Dịch giả: A Anh
Biên dịch: abcd_298
Hiệu đính: fingtogo
Diệt Thiên Thủ hình thành tử kim thần chưởng, không ngừng công kích Đọa Lạc Thiên Sứ, từ xa nhìn lại, cảnh tượng có phần hoạt kê, một thanh niên đang huy động tử kim thần thủ cực lớn của mình, nện mạnh một tổ hợp xuống đất, tử kim thần chưởng ta như cánh tay của cự nhân, còn người điều khiển và người bị đóng xuống đất thì lại rất nhỏ bé.
Sau khi liên tiếp năm lần ấn xuống Diệt Thiên Thủ, Thần Nam dừng lại, hắn cảm giác đã kiệt lực, và cũng biết rằng làm như thế chỉ lãng phí công lực mà thôi.
Nếu như không phải cách đó không lâu hắn đã uống được thần long huyết của bĩ tử long, dược lực vẫn còn tác dụng, e là hiện tại hắn đã hư nhược bất kham rồi. Lúc này khó mà dùng Diệt Thiên Thủ để hủy diệt Đọa Lạc Thiên Sứ, hắn không muốn lãng phí công lực nữa, mà nên suy tính biện pháp khác.
Lúc này, Cổ Hi được hai cánh của đọa lạc thiên sứ bao bọc, hầu hết lực hủy diệt của Diệt Thiên Thủ bị ngăn lại bên ngoài, bất quá hắn vô cùng mất mặt, năm lần bị tử kim thần thủ khơi khơi đóng xuống đất.
Tình cảnh kinh người trong trường đấu là mọi người quan chiến đều há miệng trợn mắt, mãi một lúc lâu sau mới sực tỉnh, cất tiếng hoan hô vang trời.
Đôi mắt đẹp của Nam Cung Tiên Nhi lóe lên những tia sáng kỳ lạ, tuyệt thế tư dung điên đảo chúng sinh tràn ngập vẻ vui sướng, nàng ta phát giác ra trên người Thần Nam có rất nhiều bí mật, nàng quyết chí chiếm lấy Thiên Ma Bát Bộ và Diệt Thiên Thủ.
Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương vừa kinh ngạc vừa giận dữ, biểu hiện Thần Nam nằm ngoài ý liệu của hắn, đối thủ mà hắn hận đến tận xương tủy mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, điều này làm hắn vô cùng phiền muộn.
Mộng Khả Nhi trong mắt thoáng qua một tia kì dị, giữa nàng và Thần Nam ân oán chồng chất, không ngờ là mới chỉ trong gần nửa ngày mà đối phương liên tục thi triển Thiên Ma Bát Bộ và Diệt Thiên Thủ hai loại thượng cổ tuyệt học đã thất truyền từ lâu, trong lòng nàng ngập tràn nỗi kinh ngạc, nàng tự nhủ phải truy ra xuất thân của Thần Nam, nếu không trong lòng sẽ không thể nào yên tâm được.
Huyền Trang, Tề Đằng, Nam Cung Ngâm, Vương Huy thánh địa truyền nhân bốn vị chính tà lưỡng đạo đều chấn kinh vô cùng. Mới nãy cả bọn đã cùng nhau đại chiến với Đọa Lạc Thiên Sứ một khoảng thời gian dài, không ai rõ hơn bọn họ Thượng Cổ Kì Thi này lợi hại đến mức nào, nhưng mắt thấy Đọa Lạc Thiên Sứ liên tục bị đè bẹp trong tay Thần Nam, điều này là một sự công kích không nhỏ đối với họ, tất cả đều ngấm ngầm kinh hãi đối với thần công tuyệt kĩ của Thần Nam.
Ai nấy đều trầm ngâm, không ngừng suy tư.
Lúc này, Cổ Hi và Đọa Lạc Thiên Sứ đã lên khỏi miệng hố, toàn thân trên dưới đều dính đầy đất, so với bộ dạng nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, cuồng ngạo vô địch lúc đầu thật khác xa, Cổ Hi giận run người, ngẩng đầu lên trời hét lên điên cuồng
“Chết tiệt! Ta thề sẽ băm ngươi ra làm trăm mảnh ! Không, phải tái chế ngươi thành cương thi, thành nô tài trung thành nhất của Càn Thi phái!”
Cổ Hi đứng trên mặt đất, dùng tay chỉ thẳng vào Thần Nam trên không trung, lửa giận bốc lên ngút trời khiến cho giọng nói cũng run lên!
“Hây”
Đọa Lạc Thiên Sứ lại mang Cổ Hi bay lên, lao thẳng đến chỗ Thần Nam.
Thần Nam không đối địch mà lệnh cho Tử Kim Thần Long nhanh chóng hạ xuống. Hắn không muốn chiến đấu trên không trung với Đọa Lạc Thiên Sứ, bởi vì đối phương trời sinh đã là phi không cường giả, hắn thì phải mượn lực của Tử Kim Thần Long, như vậy mà tiến hành không chiến, hắn không những không chiếm được tiện nghi, mà tuyệt học Thiên Ma Bát Bộ cũng khó mà thi triển.
Đứng trên mặt đất, Thần Nam nắm chặt Phương Thiên Họa Kích, chí bảo của Hỗn Thiên đạo, lạnh lùng liếc nhìn Đọa Lạc Thiên Sứ đang lao xuống. Hắn đem công lực toàn thân truyền vào bên trong, thần binh được luyện thành từ thiên ngoại kim tinh phóng ra tử kim thần quang chói lọi, mũi kích nhọn hoắt sắc lạnh, quang hoa lóe sáng, phát xạ ra kích mang dài đến mấy trượng thấp thoáng ẩn hiện, thanh thế kinh nhân.
Đọa Lạc Thiên Sứ làm trỗi dậy một trận cuồng phong mãnh liệt, tử khí vô tận chuyển động theo sau, chỉ chớp mắt đã bay đến ngay trên đầu Thần Nam.
Thần Nam hét lớn một tiếng: “ Sát ! “
Mũi nhọn của Phương Thiên Họa Kích kích xạ ra thần mang nóng bỏng, xé nát hư không, hướng thẳng lên trên, xuyên thẳng vào trong vô tận tử khí đó. Hắc ám tử khí bao trùm không trung bị hàn mang tử kim sắc của kích lấn át nhưng cánh tay độc nhất tựa như quỷ trảo từ cửu u địa phủ thò ra, ngoan cố chụp xuống kích mang.
Không hề xuất hiện cảnh tượng như dự liệu là cánh tay này sẽ bị chém đứt, một trảo này của Đọa Lạc Thiên Sứ đã làm cho kích mang nóng rực bị tan biến, một kích toàn lực của Thần Nam đã bị hóa giải.
Thần Nam vội vã đổi chiêu, tay múa thần kích, thay đổi vị trí, tấn công vào hông của Đọa Lạc Thiên Sứ.
“Oanh”
Một tiếng động chấn thiên, Đọa Lạc Thiên Sứ trên không trung bị lắc lư, còn Thần Nam bị chấn động văng ra sau, cảnh tượng kinh người trong trường đấu làm cho tất cả những người quan chiến hít vào một hơi khí lạnh.
Cổ Hi cười lạnh, không một ai rõ hơn hắn sự cường đại của Đọa Lạc Thiên Sứ, đao binh của nhân gian khó mà thương tổn được thân thể nó, xứng đáng được gọi là kim cương thể phách, miễn dịch với công kích vật lí. Hắn tàn nhẫn nhìn Thần Nam dưới mặt đất, lệnh cho Đọa Lạc Thiên Sứ lao xuống kích sát, chuẩn bị giết chết một đối thủ đã làm hắn mất mặt nhất từ trước đến giờ.
Thần Nam biến sắc, dù là tuyệt thế cao thủ không ngờ là không có cách gì làm chấn động được Đọa Lạc Thiên Sứ, rốt cuộc là như thế nào mới có thể hủy diệt được Thượng Cổ Kì Thi đáng sợ này đây? Nếu như không có biện pháp nào, thì hắn chỉ có thể chọn một trong hai con đường, đó là tự sát, hoặc là bị hành hạ đến chết!
“Thiên Ma Bát Bộ, nó có thể phá được mọi công pháp trên thế gian không?!” đối diện với Đọa Lạc Thiên Sứ đang hung hăng lao xuống, Thần Nam thi triển Thiên Ma Bát Bộ, thân hóa thành một đạo quang ảnh, nhanh chóng tránh ra ngoài mười mấy trượng, tránh khỏi sự công kích hung bạo đó.
Đọa Lạc Thiên Sứ tấn công hụt, “Soạt” một tiếng xoay đôi cánh, tiếp tục lao đến.
Tử Kim Thần Long trên không kêu ngao ngao loạn lên:
“Phải chi mà có Hậu Nghệ Cung thì tốt biết mấy, không chỉ là mấy tên tử quỷ khăng khiu này, mà ngay cả mặt trời cũng có thể bắn rụng!”
Đích xác là như vậy, nếu như có Hậu Nghệ Cung trong tay, thì Đọa Lạc Thiên Sứ đang lao đến kia, Thần Nam cầm chắc sẽ bắt chết được nó!
“Thiên Ma Bát Bộ phá tan mọi công pháp của thế gian, chỉ là…… nó cần phải đạt đến thiên địa cực tốc, mới có thể nghịch chuyển thời không, ta hiện tại còn lâu mới có được tu vi như vậy, làm sao để thoát khỏi kiếp nạn trước mắt đây?” Thần Nam thầm lo lắng, càng kéo dài, tính mạng hắn càng khó giữ.
Liên tiếp Thiên Ma Bát Bộ thi triển, Thần Nam hóa thành một đạo tử quang, không ngừng thay đổi vị trí trong trường đấu, tránh né sự truy kích của Đọa Lạc Thiên Sứ.
Lúc này, mấy vạn người đứng xem bên ngoài đều khẩn trương vô cùng, mọi người đều yên lặng chăm chú quan sát cuộc truy kích hung hiểm.
Bên trong trường đấu, những truyền nhân thánh địa cũng không ngoại lệ, tất cả đều đổ dồn sự chú ý và đại chiến. Có mấy người tuy là rất muốn giết chết Thần Nam, nhưng lúc này đây họ lại hi vọng Thần Nam có thể thắng, dẫu sao đối phó một người cũng dễ hơn là một tử vật, Đọa Lạc Thiên Sứ xuất hiện, đã làm cho tâm tư của tất cả các truyền nhân thánh địa này đều đại loạn.
Vào lúc này, Thần Nam vẫn không ngừng tránh né, nhưng trong đầu hắn đột nhiên lóe lên một tia sáng, hắn đang nghĩ đến một khả năng, một phương pháp có thể giết được Đọa Lạc Thiên Sứ.