Tiên Nghịch Chương 1638: Càn khôn nhất tích

(1): một giọt chứa càn khôn Sự hoảng sợ trong lòng Thủy Tướng lúc này như sóng biển ầm vang trong Ngũ Hành thủy trận. Áo giáp trên người hắn là do tổ tiên ban cho. Hắn sau khi mặc áo giáp này rất lâu xong mới có thể dung hợp với huyết mạch bản thân, cuối cùng trở thành vật của hắn.
 
Không mặc áo giáp này hắn chỉ là tu sĩ thiên nhân tứ suy, mặc vào hắn có thể trở thành bậc toàn năng bước thứ ba, có thể đánh ra lực lượng của áo giáp này. Nhưng bởi vì áo giáp này cực kỳ quỷ dị, hắn mặc vào thần trí sẽ bị hạn chế, thân thể đều bị áo giáp điều khiển.
 
Áo giáp này hắn nhớ rõ trước khi tổ tiên bế quan đã từng nói, cho dù là tông phái của tổ tiên thì vật này cũng không nhiều, luyện chế cực kỳ gian nan nếu không lập được đại công hoặc đi vào chỗ hung hiểm thì tông phái tuyệt đối sẽ không ban cho.

 
Mỗi một bộ áo giáp đều cực kỳ trân quý, không cho phép người ngoài có được!
 
Khiến cho Thủy Tướng run sợ chính là áo giáp này vừa rồi bị Vương Lâm đánh một chưởng đã xuất hiện những vết nứt, cũng khiến cho thân thể hắn vỡ vụn, gần như đã bị đánh chết. Nếu không phải áo giáp này kì dị, đưa vào sinh cơ trong nháy mắt thì hắn đã tử vong rồi!
 
Khiến cho hắn hoảng sợ hơn chính là Vương Lâm chỉ liếc mắt một cái là đã nhìn ra điều bí ẩn nhất của áo giáp này, nói ra lập tức. Loại nhãn lực này, kiến thức tới bậc này khiến trong lòng hắn dâng lên hàn khí.
 
Nhất là một cái liếc mắt vừa rồi của Vương Lâm khiến Thủy Tướng thấy trong đồng tử hai mắt đối phương có rất nhiều sợi tơ máu. Những sợi tơ này dường như là một loại quy tắc nào đó của thiên địa khiến cho Thủy Tướng trong nháy mắt phải thất thần.
 
-Cởi áo giáp này ra, ta có thể không giết ngươi.
 
Vào lúc này màn nước ngập trời che khuất Thủy Tướng và Vương Lâm từ từ hạ xuống, tấm màn nước ngăn cách ánh mắt của người bên ngoài biến mất, khiến cho tu sĩ ở bên ngoài tháp cao nhìn thấy tất cả mọi chuyện. Khi họ thấy vẻ chật vật của Thủy Tướng, lúc này đều bừng tỉnh lại từ trong vui sướng, hóa thành trầm mặc.
 
Sắc mặt Thủy Tướng cực kỳ âm trầm. Những lời nói này của Vương Lâm rơi vào tai hắn khiến tâm thần hắn chấn động kịch liệt. Hắn gắng gượng chế trụ sự sợ hãi trong lòng, thân thể nhoáng lên lui lại phía sau thoáng một cái đã cách Vương Lâm một khoảng.
 
Thần sắc Vương Lâm vẫn như cũ, lạnh lùng nhìn Thủy Tướng đã lùi ra rất xa, nhìn đối phương cầm trường thương trong tay giơ lên, trong mắt dần dần lộ ra hàn quang và sát khí.
 
Đối với những người từ bên ngoài tới, Vương Lâm không hề nương tay chút nào. Làm sao có thể nói chuyện tốt đẹp với cường đạo được!
 
-Ngươi muốn chết!
 
Vương Lâm bước một bước về phía trước, tiến về hướng Thủy Tướng.
 
Sắc mặt Thủy Tướng tái nhợt, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng, tay phải giơ lên, trường thương trong tay hung hăng ném về đại hải. Một động tác này khiến trường thương hóa thành một luồng sáng xanh chói mắt, lao thẳng vào trong nước biển, khiến cho nước biển ầm ầm nổ vang. Nước biển bị cuốn động kịch liệt, hình thành một dòng xoáy tràn ngập tám phương.
 
-Lấy thân thể thủy linh của ta ngưng tụ thủy lực Ngũ Hành.
 
Thủy Tướng phun một ngụm máu tươi, hai tay bắt quyết hướng về phía nước biển bên dưới chụp một cái. Nước biển ầm ầm cuộn sóng, giống như dưới đáy biển có một con cự long đang cuộn mình. Trong nháy mắt này Thủy Tướng cũng nhấc tay lên không. Cả hải dương sôi trào, ầm ầm dâng lên.
 
Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này kinh thiên động địa. Nước biển ầm ầm bị nâng lên, ở bên ngoài thân thể Vương Lâm nhanh chóng thăng thiên.
 
Cùng lúc này, Thủy Tướng lại phun thêm một ngụm máu tươi nữa, thần sắc lộ vẻ uế oải gắng gượng, bỗng nhiên chụp một cái vào bầu trời.
 
-Vân khai vụ tán, quang hủy thiên diệt, ngưng vũ thành hải!
 
Thủy Tướng rống to, tay trái rung lên khiến mây đen trên bầu trời ầm ầm sụp đổ. Vô số nước mưa từ bên trong làn mây liền tạo thành từng đám một. Từ xa nhìn lại, bầu trời lúc này giống như một đại dương khác, phủ xuống mặt đất. Cùng lúc đó nước biến dưới mặt đất cũng dâng lên, trong tích tắc liền dung họp làm một, hình thành một quả cầu nước khống lồ lơ lửng trong thiên địa.
 
Quả cầu nước này lộ ra màu sắc của nước biền, lớn vô cùng, nhìn như không bờ không bến, giống như một tu chân tinh bằng nước vậy!
 
-Càn khôn nhất tích!
 
Thủy Tướng cắn răng hoàn thành thần thông được tổ tiên truyền xuống này, thân thể lập tức héo rũ, vẻ anh tuấn liền trở thành xấu xí, thân thể nổi đầy mụn mủ.
 
Thọ nguyên của hắn vốn không thể lâu dài như vậy. Thiên nhân suy kiếp trên người hắn đã ập tới bốn lần, ứng với tư chất của hắn căn bản không thể vượt qua an toàn.
 
Tất cả đều nhờ có bộ giáp này. Nhưng giờ phút này khi hắn tuôn ra toàn bộ lực lượng của bộ giáp, thân thể hắn không còn lực lượng bảo vệ của nó, lập tức liền hóa thành hình dạng vốn có.
 
Phía trước hắn, quả cầu nước khổng lồ trong nháy mắt khi hắn thốt ra bốn chữ liền lập tức điên cuồng xoay tròn, không ngừng nén lại, nhỏ đi với tốc độ mắt thường có thể trông thấy.
 
Mỗi khi nó nhỏ đi một vòng, áp lực bên trong lại tăng lên vô số lần!
 
Nếu cuối cùng có thể luyện hóa hoàn toàn quả cầu nước khổng lồ này thành một giọt thì dù bên trong có cả tinh không cũng sẽ bị ép tan tành! Lực lượng của một giọt nước này chính là lực lượng của thủy bổn nguyên!
 
Vương Lâm bị nhốt ở trong quả cầu này, nhìn nước biển bốn phía đang cuồn cuộn, từng luồng áp lực từ bốn phương tám hướng ngưng tụ lại, đè nén hắn truyền tới khí tức hủy diệt.
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, nhìn chằm chằm vào nước biển bốn phía, trong mắt dần dần lộ ra ánh sáng kỳ dị, còn mơ hồ có một vẻ hưng phấn cực độ.
 
-Đây là lực lượng của thủy bổn nguyên!
 
vẻ hưng phấn trong mắt Vương Lâm càng đậm.
 
-Ta nếu muốn rời khỏi nơi này rất dễ dàng, thậm chí trong nháy mắt đánh chết Thủy Tướng cũng dễ như trở bàn tay. Nhưng đây là cơ hội thật khó có thể đạt được. Áo giáp của Thủy Tướng này đã sinh ra lực lượng thủy bổn nguyên. Luồng lực lượng này biến hóa trước mặt ta, nếu ta có thể minh ngộ ra thì bổn nguyên của ta không còn là bảy đạo mà là tám đạo!
 
Loại chuyện này đích xác là cơ hội mà Vương Lâm khó có thể gặp được, nhất là áo giáp của Thủy Tướng điều khiển thủy bổn nguyên tuyệt đối không tầm thường, mà là theo phương pháp của Quy Nhất tông trên Tiên Cương đại lục. Dưới phương thức này mà ngưng tụ ra thủy bổn nguyên thì đây phải là loại cảm ngộ đạt tới đỉnh phong mới của thể biến thành.
 
Chuyện như vậy chắc khác nào hắn thể hiện ra toàn bộ trước mặt Vương Lâm, thậm chí so với sư phụ truyền thụ cho đệ tử còn rõ ràng hơn vô số lần!
 
Cơ hội như vậy Vương Lâm sao có thể bỏ qua cho được!
 
Tư chất của hắn có lẽ không phải là tuyệt hảo nhưng cảm giác và minh ngộ của hắn lại hiếm thấy tới cực điểm, nếu không thì ngày nay cũng không thể nào có được bảy đạo bổn nguyên. Vương Lâm cũng không phải chưa tiếp xúc với tiên nhân bao giờ. Dù là thủy dịch Thiên Nghịch hấp thụ đầu tiên hay lần trước Thiên Vận Tử tặng một giọt thủy bổn nguyên cũng đều cho Vương Lâm những chỉ dẫn tới đại đạo của thủy bổn nguyên!
 
Vẻ hưng phấn trong mắt Vương Lâm đã nồng đậm tới cực điểm. Hắn không lãng phí chút thời gian nào, lập tức khoanh chân ngồi trong quả cầu nước đang không ngừng co rút lại, hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào hết thảy biến hóa của quả cầu nước này.
 
Biến hóa này nhìn như không có quỹ tích gì nhưng khi tơ máu trong đồng tử của Vương Lâm hiện lên, hắn lại dần dần nhìn ra chút dấu vết. Hai mắt hắn lộ vẻ tính toán, mang theo sự hưng phấn, nhanh chóng nhớ tất cả biến hóa của thủy bổn nguyên trong cơ hội chỉ có thể ngộ không thể cầu này!
 
Loại chuyện này trừ Vương Lâm ra người ngoài khó có thể biết được, Thủy Tướng lại càng không phát hiện ra nửa điểm. Thần sắc hắn lúc này vừa dữ tợn lại tràn ngập vẻ hưng phấn.
 
Hắn nhìn chằm chằm vào quả cầu nước, hai tay không ngừng bắt quyết, biến hóa ấn ký, khiến cho thủy bổn nguyên bên trong quả cầu nước càng ngày càng đậm tốc độ co rút càng ngày càng nhanh. Quả cầu nước ngưng tụ tầng tầng lớp lớp chỉ sau thời gian nửa nén hương đã từ lớn tới vô tận hóa thành tầm mấy vạn trượng!
 
Quả cầu nước mấy vạn trượng này nước biển và nước mưa bên trong áp súc lại mấy lần khiến bổn nguyên lại càng dày đặc!
 
-Trong thần thông Càn Khôn Nhất Tích của ta, cho dù ngươi có tu vi thông thiên nhưng nơi này là Ngũ Hành thủy trận, thần thông của ta ở nơi này cường đại vô cùng. Ta muốn luyện hóa đè ép ngươi trở thành một giọt. Ta muốn ngươi chết!
 
Thủy Tướng điên cuồng bắt quyết, thân thể nhoáng lên liền không ngừng đánh tới bên ngoài quả cầu nước. Mỗi một lần đánh ra đều khiến cho áo giáp điều khiển bổn nguyên lực khiến cho bên trong quả cầu này hiện lên sóng gợn quanh quẩn, nhanh chóng thu nhỏ lại hơn nữa.
 
Hành động này của hắn lại khiến cho Vương Lâm cảm ơn. Lúc này cảm ngộ của Vương Lâm trong quả cầu nhờ có hành động của hắn lại càng rõ ràng hơn. Lúc này hắn càng thấy được nhiều biến hóa của bổn nguyên hơn nữa!
 
Quả cầu nước mấy vạn trượng lúc này đã rút lại một nửa. Giờ phút này nó hóa thành chỉ còn lớn tới hai vạn trượng. Lúc này Thủy Tướng bên ngoài thần sắc vô cùng dữ tợn và hưng phấn, nhưng cũng đã thở hổn hển. Hắn lúc này đã dùng hết toàn bộ lực lượng, giống như ngọn đèn sắp cạn dầu vậy.
 
-Nạp Đa giúp ta!
 
Thủy Tướng ngẩng phắt đầu hướng về phía bầu trời rống lớn một tiếng.
 
Trong nháy mắt khi hắn hô lên, bầu trời trên thủy trận liền có một dòng xoáy xuất hiện. Từ bên trong dòng xoáy đó truyền ra một luồng lực lượng Ngũ Hành hệ kim. Trong nháy mắt khi luồng lực lượng này tràn vào, lập tức truyền khắp cả thủy trận.
 
Trong Ngũ Hành, kim sinh thủy! Kim sinh thủy, khởi nguyên bất đồng. Có người cho rằng đó là do kim hòa tan thì thành thủy, cũng có người cho rằng vạn vật do kim lực biến thành thì sau thời gian dài sẽ có nước ngưng tụ lại.
 
Nhưng dù là khởi nguyên thế nào cũng khiến cho các bậc tiên hiền trong thiên địa cho rằng, kim sinh ra thủy!
 
Trên thực tế đúng là như vậy. Giờ phút này khi lực lượng kim trong Ngũ Hành truyền vào, dung nạp trong quả cầu nước chứa Vương Lâm, dưới sự thúc dục của lực lượng hệ kim, thần sắc Thủy Tướng hưng phấn, hóa thành nụ cười nanh ác.
 
-Vương Lâm, ngươi chết chắc rồi!
 
Giờ phút này Huyền La Đại Thiên Tôn đang trôi nổi bên ngoài tinh không của Ngũ Hành tinh. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ cổ quái nhìn cảnh tượng này. Ánh mắt hắn chẳng những cổ quái mà thần sắc cũng lộ vẻ dở khóc dở cười.
 
-Đây đâu phải là luyện hóa hắn rõ ràng là trợ giúp hắn cảm ngộ thủy bổn nguyên còn gì.đứa nhỏ này có huyết mạch Đạo cổ, lại có tiên nhân thuật, điểm này đúng là cực khó có được!
 
Nhất là trên người hắn không ngờ lại có tới bảy đạo bổn nguyên. Người này thật bất phàm! Cấm chế bổn nguyên kia tồn tại trong những tơ máu trong đồng tử, dùng những tơ máu này hóa thành quy tắc. Ta chưa từng nhìn thấy thứ này trên bất cứ kẻ nào! Đạo tiên song tu.
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-nghich/chuong-1638/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận