U Minh Trinh Thám Chương 397 (a) Cạm bẫy

Chương 397 (a) Cạm by

Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: tunghoanh.com

(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



Hai đạo bóng đen đột nhiên xuất hiện tại một địa phương, vừa tiếp xúc liền nhanh chóng tách ra, lưu lại vài thanh âm tiếng kim loại va chạm đinh đương, tóe lên hoa lửa sau đó lại biến mất trong không khí một lần nữa.

Diệp Tiểu Manh đang nằm mơ, hoặc là nói nàng rõ ràng mình tuyệt đối là đang nằm mơ. Loại cảm giác này không cách nào hình dung, bởi vì nếu người đang ở trong mộng cảnh rất khó nhn được đó là mộng cảnh hay sự tht. Nhưng hiện tại Diệp Tiểu Manh rõ ràng ý thức được mình đang nằm mộng, vì giấc mộng này đã nhiều lần xuất hiện trong đầu của nàng.



- Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Vì sao mình lại rơi vào đây nữa?

Tàng cây xanh tươi rm rạp che khuất ánh mặt trời, rừng cây vĩnh viễn không thểthoát khỏi, sương mù dày đặc phiêu đãng bên trong khu rừng, còn thêm hai bàn tay mình biến thành móng vuốt sắc bén. Tất cảchuyện này làm cho Diệp Tiểu Manh có chút không hiểu rõ, nàng theo bản năng lắc đầu, nhưng không ngờvy động lại chính là cái đuôi trắng lông xù sau lưng nàng.

Giấc mộng này xuất hiện gần nhất là khi nào đây? Diệp Tiểu Manh nỗ lực hồi tưởng đến. Một năm trước? Hay sớm hơn một ít? Còn có cô bé nho nhỏ cũng chính là nàng luôn xuất hiện bên trong mộng cảnh, vì sao lần này lại không xuất hiện?

- Này, cô bé kia đâu rồi?

Diệp Tiểu Manh nhìn lên không trung lớn tiếng hô:

- Cô bé kia đi ra đi, tôi muốn về nhà!

Chỉtiếc tiếng hô của nàng cũng không được đáp lại, phiêu đãng trong không gian cũng chỉcó sương mù dày đặc cùng tiếng vang của chính nàng.

- Đừng gây náo loạn nữa đi, tôi cần phải trở về!

Diệp Tiểu Manh có chút bất mãn than thở:

- Đã đến giờlàm cơm chiều rồi đó!

Tuy rằng nhìn qua tựa hồ như lực lượng ngang nhau, nhưng trong lòng Mịbiết mình tuyệt đối không phải đối thủ của Eva. Vô lun là tốc độ hay lực lượng hai người vn kém tht xa. Duy nhất hiện tại chống đỡ đểhai người họ không bịthua chính là Eva kiêng kỵ Hoài Tố đang trong tay Minh Diệu. Càng là đại nhân vt, càng đểý tới tính mạng của mình, những lời này đặt ở thời điểm nào cũng đều là chính xác.

Tuy rằng như thế nhưng Minh Diệu cùng Mịvn cảm thấy được áp lực càng ngày càng nặng. Một thêm một nhiều khi cũng không phải là hai, một trăm thêm một ngàn cũng không phải một ngàn mốt mà trở thành một trăm, thm chí càng ít hơn. Minh Diệu nén xuống linh lực cộng thêm Mị, tối đa cũng chỉcó thểtương đương phân nửa Mị, mà nhiều ra phân nửa vn là công lao của Hoài Tố.

Trên người Mịđã có vài miệng vết thương. Đối thủ cầm trong tay cũng không phải là binh khí bình thường, mà là trường thương trong truyền thuyết có thểgiết thần. Tuy rằng mỗi kích đều không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mũi thương lướt qua làn da của Mịđều mang đi một ít lực lượng, đồng thời làm cho Mịcảm thấy mê muội. Cho dù chọn dùng loại chiến thut không thểtưởng tượng nổi hiện tại, Minh Diệu cùng Mịvn dần dần rơi xuống hạphong. truyện được lấy từ website tung hoanh

Tn sâu trong rừng cây truyền tới thanh âm tiếng thở dốc nặng nề tht khó phát giác, điều này làm cho Diệp Tiểu Manh thp phần đắc ý. Thanh âm này tht nhỏ tới mức khó thểnghe thấy, nếu không phải nàng có đôi tai đầy lông tơ linh mn, chỉsợ sẽ bịnàng trực tiếp bỏ qua. Nàng vội vàng theo phương hướng thanh âm truyền tới đi qua, lại thấy được một màn không sao tưởng tượng nổi.

Cô bé giống như nàng ở thời kỳ nhi đồng đang dùng hai tay gắt gao túm chặt một con quái vt đáng sợ. Con quái vt kia thp phần khổng lồ, bộ mặt dữtợn. Nhưng chính là con quái vt có tướng mạo làm người khác cảm thấy đáng sợ kia trên gương mặt nó hiện tại lại tràn ngp sợ hãi. Phân nửa người của nó ở bên dưới đã không nhìn thấy, đang chìm vào một cái động lớn bên trong lòng đất. Phảng phất như đang có một cỗ lực lượng tht cường đại đang muốn đem con quái vt tht lớn kia cắn nuốt đi xuống. Một cô bé nho nhỏ giống như chính nàng còn đang dùng hết toàn bộ lực lượng ngăn trở con quái vt kia bịcắn nuốt.

- A, như thế nào lại mơ thấy thứđáng sợ như vy đây, gần đây mình đâu có trộm xem phim kinh dịchứ!

Diệp Tiểu Manh mơ hồ cảm giác được con quái vt kia tựa hồ có chút quen mặt, không biết đã nhìn thấy qua ở địa phương nào, thế nhưng khi nàng cố gắng hồi ức lại nhưng không nhớ nổi được gì.

- Kẻ ngốc bên kia mau lại đây giúp ta!

Cánh tay đang nắm chặt lấy quái vt nỗ lực lôi nó ra khỏi hắc động bên dưới, cô bé kia thấy được Diệp Tiểu Manh vội kêu lên:

- Nếu như ngươi còn muốn tiếp tục tồn tại, liền tới giúp ta đi!

- Vì sao?

Diệp Tiểu Manh có chút khó hiểu. Quái vt đáng sợ như thế, chỉnhìn ánh mắt đầu tiên là có thểnhn ra được là vt thp phần tà ác. Quái vt đáng sợ lại tà ác, bịhắc động cắn nuốt sạch sau đó biến mất đi, như vy không tốt sao?

- Nếu như ngươi muốn bịbiến mất ta cũng không đểý, nhưng ta không muốn cũng trở thành giống như ngươi.

Cô bé kia dùng ngữkhí chán ghét nói:

- Tuy rằng ta cũng rất chán ghét thứnày chui vào trong thân thểhiện tại, nhưng bây giờnếu như nó bịbiến mất, như vy hai người chúng ta chỉsợ cũng phải rơi vào kết cục giống như nó!

Diệp Tiểu Manh cũng không tiếp tục tranh cãi, chạy nhanh tới cùng cô bé kia giữchặt quái vt nọ, muốn nỗ lực kéo nó ra khỏi hắc động. Ở trong ấn tượng của nàng, mặc dù cô bé kia nói chuyện tht sự rất khó nghe, nhưng tựa hồ cũng từng trợ giúp qua chính mình, hơn nữa nhìn qua cũng không giống như đang nói dối. Đối với người có ý nghĩđơn giản như nàng mà nói, tin tưởng một người cũng không cần có quá nhiều lý do, một lý do cũng đã đủ.

Nhưng cho dù đã tp trung lực lượng của hai nàng nhưng quái vt hình thểkhổng lồ kia vn đang không ngừng bịhút vào hắc động, hắc động kia có lực hút mạnh mẽ vô cùng, hai nàng căn bản không cách nào ngăn cản.

- Ân…

Hai đạo bóng đen lại bay sát qua bên người, Mịcảm thấy sau lưng truyền tới đau đớn, tiếp theo là cảm giác mê muội không cách nào kháng cự. Loại cảm giác này làm cho nàng cơ hồ muốn nôn mửa, vừa thất thần Minh Diệu liền rơi khỏi ảnh tử của nàng.

Eva tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội này, sát thần thương trong truyền thuyết bịnàng xem như dụng cụ duy nhất sử dụng như ném lao ném đi ra. Minh Diệu vội vàng lăn tròn trên mặt đất tránh thoát, không bịsát thần thương xuyên vào trong cơ thểmà rơi vào cái chết.

- Mị, cô sao rồi?

Minh Diệu lăn tròn trên mặt đất bt dy, lại chứng kiến Mịđã từ trạng thái ảnh tử hiện ra thân hình, lẳng lặng nằm trên sàn nhà không biết sống chết. Hắn vội vàng tiến lên ôm lấy thân thểcủa Mị, lăn tròn tránh thoát sát thần thương đánh tới.

- Không chết được đi, đại khái…

Hiện tại Mịnói chuyện cũng có chút miễn cưỡng, hai mắt như trợn lên. Vết thương trên người tràn máu, nhuộm đỏ cảmặt đất. Minh Diệu lt thân thểcủa Mịphát hiện phần lưng bịmột vết thương xé rách nghiêm trọng, sâu tn xương.

- Ha ha, cho dù là hai con kiến cũng không thểnào là đối thủ của một con voi!

Eva cũng từ trong ảnh tử hiện ra thân hình, dương dương tự đắc nói. Dùng ngôn ngữhoặc động tác hết thảy có thểlợi dụng tới vũ nhục đối thủ, đảkích lòng tự tôn cùng tự tin của đối thủ là việc làm mà nàng ta thích nhất. Có lẽ bởi vì lúc trước khi còn ở trong trạng thái linh hồn tồn tại từng nhn lấy nhiều vũ nhục cùng tra tấn như thế, vì vy tn đáy lòng Eva luôn yêu thích loại cảm giác đùa bỡn đối thủ.


Nguồn: tunghoanh.com/u-minh-trinh-tha-m/chuong-397-1-Jbpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận