Khắc Lôi Nhã nghe thấy thanh âm đó, thậm chí cũng không đáp lại, hoàn toàn coi như không nghe thấy.
Lạp Tây Á cau mày nhìn bóng dáng quen thuộc đứng đó. Trong lòng dâng lên một cỗ tức giận. Đêm đó, chính là nàng lừa mình rằng gia gia đến, mới đánh lén được mình, khiến mình phải diện bích một tháng! Trong thời gian phiền não này, Lạp Tây Á cũng nghĩ vô cùng rõ ràng. Nếu như Khắc Lôi Nhã không vô sỉ dùng cách hạ lưu như vậy, mình tuyệt đối sẽ không thua nàng. Sợ hãi và nhục nhã cô ta dành ình, khiến mình hận đến nghiến răng nghiến lợi. Lúc ấy mình lại bị con ngốc này hù dọa thành như vậy. Thật là nhục nhã! Khuất nhục ngày hôm nay, nhất định sẽ có ngày hoàn trả gấp trăm lần!
Trước mặt Lạp Tây Á là một lão giả mặc một thân áo bào Ma Pháp thật dài. Trên ngực áo khoác có một đóa hoa Tiểu Kim. Có thể thấy hắn chính là một Ma Đạo Sư, thực lực ở dưới Khắc Lý Phu. Chỉ kém một cấp, nhưng khác biệt rất lớn. Người này chính là viện trưởng học viện Húc Nhật, cũng là sư phụ của Lạp Tây Á – Mạc Trát.
Mạc Trát nhìn bóng lưng thiếu nữ tóc vàng trước mặt, biết rằng đó chính là tỷ tỷ của Lạp Tây Á – Khắc Lôi Nhã. Đối với nàng Mạc Trát không có hảo cảm. Đã sớm nghe nói nàng hoang đường từ miệng của đồ đệ bảo bối Lạp Tây Á rồi.