55ngáp dài, fbnói: “Võ b3công của e0Liên Tử 06tuy không dbằng Ngũ dCân, nhưng 0acũng không 6 ém bao nhiêu, d ơn nữa 0dđã tính f oán kĩ rồi, 9d àm sao đụng 5 hải được?”
Bảo 88 hâm sửng c3 ốt rồi d1 hanh chóng b0 hản ứng c3 ại, hóa 8e a chuyện 9eđụng xe bb ọn họ cđã lên 0 ế hoạch a7 rước! Nàng 7 rân trân 5 hìn hắn, c1 hau mày, f hanh chóng 4đoán ra 0ađiều gì, 8 ép sát vào 8 ần Liệt, b iếu kỳ d5 ỏi: “Chàng 7đang nhằm a ào Ôn Xảo 1e ảo đúng 73 hông?” 98 ần Liệt 9 hông nỡ d9 án rẻ nhan 62 ắc của 72 ình, không aa òn cách 7ađể lấy 0 in tức từ 8Ôn Xảo 88 ảo, nên 6ctìm một 1cô nương 8khác đến?
Nhưng… 58Bảo Khâm enghĩ, nếu 46nàng ta là ccon gái trang 7chủ Thanh 89Hà sơn trang, c4hiểu rõ a0tính cách econ gái mình f2như vậy, e4ông ta tuyệt 1đối không 3thể giao 2chuyện quan a7trọng cho enàng ta. 10 © DiendanLeQuyDon.comVì thế, cfcô nương atên Liên eTử kia thực era là nhằm 68vào đại csư huynh 6của nàng 51ta.
Đại csư huynh 3acủa Ôn 8Xảo Xảo 5athật thà 9bchất phác, 78là loại 8bình thường 2đến mức c0nếu ném bdvào một ađám đông a3thì không cdthể tìm 0era được, 33tên hắn 41ta Bảo Khâm 0fcũng không 1frõ, chỉ 8nghe Ôn Xảo dbXảo và bmấy huynh 70đệ gọi 01là “đại 18sư huynh”. 5d © DiendanLeQuyDon.comNhưng có aamột điểm 57không cần cbnghi ngờ, 2hắn ta rất 1có uy tín btrong đám 7huynh đệ, 5cho dù là 3fmột người ebừa bãi 6enhư Ôn Xảo cXảo trước 0mặt hắn 8dcũng phải bngoan ngoãn 8hơn một 97chút.
Nghĩ 5đến đó, 2Bảo Khâm a9càng thấy 0tò mò về fcô nương 4dLiên Tử 8kia.
Trông 76dáng vẻ 75Bảo Khâm dbló đầu 17ra nhìn, dTần Liệt f5thấy buồn ccười, xoa 47đầu nàng 6và nói: 4“Sốt ruột 58cái gì, 00lát nữa 8Ngũ Cân 18dẫn người btới, coi dnhư cho nàng abmột a hoàn.”
Vừa bfnói xong, a6quả nhiên 5tiếng Ngũ aCân vang 2lên từ 88bên ngoài: d“Tam gia, d9lúc nãy 5axe ngựa 6đụng phải 8một cô 5bnương, nàng 0fta nói rằng cbmới trốn 3thoát được ftừ trong 3dtay người 9xấu, nguyện fbán mình eevào phủ. 9 © DiendanLeQuyDon.comLúc trước 8chẳng phải 2ngài nói emuốn kiếm 09một nha 65đầu cho 73phu nhân chay sao? Hay 26là hãy mời cphu nhân 9ra xem có ephù hợp 4chay không?”
Giả bvờ như cthật! Bảo 7Khâm nói 4thầm trong d0lòng, nhưng 1vẫn vạch a8rèm cửa, dhơi ló đầu 57ra quan sát. 65 © DiendanLeQuyDon.comCô nương 0đó mới akhoảng mười 52lăm mười 35sáu, mắt 0hạnh mày 46ngài, tướng 2mạo cũng 70rất xinh dđẹp, nhưng 1chỉ mặc 5một bộ 3ađồ lem 1fluốc, tóc 54tai và quần 7áo đều 63dính đầy b4bùn đất, 1trông rất cctội nghiệp.
Bảo e9Khâm hắng 9agiọng rồi c2giả vờ 3ahỏi: “Ngươi 8ftên là gì, 7bao nhiêu 57tuổi rồi?”
Cô 2nương đó 8cúi đầu, 6giọng nhỏ 5cnhẹ: “Thưa 68phu nhân, dnô tỳ tên 4là Liên b8Tử, năm 2nay mười 0lăm tuổi.”
“Ừ!” eBảo Khâm d1gật gật 46đầu: “Trông 08có vẻ nhanh enhẹn, được brồi, hãy a7theo Ngũ 8Cân đi. c © DiendanLeQuyDon.comĐến nhà 7trọ rồi 0ctắm rửa 57thay quần 6áo.” Nói 0xong, nàng dbuông rèm 1xuống, tỏ 59vẻ không cacó hứng 14thú nói 9gì thêm 3cnữa. Liên b6Tử vâng 7dạ, sau 6đó đi theo c2Ngũ Cân.
Cuối 48cùng Tần caLiệt cũng fdmở mắt, 8hỏi: “Chẳng abphải nàng cdrất tò 8mò ư? Sao ackhông nhìn b7một lúc cnữa?”
Bảo 12Khâm lườm bhắn một c2cái, nói: ff“Chàng 2tưởng thiếp engốc hả? faNếu tỏ a2ra thân thiết 7với nàng 66ấy, nàng 2ấy sao có 66thể đi cedò la tin 7tức được?”
Trời 00vẫn chưa 1tối, Ngũ 6Cân đã 7đến hỏi 1việc ăn 7ở buổi 5tối. Bảo 61Khâm cũng 4eđoán được 5một chút, chọ cố eý trì hoãn 7thời gian 0fđi đường, 9ecòn về eftại sao 28thì không 7hiểu.
Liên eTử quả e9nhiên không 42phụ sự 49hi vọng fcủa mọi ecngười, enhanh chóng ftrở nên 4thân mật 0với mấy 8người ở eThanh Hà bsơn trang, fftuy trên 90mặt vẫn 2dcòn đôi 0chút ngại cngùng, nhưng 4brõ ràng 8ađã hoạt 4bát hơn 7rất nhiều, fcười cười b4nói nói 5với những athanh niên 1dđó, thỉnh 4thoảng còn 5ađỏ mặt. c © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm btrông vậy a5cảm thấy 0dnàng rất 0ddễ thương.
Thấy 25Bảo Khâm 2xuống xe, ffLiên Tử 32vội chạy f9ra hầu hạ 6vô cùng 6cchu đáo. dc © DiendanLeQuyDon.comCòn Ôn Xảo 13Xảo thấy 22nàng hết 5đi lấy d9nước nóng 88rồi lại 3vắt khăn, e0nhìn rất angứa mắt. d9 © DiendanLeQuyDon.comLiên Tử bcũng có 20lòng, hầu 94hạ Bảo 0cKhâm xong 1còn nhiệt 5dtình mang fdcho Ôn Xảo 3fXảo một efchậu nước b1nóng.
Ánh 8mắt của fÔn Xảo faXảo nhìn 7nàng cũng bdịu dàng a2đi rất 6nhiều.
Ôn dđại sư 7huynh thì 2bcó chút 4sốt ruột, 1năm lần acbảy lượt 2bàn với f3Ôn Xảo 3cXảo xem fcó nên đi 70trước hay ebkhông, để 3tránh làm alỡ chuyện. 53 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Ôn 48Xảo Xảo dđâu chịu, 11luôn tìm cra mọi lí 3do để trì 92hoãn. Đại 2sư huynh bít nhiều 1đoán ra 8bnguyên cớ, 5muốn khuyên 1cvài câu 90nhưng lại 57sợ nàng 5eta tức giận, 8bnên đành 2thôi.
Đoàn b5người cứ 28đi rồi 3lại dừng, bmất bốn, 9enăm ngày 5mới đến 5được huyện 15Quảng Bình. f © DiendanLeQuyDon.comMà lúc này, 7eLiên Tử 72đã biết 6rõ hết 0về đám 7cngười Thanh 7Hà sơn trang.
“Tối 62nay sẽ đốn 20ngã hết atất cả 8bọn chúng!” 2Trong nhà 64trọ, Tần b6Liệt thấp 6giọng dặn 62dò Ngũ Cân: 8b“Ngươi 8dhãy vào dcthành tìm d7một nơi csắp xếp 1cho họ ở, 51sau đó gọi 8Vân Sơ và 3aVân Hựu, 3thêm cả fta và phu fnhân, sáng 5mai chúng 3eta sẽ đến cthôn Thượng fHiểu.”
Bảo 94Khâm nghe 37vậy bỗng 8phấn chấn 0dhẳn lên. 3f © DiendanLeQuyDon.comVốn dĩ 2nàng còn d5tưởng Tần ceLiệt không 9cho nàng cđi, sẽ 34phải tốn a0lời thuyết a6phục, không 0ngờ chưa ccần nhắc d0đến hắn 35đã nói 6trước rồi.
Còn 7Liên Tử 42lại rất bsốt ruột, fnàng nghiêm 99mặt lại: 2“Vậy còn f9Liên Tử? 5Tam gia ngài f7không thể 5equa cầu 56rút ván, 5Liên Tử 5không muốn emột mình d1ở lại betrong thành.”
Nàng ecòn nhỏ 5clại dễ 72thương, f3Tần Liệt 2fđối với 6nàng mềm 8mỏng hơn c0Ngũ Cân cmột chút, d6nhẹ nhàng 1nói: “Ai bdbảo ta sẽ cfđể ngươi a1ở lại 1thành một 1mình, chẳng 0phải vẫn 0còn bọn e7Vân Phi hay f8sao? Hơn 73nữa, nhóm fngười Thanh adHà sơn trang 2ccũng cần 5fngươi theo cdõi. Ngươi dbtinh ý nhất, ecnên nhất 02định phải 8để ngươi acoi chừng 5ta mới yên dtâm.”
Nhưng 0Liên Tử akhông dễ ađẩy đi denhư vậy, e5nàng tức 6giận khẽ cnói: “Tam bgia lại 6lừa Liên 0fTử. Chỉ 5fcó mấy cdngười hà 2tất phải 4canh giữ 2dcả nhà etrọ như evậy? Liên 6Tử nghĩ, cccứ ra ngoài 1thành tìm 13một cái agiếng bỏ 2không rồi 7dìm họ 5chết hết 8dcho xong.”
Bảo 4aKhâm thật c5không thể 62tin nổi 3một cô 58nương còn dnhỏ như 0dvậy mà 9lời nói 0fhành động 48lại ác 9độc thế dfkia. Tuy nàng ctừng giết 55không ít 91người, 4nhưng trên achiến trường, benếu ngươi f4không chết 6thì ta chết, 11tuyệt nhiên dkhông phân 8thiện ác. 88 © DiendanLeQuyDon.comCòn rời 1chiến trường, fatất cả 0đều là 06người bình 3thường, e4Bảo Khâm 7trước giờ ckhông hề 25cho rằng 2mình có 31quyền cướp 5fđoạt mạng fbsống của 8người khác.
Tần 4Liệt rất 2atức giận, bkhuôn mặt fdlạnh lùng 8được phủ 41thêm một alớp băng dgiá, hắn 21quát lớn: 2f“Hỗn xược! f4Tí tuổi b6đầu đã ddđộc ác 4như vậy, 71không biết 2là học 32từ ai. Hôm bbnay nếu 6không dạy 8bdỗ ngươi 0cẩn thận, esau này ngươi 8sẽ còn bdác hơn nữa. e © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân!”
Không b9đợi Ngũ 9cCân đáp, c8Liên Tử 1fđã khóc alớn. Phàm 21là con gái, d1thường f3chú trọng eđến dung 32mạo của 60mình, nên 8khi khóc 02cũng chỉ 2dám thút dthít, khiến 2cho người fkhác phải cđộng lòng. b0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Liên dTử khác dhoàn toàn, 7nàng ngồi 82phệt xuống 1đất, khóc ato như đứa 1trẻ lên ffba, gương dmặt đỏ 9bừng, những fbgiọt nước 3mắt lăn 8không ngừng 7trên má, 17trông thật atội nghiệp 22biết bao.
Tần 6Liệt thật 3hết cách 6bvới cô 7bé này, d4bất lực d6nhìn Liên ceTử. Tuy a9vẫn muốn 7cmắng thêm b2vài câu fnhưng nhìn dbbộ dạng anàng ta như 2fvậy sao 4ecó thể 0mắng nổi. d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 6tuy cũng dlà con gái, 6enhưng chưa 3etừng gặp 66phải chuyện 31thế này, dvội vàng b6nép sau Tần fLiệt lắc 3ađầu bó fdtay.
Liên 21Tử ầm fĩ một trận 2arồi tiếng 66khóc cũng f4dần nhỏ f9xuống, nhưng enàng lại ebắt đầu 6nói nấc 6lên: “Ca… 5đại ca… 0Liên Tử 3muốn đại eeca…”
Sắc 9mặt Tần 3cLiệt càng 8u ám, vẫy 1tay ra hiệu 5cho Ngũ Cân 5dẫn Liên bTử ra ngoài.
Bảo 8aKhâm mơ 3hồ đoán 4ra nguyên cdo, nhéo cmu bàn tay, 16hỏi hắn: 64“Liên Tử 42là muội 8muội của eai?”
“Muội 98muội của 4Lão Thất.”
Bảo bKhâm nghĩ 89một lúc, 0cuối cùng dcũng nhớ a7ra: “Là 1người tên 95Thất Điều d1đó sao?” 0cHắn chính blà người 51bị nàng 0aphạt đánh cba mươi 4quân trượng 4trong lần emượn quân 9bcủa Tần 01Liệt tỉ b2thí với 5Vương Nhạn 1Như để 78“giết 56gà dọa 4fkhỉ”. a © DiendanLeQuyDon.comSau đó nàng 84mới biết, 58Lão Thất 8không chỉ 36là phó tướng 8của Tần 5Liệt, mà dcòn từng 1đỡ cho fTần Liệt 6amột tên dvà bị trọng athương.
Sau eakhi bị đánh 4fhắn liền 3biến mất, eenghe nói aađã đào fngũ. Lúc b9đó Bảo f6Khâm còn 42cảm thấy dkỳ lạ, 9theo lí mà anói, đã 5có thể 4flàm đến evị trí 06phó tướng 7acủa Tần 92Liệt sao 2có thể 9vì ăn đòn emà đào 0ngũ. Nay dnghĩ lại, 1Thất Điều anày thực bra đã sớm ffở trong 6mưu kế 44của Tần 0Liệt, lấy 2cớ rời 2đi.
Tần cLiệt gật d0đầu: “Từ 6lúc bị 0thương, 8Lão Thất ecứ như 3người mất ehồn, thậm 2chí nhiều dlần phạm abquân luật. ee © DiendanLeQuyDon.comLần đó bbị nàng b5mắng cho e7một trận f1cuối cùng 17cũng tỉnh fngộ ra, 0nói với 3cta rằng f3muốn đến 31nước Yên ethăm dò 14tin tức. 1 © DiendanLeQuyDon.comTa không fcđồng ý, e9nào ngờ 3hắn tự 5eý đi, chỉ 1giao Liên 24Tử lại 81cho ta.”
“Về c0sau có tin 8atức gì f5không?”
Tần dLiệt lắc 3đầu. Lão 9Thất đi 4cđã hơn e3nửa năm, 50bặt vô 1âm tín từ 13khi đó. e © DiendanLeQuyDon.comCũng chính 8bvì thế, 79hắn mới 5dung túng 9Liên Tử 5như vậy.
Đất 0Bắc Yên 1có không 0ít gián ađiệp của d0nước Tần, 87nếu Lão bThất bình e3an, sao lại 4ekhông có 0achút tin btức nào…
Bảo eKhâm không 10phải một d4cô nương 50khéo hiểu 2lòng người, 1ân cần 9fchu đáo. c5 © DiendanLeQuyDon.comLúc này dnàng thậm 3chí còn 8fkhông biết 1nên nói cgì an ủi 54hắn, chỉ 9nhẹ nhàng 1ctựa vào 2elòng Tần 38Liệt, đưa ftay ôm chặt 08lấy eo hắn. b © DiendanLeQuyDon.comNhững lúc 1nàng không 6vui, Tần 1Liệt cũng côm nàng ecnhư vậy, 8chỉ thế 6cũng đủ 01làm nàng 08an lòng.
Yên 9alặng một 52lúc lâu, c0bên ngoài 0dcó tiếng 1của Ngũ eCân: “Tam 1gia, Liên 4Tử lại 6dđến rồi, 1cứ đòi bđi theo tới aađây, tiểu c8nhân không 1ngăn được.”
“Cho 78nàng ta vào 51đi.” Tần 87Liệt xoa 52trán, nói 1với vẻ 71bất lực. 81 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 31suýt bật c5cười, đây 8là lần 8đầu tiên bnàng thấy 73hắn khó 9xử như 9vậy.
Cửa a2mở ra, mắt 86Liên Tử 38đỏ hoe, 4cmũi sụt asịt bước fvào phòng, 64nói lớn: c8“Liên Tử e4cũng muốn 41đến đảo abVô Danh!”
“Không 2được!” d0Tần Liệt ctừ chối 37ngay.
“Vì 94sao?” Liên 9Tử mở bto mắt, 47nhìn chằm 32chằm vào 1hắn.
“Lần 3enày, trong b7đoàn năm 4người có emột là fnữ, ta đã 96quyết định 9để phu 1nhân giả 1dạng rồi.”
Liên c7Tử lập 0tức chuyển 9ánh mắt 0thù địch 2esang Bảo 0Khâm, nghiến 3răng nói: 4“Phu nhân 3athân phận 6cao quý, 90hà tất ephải mạo 5hiểm cùng fchúng ta. c8 © DiendanLeQuyDon.comChi bằng edngười đợi 4cở trong 4thành dăm 02ba ngày rồi 4Tam gia sẽ ctrở về.”
Bảo 17Khâm cười 2fkhông nói egì.
Tần 07Liệt cũng 31lạnh lùng etrừng mắt 0fnhìn nàng 4ta. Mắt 5Liên Tử 0lại bắt dđầu đầy 6nước, mồm f2như mếu 5đi, đang cfđịnh khóc eathì Bảo 6Khâm đột 51nhiên nói: a“Nếu đổi 9lại là 0ta, ta cũng 0sẽ không 4cbằng lòng 9mang theo a6một cô 3nương hay 9khóc bên 6bmình, chẳng 6fphải rõ a7ràng muốn 8blàm hỏng d1chuyện hay 22sao?”
Liên fTử đột 7enhiên mất 1bình tĩnh, ednói: “Liên… fLiên Tử ckhông hay 2khóc. Liên f8Tử vừa 63nhanh nhẹn 2vừa thông 8minh, hơn cnữa võ 5công cũng dkhá. Người falà phu nhân a9cao quý đài 78các, hà 7tất phải 3btranh giành 4avới Liên 8aTử. Đại cca à… Hu 17hu hu, đại 4ca… Liên 17Tử muốn feđi tìm đại bfca…”
Tần 9Liệt lại 41cảm thấy fđau đầu, 7chỉ có f3Bảo Khâm c1lờ mờ cfđoán được f7ý nàng ta, b3hỏi: “Ý 36ngươi là… bfĐại ca 0engươi ở 0trên đảo 8Vô Danh?”
Ánh 07mắt Tần 35Liệt chợt 6lóe lên. 57 © DiendanLeQuyDon.comLiên Tử cim lặng 61thật lâu 1mới ấp 8úng lên 0tiếng: “Liên… f7Liên Tử 1ccũng không cchắc chắn, 8đại ca… fdlần cuối 6cùng huynh 07ấy xuất 7hiện, chính 4flà ở huyện 3Quảng Bình.”
Nếu 4cđúng như 0vậy, thật 9sự có khả dnăng Lão fThất đã 9alên đảo 1eVô Danh. 68 © DiendanLeQuyDon.comHòn đảo 9eđó canh ephòng nghiêm 9ngặt, chỉ 6sợ một 64đi không 7trở lại.
“Ngươi b7hãy ngoan 0fngoãn ở 50lại thành 9đi, nếu bcthật sự 2fđại ca bangươi ở btrên đảo, 0chúng ta 77nhất định bsẽ cứu 70hắn trở 5về.” Tần 37Liệt nói earất bình bthản, nhưng 0Bảo Khâm bbiết, chỉ 3cần hắn 8hứa thì e4sẽ tìm emọi cách 2để thực ehiện lời 43hứa của 16mình.
“Nhưng 42mà…” a3Liên Tử 91vẫn không 46cam tâm, 8dnhìn Bảo 2Khâm một dcách căm 87ghét.
Tần cLiệt lạnh 5lùng nói: 3“Ngươi b0nhìn phu 8cnhân làm afgì? Đừng 91tưởng có 3chút bản alĩnh là agiỏi! Cái aloại võ bcông mèo 8ccào của 4ngươi phu d4nhân chỉ 1một tay 2đã có thể ađánh bại.”
Từ ftrước đến 3fgiờ, Tần 8Liệt luôn 0nói năng bcẩn thận 4ctrước mặt ethuộc hạ 14chứ không fahồ đồ dnhư Lão eHắc, vì ethế Liên 5dTử tuy cảm bthấy có 9fchút khó fhiểu nhưng bcvẫn không 7ddám nghi 1dngờ, chỉ 7mở to mắt d6hơn mà thôi, b8ánh mắt 2bthù địch 6cũng chuyển 1thành sùng 3ebái.
***
Tối, 8người ra a1tay vẫn d6là Liên 93Tử. Nàng 5fthường 82xuyên mang 54theo nhiều 3loại độc ddược trên engười, 18có loại 5được Vương 8Thái y cho, bdcó loại 6xin từ chỗ 74Tư Đồ 3về, chủng 1loại đa 78dạng, nhiều 85không kể 3xiết. Quan 45trọng hơn 6là, nàng 47rất thông adthạo việc 9fhạ độc.
Bảo 8Khâm và 61Tần Liệt 25ăn cơm xong elại uống e5trà, bên engoài Ngũ fCân đến 50bẩm báo 2mọi chuyện 49đã ổn 6thỏa, người 6đều đưa cđi hết 81rồi.
Họ 08thu được 7akhông ít d8đồ từ 90đám đệ 3dtử Thanh deHà sơn trang, 7ctrong đó f6có một 3dbức thư. d6 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 69mở ra, đọc 4một mạch b3rồi đưa echo Bảo 34Khâm. Nàng 03hiếu kỳ 4mở ra xem, f8xem xong không 0nhịn cười fenổi, nói: 7“Đại 7đệ tử 1ftrung hậu 9athận trọng… 98Phen này 6thì tốt 4rồi, A Liệt, 02chàng không 83được làm dlão Đại drồi.”
Bức 2bthư này cdo bạn cũ 49của trang 95chủ Thanh 44Hà sơn trang 2là Lý Trung 5Bột viết, 3người này 36nhậm chức 3ở bộ Công[2] c6Bắc Yên, dtrong thư 91chỉ mập 3mờ nhắc 9đến một afsố nghi 0bvấn về 12đạn sét, 2lại nghe c9nói đại eđệ tử 7của sơn bftrang trung 0hậu thận 86trọng, nên cbnhờ trang achủ phái f3mấy đệ ftử đắc 2eý đến 67thôn Thượng aHiểu, huyện aQuảng Bình 4bbàn đại 2csự.
[2] 4fBộ Công: 9Một trong eLục bộ 88thời xưa, dchuyên quản 9lý việc 1fliên quan 78đến xây 1dựng công 9atrình (thủy 61lợi, kiến 5trúc, giao 3bthông…)
Tướng eemạo khí dfphách của 1Tần Liệt ecó thể 8nói là thận a5trọng vững 6evàng, nhưng 0còn xa mới 5được như ahai chữ 8“trung hậu”, 46thảo nào 8Bảo Khâm 60cười thích 6chí như 09thế. Tần 5Liệt lại c3không mấy 6để tâm, bphủi bụi 56trên áo crồi thản 88nhiên nói: 8e“Nàng xem, eVân Sơ và eVân Hựu 33ai trung hậu 24thật thà 6hơn?”
Ngũ 23Cân cúi 28đầu cười f7thầm, hai 6fthị vệ 8fbên ngoài 76toát mồ 39hôi lạnh. b © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm a9ôm bụng bcười, rồi aflại làm 7mặt nghiêm dachỉnh nói: 7c“Theo thiếp 94thấy, khi fNgũ Cân c6không nói 6chuyện trông 9cũng rất 12trung hậu 78thật thà.”
Ngũ c6Cân đang ecười bỗng 60đơ mặt 2cra. Phải 11cho hắn edũng khí 38lắm hắn 4mới dám 1giả làm 74sư huynh 98của Tần 2Liệt, lại 1còn phải 1asai bảo… 0Về Kinh f2rồi không ffbiết tính bmạng có dgiữ nổi 81không?
Tần 9Liệt trước agiờ luôn 05nghe theo blời Bảo aKhâm, huống 9hồ lần 9anày thật 79sự cũng 18không có dnhiều lựa 8chọn. Hơn 96nữa, Vân edSơ và Vân 7Hựu cũng 5không to e0gan bằng 8eNgũ Cân, 64chỉ sợ 75chưa lên 79được đảo 98đã bị ddphát hiện. 9 © DiendanLeQuyDon.comThế là 54Tần Liệt 3bình thản e8ra hiệu 6cho Ngũ Cân, 5fnói: “Ngươi 97đã nghe d3thấy gì a0chưa? Hãy fvề xem cẩn 36thận những 1gì Liên 9Tử viết, fdđừng để 0đến lúc cđó lại blộ sơ hở.”
Ngũ 66Cân thầm a2than khổ 0trong bụng, 3nhưng ngoài 3miệng lại 9không dám 7nói một fcâu, chỉ ccung kính f4tuân mệnh, 7fvừa quay 6người mặt 01liền xị 1fxuống. Hai 8thị vệ 1ở ngoài ethở phào 1nhẹ nhõm, 43đột nhiên 8nghe thấy 4Tần Liệt 8lạnh lùng 73dặn dò: 7“Hai người 3các ngươi ccũng cùng 6đi, đừng bftưởng không c9có việc dgì để flàm. Nếu dxảy ra chuyện a0gì, hừ….” efHắn chưa enói hết bnhững lời b3đằng sau, 4Vân Sơ và 38Vân Hựu fđã sợ 2đến run 5drẩy, nhanh 08chóng cất bbước theo dNgũ Cân.
Không 7chỉ bọn 4họ, Tần 0dLiệt và e9Bảo Khâm 6cũng phải f0chuẩn bị c8trước, aengoài những 3tin tức 5mà Liên 8Tử khai 2thác được eetừ đám 2đệ tử e5sơn trang f3Thanh Hà, 6bcòn có những 87chuyện vặt 0vãnh khác 7về nơi 9đó cũng 6fcần nhớ a8rõ. Đặc 3biệt là 91Bảo Khâm, fenàng đóng 5giả làm 1con gái cưng 2của Ôn 4trang chủ, 80tuy chưa d7từng gặp b0mặt Lý aTrung Bột, 64nhưng sau 31khi lên đảo 2anhất định 6phải nói fchuyện với engười đó, 6chỉ cần akhông cẩn ethận sẽ ccđể lộ fsơ hở.
May 8aBảo Khâm 0trí nhớ 21tốt, thêm 4vào đó 9etừ huyện 4Quảng Bình 3đến thôn b5Thượng dfHiểu vẫn 73còn rất 65xa, thời 0gian đó 80đủ để f8nàng thuộc 7dnằm lòng abchuyện lớn 52chuyện nhỏ 1của Thanh 58Hà sơn trang 29rồi.
Sáng 3sớm hôm e6sau, nhóm 2năm người 2xuất phát. 7 © DiendanLeQuyDon.comLiên Tử d2nước mắt b9đầm đìa e3đưa tiễn, fnắm tay fBảo Khâm 9cdặn đi 2dặn lại: a“Phu nhân, 2engười nhất ceđịnh phải 90cứu đại bca của Liên 7Tử.”
Bảo dKhâm trịnh 4trọng hứa 7với nàng: a“Chỉ cần fđại ca 7muội vẫn 9còn sống, fdchúng ta 2enhất định 5sẽ cứu dahắn ra.”
Tất c0cả họ 83đều thay 5bquần áo, 8bcải trang 42thành nhân d6sĩ giang efhồ, không 8dùng xe nữa fmà cưỡi 39ngựa, phi 9nhanh về cphía thôn 37Thượng 5Hiểu.
Vừa 50vào thôn, 12mọi người 4liền phát ehiện có dđiều không 4hợp lý, 8trong thôn brất yên dtĩnh, trên 8đường efhầu như e0không có 1người, 5thỉnh thoảng 77chỉ thấy 0evài mống, adáng vẻ 73vội vàng, cbtrong mắt 0bọn họ 28còn có vẻ 79rất căm 7aghét oán dchận khi 46nhìn thấy cđám người aaTần Liệt, 9rồi tránh eđi hết, e9hiển nhiên 37không có f2chút tình bcảm nào 19với mấy 7người mới 28đến đây!
“Xem 3dra người 24trong thôn 9đều coi achúng ta 59là người fbcủa quan 93phủ.” 0Bảo Khâm fnói.
Ngũ 6Cân vội c7vàng tiếp e3lời: “Ngoài 5người của 70quan phủ, 2e rằng không ccó ai đến 8vùng đất achó ăn đá, 0gà ăn sỏi dnày.”
Tần 1Liệt lạnh 31lùng liếc 4hắn ta một 9cái, nói: 31“Ngươi c6còn cung 8kính như 9vậy, sợ 14người ngoài 1dkhông nhận 1ra sao?”
Ngũ 0aCân lập 2tức câm chọng, nghểnh 49cổ lên 8làm bộ 0cchín chắn, e9ép giọng eexuống và bnói: “Sư 8đệ nói 8dphải, việc 00đang gấp, e0chúng ta 6dmau đi thôi.”
Vào 10trong thôn, ehọ nhanh 7chóng tìm 1thấy cái 45hồ lão edcốc chủ 87nói. Tuy 9đã là buổi 0chiều, nhưng 4trên mặt ehồ vẫn 3bao phủ 5dmột lớp d5sương mỏng, eđảo Vô 0Danh thấp bthoáng ẩn chiện trong 1lớp sương c7đó. Vì 7cách xa nên 00không nhìn drõ được 6tình hình 5trên đảo, fbchỉ thấy 7ở đó trồng f2rất nhiều efcây, nhìn 76vào toàn 8một màu 98xanh um tùm.
“Không 7có thuyền.” 94Vân Sơ nheo 4bmắt nhìn 95tứ phía, 0cquay đầu 07lại nói avới Ngũ 0dCân: “Đại 3dsư huynh, e8chúng ta flàm thế efnào đây?”
Ngũ 2fCân nghiêm 5mặt lại, 9quả thực 3có chút 0khí thế 2của đại asư huynh: 4a“Đợi 90ở đây 24một chút, c8chắc hẳn 09Lý đại 12nhân sẽ bbnhận được 9tin rồi 86phái người 9ađến đón dchúng ta.”
Mọi 6người đi a7cả ngày ctrời nên 4dcó chút bdmệt, đáng d2tiếc trong 3thôn này 77không có 9aquán cơm, 58chỉ có 08thể lấy 8elương khô etrong túi 67ra ăn.
Đợi cở bên hồ, eegần một d9canh giờ, 92vẻ mặt f1Ngũ Cân 1đã có chút 44sốt ruột, 8ekhông ngớt fnhìn sang 2Tần Liệt. f © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 3từ đầu b1chí cuối 2ckhông để 0ý đến 31hắn, cúi 3đầu nói 3chuyện với beBảo Khâm, 2vẻ mặt 8dịu dàng, eyên ổn. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 0Ngũ Cân 5bcũng dần e2được yên 3tâm, hít 5dmột hơi bdài, tiếp 0tục đứng 0bđợi, trầm 60mặc chăm 2chú nhìn amặt hồ aêm ả không 9một gợn 5esóng.
Trời d6càng tối, dfsương mù 3ccàng trở 94nên dày 6đặc, kết 2thành từng e1tầng, không 9thể nhìn aaxa quá mười bdtrượng. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng vào 4lúc này, 3trên mặt 4hồ đột 4nhiên có eđộng tĩnh, 39Vân Sơ khẽ bhô lên một 6tiếng: “Kìa! aThuyền tới 64rồi!”
Ngũ 2Cân nghe e0vậy vội 54vàng đứng 78dậy, tập etrung nhìn, cquả nhiên bcthấy một 71chiếc thuyền 5nhỏ dần 47hiện ra 6trong sương, 15chẳng bao alâu đã 83đỗ trước femặt mọi e8người.
Lái cthuyền là 2một người dđàn ông 3trung niên 4evạm vỡ, 50ăn mặc 2tuy có chút 5cũ kỹ nhưng 4ánh mắt b1sắc như 0ecó gai, nhìn 3ai cũng tỏ 7ra dò xét. c © DiendanLeQuyDon.comTheo thói fdquen của 68Tần Liệt, f9nếu người bkhác nhìn 3hắn như 1vậy, hắn 80nhất định 9sẽ lườm 2lại, nhưng 0do hôm nay 1đang trong 24vai “nhị e0sư huynh” cnên Tần 7tam gia đành 47phải cúi ecđầu, giả 3bộ e sợ.
Ngũ 2eCân tiến f8lên phía 9trước nói bechuyện với 4lái thuyền 38một lúc, 32sau đó hiền 6lành nói 18với những e0người còn 04lại: “Lý dfđại nhân 0bphái người b0đến đón dchúng ta, 0tất cả c7mau lên thuyền.”
Thế 4là mọi 98người khẽ 65vâng dạ 77rồi lần c7lượt lên 5thuyền.
Động 3atác của behọ nhanh fanhẹn, lái fthuyền dường 5enhư có chút 1bất ngờ, 2ngẩng đầu 45lên nhìn, 09ánh mắt 06cũng dịu 3ađi rất bnhiều.
Tần bLiệt xưa banay ít nói, 1Ngũ Cân 3phải đóng 08vai đại f0sư huynh 7thật thà 8hiền lành, 1còn Vân 4Sơ và Vân 6Hựu trước 62mặt Tần 1eLiệt luôn 2im lặng, 07nên Bảo 94Khâm phải 34gánh vác 58trọng trách d0dò la tin etức. Nàng 3xinh đẹp dlại luôn 28cười tươi, 6khiến cho 39người khác 4hễ nhìn elại có c6thiện cảm. 41 © DiendanLeQuyDon.comLái thuyền fđược nàng 5ngọt ngào 9gọi là f6“đại ethúc”, bkhuôn mặt 66lạnh tanh 9bcuối cùng 6cũng giãn a5ra, thỉnh 99thoảng còn 5đáp lại 7vài câu.
Thuyền 6fđi trên bhồ nửa ftiếng thì fBảo Khâm 7đã biết 18được ít c8nhiều tình fhình trên eđảo. Hóa 6ra trên hòn 49đảo vô 3danh nhỏ eabé này lại 9có hai thế 3lực, một cbên đứng 8đầu là 6bên quan 30bộ Công 0Lý Trung 74Bột viết 15thư mời eehọ đến, ccòn phái f5khác do họ 4cHạ đứng fđầu. Lái 0dthuyền không b7nói nhiều 5về người 0họ Hạ cnày, chỉ 8nhắc nhở 1dBảo Khâm fphải cẩn 83thận.
Không 5biết đột fnhiên Bảo 6Khâm nghĩ 7đến điều b3gì, sắc cbmặt dần f7trở nên b8khó coi, 84nụ cười 64trên mặt 91dần tỏ 8ra miễn 2ecưỡng. 9 © DiendanLeQuyDon.comLái thuyền 65chỉ cho 0là tiểu 0cô nương 89bị dọa cnên không abđể ý nhiều, 2duy có Tần 3fLiệt đoán 7eđược ý ccnàng, lúc ebxuống thuyền 1lặng lẽ e7đến gần b5Bảo Khâm, 1nói nhỏ: 9“Không 03phải Hạ bLam Thanh.”
Bảo 8fKhâm thở 8phào, chớp 0dmắt với 9Tần Liệt f7một cái, 5ý hỏi làm 4esao hắn 7biết.
Trong 8mắt của eTần Liệt 35hiện lên e4ý trêu đùa: 16“Ta đương 9nhiên là 3biết rồi.”
Hắn cđã nói 4như vậy, akhẳng định 00sớm đã 2có hành b1động rồi. e © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm bahình như ehiểu ra dđiều gì 64đó, trong 7elòng chợt 4cảm thấy 11hiếu kỳ, 5nếu đây 15không phải 6dlúc chưa 4thích hợp, enàng chắc fcchắn sẽ fhỏi rõ 6fngọn ngành.
Cả beđoàn vừa 3cxuống thuyền, 39lập tức f7có người 8đến đón, 8ân cần 9ddẫn đường.
Lúc 7xuống bến b6họ không 64nhận ra 6hòn đảo ebnày có gì akhác thường, 96đặc biệt alúc này 2etrời đã 8tối, lọt dvào tầm fmắt là emột cánh 61rừng tối 58tăm, có 8dduy nhất 8một con eđường ahẹp quanh 92co ở giữa, bcách một bđoạn lại 7có một 04ngọn đèn 93yếu ớt, 3chỉ đủ 37chiếu sáng 0bước chân 1người.
Người 5cdẫn đường 4atuổi còn 89rất trẻ, f5tự xưng 01là Trương 2Thắng, không e5ngừng nói adchuyện suốt eđường 6đi. Nhưng 62chẳng ai 1để ý đến 1hắn ta, 31chỉ có a3Bảo Khâm 18cười nói.
Họ 37đi cỡ một 9ftuần hương 8mới đến fnơi. Hai 1dbên đường eđều có 43trạm gác, 9chặn họ dlại từ bxa, một 5cngười trông c8như thủ bvệ ra chào 9hỏi, thấy 31Trương Thắng, dasắc mặt 72thoải mái 3hơn, cười e0nói: “Là 55Trương đại d8nhân.”
Trương bThắng khách ekhí khum 6tay với 1người đó, becười nói: c“Mấy vị enày là khách 04của Lý 2đại nhân, bađã thông 0báo từ 9trước.”
Người 6nọ nghe 1thấy đây 97là khách 31của Lý 07đại nhân 4bthì càng 8trở nên 4cung kính, 9nhưng vẫn e6vào phòng 2lấy quyển 2gì đó ra 6lật giở 2và nói: 33“Là đệ aetử của a4Thanh Hà 6sơn trang, dftổng cộng enăm người.” 4Vừa nói dhắn vừa 57nhìn từng fngười dò 79xét.
Đêm, debốn phía 90tối đen 5cnhư mực, 14nơi trạm 5gác chỉ 2ctreo hai ngọn 4đèn, ánh aasáng yếu 6ớt vô cùng. 97 © DiendanLeQuyDon.comGác cổng 37vốn dĩ 2không chú 3ý đến anhững người 37đi sau Trương 0Thắng, khi 5nhìn kĩ, 0etrong lòng 03thầm ngưỡng fmộ.
Không 9nói Tần 8eLiệt và 9Ngũ Cân 33xuất chúng 4như thế 6nào, nhưng f8sự kiều 7adiễm của 94Bảo Khâm 1khiến cho e5đám thủ 9vệ ở trên dđảo lâu e7không nhìn 49thấy phụ 5nữ sáng 9mắt lên.
Tần 4eLiệt sao 9có thể 5fchịu nổi c2cảnh vợ 5emình bị 6nhìn kỹ 5như vậy, 6trong lòng cdcó chút 1không vui, ecũng thể ehiện ra 91ngoài mặt. e1 © DiendanLeQuyDon.comMay mà lúc f2đó trời 73tối, người 9khác không 7chú ý. Chỉ c8có Ngũ Cân 70để ý đến fdhắn, thấy fbtình hình 0không hay 06bèn nhanh 6chóng chặn 75trước mặt 8Tần Liệt, 50che khuôn 29mặt hậm 20hực kia 2đi.
Người agác cổng a5đó cũng 9có chừng 98mực, chỉ dfnhìn một d6chút rồi 47thôi, cung ekính mở 9cửa trạm fegác, mời 80mọi người 5cvào trong. eb © DiendanLeQuyDon.comLúc này 75sắc mặt dTần Liệt 4mới thoải 0mái hơn.
Qua 7acổng, lại 6đi khoảng d8một khắc 09thì đến 1chỗ ở. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrương Thắng 48bước lên ctrước nói a7một câu, 85lập tức ecó người evào thông 26báo, chẳng dbao lâu, 9cmột người 5cđàn ông 4btrung niên 76bước ra 4enghênh đón, 0cười nói: 4“Cuối 6fcùng đã 6đến rồi, 6Lý đại 29nhân đã 0đợi các 3vị cả 55buổi chiều.”