Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----oo0oo-----
Chương 320: Phá giải phong ấn.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Lúc Lâm Động tỉnh lại thì thế giới ở trước mặt không còn là bóng tối vô tận giống như trước, mà là một vòng ánh sáng nhàn nhạt bao quanh thân thể. Nhìn vòng ánh sáng này nhìn có vẻ yếu nhược nhưng lại có một loại cảm giác vô cùng kiên cố.
- Tỉnh rồi à?
Lúc Lâm Động mở mắt ra, một cái bóng cũng thoáng hiện trước mặt hắn. Chính là tiểu điêu.
Lâm Động khẽ gật đầu, có chút vô lực cử động thân thể một chút. Lúc này đây, thương thế của hắn cực kỳ nghiêm trọng, nội ngoại thương đều không nhẹ. Trên thân thể có một lớp máu tươi bao trùm, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.
- Nơi này chính là bên trong Huyền Âm Giản?
Nghe thấy câu hỏi của Lâm Động, tiểu điêu cũng bất đắc dĩ cào cào móng vuốt nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn tưởng sẽ thuận lời rời khỏi tuyệt cảnh này sao?
Lâm Động cười khổ. Cục diện lúc ấy đã tương đối nguy hiểm, cho dù không tiến vào Huyền Âm Giản cũng sẽ rơi vào tay Âm Khôi Tông, kết cục hiển nhiên cực kỳ thê thảm. Ít nhất là bây giờ hắn vẫn còn sống!
- Hàn khí Địa Sát như thế nào lại biến mất?
Ánh mắt Lâm Động xoay chuyển, đột nhiên phát hiện dưới chân hắn cứng rắn giống như mặt đất, không còn trống rỗng nữa. Hơn nữa ở xung quanh cũng không còn loại khí lưu cuồng hàn khí Địa Sát nữa, lập tức không khỏi kinh ngạc hỏi.
- Nơi này chính là vùng đất không có gió trong Huyền Âm Giản, vừa vặn có thể tránh được khí lưu cuồng loạn. Chỉ có điều một khi bước ra ngoài, chỉ e cũng là một cái tử lộ.
Tiểu điêu liếc mắt nhìn bàn tay Lâm Động nói:
- Lần này may là có lực lượng thạch phù, bằng không ngươi sớm đã bị khí lưu cuồng loạn hàn khí Địa Sát cắt thành từng mảnh vụn rồi.
Lâm Động nắm chặt bàn tay. Thạch phù này lai lịch thần bí, hơn nửa năng lực hiển nhiên không nhỏ, chỉ có điều đáng tiếc là với thực lực của hắn căn bản không có biện pháp gì thúc giục nó phát huy được tác dụng gì.
- Đúng rồi, Tiểu Viêm đâu?
Đột nhiên, Lâm Động như nhớ tới cái gì đó, sắc mặt nhất thời đại biến. Hắn nhớ rõ, ở trong Huyền Âm Giản, hắn và Tiểu Viêm dường như bị khí lưu cuồng loạn phân tách. Hắn có thạch phù che chở nên tạm thời bình yên không có việc gì, thế nhưng Tiểu Viêm…
- Không cần lo lắng, con hổ ngốc kia thân là Yêu thú, hơn nữa còn cắn nuốt lực lượng huyết mạch của Viễn Cổ Huyết Bức Long, tại nơi tuyệt địa này, tỷ lệ sinh tồn của nó so với ngươi còn lớn hơn.
Nhìn thấy sắc mặt Lâm Động đại biến, tiểu điêu cũng khẽ an ủi.
- Nếu như Tiểu Viêm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta sẽ khiến Âm Khôi Tông máu chảy thành sông!
Ánh mắt Lâm Động trở nên lăng lệ, trong lời nói lộ ra một cỗ sát khí nồng đậm.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
- Vây ngươi hãy tìm cách rời khỏi Huyền Âm Giản rồi nói tiếp!
Tiểu điêu bất đắc dĩ nói. Nhìn bóng tối vô tận phía trên, hàn khí Địa Sát ở bên trong này hình thành khí lưu cuồng loạn thật sự quá mức hung mãnh. Mặc dù Lâm Động mượn lực lượng của thạch phù may mắn vượt qua được, nhưng lại rơi ở chỗ này, muốn ra ngoài lần nữa cũng không phải là chuyện đơn giản.
- Ngươi trước hết hãy hồi phục thương thế đi. Bất kể như thế nào, ít nhất bây giờ vẫn còn sống. Đợi sau khi thương thế khỏi hẳn chúng ta sẽ lấy Thôn Phệ Tổ Phù ra. Mặc dù nơi này là tuyệt cảnh, chỉ có điều đối với việc luyện hóa Thôn Phệ Tổ Phù của người cũng có trợ giúp. Ít nhất là ba động nguyên lực thiên địa sẽ không gây sự chú ý với người khác, sẽ không khiến đám cường giả đến rình mò.
Tiểu điêu bình tĩnh nói.
- Ừm!
Nghe vậy, Lâm Động cũng khẽ gật đầu. Nghĩ đến Thôn Phệ Tổ Phù đã đoạt tới tay, mặc dù bây giờ thân đang ở trong hiểm cảnh thế nhưng hắn vẫn không nhịn được hưng phấn. Lần này phải trả một cái giá đắt, thế nhưng đã thành công đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù đến tay.
Có kế hoạch, Lâm Động cũng không chậm trễ nữa, ngồi xếp bằng tại chỗ, sau đó hai mắt khép lại. Chỉ có điều không lâu sau hắn lại mở ra lần nữa, sắc mặt mơ hồ có chút khó coi.
- Nguyên lực thiên địa ở trong này quá mức âm hàn, không thể trực tiếp hấp thu.
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của tiểu điêu, Lâm Động nhíu chặt mày. Nếu như không thể hấp thu nguyên lực, vậy hắn chẳng phải không thể tu luyện sao?
Chuyện này đối với hắn mà nói thật sự là một tin tức rất xấu, đặc biệt là trong Huyền Âm Giản còn tràn ngập nguy hiểm này.
- Đúng là quên mất chuyện này!
Tiểu điêu cào cào móng vuốt, trầm ngâm một lát. Đột nhiên nó vươn móng vuốt ra, lấy túi Càn Khôn ở trong tay áo Lâm Động ra, sau đó móng vuốt vung lên, trực tiếp lấy ra hai mươi vạn Thuần Nguyên Đan.
Số lượng Thuần Nguyên Đan khổng lồ như vây lơ lửng giữa không trung, tản mát ra hào quang nhàn nhạt, lập tức xua đi bóng tối xung quanh, lộ ra một vách núi đầy đá. Trên vách núi đá còn có không ít mảnh thi thể của Yêu thú, có lẽ là do bị khí lưu cuồng loạn cắt thành.
- Ta ở đây bố trí một cái trận pháp, có thể đem hàn khí Địa Sát nơi này tôi luyện thành nguyên lực thiên địa. Tuy rằng không thể hoàn toàn thanh trừ, vẫn còn sót lại khí Địa Sát, nhưng cũng sẽ không quá mức hung lệ. Với mức độ mạnh mẽ của nhục thể ngươi vẫn có thể thừa nhận, thế nhưng chắc sẽ phải chịu không ít khổ sở. Hắc hắc, kỳ thật chịu đau một chút cũng tốt, hàn khí Địa Sát ở nơi này tuy rằng sắc bén vô cùng, nhưng xem như là rèn luyện thân thể. Thường xuyên hấp thu sẽ có chỗ tốt đối với việc cường hóa thân thể của ngươi.
Tiểu điêu trong lúc nói chuyện thì móng vuốt lại vũ động, hai mươi vạn Thuần Nguyên Đan nhanh chóng bay ra, tạo thành một cái quang trận lớn ở phía trên đầu Lâm Động, nguyên lực cũng tràn vào trong như dòng nước.
- Thối Nguyên Yến Trận!
Lúc quang trận thành hình, Lâm Động nhất thời cảm giác nguyên lực thiên địa xung quanh cơ thể ẩn chứa hàn khí Địa Sát đã nhạt hơn rất nhiều, xem ra hiệu quả của trận pháp này cũng không tệ.
- Cũng may là ngươi lần này mang theo không ít Thuần Nguyên Đan, bằng không thật đúng là không thể tôi luyện nguyên lực thiên địa tại nơi này được.
Từng tia nguyên lực sáng rực không ngừng từ trong đại trận chảy xuống, tiểu điêu được tắm gội bên trong hào quang cũng cảm thấy thoải mái. Tại trong bóng đêm vô tận này, có một chút ánh sáng sẽ an tâm hơn nhiều.
Lâm Động cười cười, có tiểu điêu ở bên cạnh, quả thật đã chiếu cố và giúp đỡ hắn không ít. Tuy nó đã không còn thực lực đáng sợ ở thời kỳ đỉnh phong nữa, nhưng loại kinh nghiệm dày dặn của tiểu điêu này đối với hắn mà nói lại giúp ích rất lớn.
Đại trận kết thành, Lâm Động cũng không chần chừ nữa, lại ngồi xếp bằng xuống, nguyên lực thiên địa sau khi trải qua tôi luyện của đại trận nhanh chóng hút vào bên trong thân thể hắn.
Hàn khí Địa Sát ẩn chứa bên trong nguyên lực thiên địa ở Huyền Âm Giản cực kỳ nồng đậm, nếu cường giả bình thường hút vào cơ thể thì cơ thể nhất định sẽ bị hàn khí Địa Sát sắc bén mà cuồng bạo cắt xé khiến toàn thân thương tích. Nhưng may mà thân thể Lâm Động vốn cường hãn, mặc dù khi hấp thu thì trong cơ thể vẫn truyền đến cảm giác đau đớn, thế nhưng đối với Lâm Động mà nói cũng không phải là không thể chịu được.
Mà dưới sự đau đớn này, trong đan điền vốn đã khô kiệt nguyên lực của Lâm Động lại lần nữa dần tràn đầy. Trải qua luân phiên đại chiến, Nguyên Đan vốn ảm đạm đã tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, ánh sáng so với trước khi đại chiến hiển nhiên có vẻ đậm hơn. Có thể nhìn ra, lần đại chiến này tuy rằng thảm thiết, thế nhưng Lâm Động cũng được lợi không ít.
Trên thân thể của Lâm Động, một lớp máu khô nhanh chóng rơi xuống, miệng vết thương dữ tợn vốn bị hàn khí Địa Sát cắt xé cũng chậm rãi khép lại. Thời điểm này, chỗ tốt do thân thể cường hãn đã hiển lộ không thể nghi ngờ. Ít nhất, tốc độ hồi phục cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh chỉ e cũng không hơn Lâm Động.
Lẳng lặng tu luyện, duy trì khoảng năm giờ Lâm Động mới mở hai mắt ra, bên trong hai mắt tinh quang bắt đầu chuyển động. Nguyên lực mênh mông ngập tràn quanh thân, mơ hồ có dấu hiệu đạt đến cảnh giới Tạo Khí Cảnh tiểu thành đỉnh phong.
Cảm thụ được cơ thể tràn đầy nguyên lực, Lâm Động khẽ cười. Có lực lượng mới cảm thấy an toàn, đặc biệt là tại nơi hiểm cảnh này, ai cũng không biết khi nào sẽ phát sinh tình huống nguy hiểm.
- Tiểu tử, một khi đã hồi phục thương thế, vậy hãy lấy Thôn Phệ Tổ Phù ra đi. Ha ha, Thôn Phệ Tổ Phù đã thất lạc không biết bao lâu, không nghĩ rằng lại có thể gặp được ở trong Vương triều Đại Viêm nho nhỏ này.
Nhìn thấy Lâm Động hồi phục thương thế, tiểu điêu cũng tiến lại, gấp gáp nói.
Nghe vậy, Lâm Động cười cười, bàn tay móc ra một cái phù văn màu đen. Bên trên phù văn bắn ra từng đạo ánh sáng đan xen nhau. Một đoàn ánh sáng màu đen xuất hiện trong hư không ở trước mặt Lâm Động.
Đoàn ánh sáng màu đen lẳng lặng phiêu phù, từng tia sáng màu đen tản ra dày đặc. Lâm Động lúc này cũng nhìn chăm chú, thấy được ở sâu bên trong đoàn ánh sáng màu đen giống như hắc động có một cái phù văn cổ xưa đang lẳng lặng lơ lửng, giống như thần long ngủ say.
Ánh mắt Lâm Động như có lửa nóng nhìn đoàn ánh sáng màu đen, bàn tay chậm rãi vươn ra. Chỉ có điều lúc tay hắn sắp chạm vào đoàn ánh sáng màu đen thì hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân lại lần nữa thoáng hiện ra, thanh âm già nua khàn khàn không chút tình cảm truyền ra.
- Không được chủ nhân cho phép cũng vô duyên mà thôi!
Thấy vậy, Lâm Động khẽ cười, khom người cung kính thi lễ với hư ảnh. Bàn tay xoay chuyển, trong phù văn màu đen nhất thời bắn ra một đạo ánh sáng, chiếu rọi tại phía trên hư ảnh.
Mà dưới sự chiếu rọi của taa sáng kia, hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân có chút biến hóa, hai mắt vốn trống rỗng không ngờ lại lóe lên sự trí tuệ.
Chỉ trong chốc lát, hư ảnh phảng phất như có thần trí.
- Tổ Phù là do thiên địa ngưng tụ thành, có trách nhiệm bảo vệ thiên địa. Truyền nhân Tổ Phù, nhớ rõ trách nhiệm của ngươi, khi Thiên địa Cổ kiếp đến thì cần ngươi đến bảo vệ thiên địa!
Ánh mắt của Hắc Đồng Lão Nhân rơi trên người Lâm Động, thanh âm già nua chậm rãi vang lên.
- Thiên địa Cổ kiếp?
Lâm Động khẽ rùng mình, không biết phải nói gì. Hắn hiện nay chỉ một cái Âm Khôi Tông thôi cũng đã có thể dồn hắn vào tử địa, ngay cả bản thân mình cũng không bảo vệ được còn nói cái gì mà bảo vệ thiên địa chứ? Chuyện này đối với hắn mà nói quả thật có chút không tưởng.
Chỉ có điều, khi nghe thấy Thiên địa Cổ kiếp trong miệng lão già này thì trong đầu hắn lại lần nữa hiện ra cảnh đã chứng kiến trong Đại Hoang Cổ Bi, nhớ tới cái tràng hắc vân quỷ dị có uy lực khủng khiếp. Chẳng biết vì sao hắn lại thấy hai chuyện này có lẽ có chút quan hệ.
Lúc tâm tư Lâm Động xoay chuyển thì hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân lại phát ra từng đạo hắc quang, rồi sau đó đoàn ánh sáng màu đen bắt đầu tan rã ra.
Lúc đoàn ánh sáng màu đen tan rã, cuối cùng phù văn ở sâu bên trong đoàn ánh sáng màu đen giống như hắc động rốt cuộc cũng hoàn toàn xuất hiện trước mặt Lâm Động.
Nhìn phù văn cổ xưa này, thân thể Lâm Động nhịn không được run rẩy. Thôn Phệ Tổ Phù trong truyền thuyết cuối cùng lại xuất hiện hoàn toàn trước mặt hắn!