Tiên Nghịch Chương 1230: Một tay che trời

Tiếng sấm ầm ầm trong tích tắc điên cuồng từ trong tầng mây truyền ra. Hàng loạt tiếng ầm vang không ngừng, liên tiếp như hòa làm một, hình thành một âm thanh ngày càng mãnh liệt vang trời.
 
Tiếng sấm đã mạnh tới mức không thể hình dung nổi. Tinh không run rẩy kịch liệt, tinh vụ bị cuốn lên khiến cho vô số mãnh thú bên trong ấy bị đánh chết.
 
Vô số đại lục hoang dã ầm ầm sụp đổ, ngay cả đại trận của Yêu Tông cũng chớp sáng lên, chống cự với lực lượng càng ngày càng mạnh, như khi thiên địa sơ khai của tiếng sấm kia.
 
Vô số tu sĩ bên trong Yêu Tông lại càng bị lôi âm điên cuồng này khiến cho tâm thần run rẩy, không ngờ không có chút tâm lý chống cự nào, dường như trở thành một con kiến hôi dưới uy nghiêm của thiên địa, không chịu nổi một kích!

 
- Thiên kiếp thế này… Thiên kiếp thế này… Trong giờ phút này này, cảnh tượng thiên kiếp này đã tạo thành một lạc ấn khiến cho tất cả tu sĩ chứng kiến cả đời không bao giờ quên nổi.
 
Nếu bọn họ không thể phá tan đi lạc ấn này thì tu vi cả đời sẽ dừng lại. Chỉ khi nào có thể phá tan lạc ấn này thì tu vi mới có thể đột nhiên tăng mạnh mà thôi.
 
Tiếng sấm ngày càng kịch liệt, thiên không chấn động, càng ngày càng có nhiều khe nứt bị xé rách ra. Một lát sau, tầng mây dày đặc không ngừng truyền ra tiếng sấm đã tràn ngập khắp tinh vực cấp chín, lại càng hướng về bên ngoài điên cuồng tràn tới, ngay cả tinh vực cấp tám cũng có thể nghe rõ.
 
- Ứng kiếp… Ứng kiếp… Tiếng sấm ầm ầm như hóa thành hai chữ này, từ trong tầng mây điên cuồng truyền ra, trong nháy mắt này đã thay thế tất cả tiếng động trong thiên địa, chỉ còn tiếng sấm này vang lên. Tiếng sấm này bao phủ cả tinh vực cấp chín, đột nhiên điên cuồng xuyên thấu ra.
 
Những tia chớp màu tím từ trong tầng mây liên tục lóe lên, điên cuồng lao về phía khe nứt chiến trường. Từng tia chớp mang theo lôi đình đánh tới. Điện quang màu tím này trong nháy mắt hiện ra trong tinh không, hấp dẫn tất cả ánh mắt tu sĩ trong tinh vực cấp chín.
 
Tia chớp ấy mang theo âm thanh chấn động đất trời.
 
Tia chớp màu tím kia dường như chỉ trong nháy mắt có thể vượt qua khoảng cách vô tận. Dường như trước mặt nó, tất cả mọi thứ đều không thể cản nổi, không có cả khái niệm về khoảng cách.
 
Trong nháy mắt, trong tầng mây bao phủ cả tinh vực cấp chín, những tia chớp màu tím vô tận hiện ra, điên cuồng giáng tới bên ngoài khe nứt, hình thành một lưới điện. Trong lúc ngưng tụ lại, lưới điện co rút, hóa thành một tia sét khổng lồ tới ngàn trượng.
 
Ầm ầm ầm ầm!
 
Tia sét này đánh thẳng về hướng khe nứt, mang theo sát khí có thể hủy diệt hết thảy, hủy diệt thiên địa, hủy diệt vạn vật sinh linh, ầm ầm giáng xuống! Tia sét ngàn trượng này thu hút ánh mắt và tâm thần của tất cả mọi người. Trong giờ phút này, toàn bộ tu sĩ chứng kiến cảnh này đầu óc trở nên trống rỗng, chỉ còn lại hình ảnh một tia sét không thể nào hình dung nổi này.
 
Một tia sét dường như không có bất kỳ sinh linh nào có thể ngăn cản đánh xuống. Nhưng ngay khi lôi đình giáng xuống khe nứt, ầm ầm đánh tới thì trong khe nứt xuất hiện một người mặc y phục màu đỏ.
 
Thân ảnh người này vừa xuất hiện liền có vô tận máu tanh tràn ngập. Máu tanh là từ quần áo hắn truyền tới, từ khí tức toàn thân hắn truyền ra. Dường như người này ở trong khe nứt đã giết chóc nhiều lắm, máu tanh đọng lại khắp toàn thân hắn vậy.
 
Hắn vừa xuất hiện đã thấy lôi đình ầm ầm đánh tới. Tốc độ của lôi đình nhanh vô cùng, chỉ trong nháy mắt đã tới gần, giáng xuống toàn thân hắn, muốn đánh cho hắn hoàn toàn trở thành tro bụi, vĩnh viễn tiêu tan trong thiên địa.
 
Thân ảnh áo đỏ chính là Vương Lâm!
 
Trước khi lôi đình đánh xuống người hắn, tay phải Vương Lâm che chở Lý Thiến Mai, giơ tay trái lên, ấn một cái về phía trước.
 
Một người, một tay, một đôi mắt lạnh lùng giống như che trời vậy, vừa đi ra khỏi khe nứt liền hướng về thiên kiếp, hướng về thiên đạo khiêu chiến.
 
Ầm ầm ầm ầm!
 
Lôi đình nọ đụng vào cánh tay trái của Vương Lâm, truyền ra tiếng vang kịch liệt. Tinh không nơi Vương Lâm đứng ầm ầm sụp đổ. Vô số khe không gian hiện ra. Cái khe phía sau hắn liền bị xé rách ra rộng hơn mấy lần!
 
Toàn thân hắn chấn động, tay trái run rẩy, nhưng thần sắc lại vẫn bình thản, hung hăng vuốt một cái.
 
- Lôi đình của thiên kiếp đối với ta vô dụng!
 
Dưới một cái vuốt này, lôi đình ầm ầm kịch chấn, điên cuồng gầm lên, không ngờ lại có một luồng ý chí từ tay trái Vương Lâm truyền vào trong lôi đình, muốn tranh đoạt quyền điều khiển sấm sét trong thiên địa với thiên kiếp.
 
Những tiếng ầm ầm vang vọng, hai luồng ý chí va chạm với nhau trong lôi đình ngàn trượng này khiến cho nó sụp đổ. Lấy Vương Lâm làm trung tâm, vô số tia chớp màu tím tỏa ra bốn phía. Trong khoảnh khắc, thiên địa dường như trở thành lôi vực.
 
Tiếng nổ vang liên tục. Lôi đình ngàn trượng sụp đổ nhưng Vương Lâm cũng không phải như ngày xưa. Hắn đối mặt với thiên kiếp không phải là đơn độc ứng kiếp mà còn muốn phá vỡ thiên kiếp!
 
Tay phải hắn ôm Lý Thiến Mai, vung về phía sau, khiến cho Lý Thiến Mai nằm trên lưng hắn. Nguyên lực trong cơ thể tràn ra hóa thành sợi dây buộc hai người lại với nhau. Làm xong chuyện này, hai tay Vương Lâm bắt quyết, hướng về phía trước vung mạnh lên. Lập tức lấy hắn làm trung tâm, lôi đình đang khuếch tán lại ầm vang một lần nữa!
 
- Ta chính là lôi, nắm quyền điều khiển lôi lực trong thiên địa. Tất cả lôi đình nghe hiệu lệnh của ta, lên!
 
Những lời nói này của Vương Lâm lộ ra sự uy nghiêm. Ngay trong nháy mắt khi tiếng nói của hắn cất lên, lôi đình màu tím đang khuếch tán ra bốn phía liền ầm ầm trở lại, từng luồng sét lao thẳng tới tầng mây trên tinh không.
 
Vô số lôi đình lao tới, lấy Vương Lâm làm trung tâm. Cảnh tượng này khiến cho tu sĩ trong Yêu Tông đang quan sát vô cùng hoảng sợ, trợn mắt há mồm.
 
Hai mắt thái thượng trưởng lão của Yêu Tông cũng tỏa sáng, hít một hơi thật sâu.
 
- Phá tan thiên kiếp cho ta!
 
Hai tay Vương Lâm hướng về phía tinh không điểm mạnh một cái, gầm lên một tiếng kinh thiên.
 
Những tiếng ầm ầm vang lên. Lôi đình điên cuồng phóng lên cao, không ngừng ngưng tụ lại. Không ngờ hóa thành một luồng lôi đình ngàn trượng, bên trong ẩn chứa ý chí của Vương Lâm, oanh kích thẳng vào tầng mây.
 
Hàng loạt tiếng nổ vang trời nổi lên. Lôi đình đụng với tầng mây, hình thành một loạt tiếng động còn kinh khủng hơn so với vừa rồi. Tiếng động này điên cuồng truyền khắp tinh vực cấp chín!
 
Bên trong Thần Tông, Mộc Băng Mi đã bị giam cầm mười năm nay từ trong đả tọa bừng tỉnh nhìn bầu trời. Giờ phút này thiên không không ngờ đã biến thành màu đen, chấn động kịch liệt, dường như sắp sửa sụp đổ.
 
Vương San San bên cạnh nàng sắc mặt tái nhợt, cũng đang nhìn lên thiên không!
 
Trong Thần Tông, tại mật thất của Thủy Đạo Tử, ánh sáng bảy màu trên mi tâm hắn ảm đạm. Thất Thải Đinh lúc này đã lộ ra ngoài mi tâm hắn. Lúc này thân thể hắn nổi đầy gân xanh, đang muốn bức Thất Thải Đinh ra ngoài.
 
Thiên địa ầm vang lúc trước không khiến hắn phân tâm. Giờ phút này đang là lúc mấu chốt, dù trời có sụp xuống thì hắn cũng không được phép liếc một cái. Toàn bộ tâm thần hắn đang đặt vào việc ép Thất Thải Đinh ra.
 
Nhưng đúng lúc này tiếng sấm ầm ầm trở lại, trong lôi đình lại ẩn chứa một cỗ ý chí thuộc về Vương Lâm, theo âm thanh vang vọng liền rơi vào trong mật thất của Thủy Đạo Tử. Thất Thải Đinh ở mi tâm hắn vốn đã ảm đạm trong nháy mắt dưới lôi đình tập trung ý chí của Vương Lâm liền lập tức tỏa sáng chói mắt.
 
Dưới kịch biến này, sắc mặt Thủy Đạo Tử đại biến, phun ra một ngụm máu tươi, tất cả công sức đều uổng phí!
 
Hắn ngơ ngác nhìn về phía trước, phát ra một tiếng gầm thét kinh thiên động địa.
 
Phá Thiên Tông bên trong tinh vực cấp chín cũng nghe được tiếng sấm này, thấy tầng mây cuồn cuộn bên trong tinh không, lập tức mở ra đại trận hộ tông!
 
Tông chủ Phá Thiên Tông đang ngồi bế quan, yên lặng nhìn tinh không, hồi lâu mới thở dài một tiếng, đứng dậy vung tay áp, lại mở đại trận hộ tông, dưới tầng mây thiên kiếp cuồn cuộn này mà cất bước, hướng về khe nứt Yêu Tông đi tới.
 
Trong tinh vực cấp chín, ngoài Yêu Tông, Phá Thiên Tông còn có Quỷ Tông thần bí. Giờ phút này tầng mây dày đặc trong tinh không, lôi đình ầm vang, tu chân tinh của Quỷ tông cũng đã mở đại trận ra. Chỉ là trên trận pháp này lại có một hư ảnh thật lớn màu đen. Thân thể hư ảnh này ước chừng vạn trượng, đỉnh đầu có một chiếc sừng, giống như là một pho tượng yêu thần vậy.
 
Nó tham lam nhìn chằm chằm vào tầng mây, yêu khí tràn ngập toàn thân, trong mắt trái có chín yêu tinh xoay tròn.
 
Mỗi một lần xoay tròn, trong tầng mây giữa tinh không kia lại còn một tia lực lượng kỳ dị dung nhập vào cơ thể nó.
 
Tiếng lôi minh ầm ầm truyền khắp tinh vực cấp chín, khuếch tán tới tinh vực cấp tám, khiến cho tu sĩ đại tông phái cấp tám đều biến sắc tâm thần chấn động nhưng đều mờ mịt không hiểu.
 
Bên ngoài khe nứt Yêu Tông, Vương Lâm mang theo Lý Thiến Mai trên lưng, ngẩng đầu nhìn tầng mây màu tím. Thiên kiếp lúc này là lần lớn nhất mà hắn gặp trong đời. Mà cực kỳ quỷ dị chính là chuyện này không khỏi khiến hắn nhớ lại thế giới hắn thấy trong thiên kiếp tại Liên Minh tinh vực. Một pho tượng Cổ Thần, Cổ Ma, Cổ Yêu. Thậm chí còn cả người thanh niên kỳ dị ngồi khoanh chân trên pho tượng năm đó.
 
Ánh mắt hắn xuyên thấu qua tầng mây, rõ ràng thấy được trong tầng mây có một lỗ hổng thông với thế giới khác. Trong lỗ hổng xuất hiện hơn phân nửa một tòa lầu các bằng bạch ngọc. Trên lầu các đó có một pho tượng ngồi khoanh chân và hai thanh thạch kiếm!
 
- Thiên kiếp này chưa hoàn toàn bị dẫn phát, e là không đủ để phá vỡ đại trận Phong Giới!
 
Đúng lúc này thì đột nhiên hai thanh thạch kiếm rung lên. Một luồng khí xanh từ trên thân thạch kiếm này bay ra, như mây khói lượn lờ, lập tức hóa thành một thanh kiếm hư ảo. Kiếm này vừa xuất hiện liền tỏa ra một làn kiếm khí kinh thiên động địa, không thể hình dung nổi phá vỡ tầng mây, đâm thẳng tới Vương Lâm!
 
Thần sắc Vương Lâm ngưng trọng, trong nháy mắt khi hư kiếm màu xanh này tới gần, tay phải chỉ về phía trước. Lập tức ngoài đầu ngón tay hắn lóe lên hư ảnh hai con hươu, lần lượt xoay chuyển, bạo phát ra ngàn vạn đạo kiếm khí, ầm ầm vang dội. Ngàn vạn đạo kiếm khí này cũng không khuếch tán đi mà không ngừng ngưng tụ lại, từ ngàn vạn thành một, lao thẳng tới hư kiếm màu xanh.
 
Tiếng ầm ầm đột nhiên lại vang lên. Hư kiếm màu xanh va chạm với ngàn vạn kiếm khí của Vương Lâm, kiếm quang tràn ngập đất trời, những tiếng leng keng điên cuồng truyền ra. Kiếm khí màu xanh kia không ngừng suy yếu đi, nhưng mãi vẫn không tan rã. Mà trong khoảnh khắc này, thanh thạch kiếm trước người pho tượng ở trên lầu các bằng bạch ngọc kia xuất hiện vô số vết nứt. Trong thời gian ngắn, những vết nứt ngày càng nhiều, cuối cùng ầm một tiếng vỡ tung. Một thanh trường kiếm màu xanh lao ra, tỏa ra ánh sáng xanh bao phủ cả tinh không, hóa thành một luồng sáng xanh điên cuồng phóng về phía Vương Lâm!
 
 
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-nghich/chuong-1230/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận