Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----oo0oo-----
Chương 210: Sơn động bế quan.
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Tiếng sấm trầm thấp từ trong thân thể Lâm Động vang lên, bề mặt thân thể hắn cũng bị lôi mang bọc lấy như một con nhím, dưới sự tôi luyện của lôi lực, da toàn thân hắn ngày càng có màu đồng xanh đậm nét.
Sức mạnh lôi đình ẩn chứa bên trong Lôi nguyên vô cùng hùng hậu, tuy nhiên may mà trong thời gian này Lâm Động cũng đã hấp thu không ít lôi lực, do vậy đối với loại năng lượng cuồng bạo này cũng có chút thích ứng, bởi vậy trạng thái lúc này cũng không tệ lắm. Ít nhất cũng chưa hề xuất hiện tình trạng bất thường gì.
Lôi quang tuôn động chiếu sáng trên khuôn mặt nghiêm nghị của Lâm Động, hiển nhiên vô cùng ngưng trọng. Đương nhiên tình hình trong cơ thể lúc này không hề bình tĩnh như trên bề mặt, lôi lực hùng hậu như nước lũ cuồn cuộn trong kinh mạch của hắn, cảm giác nóng bỏng khiến kinh mạch có hắn có chút đau rát.
Tuy nhiên cảm giác đau rát này so với lần đầu Lâm Động hấp thu lôi lực hiển nhiên không đáng nhắc tới, bởi vậy Lâm Động không hề để ý tới, tâm thần vừa động, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực trong cơ thể cuồn cuồn tuôn ra, cùng với lôi lực hùng hậu trong cơ thể hắn hòa trộn làm một, trong khi thôi động nhanh chóng dung hợp.
Ào ào!
Hai nguồn sức mạnh nhanh chóng dung hợp, Lâm Động có thể cảm nhận thấy, nguyên lực trong cơ thể đang với tốc độ kinh người nhanh chóng trở nên cường đại.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, nguyên lực tăng lên trong cơ thể Lâm Động đã đủ so với khổ sở tu luyện trong mấy ngày, tốc độ này quả thật kinh người.
Đại Nhật Lôi Nguyên Lực sau khi dung hợp lôi lực, hòa trộn cả những tia sấm sét nho nhỏ, uy lực so với trước càng trở nên cường hãn, chuyển động theo đường kinh mạch cuối cùng trực tiếp đổ vào đan điền, bị Nguyên Đan trong đó hấp thu sạch sẽ.
Theo sự trút vào không ngừng của nguyên lực, viên Nguyên Đan có màu vàng sẫm kia bắt đầu lớn lên với tốc độ chậm rãi, thậm chí trên bề mặt Nguyên Đan cũng bắt đầu tuôn ra những tia sấm sét nho nhỏ, nhìn rất kỳ dị.
- Lôi lực trong Lôi nguyên quá hùng hậu, tốc độ tu luyện của Đại Nhật Lôi Thể có chút không theo kịp!
Tuy nhiên, sau khi ngày càng nhiều lôi lực cuồn cuộn không ngừng tuôn vào trong cơ thể, Lâm Động lại phát hiện tốc độ dung hợp lôi lực của Đại Nhật Lôi Nguyên Lực bắt đầu không theo kịp tốc độ tuôn vào của lôi lực.
- Xem ra bắt buộc phải đả thông đường kinh mạch cuối cùng mới được!
Ý niệm xuất hiện trong đầu, tâm thần Lâm Động vừa động, nguyên lực hùng hậu đang cuồn cuộn đổ vào đan điền lập tức chuyển hướng, trực tiếp tuôn vào đường kinh mạch cuối cùng của Đại Nhật Lôi Thể.
Nguyên lực hùng hậu tuôn vào trong đường kinh mạch kia, cả thân thể Lâm Động lúc này đột ngột rung lên. Hắn có thể mơ hồ cảm nhận thấy, kinh mạch ngày thường mà hắn dùng mọi cách đều không cách nào lay chuyển được, lúc này đây không ngờ đã có xu hướng suy yếu đi.
Cảm nhận thấy biến hóa nhỏ này, trong lòng Lâm Động đột nhiên vui mừng như điên, lập tức ngưng định tinh thần, đem nguyên lực hùng hậu kia vận chuyển tới, không ngừng tấn công vào đường kinh mạch.
Ầm ầm!
Nguyên lực hùng hậu nối tiếp nhau đổ vào kinh mạch vững như bàn thạch kia. Hiện nay trong thân thể Lâm Động như có nguồn nguyên lực dùng không thể hết, cũng không sợ giằng co cùng đạo kinh mạch này. Hắn muốn nhìn xem thứ đáng ghét này có thể chống chọi đến lúc nào?
Nguyên lực màu vàng trong cơ thể Lâm Động gào thét, giống như nước lũ tuôn vào vào trong đường kinh mạch kia.
Va chạm mãnh liệt như vậy, thân thể Lâm Động cũng không kìm được run rẩy, đường kinh mạch này tuy vững như bàn thạch nhưng cũng không thể mãi như vậy được, bởi vậy khi tấn công tới mấy chục lần, một tiếng ‘tách’ rất nhỏ phảng phất từ trong thân thể Lâm Động vang lên.
Ầm!
Lại một lần tấn công như quán tính nữa, nhưng lần này nguyên lực tuôn vào không bị triệt tiêu đi mất, cửa đường kinh mạch kia không ngờ trong lúc này đột nhiên rách ra, nguyên lực hùng hậu lập tức như nước triều tuôn vào, uy thế không thể ngăn chặn đó quét sạch mọi chướng ngại trong kinh mạch.
Hiển nhiên, bước khó khăn nhất cuối cùng đã hoàn thành!
Kinh mạch đột nhiên thông thoáng cũng khiến Lâm Động đang trong tình trạng ngây dại thôi động nguyên lực đột nhiên sững lại, giây lát sau mới định thần lại, niềm vui không thể kìm nén được từ sâu trong đáy lòng trào lên.
- Đả thông rồi!
Trong khoảnh khắc đường kinh mạch cuối cùng được đả thông, một cảm giác sảng khoái vô cùng từ trong thân thể Lâm Động lan ra, cảm giác đó như một thứ không được hoàn thiện cuối cùng đã được bổ sung mảnh khuyết cuối cùng, trở nên hoàn mỹ.
Rất hiển nhiên, Đại Nhật Lôi Thể có đủ bốn mươi bốn đường kinh mạch mới là hoàn mỹ!
Ào ào!
Đại Nhật Lôi Nguyên Lực cuộn cuộn chảy trong cơ thể, ánh sáng màu bạc đột nhiên trong lúc này trở nên rực rỡ, kim sắc kia vô cùng chói mắt, mơ hồ còn toát ra sự cương mãnh và bá đạo không thể hình dung nổi.
Đây mới là Đại Nhật Lôi Nguyên Lực chân chính.
Cảm thụ Đại Nhật Lôi Nguyên Lực như thay đổi hoàn toàn bản chất, trong lòng Lâm Động cũng vô cùng kích động. Tâm thần vừa động, chỉ thấy trong thân thể hắn không ngờ lại ngưng tụ ra mấy dòng xoáy màu vàng, dòng xoáy phát ra hấp lực khủng khiếp, lôi lực cuồn cuồn trong cơ thể vừa tuôn vào liền trực tiếp bị hút vào trong dòng xoáy này.
Hơn nữa lôi lực này vừa tiến vào dòng xoáy màu vàng liền với tốc độ không thể tưởng tượng được dung hợp với Đại Nhật Lôi Nguyên Lực, sau đó trực tiếp đổ vào trong Nguyên Đan.
Hấp lực và hiệu quả dung hợp lúc này so với trước đây quả thật đã tăng lên gấp hơn mười lần.
Cảm nhận thay đổi đáng kinh ngạc trong cơ thể, Lâm Động cơ hồ không kìm được cười lớn. Khó trách đạo kinh mạch cuối cùng khó đả thông đến vậy, thì ra đây mới là bước quan trọng nhất, bước này vượt qua thì phẩm chất của Đại Nhật Lôi Nguyên Lực đã mạnh hơn một bậc.
- Hà hà, Đồng Lôi Thể, ngưng luyện cho ta!
Trong lòng Lâm Động đột nhiên vang lên tiếng quát khẽ, rồi nguyên lực vàng óng bạo phát ra từ trong dòng xoáy đột nhiên ầm ầm nổ ra, biến thành vô số điểm sáng màu vàng rất nhỏ, bắn về các ngóc ngách trong thân thể Lâm Động.
Xuy xuy!
Nguyên lực màu vàng ẩn chứa cả lôi lực bắn ra, huyết nhục tế bào trong thân thể Lâm Động dường như cũng phát ra tiếng reo khẽ, sau đó tham lam hấp thu quang điểm màu vàng có thể thay đổi chúng kia.
Càng ngày càng nhiều nguyên lực màu vàng nổ tung, đồng thời bị thân thể Lâm Động hấp thu, chỉ thấy trong thân thể hắn như đã biến thành màu vàng rực rỡ, tất cả huyết nhục, cơ bắp, xương cốt đều có thêm một lớp kim quang mỏng như vải lụa, vô cùng đẹp mắt.
Khi trong thân thể Lâm Động đang điên cuồng ngưng trào nguyên lực đã dung hợp cả lôi lực, lớp da bên ngoài thân thể hắn cũng càng ngày càng xanh, sau đó giống như một bức tượng đồng xanh, an tĩnh ngồi xếp bằng trên tảng đá. Hô hấp của hắn cũng trở nên yếu ớt, thậm chí ngay cả nhiệt độ cơ thể cũng giảm xuống.
Nhưng nếu người có tinh thần lực nhạy bén mà ở đây thì có thể phát hiện ra, bên dưới lớp đồng xanh kia, có một loại lực lượng đang với tốc độ kinh người tăng lên, đợi khi dừng lại nhất định sẽ vô cùng cường đại.
Sơn động yên tĩnh không tiếng động, tượng đồng xanh ngồi xếp bằng, cái kén bên cạnh cũng giãy dụa, phát tán ra những tia sấm sét nhỏ.
o0o
- Khốn kiếp, vô dụng, lâu như vậy còn không tìm ra bọn chúng!
Trên một vùng đất trống ở phía Bắc nơi Lâm Động ẩn trốn, sắc mặt Địch Đằng tối sầm, tức giận gào thét, khiến đám nhân mã Địch gia trước mặt sợ không dám ngẩng đầu lên.
- Phụ thân, tiểu tử đó phải chăng đã chạy rồi?
Địch Vân áo đen nói.
- Không thể nào!
Địch Đằng không do dự đáp:
- Mấy ngày nay ta và Liễu Quý đích thân ra tay, tìm kiếm khắp khu vực, hơn nữa chúng ta còn điều nhân mã ở các nơi tới, đem khu vực này bao vây chặt lại. Tiểu tử đó tuyệt đối không thể chạy thoát. Hắn nhất định vẫn trốn trong rừng!
Địch Vân cười khổ, nói:
- Nếu như vậy thì phải tìm kiếm kỹ hơn, tuy nhiên Yêu thú bên trong lại càng khó đối phó hơn. Nếu điên cuồng tra xét thì tổn thất e rằng cũng không nhỏ.
- Mặc kệ tổn thất thế nào cũng nhất định phải tìm cho ra tiểu tử đó, ta bắt hắn xong nhất định phải giẫm nát xương hắn!
nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Sắc mặt Địch Đằng hung tợn, hiển nhiên đã vô cùng tức giận.
- Gia chủ!
Nhìn thấy Địch Đằng tràn đầy sát ý, những người xung quanh trong lòng phát lạnh. Mà đúng lúc bọn chúng đang im lặng, một đạo thân ảnh từ xa vọt tới, vừa định nói liền cảm giác thấy ánh mắt âm lãnh của Địch Đằng quét tới, sợ toát mồ hôi.
- Nói!
Ngữ khí Địch Đằng âm lãnh như băng.
Nghe thấy vậy, người kia lập tức gật đầu, hắn biết nếu còn chậm trễ, Địch Đằng đang nổi giận kia sẽ tát hắn đến chết.
- Tôi vừa nhận được tin tức của Liễu gia, bọn họ tựa hồ đã phát hiện ra chỗ tiểu tử đó ẩn thân.
Ầm!
Lời hắn vừa nói xong, Địch Đằng đang ngồi trên một tảng đã vội bật dậy, một chưởng đem cự thạch dưới tay đánh cho vỡ tan, sát ý ngút trời tuôn ra, thanh âm lạnh lẽo rót xuống tai mỗi người.
- Đi! Đi tập hợp với nhân mã Liễu gia, ta muốn đích thân giết tên tiểu tử đó!
Thanh âm của Địch Đằng vừa dứt, thân hình đã hóa thành một đạo hắc ảnh lao đi. Phía sau hắn, nhân mã Địch gia cũng vội vàng đi theo, sát ý trùng trùng khiến Yêu thú trong rừng kinh hãi.