Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 434: Vừa phát tài.


Hai chuyện đại sự tối trọng yếu đàm phán hết thảy kết thúc, tổ mẫu và bần đạo đồng loạt thở ra một hơi, còn dư lại chút ít kia, dĩ nhiên là Thần Chi Lĩnh Vực rồi, nó là tín vật đời đời tương truyền của gia tộc Giáo Hoàng, tầm quan trọng của đồ vật này có thể nghĩ. Tổ mẫu đại nhân tuyệt đối sẽ không buông tha, rồi ta, trên danh nghĩa tổn thất hai kiện thần khí Sương Chi Ai Thương và Nộ Long Chi Bào Hao, hắc hắc, cũng không thể không không trả lại cho Giáo Đình chứ?

"Được rồi, đại sự cứ như vậy đi!" Tổ mẫu sau đó nhìn ta nghiêm túc nói: "Hiện tại chúng ta nói chuyện một chút về Thần Chi Lĩnh Vực!"

"Thần Chi Lĩnh Vực?" Bần đạo giả ngu nói: "Kia là vật gì đó?"

"Không cho ba sạo!" Tổ mẫu trừng mắt, nói: "Ta còn không biết ngươi sao? Thần Chi Lĩnh Vực nếu không có trên tay ngươi, thì heo cũng có thể leo cây rồi!"


"Hắc hắc!" Bần đạo cười cười xấu hổ, nhìn phụ thân một chút, ta còn trông cậy vào hắn giải vây nữa chứ, không ngờ hắn lại chỉ ở nơi đó che miệng cười khúc khích, ta ngất, căn bản bất kể sống chết của ta mà, bất đắc dĩ, ta chỉ đành cười trừ nói: "Hắc hắc, hôm nay khí trời rất tốt, trời trong nắng ấm !"

Rầm rầm, phía ngoài nổ vang một tiếng sét trầm muộn, sau đó ông trời bất chợt làm rầm rầm bắt đầu mưa to đổ xuống. Tiên sư thánh thần ơi, khí hậu ở duyên hải làm sao lại thay đổi nhanh như vậy chứ? Đây không phải là quyết tâm gây sự với ta sao?

"Ha ha ha!" Tổ mẫu cũng bị chuyện khôi hài như vậy chọc cười rồi, không có cách nào giữ vững tư thái nghiêm túc, nàng cười nói: "Ngươi aa..a, nhìn thấy không, nói láo đến mức ông trời cũng nhịn không được nữa, còn muốn nói sạo sao?"

"Tổ mẫu đại nhân!" Bần đạo mắt thấy không còn cách nào chống chế, chỉ biết phản kích ngay tại chỗ: " Sương Chi Ai Thương của ta bị Giáo Đình vô sỉ chiếm lấy, các ngươi còn làm hư Nộ Long Chi Bào Hao của ta, nếu hiện tại hai nhà ngừng chiến rồi, nhưng vì giữ vững tình hữu nghị lâu dài, chúng ta không phải nên tỏ chút thái độ gì đó chứ?"

"Nộ Long Chi Bào Hao bị hư ta cũng không có biện pháp, Sương Chi Ai Thương đã bị Đông Ni mang đến Uy Khấu đảo tham gia Thánh Chiến rồi!" Tổ mẫu cười khổ nói: "Ta hoài nghi, ngươi cố ý đưa Sương Chi Ai Thương đến trên tay Giáo Đình có đúng hay không? Bên trong rốt cuộc ẩn tàng cái bí mật gì ta không nhận ra nhỉ ?"

"Không có nha, rõ ràng là các ngươi vơ vét tài sản chuồn đi, còn không biết xấu hổ nói ta cố ý đưa cho các ngươi?" Bần đạo ủy khuất vô hạn nói: "Làm người cũng không thể vô sỉ đến nước này. Các ngươi nói như vậy không chỉ vũ nhục nhân cách của ta, còn vũ nhục trí thông minh của ta!"

"Sặc!" Tổ mẫu cười khan một tiếng, khinh thường nói: "Ngươi nếu ngươi cho rằng chúng ta ngay cả âm mưu dễ hiểu như vậy cũng nhìn không ra, đó mới là vũ nhục đối với trí tuệ của ngươi!"

"Ah, nếu không ngài đem trả lại cho ta?" Bần đạo cười hì hì nói: "Như vậy ai cũng không cần hoài nghi ai nha. Không phải mọi sự thuận lợi sao?"

"Hừ!" Tổ mẫu bất đắc dĩ nói: "Ài, trước mặt ích lợi khổng lồ có số ít người thà rằng tin vào vận khí của mình cũng không chịu tin tưởng trí tuệ của mình, ta không có biện pháp rồi!"

"A, các ngươi thu lấy thần khí của ta. Chiếm đoạt không trả, thần khí của ta đã mất, rồi lại tới tìm ta đòi cái khác. Có chuyện gì ở đây chứ?" Bần đạo bất mãn nói: "Tổ mẫu đại nhân, Giáo Đình các ngươi không phải là gian tặc vào nhà cướp của, bắt cóc vơ vét tài sản rồi la làng đó chớ?"

"Ngươi không phải không biết Thần Chi Lĩnh Vực là vật gì sao?" Tổ mẫu cười lạnh một tiếng nói: "Hiện tại sao lại biết nó là thần khí rồi?"

"A! Cái này, bản thân ta bác học đa tài, kiến thức rộng rãi, tài trí hơn người, học phú năm xe sách, văn võ song toàn, hùng thao vĩ lược, nhìn xa trông rộng, coi trời bằng vung, chút ít chuyện như vậy dĩ nhiên đoán cái liền trúng!"

Bần đạo dõng dạc nói: "Điều này chẳng lẽ có gì đáng để ngạc nhiên sao?"

"Ha ha! Bản thân ta phát hiện ra ngươi còn có khuynh hướng tự kỷ!" Tổ mẫu cười nói: "Được rồi, đừng làm rộn nữa. Ta biết từ trên người của ngươi nhổ ra một cọng lông độ khó khăn đến mức không thua gì khiêu chiến nhổ nghịch lân của Long Vương. Ngươi xem trước đồ ta mang đến đã, rồi hãy nói sau đi!"

Vừa nói, tổ mẫu bắt đầu lấy vài thứ từ trong không gian giới chỉ của mình ra đặt ở bên ngoài, 10 cục thần chi kim to bằng nắm đấm, trong không gian giới chỉ chứa ít nhất hai ba mươi cục nữa, thần khí Hàn Băng thần kiếm hay Liệt Viêm kiếm, thần khí Phong Thần cung, các loại phụ tùng ma pháp siêu cấp, vật phẩm có khắc ấn pháp thuật cấp tám trở lên, thỉnh thoảng còn có rất nhiều tài liệu luyện kim. Tổ mẫu coi như mang theo nguyên cái mật thất mà nàng sưu tầm trước giờ tới đây rồi, nàng móc ra suốt hơn nửa canh giờ mới lưng lửng mà thôi, đến khi cái bàn lớn đàm phán sắp hết chỗ để mới dừng lại.

"Ta từ lúc sanh ra tới giờ toàn bộ mọi thứ sưu tầm được đều ở nơi này!" Tổ mẫu thở nhẹ một hơi rồi nói: "Ta bảo thủ đoán chừng cũng có thể trị giá mấy trăm triệu! Chung quy có thể đổi lại Thần Chi Lĩnh Vực chứ?"

Nhìn hàng hóa đầy một bàn, phụ thân và ta đều u mê, chúng ta trăm triệu lần không nghĩ tới tổ mẫu thế nhưng chịu hạ tiền vốn lớn như vậy, mà vì như vậy, cho nên bần đạo ngược lại cảm thấy có chút ngượng ngùng. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

"Mẫu thân, ngài thật sự không cần như thế!" Phụ thân khó xử nói: "Đồ của Giáo Đình tại sao để chính ngài bỏ tiền ra?"

"Ta là ai?" Tổ mẫu nghiêm nghị hỏi ngược lại: "Ta là thành viên dòng chính Uy Đặc Mạn gia tộc, Giáo Đình chính là nhà của ta, Giáo Đình thiếu các ngươi ta tới trả, đây là việc hiển nhiên !"

"Ai!" Phụ thân thở dài một tiếng, không nói gì nữa, hắn hiển nhiên cảm thấy bất mãn đối với việc tổ mẫu tự xưng là người Giáo Hoàng gia tộc, ừ, thật ra thì bần đạo cũng rất bất mãn. Nàng làm cách này, làm cho ta rất khó chịu.

"Tổ mẫu đại nhân, ta phải nhắc nhở ngài, ngươi là tổ mẫu Long gia, thời điểm ngài gả cho ông nội ta, là như thế rồi!" Bần đạo nghiêm túc nói.

"Đúng, ta cho tới bây giờ không có phủ nhận mình là tổ mẫu Long gia!" Tổ mẫu cười nói: "Nhưng việc này cũng không làm trở ngại ta làm vài chuyện cho nhà mẹ của mình, đúng không?"

"Dĩ nhiên có trở ngại." Bần đạo rất bất mãn nói: "Phụ thân ta là nhi tử duy nhất của ngài, người thừa kế duy nhất tất cả tài sản, hiện tại, ngài lại muốn đại biểu Giáo Đình, muốn dùng tài sản vốn thuộc về chúng ta, đi đổi một kiện đồ vật khác của chúng ta, sau đó đem cho địch nhân của chúng ta là Giáo Đình, ta cho rằng đây là chuyện rất không thỏa đáng! Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình cảm của chúng ta, ta trịnh trọng yêu cầu ngài bồi bổ lại cho ta."

"Không nên mang cái khái niệm trộm đồ đổi vật kia ra với ta!" Tổ mẫu cười khổ nói: "Hình như ta còn chưa có chết đó, lúc này tất cả đều là của ta, ta muốn cho người nào thì cho người đó, các ngươi không có quyền can thiệp."

"Những món đồ này, đa số đều là ông nội và ngài cùng nhau lấy được, công lao có ngài một nửa, cũng có hắn một nửa chứ? Làm sao đến thời điểm chia tang vật thì toàn bộ thành của ngài rồi?" Bần đạo bất mãn lầm bầm nói: "Khi ngài cầm chúng nó đưa cho người, ít nhất cũng phải trưng cầu một chút ý kiến ông nội chứ?"

"Tiểu tử, ngươi không cần giảo biện nữa!" Tổ mẫu cười nói: "Lúc ông nội ngươi cùng ta xông xáo, thân phận còn không phải là trượng phu của ta, mà là thủ hạ của ta, ngươi lại bảo rằng ta phải phân một nửa cho thủ hạ sao? Hơn nữa công lao khi lấy được những món đồ này, còn có một vài thứ là vật riêng của gia tộc ta. Chẳng lẽ ta cũng phải trưng cầu ý kiến của hắn sao?"

"A, là như vậy ?" Bần đạo vội vàng nhìn phụ thân một cái. Hắn bất đắc dĩ gật đầu.

"Nhưng mà, ta trong lòng vẫn rất khó chịu !" Bần đạo ủy khuất nói: "Nói rõ ràng ra, những thứ này chẳng lẽ ngài sau này không phải để lại cho phụ thân sao? Nhưng bây giờ nếu đem chi tiêu cho Giáo Đình rồi, trên ý nghĩa mà nói, chúng ta phải hai tay dâng đồ vật lên cho Giáo Đình sao? Ngài rốt cuộc là đứng ở phía nào chứ?"

"Ta tạm thời đứng bên Giáo Đình!" Tổ mẫu bất đắc dĩ nói: "Ta thừa nhận, làm như vậy đúng là khiến cho các ngươi cảm nhận không tốt, có lẽ các ngươi cho là mình thua thiệt, nhưng hình như các ngươi ăn được cũng không ít mà?"

Những món đồ này giá trị đã vượt qua Thần Chi Lĩnh Vực gấp mấy chục rồi, nếu không phải cho các ngươi, ngươi cho rằng ta ngu đến nỗi đi mua bán thua thiệt như vậy sao? Hơn nữa, nơi này phần lớn là các thứ ta lấy được trên tay cao tầng Giáo Đình, cho nên, lỗ lả thực tế vẫn là Giáo Đình đó!"

"Đồ ta không cần, ta quan tâm chính là thái độ của ngài!" Bần đạo dứt khoát làm rõ vấn đề: "Giáo Đình hiện tại cùng Long gia đã vào thế bất lưỡng lập rồi, trong lòng ngài so với ai khác còn rõ ràng hơn. Ta chỉ hỏi ngài một câu, trong lòng ngài rốt cuộc nghĩ tới giúp ai?"

"Ta ai cũng không giúp!" Tổ mẫu thống khổ nói: "Vừa là anh ruột và cơ nghiệp gia tộc, vừa là trượng phu cùng tánh mạng nhi tử, ai đúng ai sai ta không muốn biết, ta chỉ biết là ta thật sự rất khó khăn, rất thống khổ, nhưng tranh đấu giữa các ngươi kịch liệt như thế, trước mặt dính dáng đến nhiều nơi như vậy, ta đã mất đi cơ hội hóa giải tranh chấp rồi, cho nên ta muốn trốn tránh, ta hi vọng các ngươi có thể tha thứ cho ta."

"Làm sao trốn tránh?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Ta đã cùng Giáo Hoàng ước định tốt lắm, chỉ cần ta giúp Giáo Đình hoàn thành ba chuyện, ta có thể rời đi Giáo Đình!" Tổ mẫu vẻ mặt sâu xa nói: "Rốt cục có thể về hưu rồi, ta mệt chết đi được."

"Có thể biết là ba chuyện gì không?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Dĩ nhiên có thể, mấy việc đó không có việc nào ngươi nhận không ra." Tổ mẫu cười ngạo nghễ nói: "Một là đàm phán chuyện lần này cho tốt, mang Thần Chi Lĩnh Vực an toàn trở về, hai là chạy một vòng tới ba đại đế quốc, thu hết khoản thuế bọn họ khất nợ, ba là ta lui về quy ẩn phải lôi theo Long Lôi Đình, nhiêu đó thôi!"

"Đi ba đại đế quốc?" Bần đạo lập tức nhạy cảm phát giác một tia khí tức quỷ dị, vội vàng hỏi tới: "Ba đại đế quốc bắt đầu khất nợ khoản thuế với Giáo Đình rồi?"

"Hừ, còn không phải là hảo sự từ ngươi, cái tên tiểu khốn kiếp này làm?" Tổ mẫu bất mãn nói: "Thánh sơn bị hủy, lại tính cả Thánh Chiến tổn thất, thế lực Giáo Đình giảm xuống rất nhiều, ba đại đế quốc lại bắt đầu cùng nhau kiếm cớ khất nợ các thứ thuế của Giáo Đình. Những chuyện này không coi là cơ mật, ba đại đế quốc cũng không có ý tứ dấu diếm người khác, ngươi sớm muộn gì cũng biết, hừ, bản thân ta muốn nhìn, Huyết Tu La tự mình tới đòi, bọn họ có dám không cho ta đây mặt mũi sao?!"

"Hắc hắc!" Bần đạo cười khan một chút nói: "Đại khái ngài thu phí không thấp đi? Hoàng đế ba đại đế quốc lần này chỉ sợ sẽ bị lợi tức kếch xù hù chết đi?"

"Hừ!" Tổ mẫu cả giận nói: "Nếu không bọn họ sẽ không nhận được bài học này rồi!"

"Ừ, chờ thu nộp thuế, ngài sẽ lập tức lôi kéo ông nội quy ẩn?" Bần đạo hỏi.

"Đúng vậy!" Tổ mẫu thương cảm nói: "Đến lúc đó các ngươi nguyện ý đánh sao thì cứ đánh đi, ta mắt không thấy tâm an tĩnh!"

"Ai da aa..a, đây cũng không hay nha?" Bần đạo không thuận theo mà nói: "Ngài giúp Giáo Đình nhiều năm như vậy, trước khi đi rồi, còn bị Giáo Hoàng lợi dụng ba việc. Trực tiếp câu dẫn đi tuyệt đối chủ lực của chúng ta bên này, hình như ngài làm việc có chút có lỗi với chúng ta rồi? Ngài quá nghiêng về Giáo Đình, ta không làm!"

"Ngươi!" Tổ mẫu bị ta một câu "lợi dụng" cùng "câu dẫn" lập tức mặt đỏ rần, cả giận nói: "Tiểu tử thúi, dám nói ta như vậy, ngươi sợ rằng mình không chết được?"

"Không đúng không đúng, chính ngài thử nghĩ xem, điều này cũng quá không công bình mà?" Bần đạo vội vàng cười làm lành nói: "Ngài nghĩ có phải hay không, cũng nên cho chúng ta thêm chút chỗ tốt đi?"

"Hừ!" Tổ mẫu thở phì phò nói: "Tất cả của cải ta cũng cho ngươi rồi, ngươi nói, ngươi còn muốn cái gì?"

"Ta không phải làm khó ngài, chỉ hai điều kiện!" Bần đạo vội vàng cười nói: "Ta đành chấp nhận so với Giáo Đình ít đi một vậy, ngài nếu không đáp ứng, ta thà rằng ném Thần Chi Lĩnh Vực vào trong hầm phân, sau đó đem ra triển lãm, cũng tuyệt đối không để cho ngươi!"

"Ngươi!" Tổ mẫu chỉ vào lỗ mũi của ta, dở khóc dở cười mắng một câu, nói: "Ngươi đủ hư, không hỗ là âm hiểm Quân Thần, chủ ý tổn hại như vậy ngươi cũng nghĩ ra được? Được rồi, coi như là ta sợ ngươi, ngươi nói trước điều kiện gì đã?" Gia tộc tín vật nếu bị ném vào trong hầm phân, coi như là vứt luôn đi được rồi, nếu có cầm về, đó cũng là vĩnh viễn sỉ nhục nha! Tổ mẫu biết ta đây chiêu tổn hại gì cũng làm được cả, cùng lắm thì tìm người làm thế mà thôi, ta chỉ không cần ra mặt, ai biết là ta đây làm chứ?

"Hắc hắc!" Bần đạo đắc ý nói: "Thứ nhất, nghe nói thủ hạ ngài có một đội thân vệ, là cô nhi mà ngài bao năm qua chứa chấp từ các quốc gia chạy nạn trong chiến tranh, trải qua bồi dưỡng mấy chục năm, lựa chọn ra một chi quân đội hơn một ngàn người tinh nhuệ, ngài cấp cho ta trăm danh Hoàng Kim Chiến Sĩ chọn lựa từ trong đó. Có được hay không?"

"Cái gì mà nghe thấy?" Tổ mẫu cười lạnh nói: "Căn bản là nghe từ những người ta đưa cho ngươi đi? Không sai, có một chi quân đội tinh nhuệ như vậy, ta trong lúc rãnh rỗi ở Giáo Đình vẫn thường huấn luyện bọn họ, bọn họ vốn có một vạn người, từ trong vài chục vạn bộ hạ của ta lựa chọn ra, trải qua mấy chục năm ta tự mình điều giáo, đào thải rớt hơn tám nghìn người, còn lại hơn một ngàn, hiện tại ít nhất đều là Hoàng Kim Chiến Sĩ."

Một ngàn Hoàng Kim Chiến Sĩ, bần đạo nghe xong liền chảy nước miếng, nếu muốn trở thành chiến sĩ Hoàng Kim cao cấp khác, tối thiểu phải có ba điều kiện căn bản mới được, một là thiên phú, hai là danh sư, ba chính là tiền.

Tính đơn giản, người có thiên phú không ít, ước chừng ngàn người là có một có thiên phú trở thành Hoàng Kim Chiến Sĩ, nhưng phải có người chuyên nghiệp chọn lựa ra mới được, chỉ có Giáo Đình dư dả tiền tài như vậy mới có thể thoáng cái chọn lựa ra nhiều như vậy.

Danh sư liền không dễ tìm, muốn dạy ra một Hoàng Kim Chiến Sĩ, ít nhất cũng cần lão sư cấp Hoàng Kim, hơn nữa, thời gian điều giáo không ngắn hơn hai mươi năm, điều kiện thứ ba cũng rất trọng yếu, có câu là nghèo đồng phú võ, không có tiền là luyện không ra vũ kỹ cao cường. Chỉ luyện tập mấy đồ chơi rẻ tiền, vũ khí cùi thì tăng kinh nghiệm không nổi. Cho nên Hoàng Kim Chiến Sĩ đa số đều xuất thân từ quý tộc, đạo lý ở chỗ này.

Cũng bởi vì mấy cái chế ước này mới khiến cho Hoàng Kim Chiến Sĩ trên đại lục ít như thế, Đại Hán trước kia cả nước cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi. Hiện tại ta có thể dễ dàng tiếp nhận hơn một ngàn, khà khà, vậy cũng thật sự quá sung sướng nha, ta thậm chí đang tính huấn luyện ra mội chi quân đội trận pháp nữa kia!

"Hắc hắc, ngài năm đó cố ý chọn lựa chiến tranh cô nhi, vì để cho bọn họ tuyệt đối trung thành đối với ngài sao?" Bần đạo cười nói: "Ngài nếu rời khỏi Giáo Đình, làm sao cũng không thể lưu bọn họ lại nha."

"Ai!" Tổ mẫu thở dài nói: "Trong bọn họ có một số người là đồng học với phụ thân ngươi, thật ra thì ta lúc đầu đã định bồi dưỡng cho phụ thân ngươi, hiện tại giao cho ngươi cũng không phải là không được, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một chuyện là tốt rồi."

"Lại là điều kiện!" Bần đạo bất mãn hỏi: "Chuyện gì?"

"Chỉ huy bọn họ trên danh nghĩa là dì Tát Sa của ngươi!" Tổ mẫu bất đắc dĩ nói: "Nàng năm nay đã sáu mươi tuổi, lại vẫn độc thân. Trong lòng của nàng chỉ có một người đàn ông, ta khuyên mấy lần cũng không được, lần này ngươi nếu muốn hợp nhất bọn hắn, thì giúp nàng tác hợp một chút, ta tin tưởng ngươi có năng lực như thế!" Vừa nói, nàng dùng ánh mắt khác thường nhìn qua phụ thân.

"Đừng!" Phụ thân nhảy dựng lên như mèo bị dẫm đuôi, vội vàng nói: "Mẫu thân, ngài đây không phải làm khó ta sao?"

"Làm khó ngươi? Người khác thì không làm khó sao?" Tổ mẫu cả giận nói: "Nàng là một người đáng thương, ở trên thánh sơn đợi ngươi mấy chục năm, ngươi còn không biết xấu hổ nói ngươi khó? Ta qua nhiều năm như vậy luôn có nàng ở bên cạnh, ta đã xem nàng như nữ nhi rồi, không để cho nàng có một nhân sinh hạnh phúc. Ta sẽ không bỏ qua, lần này ta mang đến Tát Sa và quân đội của nàng, cũng bởi vì ngươi, ta vẫn không có cho nàng lộ diện. Ngươi hiện tại phải lập tức trả lời chắc chắn cho ta một cách rõ ràng, nếu không, ta sẽ mang bọn hắn về giao cho Giáo Hoàng!"

"Phụ thân đại nhân, vì gia tộc, ta xem ngài nên hy sinh một chút đi?" Bần đạo trêu chọc.

"Ngươi cút!" Phụ thân nhỏ giọng cả giận nói với ta: "Mẹ của ngươi cắt đứt…của ta đó?"

"Hử!" Bần đạo tiện tay lấy ra Kim Long lệnh bài ông nội giao cho ta, cười híp mắt nhìn hắn nói: "Hiện tại, ta là chưởng khống giả đại biểu cao tầng nhất cho quyền lợi gia tộc nói chuyện với ngươi, à không, là mệnh lệnh cho ngươi, lập tức đáp ứng chuyện này! Như vậy sau này mẫu thân sẽ không thể trách ngươi, nàng chỉ có thể tìm ta phiền phức mà thôi."

"Ngươi!" Phụ thân mặt mũi chợt đỏ bừng cả giận nói: "Ta có thể sẽ nổi giận, ngươi dám ra lệnh cho ta?"

"Sai, là gia tộc mệnh lệnh ngươi!" Bần đạo quơ quơ Kim Long Lệnh nói: "Ông nội cấp cho ta đó nha, lúc ấy ngươi cũng nhìn thấy, chuyện khác bà bà mụ mụ thì tính sau, chuyện tình dì Tát Sa, ta sau này sẽ đề cập với mẫu thân, nàng sẽ không phản đối đâu!"

"Hừ!" Phụ thân nhìn tổ mẫu nặng nề gật đầu, sau đó không cam lòng nói với ta: "Quay đầu lại xem ta có đánh chết ngươi hay không, tên tiểu tử thúi!"

"Thôi đi..! Được tiện nghi còn khoe mã!" Bần đạo cười ha hả nhìn tổ mẫu nói: "Có đúng hay không?"

"Ha ha!" Ta và tổ mẫu cùng nhau nở nụ cười vui vẻ, phụ thân hận không tìm được một cái lổ để chui vào, chỉ đành quay người chạy ra ngoài gian phòng. Đại khái là tìm một địa phương bí mật bản thân vụng trộm vui mừng sung sướng đi.

"Chuyện này ta rất hài lòng, bọn họ sau này thuộc về ngươi!" Tổ mẫu cười đưa cho ta một lệnh bài, sau đó cười nói: "Trước khi tới đây ta đã dặn dò kỹ bọn họ, thấy cái này rồi bọn họ sẽ nghe lời ngươi, nên chăm sóc kỹ cho bọn hắn!"

"Yên tâm đi!" Bần đạo cao hứng nhận lấy, nói: "Bộ hạ của ta hưởng đãi ngộ như thế nào, ngài còn không biết sao?"

"Ta biết, nếu không ta sẽ không yên lòng giao bọn họ cho ngươi, ta cũng xem bọn họ như con của mình rồi!" Tổ mẫu mỉm cười nói: "Có thể nói chuyện thứ hai rồi!"

"Ừ!" Bần đạo lập tức nghiêm túc lên, nói: "Ngài và ông nội không muốn bị cuốn vào trận chiến tranh có thể liên lụy toàn bộ đại lục này, sợ rằng không dễ dàng?"

"Không sai, ta đến hiện tại còn chưa nghĩ ra sẽ phải đi đâu đây?" Tổ mẫu cũng buồn rầu nói: "Cũng không thể đi dị giới du lịch chứ?"

"Ta có địa phương tốt!" Bần đạo vội vàng cười, tiếp lời: "Vừa tránh được chiến tranh đại lục, còn có thể thanh nhàn hưởng thụ cảnh sắc xinh đẹp, như thế nào?"

"Ta cảm thấy có mùi vị âm mưu !" Tổ mẫu nghiêm trang nói.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/truong-tam-phong-di-gioi-du/chuong-435/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận