Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 10

Chương 10
Đội quân của Lương Khinh Ngôn không biết từ lúc nào đã xuất hiện nhiều thanh niên tinh thông thuật dịch dung như vậy.

 

Tuy crất hay 70 gại ngùng, fa hấy người a hác liền 58đỏ mặt, 32 hưng thuật c ịch dung aa ô cùng cao d inh, rất b hanh đã 0e hay đổi de iện mạo a ho nhóm Bảo b4 hâm. Bảo 4 hâm và Tần d iệt còn 9bđỡ, chỉ be ơi chỉnh 76 ửa khuôn 6 ặt một a7 hút sao cho ee iống những c gười bình b0 hường, 21 òn Lâm Túc 0d ị hắn 4 óa trang 7 hành ông 4 ão sáu mươi 9 uổi, mái 4 óc hoa râm, 0 ặt đầy 3 ếp nhăn, 94 ảo Khâm 4c hìn mãi 3b à không d hận ra.

Họ 9 iả trang aa hành một 7đội ngũ 9báp tiêu, 2như vậy 5có thể 47giải thích 1cho lý do 0“đông 0cngười”. a © DiendanLeQuyDon.comĐường 7đi sau đó ackhông phải 0không có 39truy binh akiểm tra, 0nhưng dò 4xét hết 0một loạt 7cũng chẳng bphát hiện 9fra điểm fnào nghi 3vấn, lại 42thêm họ 0xuất bạc c8hào phóng fnên không 7bị gây dckhó dễ.

Cứ d9như vậy 6không gấp 79không vội, c3năm ngày asau, cuối fdcùng đoàn 67người đã c1đến núi 41Tiểu Chướng.

Tiến 4vào núi, fhai đoàn 7mỗi người 7một ngả, 48Lương Khinh cNgôn dẫn 9bLâm Túc 71về nước 92Trịnh, còn 0Tần Liệt 4dẫn Bảo 5Khâm đi 0một đường 1khác.

Lần aetrước đến, 2cnơi này fvẫn bị 76băng tuyết 2bbao phủ, 3chỉ trông 43thấy một 5trời trắng 1xóa mà nay b3ngọn núi b4đã có một d7diện mạo 7akhác. Phóng 09tầm mắt a0ra nhìn, 7khắp nơi 26ngập tràn 3amột màu dxanh thẳm, 9anúi non trùng 5dđiệp gần 28xa, vẽ nên amột bức 4dtranh đầy dsắc xanh, 0trong núi 6có những 7dòng suối 8chảy qua, f4nước suối 74róc rách 8mang theo 79cảm giác 0mát lạnh.

Họ 9đi lên sơn ddtrại thăm d1bạn cũ dtrước, 38rồi ngâm asuối nước 2nóng hai cngày, sau 6đó Tần daLiệt nhất a7quyết không 3achịu về 6nước Tần, 3bảo Ngũ 4fCân và vài 7tên thị c6vệ đi trước, a1dẫn theo aHạ Lam Hi ecvề cùng b2luôn. Trước 2khi đi, hắn fbcòn dặn 13dò Ngũ Cân a0thật kỹ: 9“Dù sao 6người ta 1cũng là acon nối cdòng của 4nhà họ 3Hạ, quý dgiá vô cùng, 6dlúc về 53ngươi nhớ 3không được 6ahét giá 3dquá thấp, 2kẻo làm 8mất mặt dhọ Hạ.”

Ngũ bCân nghe baxong nhảy 8fcẫng lên: 79“Tam gia 65thật quá 9dđáng! Thuộc 10hạ lúc d3nào cũng 44cùng ngài 3bchạy đôn achạy đáo 1không rời, 4giờ ngài 3lại muốn ethuộc hạ bđi về? dDù sao Lão 93Thất cũng 2ở đây, e8hay ngài 8sai hắn 3bvề, Ngũ bCân ở lại deđược không?”

Tần fLiệt không bbcó động 1etĩnh gì, 0chỉ lườm ahắn, lạnh 6elùng nói: 8“Nhanh chóng fcút về 7cho ta, bảo 2Tư Đồ achữa trị 8cho khỏe 37rồi hãy 88đến đây. 4 © DiendanLeQuyDon.comBộ dạng 3ngươi bây 22giờ, đến 8cphu nhân e3còn không 7đánh nổi, bcần ngươi 1có tác dụng 39gì?”

Ngũ 90Cân nhất 75thời bị 2đả kích. 16 © DiendanLeQuyDon.comTuy hắn 52biết rõ 60thân phận 5của Bảo e9Khâm từ 56lâu, từng 97nghe danh enàng rất 7oai phong, 2nhưng dù bsao cũng 1achưa từng 55thấy tận 2mắt. Sau 6đó, nghe 47kể chuyện 7Bảo Khâm a1ngày đó 4ctrên đảo 0Vô Danh uy 1phong giết 1địch từ 1amiệng Lão eThất và 53Vân Sơ, ehắn liền bbị chấn 2động mạnh.

Hạ 71Lâm Hi rất 5athành thật, 82dọc đường 3đi Tần 72Liệt từ 8dbi sai Lão cThất mời 3fđại phu eđến nối e8xương tay 3cho hắn, 40tuy không athể chữa 6khỏi, nhưng ahắn vẫn f5không oán chận câu 3nào.

Bảo d2Khâm không enhịn được, chỏi: “Thiếp 4còn tưởng cchàng muốn bgiết gã 6họ Hạ cfnày cho hả 39giận?”

Tần 6eLiệt hừ 4lạnh, trên 2mặt đầy 5bý cười: 5e“Ta không 6phải kẻ 46khát máu, 05sao có thể 1hơi một batẹo là 0đòi giết 6người được. 81 © DiendanLeQuyDon.comGiết hắn, 3ta chỉ càng 8tạo nghiệt echo mình 4athôi. Nếu fcthả hắn 62về, Hạ e3gia đương 3nhiên sẽ a6phải có 8đi có lại, 9eta và A Bảo 1dvừa thành 3thân, đúng dblúc đòi 74một phần 8đại lễ. 4c © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, dnếu hắn 0trở về, fngày tháng 5sau này của d9Hạ Lam Thanh fsẽ không cđược yên bổn.”

Bảo cKhâm nhếch 7miệng cười: c“Làm loạn 6một hồi, dfchàng vẫn 49còn nhớ 93tới Hạ 8Lam Thanh b5cơ đấy! 06Không phải 86chàng nói 4hắn đã fagả cho Công 1achúa hay 42sao?”

Vừa anhắc đến 0Hạ Lam Thanh, 6Tần Liệt b4liền không c9nhịn được eehừ lạnh: 1“Hắn không 33phải nàng, cta nhớ mãi dfhắn làm 9gì? Chẳng 27qua ta tiện 1thể trừng btrị hắn 9luôn thôi.” 9aLúc nói, 0bhắn lại a9nhíu mày, 6dáng vẻ 62lười nhác 74chẳng buồn 3nói. Lúc 11đầu nếu ekhông phải 3dHạ Lam Thanh f3bắt cóc b9Bảo Khâm, fgiờ đã dfkhông xảy 1ra nhiều 6chuyện như 00thế này. 71 © DiendanLeQuyDon.comHắn và 5aBảo Khâm 11đã sớm 2trở về 8eKinh thành eân ái bên 4dnhau rồi.

Khi 4Ngũ Cân 6rời đi, a4còn mang etheo thư 96Tần Liệt 6cviết cho bThái tử.

“Kinh afthành hỗn 1bloạn, Nhị 1ca ngày càng 3quá đáng, edta sợ Đại 3ca sẽ không 7nhẫn nhịn 7nổi.” 1dTần Liệt 7nhíu mày 0giải thích c8cho Bảo 9Khâm nghe: 0“Ta nắm 8binh quyền cbtrong tay, 8nếu lần d9này về aKinh, nhất dfđịnh sẽ ebgây chú 5ý. Phụ 1ahoàng vẫn 87còn khỏe ecmạnh, còn 74lâu mới ađến ngày athoái vị, 75nếu bên adưới làm bloạn quá 1cmức, ta csợ ông 4ấy sẽ a9nảy sinh bkhúc mắc ddvới Đại 67ca.”

Bảo feKhâm đã 3lăn lộn 61trong quân 8bđội nhiều 1cnăm nên 69cũng có 9chút hiểu 5biết về 4chuyện triều 3chính. Nghe dfTần Liệt fnói, nàng crất nhanh d3hiểu được: a9“Chàng amuốn dặn 1Thái tử 32không được 30hành động 5thiếu suy 79nghĩ?”

Tần 74Liệt gật f6đầu: “Đại 4dca tính tình ddnhã nhặn, d6nhưng tuyệt 2đối không 7phải kẻ 2nhu nhược. ec © DiendanLeQuyDon.comNếu Nhị 0ca được 6cđằng chân 0lân đằng 9đầu, ta 9e huynh ấy ckhông nhẫn banhịn được 5mà bạo ephát, sẽ akhiến Phụ 8hoang sinh 3nghi. Đúng 4lúc ta nhân bdịp này 6mà tránh fđi, qua đợt fnày, nếu 6cNhị ca làm 63trò gì quá 3đáng đã ffcó Phụ fhoàng xử blý. Ngoài era..”

Trán 4hắn hiện dlên vẻ 2phức tạp: 9b“Còn Tứ 0đệ, ta 75luôn cảm 16thấy hắn 5rất lạ. bb © DiendanLeQuyDon.comNhưng những 31chuyện này 26không đến 1lượt ta 5lo, nếu 4hắn thực f3sự có hành 4dđộng gì bmờ ám, 8dsớm muộn 7acũng không 4che giấu ednổi Phụ 5ehoàng.” 17Trong lòng 8fTần Đế 3biết rõ dhơn ai hết, 81ngay cả 71Tần Liệt 4ecũng không 0dám chơi 48trò trong 00sáng ngoài 86tối với 20ông, nếu 43có kế hoạch e2gì, đều e8rất minh a8bạch.

Trong 01đầu Bảo 1Khâm hiện blên khuôn amặt không c2có cảm egiác tồn btại của 8Tứ Hoàng f4tử, Hạ 2Lam Thanh 2ngày trước 14ẩn náu 3trong phủ fhắn, nếu anói hắn 8và Tứ Hoàng 61tử không a7có quan hệ egì, chỉ eae chẳng 33ai tin.

Nhưng, 4những chuyện 2này căn 4cbản không 5liên quan 5gì đến 9nàng. Tần bLiệt không f8ham muốn 9công danh elợi lộc, 37chưa từng bnghĩ đến behoàng vị 89trên cao akia, hắn 29qua lại 3dvới Thái 88tử cũng 5chẳng qua 60vì tình ecảm thời 0niên thiếu.

Nghĩ 4dvậy, Bảo 4Khâm không ahỏi nhiều 4nữa, chỉ 2bàn bạc bvới Tần 2Liệt xem 36tiếp đó bsẽ đi đâu. 9 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 4suy nghĩ bmột lúc, 8enói: “Mấy 4ngày nữa 2là sinh nhật 2nàng, đợi a9tổ chức d1sinh nhật 3echo nàng c3xong, chúng 0ta sẽ đến 5bthăm mộ 77nhạc phụ 8đại nhân. 2 © DiendanLeQuyDon.comTa và nàng 5ađã thành 9thân được 5một thời agian, cũng 57nên đi thắp 61cho nhạc a2phụ nhạc b3mẫu nén 9hương.”

Bảo d9Khâm chưa 59từng nghĩ cđến việc dTần Liệt afsẽ dẫn c0nàng về 1bnước Trịnh, ebnhất thời 0vừa ngạc 40nhiên vừa avui mừng, 2chai mắt 3trợn tròn 4như sắp d6rớt ra: f“Chúng 99ta…chúng dta sẽ đi 13nước Trịnh 32ư?”

Tần 6Liệt mỉm ecười gật cđầu: “Theo bephong tục 80nước Trịnh, 3dba ngày sau a6khi nàng egả cho ta ecsẽ phải 65về nhà d3mẹ đẻ dlại mặt. b © DiendanLeQuyDon.comNhưng trì 6hoãn lâu 3như vậy, 3ta thật 75có lỗi. 5 © DiendanLeQuyDon.comBiên cương a3giờ đang ethái bình, 66ta nên dẫn benàng về 4thăm nhà. 1b © DiendanLeQuyDon.comNghe nói 6bnhạc phụ 5nhạc mẫu 6đã qua đời atừ lâu, 98nhưng ta 9cvẫn nên 6đi gặp c4họ một 3lần, để fdhọ được 91yên lòng.”

Bảo 4Khâm đột cnhiên cảm 5thấy hai 8mắt cay 2cay, nàng evốn không cfphải cô dgái hay khóc e8nhè, nhưng dtừ ngày 4eở cùng 4Tần Liệt, 42vài ba hôm 59trong lòng e4lại đau 0xót nhỏ 5lệ. Trên 4đời này, c6chỉ có 2hắn đặt a2nàng vào 27vị trí c0quan trọng anhất trong 4tim. Dù bất acứ lúc enào, dù 3xảy ra chuyện 0gì, lòng 32hắn vẫn 95không đổi.

“Nói bcũng phải!” a3Bảo Khâm ckhịt mũi, 9ngước mắt 8enhìn hắn, c0nét mặt d1chăm chú: d“Phụ thân 8fluôn mong bbthiếp sớm cngày xuất 70giá, gả 3achồng sinh 9con, sống 5cuộc sống dnhư bao cô b6gái bình 3thường 56khác. Đáng dtiếc thiếp afkhông ngừng 9đánh đánh 0giết giết, dđến tận 9abây giờ 4mới thực 7hiện được emong muốn c7của ông. ae © DiendanLeQuyDon.comA Liệt tốt 9như vậy, 3ephụ thân... b © DiendanLeQuyDon.comchắc chắn asẽ thích 0chàng.”

Tần 18Liệt ôm 6nàng vào 0dlòng, thân e0thể mềm 8amại mang 2theo mùi 70hương hắn b0quen thuộc, 8đó không 0aphải mùi 7hương liệu 2ebình thường, emà là mùi 7hương tỏa dra từ cơ 4thể của fbnàng, vừa dbdịu dàng 6vừa ngọt 4bngào, khiến e1người ta 3dđắm chìm 3trong đó. 3 © DiendanLeQuyDon.comTừ lúc 2nào, hắn dđã quen 1với sự 3dhiện diện ecủa nàng, e8đã quen a1với việc cfdù xảy ara bất cứ 6chuyện gì 83người đầu 9tiên hắn anghĩ tới blà nàng, fđã quen 89với việc 88nắm tay 65nàng thong ddong, đi 5mãi đi mãi 8tới tận 7nay.

Không 0lâu sau đó 81hai người 29lên đường f3đến nước 1Trịnh. Núi bTiểu Chướng bcách nước 0Trịnh không cxa, nhưng 9cách doanh 8trại quân 89Tây Bắc 70ngày xưa 35Bảo Khâm 62nắm giữ 60cũng phải amột đoạn 7dài. Bảo 0bKhâm không 7vội. Tần 4bLiệt cũng e4không vội, 2fhắn vốn fđịnh tháng eTám mới 8trở lại c5Phong thành, 08vẫn còn 0mấy tháng 93nữa mới 2đến tháng 0Tám cơ mà!

Tuy fbTần - Trịnh 26hai nước 1tiếp giáp anhau, nhưng e8phong cảnh 21nếp sống 87lại không 1cgiống, đặc 4fbiệt trang 1phục và fphong tục 2chai nước 7hoàn toàn 21khác biệt, 1ẩm thực 80cũng tinh 6tế hơn. 70 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 8fthì không 1có gì, Lão 9Thất và 8đám thị fvệ đi cùng 79đều thấy 6mới mẻ, 4đến nơi 55nào cũng fmuốn ăn 5no.

Bảo 0eKhâm trở 6về cố 3quốc, đương 1nhiên rất a9vui sướng, e7nụ cười dluôn đọng 4trên môi. 5f © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 3thấy nàng 7vui vẻ cũng 7dvui lây, 9sắc mặt abthoải mái 7arất nhiều.

Họ 0đi chừng amười ngày, bcuối cùng 6ecũng đến 16Hồng Cốc e9quan.

Thời 26gian trôi 46qua, vật fđổi sao cfdời, cảnh 2còn mà người f0đi mất. 32 © DiendanLeQuyDon.comỞ một 8thành nhỏ 7trong Hồng 4Cốc quan, e3ngắm dòng 6người hối dhả trên dphố, Bảo 7Khâm chợt ckhông còn 6ecảm giác 72quen thuộc 99như xưa. 92 © DiendanLeQuyDon.comRõ ràng dđây là 5bnơi nàng e5đã sống 7bao nhiêu 6năm trước cđây? Rõ cràng đây c4là nơi nàng cdvui chơi 1rong ruổi? 8Nhưng bây 0giờ, nàng cechỉ cảm bthấy xa 9lạ vô cùng.

“A bBảo, nàng csao thế?” 1cTần Liệt ecthấy nàng 8angây người f9nhìn ra ngoài 5cửa sổ 0xe, ánh mắt 7chợt mang 27theo niềm ebi thương, 5lòng hắn a3bất giác cdnhói đau, bevươn tay ara nắm lấy 21vai nàng, dfmột tay 52khác ôm 9lấy cơ cthể mảnh 5amai của 08nàng: “Sao btự nhiên 6lại mất cevui rồi?”

Bảo 9Khâm nghiêng fdmặt nhìn dhắn, một 5lúc sau nhếch 7miệng, cúi 3đầu, trong 6fánh mắt 44ủ rũ ẩn 0chứa sự d5tức giận: 7“Trước eđây thiếp 41vẫn cho ebrằng, Hồng 74Cốc quan 48không thể 6thiếu thiếp. a © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 8nhìn lại, 6thật ra, 7thiếp không bquan trọng 45như mình 4vẫn nghĩ.”

“A 4Bảo!” 3Tần Liệt 87dở khóc fbdở cười, dfnhìn vào c0mắt nàng 4chớp chớp frồi nghiêm btúc nói: 8“Trên thế 2giới này, 4không có 3ai quan trọng 0eđến mức 1không thể 3thiếu người c4đó. Hồng 0Cốc quan dcũng vậy, 7quân Tây 3cBắc cũng 8fthế, ngay fcả nước 4fTrịnh cũng dkhông khác f6gì. Nhưng 33nàng rất dquan trọng, f0nàng rất 7quan trọng 5cđối với 2ta. Còn có crất nhiều 2người khác, dfLão Tía, 89Lão Béo, fcThư Sinh... 7 © DiendanLeQuyDon.combọn họ 99đều coi fnàng là 1người quan 8trọng nhất 77của mình.”

Nét 92mặt Bảo 5Khâm hiện 1lên vẻ 8xấu hổ, b1ngượng b5nghịu cười abcười, nàng 1buông rèm 2xuống, bỏ flại những 38thứ tấp 9nập kia cở ngoài.

Họ btìm một 23nhà trọ 4trong trấn 3fqua đêm. 4 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 23dặn Lão 0Thất đi f4tìm chiếc 24mũ đội 75đầu, thứ cnhất có 9thể tránh 2cho người 99quen trong etrấn nhận 7fra mình, 93thứ hai, ađây cũng 8alà trang 66phục thường 18thấy của bcác cô gái 2anước Trịnh. 9a © DiendanLeQuyDon.comNơi này c6không như b9nước Tần, dkhông cho 4phép con 2gái lộ ddmặt ngoài ađường.

Mộ 3Chung tướng 3equân nằm etrên ngọn 2núi bên 65ngoài Hồng dCốc quan, 1chính diện 3hướng về bphía Đông, fbrừng núi dxanh um bao 4quanh bốn 2bề, phong 3cảnh như 4tranh vẽ.

Tần 5Liệt cung 4kính thắp a5hương, sau fdđó ba lạy 97chín vái 03theo tập etục, trịnh 5trọng nói 10gì đó với 5bChung tướng 60quân, nhưng 8tiếng nói b6rất nhỏ, 1không thể 7enghe thấy. a © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 29cố gắng b4dựng tai 6nghe, vẫn 7không nghe f8thấy gì. e © DiendanLeQuyDon.comNàng muốn 51mở miệng 4hỏi, nhưng c1Tần Liệt fakhông hề 1có ý định 8trả lời.

Trước 4mộ Chung 85tướng quân, 6Bảo Khâm 52không tiện flàm loạn 52với Tần 2Liệt, chỉ 7im lặng ecthắp hương 5cho phụ 6thân, kính f1rượu, nói 4chuyện một 3lúc, đến 16khi đầu dgối tê arần Tần 9Liệt mới 5ađỡ nàng 05dậy.

“Nhạc 0phụ gặp 8con hắn 24đã yên 6lòng. Đợi d8vài năm 0cnữa chúng fcon ôm cháu 93đến cho e9ngài vui.”

Hai 28người cùng 5nhau xuống 0núi, vừa 6đi vừa 1nói chuyện.

Trên 0núi ít người, dBảo Khâm a1liền cởi fdmũ, ném e1cho Tần 6Liệt cầm, f3còn mình 5côm cánh 3tay hắn, 9btrông rất 0hoạt bát.

Lúc d5lên xe ngựa, enàng bám 9vào tay Tần 53Liệt để f1đứng vững, 85vừa quay 5lưng liền 0thấy một e4bóng người 63cách đó 4không xa. 5 © DiendanLeQuyDon.comNàng khẽ a9giật mình, 5nhanh chóng dtrốn vào 85trong xe.

Tần 24Liệt lập dtức nhận b3ra khác lạ, 8anhưng ngoài dmặt vẫn d3tỏ ra bình 7ctình, bước 4lên xe, xốc 4rèm chui 1vào trong, 3dùng ánh 4amắt lơ fđãng khẽ f9lướt qua 0dnhững người dgần đó.

“Đi 21thôi!” 4fHắn nói.

“A 6Bảo, là fngười quen d5của nàng 6à?” Lên dxe, Tần 95Liệt vỗ fvào tay Bảo 58Khâm, hỏi: 34“Hay là 66kẻ thù?”

Bảo 07Khâm nhướn 3mi nhìn hắn: f“Sao chàng 3dđoán là 20kẻ thù 0mà không d5phải bạn acũ?” Nếu 2gặp người 8bquen cũ, anàng đã 8achạy ra dchào hỏi 3rồi!

“Trên 88mặt nàng 7suýt viết 1rõ ràng acđó.” Tần 0Liệt suy 4nghĩ, rồi 14nói tiếp: e5“Nếu đám 4người đó 70từng bắt 28nạt nàng, 74vi phu sẽ 0thay nàng a4trừng trị 7echúng.”

Bảo 4eKhâm bật 0cười, nhéo c9tay hắn, 2lắc đầu f9cười: “Chàng bftưởng thiếp 2là đứa ectrẻ lên d2ba sao? Gặp 0uất ức cbliền tìm angười giúp eađỡ? Hơn e4nữa, tính b5cách của 1thiếp, dù 3có bất b3hòa với 1người khác 4ecũng đâu 8để người 8ta bắt nạt, c1thiếp chẳng abắt nạt 4họ thì cthôi…”

Tần 2Liệt đương 2nhiên hiểu atính Bảo 1bKhâm, nếu bbnhư bị engười khác 9ức hiếp, bnàng đã esớm xắn atay áo đánh 8hắn một 2trận. Giờ bnói vậy, 4chẳng qua 8hắn muốn abdỗ nàng fvui mà thôi. 4 © DiendanLeQuyDon.comDù lòng 7hắn đích 3ethực cũng fmuốn chạy d0ra dạy cho 69đám mắt 5mù kia một 8bài học.

Bảo 18Khâm vốn 1muốn ở 7lại Hồng 9eCốc quan 40lâu một bchút, nhưng 9sau khi gặp cngười quen c7cũ, ý nghĩ 1này liền 7fbị đánh 8ebay. Tuy nàng fkhông sợ, enhưng thân 3phận của 19mình không 24thể để 4người khác 7biết, đặc 94biệt giờ 02nàng là 68thê tử 8dcủa Tần a8Liệt, là 9Vương phi 8của nước cTần, nàng dfkhông muốn 8vì mình 50mà Tần 8bLiệt bị 1fbàn tán bfsau lưng.

Thế 1nên, ngày 89hôm sau họ 2lên đường e9rời khỏi 5bHồng Cốc 6quan, đi fdđến nơi 07Bảo Khâm 5fvẫn nhớ 6mãi không 6quên: Giang 8Nam.

Hai f0người sống 9ở Giang 1Nam nửa 3năm, đến 1khi Tần 6Tu viết 5ethư đến, anói Tần 7Đế bệnh 2nặng, họ 6mới vội 40vàng phi cngựa về bcPhong thành.

Ngày ebHai mươi 1bảy tháng 99Chín, cuối 0dcùng hai 76người cũng ađặt chân bxuống Phong bthành xa 5dcách đã 1lâu.

Tiết atrời Giang aNam vẫn c4còn nóng d7bức, nhưng 4Phong thành cđã hết 3nắng từ 2lâu, thời ftiết mát 8amẻ. Càng c1gần đến dnơi, khuôn b5mặt vẫn beluôn thấp 7thỏm không byên của 66Tần Liệt 1càng bình 7tĩnh trở 1lại. Sau bkhi vào thành, 5hắn không a5vội vào 55cung hỏi 7thăm Tần 5Đế, mà e4đưa Bảo 07Khâm về 8Vương phủ 76nghỉ ngơi 7ftrước, afở trong dphủ rửa e1mặt rồi 29mới chậm 3rãi vào 0cung.

Ngày ctrước, dTần Liệt 0fvào tẩm 0cung của bcTần Đế 0cchưa bao 9cgiờ cần 5bẩm báo, enhưng nay 83lại bị 6chặn ở 1angoài. Thái c4giám cung 6ckính lễ 1ađộ giữ 3hắn lại, 8thấp giọng 8dnói: “Xin deTam điện ahạ chờ 11một chút, 7để nô 9tài vào f8bẩm báo 9Vạn tuế 9agia!” Nói erồi, hắn bvội vã 3quay người 9đi vào trong. 2 © DiendanLeQuyDon.comMột lúc esau, Tần 8aLiệt nghe 99thấy tiếng 1quát lớn 3từ trong 59vọng ra: b4“Nó còn aadám quay 43về sao! 1Mau đuổi 78nó cút đi! aaNhìn thấy 1là bực 2mình!”

Lát c0sau, thái 9giám ủ d3rũ chạy cfra ngoài, dcúi đầu cdkhông dám 57nhìn Tần dLiệt: “Tam cfđiện hạ, fngài xem…hay flà để 0hôm khác 1hãy tới. 5 © DiendanLeQuyDon.comHôm nay Bệ ddhạ…không 0ađược thoải dfmái.”

“Ờ.” 27Tần Liệt 89nghe xong 84chỉ trả clời như 8vậy, không 16hỏi thêm efnửa câu, fthản nhiên 05gật đầu, 13quay người 81đi luôn. 8 © DiendanLeQuyDon.comCòn chưa 68ra khỏi 08Ngự Hoa 1viên, đã 7nghe tiếng 9thái giám 31đuổi theo: 5“Tam…Tam 0điện hạ, aBệ hạ etuyên ngài 0vào điện.”

Ánh 2mắt Tần faLiệt như bhiểu rõ, 13khuôn mặt 2nghiêm nghị ekhông chút c9dị thường, 8achậm rãi aquay người, afung dung đi b2vào.

Lần d5này hắn 35vào cung 40điện đã bkhông còn cfai ngăn cản, fcó điều bkhông khí 8ftrong phòng 61như đông 40cứng, cung 55nữ thái egiám không a9ai dám hé 5arăng nửa 1lời, cúi 2đầu run bsợ lẩy c4bẩy. Sau f6khi vào phòng, 2Tần Liệt cquét mắt 5một lượt, 4bthấy dưới 3đất bừa 8bộn, hắn adthậm chí e3còn nhìn 4fthấy chiếc 9cbình gốm 4bình thường 83Tần Đế 0thích nhất c1đã vỡ 62vụn.

Tần adLiệt dựa c5theo nghi f8thức thông 8thường, d4mặt không 3đổi sắc 2quỳ xuống bhành lễ, cnhư thể echưa có 4chuyện gì bxảy ra, 15giọng điệu d3bình thản: e“Phụ hoàng 1kim an!”

Còn 9chưa dứt 7blời, một 38chiếc ly 2abay tới. b © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 61không tránh 07né, thẳng 1lưng quỳ b8tại chỗ f6cũ. Chiếc 2ly kia không 71nện vào 8người hắn, a9chỉ bay 70sượt qua 7từ bờ 3vai rơi xuống d9đất, lập etức vỡ 1ftan tành.

“Ngươi 2còn nhớ 09Trẫm là ephụ hoàng 3acủa ngươi 7sao? Thằng bnhóc chết f1tiệt gan 0cto bằng atrời kia! 5Trẫm hỏi 8ngươi, ngươi bavề thành flúc nào, 3bây giờ a8là giờ 95nào? Về 40thành rồi 6cũng không d6thèm vào 69cung thỉnh 8an ngay! Trong clòng ngươi 6còn có phụ 62hoàng này 2bkhông?” eTần Đế fcàng nói 85càng tức 34giận, càng 35nói càng 3lên giọng, 7tức giận c2đập bàn 6bôm bốp, 6ekhiến đám bcung nữ cthái giám fahầu hạ 21sợ hãi bdquỳ vội cxuống.

Tần aLiệt không 7phản bác, bchỉ yên dlặng nghe 74mắng, vẻ fmặt thản 78nhiên, không f2chút hối 3hận. Nhưng 1chuyện hắn bcbị liệt 19mặt Tần 8aĐế cũng 2biết, thấy athái độ 6của hắn 11không giống 6ngày thường, 0ngoan ngoãn 8quỳ gối, 0không hé 2miệng một ccâu, lửa b5giận trong falòng ông bcũng dần f0tiêu tán. 8 © DiendanLeQuyDon.comTần Đế 71khoát tay ebảo Tần eLiệt đứng dlên.

Tần bLiệt vừa 15đứng dậy, 6Tần Đế fđã lên dtiếng chất f3vấn, giọng 3dnói khó 1chịu: “Trẫm 44nghe nói, fcon và nha deđầu kia 88thành thân 9dngoài trận a5tiền?”

“Dạ.” a8Tần Liệt ccuối cùng f3cũng lên 31tiếng, nhưng 92chỉ đáp 4một câu cengắn gọn, 7không một 50lời dư bthừa.

Tần d3Đế thấy 9bhắn như 2avậy, lửa c5giận vừa 52tiêu tan blập tức abùng lên, abật dậy, 8nghiêm giọng 4ftrách mắng: a“Con còn a5dám thừa 0nhận! Ai 31cho phép 10hai đứa 3dthành thân? 33Đó là chuyện 3đại sự, 6thằng nhóc 6fchết tiệt 79lại dám 1ctự mình 4alàm chủ…”

Tần 1Liệt không edchút khách d9khí trả 8lời: “Phụ 73hoàng minh 3xét! Nhi bthần không 5ephải học 5engười sao? 80Chẳng qua 5anhi thần 47và Công 53chúa đã bcó hôn ước ctừ trước, 4ctrong phủ 0lại không 8có thê thiếp, bso với Phụ 63hoàng còn dhợp lý e4hơn nhiều.”

“Con…” cTần Đế 4giận tím 0fmặt, xông 07tới trước 3cmặt hắn bđịnh đánh. e © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 39cũng không 9bné tránh, bvẫn quỳ d9bất động, bechỉ ngẩng 1eđầu lên 7nhìn Tần d8Đế, trong fmắt không bechút sợ b7hãi, không 89có hối 4hận, cũng 4không có 8sự khinh 5athường 9như ngày 7trước. 9 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 1dhắn bình 6thản, không cfchút gợn 97sóng, như 5thể chỉ 2trong vài 6tháng ngắn 1ngủi đã 7trưởng 7cthành hơn 1rất nhiều.

Nhìn bthấy khuôn emặt quen 7dthuộc, trong 01đầu Tần aĐế chợt 4xuất hiện 91một khuôn 5mặt khác, 1cả hai rất bgiống nhau, 06giữa hai 6hàng lông 4dmày đều 1có sự kiên e4định. Nhưng, fdáng vẻ 0ấy ở trên 08mặt Tần 98Liệt thì 08nho nhã tuấn 0tú, còn a8trên mặt 1Lan phi lại 41anh khí bức 8người. 74 © DiendanLeQuyDon.comNgười con degái ông b9từng yêu 9sâu sắc, 5lại dùng 3aphương thức 2quyết tuyệt anhất rời cexa ông.

Cánh 6tay Tần 99Đế giơ blên lại a2buông xuống.

“Con…” 82Tần Đế 8nghiến răng, f7vẫn còn acchưa hết f2giận: “Con 44đừng tưởng a9chuyện thế e5là xong! 8aCô dâu của d7con, một b6ngày trẫm 83còn chưa 1ehạ chỉ, 2nàng đừng fmong vào 59cửa.”

Tần 9Liệt thản 3nhiên, chẳng 7fhề để 0ý, nói: 7“Vậy Phụ choàng phải 5nghĩ cho b9kỹ, con 6dâu của 8người đợi 68được nhưng acháu người 34không thể 9đợi nổi!”

Tần 03Đế sững 71sờ, sắc 1bmặt lập 8tức thay e4đổi, khi c3nãy còn 0u ám chỉ 8bmuốn giết 83người, a0giờ vui afvẻ ngạc 8anhiên, sốt 2fruột nói: 4“Nha đầu a3kia có thai 7rồi ư? 50Vậy…vậy…vậy…” 8bÔng vui sướng 1đến mức 2đột nhiên fkhông biết 54nên nói f0gì, bật acười ha fhả, vỗ ftay dặn 64dò thái 69giám: “Mau! 5bMau truyền 9bý chỉ của dTrẫm! Thưởng! 3Thưởng elớn! Còn 1nữa, bảo 1Hoàng hậu aakê đơn 8thuốc mang 2dđến Vương aphủ, chăm 71sóc Vương 1phi an thai c7thật tốt…”

Nãy bbvừa thề 8không cho d0qua cửa, 0giờ đã 04gọi thẳng e2tên “Tam 7aVương phi” 62rồi! Tần cLiệt đã 22sớm đoán 80được kết 8quả, cười 84thầm trong blòng nhưng 5engoài mặt 9vẫn tạ 5ơn Tần 4cĐế như fthường, 55sau đó còn 0cố ý nghiêm btúc: “Nếu 07Phụ hoàng 01không còn c0gì căn dặn f0nhi thần d2xin phép acáo lui! eVương phi 3lặn lội a4đường 0xa, sức 3khỏe không 9tốt…”

Lời 3ccòn chưa acdứt, Tần 86Đế đã a2vội xua 6tay, quát a7lớn: “Đi 8fmau, đi mau! 62Trở về enhớ chăm 9sóc Vương 56phi của 9con cho tốt. d4 © DiendanLeQuyDon.comThấy mặt econ ta lại fbực mình.”

Tần 1Liệt vừa 06quay đầu, 01Tần Đế 02lại nghĩ 7đến điều 67gì đó, cchỏi vọng fdtheo: “Liệt 01Nhi, cháu eata bao giờ 3ra đời?”

Tần fLiệt không 7trả lời, 4chỉ xua 64tay, nói: fd“Phụ hoàng! 8fThê tử 8fcủa nhi 2cthần còn 81chưa được 2rước vào 6cửa.”

***

Ngày 5Chín thánh 06Mười theo flịch Tần, a4là ngày 9lành cưới 8vợ.

Tần aLiệt được 6phong làm 2Duệ thân dvương, cưới 09Thất Công 4achúa nước cTrịnh làm 5Vương phi. 6 © DiendanLeQuyDon.comTheo tập ftục nước 5Trịnh, Thất aCông chúa 2chịu tang c9chưa đầy 18ba năm, nhưng 73người nước bTần không 0coi trọng e0điều này, d2đương nhiên 66đối với 0họ không fthành vấn 3đề. Huống 3hồ, Tần b1Liệt và 9Thất Công 94chúa đã d6thành thân 7ngoài trận 51tiền khi 7đang đánh 7agiặc, đương 7dnhiên vô 4cùng hợp 2lý.

Tuy dhai người 66đã cử chàng hôn 9lễ ngoài dquân doanh, 40nhưng lúc 8dđó tình 7dhình nguy 2cấp, nghi athức vô 98cùng đơn 0bgiản, mà 1người Tần 2Liệt lấy a0là Công 4chúa của 6một nước, fđương nhiên bphải tổ f8chức thật bto.

Nước 2Tần không 78câu nệ crườm rà dnhư nước 5dTrịnh, nhưng bfđây là 80hôn lễ 5của Hoàng btử, nghi cfthức đương cnhiên sẽ 08phức tạp. 7e © DiendanLeQuyDon.comMay mà Tần 0Đế thấy dbthương Bảo eKhâm đang b9mang thai, 8cđặc biệt 3dặn dò 17bộ Lễ 6cphải giảm 2bớt một 67số thủ ctục không b5cần thiết. cf © DiendanLeQuyDon.comBộ Lễ 7ccũng hiểu a7phần nào 2lý do, nhất 6thời đau fđầu.

Bảo 4Khâm giảm 3bớt khổ ecực nên a4trong lòng 66cảm kích 2Tần Đế bvô cùng.

Thế 6là, ngày 2hôm sau vào d7cung thỉnh fcan Tần Đế 2và Hoàng 61hậu, thái cđộ của 9cTần Liệt 41đặc biệt dhòa nhã, 0rất nhẫn 21nại nói 6chuyện với edTần Đế, dkhông hề dcđối chọi 7gay gắt cnhư mấy c0ngày trước. a © DiendanLeQuyDon.comHoàng hậu 6thấy vậy, 41nói: “Bản bcung đã a3bảo đây 7là mối 8lương duyên 59mà, xem Liệt fnhi kìa, e0cưới vợ 8xong, trưởng dthành lên 59bao nhiêu.”

Tần 5eĐế không 20nói gì, 6ctrong lòng 2cực kỳ 7avừa ý cô e9con dâu này. 1 © DiendanLeQuyDon.comTướng mạo 64là một e6chuyện, 2fquan trọng 8fhơn là Tần 1bLiệt rất 6coi trọng 5Bảo Khâm. 29 © DiendanLeQuyDon.comĐã vậy, 3vừa cưới e3về liền 4mang thai, 74con nối 3dõi to bằng 6trời! Dù 6trước đó 3ông còn ddo dự thì 8giờ cũng evứt hết 70băn khoăn 1sang một 4fbên.

Phu 4fthê Tần 8Liệt vào 7cung được bthưởng 73rất nhiều ađồ, vừa a4trở về 9Vương phủ, clại nghe 8Lục Cân 4avào báo 2Tư Đồ a3và Tần 6Tu đến.

Sắc 70mặt Tần d4Liệt hơi 59khó coi, cdhắn xụ 5mặt, nói: 1“Hai gã 9chết bầm 34này thật akhéo chọn athời gian!” e6Tốt xấu 3gì hắn dcũng vừa f3thành thân, 4tuy Bảo 5aKhâm đang 3mang thai cfkhông tiện 5làm việc 8enam nữ, cnhưng vẫn 7dcó thể 6aôm ấp. 58 © DiendanLeQuyDon.comSáng sớm ccvào cung 2cthỉnh an e1là lý do akhông thể 6khước từ, 8fcòn giờ bhắn đâu fcó rảnh 02đón tiếp 59bọn họ.

“Đuổi eađi, đuổi cađi!” Tần e9Liệt không fhề khách 9khí.

Lục 1Cân khó faxử cầu 65cứu Bảo c9Khâm, nàng amỉm cười, cmặc kệ aTần Liệt 2đang khó echịu, quay 70sang dịu 8dàng nói a8với Lục fCân: “Mời d8Ngũ điện 5hạ và Tư 31Đồ đại 5nhân vào 5dđây!” 61Nói xong, 18nàng len 35lén liếc c5Tần Liệt.

Ngũ 6Cân vâng b0dạ xong b0còn chưa 7kịp quay dngười đã 4nghe thấy b9Tần Tu rống 6dlên: “Tam 9dca thành e8thân xong 91liền ra 5vẻ, ngày dtrước bọn 0fđệ vào b0phủ có 2cần thông 49báo đâu.”

“Chuẩn 0đó! Tám 7chín phần 46mười là c6muốn giấu dbvợ không 8cho chúng a7ta xem!”

“Cũng 05chẳng phải dchưa gặp fbao giờ!”

Tần 4Tu và Tư 05Đồ vừa c0nói vừa 1vào phòng. 6 © DiendanLeQuyDon.comTần Tu mặc 4fbộ trường 2bào màu 0đỏ hình 46chồn trắng, 3đầu cài cfngọc quan, 6trang phục 3trông rất 6sang trọng. a © DiendanLeQuyDon.comTư Đồ 9mặc bộ eđồ trắng fdtinh, tay 57cầm quạt, bdáng vẻ dphong lưu.

Tần 2Liệt nhìn 7thấy thì 6bnhíu mày, cim lặng.

Tần fTu và Tư d2Đồ đều 2không cho 8mình là d4người ngoài, 93không thèm 0để ý đến 6phản ứng 71của Tần 4dLiệt, tùy 51tiện đặt 6mông xuống, dchẳng đợi 9Tần Liệt 25chào hỏi d7liền sai dLục Cân dpha trà. 23 © DiendanLeQuyDon.comTư Đồ 4còn dặn cdò thêm: e“Đừng f9keo kiệt 1pha trà Vân dVụ gì đó, bbta biết 97Tam gia và ephu nhân 9các ngươi 8mới đem 3không ít c7trà ngon 7btừ Giang 7Nam về.”

Ngũ 73Cân đau 2khổ đưa 8mắt nhìn b1Bảo Khâm, ethấy nàng 28mỉm cười 3gật đầu fcmới chịu 24lui xuống.

Tần 17Liệt lườm 2dTư Đồ, falạnh lùng alên tiếng: b“Hóa ra fmắt ngươi 5clúc nào f2cũng dòm fngó phủ c0ta, đến 8ta mang thứ 9gì về cũng 4biết.”

2Đồ nhếch 5miệng cười, 15đem quạt 1trong tay bquạt càng 40phóng khoáng: 52“Ấy, Tam agia nói vậy 8xa lạ quá. 1a © DiendanLeQuyDon.comGiao tình 4của chúng 70ta thế nào, b7ta không 68để ý đến d1ngài mới 07là lạ. 7 © DiendanLeQuyDon.comKhông chỉ 2có ngài, fThất Công 94chúa…Ôi! fGiờ nên 98gọi Vương a2phi mới 1đúng. Ta 53và Vương c5phi cũng bkhông phải 0mới gặp enhau, hai 4vị đi liền 9nửa năm, dtrong kinh d9thành có 9abiết bao 2cngười mong abngóng đó!”

Tần 8aTu cũng hùa d8theo góp evui, giống 15như cố 9ý gây khó 8ddễ cho Tần 9Liệt, lên atiếng phụ 7họa rất 3có nhịp 03điệu: “Cũng 8bkhông đúng! bNếu nói 8bquen thuộc, 8ta và Tam 3tẩu còn c5quen nhau a6sớm hơn. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐúng rồi! 1Tam tẩu 3à, lần 94đầu tiên 1chúng ta egặp nhau 26là bao giờ 2ấy nhỉ?”

Ánh b1mắt Tần 6Liệt như 3phóng dao 14về phía 5Tần Tu, anhưng Tần 3Tu vẫn coi 05như không 3thấy, tiếp 3ctục phát bngôn xằng 6bậy. Bảo cKhâm mỉm e4cười nhìn c6hắn, chậm 0rãi trả flời: “Trí 1nhớ Ngũ 46đệ thật 2tệ, nhanh b6như vậy 7đã quên brồi! Sắp a9được bốn 5năm rồi dđó. Khi c8ấy đệ b9dẫn theo 4một đội 31quân lội 2bqua dòng 40sông bị fquân Yên 2mai phục…”

Nàng 8acòn chưa f5nói hết, 7Tần Tu đã f8đỏ mặt, ccvội vàng 59ngăn lời: cd“Trời c0ơi! Sao Lục c7Cân vẫn bcòn chưa 0mang trà 01lên nhỉ? 0Đúng rồi, 75Tam ca à, blần này 84huynh đã 85đi những 3fnơi nào bở Giang bNam thế?”

Bảo bKhâm chặn chọng Tần 3aTu thành 6công, trong 6lòng thỏa 2mãn, quay dbsang nhìn 5Tư Đồ, fmỉm cười. 1 © DiendanLeQuyDon.comDáng vẻ 0dnàng dịu 8dàng mà 43khách sáo: c“Lần trước edgặp cốc 8chủ - Tư 29Đồ lão 50tiền bối, 85ta và ông 38ấy nói dchuyện rất 74hợp nhau. e © DiendanLeQuyDon.comÔng còn ckể một 4số chuyện 5xưa của 7Tư Đồ eđại nhân.”

Mặt fTư Đồ 5biến sắc, 3dmiễn cưỡng dmỉm cười, 51không ngừng 64vẫy quạt, anịnh nọt 4Bảo Khâm: 6“Mấy ngày 6trước ta edmới bắt 1dđược ít c1đông trùng 58hạ thảo, e2trở về asẽ sai người amang đến a7tặng Vương 0phi. Giờ 9flà lúc người acần bồi 5bổ cơ thể 94nhất, phải 24chú ý thật 41kỹ.”

Tần dcLiệt lạnh 7lùng ngắt dlời: “Không ccần phiền 5Tư Đồ fđại nhân! a3Vương phủ btuy không 97giàu có 8gì nhưng 0chút tiền dfđể phu fnhân mua eđông trùng bhạ thảo d8vẫn đủ. a7 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, 0ta thấy 4Tư Đồ 20đại nhân 5cũng hai 34sáu tuổi fdrồi, nhưng 74vẫn không 9chịu lấy 9dvợ, ngay 9đến một 0fngười làm 4ấm giường fdcũng chẳng 09có. Ta thật 8không yên ctâm chút 63nào. Chi 0fbằng sáng 0mai ta sẽ c4thưa với 97Hoàng hậu 3nương nương 5một tiếng, anhờ người 92chọn giúp 66ngài vài 85mối tốt, 94nhất định 0phải chọn 5dngười vừa fexinh đẹp 2vừa nhanh 1nhẹn, nếu c1không sao 0có thể 6lọt vào 09mắt xanh bcủa Tư 3Đồ đại fnhân. Người 50này không fdđược thì cngười kia, bKinh thành 6rộng như 6thế, chắc 8chắn sẽ a3có người 5khiến ngài dvừa mắt. c6 © DiendanLeQuyDon.comĐúng rồi…”

Tần eLiệt đột a5nhiên quay 22đầu, nhìn e7Bảo Khâm, 1hỏi rất 9enghiêm túc: 7“Ngày trước cchẳng phải 6phu nhân 9và Thái 7tử phi nói 41chuyện rất 6bhợp đó fư? Thái etử phi còn 6nói nhà 0họ Vương dfvẫn còn 7emấy vị 88tiểu thư b3đã đến cdtuổi nhưng 6chưa có 64hôn ước?”

41Đồ hiểu f6tính Tần cLiệt, nếu 8chọc hắn 0giận, e 0hắn không 4chỉ nói fsuông đâu! 36Thế nên 9bTư Đồ c6đành liên atục nhận 9lỗi, vẻ 41mặt ủ 7rũ cầu 5xin: “Là f7ta lỡ lời, bTam gia đại cnhân đại dlượng, acđừng chọc 0ta nữa.” 9Lỡ như 8Tần Liệt ctức giận 13chạy đi betìm Hoàng 2hậu thật, 78Thái tử cphi lại a0đổ thêm bdầu vào c4lửa, chẳng 9phải hắn 7esẽ phải 5flấy tiểu 3thư nào abđó nhà b8họ Vương 80hay sao? Tính 00nết các 49tiểu thư a1họ Vương, 3người trong fKinh thành akhông ai 3akhông biết. b © DiendanLeQuyDon.comCó mỗi fThái tử aphi dịu 1dàng hiền 74đức, còn a7lại đều cechua ngoa 1avô lý. Chẳng acần nói 7ai xa, cứ bnhìn Vương fNhạn Như edlà biết…cũng 7may nàng 1cta vẫn còn egả đi được.

Thấy feTư Đồ axuống nước, 3fTần Tu không echút nghĩa abkhí cười fdtrên nỗi fđau của 6người khác, aphụ họa: 7“Tam ca 0nói rất 42có lý! Tư 8Đồ, ngươi 7đừng từ 18chối nữa, 00cứ kéo fdài như ebvậy là 35không cưới f8nổi vợ d3đâu.” 9Xong rồi, bhắn nghiêm 17túc nói 14với Tần adLiệt: “Tam a6ca phải 0nhọc công 1rồi! Gì fkhông biết 0chứ Tư 8Đồ nhất 87định phải a8lấy một 1người thật 56xinh đẹp. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu không, flấy phải 4cô vợ đanh 3đá còn ckhông đẹp 4bằng hắn 34thì hắn 3equá thiệt 35thòi rồi!”

Khuôn 96mặt Tư f9Đồ trắng 4bệch, nhìn 61Tần Tu đầy 0căm phẫn, 6lên tiếng 0mắng chửi: 39“Được 13lắm Tần 9Lão Ngũ, bđừng tưởng d8ngươi lấy 6vợ rồi bthì giỏi 12lắm! Đã alấy nhau 1dđược nửa 70năm mà vẫn 3chẳng thấy 7avợ ngươi 4có gì, hay 6là ngươi 2bất lực?” aHắn tức 1giận nên fbnói năng 30không còn a7chừng mực, 4đâu để 6ý đến 47Bảo Khâm 3có ở đây 5hay không, emở miệng 9ra liền 8nhắc đến 02chuyện khuê 64phòng. Lông d7mày Tần d1Liệt chợt 5nhíu lại.

 

Nguồn: truyen8.mobi/t80305-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-10.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận