Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 9.4

Chương 9.4
Hứa Gia Trì đi rồi, không khí giữa Thiệu Mân Quân và Liên iêu lại căng thẳng.

 

“Anh 46đi trước ađi, em còn 4muốn ngồi e2lại một achút.” bfThiệu Mân 9 uân đổi 40ý, thực e a là không b uốn Liên e5 iêu đưa 2 ô về.

Liên d iêu kéo b hế ra ngồi d uống: “Vậy canh ngồi c8 ới em.”

Thiệu 76 ân Quân 7b ừ chối: d2“Em muốn b ên lặng 0 ột mình.”

“Anh 54 ẽ không 5 àm phiền e3 m.” Liên 33 iêu kiên 04 rì.


Thiệu 3 ân Quân b uay mặt dđi, cầm a y nước 2ấm lên 3 ần dần ca ống cạn.

Liên a8 iêu vẫn f5 hông kìm 7được: 9c“Mân Quân, b ảy ra chuyện 59 ì rồi?”

“Chẳng 03 hải anh f ói không 3 àm phiền 20 m à?” Thiệu 80 ân Quân 22 hông vui.
“Xin f ỗi.” Liên aSiêu nói: d0“Nhưng f8anh vẫn 26phải hỏi 1em.”

“Không cliên quan ftới anh.” 2Thiệu Mân 0Quân lạnh 25nhạt. Trên 73đời này 3enam nữ sau 6khi chia tay, 0dđa phần bđều không 9muốn đối 6aphương nhìn 5cthấy mình 4không ổn, bThiệu Mân 2Quân cũng 6không ngoại 1dlệ.

Liên 6Siêu bình 7athản: “Ừ, 1anh không 5aép em.” 6Anh nhẹ 78giọng nói: 9“Vậy anh 12đưa em về f7nhà.”

“Anh 85đi đi.” 80KHóe mắt eThiệu Mân 7Quân nhức 6nhối vô 86cùng, nhưng bcô không bmuốn lại 0rơi nước 02mắt trước cmặt Liên a2Siêu.
Liên 8fSiêu đang 4định nói 86thì điện 19thoại của 61tm bỗng 70đổ chuông.
amáy bàn fở nhà, bdThiệu Mân 4Quân nghe: 08“Tôi về 6ngay”, cô 14vôi vã cúp 0máy.
Liên 34Siêu lại 2nói: “Anh 6đưa về.” c6Bộ dạng 9aThiệu Mân b2Quân bây 5giờ anh 4thực sự 7không yên 7tâm để ecô về một 4cmình.

Thiệu 3Mân Quân a8không từ achối nữa, 5gật đầu. a © DiendanLeQuyDon.comLúc nãy 4bảo mẫu 1gọi tới 9bnói Đông c9Đông lại 7bsốt cao, 9chảy máu 78mũi, bây 8giờ điều bkhiến cô fbận lòng 7aduy nhất 7là Đông 9cĐông, những eviệc khác 0amặc kệ.

Liên 90Siêu đoán 6etrong nhà 6Mân Quân e0có chuyện, d6nên lái 4xe rất nhanh.

Thiệu 9Mân Quân 1cuống quýt, 1Đông Đông 97cứ đột 6nhiên chảy 1máu mũi 3evà sốt cfcao, tuy cô 5không hiểu 65y thuật 1nhưng cũng 9lờ mờ dnhận ra 0dcó gì đó. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô kể vắn btắt bệnh 4dtình của 92Đông Đông dcho Liên 13Siêu nghe, abhàng lông 1mày của canh nhíu d2lại: “Em dnói lần 9trước sau akhi chúng eta gặp nhau bở bệnh 4viện, Đông 9Đông vẫn 6sốt cao 0không ngừng?”

“Đúng cạ.” Thiệu 59Mân Quân 2nghĩ kĩ: b6“Dường anhư cứ 04hai tuần 8lại sốt, 8thỉnh thoảng 8còn chảy b0máu mũi, d5tình trạng 1này hình d8như xảy 0ra càng ngày 7càng dày, fLiên Siêu”, 1btm bỗng 2nắm chặt adtay anh: “Đông 4Đông nó…”
“Em ađừng cuống, avề nhà 0brồi chúng 6ta sẽ đưa 7 Đông Đông ađi bệnh 3viện.” 5bLiên Siêu 7ngập ngừng: 05“Anh cảm 7thấy bắt a6buộc phải 4cxét nghiệm 2dtoàn diện.”

Thiệu 5Mân Quân 7frun lên: 7“Ý anh f7là?”

“Bây d8giờ chưa bfnói được, 6fmọi thứ fđợi có b3báo cáo 4exét nghiệm brồi tính.” 7Vẻ mặt b7Liên Siêu 3nặng nề, 7anh hi vọng 1dmình chỉ 6lo bò trắng 9răng.

Từ 9phòng trà cfvề nhà, c2rồi từ a4nhà đến 4bệnh viện, 8bThiệu Mân 4Quân luôn 6ở trong 5dtình trạng 3cực kì 5ccăng thẳng 57và cuống d2quýt. Liên aSiêu dùng 2quan hệ friêng, tìm 9được mấy ađồng nghiệp dđến giúp 9bĐông Đông 48xét nghiệm 50sức khỏe.

Thiệu e8Mân Quân 6đứng ngồi 1không yên, 6dkhông ngưng dfđi qua đi 08lại trên ehành lang.
Liên eSiêu chỉ dcó thể c1khuyên cô: 2“Có lẽ f0tình trạng 9không nặng canhư vậy, cem ngồi exuống đã, cđược không?”

Thiệu 8aMân Quân 2lắc đầu, 0cô bỗng 05nhìn Liên 6Siêu: “Anh d2nói em biết, akhả năng aaxấu nhất alà gì?”

Liên eSiêu là 8fbác sĩ, 5trước khi 1xét nghiệm 6có, anh không 47dễ dàng a9kết luận aađiều gì, 7nên nhíu bmày: “Anh 5akhông biết.”
“Nói 0em nghe.” 05Thiệu Mân ffQuân van 61nài.
Liên eSiêu ngập 85ngừng rồi 4thôi.
Thiệu ceMân Quân flại van ecxin.
“Bệnh abạch cầu.” bcLiên Siêu b4khẽ thốt 1ara mấy chữ.

Như 2csấm dội dtrên đầu, 8Thiệu Mân 1dQuân suýt 5không đứng d5vững. trong 1cơn choáng 64váng, cô 24cảm thấy ehình như 11mình ngã dvào một fdvòng tay 72ai đó. “Mân 4aQuân Mân 1Quân.” fCó người 3dịu dàng e3gọi cô. b © DiendanLeQuyDon.comCòn cô thì 3ngay cả bfsức để dbnhìn rõ 71anh cũng fkhông có. d5 © DiendanLeQuyDon.comMãi sau cô 1mới hoàn 33hồn, phát 0ahiện ra 7Liên Siêu dđang ôm 11chặt mình, 0bôm rất dchặt, như c6sợ cô sẽ a3đột nhiên 72ngã nhào.

95khao khát dhơi ấm c0quen thuộc a8trong vòng dtay  anh, 99nhớ nhung adsự ấm 1áp trong 7đôi mắt 95anh, nhưng 60cô không c6thể. Thiệu 22Mân Quân 89ra sức đẩy beanh, cười 2egượng: d4“Em không 7sao, anh buông cdem ra đi.”
Liên fdSiêu làm 60sao không c7nhung nhớ ffđối môi 7mềm mại 43và đôi 2btay dịu 1dàng đó, anhưng anh 51không có ftư cách. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh quyến 2aluyến buông cThiệu Mân 17Quân ra, 2ho khẽ để cche giấu 69nỗi lòng.
9có Liên d7Siêu nên fcác báo acáo xét 21nghiệm ra 4rất nhanh.

Chuyện 9eThiệu Mân 3Quân lo lắng 61nhất vẫn ddxảy ra, c0cô dựa avào lưng 53ghế từ bctừ trượt daxuống, trong 5đầu như 2etrống rỗng 83trong tích fdtắc.

Liên dSiêu không edám ôm cô, a5chỉ có 4dthể giữ 6lấy vai e0cô để ecô ngồi 3bvững: “Mân 66Quân, em dbình tĩnh cmột chút, 8fchuyện này 5chưa tới amức không eethể không 48chế.”

“Chỉ 44tại em không 28tốt, em 0nên  nghĩ btới sớm ehơn.” Thiệu 8Mân Quân cnức nở.

“Không 30phải lỗi 32của em, fbcó ai nghĩ e0rằng sẽ 39xảy ra chuyện 05này.” Liên 4Siêu giữ echặt đôi ccvai gầy 1fyếu của ecô, xót dexa vô cùng.
Thiệu fMân Quân 2nước mắt 3elưng tròng, e5phải cố 5gắng hết bsức mới 1bkhông để 5nước mắt 9rơi ra. Cô d0túm chặt 2ctay Liên eeSiêu không 2bbuông như c1vớ được 1ngọn cỏ ecứu mạng: e9“Em phải clàm sao đây?”
Liên 91Siêu rất 8quả quyết: e“Nhập 4viện ngay, 7càng nhanh dcàng tốt.”
“Rồi dsau đó?”
“Để 54em và chồng, 2cả bố f9mẹ hai bên 02đến bệnh dviện nhanh d2nhất để 64xét nghiệm f2máu, xem 6có hợp 4nhóm máu 6không, nếu eengười thân 5mà thích fhợp thì d3tốt quá.”

Sắc 2fmặt Thiệu 3Mân Quân 9trắng bệch: 1“Nếu tất c8cả đều d3không hợp?”

Liên 4Siêu trầm 52giọng: “Thế 45thì bên 40bệnh viện 54sẽ liên e1hệ với e6ngân hàng cbtủy mong a3rằng có 30thể tìm 10thấy tủy bdthích hợp c3để tiến dhàng phẫu dthuật ghép ctủy.”

Thiệu 8cMân Quân 9cắn mạnh 9môi: “Có fchuyện này 3có thể 3anh không 0biết, Đông efĐông không e4phải con 99ruột của 2em và Thiên 36Ba, nên bọn 9em không 5có hi vọng 38gì lớn 0fđâu.”
Liên 3aSiêu vô c4cùng bàng 8fhoàng, anh 4không bao egiờ ngờ adrằng Đông 1eĐông không 2phải do 49Thiệu Mân 8Quân sinh a7ra, trong 7lúc sững 6sờ, anh dkhông biết ebphải nói 0dgì.

“Nhưng 65em vẫn muốn 0thử xem, 3em sẽ không fbỏ qua bất aakì cơ hội efnào để f3cứu Đông eĐông.”
Liên 9cSiêu lặng 83lẽ gật cđầu, cho a5dù anh biết fkhả năng 0rất thấp: 8“Thế này, 0aanh làm thủ ftục nhập cviện cho 48Đông Đông, 2em về nhà flấy ít 1quần áo ccho nó thay fevà đồ 9dùng thường 3ngày nhé.”

Thiệu bMân Quân 50do dự: “Thế 4fthì…làm 42phiền anh 4quá.”

Liên cSiêu cực e2kì bực 4fbội, anh fkhông ngờ eThiệu Mân 55Quân vẫn 3axa cách với canh như vậy. ad © DiendanLeQuyDon.comIm lặng ehồi lâu banh mới 5nói: “Không e8cần khách 6sáo.”

Thiệu 65Mân Quân 5rất bối drối, nên fmặc kệ actâm trạng 1của Liên 34Siêu. Cô abvẫy một echiếc taxi 24về nhà, 85thu xếp d8một số 76đồ dùng 9đơn giản 04rồi vội 1vã quay lại, c4ở bên Đông 93Đông.
Liên 56Siêu hôm ađó tan ca adtừ lâu, cnhưng chủ 72động ở 2lại. Anh 12đứng ngoài bphòng bệnh dathấy dáng 3vẻ mệt cmỏi và b6gương mặt 76buồn bã 5của Thiệu 4Mân Quân, 2rất xót 5axa nhưng banh không b5thể làm dgì.
9aTịnh buổi fsáng đến 71bệnh viện d2thay quần 8báo xong, 37gặp ngay 66Liên Siêu 1ftừ phòng 4nghỉ đi 9ra, cô tò dmò hỏi: 65“Bác sĩ 4Liên, em 31nhớ tối 7qua anh không 32phải trực cca đêm mà, fflà anh quá bcần mẫn 2hay là bị 77gọi quay 5lại thế 4ạ?”

Gương cbmặt Liên bSiêu không 90thấy nụ 48cười: “Tiểu 63Dư, em đến 3bđúng lúc bdquá, anh 75có chuyện e2muốn nói.”

84Tịnh không 69biết xảy fra chuyện 3gì, nhưng abthấy sắc 4mặt nghiêm 4trọng của cLiên Siêu 0thì cũng 59không dám ehỏi nhiều, 0egật đầu: 50“Vâng.”

Liên 9bSiêu cũng 1không vòng 26vo, hỏi 1athẳng: “Chiều 90qua anh tan 74ca rồi, fngười đàn a4ông dợi e7em ở quán b9café Bạn bCũ là ai?”
cTịnh ngờ afngười, fdnhất thời a4không phản d1ứng kịp.
Liên dfSiêu không dbtruy hỏi, dlặng lẽ 58chờ cô bctrả lời.

eeTịnh miễn 0bcưỡng cười: 6c“Anh đừng 1fhiểu lầm, aem và anh 2ấy không decó gì cả.”

“Tiểu 5aDư, có thể 2eem sẽ nghĩ 8anh lo chuyện 8dbao đồng…”

3aTịnh cắt 2ngang: “Không c8đâu ạ.”

Liên 9aSiêu ngước balên, chạm 47vào ánh 2mắt cô, 92trong đó d2rõ ràng bcó một 26vẻ lo âu 3và bất 2elực. Anh 8anói gọn: 7b“Anh chỉ 4dlà người aengoài, cũng 4nhận ra 5cậu ta thích 33em.” Liên 1Siêu thấy e1cô không f3nói, lại 7tiếp: “Anh 6tuyệt đối b3không nghi 5ngờ em, 9cchỉ có b6điều lúc aem không 62có ý đó, 9fnhưng người abkhác không 37nghĩ vậy.”
aTịnh luôn 2biết Trình 4Lãng chưa 40từng bỏ 5cuộc, cô c1cũng không 8hề cho anh ecơ hội, 2bthực ra edchuyện hôm 2qua có nguyên 6nhân của 4cnó, nhưng 8cô không 1biết phải 9egiải thích cbvới Liên 6Siêu thế banào.
“Cậu 31ta có biết 9em kết hôn 06chưa?”
cTịnh gật fdđầu: “Bác 24sĩ Liên, 4chuyện anh 9ấy thích 1em em không 6thể kiểm csoát. Em 2biết rõ 5emình  đang 5clàm gì, 61em sẽ không 2làm chuyện 6có lỗi d5với Gia dTrì.”

Liên bSiêu yên 1ftâm, anh achỉ lo Dư dfTịnh trẻ d4tuổi, không fcchịu được 6fcám dỗ. f © DiendanLeQuyDon.comNói đến c7Hứa Gia 1Trì, anh 4dthuận miệng cchỏi: “Hôm bqua Gia Trì 7về nhà 1có suôn 9sẻ không? 5Đến nhà 8chắc cũng 4ekhá muộn crồi nhỉ?”
“Vâng, 5bvề đến fnhà khoảng a6mười một 69giờ hơn.” 20Dư Tịnh 1lạ lùng: 4“Bác sĩ cLiên, sao 1anh biết?”
Liên dSiêu nhướng dmày: “Gia ccTrì không c9kể em nghe c3à? Tối b5qua bọn 7anh có gặp 3nhau.”
f0Tịnh nhíu 1mày: “Gặp bở đâu 77ạ?”

“Một d4phòng trà 5do bạn học f0cũ của 4banh mở.” fLiên Siêu 4ngạc nhiên b8không kém 7bDư Tịnh 28có phải bchuyện to b8tát gì đâu a7mà tại 0esao Hứa 5dGia Trì lại d1giấu cô.

a6Tịnh nhíu bemày chặt ahơn, Hứa 6Gia Trì nói 3dvới cô alà làm thêm 15giờ, kết 7quả lại 4đi phòng dtrà. “Còn 72có ai ạ?” 36Cô hỏi.

“Còn 51có Mân Quân.” dXem ra Dư eTịnh không 6hề biết 3egì, Liên 8dSiêu càng 23thấy kì bfquặc.
“Chị 2Mân Quân?” 6Dư Tịnh 40không nghĩ 7ra, nếu 2ở cùng dThiệu Mân 31Quân thì 9càng không 7cần giấu, 50lẽ nào f5cô còn hiểu 6lầm họ 8bsao.

Liên 4Siêu nhận 45ra hình như 5cmình đã 2fvô ý thọc dgậy bánh 7xe, vội 7vàng cứu dnguy: “Đó 47là phòng b6trà rất 27đàng hoàng, c5em đừng 1nghĩ lung ftung.”
dTịnh lắc 3fđầu: “Em b5không có.” 9Vấn đề fkhông phải 4là Hứa 69Gia Trì đã 4đi đâu, 8amà tại 5sao anh lại cgiấu cô.
Liên 2Siêu cũng 7hoang mang, 3Hứa Gia 0cTrì vốn 7đứng đắn 2đàng hoàng, 0đối với 3Dư Tịnh e7cũng một b3lòng chân 0thành, làm cavậy hoàn 54toàn không 4giống phong 0acách của 0fcậu ấy.

faTịnh suy 5nghĩ: “Bác 04sĩ Liên, 73chuyện hôm 4qua anh có 34thể kể a3rõ cho em bnghe được 51không?”

Liên 3Siêu đấu ftranh tư 1tưởng, 8tuy anh không c0biết đó dlà chuyện 1gì, cũng edkhông muốn 4tạo mối 1mâu thuẫn 5dcho cô và fHứa Gia bTrì: “Em 70cứ về ahỏi Gia 7Trì đi.”

3Tịnh cắn emôi: “Vâng.”

Liên 5Siêu cũng 5rất muốn 02tìm hiểu ftừ Hứa a2Gia Trì nguyên 6do vì sao 4Thiệu Mân 83Quân lại 7auống say, cdnhưng nếu cMân Quân e0đã không 4fmuốn anh c2biết thì banh không 54hỏi. “Đúng 10rồi, Đông e8Đông nhập 33viện rồi, 21lát nữa aem đến 17thăm nó 63nhé.”

35Tịnh chỉ 35nghĩ trẻ 26con yếu 7ớt, hoặc 0phụ huynh 53căng thẳng 7quá mới 71cho nó nhập 36viện quan efsát vài 1ngày, không 5fhề nghĩ 7cgì khác, 78lại thêm 6csuốt ngày 3bận rộn, 5và còn chuyện d7của Hứa 3Gia Trì luôn 00vướng mắc atrong lòng, c3đến khi 29cô nhớ dfra thì đã atan ca về 1nhà rồi. 07 © DiendanLeQuyDon.comCô định fmua chút 1thức ăn 1vặt mà bĐông Đông cthích, ngày dmai sẽ đi 4fthăm nó.


Hứa 46Gia Trì vào 82nhà, thay 6giày ở ebậc thềm, 7cảm nhận cbmột ánh d4mắt đeo 8bám anh dữ 25dội. Anh 0ngước lên, 2Dư Tịnh 7dđang nhìn 88anh bằng 9ánh mắt 1fkì quái. 97 © DiendanLeQuyDon.com“Gì thế?” dbAnh cười: eb“Nhìn anh 2làm nổi 25cả da gà.”
“Không 9làm chuyện f3xấu thì 5anh sợ gì?” 3bGiọng Dư 1Tịnh trầm 7trầm.

“Anh clàm chuyện agì xấu 39chứ?” dVì chột 8dạ nên 0giọng Hứa 0Gia Trì cũng 18có vẻ lúng 2túng.
daTịnh trừng emắt: “Trong 0lòng anh dbiết rõ.” cCô thì chưa 6atừng nghĩ 65rằng Hứa 0Gia Trì sẽ ablàm chuyện 4có lỗi 3với mình, 79chỉ đơn 5thuần là ebực dọc fvì bị lừa 38dối. Cho 5dù chuyện 5gì cũng 4acó thể dathương lượng 2bàn bạc, 4cô có phải bngười vô f8lí đâu.

Ánh 3mắt Hứa fGia Trì lóe 48lên, phát 8ra tiếng 7thở dài c4khe khẽ.
56Tịnh nhìn c3anh không echớp.

“Em 7biết cả e3rồi mà?” dHứa Gia cTrì hỏi. df © DiendanLeQuyDon.comQuả nhiên, 09giấy không d2gói được elửa, anh 6bvẫn phải 6fđối mặt.

a2Tịnh không c6nói đúng f7cũng chẳng 44nói không, 3ánh mắt 5dchỉ cố 8chấp, ép aanh phải anhìn thẳng 1ccô.
Hứa 6Gia Trì tối e5qua trằn btrọc mãi 5ekhông ngủ 3được, 88thầm quyết 1định sáng 0nay đến 0bcông ty sẽ 92đưa đơn 91thôi việc 2cho Lữ Thiên bBa, nhưng 7anh ta không 0đến công aty, hơn nữa 5ehạng mục ccủa anh bđang làm efchưa xong, 8cvốn có eaquan niệm 01làm gì phải e1ra đầu 64ra cuối, aanh vẫn dnghiêm túc 40làm việc. e7 © DiendanLeQuyDon.comĐối với 1tình trạng e3cả sếp 2tổng và bdtrưởng fphòng tài dvụ không 0ở công 7ty, những cđồng nghiệp dakhác đều 7đã quen. 6 © DiendanLeQuyDon.comHứa Gia 34Trì bi quan 3nghĩ, thực 4ra Lữ Thiên 6aBa đã có 6dự mưu a0từ lâu, 8ftại sao 8anh không 19nhìn thấu e8anh ta sớm ehơn. Anh bbỗng nắm 7tay Dư Tịnh: 80“Anh có 0lỗi với a3Thiệu Mân fQuân.”

fTịnh bình b3thản nói: 6d“Em nghe 0đây.”

Hứa eGia Trì tâm 99trạng rất dtệ, nói bnăng rời 49rạc, Dư 8fTịnh nghe 2dcó phần f6vất vả, 0nhưng cuối f9cùng đã bhiểu hết. 8d © DiendanLeQuyDon.comCô nối dgiận: “Hứa 7cGia Trì! 00Anh đã hứa 6những gì?”

“Tiểu 15Tịnh, em bđừng kích 5bđộng, anh abiết mình fkhông đúng, d6em từ từ b4nghe anh nói 50đã.”
“Anh 7nói đi.” 7Dư Tịnh 95tức đến 87giậm chân.

“Lúc 1ban đầu 0em nghi ngờ 4cLữ Thiên 4eBa va Thư 90Nhã, anh 0thực sự 9không tin.” bAnh nắm c0chặt vai 1eDư Tịnh, 7ổn định clại tâm 2trạng kích 3động của 8cô: “Về c4sau anh phát 0hiện ra c8bí mật 0của họ, 5Thiên Ba 0đòi anh 96giữ bí 70mật, anh bta hứa hẹn ccsẽ chia etay Thư Nhã, ffcòn nói 29không muốn c4làm tổn 4thương Mân 0Quân.”

e2Tịnh giận c1dữ: “Anh 9fta đã làm 87tổn thương 9chị Mân 2Quân rồi.”

“Anh 41nghĩ Mân eQuân và 26Thiên Ba b2chẳng phải 0không có etình cảm, 2ahơn nữa 77anh ta nhận fflời sẽ 4bcắt đứt ehoàn toàn 3với Thư 31Nhã, nên acanh mới cccho anh ta 1một cơ d1hội….”

“Hứa 3Gia Trì!” 3aDư Tịnh 8xúc động a4cắt ngang: 70“Anh không 5fcó quyền elàm chủ 82thay chị 0aMân Quân, 38có tha thứ b4cho anh ta 0hay không 1thì chị 0Mân Quân 7tự quyết dđịnh.”

“Là dflỗi của eanh.” Hứa d6Gia Trì cũng 6hối hận ebvô cùng: 26“Là anh 12đã nghĩ dLữ Thiên c3Ba quá đơn bagiản.”
“Lữ bThiên Ba 3đúng là 2tên khốn dnanj1” Dư 1cTịnh căm f0hận.
Hứa 1dGia Trì thở 8ara: “Phải”. d4 © DiendanLeQuyDon.comCho dù Lữ a1Thiên Ba 95từng giúp 9anh, hai người 94họ cũng alà bạn 8dtốt trong 3cuộc sống, felà bạn blàm ăn trong 1ecông việc 4nhưng trong 3chuyện này bcthì Lữ aThiên Ba 6không đáng 0được tha b0thứ.

“Sau 7đó thì 0sao, hôm 5qua lại 2xảy ra chuyện cgì?”

“Thiệu fMân Quân eftới công 3ty tìm Thiên ecBa, nói tối ahôm trước 8anh ta không 8về nhà, 35anh có dự d7cảm là 0anh ta đang 7ở cùng 67Thư Nhã, 0anên cùng fMân Quân 59tới nhà e6Thư Nhã.”
2fmắt Dư 1Tịnh giật 36giật: “Bắt f6quả tang 8à?”

“Gần 18như thế.” 5Hứa Gia 80Trì cười 4khổ: “Dù casao Thiệu dMân Quân ecũng trông 0thấy rồi.”
6Tịnh không 3dám tưởng b7tượng khi 8Thiệu Mân 0Quân tận fmắt trông 38thấy cảnh e7đó, trong 6lòng sẽ 3có cảm 0giác gì. 7 © DiendanLeQuyDon.comNgười chồng 7tin tưởng 60nhất, người 6bạn thân 3bthiết nhất, 71dưới hai eđòn đả bkích đó, 37e rằng trái 4tim đã gần dnhư tan vỡ. 6d © DiendanLeQuyDon.comCô ra sức ađấm vào fngực Hứa 6Gia Trì: 9“Sao anh 55có thể 3đưa chị b7mân Quân 0đến đó? fNếu anh 32đã giấu 2chị ấy 25chẳng thà 5cgiấu tới 2cùng. Tại e6sao anh còn c9để chị 3ấy trông 53thấy cảnh bđó, sao 7bchị ấy 31chịu đựng 2nổi!” bCô kích c4động vô acùng, nắm deđấm thụi cdmạnh vào 6angực Hứa 6bGia Trì.

Sức 7cô không 47nhỏ, Hứa 3Gia Trì đau e4quá, nhưng 2fvẫn cố bbchịu đựng. a © DiendanLeQuyDon.comanh biết a3trong lòng 78Dư Tịnh, d7vị trí 0của Thiệu f3Mân Quân 9không hề fdthấp hơn bfDư Khiết, cthậm chí ccô còn xem 7Thiệu Mân 5eQuân như dchính chị eruột của 6mình. Chị egặp chuyện 7như vậy, 5kẻ làm 8em sao không 3nổi giận. 3c © DiendanLeQuyDon.comHuống hồ eanh thực 79sự không 0thoát khỏi bdính líu, 3anh cam tâm 13chịu phát, 4chỉ mong 63Dư Tịnh exả giận 2axong sẽ 0thấy thoải 0mái hơn.

Không d2biết bao edlâu sau, aHứa Gia 88Trì gọi f6khẽ: “Tiểu e8Tịnh…”
ecTịnh vẫn 6còn tức, 41bực bội dhỏi: “Cái 8gì?”
“Không 05sao…em tiếp 6tục…” 0ctrong những 47từ cuối ccùng gần 3như biến cmất, có a4chút bất 1lực, nhiều 46hơn là buồn 5bã, và cả fdnỗi đau f2chua chát.
b2Tịnh cũng fđau tay rồi, 77nhưng vẫn c7chưa hả dgiận. Cô 59trừng mắt 7anhìn Hứa dGia Trì, 3fxách túi dlên định 58đi.
Hứa faGia Trì sợ dhãi, ôm fchặt lấy 6Dư Tịnh: b“Không 7ccho đi.”

“Buông c9ra.” Dư 0Tịnh bất c2mãn nói.

“Lúc fkết hôn 95em đã nhận flời anh, c6có thể 9cãi nhau bnhưng tuyệt ađối không 0bchiến tranh a9lạnh, cãi 64xong bắt dbuộc phải 90làm hòa 4bngay trong 9ngày, quan cdtrọng nhất 38là không 7được ra 9khỏi nhà.” aHứa Gia 1eTrì ôm cô, 4nói vẻ 5đáng thương: c“Em không 5được nuốt 9lời.”

“Anh ftưởng em ađi đâu 7vậy hả?” c9Dư Tịnh c2dở khóc bdở cười.

“Chẳng 00phải em dmuốn về 20nhà mẹ b5à?” Hứa e9Gia Trì chớp 9chớp mắt, c2tỏ ra ngây 3thơ.
cTịnh bại 9trận hoàn 65toàn: “Em 5dcó nói là 5cem về nhà 93mẹ hả?” 81Cô lườm 7anh: “ANh atưởng về d4nhà mẹ fthì em không 0bmất mặt efhay sao?”
“Vậy 2em đi đâu?” 2Hứa Gia fTrì nắm btay cô không 9abuông.
“Em bđến bệnh 75viện thăm 94chị Mân e8Quân.”
“Bệnh 78viện.” 23Hứa Gia 3Trì ngệch 2ra: “Mân 7Quân nhập 3viện rồi fcà?”

cdTịnh nói: 2“Là Đông 3Đông, bác bsĩ Liên 6ban sáng bcó  nói 4với em.”

Hứa 6Gia Trì thẩn 7thờ thở 6dài, họa 6vô đơn fchí, Lữ 05Thiên Ba 7và Thư Nhã 6đã khiến 02Thiệu Mân 9Quân tổn 01thương, ebây giờ a2Đông Đông cflại bệnh, 0ftâm lực achị ấy a7chắc đã bbkiệt quệ. 35 © DiendanLeQuyDon.comAnh cẩm fchìa khóa 72lên xe: “Anh 76đi cùng f2em.”

b0Tịnh nhếch 7môi: “Đừng 0etưởng làm 49vậy em sẽ btha lỗi 9bcho anh”.

“Phải 9phải phải, 51ah chỉ hi 7vọng giúp bđược Mân 72Quân.”

“Đi c8thôi.” 30Dư Tịnh b0khẽ hít 1emột hơi.
Họ 2dđến siêu 9dthị mua fmột đống 6đồ, trong 8đó có bánh eOreo và vài 7món ăn vặt femà Đông 0dĐông thích bnhất, còn 2chuẩn bị 5sẵn đồ 06ăn cho Thiệu cMân Quân.

cfTịnh tìm 81một vòng 5trong khu d1bệnh khoa 58nội mà e8không thấy fThiệu Mân a3Quân và 9Đông Đông 4đâu, cô a5thắc mắc: 9e“Lẽ nào 07đã ra viện?”

“Em 6fgọi điện e9cho Mân Quân bhỏi thử 69đi.”

“Không ađược, ccchị ấy 0sợ nhất aclàm phiền 71người khác, 1chắc chắn d5sẽ không 4cho chúng dta đi.” 6Dư Tịnh 1sực nhớ: f“Em hỏi bbác sĩ Liên flà biết 9ngay.”
Sau 08khi nghe máy, 9bác sĩ Liên b1im lặng 2một lúc 85mới nói: bd“KHoa Huyết fdịch.”
8dTịnh mở 5to mắt, ccố gắng 49hô hấp 7ổn định: 5“KHoa Huyết 7fdịch?” dfCô gần 6như tưởng 6mình nghe 0nhầm.
“Phải”.
Không aecần anh 3giải thích, 2Dư Tịnh 8cũng có 41thể đoán 46bệnh tình 12của Đông cĐông không 63mấy lạc cquan, cô ddkhẽ nói: 6“Sao lại 96như vậy.”
“Em ctới đó 8đi, anh bận bxong việc fsẽ tới 61sau.” Tâm 19trạng Liên 70Siêu nặng 7nề, anh avẫn đang d8liên lạc 7với bạn 84bè ở HỌc 8viện Y trước dkia, mong 49họ có thể 1giúp đỡ.
aTịnh cúp 2máy, sắc 33mặt rất 07tệ.

Hứa 1fGia Trì không 9hiểu vấn 7dề y học, 4cũng không brõ vào khoa aHuyết dịch fcó nghĩa 56là gì, nghe 03Dư Tịnh dgiải thích 2xong, vẻ dmặt anh 1căng cứng, 2tỏ vẻ 2khó tin.

5dTịnh rất beđau khổ, b1tại sao 09tai nạn ddcứ xảy eara dồn dập bcvới người bphụ nữ 3hiền lành bđó. Thiệu fMân Quân 79đã sống ebđủ vất dvả rồi, 4ông trời 5còn không 88buông tha.

Hứa 6Gia Trì nắm a3tay cô: “Tiểu cTịnh, lát 70nữa gặp 6Mân Quân 31em đừng dnhư thế, 7cô ấy sẽ dcàng đau 5lòng.”
2Tịnh gật 1đầu rất 1nhẹ.

Lúc 0đẩy cửa 19phòng ra, 4Thiệu Mân 02Quân đang 05ngồi kể e2chuyện cổ f6tích cho 8Đông Đông d8nghe. Giọng b9cô rất 55dịu dàng, 2Đông Đông 77nghe vô cùng dahứng thú. 4 © DiendanLeQuyDon.comThấy Dư 6aTịnh nói 0vui mừng ecnhảy cẫng blên: “Dì 6Tiểu Tịnh.”
eTịnh nén 87nhịn nước 3bmắt đang bchực rơi fxuống, cô 8ôm chầm elấy Đông 0Đông: “Ngoan, 3dì Tiểu 9bTịnh mang 4ađồ ăn 5ngon đến 72cho con đây.”
Hứa eGia Trì vội clấy từng 0bmón ra, đặt 1trước  mắt 1fĐông Đông.
“Hai 15đứa tới 49rồi à.” 49Thiệu Mân eQuân nói ddgọn: “Hết 31nước rồi, 57chị gọt 8lê cho hai dngười nhé.”
fTịnh vội dfgiữ tay 14chị lại: 3“Đừng 84vội, bọn 67em không 5khát.”
Trạng 9thái tinh bfthần của 6Đông Đông 9khá tốt denhưng nó c1chơi một 36mình được 68một lúc 5thì bỗng 17hỏi: “Mẹ b2ơi, khi nào bfcon ra viện, fban con đang 6echờ con 4đi chơi 3cùng.”
Nước 3cmắt bỗng 23trào ra không 3báo trước, f8lặng lẽ 7frơi xuống, 7Thiệu Mân 47Quân vội 41quay đi lau fanước mắt, 2nhưng lệ 05quá nhiều, a1làm sao lau eekhô.
b1Tịnh xoa 3đầu Đông 3Đông, nói: a5“Chỉ cần 0Đông Đông 26ngoan, trị 05hết bệnh, fbrồi sẽ 0về nhà 11nhanh thôi ddmà.”
“Thật akhông ạ?” d2Đông Đông 5echớp đôi 5emắt to đen 9láy.

“Ừ, fdì TIểu bTịnh có 6lừa con a3bao giờ aađâu?”
Đông 8Đông lại b6trở nên ebvui vẻ.

cdTịnh kéo 5Thiệu Mân 0cQuân sang ebên: “Chị cMân Quân, fchị đừng fequá lo lắng, 8bệnh của e2Đông Đông bphát hiện f1sớm, nhất 06định sẽ 7fcứu được.”

Thiệu 3Mân Quân 22ủ rũ buồn 5abã, mấy chôm không abgặp mà 1đuôi mắt 0chị đã 4hằn rõ 93nếp nhăn d0nho nhỏ: 52“Mong là 62vậy.” 7Chị sụt csịt: “Nếu 1cđược, 4chị nguyện dđổi bằng fcuộc sống 3của mình.”
cTịnh không a2thể nào aan ủi chị, bvì bất 81kì lời anói nào atrong lúc 6bnày cũng 55chỉ là 8bất lực, 3vô ích, 1cô chỉ 1có thể 4nói: “Chị 4fMân Quân, 9eĐông Đông 7fđáng yêu bdnhư thế, 1ông trời 8csẽ không 60nhẫn tâm 4cđưa nó c8đi đâu.”
Thiệu 02Mân Quân cvỗ vỗ 9vào tay cô: 58“Em giúp 50chị chăm 9sóc Đông c2Đông một flát, chị 24đi gọi dđiện thoại.”
“Vâng.”
Ban 85ngày Thiệu 21Mân Quân bbận chăm 9sóc Đông 94Đông, lại ethêm không dmuốn nó 14nghe thấy, 6enên không f6gọi điện b7cho Lữ Thiên 71Ba. Đừng 7dtưởng Đông dĐông nhỏ 3tuổi, thực 5bra nhiêu 6chuyện nó a6đều biết, 7buổi chiều 46nó còn hỏi 95Thiệu Mân 46Quân: “Mẹ aơi, có phải 9bố không 7ecần chúng 4ta nữa không?”

Thiệu 4Mân Quân eđành dối dnó: “Bố fđi công 9tác, đợi b2bận hết f8đợt này 5sẽ đến b3thăm Đông eeĐông.”
Đông fĐông gật cgù như hiểu enhư không, 8đôi mắt cto sáng rỡ.

Thiệu 9dMân Quân 76ra ngoài 05hành lang, 47gọi điện 89cho Lữ Thiên 8Ba.
“A blô.” Giọng 8ebên kia trầm 1ấm ôn hòa.

Trong 3lòng Thiệu cMân Quân 35hiện giờ 9achỉ lo cho 6bệnh của 0Đông Đông, e1mọi chuyện 3xảy ra trước 27đó, cô 35không muốn abhỏi, cũng 45mệt chẳng 5buồn quan 2ctâm. Cô 7gắng sức c0nói bình 0thản: “Đông 1Đông bệnh derồi, nếu 2anh có thời agian thì 7tới thăm fnó.”
“Ờ”. 7 © DiendanLeQuyDon.comThái độ dcủa Lữ 2Thiên Ba b2cực kì 20lạnh nhạt.

Thiệu a7Mân Quân 0nén giận, b6hỏi: “Bao 10giờ? Nó 6rất nhớ 32anh.”

“Khi 7nào rảnh 00tôi sẽ atới, được 3rồi, tôi 89còn có việc, fcúp trước 8đây.”

Bên cakia vẳng f1tới tiếng 34‘tút tút’, ebThiệu Mân aeQuân cầm 0điện thoại 58mà ngớ 3người. 0 © DiendanLeQuyDon.comMấy năm fvợ chồng bchung sống, ekhông có 2tình yêu 6thì cũng 2có tình 8thân, vì 6sao anh lại 63trở nên ctuyệt tình fnhư vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comMọi thứ 04đều đã 1tính toán 6ftrước, c6chẳng phải bsao, bắt efđầu từ 2alúc anh nói 4fvới cô e9rằng công 16ty đang gặp 2rắc rối 3evề tài a1chính. Sau eđó lại 89mang danh dnghĩa không 34muốn làm 7liên lụy 1vợ con, f3lừa cô 00kí tên lên 4cđơn li hôn. 8 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân dQuân quá 3tin tưởng canh ta, cô 9dcũng không 2hề nghĩ 4về chuyện 4đó. Lữ bThiên Ba 10nói công 8ty gặp vấn 6fđề lớn 9về tài 2chính, rất ccó khả 0anăng sẽ a5phải đóng 57cửa, cô 3đã tin, 6ckhông hề 73nghĩ sẽ 5tùm Hứa 8cGia Trì để 88hỏi lại. 7 © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên 18Ba nói với 6cô, li hôn frồi mới 50có thể cgiữ được 8căn nhà 63này, nếu c3không ba 4người nhà 3chọ sẽ 44không có 97nhà để a7ở, cô đã ctin, không 38bàn bạc bvới người 8nhà và bạn 1bè mà đã a0kí vào đơn 2ali hôn. Anh 87ta đã đào 3esẵn hố a1chỉ chờ 9ccô nhảy e0vào, cô 2lại ngốc anghếch tự fđâm đầu cvào đó.
5quá ngốc 3quá ngây 3athơ, đáng 49đời bị e0chồng và 9fbạn thân 99lừa dối, fphản bội.
“Chị 1fMân Quân, 9echị không 25sao chứ?” fThiệu Mân 2dQuân mãi c2không quay dlại, Dư eTịnh cuống 42lên ra ngoài e5tìm.

“KHông 6sao.”

3Tịnh dè 16dặt dò 2hỏi: “Chị cagọi điện 0cho bố Đông 6Đông à?”

“Ừ.”

“Anh 7ta nói sao?”

“Còn 1dnói gì được?” 4Thiệu Mân 99Quân trong 9nụ cười 2ađau khổ 3còn có chút 0thê lương evà trào 6phúng: “Anh 18ta không 5chịu tới 7thăm Đông 14Đông.”

20Tịnh xưa 7nay hiền cthục, bây 1giờ chỉ 4muốn chửi e3thề, sao blại có 7người nhẫn 1tâm như d9vậy.
Ánh 5trăng nhàn 7nhạt và 1lạnh lẽo bchiếu qua a3khung cửa 4sổ, để alại chiếc 31bóng loang 10lổ đầy 1bi thương.
Thiệu 9aMân Quân 2vuốt lại 4tóc: “Vào 5thôi, chắc 6dĐông Đông 57ngủ rồi.”
“Chị 7aMân Quân, 1achị cứ 1cthế này 1cũng không efphải cách, 9vậy đi, 9dkhi nào em 1ckhông trực 6đêm sẽ eđến chăm 6Đông Đông, 31Gia Trì cũng 7có thể b3ở lại fđêm, chị 25tranh thủ 9dvề nhà 9cnghỉ ngơi.”
“Vậy 99làm sao được.”
“Sao akhông được, 4chúng ta 88là bạn bđúng không?” 42Dư Tịnh fngập ngừng f4rồi nói: 26“Bệnh 8của Đông eĐông không 4phải trong 9thời gian 0ngắn là chồi phục 41được, anếu chị e5mệt rồi 81ngã bệnh, e2nó phải flàm sao?”
Thiệu cdMân Quân efkhông nói 7gì nữa.

“Cứ 04thế nhé, 9tối nay fem không a0giành với achị nữa, 5lúc về eem với Gia 7Trì sẽ 97cùng bàn cabạc sắp 2fxếp thời f7gian, thay 77phiên nhau ddchăm sóc adĐông Đông.” 8Dư Tịnh 8hơi nhíu e6mày: “Tin aem, em sẽ bcchăm sóc cctốt Đông bĐông.”

“Chị 64sao lại e4không tin 62chứ.” 2Thiệu Mân 4aQuân trong 49tích tắc 93khóc không fcthành tiếng, 66Dư Tịnh fvốn đã 7dlà y tá, 77chăm sóc ccbệnh nhân a5chắc chắn 2alà chu đáo 2ân cần ddhơn cô. 62 © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ 09thấy chua bxót, người 5đàn ông 2đầu ấp dtay gối 78bao năm còn 49không bằng 9enhững người 77bạn này.
7Tịnh nhẹ fnhàng xoa b0bờ vai mảnh dmai của 4fMân Quân, dMân Quân 55không phải a4người yếu e9đuối, chỉ 01là gánh 4nặng hiện e2nay quá nặng 67nề. Bắt 9người phụ 9nữ yếu 6bớt này 4gánh vác, bathực sự clàm khó 55cô quá.

Hứa 17Gia Trì không d5phản đối feý kiến ecủa Dư 5Tịnh, anh f0tự thấy 2bmình mắc d0nợ Thiệu 6Mân Quân, 7có cơ hội 1abù đắp 0thì anh cũng dbsẽ an lòng dhơn.

 

Nguồn: truyen8.mobi/t103064-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-94.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận