Vô Hạn Khủng Bố
Tác giả: zhttty
Quyển 13 : Lord of the Rings
Chương 25 : Một đội khác biến mất và... Lại xuất hiện
Người dịch: ngo_ngo
Nguồn: TTV
Cái chết của Sở Hiên đã hoàn toàn chắc chắn, mặc dù lúc đó vẫn còn trong chiến đấu nhưng mọi người vẫn nhận được thông báo trừ một điểm, vốn trong lòng Trịnh Xá vẫn còn một chút ảo tưởng, hy vọng đây lại là một lần bố cục điên cuồng khác của Sở Hiên, nhưng rất rõ ràng, không phải.... Sở Hiên thật sự đã chết rồi, hơn nữa còn chết một cách yếu ớt đến nực cười như vậy...
- Nên gọi đây là trí giả suy tính trăm đường sơ suất một điểm? Hay là bản thân hắn không còn muốn tiếp tục chiến đấu, tiếp tục phấn đấu để mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cho nên mới tự chọn cái chết?
Tịnh Xá ngồi bên trái đại sảnh, nhìn mọi người khẽ nói, ở giữa bọn họ là thi thể của Sở Hiên đang đặt dưới đất.
Trận chiến với Uruk-hai đã trôi qua được một ngày một đêm, đến lúc bình minh Gandalf quả thật đã đưa hơn hai nghìn thiết kỵ tinh nhuệ trở về nhưng đập vào mắt không phải là hàng ngàn Uruk-hai bao vây chật đất như họ tưởng tượng mà là một chiến trường đã bắt đầu được thu dọn. Tòa thành Helm’s Deep tất nhiên là đầy chỗ hư hỏng nhưng thi thể Uruk-hai trải đầy mặt đất lại càng khiến người ta phải chú ý, đây đâu phải thi thể xuất hiện trên chiến trường, rõ ràng là xương cốt thịt vụn trong một lò mổ.
Do biểu hiện kinh khủng của Trịnh Xá nên quân đội loài người giành được chiến thắng một cách đột ngột, sau khi thu dọn chiến trường liền lùi vào thành nghỉ ngơi. Sau khi mấy nhân vật trong phim thương lượng một lúc liền quyết định đến sáng sớm ngày thứ hai sẽ bắt đầu đi tới Isengard, giải quyết pháp sư áo trắng Saruman nhân lúc lão yếu nhược nhất.
Tối hôm đó, khoảng chín giờ thì Trịnh Xá tỉnh cơn hôn mê, hắn vừa tỉnh lại bốn người Trung Châu đội liền đi tới chỗ hắn, ai cũng ngồi đó trầm mặc không nói gì, kể cả người mồm năm miệng mười như Trình Khiếu lúc này cũng không lên tiếng, bởi vì trước mặt họ là thi thể của Sở Hiên, giờ phút này mọi người chỉ biết yên lặng nhìn Trịnh Xá, sau khi Sở Hiên chết, hắn là trụ cột duy nhất của họ.
Hai thành viên quan trọng của Trung Châu đội, Trịnh Xá là trái tim của đội, đem những thành viên tính cách khác nhau, quan niệm khác nhau, ý chí sinh tồn khác nhau kết hợp lại một chỗ, tạo thành một đoàn thể Trung Châu đội, nếu không có hắn thì sẽ không có sự tồn tại của Trung Châu đội.
Sở Hiên thì là bộ não của Trung Châu đội, chỉ cần có hắn, mọi người trong đội đều tin tưởng, cho dù gặp phải nguy cơ lớn đến đâu cũng có thể bình an vượt qua tình cảnh khó khăn. Đây là một loại tin tưởng không thể gọi là tín nhiệm, bởi vì đối tượng tính kế của Sở Hiên không chỉ có kẻ địch, cho nên muốn người ta tín nhiệm hắn chắc chắn là chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng cho dù như thế thì mưu trí kế sách của hắn cũng khiến người ta chỉ có thể viết một chữ “phục”, vì thế chỉ cần là người cùng trận tuyến với hắn sẽ đều không phải lo không có cách phá giải cảnh ngộ nguy hiểm, trừ phi đến cả Sở Hiên cũng chiến tử.
Cục diện mọi người gặp phải lúc này lại chính là như vậy, mặc dù biết rõ thế giới Lord of the Rings này sẽ gặp tiểu đội Thiên Thần, hơn nữa còn có cả Đông Mỹ Châu đội cũng mạnh hơn Trung Châu đội, nhưng mọi người vẫn không có gì lo lắng quá mức, bởi vì trong Trung Châu đội có Sở Hiên, chỉ cần hắn không chết, chỉ cần hắn lập mưu tính kế, Trung Châu đội dù không thành công cũng tuyệt đối không đoàn diệt.
Nhưng ai mà ngờ được còn chưa bị hai đội ngũ kia tấn công thì chỗ dựa lớn nhất phương diện trí tuệ của Trung Châu đội đã biến mất, còn lại võ mặc dù có đột phá nhưng cũng không dám khẳng định có thể đối kháng với hai đội ngũ kia, nếu như đối phương có sức chiến đấu cực mạnh thì sao đây?
Trong phòng mọi người vẫn trầm mặc, cuối cùng Trình Khiếu không nhịn được nói:
- Lúc trước Sở Hiên đã để mấy người Hạo Thiên ra đi, chẳng lẽ từ lúc đó hắn sớm đã biết mình sẽ chết? Nếu thật sự là như vậy, chỗ Hạo Thiên có lẽ sẽ có kế hoạch Sở Hiên để lại...
- Mẹ kiếp!
Trình Xá đầy vẻ tức giận, túm áo Trình Khiếu, hét lên:
- Kế hoạch? Kế hoạch cái rắm! Hắn là đồng đội cùng sóng vai chiến đấu với chúng ta, mặc dù ta luôn nói hắn tính kế ta, mặc dù ta vẫn luôn phải hỏi rõ kế hoạch là gì nhưng lão tử thật tâm coi hắn là đồng đội! Là đồng đội có thể giao sau lưng mình cho hắn! Ngươi nghĩ hắn là cái gì? Chỉ là công cụ để Trung Châu đội mạnh lên hay sống sót sao? Có tin lão tử vả chết ngươi không?
Trình Khiếu lại một bước cũng không nhường trừng mắt nhìn lại Trịnh Xá, người hắn vốn cao hơn Trịnh Xá một chút, lúc này trừng mắt trông cũng có chút khí thế, hắn cũng gầm lên:
- Đồng đội thế nào đi nữa, nhưng vốn ý của Sở Hiên là gì? Hắn vốn hi vọng cả đội có thể sống sót, cả đội có thể mạnh lên, hơn nữa nếu ngươi ngay từ đầu đã sử dụng sức mạnh cơ nhân tỏa tầng thứ tư thì Sở Hiên chưa chắc đã phải chết! Có bản lĩnh thì ngươi giết lão tử đi, nếu không thì câm mẹ mồm lại cho ta!
Trịnh Xá nghe vậy lại từ từ bình tĩnh lại, hắn thả Trình Khiếu ra, chán nản ngồi phịch xuống ghế, còn Trình Khiếu cũng hít sâu mấy hơi bình tĩnh lại, tiếp đó nói:
- Cần làm thế nào thì làm thế ấy, nhưng người còn lại vẫn phải tiếp tục sống, lúc trước khi Sở Hiên chết không phải các ngươi vẫn sống sót sao? Khốn kiếp, nói mấy chuyện này làm cái quái gì... Những lời này vốn phải là đội trưởng như ngươi nói mới đúng!
Trịnh Xá cười khổ đáp:
- Đúng thế, ngươi mắng rất đúng... Sức mạnh đó không phải ta không sử dụng, mà là ta không dám dùng, các ngươi đừng nghĩ ta lúc giết Uruk-hai mới điên cuồng như thế, nếu lúc đó các ngươi ở cạnh ta, ta giết các ngươi cũng sẽ điên cuồng như vậy thôi... Lúc đó ta hoàn toàn không ý thức được, trừ phi giết sạch tất cả sinh vật bên cạnh ta hoặc là ta không thể tiếp tục duy trì trạng mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới thôi, trong trạng thái đó, đừng nói là Uruk-hai, thậm chí cả Balrog không biết chừng cũng bị ta xé xác, chỉ là...
Nói đến đây, Trịnh Xá cũng mặc kệ vẻ mặt mọi người, chỉ tiếp tục nói:
- Nếu chuyện đã tới bước này thì những chuyện cần làm vẫn phải tiếp tục tiến hành, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ theo mấy người Gandalf tới Isengard. Nếu Sở Hiên sớm đã nhận định hắn phải chết, hơn nữa trước đó còn nói Hạo Thiên là người có thể kế thừa hắn, vậy thì thế nào cũng phải tin tưởng phán đoán của Sở Hiên, từ bây giờ Hạo Thiên thay thế vị trí của Sở Hiên, chiếu theo kế hoạch của chúng ta lúc trước, mấy người Hạo Thiên cùng tân nhân hẳn là đã dẹp xong Isengard, bây giờ chúng ta tới hội hợp với họ.
“Trách nhiệm của một đội trưởng còn là đưa mọi người cùng sống sót... Chỉ là, Sở Hiên, ngươi thật sự đã chết ư?”
Trịnh Xá đưa tay đặt lên động mạch cổ Sở Hiên, chỗ đó cũng đã lạnh như băng, không còn chút máu lưu chuyển nào nữa...
“Vậy thì, Hạo Thiên thật sự có thể mạnh như ngươi sao?”
Lúc này ở một khu rừng cách Helm’s Deep rất xa, khá gần với Isengard, mấy người Hạo Thiên còn chưa bắt đầu ám sát pháp sư áo trắng Saruman, do lúc này một lượng lớn Nemesis đang sắp sửa tỉnh lại, tổng cộng họ đã chế tạo hơn ba trăm Nemesis, tố chất của số Nemesis Uruk-hai này so với Nemesis cải tạo từ con người thì mạnh hơn nhiều.
Lúc này Zero đang một mình đứng ở sâu trong khu rừng, chỉ thấy hắn lấy trong túi ra một tấm thẻ kim loại gấp, sau đó mở đôi ra, một lúc lâu sau từ tấm thẻ kim loại vang cuối cùng cũng truyền tới một giọng nói.
“Zero, thế nào? Thông báo chi tiết tình hình hai ngày hôm nay cho ta biết.”
Giọng nói từ trong tấm thẻ kim loại trực tiếp truyền vào ý thức Zero.
Zero nhất thời thở phào nhẹ nhõm, đây là thứ Sở Hiên giao cho hắn khi chia đội, nghe nói có thể dùng ý thức nói chuyện với nhau, cũng coi như một loại điện thoại di động kiểu mới.
“Lúc đó không chuyện gì khác lạ, bọn ta đều nghe thấy thông báo trừ một điểm, mà do bọn ta ở đây không có ai chết cả nên chắc chắn là sáu người bên kia đã chết mất một người. Nhưng từ sau đó, Hạo Thiên lại không hề đưa bọn ta đi ám sát Saruman như đã nói lúc trước mà bắt đầu không kiêng dè vây bắt Uruk-hai, tiếp đó cải tạo chúng thành Nemesis, mãi tới hôm nay mới thôi nhưng hắn vẫn không hề nhắc đến chuyện ám sát Saruman.”
Zero dùng ý thức đáp.
“Vậy sao? Hiểu rồi...”
Giọng nói kia tiếp tục:
“Ngươi cảm thấy thực lực Hạo Thiên thế nào?”
“Rất mạnh.”
Zero không chút chần chừ đáp:
“Cực kỳ mạnh, không ngờ một tân nhân mới tới từ thế giới hiện thực lại mạnh đến vậy, niệm động lực đúng là một loại lực lượng rất mạnh, trong phạm vi hai mươi mét quanh người hắn căn bản không thể làm hắn bị thương... Đương nhiên, đây chỉ là làm hắn bị thương, nếu muốn giết hắn, đạn súng ngắm Gauss hắn chắc chắn không ngăn nổi, bom của Vương Hiệp cũng vậy, robot của La Cam Đạo cũng vậy, đại pháo của Bá Vương cũng vậy, nhưng đều cần phải cho bọn ta khoảng cách cùng thời gian để sử dụng vũ khí, nếu không, đối chiến cự ly gần, người thua chắc chắn là bọn ta.”
“Ừm, như vậy chuyện các ngươi cần làm là...”
Giọn nói kia bình tĩnh tiếp tục: truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
“...Ngoài cùng Bá Vương, Vương Hiệp, La Cam Đạo hoàn thành công việc lúc trước ra, ngươi cần phải tìm cơ hội rời khỏi đội ngũ, tới thủ đô Gondor, ở đó ngươi sẽ thấy Trịnh Xá chiến đấu với một kẻ khác, đến lúc ấy nhiệm vụ của ngươi là...”
“Tình huống cơ bản là như vậy, ta sẽ không chủ động liên lạc với các ngươi, mà thời gian sống của ta theo như nữ hoàng Elf nói có thể sống thêm hai mươi ngày... Như vậy trong hai mươi ngày này giải quyết tiểu đội Thiên Thần đi...”
Giọng nói từ từ biến mất, đó rõ ràng là tiếng của người đã chết, Sở Hiên, sau khi giọng nói của hắn biến mất, Zero mới gấp tấm thẻ kim loại lại, cất kỹ vào trong người, rồi quay người đi ra ngoài khu rừng, ở đó Hạo Thiên đang cùng mấy thành viên Trung Châu đội huấn luyện hơn ba trăm tên Nemesis...
Do thời gian gấp rút, sáng sớm ngày thứ hai, năm người Trung Châu đội cùng xuất phát, đi cùng họ còn có Gandalf, Aragorn, Legolas, Gimli, quốc vương Théoden, cùng hơn ba mươi du kích cung kỵ binh, chính là trong số một trăm kỵ binh tinh tuệ từng được nhóm Trịnh Xá chỉ huy còn lại.
Vốn một số tướng lĩnh trở về Rohan vô cùng lo lắng về chuyến đi này, dù sao cũng là quốc vương tự thân hành động, lại còn phải đối mặt với một pháp sư áo trắng nên họ đều hy vọng có thể cùng đi theo đội ngũ. Tuy nhiên bản thân quốc vương Théoden đã là một võ sỹ mạnh mẽ hạng nhất còn hơn cả mấy người Aragorn, hơn nữa tính cách cũng cực kỳ kiên nghị, sau khi dứt khoát cự tuyệt họ liền lập tức xuất phát, càng huống chi trong đội còn có tên biến thái Trịnh Xá, chỉ cần cẩn thận đánh lén là tuyệt đối không phải lo lắng gì.
Trên đường đi, mọi người gặp mấy đại đội loạn binh Uruk-hai chạy trốn, Uruk-hai dù sao cũng là Uruk-hai, bọn chúng là sinh vật hung bạo nổi danh, cho dù chiến trường chính diện bị đánh bại nhưng khi chạy trốn vẫn vô cùng hung hăng, mắt thấy nhóm Trịnh Xá số lượng ít, bình thường đám loạn binh Uruk-hai đông hơn năm trăm tên đều cố gắng tấn công họ. Cũng có một số Uruk-hai linh mẫn, nhìn thấy Trịnh Xá ở trong đội ngũ này, sự kinh hoàng mà tên sát thần này gây cho bọn chúng thật quá sâu sắc, rất nhiều Uruk-hai vừa trông thấy Trịnh Xá lập tức hét lên rồi bắt đầu chạy trốn, cũng có một số tên ngu ngốc không tỉnh táo lại, bọn chúng gầm lớn lao về phía cả đội, tiếp đó trực tiếp bị Trịnh Xá chém giết toàn bộ.
Trịnh Xá vẩy vẩy vệt máu dính trên cán Hổ hồn đao, nhìn mấy người còn lại trong Trung Châu đội nói vẻ bất đắc dĩ:
- Đây cũng là nguyên nhân ta không muốn sử dụng mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, bởi vì mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư không phải tăng cường tạm thời mà là chính thức thay đổi gen. Mặc dù mỗi lần khôi phục lại từ trạng thái mở cơ nhân tỏa chỉ có thể lưu lại một bộ phân gen đã thay đổi nhưng mỗi lần đều sẽ có thay đổi, thực lực cũng càng ngày càng mạnh... Ừm, ví dụ thế này nhé, giống như tên quái vật lấy được mặt nạ vàng lúc trước vậy, chỉ là gen của hắn tùy ý thay đổi theo ý muốn, cũng tức là gần như tầng thứ tư trung cấp, còn cả thay đổi của hắn không có hạn chế, không để ý tới thay đổi này có làm cho gen mất cân bằng, làm cho cơ thể chịu gánh nặng hay không, vì thế hắn mới chết trong trận đấu tiêu hao với ta.
Bốn người còn lại nghe vậy đều cả kinh, Trương Hằng là người đầu tiên ngạc nhiên nói:
- Ý ngươi là mỗi lần sử dụng mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư sẽ trở nên càng ngày càng mạnh mẽ? Có thể mạnh đến mức nào? Như cấp độ tối qua à?
- Có thể còn mạnh hơn...
Trịnh Xá khẽ nói:
- Nhưng đồng thời.... Ý thức ra sẽ từ từ bị thay đổi, ví dụ như hiện tại ta vừa nhìn thấy Uruk-hai liền không nhịn nổi bộc phát sát ý, thật sự muốn giết sạch tất cả bọn chúng mới yên...
Lời này nói ra lập tức khiến bốn người còn lại nhíu mày, bởi vì nếu là người khác thì còn đỡ, nhưng đây lại là Trịnh Xá, mặc dù nói qua có vẻ hơi quá nhưng cảm giác Trịnh Xá gây cho người khác chính là một người tốt bụng, mặc dù không thể nói là cực kỳ nhân hậu nhưng bình thường đối đãi với người không có địch ý thì cũng coi như thân thiện,chưa khi nào thấy hắn có vẻ lạnh lùng như hiện tại, xem ra ảnh hưởng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư đối với hắn thật sự rất lớn.
Lại nói tới khi ra khỏi Helm’s Deep, Trung Châu đội tự nhiên là không thể để thi thể Sở Hiên lại đó, trong lòng họ đều muốn đưa hài cốt hắn về thế giới hiện thực an táng, hỏa thiêu ở đây tất nhiên là không kịp, vì thế họ chuẩn bị buộc thi thể Sở Hiên lên lưng ngựa, bao giờ gặp lại mấy người Zero sẽ đặt vào trong túi không gian đưa về Chủ Thần không gian.
Chỉ là không ngờ Gandalf lại lấy ra một cái túi tương tự như túi không gian, mở ra như một túi gai bình thường, cứ thế đặt thân thể Sở Hiên vào trong liền bé lại thành một phần nhỏ. Tiếp đó Gandalf định mang túi vào người nhưng Legolas lại nói ông ta sắp phải đối mặt với pháp sư áo trắng Saruman, khi sử dụng ma pháp chẳng may thiêu cháy hoặc làm rách mất cái túi thì rất không ổn, cho nên Gandalf nghe vậy cũng đưa túi cho hắn.
Cứ như vậy, cả nhóm tận lực lao về phía Isengard, dọc trên đường đi đám Uruk-hai đều gặp phải tai họa tuyệt diệt...
Mọi người đều cưỡi hai ngựa luân phiên, khô lâu chiến mã của Trịnh Xá thì không cần nghỉ ngơi nên hành trình liên tục chưa tới ba ngày họ đã đến Isengard, vòng qua mấy khe núi cùng một mảng rừng rầm, cuối cùng cũng nhìn thấy toàn tháp pháp sư hùng vĩ, cao tới mấy trăm mét, chỉ là phía dưới chân tháp đầy đất bùn, khắp nơi đều là nước đọng cùng bùn lầy, xung quanh ngọn tháp như một đầm lầy, rõ ràng là đã bị đại quân Ent đạp bằng.
Quả nhiên mọi người đi theo dòng nước mấy phút liền trông thấy một người hobbit đang nhàn nhã ngồi trên bậc đá hút thuốc, nhìn thấy mọi người tới gần, hắn lập tức hô lớn, chào đón họ tới nơi.
Tất cả đều khiển ngựa chậm rãi tiến lên, khắp nơi đều là nước, không chú ý một chút sẽ có thể bước vào hố sâu không đáy, lúc đó thì ai mà cứu được, vì thế tốc độ của mọi người đều không nhanh.
Đến khi tới cạnh người hobbit Merry, hắn lập tức cao giộng nói:
- Ha ha, hoan nghênh các vị, hoan nghênh các vị tới Isengard.
Vừa nói hắn vừa chỉ về tòa tháp pháp sư cách đó không xa.
Gimli lập tức không nhịn được, ngồi sau lưng Legolas kêu lên:
- Hắc, tên nhóc đáng ghét, bọn ta ở Helm’s Deep liều sống liều chết chiến đấu, cậu lại ở đây ăn to uống lớn... lại còn hút thuốc nữa! Quá đáng ghét!
Nói xong, hắn còn chép miệng mấy cái.
Merry lập tức cười ha ha, ra vẻ mệt mỏi:
- Đây đều là chiến lợi phẩm đấy, người Ent phân chia chiến lợi phẩm, coi như phần thưởng tôi cùng bọn họ phối hợp chiến đấu, Đúng rồi, Gimli, loại bia này cực ngon đấy.
Gimli nuốt nước bọt đang định nói thì Gandalf đã lên tiếng trước:
- Cậu bé hobbit, người Ent đâu? Đội quân Ent đánh bại Isengard đâu? Sao ta chỉ thấy mình cậu ở đây?
Merry khoát tay nói:
- Chẳng có cách nào, họ nói không muốn mang theo cục nợ như tôi, để tôi ở đây đợi người Rohan cùng các vị, nếu không các vị nghĩ sao họ lại cho tôi số chiến lợi phẩm này? Nếu không thế thì tôi có thể đã chết đói rồi.
Gandalf nghe vậy liền vội vàng hỏi:
- Vậy thì họ đi đâu?
- Tới thủ đô của Gondor.
Merry chậm rãi nói:
- Nyos đã thuyết phục được người Ent, hơn hai trăm người Ent đi theo hắn tới thủ đô Gondor. Do người Ent đi lại rất chậm nên họ nói sẽ không chờ mọi người nữa, chỉ cần mọi người nhanh chóng tới Gondor là được, họ đại khái đi theo hướng đông, thuận theo rừng rậm, nói sẽ cùng mọi người tập hợp tại thủ đô Gondor.
Gandalf lập tức lộ vẻ kinh ngạc, người khác có lẽ cũng không biết, nhưng ông ta là người hiểu rõ tính tình người Ent nhất, bọn họ đừng nói cái gì chiến tranh, đến cả câu chuyện ngày thường cũng chẳng muốn mở miệng, mở một buổi hội nghị cũng phải mấy ngày mấy đêm, vậy mà bây giờ lại bị người ta thuyết phục tới trợ giúp quốc gia của loài người, đúng là mặt trời mọc đằng tây, gã tên là Nyos kia thật sự có thủ đoạn.
Bất quá, bây giờ cũng phải lúc để nói những chuyện này, bên cạnh còn có một pháp sư áo trắng chưa diệt trừ, Gandalf không nói nhiều lập tức giục ngựa chạy tới chỗ tháp pháp sư, mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cũng đi theo, tiến về phía tháp pháp sư.
Trên đường đi đầy thi thể trôi nổi, trong trận chiến này không biết có bao nhiêu Uruk-hai bị giết, bao nhiêu chết đuối, tóm lại lúc này Saruman ngoài bản thân lão ra đã không còn thế lực quân đội Uruk-hai nữa.
Trịnh Xá để Trình Khiếu chở Merry, vừa đi vừa hỏi:
- Saruman còn sống không? Lúc trước ở đây có phát sinh chiến đấu không?
Merry lắc đầu đáp:
- Không có, lúc đó chúng tôi đều theo người Ent đánh lén chỗ này, Saruman hoàn toàn không phát hiện ra trước khi chúng tôi tấn công. Mấy lần lão ta muốn dùng ma pháp công kích nhưng người Ent có một loại ma pháp giúp họ liên kết với sức mạnh của rừng cây xung quanh, cứ như vậy, rất nhiều ánh sáng xanh ngăn cản ma pháp của Saruman, chúng tôi cũng không sợ lão nữa.
“Trước đó chưa từng phát sinh chiến đấu? Như vậy mấy người Zero... đã gặp chuyện sao? Không thể nào, đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nhận được thông báo có người chết, chẳng lẽ họ gặp rắc rối gì? Hay là tên Hạo Thiên cũng giống Sở Hiên thích chơi trò thần bí, cũng ngầm bày mưu tính kế gì sao?”
Trịnh Xá trong đầu không ngừng suy nghĩ, tuy vậy hắn vẫn theo Gandalf đi về phía chân tháp, đến khi mọi người đều tới nơi, Gandalf chợt mở miệng nói:
- Saruman, ngươi đã thất bại, ra gặp ta đi!
Âm thanh ra khỏi miệng cũng không lớn nhưng sau một giây sau bỗng trở nên vang vọng, đến cả tận cao trên tháp pháp sư cũng có thể nghe được rõ ràng.
Không quá mấy giây sau liền trông thấy Saruman từ trên đỉnh tháp thò đầu ra, lão không ngờ lại đứng đó cười lên điên cuồng, lão pháp sư này đã hoàn toàn phát điên rồi, vừa cười vừa quát lớn:
- Gandalf, là các ngươi thất bại, là các ngươi đã thất bại, ngươi thật sự nghĩ rằng ta đã thất bại sao? Ha ha ha, Chúa tể Bóng tối đã hồi sinh! Chiếc nhẫn tối cao đã trở về với chủ nhân thật sự của nó, bây giờ con người không còn sức mạnh để chống lại Sauron nữa, bọn ta đã thắng, bọn ta đã thắng! Ha ha ha....
Saruman vừa gào lên vừa giơ một quả cầu thủy tinh vừa đỏ vừa đen, bên trong quả cầu từ từ hiện lên một hình ảnh, một con mắt bằng lửa biến thành một hình người bằng sắt thép, tiếp đó hình ảnh trên quả cầu thay đổi, cuối cùng in vào ngón tay của người thép, trên đó có đeo một chiếc nhẫn màu vàng kim... Chiếc nhẫn tối cao!