Thốn Mang Chương 452: Bắc Minh Long Thôn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Nhưng Lý Dương vẫn nhắm nghiền mắt, cả người bất động.
- Mau, tập trung hết sức phá trận cho ta!
Hạng Vũ mắt tóe lửa, phẫn nộ quát lớn. Nhất thời hơn mười vị Ma Đế Ma giới dùng hết sức thi triển hết toàn bộ tuyệt chiêu, bắt đầu công kích Tam Thanh pháp trận.
- Phá!
Điền Cương hét lớn một tiếng, Khai Thiên Thần Phủ trong tay đột nhiên bổ xuống, bổ mạnh xuống màn hào quang màu xanh của Tam Thanh pháp trận, nhưng màn hào quang màu xanh chỉ khẽ rung lên một chút rồi chấn tan toàn bộ lực công kích của Khai Thiên Thần Phủ, xem ra không hề có tổn hại gì.
- Oành!…Oành!…Oành!…Oành!…Oành!…
Nhưng…
Màn hào quang màu xanh bao phủ Tam Thanh pháp trận bất quá chỉ sinh ra vài gợn sóng lăn tăn, rồi phân tán toàn bộ lực công kích, căn bản đại trận không bị ảnh hưởng chút nào.

- Ha ha …Tam Thanh pháp trận này, mười mấy tên Ma giới các ngươi tưởng có khả năng phá hả?
Các Ma Đế đều biến sắc.
Nhưng mọi người đều hiểu, Huyền Đô Đại Pháp Sư cùng hai vị cao thủ thần bí kia đều là Tiên Đế hậu kỳ. Ba người liên thủ đích xác có thể chiếm thượng phong so với hơn mười vị Ma Đế ở đây, hơn nữa còn vận dụng ba khối thần khí ngọc bội thi triển Tam Thanh pháp trận. Lực phòng ngự cực cao, đương nhiên không phải các Ma Đế này có khả năng phá được.
- Sư huynh!
Điền Cương buông thõng hai tay, chằm chằm nhìn vào Tam Thanh pháp trận, nhưng hắn đã lực bất tòng tâm rồi.
Các Ma Đế ở đây đều nhìn nhau rồi quay sang nhìn Tam Thanh pháp trận, trong lòng thở dài đánh sượt. Tất cả mọi người đều cười khổ, đều cảm thấy bất lực. Lúc này cả đám đều chỉ biết ở ngoài ủng hộ tinh thần mà thôi, tất cả chỉ có thể trông vào tự bản thân của Lý Dương thôi.
Một cú đá chân phải lướt qua, thiểm điện màu xanh quét tới, không gian vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.
Lão Tử Lý Nhĩ tránh né không kịp, chỉ có thể dùng quải trượng ngạnh tiếp một kích.
- Choang!!!
Lão Tử cảm thấy quải trượng chấn động mạnh, một áp lực kinh khủng từ quải trượng truyền vào. Cổ tay Lão Tử rung lên chấn tan chín thành lực lượng. Nhưng thân hình cũng phải bay lùi về phía sau mấy bước mới hoàn toàn thóat khỏi lực công kích đó.
- Xi Vưu, đợi đến khi Lý Dương bị Tam Thanh pháp trận phong ấn hoàn toàn, để ta xem hắn làm sao trở thành Đại Tôn được?
Lão Tử không tức giận chút nào, ngược lại có vẻ rất tự đắc nói. Còn lúc này, thêm một thân hình lóe lên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã tới bên cạnh Lão Tử.
- Đại sư huynh, hay quá. Lý Dương mặc dù có thực lực rất khá, nhưng vẫn còn một khoảng cách khá lớn mới có thể trở thành Đại Tôn. Bị trói buộc trong không gian của Tam Thanh pháp trận như thế, hắn cũng hết phép rồi, chỉ có thể bó tay chịu trói thôi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hiển nhiên cũng đã biết hết mọi chuyện xảy ra phía dưới.
Thân hình Cộng Công cũng lóe lên, rồi xuất hiện bên cạnh Xi Vưu.
- Tam Thanh pháp trận, Tiên giới Tam Thanh các ngươi quả nhiên vô sỉ.
Chúc Dung vừa đến đã nổi giận chửi ầm lên.
Tiên giới Tam Thanh giữ nguyên vẻ mặt tủm tỉm cười.
- Ngươi tưởng rằng Tam Thanh pháp trận có thể vây khốn Lý Dương sao? Hừ, để ta nói rõ nói cho các ngươi, Lý Dương chẳng những đã từng ở trong hạch tâm không gian của Hỗn Độn Sơn một trăm mười năm, hơn nữa cũng từng ở hạch tâm không gian của Lôi Viêm địa Ngục hơn một ngàn năm, ngay cả hai nơi đó đều không thể vây khốn hắn, pháp trận nho nhỏ của Tam Thanh các người lại có thể vây khốn hắn sao?
Xi Vưu cười lạnh nói.
Xi Vưu không hề lo lắng một chút nào, có vẻ đã tính trước.
Nghe Xi Vưu vừa nói như thế, ba người Lão Tử có vẻ hơi dao động. Bọn họ cũng đều biết hạch tâm không gian của Lôi Viêm địa Ngục và Hỗn Độn Sơn kinh khủng như thế nào. Đúng thế, hai nơi đó không thể vây khốn Lý Dương, Tam Thanh pháp trận sao có thể trói buộc nổi Lý Dương?
- Tam Thanh pháp trận không giết hắn, chỉ phong ấn hắn lại mà thôi. Nói vậy hắn không thể thi triển được lực lượng của bản thân. Cho dù linh hồn hắn lợi hại như thế nào, nếu không phải gặp nguy hiểm tử vong, tiềm lực bản thân cũng khó có thể bộc phát ra được.
Lão Tử tự biện bác.
Hiển nhiên, Lão Tử không muốn thừa nhận thất bại của mình.
- Cứ mở mắt lớn ra mà nhìn thì sẽ biết thôi.
Xi Vưu cũng không thèm nói nhiều, lạnh nhạt nói một câu. Tiên giới Tam Thanh vừa nghe lập tức cúi đầu nhìn xuống, còn Ma giới Tam Tôn cũng hướng ánh mắt nhìn theo. Lúc này cả Tam Tôn lẫn Tam Thanh cùng chăm chú nhìn xem diễn biến bên dưới.
- Lý Dương biến đâu mất rồi!
Ma Đế Minh Tốn nãy giờ mắt không rời Lý Dương, bỗng hắn sững người, kinh hô. Cái mạng của Minh Tốn chính là do Lý Dương cứu ra, nên hắn cảm kích Lý Dương vô cùng, lúc này hắn đứng ngoài luôn phập phồng lo cho an nguy của Lý Dương.
Huyền Đô Đại Pháp Sư tưởng Lý Dương thi triển Thuấn Di, cười lạnh nói:
- Tam Thanh pháp trận ngăn cách cả không gian, Thuấn Di cũng vô dụng thôi…
Huyền Đô Đại Pháp Sư nói chưa dứt lời đã ngậm miệng lại, hiển nhiên hắn cũng phát hiện có gì đó không đúng. Lúc này, xuất hiện một cảnh tượng làm mọi người lạnh mình kinh ngạc.
Khu vực trước kia Lý Dương đang đứng trong nháy mắt biến thành một cái không gian đen ngòm.
- Bồng!
Một tiếng, không gian vỡ vụn thành mảnh nhỏ. Năng lượng, thần thức, ánh sáng hoàn toàn bị thôn phệ. Tất cả mọi thứ lấy Lý Dương làm trung tâm, cuồn cuộn chảy vào lỗ đen ấy, căn bản không vật gì có thể sống được.
Hắc động!
Bên trong Tam Thanh pháp trận không gian đã hoàn toàn vỡ vụn ra, còn cả bản thân Tam Thanh pháp trận cũng đối mặt với năng lực thôn phệ kinh khủng đó. Màn hào quang dung hợp năng lượng của ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh cùng với ngọc bội lúc này bỗng mờ nhạt đi.
- Huyền Đô sư đệ, không ổn, nhanh lên. Ngọc bội này tựa hồ cũng sắp bị thôn phệ rồi.
Thanh âm Hắc Linh bỗng vang lên.
Tam Thanh pháp trận dường như gặp nguy ngập, không ngừng run bần bật, tựa hồ có thể bị băng hoại bất kỳ lúc nào.
- Bất hảo! Chết rồi!
- Rắc!
Ba ngọc bội vốn đang dung hợp làm một bỗng ngân lên một tiếng, rồi bị chấn động rời ra thành ba khối ngọc bội. Ngọc bội phân liệt ra cũng có nghĩa đại trận cũng tiêu tan.
- Oanh!
Tựa như cả không gian sụp đổ, cả Tam Thanh pháp trận đột nhiên bị hắc động trên mặt đất của Lý Dương hoàn toàn thôn phệ.
- A!
Ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh chỉ cảm thấy có một lực lượng hút mạnh lấy họ, căn bản không thể kháng cự chút nào, ngọc bội vỡ vụn, bổn mạng nguyên anh và nguyên thần của ba người đều bị hắc động đó hút vào.
- Tránh xa ra!
Hạng Vũ hét lớn một tiếng. Mà thực ra cũng không cần hắn kêu la, các Ma Đế đã sớm bay thoát đi, thoáng cái đã phi ra ngoài ngàn dặm, cả đám bay mãi đến khi an toàn mới dám xoay người nhìn về phía khu vực kinh khủng kia.
Thôn phệ!
Trong phạm vi mấy trăm dặm, tuyệt không có ai chạy thóat cả. Bất luận là công lực mạnh hay yếu, tất cả đều bị thôn phệ. Cả không gian vỡ vụn thành mảnh nhỏ, hình thành một cơn lốc vòi rồng kinh người, trong vòng mấy trăm dặm, không còn sót lại chút gì.
Vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, hơn ngàn cao thủ Tiên giới, mấy trăm cao thủ Ma giới, còn cả Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh đều biến mất sạch.
Hạng Vũ, Điền Cương, Lãnh Huyết và một đám Ma Đế đứng ngây người nhìn cảnh này, có vẻ không thể tin vào mắt mình nữa.
Quá kinh khủng!
Đại quân Ma giới,đại quân Tiên giới, từ Ma Đế, Tiên Đế cho tới Ma Vương, Cửu Thiên Huyền Tiên, mọi người đều sợ đờ người. Cảnh vừa rồi sẽ vĩnh viễn khắc sâu vào tâm khảm họ.
Trên mặt Điền Cương bỗng xuất hiện một nụ cười.
Hắn tin rằng, tuyệt chiêu thần bí kinh khủng kia hẳn là do sư huynh mình thi triển ra, có thể thi triển ra chiêu này, cũng có thể nói Lý Dương đã an toàn rồi.
"Bắc Minh Long Thôn quả nhiên lợi hại, mặc dù phạm vi không bằng với "Côn Bằng Thôn Phệ", nhưng năng lực thôn phệ xem ra mạnh hơn nhiều." Lý Dương trong lòng cực kỳ thống khoái, Tam Thanh pháp trận hoàn toàn sụp đổ, bổn mạng nguyên anh và nguyên thần của ba vị siêu cấp cao thủ Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh đều bị thôn phệ hết. Nguyên thần đã bị hồn phi phách tán, mà bổn mạng nguyên anh đương nhiên đều bị Lý Dương hấp thu.
Lý Dương rốt cục cảm nhận được sự thống khoái của Côn Bằng Yêu Đế khi thôn phệ người khác.
Bổn mạng nguyên anh của ba Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, năng lượng cực mạnh, cả Lý Dương cũng cảm thấy kinh khủng quá mức. Hơn nữa, trong phạm vi mấy trăm dặm còn có hơn ngàn cao thủ Tiên giới, mấy trăm cao thủ Ma giới, năng lượng rất tạp nhạp, Lý Dương phải cố hết sức mới thôn phệ được.
Thực ra, cả Côn Bằng Yêu Đế cũng không dám một lần thôn phệ nhiều như thế. Song do đây là lần đầu tiên Lý Dương thi triển "Bắc Minh Long Thôn". Mà công lực của hắn thì sao? Hắn mới chỉ là Ma Đế tiền kì, Đao Phách mới đến thiên thứ chín màu trắng sữa mà thôi.
Thôn phệ một lần cả ba gã Tiên Đế hậu kỳ, quả thực đúng là rắn nuốt voi (ý nói bội thực)!
Ba Tiên Đế hậu kỳ, năng lượng kinh khủng không biết đâu mà kể. Vì năng lượng quá cường đại, Lý Dương thậm chí còn không thể hoàn toàn khống chế "Bắc Minh Long Thôn".
Tham lam quá!
Lý Dương cố hết sức hấp thu.
Hơn ngàn cao thủ Tiên giới, mấy trăm cao thủ Ma giới, Lý Dương hoàn toàn không có ý định thôn phệ họ, nhưng vì để hấp thu năng lượng của tam đại Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, buộc Lý Dương phải vận dụng hết năng lượng trong cơ thể một cách điên cuồng, Lý Dương trong lúc nhất thời cũng vô pháp khống chế bản thân mình.
Có đôi khi thôn phệ quá nhiều cũng rất khó mà chịu được.
"Nhanh, nhanh, hấp thu nhanh lên." Lý Dương không ngừng gia tăng tốc độ hấp thu.
Năng lượng như hồng thủy phá nát kinh mạch của Lý Dương, thậm chí còn phá vỡ cả cơ thể, bổn nguyên năng lượng Mộc không ngừng chữa trị vết thương trên người Lý Dương, Lý Dương cứ như thế không ngừng hấp thu, dùng tốc độ nhanh nhất mà hấp thu.
Tinh cực không ngừng lóe ra, thoáng cái từ màu trắng sữa biến thành kim sắc nhạt, nhưng vẫn tiếp tục có biến đổi. Hào quang tỏa ra như ngồi trên một con tàu siêu tốc, phăng phăng tiến tới, năng lượng khổng lồ luôn luôn được cung ứng đầy đủ, căn bản không cần lo lắng việc thiếu năng lượng.
Âm Dương Đao Phách không ngừng xoay tròn, tốc độ cực nhanh, đao mang tỏa ra rồi thu vào. Từ lượng biến làm cho chất biến, tất cả đều diễn ra thật nhanh.
Thân thể tu vi của Lý Dương cũng nhanh chóng tiến triển. Thoáng cái đã từ Ma Đế tiền kì đạt tới Ma Đế trung kỳ, nhưng vẫn cứ phăng phăng đi tới, tốc độ đề cao cực nhanh làm hoa mắt bất kỳ người nào, tựa hồ tiến tới Ma Đế hậu kỳ không hề là việc khó.
"Không ổn!" Lý Dương phát hiện không ổn. Thời gian thi triển Bắc Minh Long Thôn không nhanh lắm, lúc này lực lượng thôn phệ của Bắc Minh Long Thôn đã yếu bớt, các nguồn năng lượng chưa bị hấp thu bắt đầu thóat ra bốn phương tám hướng, Lý Dương đương nhiên rất khẩn cấp.
"Bỏ hết tất cả năng lượng bác tạp." Lúc này Lý Dương quyết định bỏ hết các năng lượng bác tạp.
Hơn ngàn cao thủ Tiên giới và vài trăm cao thủ Ma giới, tập trung tất cả mọi năng lượng này cũng không bằng một Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, mà chất thượng cũng kém xa, bởi vì các loại năng lượng này lại còn chống đối nhau, nên việc hấp thu cũng rất phiền toái.
Bỏ các năng lượng bác tạp, chỉ hấp thu năng lượng của tam đại Tiên Đế hậu kỳ cao thủ. Nhất thời, tốc độ nhanh lên rất nhiều, vẻn vẹn chỉ vài phút đã kết thúc.
"Tiếc quá, tốc độ hấp thu hơi chậm, rất nhiều năng lượng bị lãng phí." Trong lòng Lý Dương cảm thán không thôi, dù sao đây là lần đầu tiên, hơn nữa thôn phệ cũng không có khả năng hấp thu trăm phần trăm, còn nhiều năng lượng bị lãng phí, hấp thu được có sáu bảy thành thôi.
Sáu thành năng lượng của tam đại Tiên Đế hậu kỳ cao thủ. Lý Dương không chỉ tu luyện thân thể, còn phải tu luyện Âm Dương Đao Phách, một người tương đương với ba người tu luyện, lúc này cũng không thể hoàn toàn tu luyện đến đỉnh cao.
Thân thể tu vi Lý Dương đã đạt tới Ma Đế hậu kỳ, Đao Phách cũng đạt tới đệ thập thiên - "Kim sắc" Thiên trung kỳ, hắn phát hiện bên trong hai thanh kim sắc phi đao nổi lơ lửng trong đan điền.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thon-mang/chuong-452/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận