Cục bcưng, trước bgiờ ba vẫn cluôn giấu 9giếm con dmột việc. f © DiendanLeQuyDon.comThật ra 9cthì người fdtrước mắt 67con, chình 4là mẹ ruột 05của con. 31 © DiendanLeQuyDon.comNgười đã 9asinh ra con b0đấy."

Tay 4Bạch Thuật d2Bắc đỡ 33dưới cằm 1Manh Manh. 09 © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt ecô bé tựa c4như quả 29nho đen, 79dần dần 01mở to, kinh bngạc nhìn 05Lâm Vãn aThu, không a9thốt thành 6lời.

Lâm 91Vãn Thu cũng 5ngơ ngẩn. ef © DiendanLeQuyDon.comCô không 8ngờ Bạch 4Thuật Bắc 69sẽ chọn 5blúc này 20để nói 64rõ chân 9tướng. e © DiendanLeQuyDon.comTrái tim 05cô đập 8dồn dập, 9fhơi thở 86cũng rối 31loạn.

02cảnh giác 65liếc nhìn 3anh ta, lo 31sợ Bạch fThuật Bắc ecsẽ nói 2đến vụ 33đẻ mướn 9năm đó.

e1sao Bạch baThuật Bắc bflại tốt 5bụng đến 5ethế. Vì d7sao anh ta 67đồng ý 99để hai 6mẹ con cô 9anhận mặt d7nhau?

Song, 89Bạch Thuật aBắc không 20tiếp tục 37nói, anh 67chỉ cúi 2đầu, hôm 1mạnh lên c0má Manh Manh: 62"Ba xin 7lỗi vì 7đã lừa 07gạt con."

Manh bbManh giương 7khóe miệng, 35hàng mi dài bnhư thể abị đông 3cứng. Lâm bVãn Thu căng dthẳng nhìn aManh Manh, 0nhìn thấy 52ánh mắt 2dcủa bé, 0cô bèn cảm 7thấy chột 3dạ và áy cnáy: "Manh 3Manh ——"

Manh 2Manh an tĩnh 8dựa vào 9lồng ngực fBạch Thuật 12Bắc, hai 1cngười lớn 5không thể afđoán được 1suy nghĩ 2bcủa bé.  Thời f2gian trôi afqua rất dchậm, tựa 57hồ bị 2thượng 2đế kéo 0dài từng agiây từng 7phút. Cho ecđến khi e5Lâm Vãn eThu cảm 0thấy khó athở, Manh 4aManh mới 22há miệng, c0“oa” lên dmột tiếng, 9bắt đầu 2khóc mếu 1máo, từng cgiọt nước 5mắt trong 4csuốt rơi exuống mu 7bàn tay của 19Bạch Thuật 82Bắc.

Manh 0Manh vừa f1khóc vừa 5nghiêng đầu, 0hai bàn tay amúp míp beco thành 6ahai quả 9đấm nhỏ, 3dùng sức c8nện vào a6ngực của 95Bạch Thuật d5Bắc: "Ba 3xấu xa, c0ba hư hỏng a8lắm. Mai emốt lỗ 7bmũi của dba sẽ dài 4ra cho mà axem. Ba lại cnhẫn tâm 61lừa gạt ccon lâu như e1vậy, con 85chán ghét 33ba lắm!"

Tay 21chân Lâm 44Vãn Thu luống ccuống. Lòng 74cô đau nhói 2khi thấy 4Manh Manh 65khóc khàn 7cả giọng. 16 © DiendanLeQuyDon.comCô cũng dtừng ước 9ao, ông trời 02sẽ cho hai 70mẹ con cô 84cơ hội 8nhận mặt 60nhau. Nhưng 1bkhông dám fdhi vọng bequá nhiều. d © DiendanLeQuyDon.comVới cô, eđây là 7ctâm nguyện 5mà cả đời cbkhông cách 1nào thực b3hiện được.

Khi cecô cùng 7cCố An Ninh ekí hiệp 48nghị bán 52con, thì 96tâm bệnh b5liền kết e6vảy dưới 8đáy lòng, 5dthành vết 4csẹo đau dđớn nhất, 54ô nhục 9nhất của 8cuộc đời.

Nhiều a6năm qua, 0mỗi khi 5có ý định 3muốn nhận 0lại con egái, cô 4đều tự a2mắng mỏ ebản thân, etự chửi fmình là akẻ vô sỉ, e8hèn hạ. 7c © DiendanLeQuyDon.comNhưng nỗi cnhớ vẫn 5day dứt 6trong lòng, 0nỗi đau akhi phải 4chia lìa 6cốt nhục 7luôn âm e2ĩ, khắc 2khoải khôn 0nguôi.

Vây 4cmà giờ afđây, nó ethật sự 9xảy ra dưới 20mắt cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 36Bắc không 39hề cho cô dchuẩn bị c5tâm lí, fđột ngột e7nói tất d4cả cho Manh 5Manh biết. e4 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 71anh ta còn feđem mọi etrách nhiệm agắn lên 70bản thân fanh ta.

Lâm 1eVãn Thu nhìn 2Bạch Thuật 5Bắc bằng aánh mắt e4phức tạp. 23 © DiendanLeQuyDon.comRốt cuộc danh ta muốn elàm gì, 3đang suy 2nghĩ gì? 77Cô hoàn 2toàn mù 5tịt.

-

Manh 8Manh khóc 8đến đau 1hông. Khuôn 2mặt nhỏ fnhắn thấm e9đầy nước amắt. Bạch c4Thuật Bắc 5đứng yên 09cho bé đánh, 1thỉnh thoảng 8dỗ dành: 3"Là elỗi của 3ba, là ba afkhông tốt."

Đôi dmắt Manh 9Manh nhòe 2anước mắt, c8ngước nhìn 43Bạch Thuật 6bBắc, lại dquay sang b1nhìn Lâm cVãn Thu, 08nghẹn ngào 1anói: "Sao 0ba đối 0xử với 1mẹ như 1cvậy. Nhẫn 84tâm để 3mẹ sống emột mình, 5dmẹ chắc fchắn sẽ 8sợ hãi."

Bạch 6bThuật Bắc 7không lên 7tiếng, chấp 7dnhận mọi 8chỉ trích 2của bé.

Lâm f0Vãn Thu muốn 1giải thích. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi d5nhìn thấy cvẻ mặt f9của Manh fManh thì 8nửa chữ bcũng không bphát ra được. a © DiendanLeQuyDon.comBé còn quá e3nhỏ, làm b3sao chịu cđựng nổi 0chân tướng 1của sự f5việc.

Sau 3khi Bạch 8Thuật Bắc 2đi, Manh 77Manh vẫn 02còn căm cphẫn, phụng 8aphịu ngồi 9trên sô bpha. Tâm ddtrí Lâm cVãn Thu cũng 0rối loạn. 9 © DiendanLeQuyDon.comBóng lưng 3của Bạch 1Thuật Bắc e3lúc rời ađi khiến cccô bùi ngùi. c4 © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn dông ngạo 83mạn đó cdường như cđã thay feđổi. Khoảnh 5khắc anh 35ta xoay người, bcô phát 6hiện, đôi 58mắt anh 56ta ngập 7tràn tia 3ebuồn tẻ 81và hối 8fhận.

"Ba 1thật là 43quá đáng." 72Manh Manh 2dùng sức 5eđấm vào cgối ôm, 4chu cái miệng fanhỏ nhắn 78về phía eLâm Vãn e8Thu, "Hèn bgì mẹ không bthèm để eaý đến bba, con cũng bkhông quan dtâm ba nữa. 3f © DiendanLeQuyDon.comSao ba có c7thể đuổi 7amẹ ra ngoài ealâu như 1bvậy?"

Tri d3Hạ ngồi fmột bên, 42cánh tay 6akhoác trên c9thành ghế c7sau lưng 62Manh Manh, 61khóe môi aanh cong thành bnụ cười 6dịu dàng: 9"Cô 35bé ngốc, d2cháu còn 8bnhỏ. Chờ 9khi lớn 4elên, cháu f0sẽ tự b2hiểu."

Manh ebManh trợn dmắt nhìn fTri Hạ: 0"Cháu dmà còn nhỏ 47à? Cháu csắp được 25sáu tuổi 52rồi đấy, 0đã sắp 0vào tiểu dhọc"

Khóe 6môi Tri Hạ ebvẫn vểnh fcong: "Là 43tiểu học ethôi cháu 6dà! Không 88phải là 5đại học cnhá! Vậy 6fmà còn không 0chịu nhỏ 09nữa?"

Manh dManh nói 0không lại 75Tri Hạ, 2bèn hướng 8dánh mắt 26cầu cứu f1đến Lâm 6cVãn Thu, 33lại phát 2hiện Lâm 07Vãn Thu vẫn frủ mắt, 3nhìn xuống csàn nhà. c © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 8nắm lấy 4atay cô, ngọt bngào gọi 85một tiếng: 2"Mẹ."

Lâm b4Vãn Thu hồi fhồn, nhìn 5đăm đăm fvào đứa 2bé.

Khuôn b7mặt màu c9phấn hồng 8fcủa Manh 5Manh mơn 0trớn qua flại trên a2vạt áo 8của cô, ađôi môi c0mềm mại 98khẽ cong 2lên, biểu 80cảm có 3chút mâu 6thuẫn: "Mẹ 36ơi, phải a4làm sao bây agiờ? Manh baManh tức begiận vì cba nói dối, 8cnhưng con 8cũng cảm 7thấy ba c4rất đáng 0thương. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu con fcũng bỏ 2đi thì ba edchỉ còn 1một mình. a © DiendanLeQuyDon.comNgôi nhà 37lớn như 8vậy, chỉ acòn mình 4ba ở, không 2có ai nói 3chuyện với 72ba hết."

Tấm dlòng thiện 7lương của dbé khiến d3Lâm Vãn 0fThu bồi 5hồi xao c4xuyến. Cô bcúi đầu, a3gác cằm 2lên mái 2tóc đen 1mượt của f4bé: "Vậy 2bManh Manh 4fquyết định fctha thứ 89cho ba."

Manh 8Manh mím bmôi, sau 20một lúc 56lâu mới 74ngập ngừng cnhướn mắt: e"Mẹ! ceVì chúng 5ta đang giận 16dỗi với adba nên sau 1này, bắt adba dẫn hai 97mẹ con ta 6đi ăn một ebữa thật 7ngon để 8echuộc lỗi ccđược không?"

a8nhìn Lâm 6Vãn Thu đầy 25mong đợi. 5f © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn dThu nhìn 49sâu vào efmắt bé, edưới đáy 9cmắt có 9sóng nước 04chập chờn e5lay động. 7 © DiendanLeQuyDon.comMột đôi 4mắt trong 0eveo với 0hai màu đen 8atrắng rõ berệt, như 07thể nhìn 2thấu tâm dhồn cô, 72khiến cô 8ecảm giác 4bản thân 7dngập tràn ftội lỗi.

Cổ dhọng cô 55tắc nghẽn, 74khó thốt cthành lời.

Ba angày tiếp 54theo, Manh e8Manh đều eở chung 24với Lâm 2Vãn Thu. 63 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 64về quê 53tảo mộ 84cha mẹ Lâm b4Vãn Thu. 0 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh bcrất vui 7vẻ, còn 5tỉ mỉ dchăm sóc eLâm Vãn dThu. Ngoại 9trừ buổi e6tối trước 7khi ngủ, 2ebé sẽ than 7thở vài 0vấn đề 2liên quan 32đến Bạch 3Thuật Bắc. a © DiendanLeQuyDon.comCòn những 39lúc khác eeđều cực 0kì vui vẻ.

f4sao cũng c4là đứa 7atrẻ, dễ e6giận dễ fquên, dễ 95tha thứ.

Lâm 1Vãn Thu bỗng 7nhiên hâm 53mộ sự 11thuần khiết 0ngây thơ 1ccủa con 6gái. Ước 0gì cô cũng 5giống bé, 9nhanh chóng b3lãng quên 5cnhững chuyện 92không vui.

Từ 2quê trở dlại Dong 8eThành, Lâm 7aVãn Thu gọi d0mấy cuộc 22điện thoại f3cho Bạch 5cThuật Bắc, 07song anh ta dkhông bắt b2máy. Cô 05cho rằng, 5anh ta vẫn 8còn trong b0đơn vị, abèn giữ 3Manh Manh 9cở lại 5thêm vài 1engày.

Thời 62gian thấm 73thoát thoi f3đưa, ngoảnh 43đi ngoảnh alại đã 4trôi qua 5nửa tháng, 80Bạch Thuật 3Bắc vẫn dbkhông gọi ađiện thoại 6hay nhờ 9dngười của 6aBạch gia fđến đón cManh Manh. d © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu, 7cLâm Vãn 47Thu có chút 44vui sướng, 30thầm cầu 3nguyện Manh 51Manh ở chung 4avới cô acàng lâu 2càng tốt. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thời 5gian qua lâu, cdcuối cùng 74Lâm Vãn aThu cũng 38nhận thấy a3điều bất 2dthường.

Dẫu 9cô gọi 70vào thời 5bgian nào cthì điện 7athoại của c0Bạch Thuật 9Bắc vẫn a3luôn trong 48trạng thái fctắt máy.

Lâm 13Vãn Thu đành 9cgọi cho 2Bạch Tiểu aLê. Bạch 42Tiểu Lê 61là một 73cô gái thật 1ethà, ắt chẳn sẽ 3akhông nói bdối với 0cô. Bạch 15Tiểu Lê 94mờ mịt fnói: "Em bcũng không 4abiết...hic.. a © DiendanLeQuyDon.comHai ngày 2trước, efanh hai có agọi cho a5em, bảo eblà đang f2ở chỗ a2anh cả, b0chăm sóc 81——"

Tiếp 81theo, Bạch 8Tiểu Lê etự biết 7enhỡ lời, 6vội vàng cbổ sung 26một cách 2vụng về: 39"Không 50phải không bfphải, ý 9của em là, 3fanh cả có cthể đã 5trở về 52đơn vị 82rồi. Dạo 1cnày anh ấy b8rất bận, 3bận tối 5mặt tối 45mày đấy achị."

Lâm ccVãn Thu trầm e6mặc. Vậy ecó nghĩa 51là Bạch 3Thuật Bắc 1từng trở 46lại Dong 1Thành, nhưng 0danh ta không 1nhận điện 6bthoại của dbcô.

Lâm 3Vãn Thu không 0cnghĩ ra nguyên c9nhân Bạch 4THuật Bắc 2dkhông nghe 0điện thoại. 5 © DiendanLeQuyDon.comCứ cho là aanh ta muốn 72cắt đứt ebquan hệ 3với cô. 73 © DiendanLeQuyDon.comVậy còn 1Manh Manh? cHành động 5của anh f5ta hoàn toàn 18mâu thuẫn 1với tình 2yêu thương banh ta dành bcho Manh Manh cbtrước giờ.

Lâm bVãn Thu thở fdài, tự 4bắt bản 35thân không 9cần suy 8nghĩ lung 1tung. Chỉ 2cần Manh cManh ở bên 76cô là tốt 33rồi. Còn 85Bạch Thuật 36Bắc? Hai fngười đã e3không còn cliên quan, 7cô quản c8chi đến cchuyện của 0anh ta nữa.

-

Thời atiết ngày bcàng lạnh, 3Bạch Thuật 3Bắc vẫn 3chưa xuất cahiện. Ngược 9lại, Manh 9Manh dần 76thay đổi, 8trở nên 08trầm mặc 71ít nói. 8 © DiendanLeQuyDon.comBé thường 57xuyên kéo ecái ghế 3nhỏ đến 2cạnh cửa 10sổ, rồi 2ngồi một 22mình nhìn 7cra phía xa.

Lâm efVãn Thu đứng fphía sau, a5ngắm nhìn 9tấm lưng dcủa bé. d4 © DiendanLeQuyDon.comNgày hôm fqua, lúc etan học, 6Manh Manh eađòi cô 7dẫn bé feđến nhà dcủa Bạch 0Thuật Bắc. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trong 1nhà trống fhoác, không 2một bóng 4engười.

Lâm e2Vãn Thu đi 3tới ôm 9bé, nhỏ 0giọng dỗ ffdành: "Ở 9đây lạnh 1lắm, chúng 27ta vào phòng dkhách ngồi 8đi."

Lâm 1Vãn Thu giơ dtay sờ mặt 8bé, đầu 88ngón tay 97chạm phải 8một mảnh 2ướt át 3lạnh lẽo. b © DiendanLeQuyDon.comCô kinh ngạc dtrợn to fmắt, vội e2vàng xoay d0đầu bé flại, quả anhiên đầy 11nước mắt.

Lâm c2Vãn Thu giật 8cnảy mình, 6ecuống quít 26ôm bé xuống: 7b"Sao 6vậy con. f © DiendanLeQuyDon.comCục cưng 66đừng khóc, 84nói cho mẹ 8nghe nào."

Manh 9Manh thút 03thít, giơ 2tay lau nước e0mắt: "Có ephải ba 1fkhông cần f1Manh Manh 0fnữa? Tại 82sao con chỉ 7có thể f0sống chung dvới một 9người. 5 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 86muốn được 7như mấy dbạn ở b4nhà trẻ, dđược sống 72chung với 62cả ba lẫn 3mẹ."

Hốc 7mắt Lâm 77Vãn Thu ươn b5ướt, cúi 93đầu không 5bngừng hôn 09bé, siết 59chặt bé 9vào lòng: fd"Không 49phải, ba 76thương Manh bManh nhất. 2 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 72ngoan ngoãn 7đáng yêu 61như vậy, 5sao ba có 59thể ghét 87Manh Manh? 29Chắc là 07ba con còn 54có việc fbận."

Manh d3Manh vùi 2cmặt trong alồng ngực b8cô, khóc 1nức nở. d © DiendanLeQuyDon.comTiếng khóc akia như muốn 2dxé rách 2atrái tim 2cô. Bé mếu 97máo nói: 36"Manh 23Manh nhớ 22ba lắm."

Ngày 6fđó, Manh 3Manh khóc bsưng cả 89mắt. Trước e7giờ, chưa c9khi nào ba bbỏ đi lâu 00như thế, cbé vô cùng dchoảng sợ.

Lâm b3Vãn Thu quyết 4định đến 02gặp Bạch 78Thuật Bắc. 3 © DiendanLeQuyDon.comMặc kệ b4trong hồ blô của 5aanh ta giấu athuốc gì, d3cô cũng aphải giúp d0Manh Manh etìm một 31lời giải 2thích hợp 5lí!

Thế 05nhưng, Lãn b3Vãn Thu còn 8chưa kịp ecgặp mặt bdBạch Thuật cfBắc, phía 11bên Bạch 1gia đã cử engười tới. f © DiendanLeQuyDon.comHọ chuyển fccho cô tờ b3giấy thỏa 0thuận li 5hôn—— aaphía dưới cđã kí sẵn 70ba chữ "Bạch 73Thuật Bắc".

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/77261


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận