Thường Nguyệt cùng tỷ phu uống rượu, hai chén rượu vào bụng liền choáng luôn.
Nhưng nàng còn muốn uống.
Thường Nguyệt nâng một chén rượu nói: "Em đã nói là nếu anh trị khỏi bệnh cho cha, em liền dập đầu với anh ba cái, cái này... Không thể dập đầu không được, anh phải thu em làm đồ đệ."
Chu Cửu Giới cũng mang theo vài phần men say: "Ha ha, chỉ cần em dập đầu, anh sẽ thu nhận em."
Thường Nguyệt thật sự quỳ xuống, dập đầu lạy đủ ba cái, cuối cùng chóng mặt ngã trên đùi hắn. Chu Cửu Giới vội vàng đỡ nàng dậy: "Em say quá rồi, đừng uống nữa, đi nghỉ đi."
Thường Nguyệt mơ màng nói: "Hôm đó anh uống... Uống nhiều quá, là em tắm cho anh, hôm nay em... Em uống nhiều quá, anh... Anh cũng phải tắm cho em."
Chu Cửu Giới sững sờ, mặc dù hắn không nhớ nổi tình cảnh hôm đó nhưng sáng dậy chỉ thấy mình mặc đồ lót nằm trên giường, vậy thì người tắm rửa cho mình không phải Thường Nguyệt thì còn có thể là ai nữa chứ. Chu Cửu Giới trong lòng suy nghĩ miên man.
"Tỷ phu, anh phải tắm cho em, đi tắm."
Chu Cửu Giới ôm Thường Nguyệt đi vào toilet, trong lòng chấn động: Chu Cửu Giới à Chu Cửu Giới, không phải ngươi lập chí làm một người đàn ông tốt sao, cô ấy là em vợ ngươi đó, chẳng lẽ ngươi muốn có ý nghĩ không an phận với cô ấy sao?
Chu Cửu Giới đột nhiên tỉnh táo, vội vàng ôm Thường Nguyệt đến phòng ngủ của nàng rồi quay người đi, thế nhưng lại bị Thường Nguyệt bắt lấy cánh tay: "Anh đã đáp ứng em đấy, nhận... Nhận em làm đồ đệ, hiện giờ em muốn học."
Chu Cửu Giới đành phải ngồi xuống mép giường hỏi: "Em muốn học cái gì, y học hay là võ công?" Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Thường Nguyệt nhắm mắt lầm bầm: "Đều học."
Chu Cửu Giới nói: "Hay là học võ công trước đi, em là cô bé, biết chút bản lĩnh phòng thân cũng tốt."
Nói xong, Chu Cửu Giới giảng giải cho nàng về trúc cơ của thần công Lục Âm Lục Dương, cái gọi là Trúc Cơ chính là chỉ trụ cột nội công.
Chu Cửu Giới nói: "Trong đạo võ học phân ra nội gia và ngoại gia, ngoại gia luyện gân cốt cường tráng, nội gia luyện khí tức nội lực, muốn luyện nội lực phải chú ý hô hấp, sơ cấp công là hô hấp tự nhiên, trung cấp công phân bụng thức hô hấp cùng nghịch bụng thức hô hấp, cao cấp công phân quy tức cùng thể hấp..."
Chu Cửu Giới đang nói, bỗng nghe thấy Thường Nguyệt hơi thở đều đều, rõ ràng đã ngủ.
Chu Cửu Giới thấy nàng nằm trên giường, mặt ngọc đỏ hồng, môi son hé mở, cổ trắng như ngọc, bộ ngực sữa cao ngất, cực kỳ mê người, không kìm nổi nuốt nước miếng một cái, nếu là trước kia thì hắn đã sớm nổi sắc tâm, thế nhưng hắn giờ đã thay đổi tính tình, tà niệm vừa dâng lên thì linh đài lương tri liền nhắc nhở.
Chu Cửu Giới vừa muốn rời khỏi, đột nhiên, Thường Nguyệt lại níu tay hắn, hai mắt nhắm chặt nhưng vẫn nói: "Tỷ phu, anh đừng đi, đừng đi..."
Chu Cửu Giới rút mấy rút được, tránh cũng chẳng tránh xong, không đành lòng hất nàng ra đành phải ngồi bên giường.
Chu Cửu Giới cũng hơi mệt, sau một lúc liền ghé đầu vào mép giường thiếp đi.
Trong lúc ngủ mơ, Chu Cửu Giới cảm thấy tay mình chạm vào một nơi non mềm trắng nõn, mở mắt ra thì lập tức hô hấp dồn dập, huyết mạch sôi sục. Nguyên lai, Thường Nguyệt đã cởi hết quần áo, chỉ còn mặc một bộ lót ngực màu đen cùng một cái quần lót màu đỏ bạch, mà tay mình thì đang đặt trên đùi nàng.
Chu Cửu Giới kéo ra tay, lại phát hiện mình tay vẫn bị Thường Nguyệt đè lại.
Chu Cửu Giới yết hầu khát khô, ý thức mê ly, không kìm nổi duỗi tay kia ra run rẩy đặt trên ngực nàng.
Thường Nguyệt đột nhiên uốn éo thân thể, thân thể một phen, vây quanh ở Chu Cửu Giới eo, miệng nói như mê: "Tỷ phu, em muốn anh tắm cho em, tắm..."
Ôn hương nhuyễn ngọc đầy cõi lòng, mỹ nhân thổ khí như lan, thiên hạ có nam nhân nào chịu được hấp dẫn như thế?
Chu Cửu Giới liền muốn cởi y phục của mình, đột nhiên đụng phải một vật, chính là một cây châm sức đeo ở cổ.
Cây châm sức này vốn là chi bảo gia truyền nhà họ Chu, Chu Cửu Giới trùng sinh vẫn mang theo, lúc này đụng phải nó không khỏi trong đầu hiện lên sấm sét, lập tức tỉnh táo rồi vội vàng lui ra, đóng kỹ cửa phòng ngủ Thường Nguyệt.
Chu Cửu Giới vừa đi ra ngoài, Thường Nguyệt liền ngồi dậy. Nàng u oán nhìn cửa phòng ngủ than nhẹ một tiếng.
Nguyên lai, thường Nguyệt Thiên có tửu lượng rất tốt, hai chén rượu đế tất nhiên không thể làm nàng say. Nàng vừa rồi cố ý giả say, đơn giản là vì thích tỷ phu.
Thường Nguyệt gần đây nhiều lần nhớ tới Chu Cửu Giới trước kia đối với chính mình tốt đến, lại thấy hắn một thân thần kỳ, trong lòng sùng bái cực điểm, hơn nữa tác dụng của những chiếc đĩa DVD không lành mạnh, dục hỏa trong lòng khó tắt, liền muốn thành chuyện tốt với cùng tỷ phu, không ngờ hắn vào lúc mấu chốt lại thành Liễu Hạ Huệ.
Thường Nguyệt cười khổ lắc đầu, thế nhưng lại càng thêm thích hắn, trong lòng tự nhủ: đây mới thực sự là nam nhân.
Sáng ngày thứ hai, Thường Nguyệt tỉnh lại, cố ý không nói chuyện ngày hôm qua. Chu Cửu Giới tất nhiên cũng không dám nói.
Hai người nhìn nhau im lặng, ánh mắt vừa đụng thì đều vội vàng dời đi.
Bữa sáng là do Chu Cửu Giới làm.
Cả đêm qua, hắn Giới cũng không ngủ được.
Trước mắt hắn thỉnh thoảng lại hiển hiện bóng dáng Thường Nguyệt, mặc dù cuối cùng cũng đã khắc chế dục vọng, không làm ra điều gì hoang đường, thế nhưng trong đầu vẫn luôn có những ý nghĩ không an phận, thậm chí trở lại phòng ngủ cũng đã rất hối hận.
Tóm lại, đêm hôm đó, hắn đã đấu tranh tư tưởng rất kịch liệt, có lúc ý niệm làm người tốt chiếm được thượng phong, có khi, dĩ vãng phong lưu lại chủ đạo trong đầu.
Thường Nguyệt len lén nhìn Chu Cửu Giới, thầm nghĩ: tỷ phu là người đàn ông ưu tú như vậy, nếu tỷ tỷ vô phúc hưởng dụng thì ta nhất định phải chiếm lấy, bệnh viện nhiều mỹ nữ, để lâu chẳng may lại có người thích anh ấy, cô em vợ ta dù sao cũng bén rễ lâu dài, sao có thể nào rơi vào tay kẻ đến sau được?
Nghĩ vậy, Thường Nguyệt âm thầm tính kế hấp dẫn hắn.
Thường Nguyệt nhìn thấy mấy chiếc đĩa ca nhạc trên TV liền có chủ ý.