Thông Thiên Đại Thánh Chương 1222: Lợi Nhận Ma Thiên Vương.


Nhưng khi gặp phải công kích thật thể, lực lượng bắn ngược sẽ nhỏ hơn rất nhiều, dù sao nó tối đa chỉ có thể dùng năng lượng cường đại để mô tả ra bộ dạng của công kích, lực công kích so với nguyên bản ít nhất cũng kém hơn năm thành, nếu như binh khí của đối phương cũng là Tiên Khí thì lực lượng bắn ngược tối đa chỉ có ba thành của công kích thôi.

Chu Báo dùng không phải Tiên Khí, dùng là nắm đấm của mình, hơn nữa còn là công kích liên tục, từng quyền đến thịt.

Lực bắn ngược vô hình của Vu Thần Kính đối với thân thể Chu Báo hiện giờ mà nói, loại lực bắn ngược không đến hai thành lực công kích của bản thân này, căn bản cũng không có ý nghĩa và lực uy hiếp quá lớn, trái lại ngược lại kích phát hung tính của hắn.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!


Theo tiếng va đập vang lên liên tiếp, sắc mặt Hắc Sửu đã trắng bệch ra rồi, hào quang của Vu Thần Kính trước mặt càng ngày càng ảm đạm, càng ngày mờ, cuối cùng, vậy mà biến mất.

- Răng rắc! ! !

Rốt cục, sau khi Chu Báo đánh ra một kích bạo kích, Vu Thần Kính kia rốt cục vỡ vụn ra, nứt thành hai nửa, bị đánh bay ra ngoài rất xa.

PHỐC! ! !

Đồng thời khi Vu Thần Kính bị Chu Báo đánh thành hai nửa, tâm thần Hắc Sửu cũng đã bị trọng thương, mãnh liệt phun ra một bãi nước bọt hắc sắc, mang theo tia máu kỳ dị sáng bóng, thân hình bắt đầu uốn éo mãnh liệt.

- Hừ, Bản Tôn Thế Giới sao? PHÁ cho lão tử...!

Chứng kiến không gian chung quanh Hắc Sửu theo sự vặn vẹo của hắn mà nổi lên từng đợt sóng vân, khóe miệng Chu Báo lộ ra một tia dáng tươi cười khinh thường.

Thượng Cổ đại yêu, ta nện ngươi phải vỡ luôn tại đây a.

Quyền của hắn cực nhanh, phảng phất như sao băng vĩnh viễn không ngừng lại trong hư không, trong nháy mắt liền có thể đánh ra vô số quyền, căn bản không cho Hắc Sửu có cơ hội thở dốc. Vu Thần Kính kia là trung phẩm Thái Hạo Tiên Khí, ngoại trừ có thể lấy ra làm tấm chắn và bắn ngược công kích ra, còn có rất nhiều diệu dụng khác, nhưng Chu Báo lại dùng vô số quyền làm rối loạn tiết tấu của Hắc Sửu, căn bản không có hắn có cơ hội phát huy ra những công năng khác của Vu Thần Kính, mà sau khi đánh bay Vu Thần Kính, công kích của hắn cũng không đình chỉ, lại là một quyền đón lấy một quyền đánh về phía Hắc Sửu.

Đây là cận thân vật lộn, cận thân vật lộn xích lõa!

Hắc Sửu tuy rằng có được tu vị cảnh giới Thần Tiên, một thân thực lực cũng thâm bất khả trắc, hơn nữa còn là Thượng Cổ đại yêu, thân thể cường hãn, nhưng có trời mới biết đã có bao nhiêu năm hắn không đụng phải tình hình như thế này rồi, đối thủ thuần túy vật lộn với hắn, đây là chuyện vào thời Thượng Cổ cũng rất ít gặp, sau khi Thượng Cổ chấm dứt lại càng không xảy ra, nói cách khác, hắn đã có chín chín tám mươi mốt vạn năm không dùng nhục thân tương bác với người khác rồi, cái này vừa vặn rất tốt, không nghĩ tới, tiến nhập vào tiết tấu chiến đấu của Chu Báo, dưới công kích như cuồng phong mưa rào của Chu Báo, hắn không có biện pháp gì cả, chỉ có thể kiên trì vật lộn với Chu Báo.

Rầm rầm rầm rầm rầm!

Chu Báo lấy tiến công chớp nhoáng, xuất hiện ở trước mặt Hắc Sửu, một bước đón lấy một bước, ở trong phiến hư không này bước chân vào một loại bộ pháp huyền diệu, một quyền đón lấy một quyền, hung hăng đánh tới Hắc Sửu, bất quá ngay cả mấy chục quyền cũng không đánh trúng Hắc Sửu, hơn nữa hoàn toàn đấm vào Bản Tôn Thế Giới chung quanh Hắc Sửu. Mỗi một quyền đều vô hạn tiếp cận Hắc Sửu, đều không thể đánh tới trên người của hắn, mà đánh vào trong Bản Tôn Thế Giới.

Thoạt nhìn, tựa hồ là đang phí công vô ích, nhưng Hắc Sửu lại có khổ tự biết.

Bản Tôn Thế Giới của hắn, căn bản không chịu nổi công kích của Chu Báo.

Quyền đầu tiên của Chu Báo cũng đã chấn vỡ một mảng lớn thời không, phá hư Bản Tôn Thế Giới của hắn hầu như không còn gì, hắn hiện giờ đang bề bộn tu bổ Bản Tôn Thế Giới bị hư hao, nào có sức hoàn thủ chứ, bất quá hắn vẫn quá mức xem thường quyền đầu của Chu Báo rồi, ở trong quyền ý, Chu Báo sớm đã dung nhập một khỏa đại tinh, mỗi một quyền đánh ra, liền đánh lực lượng của cả một khỏa đại tinh ra ngoài, ngoài ra, đáng sợ nhất chính là, quyền ý mô phỏng vũ trụ kia của Chu Báo đã tập trung lên quyền của hắn, ba động mà mỗi một quyền sinh ra, đều phảng phất như một vũ trụ hư không khổng lồ cưỡng chế vào trong Bản Tôn Thế Giới của Hắc Sửu.

Quy tắc trong Bản Tôn Thế Giới căn bản không thể nào chịu nổi gánh nặng, bắt đầu sụp đổ hơn nửa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân Tiên nho nhỏ, hơn nữa còn là một tiểu tử vừa bước vào cảnh giới Nhân Tiên mà thôi, tại sao lại có lực lượng tuyệt đối khủng bố như thế được, ngay cả Bản Tôn Thế Giới của ta cũng bị đánh nát rồi!

Sau mấy hơi, nắm đấm của Chu Báo còn không có ý tứ đình chỉ, Hắc Sửu rốt cục trở nên hoảng hốt, ý thức được tiểu tử điên cuồng trước mặt này thật sự muốn dùng nắm đấm để tươi sống đánh chết mình.

- Chết tiệt, chết tiệt, chỉ cần cho ta cơ hội một hơi, không, cơ hội trong tích tắc thôi, chỉ cần cơ hội trong tích tắc ta liền có thể giết ngươi, mẹ nó, cuối cùng là lực lượng gì, loại quyền pháp gì, vậy mà liên miên không dứt, ta vậy mà không thoát khỏi được!

Dưới nắm đấm như mưa sao chổi của Chu Báo, Hắc Sửu liên tiếp lui về phía sau, trong nội tâm phẫn nộ mắng chửi, không còn bộ dáng mỹ nam tử tiêu xái tự nhiên như trước kia nữa.

Thiếp! ! !

Rốt cục, sau khi Chu Báo bước chân được chín chín tám mốt bước, lại một lần nữa đánh ra bạo kích.! !

BANG! ! ! !

Bản Tôn Thế Giới chung quanh Hắc Sửu triệt để bị nát bấy.

- Không!

Hắc Sửu phát ra một tiếng thét lên thê lương, đầu tóc vốn thập phần chỉnh tề cũng xõa ra, ánh mắt hiện hồng, cực kỳ oán độc nhìn Chu Báo, nhìn mình nắm đấm càng lúc càng lớn ở trước mặt.

- Chu Báo, ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết sạch tất cả mọi người mà ngươi biết, ta muốn giết sạch tất cả sinh vật trong Thiên Giới Đại Thế Giới, ta muốn giết ngươi ah! ! !

Hắc Sửu điên cuồng gào lên, một hư ảnh cổ quái xuất hiện ở phía sau của hắn.

- Lợi Nhận Ma Thiên Vương, đi ra cho ta! !

Oanh! !

Chu Báo chỉ cảm thấy một quyền sắp đánh trúng Hắc Sửu đã bị tiếp được, phảng phất như một quyền đánh lên một bức tường dày đặc hoàn toàn bị lấp kín vậy, toàn bộ nắm đấm đều có chút run lên, so với lực đạo bắn ngược của Vu Thần Kính vừa rồi phải mạnh hơn nhiều.

Lợi Nhận Ma Thiên Vương! !

Chu Báo không biết đây là thứ gì, thân hình một mực thối lui ra hơn mười dặm mới nhìn rõ cự ảnh cổ quái trước mặt, lại một thứ cùng loại với hư ảnh tượng Phật, ba đầu tám tay, trợn mắt nhìn của Mật Tông ở kiếp trước của hắn, trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương này đều cầm một kiện binh khí cổ quái, khiến Chu Báo khiếp sợ chính là, những binh khí này, vậy mà đều là thần binh cấp bậc Tiên Khí, tản ra tiên đạo uy nghiêm dày đặc, khiến Chu Báo cũng nhịn không được nhíu mày.

Bất quá Hắc Sửu cũng mặc kệ hiện giờ Chu Báo có cau mày hay không.

- Lợi Nhận Ma Thiên Vương, giết hắn cho ta!

Đúng lúc này, Chu Báo coi như thấy rõ, chẳng biết lúc nào, trong tay Hắc Sửu vậy mà nhiều thêm một Tử Kim Bát Vu, Tử Kim Bát Vu này thoạt nhìn giống như thứ mà Đường Tăng trong Tây Du Ký dùng để đi xin ăn vậy, tuy nhiên so với vật kia thì lợi hại hơn nhiều.

- Quân Thiên Tiên Khí!

Chứng kiến cái bát vu này, Chu Báo vốn sửng sốt một chút, chợt phản ứng lại, Tử Kim Bát Vu này hẳn là một kiện Quân Thiên Tiên Khí, mà Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia, chính là khí linh của cái bát vu này.

- Tiểu tử, ngươi hôm nay khẳng định phải chết không có chỗ chôn, ta muốn rút hồn luyện phách ngươi, xem ta từng bước từng bước giết chết toàn bộ người mà ngươi quen biết.

Hắc Sửu đã hận Chu Báo cực kỳ, nghĩ đến Hắc Sửu hắn từ khi sinh ra đến này, nào có nếm qua thiệt thòi lớn như vậy chứ? !

Chẳng những Vu Thần Kính mà Hắc Sơn lão yêu cho mình để hộ thân nhận lấy trọng thương, mà ngay cả Bản Tôn Thế Giới của mình cũng bị Chu Báo đánh nát bấy rồi, nguyên khí đại thương, muốn khôi phục lại, không có ngàn vạn năm cơ hồ là chuyện không thể nào, coi như có khôi phục lại, nói không chừng cũng sẽ có tai hoạ ngầm gì đấy, việc này đối với một gia hỏa truy cầu tiến vào cảnh giới Địa Tiên như hắn mà nói, không khác nào tăng thêm vô số khó khắn, vốn hi vọng này cũng không lớn, ngươi lại bị Chu Báo làm thành như vậy, cơ hồ liền tương đương với tuyên bố cả đời này hắn cũng không có cơ hội tiến vào Địa Tiên đại đạo nữa, ngươi bảo hắn sao lại không hận, sao lại không điên chứ!

Trong tiếng gầm rú gần như điên cuồng của hắn, Lợi Nhận Ma Thiên Vương phát ra tiến công điên cuồng với Chu Báo, chỉ thấy Tử Kim Bát Vu kia treo trên đỉnh đầu Hắc Sửu, tản ra đạo đạo hào quang ám kim sắc, mỗi chín đạo hào quang liền ngưng tụ thành một đạo phù văn, phù văn thứ chín ngưng tụ tại một chỗ, là thần binh cầm trong tám tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương này lại bổ ra.

Chỉ thấy tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia chém ra, giao thoa trong hư không, hoạch xuất từng đạo đường vòng cung huyền dị, bao phủ Chu Báo vào trong đó.

- Quân Thiên Tiên Khí, hừ!

Chu Báo âm thầm hừ lạnh một tiếng, hai tay khẽ múa, hai cái chùy nhỏ bích sắc liền xuất hiện ở trong tay của hắn

- Ta ngược lại muốn nhìn, là Quân Thiên Tiên Khí của ngươi lợi hại, hay là cái chùy của ta lợi hại!

Đang khi nói chuyện, song chùy vung lên, không chút do dự liền nghênh hướng Lợi Nhận Ma Thiên Vương.

Rầm rầm rầm bang bang!

Chu Báo huy động cái chùy, nghênh hướng Lợi Nhận Ma Thiên Vương, bích sắc tiểu chùy trong tay va chạm với Tiên khí thần bình trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương, không chút nào nương tay.

Bất quá chỉ trong nháy mắt, đôi bích chùy kia liền tiếp xúc thân mật với tất cả Tiên khí thần binh trên tay Lợi Nhận Ma Thiên Vương một lần.

Một vòng này đánh xong, vậy mà trực tiếp đánh lui Lợi Nhận Ma Thiên Vương khí thế hung hăng kia, đương nhiên, Chu Báo cũng không chịu nổi, chỉ cảm thấy hai tay run lên, nhưng trong mắt lại sáng ngời.

- Hóa ra không phải Tiên Khí chân chánh, mà là đồ vật thuần túy do tiên đạo pháp tắc của kiện Quân Thiên Tiên Khí kia ngưng luyện thành!

Tiên Khí trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương, vậy mà không phải thật sự, mà là do hào quang của Quân Thiên Tiên Khí ngưng luyện thành, nhưng cho dù là vậy, uy lực của bọn nó cũng không dưới Tiên Khí, hơn nữa đều có diệu dụng cả.

Bất quá Chu Báo cũng không quản chúng có diệu dụng, có thủ đoạn khỉ gió gì cả, trực tiếp dùng lực lượng tuyệt đối ứng phó, thành công đánh lui tất cả Tiên Khí về, nhưng bản thân hắn cũng không chịu nổi.

Chứng kiến song chùy trong tay Chu Báo bất quá chỉ có cấp bậc Thuần Dương pháp khí lại thành công đánh lui Tiên Khí, sắc mặt vốn tự tin của Hắc Sửu cũng biến mất.

Một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi tiểu chùy trong tay Chu Báo, phảng phất muốn dùng ánh mắt xé mở bên ngoài tiểu chùy, nhìn rõ ràng cấu tạo bên trong vậy.

Cực phẩm Thuần Dương pháp khí, mặc dù không có tiên văn nguyên vẹn nhưng cũng có thể miễn cưỡng đối kháng một chút với Tiên Khí, nhưng không giống như tiểu chùy của Chu Báo, liên tiếp chống đỡ tám kiện Tiên Khí không rơi vào thế hạ phong, chuyện như vậy, hắn lại chưa bao giờ nghe nói qua.

Mặc dù nói Tiên Khí trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma chính là do hào quang của Tử Kim Bát Vu ngưng kết mà thành, nhưng uy lực của bọn hắn tuyệt không chênh lệch bao nhiêu so với Thái Hạo Tiên Khí bình thường, thậm chí bởi vì có lực lượng của Quân Thiên Tiên Khí gia trì nên tám kiện Tiên Khí này so với hạ phẩm Thái Hạo Tiên Khí bình thường, uy lực còn càng lớn một bậc.

Tám kiện Thái Hạo Tiên Khí này đồng loạt ra tay, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa, không thể tưởng được lại bị tiểu chùy trong tay tiểu tử này hời hợt tiếp được.

Cuối cùng là do lực lượng của tiểu tử này tạo thành? Hay là tác dụng của song chùy trong tay hắn đây?

Hắc Sửu lúc này tuy rằng kinh dị trong lòng, nhưng lại không chút kinh hoảng, vô luận như thế nào, hắn đã tế ra Tử Kim Bát Vu, thả ra Lợi Nhận Ma Thiên Vương, có thể nói hiện giờ đã dứng ở thế bất bại rồi, sau khi Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia bị Chu Báo đánh lui, chứng kiến Chu Báo vẫn đang đứng ở nơi đó, căn bản không tiếp tục ra tay, không khỏi nở nụ cười.

- Làm sao vậy, tiểu tử, không dám tiến công sao? Ngươi không phải mới vừa rất hung hăng càn quấy hay sao?

- Ta ngốc ah, ta không chấp nhặt với khí linh!

Nghe được thanh âm hơi đắc ý của Hắc Sửu, sắc mặt Chu Báo tối sầm, Lợi Nhận Ma Thiên Vương này nhìn qua cũng không phải khí linh bình thường, trong tay lại có tám kiện Tiên Khí, coi như là thật sự liều mạng với hắn, cũng phải nói chút ít kỹ xảo đúng không?

- Tiểu tử, bớt nói nhảm đi, nhận lấy tức giận của ta đi !

Đang khi nói chuyện, chỉ thấy Tử Kim Bát Vu lơ lửng trên đỉnh đầu hắn bắn ra hào quang bốn phía, bao phủ khắp nơi, nhanh đến ngay cả Chu Báo cũng không kịp phản ứng, tử kim quang mang kia liền xoát cái đã đến đỉnh đầu của hắn.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-1222/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận