Thần Khống Thiên Hạ Chương 2584



    Thần Khống Thiên Hạ
    Tác Giả: Ngã Bản Thuần Khiết
    Chương 2584: Một mình xông Băng tộc. (1)

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvanda

    Chỉlà Long Mã là loại thần thú vô thuộc tính, tốc độ lại nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã tránh thoát khỏi công kích. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

    Chỉtiếc, kinh nghiệm chiến đấu của nó cũng không phong phú lắm, đồng bạn tên nam tử áo lam kia đã từ một hướng khác giết tới nó.

    - Chỉmột Long Mã vô thuộc tính cũng dám ở đây hung hăng càn quấy, trước đóng băng ngươi mấy tháng, xem ngươi có hàng hay không!

    Nam tử áo trắng kia kinh quát một tiếng, đồng thời xuất kích với Băng Sư Thú của hắn, mưa đá sương lạnh phô thiên cái địa p tới nó.



    Trong phạm vi mấy vạn dặm, tất cảđều biến thành vô số băng tinh, triệt đểđông lại mảnh không gian này, tát cảloạn lưu cương phong đều không cách nào nhúc nhích dù chỉmột chút.

    Đây là lực lượng cưỡng hãn do hai đại Chí Tôn hợp lực, cũng năng lực của Cổ Tộc bọn hắn, Chí Tôn bình thường chỉsợ đã bịtrực tiếp đóng băng rồi!

    Long Mã và Lăng Tiếu quảtht cũng bịđông cứng thành băng điêu, ngay cảnét mặt của bọn hắn cũng bịđóng băng cứng ngắt.

    Bất quá, hai người kia cũng không chủ quan, tranh thủ thời gian liên tục đánh ra Băng quyết, lần nữa củng cố độ dày những băng tinh này.

    - Hắc hắc, tht sự là không chịu nổi một kích, đông lạnh bọn hắn trên mười ngày nửa tháng đi, đến lúc đó bọn hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời thôi!

    Nam tử áo lam âm hiểm cười nói.

    Nam tử áo trắng nhìn Lăng Tiếu mang theo vài phần kinh ngạc nói:

    - Tiểu tử kia thoạt nhìn có chút nhìn quen mắt, ngược lại trong lúc nhất thời lại nghĩkhông ra.

    - Ngươi quá lo lắng rồi, có lẽ chỉlà vô danh tiểu. .

    Nam tử áo lam khoát tay áo nói.

    Phanh!

    Hắn còn chưa dứt lời, không gian bọn hắn đóng băng đã lp tức rạn nứt sụp đổ.

    - Điều này. . . Điều này sao có thể!

    Hai người đồng loạt biến sắc hoảng sợ nói.

    - Các ngươi chỉcó chút thủ đoạn đó sao? Vy các ngươi có thểđi chết rồi!

    Lăng Tiếu xẹt qua nụ cười lạnh nói một tiếng, bóng người lp tức biến mất trước mắt bọn hắn!

    Bọn hắn còn chưa kịp phản ứng, hai đạo mũi kiếm lăng lệ ác liệt đã phủ xuống đỉnh đầu bọn hắn.

    PHỐC PHỐC!

    Hai người bọn họ cùng với bọn tọa kỵ thánh thú dưới một chiêu của Lăng Tiếu liền bịphân thây, rất nhiều máu tươi tung tóe ra.

    Thần hồn của bọn hắn ngay cảcơ hội chạy trốn cũng không có liền bịLăng Tiếu cắn nuốt.

    Lăng Tiếu không ngờtới ngoài ý muốn giết hai người này, lại biết được tin tức Kiều Phong hiện giờđang ở đâu.

    Băng tộc, miễn cưỡng xem như một trong những gia tộc Thượng Cổ, uy danh lưu truyền tới nay tuy không đặc biệt hiển hách, nhưng cũng tuyệt đối không thểkhinh thường.

    Bọn hắn mặt ngoài không cường đại bằng Huyền Vũ Tông và Liên Hoa Giáo, nhưng có ai rõ, cho dù là người Huyền Vũ Tông nhìn táấy Băng tộc cũng phải nhường lễ ba phần.

    Bởi vì bọn hắn biết rõ Băng tộc thực lực không thua gì bọn hắn.

    Vịtrí tộc địa bọn hắn ở giữa núi non vùng băng sơn đất tuyết cực bắc, tộc nhân đều lấy tinh tu băng, thủy thuộc tính làm chủ, lại có Thuần Thú Sư Thần Vương giai tọa trấn, nắm giữmảng lớn băng tuyết chi địa, không cho phép võ giảbình thường đến gần địa bàn mà bọn hắn nắm giữ.

    Ngày nay trên mảnh địa giới này xuất hiện một vịkhách không mời.

    Lăng Tiếu đi bộ bước vào mảng băng sơn tuyết địa mênh mông này, một cổ rét lạnh hơn xa những nơi khác xâm nhp qua.

    Vừa nhìn băng sơn vô tn, rất nhiều tuyết trắng bay tán loạn trên không, quảthực có thểxưng như một bức tranh băng, khiến người có một loại cảm giác rất mới lạ.

    - Không nghĩtới Băng tộc rõ ràng chiếm cứmột nơi tốt như vy, bất quá. . . Ngược lại lại hơi lãng phí!

    Lăng Tiếu nhìn tứphương khẽ thở dài.

    Hắn hấp thu thần hồn hai gã Băng tộc Chí Tôn kia, không nghĩtới lại biết được cừu nhân của Kiều Phong rõ ràng lại là người Băng tộc, hơn nữa Kiều Phong vào mấy năm trước đã tới đây quyết chiến với cừu nhân kia, bịđối phương bắt giữ, đã bịbăng phong trong tộc địa Băng tộc, ý định muốn cho hắn chết cóng ở đó.

    Lăng Tiếu chỉcó thểthầm cầu nguyện trong lòng Kiều Phong phúc lớn mạng lớn, còn có thểchịu đựng được, bằng không hắn tht không biết nên giải thích với Tiêu Linh thế nào nữa.

    - Tiểu tử ngươi là người phương nào, có biết đây là lãnh địa Băng tộc hay không, người xông vào chết!

    Ở phía trước Lăng Tiếu xuất hiện một người trẻ tuổi thực lực Thánh Hoàng quát lên.

    Người trẻ tuổi này lớn lên anh tuấn bất phàm, dáng người cường tráng, một bộ áo trắng gia thân, cùng phiến Thiên Địa này hòa thành một thể, lộ ra vô cùng phiêu dt. Duy nhất không đúng chính là cặp mắt của hắn quá mức âm nhu, mang đến cho người một loại cảm giác âm hiểm khó gần.

    Băng Chiến Binh, đệ tử dòng chính Băng tộc, thiên phú tu luyện bất phàm, mới chỉbảy tám mươi tuổi đã có thực lực cao giai Thánh Hoàng, trong số tuổi trẻ đồng lứa hắn cũng xem như là người nổi bt rồi.

    Lăng Tiếu đối với Băng tộc không có đại thù gì, cũng sẽ không vì có hai người đắc tội hắn, hoặc là vì Kiều Phong bịđối phương bắt mà liên lụy đến những người khác của Băng tộc.

    Hắn cũng sẽ không dùng mạnh lấy yếu, đối phó với loại tôm cá nhãi nhép không cùng cấp độ này.

    - Đi thông tri tộc trưởng các ngươi, nói là Thiên Long Môn Lăng Tiếu tới chơi!

    Lăng Tiếu sâu kín nói.

    Hắn ý định tiên lễ hu binh, xem thử thái độ Băng tộc thế nào sau đó mới quyết định tiếp!

    Hắn ở trong Thiên Vực gây thù không ít người, hắn không muốn lại gây thêm một phương cường địch, việc này quảtht không hề sáng suốt chút nào.

    - Ngươi là Lăng Tiếu? Ha ha. . .

    Băng Chiến Binh kinh ngạc một tiếng liền cuồng tiếu.

    Mặc cho ai nghe nói như vy đều sẽ không tin lời Lăng Tiếu nói là tht rồi.

    Một hồi lâu sau, hắn mới nói:

    - Ngươi nếu là Lăng Tiếu, thì ta chính là cha Lăng Tiếu rồi, ngươi tiểu tử này. . .

    BA~!

    Hắn còn chưa dứt lời, chỉcảm thấy khuôn mặt đau xót, lp tức liền bịmột đạo lực lượng đáng sợ tát bay đi, khuôn mặt tuấn tú kia cơ hồ bịlõm xuống, mấy cái răng cửa cũng bay đầy đất, máu tươi nhuộm đỏ cảmặt tuyết!

    - Đây là giáo huấn vì ngươi không biết giữmồm miệng, nếu còn nói năng lỗ mãng, lần sau đánh bay cái đầu của ngươi!

    Một thanh âm phiêu phiêu truyền đến.

    Lúc Băng Chiến Binh miễn cưỡng ngồi xuống thì đã không thấy đối phương đâu nữa, khuôn mặt tuấn tú kia lộ ra vẻ vô cùng dữtợn nói:

    - Dù ngươi là Thần Vương cũng đừng mơ đến Băng tộc ta giương oai!

    Dứt lời, bên cạnh hắn nhiều ra một đầu hộ thân linh thú tuyết trắng như núi.

    Đây chính là cửu giai Tuyết Băng Lang, thân thểto lớn ở chỗ này lộ ra vô cùng uy vũ bất phàm.

    Băng Chiến Binh nhảy lên lưng nói, vỗ vỗ nó nói:

    - Lp tức thông tri tộc nhân đề phòng, có kẻ thù bên ngoài xâm nhp!

    Theo hắn dứt lời, Tuyết Băng Lang lp tức ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng

    NGAO... OOO!

    Tiếng sói tru chấn vang Thiên Địa, truyền lại tin tức mà chỉngười trong Băng tộc mới hiểu.

    Ngay sau đó, rất nhiều tiếng sói tru cũng từ bốn phương tám hướng vang lên coi như đáp lại.

    Lăng Tiếu muốn xâm nhp vào trong Băng tộc cũng không có gì khó, hắn như biến thành một vòng gió tuyết, chạy như bay trong phiến sơn mạch.

Nguồn: tunghoanh.com/than-khong-thien-ha/chuong-2584-Jznbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận