Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 17

Chương 17
Tình Địch

Kỷ Viễn 2đột nhiên ddđến thăm c2Cẩm Tú.

   bfChiều hôm dđó, trời efmưa phùn, cbên ngoài e ửa sổ b9 hững hạt a ưa nhỏ fa i ti không 22 gừng rơi. 8 © DiendanLeQuyDon.com rong văn 2 hòng, Cẩm 55 ú đang ngồi b em bản thảo 1 rên máy d1 ính thì 4 huông điện a9 hoại reo, 8 à Kỷ Viễn d ọi điện 5đến.

   ca“Anh nhớ a1 m lắm, anh 19 uốn gặp c m.” Nghe 44 rong điện 0 hoại, giọng 20 ủa Kỷ fc iễn còn 1 gái ngủ, f hư thể 45 ừa tỉnh 68 ậy sau một 8 iấc mơ, 4 iọng nói c9ấy lại 0 ừa có chút f ì đó chất e hứa tâm 2 ự.

   b ẩm Tú mềm 69 òng. Cuối 88 ùng thì 4 ỷ Viễn 8cũng nhớ 98tới cô barồi ư?

   3Cẩm Tú a8gửi bài acho xưởng 2ein, rồi dnghiêng đầu 4sang chiếc 03bàn bên 99cạnh nói 61nhỏ với eLịch tử, aasau đó vội c5vã rời 4khỏi văn 8aphòng. Kỷ bViễn đã ccđứng dưới 1nhà, trên btay cầm 0một chiếc fô màu xanh 8lá cây nhạt. 25 © DiendanLeQuyDon.comNhìn thấy 0Cẩm Tú 4bước xuống 3cầu thang, 94ánh mắt 0Kỷ Viễn 8cứ dõi dtheo cẩm 2Tú cho tới a6khi cô đứng 7btrước mặt a0anh. Anh mở d4ô, rồi f9ôm Cẩm 83Tú kéo cô 2cvào dưới 6ô. Cái ôm fấy dường enhư mạnh cehơn trước 3đây, Cẩm 24Tú có thể 47cảm nhận fđược sự 2xúc động 1và cảm axúc đang 3trào dâng 16của Kỷ bViễn.

   f“Sao anh 91không gọi ađiện trước?” bcẩm Tú a4nói với c2giọng trách 2móc. Mấy engày không bgặp, lại bnhìn thấy 1việc Kỷ abViễn chăm d7sóc Tiểu fNgư trong a1bệnh viện 2khiến Cẩm 82Tú cảm 10thấy giữa 4cô và Kỷ 09Viễn có 5khoảng cách. 6 © DiendanLeQuyDon.comNói chuyện 00cũng không 4dđược tự 44nhiên như 2trước.

   5fVợ chồng fmột ngày 3nên nghĩa 20trăm năm, 1nhìn thấy 79Kỷ Viễn, 3cCẩm Tú 4dường như 6eđã tha thứ 91cho anh ta 2một nửa, fai bảo họ 73là vợ chồng a6cơ chứ.

   5Cẩm Tú b3vốn đã 97hứa với 5bTống Đoạt 28sẽ cùng 92đi tham dự 6buổi tiệc 7với anh 9ta. Nhưng 6bây giờ 7bKỷ Viễn 3đã tới 8thì đương 3nhiên lời 46hứa tham adự buổi c6tiệc đó 17sẽ bị 4fhủy bỏ. 1 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 9sợ tống 8Đoạt gọi f7điện đến, 96nên cô để 67điện thoại 70ở chế 83độ im lặng.

   aKỷ Viễn 8chăm sóc 71Tiểu Ngư 7mấy ngày 7trong bệnh dviện, bây 67giờ Tiểu eNgư xuất 5viện rồi, 6anh mới 1có thời bdgian dành accho Cẩm 66Tú. Kỷ fViễn không f5kìm chế 07được cảm 1xúc của dmình, anh 4ta muốn bđến hỏi 4về chuyện acủa Cẩm c3Tú và Quách 0fTrường dAn, nhưng 4evừa nhìn 4dthấy Cẩm 1Tú đi từ atrên lầu ddxuống, Kỷ a8Viễn cảm 3thấy việc 5của Quách 09Trường 2An không 7phải là 0vấn đề d3gì to tát, 2Cẩm tú 8là của cKỷ Viễn, ckhông ai 58có thể 69chiếm được b3cô. Những 26chuyện mà 1Kỷ Viễn 8fdự định bmuốn trao 09đổi nghiêm 1túc với 36Cẩm Tú elúc trước 9cđều tan cnhư mây 6khói, chỉ 85còn lại ecảm giác c6nhớ nhung 63khao khát.

   b“Không ephải em adbảo với canh là cửa 5asổ ở phòng bem bị hỏng, c5nước mưa 80hắt vào 5hay sao? Anh 2clà thợ d1sửa chữa d6miến phí, 1achiều nay 4anh sửa 2cho em nhé.” 83Câu nói 6dcủa Kỷ 4fViễn tuy 33nghe rất 5nghiêm túc 96nhưng ánh 2bmắt anh c7lại hừng 3hực ngọn celửa yêu fthương, 48như thể f1chỉ cần fechâm ngọn 64lửa nhỏ cclà bùng 0bcháy thành 17đám cháy 3clớn.

    Hai 4người cùng btrở về c3khu chung 9cư của fCẩm Tú. 2 © DiendanLeQuyDon.comBa cô bạn ccùng phòng b5của Cẩm b5Tú sẽ không e8về trước c7 giờ. Bên 2ngoài cửa 6sổ trời 71đang mưa, d0những làn 07mưa bụi c0dày đặc 1nghiêng nghiêng 0rơi, gợi 96cảm giác 47buồn man demác. Cơn amưa ngoài 88trời khiến 0căn phòng 3ctrở nên 11tối hơn 46thường 4lệ, Kỷ 9Viễn không 2để ý thấy evết thương 3etrong lòng 1ebàn tay Cẩm 1eTú. Anh chỉ 5cần sửa e3lại cánh 7cửa sổ amột chút 6là căn phòng 13không bị 80mưa hắt 18vào nữa.

   aKỷ Viễn 1gập một 8cít giấy 9bbáo kê vào 79chiếc ghế 5cập kênh, agiờ ngồi 84lên không 92còn bị 6cập kênh 10nữa. Cánh 2cửa thường 4angày vẫn 5kêu cót 1ca cót két, dKỷ Viễn cchỉ dùng bbđũa thêm 80một chút 0dầu luyn 2vào bản 2lề, chiếc 3cửa đã b6ngoan ngoãn 36không còn 1ekêu như 16trước nữa. 13 © DiendanLeQuyDon.comChiếc khóa 5tủ đã 4han gỉ hết, a6Kỷ Viễn 5loay hoay 1dmột lúc 4đã mở 9f được khóa ara, chiếc 4ấm điện 4fcũng được 9Kỷ Viễn 7esửa lại, 29cắm điện 6vào nước clại reo, fdhơi nước 8bốc lên 4ngùn ngụt ctừ chiếc b0ấm.

   0Cẩm Tú 9cngồi trên agiường 41đọc sách, 4ftay cầm 21sách nhưng 9mắt cô 44không nhìn 01vào những cfdòng chữ 4etrên cuốn ffsách ấy, a9mà cô nhìn 9aKỷ Viễn 8đang sửa 8chữa những 7món đồ ctrong phòng. 7 © DiendanLeQuyDon.comChỉ một 5lúc sau, 8Kỷ Viễn fđã sửa 0lại những cđồ hỏng behóc, trả 9flại sức 19sống cho 2chúng. Đôi b7tay của 2người đàn 2fông thật 5thần kì, 0khi yêu đôi 3dtay ấy đưa 5người phụ enữ lên 8thiên đường, 03những hành 60động ấy 30làm cho người 3cphụ nữ 38thấy hạnh aphúc, đó e1chính là asức hấp 0dẫn của 6người đàn 6ông.

   7dNước sôi, cKỷ Viễn bpha một aấm trà 3hoa cúc, 8rồi lại 77thêm vào 6đó một 59chút đường. 14 © DiendanLeQuyDon.comCả căn 6phòng thoang 9fthoảng mùi 05hương hoa 31cúc.

   2Kỷ Viễn 2dnằm soài dtrên giường, danh nói: c6“Em để aanh nằm 24thế này cmột lát 8nhé, chỉ 4một lát bthôi. Bên 8cạnh em, 3anh ngủ 2rất ngon. f © DiendanLeQuyDon.comKhông bao 40giờ nằm dmơ thấy 3bất cứ dđiều gì, 0có thể 98ngủ say dđến tận b3khi thức 9cgiấc.” 6dNói rồi 74Kỷ Viễn 57sát người 39vào Cẩm dcTú, gối 4fđầu lên 6đùi Cẩm 1Tú, một 9dtay ôm lấy 05eo cô. Cứ cnhư thế, 14Kỷ Viễn ccảm thấy dcrất thoải c6mái, rất c3hạnh phúc 1và bình 6yên.

   6Cẩm Tú f7vốn muốn e7hỏi chuyện 7dvề Tiểu 70Ngư. Câu bhỏi về 4mối quan 90hệ giữa 6Kỷ Viễn f6và tiểu 7Ngư cứ 00luẩn quẩn 1ftrong đầu ccô. Nhưng bfnhìn thấy 9Kỷ Viễn a6mệt mỏi, a9và nghĩ ađến cảm 5giác hạnh 6phúc của c7Kỷ Viễn 0akhi nằm afbên mình, c0Cẩm Tú 3ekhông nỡ c9đánh thức 0anh.

   3Kỷ Viễn 7nhanh chóng 58chìm vào 25giấc ngủ. 78 © DiendanLeQuyDon.comNghe thấy 0thở đều 3đều của 5cKỷ Viễn 78bên cạnh 02mình, Cẩm 5Tú đột ffnhiên cảm 44thấy như 8cthế là 6đủ đối 8với cô. e © DiendanLeQuyDon.comMột người eeđàn ông, esau những 82mệt mỏi ecủa cuộc 30sống đời 0cthường 54lại trờ 3về tổ eấm, nằm dngủ thật fsay bên cạnh 5vợ, tìm dbthấy ở a3cô sự bình 35yên, tìm 4dthấy đôi bbờ vai để 40dựa vào. 8 © DiendanLeQuyDon.comCó phải 1aanh rất cyêu cô, bcó phải 4dvới anh, 26cô có ý dnghĩa nhất 3hay không? 6Nhìn Kỷ cViễn đang 30ngủ say, 19Cẩm Tú 30lại mềm alòng.

   7Ham vui, ham 5sắc đẹp clà tật dxấu của ecả đàn 11ông và phụ dfnữ, ham 1muốn được fhạnh phúc 3dlà khao khát dcủa những 6người đã 6lập gia 1cđình. Cẩm bTú không fđành lòng cđánh thức 0bKỷ Viễn, 6nên cô cứ dđể anh 2ngủ như 90thế. Dù 8sao thì cũng 0phải một 8blúc lâu 7nữa mới 8tới bảy cgiờ tối.

   3Cẩm Tú a5không ra 4ngoài mua ccơm, cô e2tự nấu 2cơm. Sau 90khi cơm chín, bcô múc ra 5emột chiếc f1bát lớn, 8rồi lấy fnồi cơm c8điện làm 6món canh 40gà nấu d9với rau 7cải tím, adcô còn bỏ 1thêm vài f7miếng cà a5chua và một 4fít dưa chuột 35vào nồi 6ecanh. Trong f8căn phòng 8thoang thoảng 2amùi thơm a5của thức 2eăn, mùi 9thơm ấy 5cấm áp, 7bình yên d3biết nhường 7cnào. Mùi 07hương ấy 3ekhiến người 26ta cảm thấy ccthích, cảm 90thấy yêu, fcảm thấy 8an tâm, khiến 39con người 31ước mơ 4evề một 9cuộc sống 4elứa đôi d5đầy hạnh fphúc. Kỷ 4aViễn tỉnh ddậy, khịt 3khịt mũi, 0sau đó không cnói gì, canh ôm chầm cdCẩm Tú 9bvào lòng, eđặt cằm 4anh lên trán 8acô. Một 56lúc sau, 91Kỷ Viễn 0fhôn lên ctrán của afCẩm Tú, b2anh nhẹ e7nhàng nói: ed“Chắc akhông còn 7lâu nữa d5đâu, anh 26sẽ mua cho adem một căn fbnhà, chúng dta sẽ kết 11thúc cuộc 6asống xa d3cách như 0bbây giờ. 4a © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 07sẽ mãi admãi sống c6cùng nhau 7dtrong căn 9enhà của 29chúng ta, echo dù là 0đêm hay 4fngày chúng 2ta cũng không b0rời xa nhau.” 25Kỷ Viễn aeôm Cẩm 6Tú rất fchặt, dường 13như anh muốn ahòa cơ thể 41của Cẩm 30Tú vào trong 2fmình, khắc ehình ảnh dcô lên trái ftim anh, lên fda thịt 33anh. Cẩm 52Tú cảm 20nhận câu anói của 46Kỷ Viễn 1như một adlời thề 2avĩnh hằng 40suốt đời bsuốt kiếp. 44 © DiendanLeQuyDon.comGiữa hai etrái tim eấy không 78còn khoảng ccách nữa. 6 © DiendanLeQuyDon.comHọ sát a5lại bên 8nhau.

   feKhông biết 1vì lí do 7gì mà lần 4này Cẩm dTú rất 79chủ động, f9rất mãnh dliệt, thậm 0chí cô còn fnằm lên 2trên người fKỷ Viễn. 7 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn fsung sướng 41nhìn Cẩm 6Tú với cánh mắt 5ngạc nhiên: 0“Lần này 33em yêu anh 2cuồng nhiệt 35quá, anh dcthích em ednhư thế. 1 © DiendanLeQuyDon.comThế này 2fmới là 93một đôi 77vợ chồng dehòa hợp c5chứ.”

   baSau những 7giây phút 46đam mê cuồng 5nhiệt, Kỷ 3fViễn vào e8phòng tắm. e8 © DiendanLeQuyDon.comLúc ra, vô c0tình anh cnhìn thấy btờ báo ađã xuất 2bản từ 4dhai ngày 2dtrước còn a8để trên bbàn, chúng achưa được 1dọn đi. ae © DiendanLeQuyDon.comNgay trang a8đầu đã belà bài viết d4về Quách ctrường 81An dũng cảm 6bắt tội bphạm, nữ 45biên tập cliều mình ccướp con bdao. Tuy tên 6của nữ 83biên tập 04đã được 36đổi thành 4tên khác, 1bnhưng Kỷ cViễn vừa cđọc được 85bài viết 1này, giác 95quan thứ 3sáu đã ccho anh biết, bngười cứu 29Quách Trường aAn chính c6là cẩm 5Tú.

   3aCảm giác 1quyến luyến 74khi nãy dường anhư tan biến, 62không biết engọn lửa 49giận dữ 5từ đâu bbùng lên 11trong anh, aanh ném mạnh 75tờ báo 6fvào mặt 7Cẩm Tú, bchỉ tay 0vào mặt 5cô và gằn 1giọng: “Em…em. 47 © DiendanLeQuyDon.comLà em có 41phải không, fchính là 8em có phải efkhông? Vì 1người tình 05của em mà bem không f5tiếc mạng 94sống của 6amình, lại ecòn tay không d1cướp con ddao? Em được clắm….” 6Nói rồi 4Kỷ Viễn 6túm lấy 3tay trái dcủa cẩm 09Tú, rồi elại túm 40lấy tay 5aphải của 3cô, nhìn b5thấy vết 6thương trên abtay cô, Kỷ 4aViễn cứ a6nắm chặt 20tay Cẩm 6Tú như thế akhông buông, f5rồi giơ 8tay lên tát 45thật mạnh f3vào mặt 37mình, vừa 2tát vừa canói: “Anh elà kẻ vô fddụng như 5athế đấy, 86đến vợ 4của mình fcòn không 1giữ được, 7cđể cô 74ấy đi cứu 2tên cảnh e4sát vô dụng. 5d © DiendanLeQuyDon.comAnh không ccòn chút ehấp dẫn cnào, không 9thể hấp 95dẫn được 4chính vợ dmình. Anh 54sống mà 8dcảm thấy anhục nhã. 97 © DiendanLeQuyDon.comEm cứ đánh eanh chết eđi.”

   63Phải một alúc sau Cẩm b0Tú mới 68hiểu chuyện 5gì đang fxảy ra. d © DiendanLeQuyDon.comNhững ân ffái, ngọt c0ngào khi bnãy đã ckhông còn 9nữa, bây 3dgiờ chỉ 0còn lại 6sự hung 34hăng dữ 7dằn. cẩm e8Tú vội 4vàng giải 38thích: “Anh 64nghe em nói 77có được 9không? Anh 4đừng đi 0bngay đến 5kết luận blà có tốt 3hay không fctốt, anh 0đừng nói a1lung tung 3nữa.”

   aCẩm Tú acàng nói 6Kỷ Viễn 8càng tức 7giận. Nghĩ a3kĩ lại bcô không 8thấy mình 0elàm sai điều 85gì. “Lúc 0đó em nhìn 0thấy chết acmà không 0cứu thì b6có đúng 0fkhông? Anh 4có còn là 2con người 2bnữa không? 55Anh còn dọa a1dẫm em gì e2nữa? nếu 4em mà giỏi, d5em mà tài e4thì em đã 2vào chiến atrường deliều mình e3với những c4tên lính d3Mỹ rồi. 0c © DiendanLeQuyDon.comVẫn còn dmột tên 72tội phạm 4nữa vẫn 3dchưa bắt 7được. c © DiendanLeQuyDon.comNếu em giỏi, 3fem tài thì c4em sẽ đi 73liều mình 53với hắn. a © DiendanLeQuyDon.comAnh đừng ekéo em như 0thế, tay 0em đau lắm, 6đau lắm, fanh buông 0aem ra…”

   dCẩm Tú 19khóc òa flên, Kỷ d2Viễn nắm cachặt tay 73cô khiến 36cô đau. 3 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 4không chỉ 75nắm chặt abàn tay của 85cẩm Tú 31mà còn nắm 7chặt cả cccánh tay fcô.

   19“Em cảm 3thấy đau 7thì em đi 7enói với ebai, trong 55khi em ở 8bên cạnh c9cái tên 67Quách trường 5An ấy thì 8em có nói ddvới anh a8không. Tay 72em bị thương b4thế này bclà vì tên 4akhốn đó, 2cem đi tìm ahắn mà 86khóc, trước amặt anh 7dthì đừng acó khóc blóc gì cả…anh 3nói cho em 84biết Lý 19cẩm Tú, 41anh đã quá 3nuông chiều 63em, cái gì 55cũng nghe 4theo em, bây 9giờ anh 67sẽ tặng calại em cho 0ftên khốn eấy.”

   8e“Kỷ Viễn, a2anh là đồ bđáng ghét, a5anh ngậm 08máu phun dngười, 29anh buông btay em ra, atay của 0aem…” cẩm 32Tú muốn 9eđánh lại 2cKỷ Viễn, cnhưng không 3đủ sức, 2Kỷ Viễn 81làm cô đau, 4lại còn fkéo ngoặt 0cánh tay 6cô. Ngay dsau đó, 5Kỷ Viễn ebuông tay a6rồi lặng 6lẽ bỏ 6ađi.


                                                  2


   18Kỷ Viễn 1akhông thể ckhông bỏ 0eđi. Anh sợ 9mình không 7kìm nén bđược cơn b8tức tối 82đang bùng 21lên như 0cngọn lửa 5trong lòng 6thiêu đốt, 7vì tức 48giận mà 97anh có thể 13làm tổn 1fthương Cẩm a9Tú.

   5Từ nhà b6trọ của 47Cẩm Tú dbước ra, 2anh không ctrở về e0quán rượu eTiếng Gọi 19mà đi tới 0eđồn cảnh 2dsát Hải eeMinh. Vừa 82bước vào 9cửa đã eanhìn thấy dTiểu Mã e1trong phòng acủa Quách d7Trường 1dAn, Tiểu 2Mã ngồi asau bàn làm cviệc trông crất ra dáng. 0 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 89nhìn thấy aTiểu Mã 3fbèn cất 35tiếng hỏi 7không chút akhách khí: 4c“Quách aaTrường eAn đâu? 6Tôi tìm 0fhắn có 6chút việc.”

   8bTiểu Mã d4là một 0etrong những 5fngười tham 21gia vụ bắt c4gái làng 0chơi trong 8nhà nghỉ 40ngày trước, dbbởi thế bnhìn thấy 5Kỷ Viễn, 56Tiểu Mã 29đã nhận ceran gay. Tiểu e1Mã nghĩ, a6xem ra người c1này cũng 0không có 39gì tử tế ebèn trả elời qua 6floa: “Đi 4rồi, ở bđây hết bdgiờ làm 77rồi, anh d8mang cơm 0tới à? 1Có việc 49gì cứ nói, 0nói với ebanh ta hay f1nói với btôi cũng ddnhư nhau 1thôi.”

   9Kỷ Viễn eđáp bằng egiọng coi 46thường: b9“Hai người ecác anh có a5gì mà giống 52nhau, trên 2hay dưới?” 1bKỷ Viễn fđưa mắt eenhìn Tiểu d3Mã từ đầu 4đến chân. 7 © DiendanLeQuyDon.comNếu Tiểu 64Mã cao hơn 1dmột chút, athì chắc 4bchắn Tiểu e5Mã đã lao 8blên đánh 2ngã Kỷ 1bViễn. Nhưng d7Tiểu Mã bflại quá fnhỏ, nếu fđánh nhau d4với Kỷ dViễn, chắc 8chắn Kỷ cViễn sẽ dbkhông để 28yên cho anh. 05 © DiendanLeQuyDon.comLúc này f4Kỷ Viễn 1đang muốn 16trút hết 83giận lên 65đầu Quách 86Trường 12An.

   7“Việc 5về tên b7tội phạm 97chạy trốn 36đó, tôi 1có biết 6đôi chút 1ethông tin.” 4Một ý nghĩ 8khôn khéo 0dlóe lên 31trong đầu 18Kỷ Viễn, eanh nghĩ 44lại câu aechuyện về btên tội d2phạm bỏ ftrốn mà 4anh đã đọc 6trên báo. 5c © DiendanLeQuyDon.comVừa nghe bđến tên e4tội phạm 05chạy trốn, abmắt Tiểu 41Mã sáng blên: “Anh bTrường 37An không acó ở đây, 6tuy nhiên 1tối nay 16sẽ về. 73 © DiendanLeQuyDon.comChỉ một 92tiếng nữa 60là máy bay bsẽ hạ 75cánh xuống 1sân bay rồi.” 11Điều Kỷ 2Viễn cần 3chính là dcâu nói 57này. Từ fđồn cảnh 93sát bước 3fra, Kỷ Viễn 21gọi xe đi 2thẳng đến 23sân bay. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải 87ở sân bay 9sẽ diễn 2ra một màn 5đón rước 9blong trọng esao, không fphải là esẽ như 71ca khúc khải ahoàn đón 1anh hùng 1trờ về b3sao, vậy 3bthì ta sẽ 5tới đó b6làm cho hắn 2fxấu mặt, 0ađể hắn 00mất mặt 21ngay trước dmọi người. b1 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn acquyết tâm, 7tới đó dđợi thời b4cơ hành 2động. tốt bnhất là 3có một 54chậu phân 2chó, khi eQuách Trường 4An mặt mày 6hớn hở 02từ trên ddmáy bay xuống, 7ta sẽ hất 3vào người ehắn, coi 3như là “tẩy b2trần” 0cho hắn cluôn.

   4Quách Trường 22An cứ bám e8lấy Cẩm aTú, nghĩ 68tới đây 8dtrong lòng fKỷ Viễn 74lại hừng 44hực lửa b0giận. Lúc d7nãy, khi b6ôm Cẩm 0cTú, Kỷ 2Viễn cứ 5nhìn chằm 5fchằm lên 15vết chàm bfsau lưng d6cô, anh cứ 9nghĩ mãi a9mà không d7hiểu vì 17sao tên Quách c8Trường 4An lại biết fvết chàm 5đó, trừ 71phi là tên 4cđó đã b6từng thân f3mật với 60Cẩm Tú, 93nếu không 6làm sao hắn elại biết.

   44Tên Quách 34trường 46An chó chết, ckhông chịu 86yên thân 51yên phận 6làm cảnh fdsát mà còn 5flàm kẻ adâm ô. Lại c0còn khiến 7fCẩm Tú 0phải đối 12mặt với 4bbọn tội 2phạm. Hắn c2ta muốn 3chết mà 3còn kéo a8thêm một 6người nữa. 3 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn fnguyền rủa 1Quách Trường 8fAn, thầm 7nhủ sẽ 01cho Quách 39Trường dbAn biết 9fthế nào 7là lễ độ.

   48Kỷ Viễn 0đang âm 4mưu tính 0kế làm 1cho một c6ai đó khổ c1sở. Tới 40khi đó, abbiết đâu f3lại có 0ý tưởng bnào sáng 0tạo hơn ccũng không fbiết chừng. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta tức 4giận đi 6thẳng tới bsân bay. c © DiendanLeQuyDon.comNgày hôm 1đó, Quách 76Trường dAn cứu anh 8ta, coi như 16là có ơn, enhưng cái 59tên tiểu dtử ấy 9cứ bám 6lấy Cẩm 35Tú như mèo bthấy mỡ, 5anh không 7thể không 5bxử lý vụ anày. Nếu fanh không 5xử vụ 7này thì f1anh là người b6dung túng 3cho kẻ ác 9làm điều 1xấu, tuyệt 1đối không bđể tên 06Quách Trường 28An đó càn fquấy thế 26được.

   a8Ngồi trên etaxi, Kỷ eViễn có 9thời gian b9để suy enghĩ mọi 0chuyện. 6b © DiendanLeQuyDon.comrất nhiều 4việc cứ 90dồn dập 5xuất hiện a5trong đầu 4anh, mọi 2thứ cứ earối tung clên, suy d7nghĩ một ahồi lâu 8mà chưa 2ra đầu 1bra cuối agì cả. e © DiendanLeQuyDon.comĐêm hôm 55đó, Kỷ 60Viễn bị 5đánh úp, danh vẫn 2cảm thấy b6rất kì 8dlạ. Mình c9làm những 4điều không f7phải với 5akhông ít angười, 3anhưng dường 9như chưa e7bao giờ 34làm gì xúc 71phạm tới 72ai. Không 45biết vì 7sao từ trong 3ngõ  một 3eđám người aelao ra, đánh f7ngã anh, 5lại còn 7không nói adgì, chụp 30bao tải 8lên người eanh. Chúng cđịnh chụp 24bao tải 3bđể đánh, 3hay là định fbquẳng anh cxuống sông.

   dVì hành d6động “anh 1ahùng” của a0Quách Trường 5An mà Kỷ 07Viễn đã athoát khỏi 86nguy hiểm, 19nhưng Kỷ c7Viễn không 70có cơ hội 7biết được 08chân tướng a3sự việc. 0 © DiendanLeQuyDon.comrốt cuộc blà ai đang 7âm thầm e9đối phó 62với anh? cdanh đã từng a5bảo bọn 4đàn em tìm c1hiểu, nhưng d4không tìm 9fthấy kẻ d4khả nghi 8qua lại 5con đường cđó vào atối hôm 2ấy. Miệng 89lưỡi của abọn du côn 03chẳng bao 6fgiờ đúng 1sự thật, 70đặc biệt c6khi đã uống 4bsay, hoặc 3nằm bên fcạnh đàn 31bà, kể 1cả những 7bviệc đã 6được chôn 7giấu của 4quốc dân fđảng cũng f9bị chúng b9lôi từ 0dđáy túi 7ara phơi bày f9cho thiên 6hạ xem. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng việc 2Kỷ Viễn d9bị đánh 03úp tối 95hôm đó 1thì không 6thể nào detìm ra manh 2fmối, dường aanhư chưa c3từng xảy 01ra sự việc f5đó.

   b4Lẽ nào dlại là 52người cùng 53hội cùng 32thuyền với banh? làm f5sao lại 7acó người e3muốn đối eđịch với 77anh được, d3Kỷ Viễn 0fnghĩ mãi cemà vẫn akhông hiểu. 90 © DiendanLeQuyDon.comNhững lúc adrỗi rãi, 3fKỷ Viễn alại nghĩ 6flại về cchuyện xảy c1ra tối hôm 21đó, nghĩ cctrước nghĩ b2sau mà vẫn 2không tìm 9ra manh mối.

   dfVết thương fecủa Tiểu bNgư gần 7bnhư đã 9hồi phục 1ehoàn toàn, bcô bé này c7cũng là 72vấn đề 3tương đối 89lớn. Lúc 80nào cũng dkè kè bên 7ccạnh anh, bđấy cũng 70không phải 1là một fviệc hay. de © DiendanLeQuyDon.comLàm lỡ a8cả việc cchôn nhân 9eđại sự 5ecủa con 3gái nhà bngười ta, 7trong khi fbanh lại 4không thể 6cho cô bất 0cứ điều 61gì. Kỷ bViễn thầm bnghĩ sẽ fphải tìm ara cách gì 34đó để 56tách Tiểu 59Ngư ra, đó bechẳng qua 5cũng chỉ b6là anh muốn 6atốt cho fcô ấy. b © DiendanLeQuyDon.comMột mình dcanh vô duyên 6evô cớ lại 37bị “tấn 4công giữa eđêm”, 24ngộ nhỡ c9xảy ra chuyện f8gì khác 9thì sao. 74 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên, 8một ý nghĩ 98lóe lên 5trong đầu 8eKỷ Viễn 3dlại nhớ 8atới vụ 09nổ ngày chôm đó. d9 © DiendanLeQuyDon.comNhững tên emà Đào 7Tử kiếm 7về được, 1những người 94biết làm 6về mìn 0Kỷ Viễn 6cũng quen, 7thậm chí 87anh biết 98tận cội anguồn gốc 51gác của enhững kẻ 0đó, chắc 3chắn chúng 1sẽ không cddám hai lòng b3với anh. d4 © DiendanLeQuyDon.comLàm sao mà clúc cài edmìn lại dfkhông phát c8hiện ra d4trong nhà 3có đứa 2trẻ con 8mấy tuổi advẫn còn 2cở đó được?

   cKhi đó, 77Kỷ Viễn bkhông có 0đủ thời 7agian để dnghĩ về 76hành động 7sơ suất 8này, đương eanhiên là 1anh ta tin 4vào cách 4giải thích 3b“đó chỉ 7là một 9asự bất 8cẩn” nhưng 59bây giờ c0nghĩ kĩ 3hơn, anh 53ta lại cảm 76thấy sự 2cviệc ngày dhôm đó 6fcó điều 3dgì uẩn e9khúc. Đây 61là việc fliên quan bachặt chẽ 17tới sinh 4bmạng của 2người khác, 4kiếm tiền eđương nhiên 15cũng rất 1quan trọng, 9nhưng mạng bsống của c7con người 0còn quý 8hơn cả 47tiền bạc. 0d © DiendanLeQuyDon.comNếu không, 1ekiếm tiền aemà mất 4mạng thì 4tiền để clàm gì? b1Đạo lý dnày ai cũng c0hiểu, tại 40sao trong fgiờ khắc 46quan trọng 06đó lại 8xảy ra sự 1“bất cẩn” c5chí mạng 59như thế?

   9bKỷ Viễn 38cảm thấy clạnh cả 3sống lưng, 51không phải e5có người 2cố ý đẩy danh rơi vào 2avũng bùn 3tội ác, 1sau này không adcó đường 47làm lại ecuộc đời 95nữa chứ? abKẻ đó 03là ai? Là 5Quách Trường 6An sao? Tên 0nhãi đó bcó quá nhiều 2âm mưu, cfmột mặt 86cứu Kỷ d3Viễn, mặt f7khác lại 2ném đá fdấu tay, aphá mọi dbviệc của cdKỷ Viễn cdsao? Kỷ 1aViễn rùng 97mình, nhìn 3ra ngoài 7ccửa, lúc 9cnày taxi 1eđã tới 0sân bay. 6 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 6nghĩ thầm, 1ftrước tiên 01phải giải d6quyết tên 95Quách Trường 8An trước, 2rồi mọi 2chuyện sẽ abtính sau. 0 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ rồi 54Kỷ Viễn 24bước xuống axe, anh nhận 9thấy mình 7đã đến 6muộn. Máy 4bay đã hạ c0cánh, trong c7phòng chờ a6chật kín 3người, 1toàn là bhọc sinh dtiểu học, 8tay cầm 1những bó 71hoa đủ 88màu sắc 8csặc sỡ. 82 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 40chen tới c2phía trước 8xem chuyện fgì đang 1diễn ra, 5anh ta nhìn b0thấy Quách b2Trường 42An vừa bước d2ra khỏi c8phòng chờ, 5chầm chậm 1bước xuống 8bậc thang 6phía dưới, d7lại còn 22vẫy tay, aemỉm cười 6avới đám 93học sinh.

   a7Lúc này, 6khoảng sáu bgiờ chiều, dmới đầu dthu nên giờ fanày trời cbvẫn còn 41khá sáng. a9 © DiendanLeQuyDon.comTuy đứng 1cách Quách 69Trường f2An không 2xa lắm nhưng 6Kỷ Viễn 0nhìn rõ 1cnụ cười 8trên mặt cQuách Trường 35An. Kỷ Viễn cnghiến răng 82nghĩ thầm fdđúng là 3akẻ tiểu dnhân đạo 01đức giả. 6 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 2quan sát bcxung quanh ackhu vực 2Quách Trường 57An đang đứng, a3quanh hắn 4ccó rất 2nhiều đồng 19sự, lại 53còn lũ trẻ 8dkia, nếu 2xông ra đánh 71hắn thì f2chắc chắn 2chẳng được alợi gì. 5 © DiendanLeQuyDon.comHơn thế 2nữa, động b3tay động achân trước e1mặt lũ a6trẻ chẳng 5dễ coi chút 4nào. Nghĩ acvậy, Kỷ 84Viễn đành a9vứt bỏ 6ý định 1rat ay với 5Quách Trường cAn tại sân 8cbay. Kỷ fViễn tính 4đi theo Quách 11Trường 9bAn đợi a6khi tới 0dcửa nhà a7hắn thì 80sẽ ra tay.

   5Nhưng Quách 61trường cAn lại không fvề nhà 9mà bị mấy 5đồng sự dclôi đi uống d9rượu. Kỷ 0fViễn đi 6ctheo Quách 0Trường 32An tới khách 8sạn Tam fGiang. Kỷ 0Viễn không 95có tâm trí anào để 3ăn cơm, a9nên trốn 9trong phòng 4rửa tay cKỷ Viễn d6tin chắc c5rằng trên f2bàn Quách 3Trường eAn bày nhiều 52rượu thế d4kia, uống cmột hồi 3làm sao mà ckhông đi cavệ sinh 8được! 1kỷ Viễn fđã lên d1kế hoạch 7cả, Đợi 5cho Quách cTrường 52An bước favào nhà 4vệ sinh, 5cởi thắt 9lưng, kéo akhóa quần, 3ftốt nhất aflà hắn fta đi vệ esinh thì b5Kỷ Viễn asẽ rat ay, 3đó là thời 17cơ tốt 1cnhất. Đi 5vệ sinh 31được nửa 11chừng, lúc 0bđó thắng 5là cái chắc. e3 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 4ngồi trên 3dnắp bồn dcầu, nghĩ dvề hình afảnh của 52Quách trường 5An bị anh 4đánh cho 72một trận. 5d © DiendanLeQuyDon.comLúc đó 66tên Quách e7Trường c1An đã cởi b5thắt lưng, 70chắc chắn alà trông 5frất lố 6bịch, Kỷ a7Viễn nghĩ 3emà không 83nhịn nổi 5cười. Có 5người gõ ccửa, Kỷ cViễn không 0nói gì, aqua khe hở a1phía dưới fcửa, Kỷ 3Viễn nhìn athấy từ 1ống quần 5cho tới egiày của 3người đang 3gõ cửa. 26 © DiendanLeQuyDon.comNgười này 1chắc chắn 7không phải alà Quách 83trường 8An, người anày đi đôi fgiày màu 4đen, mặc e0chiếc quần 38âu màu xanh eda trời. 5 © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường fAn mặc bộ 7vest đen cchứ không 30phải mặc 26chiếc quần 3vải xanh ada trời 1cvà đi đôi agiày đen 2như người bnày.

   c8Hành động 6dvà hơi thở f1của người 4anày cũng ekhông giống 0ehành động 3của Quách 6Trường 95An. Quách e5Trường 4An đi tới 1đâu cũng dphát ra tiếng 0cđộng rất 6flớn, hắn 03cao tới cmột mét 9tám lăm, 1lực lưỡng 1như ngọn 15núi, hơi 2thở phì fphò. Còn 4người gõ 6ecửa lúc 67này thì fKỷ Viễn 51dường như fkhông nghe 4thấy tiếng 3bthở của 14hắn.

   aeNgười đó 2bgõ cửa 9nhưng không 61nghe thấy ebên trong 6có động eftĩnh gì, 51bèn quay 50sang phía 01cửa đối dddiện với bephòng mà 3Kỷ Viễn 15đang đứng, brồi hắn 87bước vào 25bên trong. c © DiendanLeQuyDon.comSau đó là c7tiếng nước adchảy róc 8rách, rồi 4tiếng kéo bkhóa và ctiếng xả 5nước của 06bồn vệ 8fsinh.

   ffKỷ Viễn 3rất hiếu 5kì, rất 34muốn biết 7kẻ đó f8là ai, anh b2nín thở 60và nhận 27thấy người 92ở phía 3ephòng đối 34diện cũng 3đang nín 2thở, không 6hề có một etiếng động enào. Kỷ 20Viễn cảm 1dthấy rất ffkì lạ, 7kẻ đó 2chắc chắn b4là đi vệ 0sinh xong ecrồi, đã 7ckéo khóa, 97thắt lại becả thắt 4lưng rồi, 05mà tại 1sao còn chưa 0chịu bước 7ra ngoài. 71 © DiendanLeQuyDon.comTrừ phi 1hắn còn e9có việc f3lớn cần fgiải quyết.

   5eTrong buồng 14vệ sinh ađối diện 37với buồng 96vệ sinh 88mà Kỷ Viễn 3đang đứng clà Trương 98Khánh.

   fTrương Khánh 7biết được 0hành tung 06của Quách c1Trường 7bAn từ Âu 2fThế Hằng. 5 © DiendanLeQuyDon.comHắn ta cũng 2tới sân fbay, nhưng eehắn nghĩ 3nếu ra tay 10ở sân bay 5thì quá c8nguy hiểm, 3sân bay rất a2đông người, chắn đã etheo Quách 6Trường cbAn về tận 1ekhách sạn 9Tam Giang. b © DiendanLeQuyDon.comTrong các 7phòng VIP 16và nhà ăn f3dưới lầu 5ekhách sạn 4chật cứng engười, 46hắn nghĩ 5cđi nghĩ blại, rồi 68nghĩ ra cách 90giống hệt d7Kỷ Viễn, edđó là trốn 5trong nhà b3vệ sinh, 2đợi tới eckhi Quách fTrường cAn vào nhà c5vệ sinh c8thì sẽ 20rat ay.

   daNhà vệ 3sinh ở tầng c4ba cách phòng 5f305 mà Quách 8trường 1aAn đang ngồi 8fkhông xa. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu Quách 02Trường 51An muốn 0vào nhà 74vệ sinh 62thì không bcthể xuống dnhà vệ 62sinh tầng 22dưới hay 0bchạy lên ctầng trên 27được. f © DiendanLeQuyDon.comTrương Khánh 12bước vào 98khu vệ sinh, b3dò xét một fhồi, phát 3hiện ở dđó có hai 9cánh cửa 4đang đóng, btrong những dbuồng vệ 3sinh khác 2đều không dacó người. e6 © DiendanLeQuyDon.comHắn nhìn 0cvào buồng bvệ sinh amà Kỷ Viễn fđang đứng, 01nhưng không 1bthấy bên dbtrong có f4người hay dkhông, gõ c2cửa cũng 7không thấy 5động tĩnh bgì, có khi 27là kho chứa 9đồ đạc 0egì đó.

   4Thực tế acó một 7abuồng vệ 2sinh để d4dụng cụ 37lau dọn 89của nhân 0viên tạp dvụ, còn 5một buồng 5vệ sinh 5thì Kỷ c2Viễn đang f0ở trong dđó. Kỷ e7Viễn ngồi 9chờ đợi, dacảm thấy dcbuồn chán, 3bèn châm b8một điếu 7thuốc hút, 60trước khi 46Trương Khánh 9ađến, Kỷ 54Viễn đã 0vứt điếu 1dthuốc đó 8đi, bởi 4thế trong 86phòng vệ 8sinh không 7có dấu f2hiệu gì 2là có người 8đang ở f7trong. Trương fKhánh cứ 4nghĩ chỉ 3có một 94mình hắn 1ở trong 2cđó.

   fTrương Khánh 6ngồi dựa 78vào bồn bcầu, nhắm 1mắt lắng 2nghe những 1tiếng ồn d6ào từ trong eccăn phòng 3phía ngoài 5ahành lang, ecvà nghe những 5tiếng huyên eenáo của ekhu chợ 2cđêm bên 5ngoài khách 71sạn vọng bflại. Đèn 3eđường 1đã bật, 5ba lớp kính aedày của 69khách sạn c3cũng không 0ngăn hết 49được ánh fđèn và 1tiếng ồn 6của khu 4chợ đêm evọng vào. 9 © DiendanLeQuyDon.comThế giới 3bnày thật dphồn hoa bvà nhộn dcnhịp, nhưng b6đáng tiếc banh trai hắn ađang bị agiam cầm 5trong ngục ctối, không 6biết chừng 7esẽ bị 6khép tội 1fchết, không 8biết chừng 1bsẽ không decòn cơ hội bđể sống 4ctrên cõi e8đời này 0nữa. Thành 2bại đều f7phụ thuộc 5vào việc clàm của chắn hôm f7nay.

   83Hắn vuốt cecon dao trên etay, lòng 4bàn tay lạnh cngắt, áp calên con dao. b © DiendanLeQuyDon.comHắn kiên 7nhẫn chờ dđợi, chờ 7Quách trường 0An xuất 3hiện.

   63Cuối cùng ethì Quách bTrường 3An cũng xuất achiện, đúng f3như mong 34đợi của 43hai gã đàn 70ông đang 3nấp trong 41nhà vệ dsinh. Quách 93Trường 05An bước 15vào khu vệ 6sinh không 3phải để ac“giải aquyết nỗi 9dbuồn”, 33mà vì anh 7buồn nôn. a2 © DiendanLeQuyDon.comTấm thịnh 30tình của ceđồng nghiệp ecQuách Trường aAn khó mà 4từ chối, f1anh cứ uống c3hết cốc 5này đến 06cốc khác. a © DiendanLeQuyDon.comBởi uống 6quá nhanh, bnên dường bnhư rượu fkhông chịu 1bchạy vào 47trong ruột c7mà cứ muốn 2chạy ngược 1clên cổ. f © DiendanLeQuyDon.comTrường d6An vừa bước dvào nhà 22vệ sinh 75là nhào ctới trước 0abồn cầu bfnôn thốc 9bnôn tháo.

   caQuách Trường 6An có dáng cngười cao, 6thực ra 9lúc bước 7fđi cũng ckhông phát 42ra tiếng 98động gì fcnhưng vì 9uống quá d0nhiều nên 04bước chân 12trở nên cnặng nề, 1tiếng nôn 3ọe cũng b8phát ra quá d6lớn. Khi 2Quách Trường bAn ngẩng 8đầu lên, 7đột nhiên 30sau lưng 67có cảm dgiác lạ. 3 © DiendanLeQuyDon.comChưa kịp 29quay đầu 0lại thì 3eđã bị c6một cánh ftay cứng 4như gọng 4kìm siết 72chặt lấy.

   46Quách Trường cAn dù sao 42cũng tốt 3nghiệp trường 7cảnh sát, eđược rèn 9luyện bốn 2năm liền, 8những bài echọc ngày 70xưa trong ftrường dđều được bmang ra áp 42dụng, Quách e7Trường 8An đưa cánh btay lên đỡ brồi đá 29chân thật 8mạnh về 42phía sau. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrường 2An nghĩ ngón cđòn phản 9công của dmình sẽ 7ahạ gục fđối phương 0bphía sau 5lưng, nhưng dcánh tay 9của kẻ 1phía sau evẫn như fgọng kìm, 9siết chặt 9lấy cổ 7anh. Quách 1Trường aAn không c6thể thở c0nổi, anh cacảm thấy 9ekhó chịu.

   0Hai người 27giằng co 0nhau từ dbuồng vệ 3sinh cho tới 1clối đi 8phía ngoài, b9Kẻ đang e2siết chặt 7aQuách Trường 70An lúc này 7là Trương 03Khánh. Một dchân Trương 6Khánh đạp 0mạnh vào d0sau gối dbcủa Trường d2An, Trường aaAn không 7đứng vững 93nổi, một dchân khuỵu cxuống, Trương 76Khánh vòng atay đâm 3con dao vào bcvai Quách 57TRường cAn. Quách c1trường ffAn hét lên 6đau đớn, eanh bị Trương dbKhánh lôi 7fra hành lang 89bên ngoài 3acửa.

   9Nghe thấy 4dbên trong 5acó tiếng 0eđộng, những evị khách 6đang trong 9khu vệ sinh 65hốt hoảng 34chạy ra 1ngoài. Nhân 54viên phục dvụ trong 6akhách sạn 3dđang bưng 69đĩa thức 8eăn, nhìn 5thấy vai 8Trường 0An đầy 2máu, cũng fsợ hãi, 86tay run lẩy 0bbẩy làm 8arơi cả 7đĩa thức 8ăn xuống fdđất. Những bngười bạn aecùng ngồi căn với eTrường dAn trong phòng a7lúc nãy 9nghe thấy 3tiếng náo 0loạn bên 77ngoài vọng f2vào, vội 7vã chạy ffra xem thì 8nhìn thấy 8Trường bAn đang bị 65Trương Khánh 7khống chế, 7mất khả b2năng chống 21cự.

   e“Gọi kẻ 6đứng đầu 6của chúng 6fmày ra đây 8fnói chuyện 3với tao!” 5Trương Khánh bhằn học 1nói với 65những đồng 7nghiệp của 8Quách trường 3An.

   f5“Đừng 58có làm liều, 0đừng có fflàm liều!”

   ac“Hãy đầu 40hàng đi, 0thả người 09ra, đầu cthú ngay!”

   eBạn bè, 4đồng nghiệp ddcủa Quách 0Trường bfAn đều acchạy ra bkhỏi phòng 2nhưng không eai dám manh 2động. Quách 64Trường cAn bị dao fđâm vào 0fvai, máu 6dchảy khắp 0người. 6b © DiendanLeQuyDon.comMọi người 6dkhi đó đều 03tỏ ra sợ 3ahãi. Đồn 79trưởng 24bước ra 2nói: “ 8Có việc d6gì, cậu dccứ nói, 2đao kiếm dkhông có 41mắt đâu. 5 © DiendanLeQuyDon.comTôi là cấp 9ftrên của cQuách trường f4An, nếu 16có việc cgì thì cậu 38cứ nói b3với tôi.”

   eTrương Khánh 9đáp: “Mày 40chẳng qua ddcũng chỉ 6là tên nhãi 2ranh thôi, 20tao không 0bnói chuyện bvới mày, 7tao muốn 7nói chuyện 59với cục 85trưởng 3của chúng 68mày.”

   82Bây giờ 47Trương Khánh fmuốn gặp 6dbí thư thành 49ủy thì bcũng phải 7ccử người 5đi mời, 58mạng sống 5của Quách baTrường 4An lúc này 1đang nằm 4etrong tay 9ehắn.

   bbCó người eđã vội 3vã gọi dfđiện cho ecấp trên 26và nói lại 7với tên 0cTrương Khánh 0ecục trưởng 00sẽ tới engay bây e6giờ.

   aeCó người 2bkhuyên Trương b2Khánh: “Cậu dthả tiểu feQuách ra 48trước, danếu mất 5máu quá dfnhiều sẽ 4enguy hiểm c7tới tính d9mạng của 38anh ấy.”

   a8“Nếu có 4vấn đề dgì thì cậu 9fcứ nói, 36đừng làm detổn thương 9đến anh 3ta.”

   aTrương Khánh 78lạnh lùng 45đáp: “Mạng cđổi mạng, cchúng mày 3thả anh ctrai Tiền 57Cảnh của fdtao ra, thì 1tao tha cho 81tên họ 83Quách này.”

   26“Điều abnày chắc fbchắn không dthể được.” 1eĐồn Trưởng 98nói.

   43Nhưng Trương 09Khánh vẫn d6không lay 27chuyển, 5bhắn không 9nói gì mà 01nhích con 0dao xuống. 2 © DiendanLeQuyDon.comCon dao xuyên 5sâu vào 39vai Quách fcTrường d0An, Quách 4Trường cAn ngồi 3asụp xuống d2dưới đất, 6anhắm chặt b0hai mắt, 0không biết 20lúc này 36Quách Trường 25An còn sống 2hay đã chết.

   3Có tiếng 9điện thoại f4vang lên, 2frồi có 2tiếng người d8nói hiện 5giờ cục 38trưởng 0đang đi acông tác 6dở Bắc 1eKinh không 89thể về 7ngay được.

   0c“Nếu chúng d9mày không 49thả anh ddtao ra, tao 6sẽ giết f4chết tên 24họ Quách 8này!” Trương 6Khánh nói c3rồi đâm bmạnh con 1cdao vào Quách 59Trường c2An.

    Quách 91Trường 2fAn hét lên fđau đớn.

   cTình thế 1lúc này ecàng lúc c7càng trở 3nên xấu e6hơn, không eai kiểm 5soát được 20tình hình.

   44Đột nhiên 19từ phía 9sau có người 0lao lên hất cdtên Trương 4Khánh ngã 6dlăn ra đất, 4ehai người 53túm lấy 15nhau lăn 74lộn, không dkẻ nào c0chịu thua 7kẻ nào.

   cĐồng nghiệp ecủa Quách 1trường dAn, người bnào có súng 38thì rút 33súng, ai dekhông có 2súng thì 5lao tới 04trợ chiến. 94 © DiendanLeQuyDon.comTrương Khánh 56thấy cục 8diện bất a7ngờ không 8còn kiểm 11soát được, 8bhắn hằn 8bhọc nhìn 9bKỷ Viễn 82– người 8vừa lao d6vào hắn 2từ phía 35sau như một 5con sói, c4rồi hắn b7đột nhiên 79quay người 3elao vào nhà 47vệ sinh, d2khóa trái 2cửa.

   ffMọi người 84đạp cửa fxông vào cthì thấy 1ecửa sổ bmở tung, 92Trương Khánh 95đã trèo equa cửa 5sổ ra ngoài d2chạy mất.

   40Kỷ Viễn 7vốn tới 66tìm Quách 7dtrường aeAn để trút 1tức giận, 5nhưng không dbngờ Quách 3Trường 49An lại xui e3xẻo tới 6vậy. Đứng 06trước tình 1thế nguy ehiểm và 90cấp bách, 5Kỷ Viễn fkhông thể 5làm ngơ, 6canh đã lao 9lên, cứu 5ađược Quách 2dTrường 8An khỏi 2ctên tội 49phạm bỏ adtrốn.

   1Khi Quách aTrường 38An được 9đưa lên 6xe cấp cứu, 70trường adAn luôn miệng f2gọi tên a2Kỷ Viễn, 8dKỷ Viễn 2tiến lại, cTrường 2An nắm chặt 5tay Kỷ Viễn, erồi lắc b7lắc thật a7mạnh nhưng fkhông nói 66gì.

   cKỷ Viễn a3nói: “Tôi 5biết anh cđịnh nói 6gì, anh không aphải nói 1egì cả. a © DiendanLeQuyDon.comAnh không 0cần phải 7cảm ơn dtôi, anh 8cũng đã etừng cứu 8atôi một 8lần, coi 3như chúng 4ta hòa.”

   eCó chiếc 3xe cơ động bcủa phóng 5viên tòa 3asoạn báo eanào đó 04đến hiện 95trường 3akịp thời 7evà đã nhanh 47chóng chộp 5ađược tấm 0ảnh quý 5giá này.

                                              3


   4Vô duyên 0vô cớ mà 9Cẩm Tú fbbị Kỷ cViễn trút 06cơn tức 9fgiận, giờ 59trên tay 2vẫn còn f1vết thâm 42tím. Cẩm ebTú nghiến ddrăng, nếu ccô mà gặp 62lại Kỷ 20Viễn thì 9trước tiên 6phải tát 8dcho anh ta 17hai cái mới fhả giận. c9 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 5lấy máy bđiện thoại 38ra, cô chờ 1đợi tin 3nhắn xin 4lỗi của fKỷ Viễn bgửi tới, bnhưng lại cthấy có 5eđiện thoại 2của tên dtrời đánh a0Tống Đoạt 8bgọi đến. e4 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, daCẩm Tú 73mới nhớ 26tới buổi b8tiệc rượu bđáng ghét f6của Tống e7Đoạt. Nghĩ 79tới Tống 1Đoạt rồi 7clại nghĩ f4tới Kỷ c1Viễn, Cẩm 2Tú thấy 8ctuy Tống 58Đoạt ở fgóc độ 75nào đó 66không được e9giống với 91người bình 7thường 0nhưng có bkhi còn tốt 94hơn Kỷ 5Viễn. Cô dftức giận 9gọi lại bcho Tống ddĐoạt. tống cĐoạt nói e4sẽ lái 74xe tới đón 7cô ngay.

   cdCẩm Tú 3nhìn thấy 7fTống Đoạt, 5ccô luôn famiệng xin d8lỗi, dù dsao thì cô f1cũng đã bhứa với cTống Đoạt 3sẽ đi, bthế mà bbây giờ 4ccòn chưa 84tới buổi etiệc, đúng 7là không b4nên một achút nào. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tống 15Đoạt lại d2tỏ ra thấu 9ehiểu, anh 8ta nói chỉ 6cần Cẩm fTú xuất e9hiện trong 0bữa tiệc c4đó là được, akhông cần 4phải đến 4đúng giờ.

   6Cẩm Tú 0ngồi dựa 28vào ghế, c1nhắm mắt 1lại, cô 65muốn nghỉ c5ngơi một dlát. Cô 8muốn suy dcnghĩ thật 7kĩ về mối bquan hệ c0của cô b1và Kỷ Viễn. 2 © DiendanLeQuyDon.comHai người 1họ lúc 2bnào cũng 0thế, nếu 28cứ thế a7này thì 3không có eý nghĩa enào cả. 38 © DiendanLeQuyDon.comVà cuộc bbhôn nhân 9của họ 89cũng vô evị như 55thế.

   0Tống Đoạt cfđưa Cẩm cfTú thẳng f9tới buổi 49tiệc. Đó 8là bữa 1dtiệc của fnhững thương 7nhân, rất 7clong trọng ahoành tráng, fnhững người 3tham dự 9aai cũng quần f9là áo lượt, dmùi nước 57hoa thơm 19phức. Những 0đôi nam bfthanh nữ 0tú trò chuyện 4cùng nhau, bnhìn thật 1bngưỡng efmộ. Đây 3bcó thể dcoi là một b9bữa tiệc d3của giới 3thượng 0lưu. Những 5người đàn 5ông tay cầm 3li rượu, d5đứng thành dtừng nhóm 5nói chuyện b7với nhau 5hồ hởi. 7 © DiendanLeQuyDon.comHọ nói 79chuyện thời fsự, chính 7trị, thậm 9dchí là bàn 0về triết 0học, và 1có những cngười nhân becơ hội a2này bàn 33chuyện làm eăn. Còn fphụ nữ 64tham dự ebuổi tiệc enày, ai nấy 0đều đeo 66trang sức, etoàn đồ ebđắt tiền, abquần áo 80đều đặt 5cmay từ Paris. a3 © DiendanLeQuyDon.comNgười nào 5cngười ấy 7ftóc tai được 28bới rất 1acầu kì, 9có lẽ để 02làm được echúng các cchuyên gia 3clàm tóc 9dphải mất 2đến tám 7ctiếng đồng 3hồ mới 60làm xong. 6 © DiendanLeQuyDon.comBà nào cũng 0bgià, cũng f9béo. Họ 7bàn về 90chuyện gia 67đình, chuyện 7con cái. 8 © DiendanLeQuyDon.comCòn có những 71thiếu nữ e3mắt xanh 5dmỏ đỏ btrông rất 4fphong tình.

   3cNgười khác 7biệt nhất 2trong bữa 18tiệc này 8blà Lý Cẩm 0Tú.

   76Cô mặc 4một chiếc 7áo sơ mi 7trắng dài c2tới tận 3đầu gối. 79 © DiendanLeQuyDon.comKết hợp dvới nó cclà một adchiếc quần 4fbò đã bạc 47thếch, một 3đôi giày 47Nike cũ. 52 © DiendanLeQuyDon.comTrên tay 2ecô đeo chiếc 2vòng ngọc 1màu xanh 1đậm giá e5chắc chỉ 4tầm ba mươi b9tệ. Cô c6để mặt 5mộc, mái 4ctóc dài cngang vai, 51trông có 7ephần ngỗ cngược.

   dTống Đoạt dđưa Cẩm 62Tú tới f4phòng lấy cđồ ăn. e4 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú bcầm đĩa cđi chọn 7đồ ăn, 2bcô ăn một 3đĩa nhãn, 19rồi một bđĩa vải, 2sau đó lại 3ăn thêm e2hai miếng 7abánh. Thế 0mới biết bkhi nãy ân 4dái, rồi 27cãi vã, c0giằng co 4bvới Kỷ 4Viễn tốn babao công 0fsức. Ăn exong, cô flấy khăn 93giấy lau 6miệng rồi 17đứng tựa evào lan can. c © DiendanLeQuyDon.comCô lôi chiếc 1gương trong 61túi ra, tô b3thêm chút ebson lên môi. f8 © DiendanLeQuyDon.comCô trang ebđiểm nhẹ c3nhàng, trông 68như một dbthục nữ. 4 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 76cầm hail cy rượu 67vang tới, ađưa cho 3ccô một 2ly. Cẩm e9Tú đón 2lấy ly rượu brồi uống 1cạn ngay. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô đặt 7ly rượu b3sang một f6bên, ra dấu 4với Tống 4Đoạt rằng 63cô không 07muốn uống 4nữa. Tống bĐoạt nói: 2“Cô có 5cbiết tôi athích cô 5ở điểm 72nào không?”

  Đáp aelại câu 08nói của 6Tống Đoạt, 54Cẩm Tú e5thẳng thừng: 6“Nhưng 3tôi lại d8chẳng thích cdanh chút 36nào.”

   5“Cô không c5thích tôi clà điều 1tôi thấy 0tuyệt vời 6nhất ở d8cô đấy.” bTống Đoạt 26nói có vẻ dtrịnh trọng erồi nâng dly rượu dhướng về 5phía cẩm bTú, nhìn d0thấy ly 84của Cẩm e2Tú đã cạn, 5Tống Đoạt 7aquay người 4lấy một 8ly rượu evang từ 84chiếc xe 74của người fphục vụ 5vừa đi ctới, và dfđưa cho 8Cẩm Tú. c0 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 0nhận lấy dly rượu, 56nhưng cô 74không uống, dcô không fmuốn uống 47quá nhiều, 7sau bữa 3tiệc này 07cô còn có bviệc phải d8giải quyết.

   a6“Vẻ bất eacần của 4acô là điều atôi khâm fphục nhất.” f9Tống Đoạt 23thăm dò dCẩm Tú 9evới vẻ 8trêu đùa 2rồi nói: 1“Cô có a1thể mặc 37một bộ fquần áo 1bình thường 8thế này, bfmột cách f8rất tự 73nhiên và 1atự tin, 28làm tôi ccàng tin fcvào điều cđó. Chỉ 4cần tự 16tin và thoải dmái thì 9fnhững thứ 1vốn rất 0bình thường delại trở 67nên không 95bình thường c9nữa, cũng fgiống như 8cô vậy, 8trong mắt 7tôi, cô 52không còn 4là bình 26thường 1nữa, mà 2rất đặc f8biệt.”

   cCẩm Tú 7trừng mắt 2với Tống edĐoạt, cô dtỏ ra không bkhách sáo: 2“Anh không 0cần thiết 0ephải nịnh chót tôi 8đâu, anh 48muốn nói dgì thì cứ b0nói thẳng ara đi, tôi 5không thích 2bvòng vo, 0mà tôi cũng e2chẳng có 9thời gian 4để vòng 6vo đâu. 44 © DiendanLeQuyDon.comCó thời 0gian tôi 47thà về 1cnhà leo lên degiường 8ađọc sách, dcnghe nhạc fcòn hơn 0là ở đây dmà so đo aquần áo, bđồ trang 41sức với damấy bà 2mấy cô, 1hay là nghe 96đàn ông a0bốc phét.” 32Thấy Tống 62Đoạt ngạc cnhiên nhìn 1mình như 9thể nhìn 19thấy một 4sinh vật f5lạ từ dangoài vũ 8ctrụ bay 9tới, cô bbđành dịu 6giọng: “Thôi, 3tôi sẽ cfnói cho anh 5ebiết vì 94sao tôi lại 5tự tin và 3tỏ ra tự 4nhiên đến 50thế. Miến 41phí đấy cdnhé, bởi btrong lòng dtôi chẳng 2có điều 46gì phải 4egiấu diếm, a9bởi tôi e6quang minh 01chính đại, 98tôi chẳng ephải dựa 4dvào bất 8bcứ thứ 79gì để cgiữ thể 1diện, tôi cfkhông giống 9như anh.”

   fCẩm Tú bthăm dò 66Tống Đoạt, 94hết từ 3trên xuống bdưới, lại 5ctừ trái ecqua phải, 1cẩm Tú 83nhìn Tống 2eĐoạt bằng bánh mắt fbdò xét, 6soi mói, 5khiến Tống f1Đoạt cảm 4bthấy mất dtự nhiên. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Còn anh, 56bên ngoài 1trông có 8vẻ đàng 7hoàng lắm, 5nhưng bên 8trong thì 36lại rất f8ngạo mạn, 5xấu xa. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng con 8người càng 81ngạo mạn, c1xấu xa thì 0nội tâm 60càng tự dti, yếu fađuối. Anh 3tỏ ra như 6thế chẳng 6cqua là muốn bche đi điểm 48yếu và aasự bất bthường eacủa anh, 8thậm chí 98anh còn có 6những bí 3mật mà 9không thể fnói cho người ckhác, bởi ethế những bngười như abanh chỉ 9có thể 7dựa vào dvẻ ngoài 7cngạo mạn 8mà giữ 5thể diện 2thôi. Tôi anói không 61có gì sai 7đấy chứ.”

   cTrong lòng 0Tống Đoạt 6xuất hiện 4cảm giác 5cớn lạnh, 1nhưng anh dđã nhanh 9chóng lấy ddlại bình dtĩnh, không 3để Cẩm atú thấy 4bđược cảm 5giác tội 70lỗi trong emắt Tống b3Đoạt. Tống 8dĐoạt nghĩ 1có lẽ Cẩm cTú chỉ 16nói bừa 91chứ không ephải cô 3đã biết 0ebí mật 7acủa anh. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu cẩm 35Tú biết eđược sự edthật thì fsẽ không 9nói ra những fcâu suống csã như thế. 6 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 37cũng là c6một người 81tâm lý, 6bkhông phải 8là người athích chọc 8vào nỗi 8đau của 8dngười khác.

   2aTuy Cẩm 7Tú không 12cố ý nhưng a5trong lòng 3Tống Đoạt 0vẫn không bfvui vẻ chút bbnào. Nếu bkhông phải 9muốn Cẩm 88Tú làm bạn agái của 29mình, chắc 3Tống Đoạt 10sẽ không 0kiềm chế 1được cơn 2ftức giận, 8dmà phủi 9tay bỏ đi. f © DiendanLeQuyDon.comNhưng thật 7amay, anh đã ekhông hành a0động như 1thế, nếu 93không thì 8người thất dflễ, mất cmặt sẽ cchính là f3Tống Đoạt 1chứ không 1phải Cẩm 1

   1Cẩm tú 4anhìn thấy 7ánh mắt 9Tống Đoạt bthì biết 5anh ta không 2fthích điều 6mà mình 0nói.  Đó bcũng là dkết quả 3mà cô đang 6mong đợi. b6 © DiendanLeQuyDon.comNếu Tống eaĐoạt không 2thích những 4điều cô 0nói, mà 9vẫn muốn fccô đi chắc d2chắc anh b5ta có điều 0gì đó cần 6sự giúp 19đỡ của 23cô; nếu 6Tống Đoạt 3akhông thèm 49để ý tới 0fcô, chứng 42tỏ Tống 25Đoạt chỉ 81đơn thuần amuốn cô dđến làm 4bạn nhảy d2cùng anh cta thôi.

   9Tống Đoạt 4không tỏ a0ra tức giận, e3ngược lại 25còn lớn 5tiếng cười: 57“Cô thật 2hài hước, 7cvà cũng aabiết nhìn c5xa trông 3rộng đấy. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu ai có 8phước mà 5lấy được 4cô thì cả 3đời này 32sẽ không dphải lo dlắng gì 46nữa, mọi bviệc trong fnhà giao 4echo cô tính 5toán hết, aechắc chắn 40sẽ không f9sai lệch 1gì.”

   3c“Tống eĐoạt cậu 2bđúng là bcó con mắt eenhìn người, ecsau này cậu b2mà lấy 6ai thì người 0chị em đó 37của tôi a3chắc chắn 05phải là 4nhân tài.” faSau lưng fTống Đoạt 8có tiếng 80cười khúc 0khích vang f5lên, đó flà Tả Thi 67Giao đang dckhoác tay b4lão Hắc 1đi tới.

   6d“Em có c2tình đấy, 0tiếc là choa kia vô 0tình.”

   82Rồi họ 42cùng cười dphá lên. 9 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt fnhìn xéo 9lão Hắc 60một cái, aflúc này 8lão Hắc 6cđang tập 8trung nghe 5Tả Thi Giao anói chuyện. 1d © DiendanLeQuyDon.comTả Thi Giao 1khoác chặt 2ctay lão Hắc, eecô như miếng 0bánh kem ccứ dính 2chặt vào c4lão Hắc. b4 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt bnhíu mày 2nhưng sợ 4người khác 2nhận ra 6nên vội ebvàng lấy 00lại vẻ 0bbình tĩnh. d © DiendanLeQuyDon.comTuy ngoài 7emặt vui fvẻ nhưng etrong lòng 2bTống Đoạt 2cơn tức eegiận đang fbtrào sôi.

   1“Người c6chị em tốt dcủa chị 1đang trong 57khuê phòng  chờ, 12còn xem cậu bcó đủ 04thành ý 6bhay không? 6Nếu muốn 4theo đuổi eacon gái nhà 46người ta a4thì phải ecố gắng 5hơn nữa 9amới được.” 6Tả Thi Giao 51nháy mắt 48với Tống 6Đoạt, rồi c5sát lại 8phía lão eHắc hơn 4fnữa.

   c“Thôi được 1rồi, anh 50chị cứ 3đi chơi 7đi, đừng 6làm em trò 20chuyện với 9Cẩm Tú.” d7Thực sự bcTống Đoạt 53không thể 4chịu nổi dthái độ fđong đưa c2của Tả 1Thi Giao, dcvà càng d8tức giận dcvới thái 1ađộ của belão Hắc. 62 © DiendanLeQuyDon.comĐã mấy 5dngày hôm 1anay, lão 0Hắc không 75dám nhìn 3thẳng vào 0Tống Đoạt. 7 © DiendanLeQuyDon.comChỉ vì amụ đàn dbà kia đang 8cmang trong 8mình giọt dmáu của 1lão Hắc e4sao? Nếu 32không nhìn bethấy họ 9thì trong 6lòng Tống 5aĐoạt sẽ 1abớt tức 7giận hơn, 0bởi thế a8anh ta cố 0đuổi Tả eThi Giao và 96lão Hắc 8đi để 7uống rượu 9giải sầu amột mình.

   2a“Có việc bfgì thì anh 9cứ nói dthẳng ra aeđi. Tôi 8nghĩ sau 0này chúng bta không 28còn cơ hội bgặp nhau 8nữa đâu, 35bởi tôi a4không có 95thói quen 20lãng phí 7thời gian 0như thế.” 8Cẩm tú 05ngồi đung ađưa chiếc 4bghế, thái cđộ rất dtùy tiện 97và suồng 7sã. Cẩm 7Tú biết 0chắc chắn 77tên Tống 5Đoạt có 9aý đồ gì 9eđó với 69cô, nếu 91không phải ethế chắc 93không bao 2giờ mời 33cô đi cùng f6hắn.

   cNhưng rốt 37cuộc đó dclà gì, Cẩm cTú không 7muốn phải 87chơi trò 0đuổi bắt 2với Tống bĐoạt, cô 9đã quyết 7định rồi, f7nếu đã emất công 5ađến đây, 1thì cũng c0coi như hoàn ethành lời 3hứa ban bđầu với 27Tống Đoạt, ccô có thể 2abỏ về e9giữa chừng. 09 © DiendanLeQuyDon.comBởi trong dlòng cô 3vẫn đang enhớ tới 04Kỷ Viễn.

   9“Cô có 6thể kiên ffnhẫn một echút được bkhông? Con 4agái mà lúc 1fnào cũng 0nói chuyện ethẳng thừng, 97làm tổn 3thương đến dngười khác cnhư thế, dlúc nào 7cũng muốn 8nắn gân dngười khác 5như thế. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô không ccó tâm, 45không có emắt sao, 37cô không 1thấy những dcngười phụ 22nữ khác fđối xử 6với đàn 6fông thế 58nào à? Đúng 6là chẳng 1bcó tí văn 8hóa nào.” c4Tống Đoạt e4hằn học anói một 1hồi rồi 7ngửa cổ auống cạn 50li rượu, 8sau đó đi e2tới phía 7dtrước tủ c3gần đó ađể lấy 1thêm.

   cdSau một aloạt những 9phản ứng 7kịch liệt 8khi nãy ai 8cũng nghĩ clà Tống b2Đoạt sẽ 44bỏ cẩm 0Tú lại 2và đi tìm amột chỗ d2yên tĩnh 3nào đó. 3d © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tống 7dĐoạt lại 5equay trở 5lại chỗ 2ngồi khi 0nãy.

   3“Tôi chỉ 62ghét những ekẻ lời 0nói và cách 7nghĩ không 9thống nhất 2bmà thôi, 3tôi chẳng fccó ý gì afcả. Tôi 1exin lỗi 4dvì những a0điều mà bfvừa nãy ađã nói 68với anh. 7e © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 7không có e6gì muốn 3nói với 5ftôi thì btôi xin phép, 73tôi phải 5về đây. a5 © DiendanLeQuyDon.comTôi mệt 44rồi, tôi 46phải về 5bnghỉ ngơi, 7ngày mai a5tôi còn 27phải đi 32làm. Ok chứ?”

   a1“Cô ngồi fthêm một 2clát nữa 9đi, nửa detiếng nữa ftôi đảm f7bảo sẽ fđưa cô fvề.” Cuối 0cùng Tống 3Đoạt cũng 4lên tiếng, 7“Thực 65ra tôi có 37việc muốn 9cầu xin 4cô. Tôi 0cmuốn cô elàm bạn dfgái giả b5của tôi. 3 © DiendanLeQuyDon.comTôi rất 17ghét bà 0achị Thi 18Giao cứ elấy danh b9nghĩa chị ddâu để bgiới thiệu 49người yêu d3cho tôi. 6 © DiendanLeQuyDon.comTôi muốn bcô làm bạn 1gái của etôi, mỗi 2tháng tôi 6sẽ trả dbcô một 18vạn nhân d8dân tệ, 6achỉ cần 5một tuần 39cô đi cùng 6tôi một b6buổi tối aflà được. 87 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải eblà cả buổi 10tối mà dchỉ cần dnửa buổi bctối thôi. 10 © DiendanLeQuyDon.comTừ lúc 0cô tan giờ 8dlàm tới 69trước mười bdgiờ, trước 55mười giờ btôi xin hứa c3sẽ đưa fbcô về nhà. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐược không?”

   c“Được!” cCẩm Tú 4trả lời.

   3Tống Đoạt 2ngạc nhiên b9nhìn Cẩm feTú, tống e6Đoạt vốn a9cho rằng 1Cẩm tú 66sẽ từ 32chối. Thậm e7chí Tống 6Đoạt đã bnghĩ nên 1làm thế dnào để 09thuyết phục 02Cẩm Tú atrong trường 5hợp bị 7atừ chối clời đề 78nghị. Nhưng ekhông ngờ e7Cẩm Tú 7lại chỉ 5đáp gọn 54lỏn một 60chữ như 28vậy.

   56“thật 72không?” 95Tống Đoạt 6hỏi lại, 8Tống Đoạt 27vẫn chưa 5dtin vào tai amình, anh 51ta nhìn thẳng 75vào mắt 4eCẩm tú 2và nói: 1“Cô nói 3thật đấy achứ, không 52hối hận eđấy chứ?”

   3“Quân tử 7nhất ngôn” 9Cẩm Tú 86chỉ lạnh 6lùng đáp elại, “Tuy 79nhiên tôi acũng có 2điều kiện.”

   9“Cô nói 6đi, điều 2kiện gì cdtôi cũng efđồng ý efvới cô cdhết.” f2Thấy Cẩm a9Tú dứt 21khoát như 44thế, Tống 9eĐoạt cũng 84không thể dtừ chối, 6cnếu đã 3nhờ người c8ta giúp thì f4nhất định 7phải tỏ 4ra thiện c3chí.

   f“Trong bốn 2tiếng mà eanh thuê 76tôi, anh 8không được 2ccó bất 60cứ hành 4động nào 6cđi quá phạm dvi cho phép, akể cả 6việc kéo 0tôi, hôn 9tôi trước 01mặt mọi 28người như 3ngày hôm 14nay.” Cẩm 6Tú cất 53giọng đàm 0phán rất 0dchuyên nghiệp, 99“Ngoài 01ra, ba buổi 2tối trước evà sau ngày 76cuối tuần dthì không fbđược, 47mỗi tuần 30tôi chỉ acó thể bđi cùng f0anh vào một 1buổi tối 5bất kì dtừ thứ chai tới fethứ năm. 0 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 0lần nào 6trả tiền dlần đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgộ nhỡ b5hôm nào 4ađó tôi 0dkhông thích 4làm nữa 0thì anh không 51được ngăn 6cản tôi 5bằng bất b9cứ hình 1thức nào.”

   0Tống Đoạt 1há hốc 2mồm kinh 36ngạc, nghe 1Cẩm Tú 2nói xong, 5anh ta mới engậm miệng 2lại, sau feđó mới b8đáp: “Được, 49tất cả d4sẽ làm ftheo điều 52kiện của 61cô.” Nói drồi Tống 1Đoạt mở fví lấy 4cra một tập 0fngân phiếu f3đưa cho cCẩm Tú evà đáp: d2“Chắc 00chắn là d7không ít fhơn ba nghìn 5ctệ đâu. 42 © DiendanLeQuyDon.comMột lần c1thì đừng cctính là 21hai nghìn 44rưỡi, nghe 2chẳng thuận 32tai chút b3nào, cứ c2tính ba nghìn cetệ đi. 1d © DiendanLeQuyDon.comBắt đầu 8tính từ 38hôm nay. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô thẳng 3thắn thì 9tôi cũng 5thẳng thắn 6với cô. e © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 8cứ thiện 48chí, đoàn 66kết, vui 6vẻ hợp 1dtác là được.” cTống Đoạt 5đưa tay 8amột cách 4brất trịnh ftrọng về 6phía Cẩm eTú bắt ftay cô.

   cCẩm Tú 5không thể c7tỏ ra nhỏ f7nhen, cô ccđưa tay 61ra, bắt 9tay Tống 98Đoạt một 65cách trịnh ctrọng.

   9Cẩm Tú 68đồng ý calàm bạn bgái hờ 0acủa Tống cĐoạt cũng 8echẳng vì 21lí do gì ecả, chẳng 4cqua cô muốn fegiết thời 9gian rảnh 8rỗi mà 9athôi. Hơn 3enữa còn d1có thể 2blấp chỗ 4trống để bcô chẳng a6có thời 61gian nào 5mà tức 37giận Kỷ fViễn nữa.

   bbNhưng đột c2nhiên trước 54mặt Cẩm 31Tú, có bóng 4một người 54lao vụt 1tới, người 5đó đấm 1Tống Đoạt a8một quả 0ckhiến Tống c6Đoạt ngã c7lăn xuống 70đất rồi f6người đó acđứng trước 96mặt Cẩm 07Tú, nhìn 89cô với fánh mắt 1bhừng hực 4lửa giận 13dữ: “Tôi akhông ngờ 6fcô lại 57đê tiện 5đến thế, 5cô lại 77còn giao 3edịch gì 9đó bẩn fthỉu với 5hắn, rồi e5hắn trả 0tiền cho bcô à?”

   eCẩm Tú d3vừa kịp 78nhận ra dđó là Kỷ 7Viễn. Không 96đợi cô 96giải thích, b1Kỷ Viễn 8đã vung 2ctay tát một 5dcái, khiến 7Cẩm Tú dngã xuống e2đất. Cái etát của 5Kỷ Viễn b6khiến Cẩm 9fTú tối 03tăm mặt 4mũi, đầu 8óc cô ong 9lên, cô e5nghĩ trong 80lòng, thế 7là tình 9cảm giữa 3ecô và Kỷ 3Viễn đã 5tới hồi 0kết thúc, 5tới điểm 8dừng thật 40rồi. Mọi 57thứ phải 8dkết thúc aethật rồi…!

Nguồn: truyen8.mobi/t100401-tau-hon-lao-tam-chuong-17.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận