Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 31.2


Ngoại truyện 31.2
Lục Tâm vẫn chưa nói hết, đã bị Phàm Niệm Ngự bế ngang, Lục tâ, đêm khuôn mặt nhỏ chôn ở trong bộ ngực của anh.

Phàm Niệm Ngự đặt cô ta trên giương lớn, đôi con ngươi trở nên tối tăm, Phàm Niệm Ngự nâng cằm của cô ta, xem xét kĩ lưỡng Lục Tâm.

Đôi mắt Lục tâm quyến rũ nhìn người đàn ông trước mắt, chờ đợi lâm hạnh, nhưng Phàm Niệm Ngự nói lời lạnh lẽo giống như là băng ở Băc Cực.
"Lục Tâm đừng táy máy tay chân trên người tôi, cô nên biết tôi ghét dạng phụ nữ nào". Phàm Niệm Ngự nắm cằm Lục Tâm nói, hô hấp có chút gấp rút.

Lục Tâm mỏe to đôi mắt có chút hốt hoảng nhìn Phàm Niệm Ngự: "Niệm, anh anh nói cái gì?"



Phàm Niệm Ngự tăng thêm sức nắm cằm của cô ta.

"Cô bỏ thuốc, tôi không thể nào có cảm giác thế nào đối với một phữ. Phụ nữ lanh chanh, tôi nên trừng phạt cô như thế nào đây?" Bàn tay Phàm Niệm Ngự hung hăng vuốt ve cô.

Lục Tâm có điểm luống cuống, cô muốn giải thích cóa gì, thân thể liền bị ngã trên mặt đất, xúc cảm lạnh lẽo cùng đau đớn khiến cô kê thành tiếng:

"A"


Lục f âm nằm 29 rên mặt 3đất, một cđôi mắt 0 ràn đầy f ốt hoảng. 9e © DiendanLeQuyDon.com ô nhìn Phàm 4 iệm Ngự 31đi tới, 2 uốt nước 78 iếng một 1a ái.

"Niệm, f hông cần" 0 ặc dù Lục 2 âm không a iết anh 9 rừng phạt 82 hế nào, 6 hưng cô 25 hật sợ aa ãi.

Phàm 5 iệm Ngự e0 gồi xổm 79 gười xuống 95 gón tay vuốt 32 e nụ hoa a ủa cô ta, d hóe miệng 0b ang theo giễu 4 ợt.

"Không 09cần, cô chao tổn 33tâm cơ muốn 5không phải d2là như vầy 32ư? Hả? f1Tôi thỏa amãn cô." b9Nói qua bàn atay tháo 1quần ngủ dccủa Lục 1aTâm ra, thân 9thể trắng 12noãn bày ara, lật 4thân thể ecủa cô 61ta.

Lục 4aTâm cả 10kinh, lạnh f5lẽo thấu axương trước 68ngực làm 91cô sợ hãi, 85vừa định b2mở miệng 63cầu xin atha thứ, 93thân thể 2liền bị 86kéo ra. Không 62phải, đó 14không phải 4nơi mọi 8khi anh tiến 4fvào, đó b2là hậu 96môn.

"A, eNiệm, không, ekhông cần, b3cầu xin 6anh, a, em 9sai rồi, 0ccầu xin canh" bTiếng la 76kêu đau ccủa Lục 2Tâm vang 28vọng khắp c4'phòng cho 5tổng thống'. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng lại 95khơi dậy 90hành động 1fthú tính 11của người e0đàn ông.

Phàm 6Niệm Ngự 50phát tiết 0bất mãn 85trong lòng amình, hung 9ahăng xuyên 27thấu nơi 7xx của cô 0bta, mỗi 4một cái 5đều là 5echỗ sâu enhất, một a7đôi mắt 5cđỏ ngầu.

Lục eTâm kêu 0khóc, cảm 17giác nơi 0xx của mình e9sắp xé d6rách, thật 6là đau, 0nơi đó f4của cô 91căn bản f5không chịu 28nổi to lớn d6của anh.

"Niệm, 3akhông cần, 3dhuhu" 4Lục Tâm 09nắm chặt fđôi tay c7nhỏ bé, bsắc mặt f8trắng bệch, 58hạ thể atruyền tới cloại đau dlàm cho sắc 6mặt cô fcta trắng 82bệch.

Phàm 1Niệm Ngự 1nghe tiếng b6phụ nữ 0gào thét, 6ekéo tóc a9của cô 6ta, sau đó alại gần 15khuôn mặt dađầy nước 0dcủa cô c7ta. Thanh 6âm tàn nhẫn, bgiống như 23Satan tới 2ftừ địa 5ngục.

"Thế enào? Đây akhông phải cclà thứ 72cô muốn, 5đây chính 6clà kết fquả của 2fviệc lanh cchanh, cứ bhưởng thụ 5đi, tôi 01trừng phạt." 2Dứt lời fliền lôi 1mái tóc 62dài của 4ccô ta sau 1đó hung 5dhăng quăng 0xuống mặt 86đất, tiếp 9tục lao 6bvụt lên, 0không có f4tình cảm, akhông có 8gì cả, 9cnhư anh đang 8nói, chỉ flà một e0trừng phạt ecùng phát 3tiết. Tất ccả phụ ddnữ chẳng 0qua đều clà công 6cụ anh phát catiết thôi.

*

Sáng esớm hôm dsau, Lạc 9Anh đi tới bstudio một 3mình, hình 5như cô đem 05chuyện ngày f8hôm qua quên 4mất không 6còn chút 9nào, nhưng 7tâm tình 00của mọi 1người đều 63không giống 32nhau, cũng 18không biết fLục Tâm 5thế nào, 1hôm nay là cliên tiếp 9không suôn dsẻ, quay cchụp một 2lần cũng 9không thông 90qua.

"Cắt, a8dừng một 0lát, Lục aTâm, đi b8theo tôi." cLạc Anh 9fđể kịch d7bản xuống bnhìn Lục 4Tâm nói, 7mắt liếc 0fPhàm Niệm 2Ngự bên f4cạnh.

Lục 50Tâm e sợ e7nhìn Phàm 60Niệm Ngự, 0cdạy dỗ dtối hôm abqua khiến a1cả đời 1cô khó quên, 5thân thể 0đã run rẩy 0bkhông được, 1fđứng cũng 4không vững, 7tối hôm 1qua mãi cho 3đến hạ 6thể của 9mình chảy 3bmáu nói 1mình còn b9phải quay dphim thì 5lúc này 9aPhàm Niệm 8Ngự mới edtha cho cô.

Lục 0bTâm đi theo bdLạc Anh d0vào trong 96rạp, Lạc 0Anh ngồi 0acòn Lục feTâm đứng. 9 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 6bkhẽ nhíu 2mày, liếc 45mắt nhìn 96vị trí f0bên cạnh.

"Ngồi."

Lục eTâm lắc a7đầu một 6cái, sắc 1mặt không 75tốt lắm.

"Không, 33tôi đứng f3đi, Lạc 6ctổng muốn 7nói cái 83gì cứ nói 8bđi."

Lạc 42Anh gật 5cđầu nhìn 5vết hôn dtrên cổ 0ccô ta, dĩ bnhiên liên 6tưởng đến dcái gì, 85nhìn chân 3cô ta khẽ abrun, cô hiểu, 1nhưng vẫn ecphải hỏi e1một câu.

"Cô 8có chỗ 5fnào không athoải mái?"

Lục 8Tâm nhìn aLạc Anh 83hồi tưởng d4một màn 8tối hôm aqua, trong 31lòng có 8chút không ffcam lòng, 19cho nên làm 06bộ rất 6axấu hổ fnói.

"Tối a3hôm qua, 8cNiệm thật 1là lợi a2hại, trời afsáng mới 27thả tôi. 0e © DiendanLeQuyDon.comCho nên chân b5tôi có chút 6run rẩy, 39hạ thể 5có đau một 2chút." e0Lục Tâm 1làm bộ, 6fnói xong bcúi đầu.

Đôi 1tay Lạc 75Anh nắm 2thật chặt, 73cô thật arất giận ephẫn, mặc ddù đã đoán 6được, 0bnhưng chính 60tai nghe được d1cô còn phẫn 44nộ. Lạc 75Anh đứng 0lên đi về faphía cô dta, thanh câm lạnh clùng.

"Lục 1etiểu thư, a0cô và tiểu cNiên chơi bnhư thế cnào đều bcđược, 6nhưng chớ 68ảnh hưởng 42đến công 07việc, cô abiết chúng eta dừng 7fmột ngày bsẽ làm 0trễ vài 3chục vạn 4akhông?" b4Lạc Anh f9nói xong cthì vén 5rèm lên 74đi ra ngoài, 80chạy thẳng b8tới chỗ 57Phàm Niệm 0Ngự. Cô 3dtự nói dvới mình 87đơn thuần e8là vì công e6việc, công cbty.

Lục 7Tâm nhìn 7eLạc Anh 0tức giận 1rời đi, 7khóe miệng akhẽ cong cdlên, nhưng 2hạ thể 4đau đớn 5ekhiến cô 0cau mày.

Lạc 17Anh đi ra 1akhỏi lều, 4chạy thẳng c0tới chỗ 29Phàm Niệm dNgự. Lạc 2Anh đứng 61ở trước fmặt Phàm 45Niệm Ngự, 1hít sâu 1amột hơi, 0ngồi đối f2diện anh, 0fnhìn anh chồi lâu. a5 © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm 1Ngự cũng 4achỉ lạnh 07nhạt nhìn bdcô, chờ 7cô nói chuyện.

Lạc 2Anh hít sâu 5cmột hơi: bc"Phàm d8tổng, chớ dđem tư nhân aeviệc cá enhân ảnh 0hưởng tới a4công việc, 16anh làm vậy 7sẽ khiến bLục tiểu f6thư không bfnhập tâm 4diễn, hôm anay ít nhất 8tổn thất b60 vạn."

Lạc 3Anh nói xong bsau đó hô 66lớn: "Tất b1cả tổn 62thất hôm cnay ghi vào 3sổ Phàm fthị. Tiếp 8tục quay 9chụp tới dhài lòng bmới thôi." aeGiọng điệu fcủa Lạc dAnh tràn 35đầy ra clệnh, có 9dkhuôn mẫu.

Đoàn 8người cũng 0hơi sửng asốt rồi d8ai bận việc 87nấy, Lạc 9bAnh đến f6gần Phàm 1Niệm Ngự, 2ghé vào 01bên lỗ 62tai anh nói: 3"Anh 0thật lợi 2hại, thế bnhưng khiến 3cô ta đứng 9cũng không 20vững, cho fdnên anh nên elo lắng 3fchút, chớ 8dính vào 36bệnh gì, fchú chỉ 10có một eđứa con d0trai, hương dkhói nhà 6fhọ Phàm 0chính là decực phẩm. 0 © DiendanLeQuyDon.comChớ để 3lại bên angoài." 55Lạc Anh 60nói châm 8chọc liếc 99Phàm Niệm eNgự một bcái, xoay acngười đi avề phía 05đạo diễn.

Phàm dNiệm Ngự 86nhìn bóng 0lưng Lạc d8Anh rời 2đi, vuốt f9vuốt chiếc 6nhẫn ngón 59út, khóe 44miệng khẽ 3giơ lên, dbcười như ddkhông cười 54làm cho người 90ta cảm thấy 1người đàn 4ông này 6cthật rất a5thần bí, 35bí hiểm.

Cả 08ngày đều 9không thể caquay chụp 7được, bethời điểm 8kết thúc 6công việc, f9Lạc Anh denói một 34câu.

"Toàn c6bộ quay 16chụp hôm 5anay xóa bỏ, adanh sách 95tổn thất f1giao cho Phàm 3tổng là cđược, 2ngày mai 8toàn thể bdnghỉ ngơi. c3 © DiendanLeQuyDon.comThân thể 34Lục Tâm atiểu thư ekhông thoải amái. Tổn 60thất cũng 64ghi sổ cho dfPhàm thị." e8Lạc Anh anói xong 5cũng rời 1khỏi studio 84cũng không 6quản nét 9mặt kinh 0fngạc của dmọi người.

Lục c6Tâm cảm a2nhận được 2ánh mắt aekhác thường d5của người 4dkhác, oán 63hận nhìn 84bóng lưng e6Lạc Anh, bcố ý muốn ddnhục nhã 55cô ta, đem 3tất cả eđối xử 6btối hôm 3fqua tính 5trên người c5Lạc Anh. bd © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 6biến thành 0ghen tỵ chung ác.

Phàm 2Niệm Ngự 91nhìn bóng 65lưng Lạc aAnh bực 6atức rời c7đi, khóe 6miệng từ cetừ giơ 17lên, nụ 2cười mị 4hoặc làm dcho người 3ta không bnhịn được 8run lên. 6e © DiendanLeQuyDon.comMột đôi 79mắt chim 4ưng híp 4alại, nhìn 5chằm chằm ddbóng dáng 71Lạc Anh. a © DiendanLeQuyDon.comNhẹ nhàng agạt tóc arơi trên e5trán, một 81động tác 3đơn giản blười biếng d5trong nháy 8fmắt giết 4btất cả dphụ nữ.

Lạc 2Anh trở 8lại khách d9sạn đã benhìn thấy 97Kiệt Thụy 24ngồi ở a3trên ghế 6sa lon ôm d2máy vi tính 47chơi, Lạc b9Anh mệt 3mỏi chào 2bhỏi.

"Tôi 5đã trở b0về." 21Lạc Anh 0té mình 6aở trên acgiường 42lớn, thanh eâm mang theo 1mệt mỏi.

"Anh 3fc3 6khá hơn 4chưa?" a4Lạc Anh 3fnghiêng đầu 9nói.

Kiệt faThụy nhìn 2dáng vẻ bacô mệt 0mỏi, gương fmặt đau 33lòng.

"Lạc 2Anh, còn b5chưa quay f7chụp hết?"

Lạc ceAnh thở 4dài một etiếng, "Vốn 2dlà hôm nay 6csẽ phải 5hơ khô thẻ f4tre, nhưng 7tổ diễn dkịch không 4tiến vào dctrạng thái. 6 © DiendanLeQuyDon.comCho nên một 2ngày không ethu hoạch fbđược gì, 1ecó người fthân thể 3ckhó chịu, 9cho nên ngày 97mai còn phải bcnghỉ ngơi 07một ngày, 1vừa đúng 2lúc tôi bở cùng 4anh."

Kiệt bThụy nhìn 0Lạc Anh, 5akéo ra mỉm 59cười, nhìn cadáng vẻ ccô mệt amỏi.

"Vậy 4cngày mai cchúng ta a6phải đi 17vui đùa a1một chút 3để buông 3lỏng." 9Kiệt Thụy 3bkéo ra nụ abcười tươi cnhư ánh 9mặt trời 08nhìn Lạc 49Anh.

Lạc 2eAnh nhìn cKiệt Thụy 1dcười, gật 7đầu: "Ừ, dchúng ta 8đi buông 7lỏng một e3chút, Kiệt cfThụy anh 3ở bên cạnh 93tôi thật 6tốt, lúc f0mệt mỏi 81còn có thể 91nhìn khuôn fmặt tươi 0ecười của daanh, ban đầu 5sao ba mẹ dtôi không 9cần một 3đứa con dtrai chứ? 0Haizz"

Kiệt 19Thụy cười 72cười bất 17đắc dĩ, f0hơn mười 9năm, nghe 04nhiều nhất 1chính là e7chuyện cô coán giận 5cha mẹ tại b4sao không 91có sinh một 8cđứa con 98trai. Vậy 3fthì cô sẽ 2chân chính 5bhưởng thụ 9fcuộc sống 51đại tiểu 7thư. Mà 6không phải 3phiền não avì chuyện 19công việc.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/94471


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận