Tinh Thần Châu Chương 1213: Đại chiến bên dòng Minh Hà.

"Diệt trừ quần ma và Tam Dạ Ma Quân là việc phải làm, sẽ không ít người đang muốn làm chuyện này." Dược Thiên Sầu đứng ở bên người Vạn Thiên Ba nhìn chúng nhân nói.
 
Trong lúc mọi người đang trầm ngâm suy ngẫm, thì Vạn Thiên Ba chợt mở miệng dò hỏi: "U Minh Thần Phủ bị phong ấn, làm sao chúng ta có thể đi ra ngoài truy quét ma đạo được đây?"
 
"Điều này làm sao có thể làm khó được ta." Dược Thiên Sầu lắc mình phóng ra giữa một mảnh đất trống, chậm rãi nâng song chưởng lên thi truyển Thổ Quyết, trên mảnh đất trống lập tứ xuất hiện một tòa đại trận với những ký tự loạn thất bát tao, phỏng chừng ngay cả bản thân hắn cũng không biết đây là cái trận pháp gì. Chỉ nhớ nó là trận pháp năm xưa mình đem ra trêu đùa Tam Dạ Ma Quân mà thôi.

 
Chúng nhân ngờ vực cẩn thận đi vào, dựa theo chỉ thị của Dược Thiên Sầu mà nhắm chặt mắt vào, lập tức cảm thấy cảnh tượng quanh thân liên tục biến ảo, trong tích tắc liền đã thấy mình ở trong một dòng nước băng sương. Lúc này chúng nhân hoảng sợ mở mắt ra, kết quả phát hiện chính mình đang ở trong dòng sông Minh Hà, liền sôi nổi tán thưởng sự thần kỳ của trận pháp này.
 
Sau khi chúng nhân cùng nhau trồi lên mặt nước, Dược Thiên Sầu liền vung tay chỉ về phương xa nhắc nhở: "Nói vậy mọi người đối với nơi này cũng không lạ lẫm gì. Phía bên kia chính là lối vào U Minh Thần Phủ, chúng ta đi qua xem đang xảy ra chuyện gì."
 
Dứt lời, cả đám người tức tốc bay về phương hướng đó.
 
Còn chưa đến gần hòn đảo, thì đã bắt đầu xuất hiện một số người ngăn trở, có ma đạo, có Minh Tu, cũng có Minh Hà Thủy Tộc. Nhưng bọn chúng làm sao là địch thủ của mấy người, cho nên cơ hồ là đều không có phát sinh ra được hiệu quả ngăn trở gì.
 
Nhưng mà đúng lúc này, trên không trung màn đêm đen nhánh bỗng nhiên hiện ra vô số tia chớp giăng ngang tung hoành, bởi vì Minh Hà rất hiếm khi có hiện tượng sét đánh, cho nên đã khiến mọi người cảnh giác ngay lập tức.
 
"Ma khí quả là nặng nề!" Vạn Thiên Ba đồng tử co rút lại, thần tình kinh hãi đảo mắt ngắm nhìn mọi người chung quanh, nói: "Xem ra chắc là Tam Dạ Ma Quân pháp giá thân lâm rồi."
 
Đột nhiên, ở phía chân trời xa xa, từng đoàn hỏa diễm đang dần dần tản mát ra bốn phương tám hướng, đảo mắt một cái đã đem toàn bộ mây đen trên không trung thiêu đốt trở thành biển lửa xanh biếc. Đất trời hóa thành một mảnh xanh biếc, ngay cả dòng Minh Hà phía bên dưới cũng phản quang thành một màu xanh biếc.
 
Đám người Ô Phong liếc mắt nhìn nhau, tin tưởng là Tam Dạ Ma Quân pháp giá thân lâm. Bởi vì lúc trước ở Tiên giới, bọn hắn đã từng nhìn thấy qua chiêu số này của Tam Dạ Ma Quân, có thể nói là cho đến nay trong lòng vẫn còn đang kinh hãi.
 
"Dược Thiên Sầu...." Còn chưa nhìn thấy bóng dáng của Tam Dạ Ma Quân đâu, nhưng đã nghe thấy thanh âm của Tam Dạ quanh quẩn ở trong thiên địa: "Phong ấn kia quả nhiên là không thể ngăn cản được, ngươi mời cái đám rùa đen rút đầu ở trong U Minh Thần Phủ ra ngoài? Hảo! Bổn quân chờ ngươi đã lâu, hôm nay bổn quân nhất quyết phải phân thắng bại cùng đám các ngươi. Từ nay về sau hoàn toàn bình định tam giới!"
 
Ý tứ trong lời nói cuồng ngạo vô cùng, hoàn toàn không hề cố kỵ Dược Thiên Sầu chút nào.
 
Lúc này, Dược Thiên Sầu không khỏi "hừ" lạnh một tiếng, hướng chúng nhân ngoắc tay nói: "Tam Dạ để cho ta, còn đám thủ hạ của hắn thì giao cho mọi người. Đi thôi!"
 
Đám người cấp tốc bay đi, tới địa phương khoảng chừng ngàn thước thì dừng lại. Chỉ thấy trên không trung hòn đảo nhiễm đầy huyết quang màu hồng sắc, Tam Dạ Ma Quân đang khoanh tay mà đứng, sau lưng áo choàng màu đỏ tươi tung bay phấp phới, ma khí từ trên người hắn toát ra dày đặc. Cảnh tượng vô cùng kinh tâm.
 
Mọi người còn chưa tới gần mà đã cảm nhận được ma khí nhiếp hồn đang phát ra từ trên người của Tam Dạ Ma Quân, ngay cả Dược Thiên Sầu hiện giờ tu vi đã đạt tới cảnh giới Đại Thần hậu kỳ, mà cũng phải chịu một chút ảnh hưởng. Lúc này, Dược Thiên Sầu híp hai mắt lại, nhìn chằm chằm vào tấm áo choàng màu đỏ tươi phủ kín ma khí khủng bố ở sau lưng Tam Dạ Ma Quân, trong lòng cảm thấy không thích hợp. Hắn đã từng kiến thức qua, chiếc áo choàng này của Tam Dạ Ma Quân, căn bản là không có được lực lượng áp bách cường hãn đến mức như thế này.
 
Chỉ dựa vào phần khí thế này, ngay cả đám người Vạn Thiên Ba trong lòng cũng đều cảm thấy lo lắng không yên. Đúng lúc này, chiếc áo choàng sau lưng Tam Dạ bất thình lình lóe ra một chiếc Nguyệt Nha màu hắc sắc, sau đó phiêu phù nhấp nháy ở trước người của Tam Dạ Ma Quân.
 
"Ma Nhận!"
 
Dược Thiên Sầu đồng tử co rút lại, hắn đối với thứ binh khí này đã quá quen thuộc rồi. Chiếc Ma Nhận ngày trước bị Ma Thần lấy đi, thế nhưng hôm nay lại nằm ở trong tay của Tam Dạ Ma Quân, ngốc tử cũng có thể đoán được là đã xảy ra chuyện gì. Lúc này mới nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng trách ngươi dám hung hăng càn quấy như vậy, nguyên lai chính là Ma Thần ở sau lưng nối giáo cho ngươi!"
 
Tam Dạ Ma Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó nghiêng đầu hạ lệnh nói: "Thôn Hải, Tượng Dung, đám người dưới nước giao cho các ngươi."
 
"Tuân lệnh!" Hai người lĩnh mệnh, trực tiếp suất lĩnh mấy vạn thủ hạ, phóng vào trong dòng Minh Hà. Tam Dạ Ma Quân lại hạ lệnh cho đội ngũ Minh Tu và Minh Hà Thủy Tộc lập tức vây công, kẻ nào không tuân theo sẽ giết ngay lập tức!
 
Ngay khi hắn phát ra mệnh lệnh này, hơn mười vạn Minh Tu cùng Minh Hà Thủy Tộc ở đây lập tức bị bức phải ùa lên, tả hữu đem đám người Dược Thiên Sầu bao vây vào giữa, chỉ riêng một mình Tam Dạ Ma Quân thì vẫn phiêu phù ở giữa không trung, không hề nhúc nhích.
 
Dược Thiên Sầu quét mắt nhìn phải trái một lần, thấy rõ tình hình xong, liền vươn tay chỉ vào Tam Dạ Ma Quân nghiến răng nói: "Tam Dạ! Ngươi chính là muốn cho bọn họ đi chịu chết sao?"
 
Tam Dạ Ma Quân cấp cho hắn câu trả lời bằng hành động thực tế, một tay vươn ra, hỏa diễm xanh biếc đầy trời bắt đầu khởi động, như mưa trút xuống bên dưới. Thứ này đối với cao thủ như đám người Dược Thiên Sầu, căn bản là không hề gây ra được chút tổn thương nào. Nhưng đối với nhóm người Minh Hà Thủy Tộc cùng hơn mười vạn Minh Tu xung quanh thì hoàn toàn bất đồng, rất nhanh bốn phía đã dấy lên thanh âm kinh hô, tiếng kêu thảm thống vang lên bốn phương tám hướng.
 
Từng chùm hỏa diễm màu xanh biếc rơi xuống bên dưới, ngay cả khi rơi vào trong nước cũng không hề tắt, tương phản còn trôi nổi ở trong nước, thế lửa càng có xu hướng thiêu đốt mạnh hơn, người nào không chịu được lao xuống nước tránh nạn, đều bị chết thảm. Hơn nữa thứ lửa này bị dính vào người thì rất khó dập tắt, vì thế đám Minh Tu cùng Minh Hà Thủy Tộc bao vây xung quanh, phàm là người nào quay đầu chạy trốn đều sẽ bị tru diệt, buộc bọn hắn phải quay trở về cùng liều mạng với Dược Thiên Sầu.
 
"Vương bát đản!" Dược Thiên Sầu quát vang lên một tiếng, song chưởng dang rộng sử xuất ra Thủy Quyết, đang chuẩn bị mở một con đường giúp cho đám người Minh Hà Thủy Tộc và Minh Tu tránh nạn, nào ngờ Tam Dạ Ma Quân luôn nhìn chằm chằm vào hắn như hổ rình mồi, lúc này đã lập tức tìm được cơ hội để ra tay rồi.
 
Thừa dịp trong lúc hắn ra tay cứu viện, Tam Dạ Ma Quân bá một tiếng thuấn di phóng tới, hung hăng quát lớn: "Thiên Ma Quyền!"
 
Dược Thiên Sầu kinh hãi, không thể không thu tay, xoay người trực tiếp oanh một quyền đi ra ngoài, ngạnh kháng cùng Tam Dạ Ma Quân.
 
"Oanh!" Từng luồng sóng xung kích lan tỏa ra ở trong đất trời, hung hăng nổ tung lên một tiếng, trong lúc nhất thời có không biết bao nhiêu người rơi vào trong phạm vi ảnh hưởng, ngay cả đám người Vạn Thiên Ba cũng phải cấp tốc lùi về.
 
Phía dưới dòng Minh Hà, nước cùng lửa hòa chung vào một chỗ, thanh âm kêu rên thảm thiết vang lên thành một mảnh. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
 
Dược Thiên Sầu cùng Tam Dạ Ma Quân bị lực lượng dư chấn, đồng thời bay ngược ra ngoài hơn ngàn mét, vừa qua một chiêu giao thủ này, song phương nhất thời đều tỏ vẻ kinh ngạc. Tam Dạ Ma Quân không nghĩ qua, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy mà tu vi của Dược Thiên Sầu đã đề cao tới mức này. Thế nhưng so với chính mình còn cao hơn một tầng. Nếu không phải Thiên Ma Quyền có uy lực bất phàm, lần này chính bản thân mình nếu không chết thì cũng dính trọng thương rồi.
 
Còn Dược Thiên Sầu ỷ vào tu vi bạo tăng, cho nên mới dám ngạnh kháng cùng Tam Dạ, hắn cũng không nghĩ qua Thiên Ma Quyền lại có uy lực cường hãn như thế. Lúc này cả người hắn đã hoàn toàn rơi vào trong trạng thái choáng váng, say xỉn, một cỗ lực lượng quỷ dị đang chạy hỗn loạn ở khắp châu thân.
 
"Vạn Thiên Ba! Các ngươi không ra tay mà còn chờ cái gì?" Dược Thiên Sầu gầm lớn một tiếng, Hồng Thái Long là người đầu tiên xông lên phía trước, đám người Vạn Thiên Ba vừa kịp phản ứng cũng xông ra bốn phương tám hướng xung phong liều mạng, trong lúc nhất thời thanh âm chém giết huyên náo vang lên bốn phương tám hướng....
 
Tam Dạ Ma Quân tự nhiên là hiểu, người trúng Thiên Ma Quyền sẽ gặp hậu quả gì, làm sao sẽ cấp cho Dược Thiên Sầu thời gian để hóa giải lực lượng ảnh hưởng. Lúc này liền thuấn di phóng đến tấn công!
 
Thấy vậy, Dược Thiên Sầu phẫn nộ quát lớn: "Đi tìm chết!"
 
Mặc dù tạm thời không thể đanh trả, nhưng ở bên trong Ô Thác Châu đã chuẩn bị sẵn tám mươi Thổ Phách Huyền Binh, mười Kim Phách Huyền Binh cùng với hai Hỏa Phách Huyền Binh, rất nhanh tất cả đã được triệu hồi ra ngoài. Chín mươi hai Huyền Binh giữa lại hai Hỏa Phách Huyền Binh bảo hộ bản tôn, còn lại chín mươi Huyền Binh thì tập trung đánh về phía Tam Dạ Ma Quân.
 
Dược Thiên Sầu kiên quyết không chạy, nếu chính mình có tu vi Đại Thần hậu kỳ mà còn không đấu nổi Đại Thần trung kỳ, vậy thì sau này hắn cũng không cần đi ra ngoài lăn lộn thêm nữa. Cho nên, nhân dịp này nhanh chóng vận công hóa giải lực lượng cổ quái do Thiên Ma Quyền ảnh hưởng.
 
Bỗng nhiên xuất hiện nhiều quái vật khủng bố tu vi bất phàm như thế, Tam Dạ Ma Quân vừa lao đến tấn công, cũng hoảng hốt, mắt thấy chính mình bị nhiều cao thủ vây công như vậy, liền cắn răng quát lớn: "Lên!"
 
Lúc này, tấm áo choàng màu đỏ tươi sau lưng Tam Dạ tung bay phấp phới quanh thân, huyết ảnh bao phủ đầy trời bắn ra bốn phía chung quanh, trong khoảnh khắc đã giúp hắn chống cự lại sự tấn công điên cuồng từ bốn phương tám hướng đang ồ ạt kéo đến.
 
Dược Thiên Sầu thấy mà đau răng, Ma Thần rõ ràng là đã cấp cho Tam Dạ một cái bảo bối hộ thân phù siêu hạng! Tuy rằng tu vi của Huyền Binh không tính là kém cỏi, nhưng phương thức công kích lại vô cùng đơn điệu, phần lớn là dựa vào lực lượng, phản ứng chân thân còn chưa đủ linh hoạt, muốn phá tan phòng tuyến hộ thân này của Tam Dạ Ma Quân, hiển nhiên là không có khả năng.
 
"Ma Nhận!"
 
Tam Dạ Ma Quân lại quát vang lên một tiếng, trong thiên địa bất tri giác xuất hiện một bóng Nguyệt Nha màu hắc sắc khổng lồ, sát khí khủng bố phiêu phù xung quanh người của Tam Dạ Ma Quân. Trong khoảnh khắc thế nhưng đã đem chín mươi Huyền Binh đánh tan, thổ phấn cùng kim phấn tung bay đầy trời, chín mươi khỏa trân châu đồng dạng rơi xuống dòng Minh Hà. Ma nhận này nằm ở trong tay của Tam Dạ, uy lực quả nhiên là mạnh hơn so với khi còn nằm trong tay của Yến Truy Tinh không biết bao nhiêu lần....
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tinh-than-chau/chuong-1213/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận