Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 706: Thiên kiếp điều khiển từ xa!


"Nếu không muốn bị Tiểu Lục đuổi giết, biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng tìm ra phương pháp cho hắn có thể tự do hoạt động." Đại Địa mẫu thần nhún nhún vai nói :" Cũng may ngươi còn có thời gian mười năm chuẩn bị, ta nghĩ ngươi sẽ có biện pháp.

" Được rồi được rồi!" Bần đạo buồn rầu nói : "Ta sẽ cố hết sức, bất quá, vấn đề này rất nghiêm trọng, ta có lẽ đến lúc đó cần ngài hiệp trợ, mong rằng mẫu thần giúp đỡ cho."

" Ha ha, nguyện vọng của Tiểu Lục ta cũng đỡ sớm muốn giúp đỡ hắn, nhưng mà luôn luôn không có cơ hội, chỉ cần ngươi có thể nghĩ ra biện pháp, ta nhất định hết sức hỗ trợ." Đại Địa mẫu thần thống khoái nói.

" Đa tạ mẫu thần"! Bần đạo nhanh chóng cảm ơn, sau đó lại hỏi :" Tiểu Lục tuy rằng không hóa hình, nhưng mà thân thể của hắn có thể thu nhỏ lại một chút hay không a? Lấy trọng lượng trước mắt của hắn, hoàn toàn có thể so sánh với một ngọn núi, muốn tự do di động, việc này, có vẻ như, rất khó!"


"Bộ phận phía trên trở lên có thể nhỏ dược, đại khái có thể nhỏ đến cao hơn trăm mét, nhưng mà bộ rễ của hắn không thể nào nhỏ hơn." Đại Địa mẫu thần bất đắc dĩ nói :"Kỳ thật, rễ của hắn mới là phiền toái nhất."

"Nga, rễ của hắn có bao nhiêu?" Bần đạo yếu ớt hỏi.

"Thấy cái hồ dưới chân chúng ta không?" Đại Địa mẫu thần nháy mắt nói với ta :"Diện tích của hồ nước này bằng với bộ rễ của hắn."

"Chu vi trăm dặm!" Bần đạo vô cùng kinh ngạc nói :"Trời ạ, bộ rễ lớn như vậy, như thế nào có thể tùy tiện di động a?" Ta cơ hồ ngây ngốc tại chỗ.

"Ha ha, đó là vấn đề của ngươi." Đại Địa mẫu thần cười nói :"Bất quá, nói cho ngươi biết một tin tốt, tuy rằng diện tích bộ rễ của hắn rất lớn, nhưng mà chiều sâu cũng không có khoa trương như vậy."

" Thật sự, vậy thì tốt quá!" Bần đạo vội vàng nói :" Cuối cùng nghe được một tin tốt. Vậy bộ rễ hắn sâu bao nhiêu?"

"Chỉ hơn mười dặm mà thôi!" Đại Địa mẫu thần cười a a nói.

Bần đạo thiếu chút nữa ngất ngay tại chỗ, Vong Ưu đây là tìm cho ta vấn đề hóc búa a. Bộ rễ của Tiểu Lục có chu vi trăm dặm, cao hơn vạn thước, so với dãy núi Hymalaya còn lớn hơn, ta muốn làm cho thứ đồ chơi lớn như vậy tản bộ khắp nơi, đây không phải là nói mơ sao?

" Như thế nào, nản lòng sao?" Đại Địa mẫu thần cười nói.

"Đến đâu hay đến đó, dù sao còn có mười năm nữa." Bần đạo bất đắc dĩ nói.

Đúng lúc này, pháp thuật của Cáp Mặc cũng chính thức chấm dứt, hắn mệt đến cả người toàn là mồ hôi, hướng chúng ta chào hỏi rồi được sự hộ tống của Nguyên Tố nữ thần trở về tu dưỡng. Mà Vong Ưu thì biến thành một quả trứng lẳng lặng phiêu phù ở trước mặt chúng ta.

" Các ngươi có lời gì tranh thủ nói đi, sau khi vào trong cơ thể của ta thì các ngươi muốn liên hệ kiểu gì cũng thất bại." Tiểu Lục nói với chúng ta.

Tinh thần lực của Vong Ưu lập tức truyền vào trong đầu của ta :"Thật có lỗi, phu quân, ta lần này sai lầm rồi, đừng mắng ta được không?"

"Nàng, làm sao nàng có thể nhận sai trước chứ?" Bần đạo cười khổ nói :"Ta cũng còn chưa kịp quở trách nàng."

" Người ta cũng là quan tâm chàng thôi, tuy rằng lỗ mãng một chút, nhưng mà chuyện này là xảy ra bất ngờ a!" Vong Ưu nhanh chóng làm nũng nói :"Chàng đại nhân đại lượng không chấp tiểu nhân, tha cho ta lần này nha!"

"Ai! Ta thực sự không có biện pháp với nàng!" Bần đạo bất đắc dĩ nói :"Uổng cho nàng là Trí Tuệ nữ thần, làm sao lại dễ kích động như vậy chứ? Hại bản thân mình không nói, thiếu chút nữa làm rối loạn kế hoạch của chúng ta."

"Được rồi, được rồi, người ta cũng biết sai rồi mà!" Vong Ưu không thuận theo nói :"Với lại, chàng lần này lại có thể chiếm tiện nghi của ta, còn oán hận gì nữa."

"Ta chiếm tiện nghi gì của nàng?" Bần đạo kỳ quái nói.

"Người ta lần này sau khi sống lại là xử nữ nha?" Vong Ưu cười a a nói :"Bản nữ thần lại phải mất trinh cho chàng một lần, chàng không phải là đã chiếm đại tiên nghi sao?"

"Trời ạ!" Bần đạo xấu hổ đỏ mặt, ôm đầu nói :"Đến lúc này rồi, nàng còn không biết xấu hổ quan tâm đến vấn đề này."

"Lúc nào là lúc nào? Hiệp nghị hòa bình cũng đã ký, hết thảy đi vào quỹ đạo, tạm thời đã không có điểu nhân gây rối, chúng ta là có thể rãnh rỗi tu luyện nghiêm túc a!" Vong Ưu cười nói.

" Nhưng vấn đề là, nàng đáp ứng trợ giúp Tiểu Lục đi lại khắp nơi, chuyện này không dễ làm a"! Bần đạo sốt ruột nói.

"Chuyện này có khó khăn gì đâu, phu quân của ta ơi"! Vong Ưu trêu chọc nói :"Chàng có Thiên Không Chi Thành cơ mà!"

"A!" Một lời bừng tỉnh người trong mộng, bần đạo hai mắt tỏa sáng, vội vàng nói :" Ý của nàng là một cái Thiên Không Chi Thành hàng nhái của chúng ta cũng đủ dung nạp Tiểu Lục phải không?"

"Vô nghĩa, không dùng hàng nhái thì dùng hàng thật sao? Tiểu Lục so với Thiên Không Chi Thành còn lớn hơn hàng thật gấp nhiều lần." Vong Ưu cười nói.

"Được, được, phải cẩn thận nghĩ lại, chúng ta có lẽ tại phương diện này có đột phá." Bần đạo kinh hỉ nói.

" Còn muốn cái gì nữa!" Vong Ưu trêu đùa :" Xây dựng Thiên Không Chi Thành khổng lồ như vậy, chỉ có ba khó khăn, một là kỹ thuật luyện kim tiên tiến, một là cái loại tài liệu quý giá, một là công tượng tài nghệ cao siêu."

"Về kỹ thuật, chúng ta có sẵn một tòa Thiên Không Chi Thành có thể tham khảo, chàng còn có linh hồn trí nhớ của Da Cáp Đức, kỹ xảo luyện kim của ta và Athéna, nếu còn không được, còn có thể hỏi đám người Đại Địa mẫu thần, Nguyên Tố nữ thần, có sự support kỹ thuật của bọn họ, chẳng lẽ còn sợ không giải quyết được chuyện này sao?" Vong Ưu cười nói :"Mặt khác, đề nghị chàng mời Âu Dương Nhược Lan làm tổng giám sát công trình, với tạo nghệ của nàng, phối hợp công thủ cả tòa thành, còn có trận pháp, đều có trình độ rất cao, thậm chí chỉ huy thi công cũng là một người lão luyện.

" Được rồi,, tiểu nha đầu này hoàn toàn có thể đảm nhiệm." Bần đạo vội vàng nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

"Về phần tài liệu, hắc hắc, chàng ở tại thần giới đánh cướp, chỉ sợ cũng đủ xây dựng tòa thành này, cho dù thiếu thứ gì, bất luận là tìm ai lấy cũng có thể dễ dàng tới tay." Vong Ưu đột nhiên cười đắc ý nói :" Hiện tại ngay cả thần giới cũng rơi vào trong tay Athéna, chúng ta còn sợ khuyết thiếu tài liệu sao?"

"Ha ha!" Bần đạo cũng cười theo, sau đó tiếp nhận lời của nàng, tiếp tục nói :" Về phần công tượng, vậy càng đơn giản, Địa Tinh đại sư trong tay ta có đến mười vạn người, xây dựng tòa thành kỳ diệu như thế, ta cho dù bảo không trả tiền công cho bọn họ thì bọn họ cũng làm."

" Ha ha, chàng thật là xấu"! Vong Ưu trêu đùa.

"Như nhau cả thôi"! Bần đạo cười hắc hắc nói.

"Bất quá, điều duy nhất tương đối phiền toái chính là thành thị chi tâm (trái tim của thành)!" Vong Ưu nói :" Tòa thành thị này nếu là chủ yếu chuyên chở một người là Tiểu Lục, như vậy hiển nhiên tốt nhất là dùng đấy làm tài liệu kiến trúc chính, vừa vặn phản lại sức hút thổ hệ của trái đất có thể làm cho thành thị nổi lên, chỉ bất quá thời gian phi hành tương đối phiền phức. Nhưng mà thành thị chi tâm thổ hệ không chế thành thị đi đâu mà tìm a? Thành thị lớn như vậy, ma lực hao phí tuyệt đối là kinh người, cho nên năng lượng ẩn chứa trong khỏa thành thị chi tâm này, ít nhất phải gấp mười lần của Thiên Không Chi Thành mới được."

" Ha ha, ta nghĩ Đại Địa mẫu thần sẽ cho chúng ta một cấu trả lời thuyết phục" Bần đạo cười a a nói.

"Ha, có cảm tình tốt đó, bớt đi cho chúng ta một chuyện." Vong Ưu cao hứng nói :"Được rồi, mọi chuyện đều giao cho chàng đi làm, ta phải đi ngủ, ai, ngủ một lần đến mười năm, thật là buồn a! Chỉ mong tiểu Lục đừng có nhàm chán như vậy, có thể cùng ta tâm sự một chút là được rồi.

"Ha ha, ngủ mà còn buồn?" Bần đạo cười khổ nói :" Đừng quên, ta chính là phải ở bên ngoài chạy đông chạy tây a?"

"Ha ha, được như chàng lại sướng!" Vong Ưu cười nói :"Bất quá mười năm sau, có thể khôi phục thực lực vốn có của ta, tóm lại là một tin tốt lành, hắc hắc, ngày chúng ta về nhà tựa hồ không còn xa nữa."

"Ân"! Bần đạo gật đầu nói :"Đúng vậy a, tam hại sắp một lần nữa tập hợp lại. Ta đã chờ không được đi tìm cái mấy cái tên gia hỏa ngày đó vây công chúng ta, hảo hảo nói chuyện tâm tình."

"Hắc hắc, như vậy mười năm sau gặp lại." Vong Ưu hơi thương cảm nói :"Phu quân, chờ ta!" Nói xong, liền tự động bay vào trong miệng Tiểu Lục.

"Ai!" Bần đạo thở dài một hơi, yên lặng chúc phúc cho Vong Ưu.

"Uy!" Tiểu Lục sau khi chờ Vong Ưu đi vào, lại nói với ta :" Ngươi hiện tại chưa có nghĩ ra biện pháp để ta tự do di động à?"

Bần đạo mới vừa rồi là cùng Vong Ưu tiến hành tinh thần liên hệ, người khác cũng không biết rõ tình hình.

" Tiểu Lục, nào có nhanh như vậy, ngươi trước hết phải để cho người ta trị thương đã chứ!" Đại Địa mẫu thần nhanh chóng khuyên.

"Ha ha, không, ta đã nghĩ ra rồi." Bần đạo cười a a nói.

"Thật sự?" Đại Địa mẫu thần cùng Tiểu Lục cơ hồ không hẹn mà cùng nói :" Nói nhanh lên một chút xem nào!"

" Trên thực tế, biện pháp này là Vong Ưu nghĩ ra!" Bần đạo cười giải thích nói :"Ta nghĩ kiến tạo một tòa thành chu vi hơn trăm dặm biết bay như vậy vậy có thể mang theo Tiểu Lục đi khắp nơi rồi."

"A, thực vậy sao? Tốt quá rồi!" Tiểu Lục hưng phấn nói.

Bất quá, Đại Địa mẫu thần lại nhíu mày nói :"Thành lớn như vậy, còn phải biết bay, có khả năng kiến tạo thành công sao? Ngươi cũng không nên lừa Tiểu Lục a!"

"Ân!" Tiểu Lục lập tức tức giận nói với ta :" Ngươi đang gạt ta sao?"

" Đương nhiên không phải!" Bần đạo vội vàng giải thích nói :"Trong tay ta có một tòa thành biết bay, chu vi ước chừng khoảng mười dặm, miễn là mô phỏng theo nó, chế tạo cái lớn hơn là được."

"Ân! Thật sao?" Tiểu Lục nghi hoặc nhìn Đại Địa mẫu thần, hy vọng nàng cho mình một đáp án.

" Chẳng lẽ Thiên Không Chi Thành của Phong thần rơi vào trong tay ngươi"! Đại Địa mẫu thần nhãn tình sáng lên, vội vàng hỏi.

" Ha ha, không sai, bằng không, ta làm sao có thể chống lại đại quân mấy trăm vạn thiên sứ chứ!" Bần đạo cười nói.

"Nếu như vậy, chuyện này có nhiều triển vọng." Đại Địa mẫu thần gật đầu đồng ý nói.

"Thế tốt rồi, ngươi mau trở về chế tạo cho ta." Tiểu Lục sốt ruột nói.

"Chuyện này quả thật không đơn giản, cần có thời gian a!" Bần đạo cười khổ nói :" Vô luận là thiết kế, thu thập tài liệu, hay khởi công thi công, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành."

" Ngươi có khó khăn gì sao?" Đại Địa mẫu thần vội vàng hỏi.

"Về phần thiết kế, ta có người có thể đảm nhiệm, công tượng cũng không phải vấn đề lớn, chẳng qua là tài liệu, thiếu một cái thành thị chi tâm quan trọng nhất." Bần đạo khó xử nói :" Bởi vì phải vận chuyển Tiểu Lục, cho nên phải là thổ thuộc tính, chỉ sợ phải phiền toái ngài tự thân động thủ."

"Ha ha, chuyện này vô tư!" Đại Địa mẫu thần sảng khoái nói :" Ngươi muốn thành thị chi tâm có hình thức gì? Chỉ cần là thổ thuộc tính, ta hẳn là làm được."

" Tự nhiên là năng lượng càng nhiều càng tốt, về phần hình thức và công dụng, ta cũng không rõ ràng lắm, không bằng ngài đi với ta nhìn xem Thiên Không Chi Thành, ngài dựa theo bộ dáng của nó mà làm là được." Bần đạo đề nghị.

"Được!" Đại Địa mẫu thần đáp ứng một tiếng muốn dẫn ta đi.

"Đợi một chút!" Tiểu Lục lại sốt ruột cản lại nói.

"Chuyện gì!" Bần đạo tò mò hỏi.

"Ngươi để tâm đến chuyện của ta như vậy, ta cũng có chút xấu hổ, nên tặng cho ngươi một lễ vật." Tiểu Lục vội vàng nói :" Ngươi ngàn vạn lần không nên kháng cự a!"

Nói xong, chỉ thấy một chiếc lá từ trên tán cây bay xuống, trong quá trình rơi xuống, ma lực chi hoàn của nó liên tục lập lòe, đem vô số ký hiệu thần bí ấn tiến vào trong lá cây, hơn nữa khiến cho màu sắc lá cây biến hóa, cuối cùng, lá cây nguyên bản lớn hơn trăm thước, dưới tác dụng của kí hiệu dần dần thu nhỏ đến lớn bằng bàn tay, hơn nữa tựa như là do hoàng kim tạo ra, lóe ra ánh sáng kim chúc, cuối cùng, chiếc lá cây dừng ở vị trí trái tim trước ngực ta, trực tiếp dung hợp vào trong loàn da, giống như là xăm trên người của ta, lòe lòe sáng lên, nét vẽ tuyệt đẹp.

Kỳ thật khi chiếc lá còn đang phiêu phù, ta đã muốn né tránh, tuy nhiên bị Tiểu Lục dùng một loại lực lượng vô hình giam cầm, không thể động đậy. Chờ lá cây hoàn toàn dính vào cơ thể của ta, ta mới có thể hoạt động, bần đạo bị bắt nhận, đành phải cười khổ nói :"Đây là thứ gì thế?"

"Đây là một cái môi giới truyền dẫn ma lực của ta, có nó, ngươi có thể tùy ý điều động ma lực của ta." Tiểu Lục giải thích nói.

Bần đạo nhất thời cả kinh. Điều động ma lực của Tiểu Lục là cái khái niệm gì? Đó là mang ý nghĩa ta có được năng lượng vô tận. Phải biết rằng ma lực cường đại của Tiểu Lục là không có bờ bến, kỳ thật, cho dù là ma lực như biển trong thân thể Tiểu Lục tiêu hao sạch sẽ, trong hồ nước có chu vi trăm dặm dưới chân của hắn, đều là nguyên tố chi thủy, những nguyên tố chi thủy này có thể tùy ý chuyển hóa thành ma lực của Tiểu Lục, nhiều nguyên tố chi thủy như vậy, có thể chuyển hóa ma lực nhất định là một con số thiên văn, chỉ sợ là mười Cáp Mặc cũng không thể có lực lượng mạnh như vậy a!

Hiển nhiên, phần lễ vật này của Tiểu Lục thật sự là quá trân quý, bần đạo vội vàng nói :"Đa tạ!"

" Ha ha, ngươi không cần vội cảm ơn hắn." Đại Địa mẫu thần cười khổ nói :"Thứ này cũng chính là phương tiện dùng để giám thị. Sau này, vô luận người chạy đến đâu, hắn cũng có thể cảm giác rõ ràng tất cả mọi thứ bên cạnh ngươi. Nói cách khác, từ nay về sau, ngươi đối với hắn không có bất kỳ riêng tư gì."

"Cái gì?" Bần đạo liền giận dữ, vội vàng nói với Tiểu Lục :"Ngươi là muốn dòm lén ta sao? Không được, ta không muốn lễ vật này." Nói đùa gì vậy, chẳng lẽ lúc ta cùng các lão bà song tu, còn để cho hắn nhìn hiện tượng trực tiếp sao? Cho dù hắn là một thân cây cũng không được, đây cũng quá xấu xa rồi.

" Ai nha, không được rồi, ngươi phải mang nó theo đi. Ta ở nơi này cô đơn buồn chán mấy vạn năm rồi, không có người chơi với ta. Ta chẳng qua là muốn nhìn một chút chuyện tình mới mẻ bên cạnh ngươi, không có ý nào khác, thật đó, ta cầu xin ngươi, mang theo nó được không?" Tiểu Lục giống như hài tử làm nũng.

" Nơi này nhiều Tinh Linh như vậy, không có người chơi cùng ngươi sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

" Bọn hắn nói ta là thần giữ nhà của nguyên tố giới, phải tôn trọng, không có việc gì thì không quấy rầy ta, thật sự là chán ghét." Tiểu Lục buồn bực nói :" Ta chỉ là tùy tiện nhìn xem mà thôi, lại không làm cho ngươi cảm thấy bất tiện quá."

"Nhưng mà ta có đôi khi không thể để bị ngươi nhìn a?" Bần đạo cười khổ nói.

"Vậy ta dạy cho ngươi một phương pháp, có thể trong thời gian bất tiện đó che chắn lá cây của ta." Tiểu Lục lo lắng nói :"Nhưng mà thời gian không thể quá dài a"!

"Ha ha, được rồi." Bần đạo suy đi nghĩ lại, vẫn là đáp ứng hắn. Một nguyên nhân là thấy hắn đáng thương, còn lại là đích thật đối với ta không có bất tiện quá lớn, mấu chốt nhất, đương nhiên không chống lại được sự hấp dẫn của năng lượng vô tận.

"Hắc hắc, ngươi thật sự là người tốt!" Tiểu Lục hưng phấn nói. Theo sau đem phương pháp che chắn dạy cho ta, tiếp theo, hắn đắc ý nói với ta :"Có nó, chúng ta tùy lúc có thể liên hệ, hơn nữa ta còn có thể xác định tọa độ vị diện của ngươi, ngươi nếu là đánh không lại người nào, nói với ta một tiếng, ta sẽ đánh chết hắn."

"Ha ha! Thật tốt quá, ta đảm bảo cho ngươi xem một hồi nhân sinh tuyệt vời." Bần đạo hưng phấn cười to nói. Mãi đến lúc này, ta đây mới tỉnh ngộ rốt cuộc mình có được cái gì, lá cây trong lồng ngực ta, căn bản chính là một cái thiên kiếp điều khiển từ xa, sau này thấy ai không vừa mắt không vừa mắt hoàn toàn không cần động thủ, chỉ cần nói một tiếng, pháp thuật siêu cấp cường đại của Tiểu Lục sẽ liền phá vỡ tầng tầng không gian, trực tiếp đem địch nhân trước mặt ta oanh thành cặn bã. Lấy thực lực của Tiểu Lục mà nói, ít nhất oanh kích Da Hòa Hoa cũng rất nhẹ nhàng a. Ha ha, thật sự là có lời lớn rồi.

Bần đạo sau đó mang theo Đại Địa mẫu thần về tới vị diện của mình, sau khi nhìn thấy Thiên Không Chi Thành hùng vĩ, Đại Địa mẫu thần cũng nhịn không được cảm thán nói :" Thật sự là kỳ tích đồ sộ mà vĩ đại a"!

"Đúng vậy, ha ha, sau này dựa theo bộ dáng của nó chế tạo cho ta một cái thành lớn hơn nữa được không?" Tinh thần lực của Tiểu Lục cũng đột nhiên xuất hiện ở trong đầu ta.

Không nghĩ tới ý thức của Tiểu Lục còn có thể cùng ta trao đổi, bần đạo hoảng sợ, bất quá lập tức bình tĩnh trở lại, cười nói :"Không sai, so với cái này còn lớn hơn, mạnh hơn."

"Mẫu thần mời ngài!" Bần đạo tiếp theo mời Đại Địa mẫu thần vào trung tâm thành thị. Đương nhiên, để tránh phiền toái không cần thiết, chúng ta đều là ẩn thân lén vào, không làm kinh động công nhân đang sửa chữa thành thị.

Sau khi đi vào phòng lái, phát hiện chúng nữ đều ở đây, Âu Dương Nhược Lan, Lệ Nhược Nhã, Mân nhi, Ái Liên Na, Băng Hỏa công chú thậm chí còn có Phù Nghê Nhã, các nàng đang thảo luận hướng đi của chúng ta. Sự xuất hiện đột ngột của bần đạo và Đại Địa mẫu thần, lập tức đưa tới sự náo động, các nàng sau khi biết bên cạnh ta chính là Đại Địa mẫu thần, mỗi người đều là kinh ngạc, sôi nổi tỏ vẻ kính ý với Đại Địa mẫu thần.

Mọi người sau khi hàn huyên một hồi, Cái Thứ lại đột nhiên xuất hiện. Là ma thú thổ hệ cấp cao, hắn đối với Đại Địa mẫu thần chính là là phi thường tôn trọng, chạy bộ tới, nằm ở bên chân người ta làm nũng, ngay cả ta là chủ nhân cũng không thèm để ý.

Đại Địa mẫu thần đương nhiên biết cái tiểu tâm tư của Cái Thứ, đơn giản là muốn đòi hỏi chỗ tốt thôi, hiển nhiên, nàng đối với Cái Thứ cũng rất yêu thích, cho nên tiện tay đánh ra một đạo hoàng quang tiến vào trong cơ thể Cái Thứ, theo sau Cái Thứ liền ngủ mất. Bần đạo biết, Đại Địa mẫu thần đây là đang trợ giúp Cái Thứ tăng thực lực lên, chỉ sợ tiểu tử này khi tỉnh lại sẽ đạt tới cấp độ hùng hoàng. Nếu như là người khác, ít nhất là phải tu luyện vạn năm, nhưng nó thì khỏe, ngủ một giấc là giải quyết toàn bộ, thật sự là tốt số a!
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/truong-tam-phong-di-gioi-du/chuong-707/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận