Thơ Hay Thời Áo Trắng Giã biệt tuổi thơ

Giã biệt tuổi thơ

Kể từ khi tôi cầm bút làm thơ,

Tôi chưa từng xúc động như bây giờ.

Khi chợt nghĩ đời học sinh sắp hết,

Sắp nghẹn ngào trao nhau lời ly biệt.

 

                                                           Quên sao được những kỷ niệm ngày xưa,

                                                           Tình thầy cô, bè bạn thật vô bờ.

                                                           Mai sau này khi chim trời vỗ cánh,

                                                           Mãi tìm về tổ ấm xa xưa.

 

Lúc ấy ta chỉ mỏi mắt mơ,

Tìm làm sao cho được phút bây giờ.

Cầm trang sách đi tìm thời thơ ấu,

Bạn thân hỡi đã ai tìm thấy chưa?

 

                                                           Cho tôi sống những ngày xa xưa,

                                                           Không biết lo, chẳng nghĩ, chỉ vui đùa,

                                                           Cũng có khi hiểu nhầm và giận dỗi,

                                                           Có lúc như quỷ sứ, lúc mộng mơ.

 

Lớn khôn rồi, có nhớ thuở ấu thơ,

Tình bạn bao kỷ niệm khó phai mờ.

Nhớ chùa Thầy, Suối Hai vui đầm ấm,

Tuổi học trò nghĩ thật sướng như vua.

 

                                                            Bắt tay nhau, cả lũ mở cuộc đua,

                                                            Xem sức ai tới trước, lên được chùa.

                                                            Giao hẹn xong cắm cúi gò lưng đạp,

                                                            Mệt vẫn cười : "thế vẫn chẳng ăn thua"...

 

Dọc đường về cái gì cũng thích mua,

Tính la cà nên đi chậm như rùa.

Buồn cười thật , dám dối bừa cô giáo,

Tới chùa Thầy, hỏi đến sông Nhuệ chưa?

 

                                                             Có khi nào bạn đến Suối Hai chưa?

                                                             Nếu mà chưa, hè tới đi là vừa.

                                                             75 cây tha hồ ta rong ruổi,

                                                             Tha hồ ta ôn lại chuyện ngày xưa.

 

Đẹp tuyệt vời, suối mát với rừng thưa,

Hồ trong veo ,vùng vẫy mấy cũng vừa.

Làn nước mát xua tan bao mệt nhọc,

Quên đường dài,không quản ngại nắng trưa.

 

                                                             Rượu "cuốc lủi" mấy chú uống say sưa,

                                                             Mặt đỏ gay, nhưng mà vẫn không chừa.

                                                             Lao xuống dốc, Đốm ta quăng xe đạp,

                                                             Lăn ba vòng ,nhưng vẫn chẳng chịu thua.

 

Nhưng cái vui như trái chín cuối mùa,

Khi đỏ nhất là khi gần tàn lụi.

Mặt trời đẹp nhất khi gần khuất núi.

Sắp xa nhau bạn nghĩ được gì chưa?

 

                                                             Tôi tin rằng nói mấy cũng không vừa,

                                                             Các bạn hỡi, chuyện xưa sao nói hết.

                                                             Thôi để thi xong ,gặp nhau ta nói chuyện,

                                                             Tha hồ hàn huyên suốt từ sáng tới trưa.

 

Hè đã đến, cây gạo dãi nắng mưa,

Đã nở hoa đỏ rực trước cổng chùa.

ve rền rĩ ngân điệu đàn ly biệt,

Thắp lên cây bông phượng vĩ đầu mùa.

 

                                                             Thôi sắp hết một quãng đời ấu thơ,

                                                             Quãng đời vô lo nghĩ, chỉ vui đùa.

                                                             Có đôi khi cả những anh chàng tếu,

                                                             Cũng rưng rưng, trời đang nắng tưởng mưa. ..

 

Ở nhà buồn, phố vắng ,người lưa thưa,

Nhớ bạn bè, trường lớp đến thẫn thờ.

Muốn ngồi lại chỗ mình trong lớp cũ,

Nghe lại lời cô giảng những ngày xưa.

 

                                                              Cầm trang sách đi tìm tuổi thơ.

                                                              Tìm được không trong đời rộng vô bờ.

                                                              Thôi tạm biệt nôi êm ,chim vỗ cánh...

                                                              ÔI những ngày hồn trắng ngây thơ...

 

                                                                                      4-1982

                                                                                   Hồng Trường

Nguồn: truyen8.mobi/t116421-tho-hay-thoi-ao-trang-gia-biet-tuoi-tho.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận