Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.12 - Chương 47: Thiên Âm Tự
Ads
Lại qua 2 năm, Trung Châu.
- Nơi này chính là Thiên Âm Cương Vực, ngay cảhoàng đế đều quốc gia nơi này cũng là hòa thượng, đúng là kỳ quái! Đế Tiên Tiên đầy vẻ cổ quái nói.
- Cái này gọi là Phật quốc, một loại đặc sắc vận triều phụ thuộc Đạo tràng, bình thường Đạo tràng Phật tông cỡ lớn đều sẽ có một ít Phật quốc. Chung Sơn giải thích.
Mấy ngày trước, mọi người đã đến Thiên Âm Cương Vực này, đi thẳng về phía trung tâm.
Ở bên ngoài Thiên Âm Tự, mọi người điều chỉnh một chút, đồng thời thoáng thăm dò.
[CHARGE=3]Trong một thành trì Ph
ật quốc, Chung Sơn nhanh chóng tìm đến Thành chủ mà hỏi.
- Tiền bối, Thiên Âm Tự tổng lĩnh Thiên Âm Cương Vực, bên trong có ba vịPh
ật tổ, tương ứng quá khứ, hiện tại, tương lai! Thành chủ này cung kính nói.
Đoàn người Chung Sơn chỉcần thi triển chút thủ đoạn liền đè cho Thành chủ không dám chống cự, cộng thêm một chút ân huệ nhỏ, Thành chủ nhanh chóng nói ra hết những gì mình biết.
- Quá khứ, hiện tại, tương lai? Cũng giống như Cực Lạc Tịnh Thổ năm đó! Thi tiên sinh g
ật đầu.
- Bởi vì Cực Lạc Tịnh Thổ chính là truyền thừa từ Thiên Âm Tự! Chung Sơn cười nói.
Thành chủ thoáng kinh ngạc nhìn mọi người, nhưng không xen vào.
- Mấy trăm năm trước, có phải có một Ph
ật tổ trở về đây? Chung Sơn hỏi.
- Phải, đó là Hiện Tại Ph
ật tổ, đáng tiếc, nghe nói lần trước đại niết bàn thất bại, làm cho ở Thiên Âm Tự hiện giờcó chút xấu hổ! Thành chủ nghĩlại rồi nói.
- Ồ? Nói rõ ràng những gì ngươi biết!
- Vâng, truyền thuyết 10 vạn năm trước, chủ trì Thiên Âm Tự chính là Hiện Tại Ph
ật tổ, là Tổ Tiên bát trọng thiên, còn Quá KhứPh
ật Tổ và Tương Lai Ph
ật Tổ đều là Tổ Tiên thất trọng thiên, cho nên Hiện Tại Ph
ật tổ một lời quyết định ở Thiên Âm Tự. Bởi vì Hiện Tại Ph
ật Tổ luôn kẹt ở Tổ Tiên bát trọng thiên không thểtiến bộ thêm, vì thế lựa chọn bí pháp tiến hành đại niết bàn, hy vọng thông qua đại niết bàn siêu thoát Tổ Tiên bát trọng thiên, tới Tổ Tiên cửu trọng thiên! Cho nên một đoạn thời gian dài biến mất không thấy! Thành chủ này giải thích.
- Đại niết bàn? Niết bàn siêu thoát, quảth
ật, người tu Ph
ật có loại đột phá này. Thi tiên sinh bên cạnh g
ật đầu xác định.
- Nhưng mà, mười mấy vạn năm sau, khin Thiên Âm Tự dựa theo manh mối HIện Tại Ph
ật tổ tìm được hắn trở về, tìm hiểu "không minh", tu vi lại không đột phá, mà v
ẫn kẹt ở Tổ Tiên bát trọng thiên, không thểtiến thêm! Thành chủ nói tiếp.
- Hả? Niết bàn siêu thoát, sao lại không có đột phá? Thi tiên sinh bất ngờ.
- Phải, không có đột phá, mà trải qua 10 vạn năm, Quá KhứPh
ật Tổ và Tương Lai Ph
ật Tổ lần lượt đạt tới Tổ Tiên bát trọng thiên, ba vịPh
ật tổ tu vi ngang nhau, không ai áp đảo được ai, lịch sử Hiện Tại Ph
ật Tổ một lời quyết định đã không trở lại, ba vịPh
ật tổ, ba lời nói ở Thiên Âm Tự! Thành chủ này nói.
- Không ngờtới, Thiên nhi đã thành Tổ Tiên bát trọng thiên! Chung Sơn kinh ngạc.
Thành chủ bên cạnh ánh mắt co rút, nếu không phải vừa rồi đã biết đám người này biến thái, lúc này khẳng định đã coi tên này là kẻ điên.
- Đại Thái tử bởi vì có tích lũy kiếp trước, chỉcần tìm hiểu "không minh", tu vi sẽ từ từ đạt đến, cũng như một lu nước, chiếc lu vốn đã đủ lớn, rót đầy nước sẽ khôi phục như cũ, không như người khác phải từ chiếc lu nhỏ đổi từ từ sang lu lớn. Cũng như năm đó Tiếp D
ẫn tỉnh ngộ, tu vi thoáng cái liền đến. Đương nhiên, cảnh giới của Đại Thái tử phải kém hơn Tiếp D
ẫn nhiều lắm. Thi tiên sinh giải thích.
- Thi tiên sinh, dường như cũng có nghiên cứu Ph
ật đạo sâu sắc? Chung Sơn cười hỏi.
Cười khổ một tr
ận, Thi tiên sinh lắc đầu nói: - Khi thần còn bé, chính là lớn lên ở Trung Châu!
Nói rồi, Thi tiên sinh lùi lại, chút, không muốn nói thêm, như chạm đến chỗ đau lòng của hắn, Chung Sơn g
ật đầu, cũng không hỏi tiếp nữa.
- Thế này, tiền bối, các vịmuốn đi Thiên Âm Tự sao? Thành chủ lại hỏi.
- Đúng thế! Chung Sơn g
ật đầu.
- Hiện tại chỉsợ Thiên Âm Tự không dễ vào! Thành chủ nói.
- Vì sao?
- Điều này thì vãn bối không biết, chỉbiết là 2 năm trước, Thiên Âm Tự bỗng nhiên đóng lại với bên ngoài, ngoại trừ một ít chí giao với Thiên Âm Tự, những người khác không được vào, ng
ẫu nhiên còn thấy bên phía Thiên Âm Tự có hào quang t
ận trời, giống như có người đấu đá! Thành chủ nói.
Đấu đá? Mọi người bất ngờ.
- Ừm, chúng ta biết rồi, ngươi xuống đi! Chung Sơn nhàn nhạt nói.
- Vâng, tiền bối!
Đợi cho Thành chủ đi rồi, mọi người lại nhìn Chung Sơn.
- Chung Sơn, hiện tại không vào được Thiên Âm Tự, phải làm sao đây? Tiên Tiên buồn bực nói.
- Không vào được Thiên Âm Tự? Còn có chỗ nào chúng ta không vào được? Chung Sơn cười nói.
- Ấy!
- Thưởng thức đặc sắc bên này, sau đó chúng ta vào Thiên Âm Tự! Chung Sơn cười nói.
- Được! Tiên Tiên l
ập tức hưng phấn.
Đúng thế, đóng kín với bên ngoài? Đóng được trước một đám Tổ Tiên hay sao?
Nghỉngơi một chút, đoàn người tiến tới Thiên Âm Tự.
Từ cách rất xa đã thấy được biển mây công đức đầy trời, Phạn âm nổi lên, xung quanh là nhang khói.
Dãy núi màu vàng kéo dài không ngớt, th
ậm chí đằng xa cũng thấy được những đoàn ánh sáng vàng, tuy rằng không thấy rõ cảnh bên trong, nhưng mọi người không khó đoán được bên trong đang có chiến đấu.
Một nhóm hòa thượng tuần tra liền nhanh chóng thấy được đám người Chung Sơn.
- Người tới là ai? Hòa thượng d
ẫn đầu hỏi.
- Ta đến tìm Hiện Tại Ph
ật Tổ! Ngươi đi nói với hắn, chúng ta là người Đại Tranh Thánh đình! Chung Sơn nhàn nhạt nói.
- A? Hòa thượng d
ẫn đầu kinh ngạc, các hòa thượng khác cũng cũng mờmịt.
Lúc một hòa thượng trong đó chuẩn bịtừ chối, hòa thượng d
ẫn đầu nói: - Các vịxin đợi một lúc, ta đi bẩm báo!
Các hòa thượng khác mờmịt, Đại sư huynh làm gì thế?
- Ừm! Chung Sơn g
ật đầu.
Đoàn người Chung Sơn đáp xuống một đỉnh núi.
Các hòa thượng tuần tra cũng bay về.
- Đại sư huynh, không phải Thiên Âm Tự đóng kín hay sao? V
ậy còn... Một hòa thượng nhỏ giọng hỏi.
- Các ngươi không hiểu, không nên đắc tội những người này, chiêu đãi cho tốt, ta đi bẩm báo. Đại sư huynh cau mày nói.
- Được rồi!
Đại sư huynh dọc theo dãy núi màu vàng đi vào trung tâm.
Lúc này, ở sâu trong dãy núi màu vàng, vô số hào quang kéo lên t
ận trời, quảth
ật có một tr
ận đấu Ph
ật đạo, mà một bên là Chung Thiên.
Chung Thiên không có quy y, một thân tăng bào màu trắng, nhìn không giống Ph
ật tổ, càng giống một vịcông tử tiêu sái. Đối diện là Ph
ật Đà hào quang chói mắt, mặt đầy dáng ph
ật.
Hai người ngồi ở hai bên sơn cốc, bên dưới là một đóa kim liên 11 phẩm, không ngừng thúc đẩy Ph
ật pháp đấu với nhau, xung quanh có các Ph
ật Đà cùng Bồ Tát khác, mỗi người ngưng trọng nhìn tr
ận đấu này.
Ở trong nhóm người, cũng có một Ph
ật Đà trang nghiêm ngồi kim liên 11 phẩm, nghiêm túc nhìn tr
ận đấu phía trước.
- Tương Lai Ph
ật Tổ, Hiện Tại Ph
ật Tổ cùng Quá KhứPh
ật Tổ đã đấu 3 tháng rồi, lúc nào mới có được kết quả? Có một Bồ Tát bên cạnh tò mò hỏi Ph
ật Đà ngồi trên kim liên 11 phẩm.
- Yên lòng đừng vội! Tương Lai Ph
ật Tổ lắc đầu nói.
- Vâng!
Lúc này, Đại sư huynh tuần tra kia bỗng xông vào.
- Hả? Chúng Ph
ật Đà Bồ Tát nhướng mày.
Vù!
Đại sư huynh kia l
ập tức bịmột cỗ lực lượng hút tới trước mặt Tương Lai Ph
ật Tổ.
- Bái kiến Tương Lai Ph
ật Tổ! Đại sư huynh l
ập tức hô.
-Xảy ra chuyện gì? Tương Lai Ph
ật Tổ trầm giọng hỏi.
- Khởi bẩm Tương Lai Ph
ật Tổ, phía bắc có người muốn gặp Hiện Tại Ph
ật Tổ, nói là đến từ Đại Tranh Thánh đình! Đại sư huynh nói.
- Hả? Tương Lai Ph
ật Tổ cau mày.
Tương Lai Ph
ật Tổ tự nhiên biết Đại Tranh Thánh đình, vào lúc này, người Đại Tranh Thánh đình đến, chẳng lẽ là Hiện Tại Ph
ật Tổ mời tới?
- Không biết.... Đại sư huynh nhìn về phía Tương Lai Ph
ật Tổ.
Tương Lai Ph
ật Tổ vẻ mặt ng
ẫmnghĩrồi nói: - Ừm, chuyện này không cần ngươi lo, ta sẽ xử lý.
Đại sư huynh đột nhiên ngẩn đầu, trong mắt xẹt qua kinh ngạc, người ta rõ ràng đến tìm Hiện Tại Ph
ật Tổ, ngươi đi xử lý cái gì?
- Vâng! Đại sư huynh chỉcó thểg
ật đầu.
Sau đó, Tương Lai Ph
ật Tổ ngồi kim liên bỗng nhiên bay lên, tiến về phía bắc.
Đại sư huynh vốn chuẩn bịchạy theo, nhưng ng
ẫm lại, liền ở lại.
Tương Lai Ph
ật Tổ bảo mình không cần lo, nhưng Đại sư huynh luôn cảm thấy, mình nhất định phải nói cho Hiện Tại Ph
ật Tổ, cho nên liền ở lại.
Tương Lai Ph
ật Tổ đi rồi, các Ph
ật Đà cùng Bồ Tát căn bản không đểý, tiếp tục xem hai vịPh
ật tổ "Hiện Tại" "Quá Khứ" đấu nhau.
Qua nửa ngày, Tương Lai Ph
ật Tổ còn chưa về.
Một ngày trôi qua, Tương Lai Ph
ật Tổ còn chưa về?
Một ngày rưỡi qua, Tương Lai Ph
ật Tổ còn chưa về.
Trong lòng Đại sư huynh lên xuống không thôi.
Ầm....
Tiếng nổ vang rền, trong sơn cốc, hai vịPh
ật tổ Hiện Tại, Quá Khứva chạm mạnh mẽ, chiến đấu khựng lại.
- Tiếp tục! Hiện Tại Ph
ật Tổ hét lớn.
- Tiếp! Quá KhứPh
ật Tổ cũng đáp lời.
- Khởi bẩm Hiện Tại Ph
ật Tổ! Đại sư huynh l
ập tức hô lên.
- Hả? Hiện Tại Ph
ật Tổ Chung Thiên cau mày.
- Ở phía bắc, có khách Đại Tranh Thánh đình đến, nói là muốn tìm ngài, Tương Lai Ph
ật Tổ đã đi trước, đi hơn một ngày rưỡi v
ẫn chưa trở về! Đại sư huynh l
ập tức thưa.
- Đại Tranh Thánh đình? Chung Thiên biến sắc.
- Hôm nay không đánh nữa, đểnói sau! Chung Thiên l
ập tức nói.
Thu hồi kim liên 11 phẩm, đạp bước bay ra ngoài.
Các Ph
ật Đà Bồ Tát bất ngờsau đó cũng bay theo, Quá KhứPh
ật Tổ ng
ẫm lại cũng bay đi.
Cao thủ Thiên Âm Tự đều bay tới phía bắc.
Đại Tranh Thánh đình? Trong lòng Chung Thiên tràn đầy kích động, đồng thời cũng có chút b
ận tâm Tương Lai Ph
ật Tổ đã đi? Hắn đi làm gì? Hắn quá cẩn th
ận đi chứ, ta là loại người như v
ậy hay sao?
Vì không đểngười Đại Tranh chịu ủy khuất, Chung Thiên bay với tốc độ nhanh nhất, nhưng đến gần liền kinh ngạc.
- A! Đạo hữu, chuyện gì cũng từ từ, đừng đánh nữa! A!
Ầm ầm!
Keng keng keng....
......................
Chỉthấy ở trung tâm, Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, U Lam, Tiên Tiên bao vây Tương Lai Ph
ật Tổ. Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, U Lam phụ trách bảo hộ, mặc cho Đế Tiên Tiên dùng chùy lớn liên tiếp đánh lên cái đầu trọc của Tương Lai Ph
ật Tổ.
Chùy gõ lên đầu Tương Lai Ph
ật Tổ, phát ra tiếng vang giòn giả.
Bốn đánh một Tương Lai Ph
ật Tổ hôm nay hoàn toàn là bịđánh, đường đường là Tổ Tiên, mất hết thểdiện, nhìn thấy Chung Thiên bay tới, l
ập tức như gặp được cứu tinh.
- Hiện Tại Ph
ật Tổ, cứu ta với!
- Phụ thân!
Chung Thiên không đểý đến Tương Lai Ph
ật Tổ, mà đầy vẻ ngạc nhìn nhìn Chung Sơn hô lên.