Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 41

Ngoại truyện 41
Đại Kết beCục


18.1


Hôm 83nay Lạc e0Anh cùng 50Phàm Niệm dNgự tới fnhà họ 0Lạc, bao 8gồm Phàm caNgự cùng 1cAn Tuyết aThần, người e ột nhà 62 oàn bộ 5fđến đông b4đủ. Hôm b ay bọn họ 02 ẽ phải 21đối mặt 8 ới mọi 6 gười. Trong ba òng Lạc 08Anh khẩn b rương.


die»ndٿanl«equ»yyyyd«on

Lạc bbAnh đứng 48ở cửa 6 hà mình, a0 ại có điểm 5b hông dám 6 ào, rất 49 ay go. Phàm 8 iệm Ngự 7 hìn Lạc faAnh, bàn 6 ay nắm chặt a ay cô, chặt 36 ại lỏng.

"Chớ ad hẩn trương, 27 ất cả a1để anh, 48đi thôi!" e hàm Niệm 56 gự nắm 7f ay Lạc Anh 5 ói cam kết.

Lạc aAnh nhìn 3 ẻ dịu 1b àng trong 18 ai mắt Phàm 9f iệm Ngự, b3để cho f âm tình a ô vốn khẩn 8 rương nay 63buông lỏng drất nhiều, e3Lạc Anh 33hướng về bphía Phàm 63Niệm Ngự 45gật đầu fmột cái, bsau đó hít 4sâu một 6bhơi.

"Đi 4thôi" 96Đúng vậy, 0có cái gì 3fphải khẩn e7trương, 40cũng không eaphải là 23ra chiến ctrường. 1 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải 4là chỉ fxin phép e0thôi ư?

Hai 43người tay btrong tay f4đi vào trong, f1phát hiện 9mặt tất ccả mọi 9người nặng bdnề nhìn f8hai người 68đứng cửa, 7giữa đám c4lùn, một 1nam một 66nữ chập favào nhau, aquả thật 75chính là c3kim đồng 37ngọc nữ.

Lạc aAnh nhìn amấy vị 50cha mẹ, 9sắc mặt 1fkhông dễ bnhìn giống 0như phải dtrong tưởng 4tượng của 6mình, tâm 6btình vốn 05là buông 7lỏng lập 77tức khẩn a7trương. cd © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm 67Ngự nắm 8bbàn tay Lạc cAnh tiến 09lên từng 3bước một, 4sau đó đứng aở đối dddiện bốn 7người, 5cũng không a4nói chuyện, 4con ngươi 8lạnh lùng 1nhìn lướt 6dqua bốn 1người.

Khí 83thế này, ethế nhưng 7khiến anh elâm nguy 3không sợ 55hãi, thật edlà không 80tầm thường, 81Lạc Anh 89vẫn ngượng 20ngùng như flần đầu 6tiên nắm 0etay, hoàn 1toàn mất f2hết khí 1phách nữ acường nhân, eaGiang Lệ 2Lệ nhìn 9con gái mình, 2chuyện những 26ngày qua 2bọn họ deđều biết, 51thế nào ehiện tại 7như một fbộ cô gái 42được chiều 9cchuộng, earốt cuộc e9con gái theo 78người nào. a3 © DiendanLeQuyDon.comĐang suy 7nghĩ? Phát 4bhiện mấy 10người đều enhìn mình. 0 © DiendanLeQuyDon.comGiang Lệ f1Lệ lập d1tức có 7bchút ngượng 1ngùng, ánh cmắt hình enhư là nói: 4có quan hệ agì với ctôi, tìm 20ba con bé 5ấy.

Mấy 61người dời 5dtầm mắt 3từ trên 23người Giang 1Lệ Lệ 4sau đó bắt 88đầu quan 6sát mấy 94người, 04An Tuyết c8Thần thấy 0dLạc Anh 95thẹn thùng, 7cuối cùng a1đem tầm cdmắt định 14trên thân 67con trai mình, 1người phóng eđãng không dkiềm chế fđược, ccương quyết 3bướng bỉnh, 8rốt cuộc 06cũng có fmột phụ 3nữ tới 3khắc chế enó sao? Không 3nghĩ tới 8fthật sự 5ở ngay trước 0mắt. Cho 02rằng cách 61xa nhiều fdnăm, lời bnói đùa 3của trẻ 1con không bdtính toán 52gì hết, 4không nghĩ 6btới, mấy fngày nay 8thế nhưng fxảy ra nhiều 1enhư vậy. aa © DiendanLeQuyDon.comCon trai mình 89thế nhưng 2bắt cóc acon gái nhà 59người ta. b8 © DiendanLeQuyDon.comThật là 7ckỳ cục, 03cùng một 23dạng như f0cha nó.

Phàm 63Niệm Ngự 64ôm Lạc 94Anh không 38nói lời 96nào, chờ a7đợi mấy 2vị phụ 0huynh phát f8biểu. Nhưng 5lời nói 3ra lại khiến 07người sửng 4sốt.

Phàm 0Ngự và 8Lạc Trạch 98nhìn lẫn 8nhau sau đó 3thanh âm 4bén nhọn 38nói: "Chuẩn 3bị kết f2hôn"

Lạc 51Anh sửng f0sốt, Phàm 50Niệm Ngự echỉ hơi d3hơi nhíu 3lông mày, afquét về fcMị Ảnh 0một bên, fMị Ảnh 0ctự thẹn b7cúi đầu, 3dPhàm Niệm 9Ngự ôm dLạc Anh 1nói: "Được"

Lạc 5aAnh hỏng 8mất, trên b3đầu có enhiều quạ e4bay qua, tình 91huống thế 3nào, tại csao đối athoại đơn c8giản tiết 9dkiệm như 09vậy? Không ephải nói cmở đầu 79sẽ phê 8fbình đấu 3bđá ư? Đây falà tình chuống gì? eKết hôn? 05Trời ạ, 0có chút 2mơ hồ.

Chờ 9Lạc Anh 26khôi phục 57như cũ, bcô đã ngồi fở trong ddxe, Lạc 53Anh nhìn 6dvề phía 01trước sau 9đó mở 12trừng hai b1mắt, cuối ecùng mới 2fnhìn Phàm 7Niệm Ngự 14lái xe.

"Tiểu 21Niệm, vừa bfrồi em mộng, fachúng ta 20còn chưa atới nhà e4em, đúng 7chứ?" 8Lạc Anh 2mặt trắng 6asi mà hỏi.

Phàm cNiệm Ngự bdliếc Lạc fAnh một 04cái, sau 9đó gương amặt bất dđắc dĩ 4dcùng cưng echiều nói: 7"Đã 30trở về, 9vừa rồi f9chính là 2dthật."

Lạc 5aAnh chớp fechớp mắt eto nhìn Phàm 7bNiệm Ngự, 9gương mặt 80kinh ngạc.

"Vậy esao anh không ebcó phản 3ứng gì, 6một chữ d‘được’ 38liền xong?"

Phàm ebNiệm Ngự 1fđưa tay 2ara bẹo má 8Lạc Anh 8rồi cười 29nhạt nói.
diiie»ndٿannnl«equ»yd«on

"Em 95cho rằng f2bọn họ căn chay ư, 7không biết fgừng càng cgià càng bbcay à? Mặt 50khác nói 5bmột chuyện 4cho em, từ flúc em bắt 4đầu trở c1lại, chuyện a8đã xảy 8ra giữa 1chúng ta bkhông có 3cmột cái becó thể f4lừa được 2bọn họ."

Phàm e8Niệm Ngự 4nói giống 6như là một 39quả bom fnổ tung 86đầu Lạc eAnh. Đôi 7bmắt Lạc 2Anh trong 0nháy mở 2thật to,  cái acmiệng anh beđào cũng dcó thể 9nhét vào 34một quả f7trứng gà.

Cái 7gì? Biết 84tất cả? 6Hình tượng 7hoàn mỹ ecủa cô, 28trời ạ, 65xong rồi, 9làm thế 9nào? Sau anày còn acó thể 3giả bộ 8dhay không bbđây?

Phàm 2Niệm Ngự dcnhìn vẻ 7bmặt Lạc 34Anh phong 8phú, khóe 4miệng khẽ 0giơ lên, 5nha đầu 2cnày, thật dbiết điều. 5 © DiendanLeQuyDon.comĐoán không bra tại sao fcó thể 4anhiều nét dmặt thế 31này.

Lạc aAnh kéo đầu, 1buồn bực.

Phàm fNiệm Ngự cliếc Lạc 94Anh sau đó 7nói: "Mấy 01ngày gần eđây chúng fta sẽ chuẩn fbị kết 6hôn nhé?"

Lạc 0Anh lập b8tức quay e6sang nhìn e6Phàm Niệm 2Ngự: "Nhanh 5như vậy?"

Phàm 0bNiệm Ngự fekhẽ gật 8đầu: "Không 46nghe thấy 8avừa rồi 7cha em và 1cha anh nói ebư? Chuẩn a9bị kết 37hôn, quân 3lệnh bắt a5chẹt. Cho cnên chúng bta phải fchuẩn bị aekết hôn, 9hơn nữa, 0em không 6sợ anh chạy 37sao? Anh đây 0đã tuyên 7bố kết 63hôn, nhiều 2thiếu nữ 26muốn nhảy 27sông Hoàng 4Hà."

Lạc aAnh nghe Phàm 2Niệm Ngự anói, khóe 6miệng không 8nhịn được 6co quắp: f0"Anh 51có thể 4bảnh chọe 9chút nữa 21không? Còn 8nhảy sông etự vẫn."

Dọc ftheo đường eeđi hai người 6không ngừng eầm ĩ, hôm 7nay không fbiết có 7phải Phàm 9Niệm Ngự 62trúng tà 8không, thế 9dnhưng đối 0bnghịch khắp 8fnơi với 9ccô. Bình 3fthường 0ghét cạo 0elưỡi mình, bhôm nay lại e0mạnh miệng 7ecùng mình. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhất 00định là 23trúng tà.

Ngày d0hôm sau, c4tin tức 2fPhàm thị 8cùng Lạc 16thị kết 6thân được 3truyền đi bkhắp cả fcnước, đây 1blà tin tức 4lớn nhất 7eở Trung 2Quốc. Rất afnhiều ký 9bgiả vây fcquanh cửa b6Lạc thị 3cùng Phàm fthị.

Lạc fAnh cùng 1cPhàm Niệm 5Ngự ngồi 4ở phòng 9elàm việc 7của Phàm 35Niệm Ngự c5nhìn tình 5cảm hò 3hét ầm b9ĩ trên màn bảnh, đầu bnhất thời elớn, thật e6buồn bực 5evì mấy bbậc phụ f9huynh, làm 14sao lại 4anhanh như avậy chứ?

Phàm 71Niệm Ngự 60thở dài c0một tiếng e2sau đó cầm 3điện thoại alên: "Đuổi 63đi, tôi 0sẽ mở 48buổi họp 4báo, trong 7khoảng thời 06gian này 33nếu ai dám 55tự mình b1đăng bất 58cứ tin tức 20gì, nói acho bọn 6họ biết, 2không thể 4ở lại bthành phố 81X."

Phàm c8Niệm Ngự 57cúp điện 0thoại, nhướng ffmày nhìn bmàn ảnh, cthời gian akhông dài, 73nhìn thấy 18thư ký của 3dmình đứng bở chính 0giữa. Rất bcó khí thế cnói: "Các 0vị, thật 9sự ngại e8quá, tin atức là 9dthật, nhưng 96tổng giám 3đốc của echúng tôi 56nói rằng, 4sẽ đích 3thân mở 2fhọp báo, 5cnhưng trong 05khoảng thời agian này 1bnếu ai dám btự mình 8đăng bất 1cứ tin tức 80gì, nói ccho họ biết, c8không thể f8ở lại 78thành phố f5X." Nói a7xong cũng 2nhìn nhiều f1người bàn 65luận xôn 2dxao. Thư 70ký thấy 8thế lại 95mở miệng.

"Các 5người tốt 90nhất nên 5rõ ràng, 77đây là 2tổng bộ aPhàm thị, ecác người fvây ở chỗ 2này, mang 4ftới tổn 0thất gì 55thì các 73người cũng ekhông đền enổi, nếu anhư tiếp etục chặn edở đây, 2etự gánh blấy hậu 30quả." 96Nói xong 4thư ký liền 79sải bước 55rời đi.

Rất 5nhiều ký 2giả không 53biết nói ccái gì, desau đó đều 07rối rít 29quay đầu bfrời đi. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hình 8ephát trên dti vi, tin atức hai 4nhà bọn 4họ kết 8thân, hơn bnữa vào amấy ngày 2gần đây 23sẽ thành dhôn.

Trong cmột căn 9hộ, Lục 9Tâm nâng 4acao bụng 9bự, gương 4mặt xinh 10đẹp đã 7sớm vặn 9vẹo biến 00hình bởi a2vì ghen tỵ 8tức giận, 9trong tay e0cầm chặt 1fcốc nước, 3một đôi 59mắt chăm 91chú nhìn dechằm chằm 89màn hình 5tivi. Sau 48đó hung ahăng đánh 18tới hướng activi.

Choang

"Kết fhôn à, tôi 34sẽ không c0cho các người 7fdễ dàng 4kết hôn 9đâu, Phàm 0Niệm Ngự, canh cứ chờ 6fcoi, tôi 03mà không 3ecó được 4banh, tôi 9ccũng sẽ c9để cho 9anh không e2chiếm được 31người con d3gái mà mình 8ayêu mến, 3để cho fanh nếm 0dthử tư 3vị như etôi. Ha ha acha ha"

Gương 23mặt Lục 2Tâm đã esớm vặn 4vẹo bởi dvì ghen tỵ, 03cười điên 7cuồng không cbngừng, trạng 73thái tinh 8thần đã 63xuất hiện bphân liệt, bmột đêm 3dđó cô ta 6không thành ecông thụ 46thai, cho 3nên đi uống 1rượu giải 9sầu, không 00nghĩ tới dbị một 8đám ăn 5xin **. Khi a7tỉnh lại bcô ta gần bbnhư hỏng e0mất. Nhưng 7csau đó cô 9eta nghĩ đến, 4nếu như a5lần này bcó thể 8fbất ngờ 5mang thai, dchưa chắc easẽ không fphải là dmột chuyện 0ctốt, cho 1cnên cô ta 7cười, cười 0đến điên 2cuồng. Cô b2ta đã bởi 8vì không 97chiếm được etình yêu 69của Phàm 2Niệm Ngự bbmà gần 5như điên 4bcuồng.

Lục 4cTâm nhìn 11nước từ ftừ chảy 77xuống trên 1bmàn ảnh 36ti vi, gương dmặt cười 03đến dữ 77tợn, đỡ 38bụng mình, 41cười hung 69ác. Đứa fbé này chính eclà của 6Phàm Niệm 0dNgự, chính 0là của a4Phàm Niệm 3Ngự.

*****
die»ndٿanl«equuu»yd«ooon

Lạc c7Anh cùng cPhàm Niệm 7bNgự đi d1tới tiệm dáo cưới, bmấy nhà 20thiết kế d7bắt đầu d1đo đạc dtrên người 4Lạc Anh. dd © DiendanLeQuyDon.comĐây là fnhà thiết 9dkế nam, 6cnhưng không 1cđợi anh 18ta cầm thước 8lên đo, 29thanh âm 56hung ác lạnh f5lẽo của aPhàm Niệm 6cNgự đã 6truyền đến.

"36:24:36"

Phàm 7Niệm Ngự 57ngồi ở ctrên ghế 6sa lon nhìn ctờ báo, c8nói vô cùng 16lười biếng.

96điều khuôn bmặt Lạc fAnh đã trắng c0xanh đỏ, 9một đôi 64mắt đẹp f2căm tức a6nhìn người f1đàn ông b2ngồi vô c4cùng lười 1abiếng ở 88trên ghế b2sa lon, hận 3fkhông thể 0bóp chết d4anh, tại 12sao lại 37nói ra, thật fxấu hổ.

Nhà 98thiết kế b1nhìn Lạc 7Anh cuối eccùng liếc 53nhìn Phàm 22Niệm Ngự, 9lúc này 5mới nịnh 2hót.

"Phàm 0atổng, mắt 8thật tốt, 4tuyệt không 0ckém, quả dthật, Lạc 6tiểu thư ađược xưng 5tụng là 40vóc người 24hoàn mỹ."

Phàm b5Niệm Ngự f3hoàn toàn 03bỏ qua lời 3nịnh nọt 9của nhà cthiết kế, eenhưng trả 0flời một e7câu.

"Sờ 7ra"

Lần 9này mặt 4tất cả 8nhân viên clàm việc 9dđều đỏ e2rần, Lạc cAnh càng fthêm mắc ccỡ, hận 17không thể a0chui vào 5bên trong 4kẽ đất, 6Lạc Anh decăm tức 2cnhìn Phàm 96Niệm Ngự, d7sau đó tức egiận rời 7eđi, đi lên 11lầu.

Mấy 8người liếc 05mắt nhìn 01Phàm Niệm 93Ngự, bất 31đắc dĩ, 61không thể 48làm gì khác d3hơn là theo 2sau. Phàm 4Niệm Ngự 9nhìn bóng 7dáng từ 1atừ biến 8mất trên 0clầu, lúc dnày khóe amiệng mới 02từ từ 9nâng lên 0đường dcong. Để 1etờ báo daxuống, tay 7ephải nâng 3cằm hoàn 3mỹ, hạnh 6phúc chính 9là như vậy.

Nơi 2xa, Lục 8Tâm mang 2btheo mũ lưỡi 89trai, nhìn echai người 54bên trong ecửa sổ 3thủy tinh, 6nhìn khóe 5miệng Phàm bNiệm Ngự bcười đầy f5thật lòng, 9bgương mặt b0lập tức 82trắng bệch, 58hai bàn tay fbnắm quyền. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhìn Phàm 4Niệm Ngự 7lười biếng 5eanh tuấn.

"Ngày 15các người 50hạnh phúc bekhông còn 0nhiều, cứ 2chưởng thụ 4đi." c7Nói xong 8cũng đè fthấp cái 7fmũ trên a8đầu xuống b5sau đó biến dbmất trên 21đường 0ccái.

Lạc 89Anh đo xong, dlựa chọn 7bbỏ qua Phàm 15Niệm Ngự 7rồi đẩy 2cửa đi 95ra ngoài. d3 © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm 73Ngự nhìn cLạc Anh 04giở trò 4cáu kỉnh, b6gần đây abanh càng 5ngày càng c8thích trêu 0chọc cô efgái nhỏ 6này rồi. 18 © DiendanLeQuyDon.comTâm tình 3thật tốt, fnghĩ đến 1về sau mỗi 5ngày đều acó thể b4khi dễ cô, d6khóe miệng 4khẽ giơ dalên, nét 84mặt từ 4chối người 27ngoài ngàn 78dặm sớm 7bị tháo 9bỏ rồi.

Hai c7người ở 3trên xe ai 2cũng không 49để ý tới fngười nào, c2Lạc Anh cthỉnh thoảng d7nhìn lén 7fPhàm Niệm 75Ngự, phát f4hiện tâm 7btình của 35anh thật 8là cực cdtốt.

Phàm c6Niệm Ngự cnhìn Lạc fAnh tức 9giận tiếp 64đó mở 7cmiệng dụ aadỗ: "Được 35rồi, đừng 0dtức giận 0nữa, nóng egiận hại 4đến thân d5thể, dễ cgià. Có fđiều thấy cem tức giận 59anh lại 12rất hưởng e9thụ." bCâu nói csau cùng, 9Phàm Niệm f2Ngự thừa 90nhận là 5anh cố ý, 4bởi vì 92biện pháp 9bình thường bftuyệt đối 34không được.
dieee»ndٿanlll«equ»yyyd«on

Lạc 3Anh nhìn dgương mặt 3aanh hưởng 0thụ, giờ e5mới hiểu 7được, 0cô hít thở 4sâu mấy 3hơi thở 30rồi nói: c"Sẽ 0không, em 5sẽ không 23dễ giận, 4Tiểu Niệm, 0kế tiếp 62chúng ta 73đi nơi nào?"

Phàm a7Niệm Ngự enhìn Lạc a5Anh biến 1hóa cực bclớn, môi 9mỏng khẽ b7nâng lên, 5fnói: "Ăn 7cơm, không bbđói bụng 26ư?"

"A, 3fđói bụng." bbLạc Anh 85nói xong 8akhông quên 9sờ sờ 39bụng mình, acái miệng 47anh đào eecong cong.

Phàm f4Niệm Ngự 6nhìn dáng 09vẻ dễ 93thương của ffLạc Anh, b9nhanh chóng 9hôn một 6cái ở bên 05má cô.

Lạc d8Anh nghiêng c2mặt sang cbên nhìn 6Phàm Niệm d9Ngự, khuôn 55mặt nhỏ 1có chút dbửng hồng, 78nhỏ giọng 4nói: "Tiểu 8Niệm, sao 37anh hôn trộm 2em." 0Lạc Anh athẹn thùng.

Phàm bNiệm Ngự 8cliếc nhìn 2Lạc Anh f9thẹn thùng, acbàn tay cầm dtay Lạc 1Anh nói: 4"Tại 3sao là hôn 6trộm, anh 0echính là dban ngày beban mặt, 7quang minh 27chính đại 7hôn vợ 89mình."

Lạc 5dAnh nghe anh 8nói như e7thế, càng 98thêm ngượng d3ngùng, rút 7tay mình aavề, khuôn bcmặt đỏ 3ửng nhìn d8phía ngoài b6cửa sổ.

"Ghét, 12chuyên tâm blái xe của fanh đi, Tiểu 7Niệm, không 87nghĩ tới 40nhanh như 5vậy, còn beba ngày nữa, 0ba ngày sau 7chúng ta 0sẽ phải 50kết hôn, 9thật sự, 1fkhi còn bé fchờ đợi dngày này e4thật là d5lâu. Khi 8còn bé vẫn fluôn hi vọng flàm tân 68nương của 1anh."

Lạc 9bAnh nhìn engoài cửa 8sổ hồi 63tưởng cảnh 7tượng khi 9còn bé, bbnguyện vọng 9lớn nhất 6của cô echính là 05gả cho người 21đàn ông fquỷ mị 5trước mắt, dfhiện tại erốt cuộc 96thực hiện, athật vất 7vả. Khi bcòn bé cô 9chỉ đi 2sau lưng c8anh, ngẫm 9nghĩ một d3chút chơi 49thật tuyệt.

Phàm 7aNiệm Ngự 84nhìn khóe cmiệng Lạc 1fAnh cười b4nhàn nhạt, emôi mỏng dcũng khẽ agiơ lên, 3drốt cuộc, 79lời thề 3bđược thực 31hiện, từ bakhi cô ra 3đời, cả a7đời cô 15đã bị f8mình cho 1dự định, 1hiện tại 6arốt cuộc 7sắp thực 9hiện được.

Hai cangười tới ephòng ăn, 9Lạc Anh 2kinh ngạc, 6akhông có fmột người, fhoa hồng bđầy đất, 5không có 24ánh đèn, 06cái gì cũng 11không có, 60chỉ có aecây nến, 7một cái aabàn, trên bvách tường 14dán đầy 3hình Lạc 1Anh khi còn f9bé đến bbây giờ, 4còn có hình ebọn họ eecùng nhau. 20 © DiendanLeQuyDon.comHai chân 14Lạc Anh 9bgiống như blà bị thi 9triển ma 7pháp, không 5ckiềm hãm 9bđược đi 62tới, mỗi 1một tấm, 88đều là 1khuôn mặt d0cô tươi 5cười, vui dvẻ, không 8vui, khổ 7bsở, khóc 3thầm, bộ 57dáng gì 15đều có, 1Lạc Anh 1nhìn đã aecảm thấy 87mắt rất 6chua, hốc 4mắt ửng f1hồng. Cô 7đi về phía 8bàn dài, d3phía trên 3elà hình 9bcô, bánh e6bích quy fftạc tượng.

"Huhu 57Tiểu Niệm" 2Giọng Lạc 22Anh có chút 01nghẹn ngào, dtay nhỏ 5bé vuốt abmô hình 6bánh bích 0quy thuộc 57về cô, 77nước mắt erớt xuống.

Phàm 92Niệm Ngự d8nhìn Lạc 6Anh đi tới, deôm cô vào 0atrong ngực, ccbàn tay vuốt 9ve mái tóc e4dài của 8cô, thanh 2âm có chút fgấp rút.

"Sao e1vậy? Có ephải em 52không thích a0hay không, 60anh chưa fctừng làm 63chuyện như 9fvậy, cho enên…."

Phàm dNiệm Ngự 70vẫn chưa anói hết 3ađã bị b4ngăn laiij, ebhơn nữa dccòn là cánh 4môi mềm bmại.

Lạc fAnh không eđợi Phàm 95Niệm Ngự 6bnói xong, a1Lạc Anh 3adùng môi f7ngăn lại, 2Phàm Niệm b7Ngự nhìn 3bộ mặt anước mắt dtrước mặt, 1mắt khẽ dchíp, sau 5cđó ôm sát 0dLạc Anh, 04tránh thoát fquyền chủ eđộng, cái 5hôn sâu 0hơn. Hai 5người hôn 3dquên mình, cdcánh môi 4cùng cánh 2môi triền f1miên tạo e3ra thanh âm.
diiie»ndٿaaanl«equuu»yd«onnn

Khuôn 3bmặt Lạc 87Anh từ từ 1trở nên 6đỏ ửng, 4Phàm Niệm 9Ngự từ bdtừ buông decô ra, nhìn dkhuôn mặt d8cô, sau đó 28khơi cằm 4cô lên, 8giờ phút 46này đôi 7amắt dịu 1dàng như 0dnước.

"Lạc feAnh, gả 8cho anh, được 06không?"

Nguồn: truyen8.mobi/t103504-nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di-ngoai-truyen-41.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận