Phi Thăng Chi Hậu
Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Quyển 2: Thần Ma Chi Chiến
Chương 34: Tranh đoạt tín ngưỡng (1-2)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: Tangthuvien
Khi Kiếm và tất cả tộc nhân may mắn còn sống trong thủy lao Ma Giới trở về Thái Cổ, trên bầu trời Ma Giới, quốc độ tử vong của Linh Hồn Chi Chủ lại mở ra lần nữa.
“Ầm!”
Trong lỗ thủng màu đen treo cao trên bầu trời liên tục tỏa ra những đợt bóng mờ như hư như ảo. Những bóng mờ này lặng lẽ gầm thét, xuyên qua giới hạn giữa sống và chết, từ quốc độ tử vong xa xôi đáp xuống mảnh đất Ma Giới.
“Rắc rắc!”
Những vết nứt to lớn xuyên qua mặt đất, tiếng vang ầm ầm truyền khắp vùng đất Ma Giới. Chủ Thần thứ mười bốn đứng trong hư không phía trên Cửu U tế đàn, áo choàng tung bay, cặp mắt lạnh giá vô tình quét qua mặt đất, trong mắt phản chiếu rõ ràng cảnh tượng ở phía xa. Mặt đất rung chuyển, bên dưới vết nứt có những hài cốt yêu ma to lớn từ dưới đất bò ra. Những linh hồn yêu ma cổ xưa trên bầu trời kêu lớn, chui vào trong thân thể trước kia nay đã thành hài cốt.
“Ầm!”
Sau một tiếng vang lớn, hai luồng thần thức vô cùng mạnh mẽ cách không giao đấu với nhau. Nơi lực lượng tinh thần va chạm xuất hiện một cơn lốc tinh thần cuốn ra. Trong hư không nổi lên những vòng sóng gợn, nơi đi qua hiện lên những vết nứt màu đen.
- Hừ!
Xi Vưu rên lên một tiếng, thân thể đứng trên vẫn thạch lắc lư một cái, Thiên Ma chiến giáp rung động phát ra tiếng vang của kim loại. Lần giao đấu này y chỉ thua thiệt một chút không lớn cũng không nhỏ.
Ở Ma Giới bên kia, Chủ Thần thứ mười bốn cũng giật mình kinh ngạc. Mặc dù tinh thần lực của đối phương yếu hơn mình, nhưng công kích tinh thần cũng khó mà gây ra vết thương chí mạng.
- Ma Tổ Xi Vưu…
Chủ Thần thứ mười bốn lặp lại tên của Xi Vưu, cặp mắt dưới chiến giáp chợt lóe sáng:
- Ngươi có muốn quy thuận ta không?
- Quy thuận à?
Xi Vưu cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời. Trong lần giao đấu đầu tiên, mặc dù lực lượng tinh thần của đối phương mênh mông như biển không thể đo lường được, nhưng còn chưa đủ khiến cho y quy thuận. Hủy Thiên Diệt Địa đại ma công dùng linh hồn hóa thành chín mảnh dung nhập vào trong cửu tinh, có thể dùng linh hồn dẫn dắt lực lượng của cửu tinh, trong thời gian ngắn vay mượn lực lượng vô cùng vô tận.
Cửu tinh vốn đại biểu cho chín loại lực lượng đen tối trong vũ trụ, cũng đại biểu cho chín loại tâm tình xấu xa. Lực lượng của nó là đen tối thuần túy, cũng có tính chất của lực lượng tinh thần. Nếu như có thể điều động lực lượng của cửu tinh, dù là cường độ ý thức của Chủ Thần cũng không thể so sánh với y. Sở hữu bản lĩnh như vậy, Xi Vưu nào lại chịu đáp ứng yêu cầu của một tên yêu ma của Ma Giới.
Ý niệm vừa động, linh hồn ẩn nấp trong cửu tinh liền ẩn vào sâu trong dòng lực lượng mênh mông. Xi Vưu nắm lấy một góc áo choàng của Thiên Ma chiến giáp giơ lên cáo, quay người lại, lững lờ rời khỏi vẫn thạch đã tĩnh tu trong thời gian dài đằng đẵng, đi về tinh không vũ trụ phía bên kia. Tại một khoảng tinh không vũ trụ khác, y nhìn thấy một cuộc chiến quy mô lớn đang diễn ra, một bên là Ma Giới, còn một bên là đại quân thiên sứ hàng trăm triệu.
Trong nháy mắt thân thể Xi Vưu đã hóa thành hư vô, giống như một vệt sao băng biến mất trong tinh không vũ trụ mênh mông.
Gần như ngay khi Xi Vưu rời khỏi góc vũ trụ này, trong bóng tối chợt vang lên một tiếng nổ lớn, một tia sét lướt qua không gian trùng trùng đánh vào trên khối vẫn thạch tỏa ra ánh sáng lạnh này. Đá vụn bắn ra, hư không vặn vẹo một cái, sau đó trên vẫn thạch đã có thêm một bóng người to lớn.
Chủ Thần thứ mười bốn đứng trên trên hố đá bị tia sét đánh ra, cặp mắt lạnh như băng quét qua góc vũ trụ tối đen này. Vô số vẫn thạch trong bóng tối hiện lên dưới mắt của hắn, nhưng lại không phát hiện được gì.
Ánh mắt dời khỏi hư không mênh, Chủ Thần thứ mười bốn không tìm được gì đang định rời đi, khóe mắt chợt liếc thấy một mảnh vải vụn rơi trên mặt đất. Nhìn chăm chú vào mảnh vụn áo bào màu đen của Xi Vưu rơi trên mặt đất, Chủ Thần thứ mười bốn lẳng lặng đứng hồi lâu, cuối cùng bước ra một bước trở về Ma Giới.
Khi Xi Vưu đi về hướng Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ, trong bóng tối nơi mà Hoàng từng thành lập quốc độ, Bổn Tôn đang khoanh chân ngồi trong khoảng hư không đã từng rất náo nhiệt huy hoàng, hôm nay lại trở nên vắng lạnh này. Ngôi sao, sinh vật, không gian… tất cả những thứ phổ biến ở nơi khác trong vũ trụ, ở chỗ này lại không tìm được một chút bóng dáng nào, thứ duy nhất còn lại chỉ có hư vô đen kịt.
Ba mươi triệu ác ma đã từng làm việc bận rộn ở nơi này, giúp Hoàng xây dựng quốc độ đã sớm hóa thành tro bụi ở Ma Giới. Tất cả đã trở thành truyền thuyết và dĩ vãng, không còn ai chú ý tới nhân vật đã từng huy hoàng này.
Đã qua một khoảng thời gian, từ khi thất bại dưới tay Chủ Thần thứ mười bốn trong dòng sông thời gian, Bổn Tôn đã đến nơi này lẳng lặng minh tưởng. Không ai biết hắn đang suy nghĩ gì. Thời gian lặng lẽ trôi qua, dao động linh hồn do hắn tỏa vào trong hư không lại liên tục nhấp nhô. Cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng mí mắt hắn đột nhiên mở ra, hiện lên một cặp mắt lạnh nhạt vô tình. Trong mắt trái của hắn có một điểm màu trắng lấp lánh từ sâu trong khóe mắt hiện lên, cuối cùng bao trùm cả con ngươi, chính là thần cách thời gian của Chủ Thần thứ mười bốn.
Từ trên thần cách kia tỏa ra những điểm sáng nhàn nhạt, xua tan một khoảng bóng tối nhỏ nhất trong hư không. Từ phía xa nhìn lại, mắt trái của Bổn Tôn giống như mộng ảo, còn ảo ảnh thần cách thời gian bên trong lại giống như chân thật.
Khi mắt trái mở rộng, mắt phải của Bổn Tôn cũng chậm rãi mở ra, bên trong hiện lên hải dương hỗn độn ở vũ trụ ban đầu. Phía trên hải dương màu đen trôi nổi trong hư không này là một khoảng hư vô tối đen, vô số dòng tin tức giống như nòng nọc hiện ra trong thế giới của hắn. Tất cả dòng tin tức đều tràn vào giữa trán của người khổng lồ nằm trong hải dương hỗn độn kia.
Sau khi đánh một trận với Chủ Thần thứ mười bốn trong dòng sông thời gian, mặc dù Bổn Tôn đã hao hết thần lực gom góp được, nhưng lại thu được nhiều thứ hơn. Đó là hình ảnh một viên thần cách thời gian thật sự, cùng với tin tức về lực lượng thời gian ở hải dương hỗn độn, thứ mà thần cách thời gian của Chủ Thần thứ mười bốn cần phải có nếu muốn tiến hóa đến hoàn mỹ.
Năng lực suy diễn mạnh mẽ của Bổn Tôn là một thứ gần như biến thái. Nhưng dù Bổn Tôn có mạnh mẽ đến đâu, nếu không có bất cứ cơ sở gì thì cũng khó mà suy diễn ra một viên thần cách thời gian hoàn chỉnh.
“Phá Vọng ngân mâu” là năng lực diễn sinh ra nhờ tu luyện Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp. Khi Phong Vân Vô Kỵ giải cứu Thái Cực đạo nhân, gặp phải Tọa thiên sứ, nó lại xuất hiện dị biến, diễn sinh ra “thời gian bất động”.
Thời gian bất động chia làm hai loại. Loại thứ nhất là khống chế thời gian quy tắc, thi triển thời gian bất động mà không cần thần lực, dưới tình huống này có thể làm đông cứng bất cứ đối tượng nào không có thần lực. Nhưng một khi gặp phải kẻ địch sở hữu thần lực, thời gian bất động chỉ có thể duy trì rất ngắn, hơn nữa còn có thể bị đối phương dùng thần lực phá tan.
Loại thứ hai chính là dựa vào thần cách, không chế thời gian pháp tắc thi triển thời gian bất động, dưới tình huống này có thể làm đông cứng bất cứ đối tượng nào, thời gian duy trì tùy thuộc vào cường độ năng lượng của đối tượng và người thi triển.
Năng lực “Phá Vọng ngân mâu” giúp Bổn Tôn ngộ ra được “thời gian bất động”, một thanh Thời Gian chi kiếm giúp hắn ngộ ra được “thời gian chảy ngược”, đối chiếu hai loại năng lực này lại giúp hắn suy diễn ra “thời gian thoi đưa”. Nhờ vào ba loại năng lực này và một viên thần cách của Cứu Thục Chi Chủ Dĩ Tát, cuối cùng hắn đã suy diễn ra hình thức ban đầu của một viên thần cách thời gian, đây đã là cực hạn của hắn.
Thần cách khác nhau chi phối pháp tắc khác nhau, tuy có chỗ giống nhau nhưng dù sao cũng bất đồng. Với một viên thần cách cứu rỗi, chỉ dựa vào suy diễn thì tuyệt đối không thể nào suy diễn ra thần cách thời gian mà Bổn Tôn chưa từng nhìn thấy.
Nhưng Chủ Thần thứ mười bốn lại khiến cho tất cả những thứ này trở nên có thể. Tại Cửu U Ma Giới, mặc dù thần cách thời gian hiện lên trên trán Chủ Thần thứ mười bốn cũng là không hoàn chỉnh, nhưng chỉ cần dựa theo khuynh hướng phát triển của viên thần cách này, cuối cùng nhất định nó sẽ tiến hóa thành một viên thần cách thời gian hoàn mỹ không tỳ vết. Hơn nữa ở hải dương hỗn độn, Bổn Tôn đã hấp thu tin tức của hỗn độn ban đầu từ trong hư không, chỉ cần có đầy đủ thời gian, với năng lực suy diễn mạnh mẽ của hắn nhất định sẽ suy diễn ra một viên thần cách thời gian hoàn chỉnh.
Bóng sáng vô tận biến ảo trong con ngươi của Bổn Tôn. Trong mắt trái, hình ảnh thần cách thời gian của Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng phân giải, tin tức vô tận chảy vào quanh mắt, cuối cùng chui vào trong biển ý thức của Bổn Tôn. Còn trong mắt phải, tất cả tin tức thời gian xuất hiện đều bị hắn dùng năng lực phục chế và phân tích.
Cùng lúc này, trên trán Bổn Tôn cũng hiện lên thần cách thời gian hình thoi nhàn nhạt, đây chỉ là hình thức ban đầu của nó. Sau đó trong một tiếng vang nhỏ, nó đột nhiên phân giải hóa thành những điểm sáng lấp lánh.
Rất nhanh, những điểm sáng lấp lánh trong suốt này từ dưới lớp da trên trán Bổn Tôn chảy ra, tạo thành những đường nét trong một phạm vi nhỏ, đan xen vào nhau thành một hình vẽ cực kỳ phức tạp. Trên cơ sở hình vẽ này lại không ngừng diễn sinh ra những đường nét càng lúc càng nhiều, dần dần từ ánh sáng hóa thành thực thể, từ mặt phẳng chuyển hóa thành lập thể. Cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng một viên thần cách mới lại hiện ra trên trán Bổn Tôn, còn lấp lánh mê người hơn so với bảo thạch chói mắt nhất. Viên thần cách này dần dần trùng khớp với thần cách của Chủ Thần thứ mười bốn trong mắt trái của hắn.
Lại qua một khoảng thời gian, Bổn Tôn đột nhiên nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa thì bóng sáng trong mắt đã biến mất.
“Phạch!”
Phất tay áo một cái, Bổn Tôn đứng lên, phân biệt phương hướng một chút, sau đó hóa thành cầu vồng bay về hư không tối đen phía trước. Trong nháy mắt hắn đã xuyên qua một khoảng vũ trụ không gian rộng lớn, cuối cùng ngừng lại ở một nơi.
“Ầm!”
Chỉ trong một ý niệm, hư không trước người Bổn Tôn bỗng xuất hiện một vết nứt to lớn. Hắn đứng trước thông đạo không gian này, quan sát cảnh tượng ở phía bên kia. Hiện ra trước mắt hắn là một không gian mênh mông, lớn hơn nhiều so với không gian Thái Cổ hay Ma Giới, gần như tương đương với một vũ trụ nhỏ.
Trong khoảng hư không mênh mông này có hàng trăm triệu ngôi sao đang vận hành. Một ngôi sao trong bóng tối ở gần Bổn Tôn nhất cũng có kích thước lớn như Thái Cổ. Khác với không gian, ngôi sao này, hoặc có thể gọi là tinh thể này lại có dạng hình cầu, toàn thân phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Chỉ một ý niệm, thần thức mạnh mẽ của Bổn Tôn đã phát ra, xuyên qua lỗ thủng trước người bắn về hướng không gian mênh mông.
Thần thức của Bổn Tôn lần lượt bao trùm từng tinh cầu. Trên một tinh cầu, hắn nhìn thấy được một tòa thành cổ xưa tối đen, trong góc có vô số con dơi nhỏ trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị. Một chiếc xe ngựa hoa lệ chạy vào bên trong thành, trong xe có những cặp quý tộc cầm chén rượu, trên người mặc y phục cầu kỳ, sắc mặt trắng bệch. Hành vi và cử chỉ của bọn họ lộ ra một sự đen tối và ưu nhã sâu tận xương tủy.
Ở nơi xa hơn còn có rất nhiều tòa thành cổ xưa đứng trên tinh thể to lớn này. Trên mặt đất rộng lớn giữa các tòa thành có vô số nô lệ đang trồng trọt, giống như ở trong thời đại nông nghiệp. Đây là một tinh cầu được nuôi dưỡng.
Ý thức vô cùng vô tận của Bổn Tôn bắn về phía không gian rộng lớn. Trong hư không mênh mông, vô số tinh thể lớn nhỏ hiện lên từ xa đến gần. So với tinh thể nhỏ nhất ở đây, Thái Cổ Ma Viên trưởng thành cũng chỉ nhỏ bé như hạt bụi.
Vượt qua tinh thể gần nhất, ý thức của Bổn Tôn bay về phương xa. Trong hàng trăm triệu tinh thể, hắn nhìn thấy vô số huyết tộc lưng mọc cánh dơi, răng nanh lộ ra, đang trên săn bắn trên không trung. Tiếp tục đi về phía trước, hắn nhìn thấy một mảng ánh sáng màu trắng sữa mênh mông ở phía sau một tinh cầu, phát ra khí tức thần thánh mãnh liệt, thánh khiết và chói lọi.
Thánh quang bao phủ gần phân nửa tinh vực. Từ trong đó Bổn Tôn nhìn thấy vô số giáo đường to lớn, trên quảng trường đông nghịt người như bầy châu chấu. Những cha cố mặc áo dài màu đen rộng, trước ngực đeo xích bạc thập tự giá, vẻ mặt thành kính ngâm xướng thánh ca. Trong thân thể yếu ớt của bọn họ lại ngập tràn thánh lực.
Tiếng ngâm xướng thánh ca vang vọng trên những tinh cầu được thánh quang bao phủ, khiến cho những tinh cầu này được phủ thêm một lớp áo khoác sáng ngời. Những giáo đường theo kiểu gothic rộng mấy trăm trượng đứng sừng sững trên các tinh cầu to lớn này. Khu vực giữa các giáo đường có vô số nhân loại quỳ rạp dưới đất, nhìn về hướng thánh đường, trên mặt tràn ngập một thứ gọi là tín ngưỡng.
Thần lực, thần lực to lớn. Trong không gian to lớn này, Bổn Tôn cảm giác được thần lực hùng hậu thuần túy do tín ngưỡng sinh ra. Trên hàng trăm triệu tinh cầu này, số lượng loài người còn đông hơn rất nhiều so với tống số quang minh thiên sứ, đọa lạc thiên sứ, Hắc Ám Viễn Chinh quân và tất cả yêu ma tại Ma Giới.