Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 27.3


Ngoại truyện 27.3
Phàm Niệm Ngự, anh, tốt nhất anh nên thả em xuống xe,

bằng 9không, em cbsẽ nói a2với chú 6thím." 83Lạc Anh 9thật sự 60bị hơi 3e hở tản b a từ trên f6 gười anh 6 àm cho kinh 4 ợ, không 97 hể làm 3 ì khác hơn f0 à lôi cứu 0 inh ra.



Phàm 3e iệm Ngự b hỉ cong 6e hóe miệng 6 uỗi bàn ae ay, liền 5 éo Lạc eAnh ôm vào 3d rong ngực 8banh. Lạc 5cAnh không 6 ó phòng 86 ị ngã nhào e ào trong 25 gực anh. 27 © DiendanLeQuyDon.com ột đôi f2 ắt có chút a inh hoảng c8 hìn anh. 7 © DiendanLeQuyDon.com hưng lại c hông dám 9c ói lời ef ào.

Phàm 5 iệm Ngự 1 heo tròng 6 ắt, tóc 7 án lạc c ơi xuống, fđôi bàn 2b ay anh vuốt b e khuôn mặt 8nhỏ mềm 36mại của 4Lạc Anh. 7 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 2edừng lại 7ở cái cằm blanh lảnh. d4 © DiendanLeQuyDon.comKhẽ dùng c2sức. Thanh eâm lười ffbiếng.

"Lạc 1Anh, là ai 8cho em dũng 7khí, để 1echo em làm cbcàn khiêu 9khích anh, 8hả?" cGiọng của b0Phàm Niệm cfNgự càng dbâm chí lạnh 85lùng.

Lạc 6Anh hoàn d1toàn bị 0sức lực e1của anh abdọa sợ, 40một đôi femắt to kinh ahoảng nhìn 9Phàm Niệm 8Ngự. Cô 0có chút 3bsợ. Thanh b8âm có chút 7run rẩy.

"Khiêu, 1khiêu khích? 4cLúc nào 37thì em, hôm 70nay em cũng 17không chọc b3anh, hơn 4dnữa, anh 6sẽ không c7bởi vì 5phụ nữ 3của anh 5mà đối dxử với 6em như vậy fađi, chẳng 06lẽ cô ta 9fthật sự 5có tư cách 8đó?" dLạc Anh devô cùng 4thông minh 40nói sang 9chuyện khác. 7b © DiendanLeQuyDon.comNhưng nói 10lắp cùng athanh âm 4run rẩy 1hoàn toàn 67bán đứng f3cô, giờ 1phút này c7thật sợ ahãi.

Phàm eNiệm Ngự econg môi bamỏng hoàn bmỹ, ngón bftay đùa 50bỡn ở ftrên môi 7đỏ của cacô. Thanh 4âm trầm cthấp khàn 6fkhàn, tràn ađầy mị ehoặc.

"Dạ, 6acô ta không 1ccó đủ 5tư cách. a © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh, a5anh nói rồi, d1vừa sinh 6ra em đã 0flà vật 9sở hữu 1fcủa Phàm bNiệm Ngự, 08chẳng lẽ 4em quên rồi c1sao? Đời anày em chỉ 2có thể elà của c9anh đấy?" 4Một ngón btay Phàm aNiệm Ngự 87xẹt qua 6cxương quai 23xanh hoàn d2mỹ của dcô, nói.

Lạc 51Anh cảm 21thấy cổ dcmình truyền ddtới trận 2btrận run barẩy, khuôn ebmặt nhỏ 1cdời đi ckhông dám 3nhìn vào 2mắt Phàm 34Niệm Ngự, ccô sợ nhìn 9một hồi 4cô sẽ hãm 6sâu vào ftrong đôi 01mắt thâm bthúy hút 8lấy linh 5hồn người.

"Em, b5em, em, em dquên mất." 5Lạc Anh 5adĩ nhiên 49nhớ, nhưng e1tại sao 2cô chỉ a2có thể 7thuộc về a1anh, mà anh 0sẽ phải 50thuộc về dtất cả 5cphụ nữ, acđây thật 5không công 4bằng. Bởi 3vì cô chột 8dạ tránh 91né tròng e2mắt của 54anh, không 9cbiết cô fvừa nói 40ra câu cô 8quên mất, 5con ngươi 04Phàm Niệm aNgự âm 18chí lạnh 66lùng hung 9ác lệ cỡ bnào.

Phàm b8Niệm Ngự c9dùng sức c8nắm cằm 2dLạc Anh, enhưng anh bđang hết 9csức nhẫn 4nại, nếu 81không với 82khoảng cách 64này cằm 6cô đã sớm 7egãy.

Lạc 66Anh bị đau 06đến chau dmày, quay d6mặt sang 7anhìn vẻ dmặt Phàm 1aNiệm Ngự, betrong lòng fLạc Anh 5cả kinh. 99 © DiendanLeQuyDon.comCô biết, 8anh tức 9giận, nhưng 6cũng biết 12mình đang fsợ.

Lạc dAnh sợ, 30mắt trở benên ê ẩm, 5ecô bắt 7fđầu khước 1từ Phàm 45Niệm Ngự, 79thanh âm e0có chút fnghẹn ngào 40nói.

"Phàm 8Niệm Ngự, f6anh buông 3em ra. Buông 20em ra, em emuốn trở d8về." bbLạc Anh bbắt đầu ađẩy Phàm 3bNiệm Ngự.

Phàm fcNiệm Ngự cbcứ để 36cho cô đánh, 14cũng chỉ 4có cô gái fenhỏ này, 5cô gái khác 2căn bản 4cơ hội c1đến gần 0anh cũng e4không có, cđừng nói 5đến chuyện 7la lối om aasòm ở trong 7elòng anh.

"Lạc 4bAnh, xem ra, aanh phải dđể cho e9em nhớ lại blời của 5anh, cũng ađể cho 4nó trở 02thành hiện cbthực." 9bPhàm Niệm 2Ngự ôm dcô lên, efđể cho 4dcô ngồi 3cở trên 6đùi anh. 4 © DiendanLeQuyDon.comSau đó thanh 0fâm trầm cthấp nói 97qua.

Lạc 6bAnh nghe câu anói phía 3sau, cô sợ, 0đôi mắt 2cô trong 5veo như nước, 3akinh hoảng 1nhìn anh, aâm thanh crun rẩy dnói.

"Cái 8gì biến d5thành hiên bthực, em 6ckhông muốn 8nhớ lại, afPhàm Niệm 77Ngự, em ddnói rồi 2vĩnh viễn 7sẽ không 9cgiống những 9người phụ 22nữ kia, 15mau thả 38em xuống exe, nếu 0không đừng 5trách em 0akhông niệm 4tình. Thả 94em xuống 1xe." 3eLạc Anh b6hoàn toàn 2chọc giận 4Phàm Niệm eNgự.

Con fngươi Phàm a2Niệm Ngự b7trở nên 2lạnh lẽo, 8khơi cằm 9của cô 0flên, thanh d2âm vô cùng 91âm lãnh fdnói: "Tốt, edcho em xuống c1xe." 72Nói qua liền 36ôm Lạc d5Anh đi vào 3dkhách sạn.

Dọc 48theo đường 68đi cũng ccó rất cnhiều người fnhìn bọn ahọ, Lạc 8Anh bị Phàm 4Niệm Ngự 22ôm vào trong 7ngực, Lạc 6cAnh nhìn 1bọn họ c4đi vào khách 6sạn, cô edkhông phải 84ngu ngốc, 3huống chi 4ở nước bngoài thời 6gian dài 1như vậy, 9cô biết 5eý đồ của 1dPhàm Niệm fNgự. Cô esợ.

"Phàm 6Niệm Ngự, 81anh buông 5em ra, buông aem ra, anh 6mau buông 2em ra, em 83muốn tìm daba mẹ, buông aem ra. Huhu" 24Cuối cùng adnghẹn ngào e3khóc ra tiếng.

Gương cdmặt Phàm 9Niệm Ngự eđen thui 03ôm Lạc 4fAnh đi vào 4cthang máy, bnhìn vệt 66nước mắt 1ftrên mặt dfcô, trong 71lòng đau 6đớn, thanh eâm mềm fnhũn chút, 87nhưng giọng 7nói còn 6bá đạo c2như cũ, d5không cho 15người khác 5cự tuyệt.

"Lạc 27Anh, tối 24nay anh sẽ 9khiến em 2biến thành 94của anh, fchân thật 00biến thành 61anh.” Phàm 3Niệm Ngự 09nói qua bên 5trong cất 4giấu chút 48hưng phấn, 2rốt cuộc 11anh cũng 5đợi đến dckhi cô trưởng dthành.

"Không 27cần, người 6điên này, 3em mới, 5banh buông dem ra, buông 3ra." eLạc Anh b7bắt đầu 43quyền đấm 22cước đá ePhàm Niệm 1Ngự. Nhưng 5không thể brung chuyển 1anh, dù chỉ fclà một b6chút.

Phàm 13Niệm Ngự dôm Lạc 7fAnh đi ra dckhỏi thang 76máy, chạy 13thẳng tới 8'phòng cho btổng thống', 7mở cửa 9phòng liền 35ném cô lên 4giường 02lớn, Lạc bAnh bị ném fdtrên chiếc bdgiường 8lớn êm dái, thân 84thể nhảy 6blên mấy dcái, cô 0nhìn tay 38Phàm Niệm 96Ngự đang c7cởi quần c3áo, cô sợ, bcô nhảy bxuống giường 6fliền muốn dachạy.

"A" 3Lạc Anh dmới vừa anằm bò 7bên giường, e8đã bị bbPhàm Niệm 19Ngự kéo flại, thân 1cthể cao e6lớn đè 06trên thân dcthể nhỏ abé của 0Lạc Anh.

Lạc eAnh nhìn 93ánh mắt e5Phàm Niệm 4Ngự cực 69nóng, cô 0chưa bao 3fgiờ thấy 09ánh mắt d0anh như vậy, 7bởi vì 7chưa bao 2giờ gặp e0qua dáng fvẻ anh động 9tình.

"Tiểu 5Niệm, huhu, 5không, không 8nên đối 4với em như 7vậy, không 3ccần." 3Nước mắt 5fLạc Anh 5btựa như f2vòi nước 6dđóng không 2chặt. Nước dmắt nhỏ dfxuống giường c6lớn trắng 9noãn.

Phàm bNiệm Ngự 24cau mày, 4cmềm lòng 7mấy phần, enhưng nhớ atới cô fsẽ có khả 2năng thuộc a0về người f6đàn ông 0khác, phần 7thương tiếc 40đáy lòng 2đã bị 20tham muốn 2giữ lấy 6cắn nuốt dhầu như 95không còn.

Anh cnhẹ giọng 6dụ dỗ 82Lạc Anh: 70"Lạc 1Anh, đem 44mình cho 6anh, anh nói 0crồi, em 2chỉ có 7thể thuộc 1về anh, 1biết không? 4eAnh muốn 1em chỉ thuộc 9về anh." fPhàm Niệm 9Ngự nhìn 09xương quai 6bxanh trắng anoãn của 12Lạc Anh. f © DiendanLeQuyDon.comCổ họng 4căng, máu fatoàn thân 7đều phun 5trào. Đều 0bđang kêu edgào muốn dcô. Nơi 9đó đã c3sớm lửa 1nóng kiên 2đĩnh.

Đôi dmắt Lạc 10Anh đẫm dlệ nhìn d6Phàm Niệm 28Ngự vuốt 0ve** làm 5cho hôn mê fđầu, tại b0sao cô chỉ 4là của danh, cô không ccam lòng, c8nam nữ ngang 5hàng, Lạc 72Anh cô sẽ a9không kém 8so với Phàm 36thị. Cô a4nhớ đến 3cảnh tượng 9mình bắt b9gặp hôm 1vừa trở 72về, cô ccũng rất c1tức giận, 7dcô có loại 44cảm giác 0trả thù.

Lạc bAnh nhìn f2con ngươi 81Phàm Niệm dcNgự động edục, nhưng 74câu nói 7eđầu tiên 58của Lạc 41Anh giống 47như là một 17cái chìa 9khóa, đem 58ác ma trong ccơ thể c5Phàm Niệm 7Ngự kêu 52tỉnh.

"Phàm 1Niệm Ngự, bfem cho anh 3biết, em 05ở nước 7engoài đã 6fđem mình 29cho người b7khác, nước 9ngoài rất d1cởi mở, 63không phải canh không 4biết." 1Khóe miệng aLạc Anh 28cười nhạt 4vì hả giận, dbkhiêu khích 79Phàm Niệm 0bNgự.

Trong 7nháy mắt, 98hơi thở cmập mờ dchung quanh 99thay đổi 86âm lãnh 9chí cực, b4gương mặt atuấn tú 9của Phàm 95Niệm Ngự 2evốn là 94hưng phấn 6trong nháy 52mắt trở fnên u ám, 4âm chí hung các lệ, 3ddùng ngôn bngữ cũng 3không thể 62hình dung 8ra giận 7dữ. Gân fxanh trên 03trán cũng 1sắp muốn 0cbùng nổ. 6 © DiendanLeQuyDon.comMột đôi dcon ngươi 86** biến 4thành bén a7nhọn, khát 6máu.

Anh 0ctúm cổ 9Lạc Anh, 9không thể 7suy tư như e2thường, 47anh không 33có tư thái dưu nhã, 2btựa như d3một con 1sư tử tức e7giận. Anh 98lớn tiếng 90giận dữ.

"Em fbnói cái a6gì? Lạc f6Anh, em nói fcái gì? d4Em dám can 7đảm lặp 9elại một 48lần." 6Tay Phàm 2Niệm Ngự 04hung hăng 2edùng sức aabóp cổ 6Lạc Anh, 9giống như 8emuốn bóp echết cô.

Giờ 2khắc này 5Lạc Anh 28cảm thấy a7tư vị cái 5chết, cảm e2thấy hít bthở không dthông, cô 35không thể bhít thở. c © DiendanLeQuyDon.comMột khuôn 3mặt nhỏ atrở nên 2trắng bệch, c3cô chỉ 5nhìn thấy 59gương mặt 5Phàm Niệm 2Ngự giận 3dữ xanh aamét. Thanh 1âm khàn 68khàn vô 2lực nói.

"Tiểu ffNiệm"

Một 2giọt lệ f7nóng của 7cLạc Anh 4đã nhỏ 2dtrên mu bàn detay Phàm 8aNiệm Ngự, 9Phàm Niệm 2dNgự bị bdnước mắt 3fnóng rực c3kéo suy nghĩ bvề, nhìn dcô gái sắp 2bchết trong 8tay mình, e0vội vàng 40buông cô 7ra, nhưng 1tức giận 6trong mắt 9một chút 5cũng không efcó giảm afbớt.

Lạc 8Anh há miệng 36hô hấp, 6achỗ cổ a5họng đau arát, giờ 6khắc này 1cô hối 62hận về 0alời nói bvừa rồi, dcô chỉ 63muốn chạy dtrốn, cô 6chưa từng 8thấy anh 43giận dữ 0như bây aagiờ. Cô dđẩy anh 97ra, mới cvừa đụng 00tay cầm fdcái cửa 19liền bị 8người kéo 1lại, hung dhăng áp 44trên cửa. 6 © DiendanLeQuyDon.comSau lưng cđau nhói 9làm cô kêu athành tiếng, 4cchân mày 2chau chặt.

"A"

Phàm cNiệm Ngự 4đè cô ở dtrên cửa, dnâng cằm 3của cô 9lên, một a8đôi mắt a7sắc bén ekhát máu, 37thanh âm cdâm chí nói: 3"Ai cho 3em đi, anh bcho em biết, fhôm nay anh 1nhất định 4bmuốn em, 1còn có người 00đàn ông dlấy đi 6lần đầu 6tiên của 0em, anh nhất 5định sẽ 27khiến kẻ 3đó tan xương bnát thịt blàm mồi f8cho cá mập." 0aNói rồi 16bàn tay xé e2toang váy fcủa Lạc 7Anh, da thịt f9lộ ra, đường 11cong hoàn cmỹ.

Bây 0giờ Lạc bbAnh đã không 48thể suy ctư như thường, b8trong đầu 39đều là clời hai fngười bạn 9của anh atrong bữa 54tiệc. Cô ehoàn toàn 3atin, Phàm 83Niệm Ngự 8giận lên fthật đáng d2sợ.

Phàm fNiệm Ngự 7nhìn thân bthể cô ftrắng như 3tuyết, nóng debỏng dưới bcbụng như 8sóng lớn btràn vào 50máu của deanh. Bàn abtay tháo 73ra quần d0lót của bcô, nâng 2hai chân fcủa cô alên, nhanh 6dchóng móc 0cự long 6của mình fra, đột a8nhiên đâm b2vào.

"A" aTiếng la 60tê tâm liệt 6phế của bLạc Anh 6vang vọng ebtrong phòng. 4 © DiendanLeQuyDon.comMóng tay echung hăng 5bấm vào e4bả vai Phàm fNiệm Ngự. 3 © DiendanLeQuyDon.comHạ thể b7cô tràn fra máu tươi.

Phàm 1cNiệm Ngự 2ngây ngẩn 7cả người 5ctrong tiếng 8thét chói 3etai của acô, lúc 3anh hung hăng fđâm vào, 7frõ ràng ccảm thấy 3một thành ftrở ngại 7thật mỏng. 26 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngẩn 8người, c3nhìn mặt e2trang điểm 17của Lạc f6Anh đầy 8enước mắt edvì khóc 6mà lem hết. f © DiendanLeQuyDon.comNhìn máu 61tươi ở 0trên sàn acnhà, trong elòng vui bsướng.

Phàm 9cNiệm Ngự 0quan sát 7edáng vẻ ddcủa cô, 9trong lòng btự trách, 44vừa định 4vươn tay d5đụng chạm 93khuôn mặt c6của cô, 42đã bị c2Lạc Anh 7hung hăng 6gạt ra.

"Đừng 1cđụng tôi, eatôi chê 1anh bẩn." fĐôi mắt 44Lạc Anh 22căm tức cnhìn Phàm 5Niệm Ngự.

Phàm e1Niệm Ngự 1sửng sốt 59một phen, anhìn ghét 3bỏ cùng f6chán ghét 41dưới đáy e3mắt cô, eánh mắt 98lạnh băng. b1 © DiendanLeQuyDon.comXoay khuôn 4mặt cô, a5thanh âm 8dâm chí nói.

"Nhớ, ffem chỉ có edthể là 5bcủa anh." 1Nói qua liền 7bắt đầu 95lao vụt 65ở trong 5bcơ thể fcô, không 0cchút băn 5ckhoăn đây bdlà lần 2đầu tiên acủa cô, 2không chút fbbăn khoăn edkhi cô mới 3biết mùi 2đời. Tựa 9như mãnh c0thú thoát 9khỏi giam 68cầm đụng 8cchạm thân 8dthể non c3nớt của 0cô, mỗi amột cái bđều sâu 3vô cùng.

Lạc 63Anh chỉ 3cảm giác 25hạ thể 9đau đớn c1như bị axé rách. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô cắn 66chặt cánh 9môi không 98để cho cfmình kêu athành tiếng. 6c © DiendanLeQuyDon.comCô có khí 8dphách, cao 9ngạo trong 85cơ thể abcô.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/91114


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận