"Cấp cho nàng đi" Gia gia cười tủm tỉm trả lời, thiếu chút nữa làm ta cùng mụ mụ ngất xỉu ngay đương trường.
"Cứ như vậy cấp cho nàng một nửa sao?" Bần đạo cẩn thận hỏi lại.
"Nói nhảm! Không cấp miễn phí, vậy ngươi dám đi tìm nàng đòi tiền sao hả?" Gia gia nói.
"Đương nhiên không dám, nhưng là … " Bần đạo do dự mà chẳng biết nói thế nào.
"Nhưng là … ta như thế nào không tức giận sao?" Gia gia cười nói.
"Ân" Bần đạo vội vàng gật đầu.
"Ta cùng nàng chỉ là hiểu lầm một hồi mà thôi, nhiều năm là vợ chồng có cái gì nhìn không ra chứ" Gia gia cảm khái nói, "Nàng cũng rất khổ. Vì bảo hộ các ngươi cùng lão gia hỏa không nên thân như ta, đành phải nương dựa lực lượng giáo đình. Bằng không, ngươi cho là chỉ bằng phụ thân ngươi đánh thẳng một hồi, liền hoàn toàn giải quyết vấn đề sao?"
"Chẳng lẽ còn có cái nội tình gì nữa sao?" Bần đạo hỏi.
"Đương nhiên là có. Tổ mẫu của ngươi lợi dụng chức quyền can thiệp hành động đối đầu chúng ta. Nhưng lại không chỉ một lần làm như vậy, nếu nàng không phải là thân muội muội duy nhất của giáo hoàng, thì nàng sớm đã lôi xuống ngựa lâu rồi, mặc dù là như vậy, nội bộ giáo đình đối với nàng vận dụng quân đội giáo đình là chuyện rất bất mãn. Hiện tại nàng tìm được mấy con ấu thú này hiến dâng lên giáo đình, cho dù làm cho giáo đình trả giá nhiều năm qua thu một chút hồi báo. Như vậy áp lực mà nàng chịu lại giảm bớt đi nhiều"
"A! Tổ mẫu đại nhân thực sự thật vĩ đại" Bần đạo cảm khái nói, "Về sau có cơ hội, ta thay ngài thăm viếng nàng ha"
"Oh! Ngươi có một phần tâm ý này làm ta thật cao hứng" Gia gia cười nói.
"Đúng rồi! Tiểu Ngũ, sinh nhật vương hậu nhớ mang nhiều thứ tốt nha, đừng sợ tỏ vẻ ta đây giàu có, nhất định phải là đặc sản của lãnh địa, làm tức chết đi được cái tên quốc vương hỗn trướng kia" Mụ mụ đối ta nói.
"Ân, được mà" Bần đạo nhìn lại sắc mặt gia gia, ta muốn biết mụ mụ mắng quốc vương như vậy, gia gia có thái độ gì không.
Quả nhiên gia gia nhíu mày, hiển nhiên có chút mất hứng, nhưng chung quy không nói gì. Xem ra hắn đối vương quyền còn phi thường tôn trọng. Ai! Trung thần đáng thương a. Bần đạo thầm nhủ cảm thán.
Nháy mắt qua đi, sinh nhật vương hậu cũng đã đến, bần đạo cố ý tới trể một chút, vì người đến rất đông. Bởi vì lễ vật dâng tặng đều là ở trước mặt mọi người kính hiến, có loại nịnh bợ bám víu cho nhau, một khi đã quyết định khoe khoang, tất phải ở đông người diễn mới tốt.
Chờ khi ta tới được hoàng cung, trong này đã kín người hết chỗ, nơi nơi đều là thị vệ, tôi tớ, bần đạo đưa thiếp mời cho quan lễ tiếp tân, rồi theo hắn đi vào, không có thiếp liền từ chối khéo. Có đến mười thị vệ hoàng cung mới đủ tiếp nhận lễ vật của ta và lẽo đẽo phía sau lưng cùng tiến vào đại sảnh. Lúc vừa vào, phát hiện cơ hồ mọi người đã tề tựu đông đủ, các đại quý tộc, thân vương, phàm có chút diện mạo đều ở cả đây. Mẫu thân mới đến, đang ngồi bên cạnh nói chuyện.
"Cung chúc vương hậu Sinh nhật vui vẻ, thanh xuân vĩnh viễn" Bần đạo cười hướng nàng chúc thọ.
"Cám ơn ngươi, tiểu gia hỏa. Ngươi đã cho ta hai ấu thú làm lễ vật rồi, ta như thế nào không biết xấu hổ còn muốn nhận lễ vật của ngươi nữa cơ chứ?" Vương hậu nhìn thấy phía sau lưng ta mười cái thùng to tướng, giả mù sa mưa khách khí nói.
"Đó là lễ vật cho hai vị ca ca, như thế nào tính đến trên đầu của ngài chứ, mấy cái mới là chút tâm ý của ta" Bần đạo hiện tại cũng thật lĩnh giáo sự lợi hại của bác, ta khi nào thì nói trắng ra là cấp hai ấu thú kia chứ? Vốn đang muốn kiếm ít tiền đây? Hiện tại nghe được câu nói của nàng làm ta toi công. Thực choáng váng.
"Ha hả! Thật sự là hảo hài tử, nhanh nhanh cho ta thấy một chút là thứ gì nào?" Nói xong nàng đi đến trước thùng xem xét, cùng theo nàng có cùng một đống quý phu nhân cũng có hứng thú, mụ mụ ta cũng ở trong đó giúp vui.
"Ai nha! Thiên địa ơi. Thật sự là quá đẹp a!" Vương hậu từ bên trong lấy ra một thạch vòng cổ bông tuyết, mặt trên nó bảo thạch quang hoa lóe mắt quả thực chính là khách tinh của nữ nhân, ai nhìn thấy đều mê mẩn, làm cho nữ nhân chung quanh đều hâm mộ con mắt như muốn rớt xuống.
"Băng tinh thạch thiên nhiên tinh khiết, độ tinh thuần đạt tới cấp bậc cao nhất, trăm năm mới có một cái, thiên nhiên tán phóng cùng ánh sáng dịu dàng của nguyên tố hơi nước, người mang nó có công hiệu mỹ dung, hơn nữa nó hiệu quả tuyệt đối bất phàm, là tác phẩm được làm từ đại sư nhất đẳng của Dực Nhân tộc" Bần đạo nói mỗi một câu liền có những tiếng kinh hô. Một lần hấp dẫn chú ý của mọi người ở trong đại sảnh.
Ngay cả quốc vương cũng không ngoại lệ, tiếp nhận vòng cổ từ trên tay vương hậu, thân thủ đeo vào trên người vương hậu. Hành động lãng mạn này thắng được một trận nhiệt liệt vỗ tay, vương hậu tức thì bị một cổ cảm giác hạnh phúc cự đại dâng lên, vẻ mặt nhìn quốc vương trong ánh mắt hiện lên một tia gợn sóng.
"Thật sự là rất cảm tạ ngươi, trời xanh ạ. Ngươi khẳng định có thể làm cho vương hậu của ta vượt qua khoái cảm một ngày nha" Quốc vương cười nói: "Để chúng ta nhìn xem ngươi còn mang đến những kinh hỉ gì nữa nào?"
"Được!" Vương hậu nói xong, lại bắt đầu trong rương tìm tòi, mỗi một cái rương đều vang lên tiếng khen ngợi, với lời giới thiệu những thứ bên trong rương, ngay cả đại quý tộc xung quanh mở mắt thật to ngạc nhiên nhìn, bọn họ mặc dù quen thói xa hoa, nhưng là đối mặt với Dực Nhân tộc, Tinh Linh tộc thậm chí kiệt tác của Địa Tinh đại sư, bọn họ đã một lần cũng chưa thấy qua mặt mũi như thế nào.
Nguồn truyện: TruyệnYY.comVương hậu tuy rằng cũng rất cảm thấy hứng thú, nhưng không có rung động giống như vòng cổ vậy, cho nên nàng không lấy ra nữa, dù sao nàng còn muốn duy trì phong độ của một vương hậu chứ, thẳng đến cái rương cuối cùng, bên trong là vũ y làm thiên tính nữ nhân như nàng hoàn toàn phát huy, bất chấp cái chó má gì là phong độ đó, hét lớn một tiếng, ngay lập tức cẩn thận lấy bộ quần áo ra.
Bộ quần áo này bên trong áo lót là lông hỏa nhung thú bện mà thành, lông hỏa nhung thú mà đỏ thẫm, cực kỳ tiên diễm, hơn nữa có hỏa nguyên tố tràn ngập ở bên trong, cho nên cứ việc nó không nặng lắm nhưng lại hết sức giữ ấm, là trang phục cực phẩm dành cho mùa đông, nhưng mà loại ma thú này rất ít gặp được, hơn nữa tốc độ rất nhanh, cũng không thể bắt được, lông của nó đối hoàng kim thật sự tốt hơn vài phần. Nếu có nó thật sự, còn không đủ may quần áo, quần áo này bên ngoài được trang sức chính là ngàn vạn lông chim rực rỡ màu sắc, dựa theo màu sắc lông chim mà kết thành hoa văn cực kỳ tinh mỹ, mấy cái lông chim lóe ra quang mang cũng không tầm thường, có thể thấy được đây không phải là chim điểu bình thường có thể có được. Muốn thu thập được mấy cái lông chim này không biết hao phí bao nhiêu nhân lực cùng thời gian, hơn nữa trình tự tỉ mỉ bện, bộ lễ phục tinh mỹ này tuyệt đối vô giá.
"Quả thật là một tác phẩm thần thánh, tuyệt đối không có nữ nhân nào có thể kháng cự lại được mị lực của nó" Vương hậu lời nói gần như thất thố, nhưng mà hiện tại không ai để ý đến điều này, bọn họ cũng trợn mắt há mồm khi nhìn thấy được bộ quần áo tuyệt mỹ này.
"Ngài hiện tại có muốn thử không?" Bần đạo đề nghị.
"Đúng vậy! Thử đi ha" Mọi người tỉnh ngộ lên, đều phụ họa đề nghị của ta.
Vương hậu rốt cục cũng bất chấp, làm nũng một tiếng rồi vội vàng hướng về phía sau chạy đến.
"Sặc! Tiểu gia hỏa. Ngươi luôn mang đến cho ta những điều kinh hỉ" Quốc vương nói với ta, "Mấy cái này là đặc sản ở lãnh địa của ngươi?"
"Đúng vậy, bệ hạ"
"Ôi, trời ạ. Ta lúc ấy nhất định u mê mới đáp ứng yêu cầu của ngươi" Quốc vương với thần sắc vô cùng hối hận, làm bần đạo tâm lý nhiều ít chiếm được một chút cân bằng.
"Bệ hạ! Không biết ngài đã đáp ứng cái gì rồi sao?" Một vị quý tộc ta chưa bao giờ gặp qua hỏi.
"Cũng không có gì. Chỉ là miễn tất cả thuế má cho Long lĩnh chủ thôi" Thạch Nguyên Hùng Nhị ghen tuông dào dạt nói.
"Sặc! Trời ạ" Trong đại sảnh tất cả quý tộc đều hít xuống một ngụm lãnh khí.
"Cái lễ vật này cũng không dưới trăm vạn kim tệ. Lãnh địa của hắn một năm thu vào còn phải quá ngàn vạn lần sao? Một tên gia hỏa nào đó lên tiếng nghị luận.
Khuôn mặt quốc vương tái mét thêm một tầng.
"Nghe nói hắn lần trở về còn dẫn theo hai con thất cấp ma thú còn sống, trong đó có một con đang mang thai, lúc sinh ra ấu thú, một con còn không bán được mấy trăm vạn sao? Tiền mà hắn bán ma thú thu vào được không quá ngàn vạn lần sao. Hắn này này mới đi có nửa năm a" Một tên gia hỏa khác hồi đáp.
Quốc vương mặt lại tái thêm một tầng. Thậm chí có chút run run. Bần đạo vừa nhìn thấy bất hảo, biết hắn muốn bạo phát ngay, mà việc này ta cũng không muốn xảy ra. Nếu hắn cứng rắn không tốt, lời hứa hẹn miễn thuế liền được thu hồi, ai cũng gây khó hắn, không có biện pháp a?