Yêu GiảVi Vương
Tác giả: Yêu Dạ
Q.4 - Chương 15: Người Xa LạQuen Thuộc Nhất
Ads
- Mộc Tiểu Yêu? Đông Phương Hồng Đậu?
Trong Mắt Tiêu Lãng nhất thời bắn ra tinh quang. Thân thểthoáng cái đã vọt tới, quay về phía tên võ giảkia hét lớn:
- Ngươi nói là Mộc Tiểu Yêu, Đông Phương Hồng Đậu đang ở Phá Thiên Thành sao?
Người kia hoảng sợ trước khí tức cường bạo của Tiêu Lãng, theo bản năng nói:
- Không sai? Thế nào? Mấy vịThập đại công tử cũng tới Phá Thiên Thành. Mộ Long Đế có thểlà một của Thiên Đế Chí Tôn, thu hút các cường giảvà công tử tiểu thư danh môn đến đây, có gì kỳ quái?
Nhìn thấy vô số ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ, Tiêu Lãng vội vàng xoa xoa đầu, có chút lúng túng cười nói:
- Ồ, không kỳ quái, không kỳ quái! Ta chỉmới nhìn qua chân dung của hai vịtiểu thư, th
ật kinh ngạc giống như là thiên nhân, nên muốn t
ận mắt nhìn thấy thiên nhan thôi!
- Xì... Ha ha!
Đám võ giảcười vang một tr
ận. Tất cảđều không phản đối. Đừng nói là Tiêu Lãng, mọi người ở đây có mấy người không nảy sinh lòng ái mộ đối với mấy vịtiểu thư kia? Đó chính là th
ập đại mỹ nữThiên Châu. Thiên Châu có bao nhiêu phủ vực? Bao nhiêu gia tộc? Có không ít người có nhan sắc đẹp hơn so với các nàng. Nhưng mười người này không chỉcó nhan sắc khí chất tuyệt đỉnh, còn có điểm kì lạkhác nhau. Ví dụ như Đông Phương Hồng Đ
ậu chính là Huyền Âm Thánh Thể. Ví dụ như Mộc Tiểu Yêu có một cái Huyễn Linh Cầm tuyệt đối có thểxem như chí bảo.
Tuy rằng có cơ hội có thểnhìn thấy mấy người của th
ập đại mỹ nhân trong truyền thuyết, nhưng th
ật ra trong đám võ giảở đây không có người nào ngớ ngẩn như người kia. Bọn họ lựa chọn đi tiếp thu nhiệm vụ. Có thểliếc mắt nhìn thấy những tiểu thư cao cao tại thượng thì làm sao? Ngươi còn có thểsờmột cái hay sao?
Vèo!
Thân thểTiêu Lãng lại hóa thành một đạo tàn ảnh phóng ra phía ngoài. Cũng may vừa nãy hắn cảkinh làm ra hành động như v
ậy, mọi người cũng không thèm đểý. Phá Thiên quân kia tiếp tục ở lại Tu La điện không ngừng triệu t
ập võ giảđi thu th
ập hài cốt.
Tiêu Lãng lại nộp cho Thanh Minh một tháng tiền phòng nữa, đểlại một tờgiấy, bẳo Tiểu Bạch ở lại trong khách sạn. Xong xuôi, lúc này hắn mới lấy tốc độ nhanh nhất, vội vàng lao về phía Tu La điện.
Đi mòn giày sắt không tìm được, chẳng tốn công phu lại tìm ra!
Mình thiên tân vạn khổ muốn đi tìm Tiểu Đao, không nghĩtới Mộc Tiểu Yêu đột nhiên xuất hiện ở Phá Thiên phủ?
Tuy rằng tính cách Mộc Tiểu Yêu lành lạnh, nhưng có thểnhìn thấy nàng, Tiêu Lãng chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội này. Còn có Đông Phương Hồng Đ
ậu cũng tới. Nghĩtới đó, toàn thân Tiêu Lãng đều run rẩy.
- Ta báo danh. Ta muốn nh
ận nhiệm vụ!
Chạy trở lại Tu La điện, Tiêu Lãng lấy tốc độ nhanh nhất nh
ận nhiệm vụ. Sau khi nh
ận được một khối lệnh bài, dưới ánh mắt vô số người xem hắn là kẻ ngu si, hắn được một Phá Thiên quân d
ẫn vào trong xe ngựa đỗ bên ngoài.
Tiêu Lãng lấy từ trong Tu Di Giới ra khôi giáp toàn thân mặc vào, che kín mái tóc màu trắng. Trên khuôn mặt cũng được che kín, chỉđểlại một đôi mắt. Phá Thiên quân cũng không đểý, trái lại cười lạnh một tiếng, dường như đang trào phúng Tiêu Lãng. Cho rằng mặc khôi giáp vào thì có thểchống lại thi độc được sao?
truyện được lấy từ website tung hoanhChờmột lát, rất nhanh đã t
ập hợp đủ mười người. Phá Thiên quân này d
ẫn theo bọn họ đi thẳng đến Truyền Tống Tr
ận. Truyền Tống Tr
ận rất nhỏ. Ở gần đó có mười hộ vệ huyết giáp bảo vệ.
Trong tay Phá Thiên quân này có cầm một khối lệnh bài huyết sắc giơ lên. Những hộ vệ mặc huyết giáp đang canh phòng l
ập tức mở Truyền Tống Tr
ận ra.
Khoảng cách truyền tống cũng không xa. Hào quang lóe lên Tiêu Lãng đã trở lại Phá Thiên Thành.
Tại quảng trường trung tâm Phá Thiên Thành rất náo nhiệt. Chờsau khi mắt Tiêu Lãng khôi phục thịlực, hắn l
ập tức quét mắt nhìn bên trong quảng trường.
Vù!
Vừa vặn, một Truyền Tống Tr
ận cực lớn ở bên cạnh lại phát ra hào quang. Ánh mắt Tiêu Lãng quét qua, toàn thân bắt đầu rung động. Bởi vì hắn mơ hồ nhìn thấy hai bóng lưng vô cùng quen thuộc, th
ật giống như... Mộc Tiểu Yêu và Tiểu Đao!
- Tiểu...
Hắn thiếu chút nữa muốn quát lớn. Nhưng vừa lên tiếng, hào quang kia đã phóng lên trời. Mấy chục thân ảnh trong truyền tống tr
ận đã biến mất khỏi Phá Thiên Thành.
- Chết tiệt!
Tiêu Lãng nổi gi
ận gầm nhẹ một tiếng. Thiếu một chút, chỉthiếu một chút là mình có thểgặp được Tiểu Đao!
Giờ phút này hắn h
ận không thểngửa đầu kêu to vài tiếng, phát tiết nỗi tức gi
ận trong lòng.
- Không muốn chết thì yên tĩnh một chút. Quấy nhiễu nhân v
ật lớn, ta xé xác ngươi ra!
Tiêu Lãng có phản ứng khác thường, khiến Phá Thiên quân ở bên cạnh chú ý. Hắn lạnh lùng nhìn lướt qua Tiêu Lãng, khí thế cũng t
ập trung vào thân thểhắn, nổi gi
ận truyền âm một câu.
Tiêu Lãng chỉcó thểcúi đầu, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, hàm răng đều cắn chặt đến nỗi nghe được tiếng ken két.
- Tất cảđi theo ta, tiến về phía cửa đông!
Phá Thiên quân lại phân phó một tiếng, d
ẫn theo mọi người nhanh chóng đi về phía cửa đông. Giờ phút này trong thành có rất nhiều nhân v
ật lớn. Hắn không dám trực tiếp bay lên không trung đi về phía đó.
- Công tử D
ật Hiên và tiểu thư Tô Ngôn cũng đi. Xem ra lời đồn đại không sai. Tất cảbảo v
ật trong mộ Long Đế bịLãnh Đế lấy đi. Cũng khó trách, Lãnh Đế chính là Chí Cường Giảphía đông Thiên Châu, Thiên Đế Chí Tôn. Lão nhân gia ra tay, gia tộc còn lại khẳng định không được chia!
- Trước khi Long đế chết, gia tộc cũng chưa từng xuất hiện cường giảThiên Đế. Khẳng định thần binh chí tôn của hắn ở trong lăng mộ. Chắc hắn thần binh chí tôn này cũng bịLãnh Đế lấy đi. Thần binh chí tôn! Có vũ khí này, sang năm Lãnh gia chắc chắn sẽ nâng lên hai vịtrí trong bản xếp hạng th
ập đại gia tộc!
- Hừ, đừng nói nữa. Chuyện của những nhân v
ật lớn như v
ậy, chúng ta tốt nhất đừng nên thảo lu
ận. Bằng không đến lúc đó chết thế nào cũng không biết!
Trên quảng trường truyền đến những tiếng bàn tán khe khẽ. Mấy người Tiêu Lãng cũng dừng bước lại, liếc mắt lên không trung nhìn từng công tử và tiểu thư bay tới. Ngoài ra còn có vô số cường giảkhác. Những người này không dừng lại, thái độ hờhững, trực tiếp tiến vào Truyền Tống Tr
ận, truyền tống rời đi.
- Không biết Hồng Đ
ậu đi không?
Vừa nãy Tiêu Lãng còn trong sự thất vọng, hiện tại đã khôi phục như cũ. Mắt hắn đảo qua xung quanh. Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu đã đi. Mình có nuối tiếc nữa cũng vô dụng. V
ẫn nên tỉnh táo một chút, bằng không sẽ bịđám Phá Thiên quân này trực tiếp giết chết.
Vèo!
Bọn họ một đường chạy về phía đông. Thỉnh thoảng có cường giảđại gia tộc hoặc là công tử tiểu thư bay về phía Phá Thiên Thành. Hiển nhiên chuyện tìm bảo trong mộ Long Đế đã xong rồi. Tình thần Tiêu Lãng cũng khẩn trương tới cực điểm. Thỉnh thoảng hắn lại nhìn về phía đông.
Rất nhanh mười một người liền ra khỏi thành. Tên tiểu đội trưởng Phá Thiên quân thực lực Chư Vương đỉnh phong cũng tăng tốc, bay lên không trung, đồng thời quát lạnh nói:
- Mọi người đuổi theo ta. Tất cảnghe mệnh lệnh của ta, không được lộn xộn. Bằng không giết chết không cần luận tội!
Tiêu Lãng vỗ vỗ vào mũ giáp, cay đắng nói:
- Bẩm đại nhân, ta tu luyện chính là chiến kỹ Thiên Ma. Ta... không bay lên được!
- Th
ật phiền toái!
Tên tiểu đội trưởng kia bĩu môi, một tay nắm lấy Tiêu Lãng, d
ẫn theo chín người còn lại bay lên không trung. Trên đường đi, bọn họ lại gặp được vô số võ giảtrong gia tộc. Tiểu đội trưởng này đều d
ẫn theo mọi người tránh sang một bên. Chờsau khi nhóm cường giảkia bay đi, mới có thểtiếp tục tiến lên.
Vèo!
Phía xa lại có hơn hai mươi người bay tới. Người đi đầu chính là một công tử mặc hắc y. Bên cạnh hắn còn có một thiếu nữmặc hồng y. Khi Tiêu Lãng nhìn thấy thiếu nữmặc hồng y kia, nhất thời mắt sáng như sao, toàn thân đều run rẩy, hô hấp cũng trở nên cực kỳ gấp gáp, không ngừng nuốt nước bọt, hết sức khẩn trương.
Đông Phương Hồng Đ
ậu!
Tiểu đội trưởng d
ẫn theo Tiêu Lãng, và chín người còn lại vội vàng tránh sang một bên. Không riêng gì Tiêu Lãng, tiểu đội trưởng và chín người còn lại đều nhìn Đông Phương Hồng Đ
ậu, cũng lộ một mặt tương tư của Trư ca. Đây chính là một trong th
ập đại mỹ nữ. Có thểnhìn nhiều một chút đểcòn có thểkhoác lác với người khác.
Nhóm người của công tử Hắc Kỳ và Đông Phương Hồng Đ
ậu nhanh chóng bay đến. Ánh mắt Đông Phương Hồng Đ
ậu lạnh lẽo, căn bản không hề nhìn về phía bọn họ.
Tiêu Lãng cuống lên. Ánh mắt mắt gắt gao nhìn thẳng về phía Đông Phương Hồng Đ
ậu, lại đột nhiên mở miệng hét lớn:
- Oa, đây chính là tiểu thư Đông Phương Hồng Đ
ậu, một trong Th
ập đại mỹ nữsao? Đẹp quá!
Ánh mắt của đám người công tử Hắc Kỳ l
ập tức quét tới. Đông Phương Hồng Đ
ậu lại thản nhiên không nói gì. Mọi người cũng không có ý dừng lại. Chỉcông tử Hắc Kỳ khẽ cau mày, dường như có chút bất mãn.
Tiểu đội trưởng lại nổi gi
ận, dùng một chưởng nện vào đầu Tiêu Lãng, đánh bay hắn xuống phía dưới, tức gi
ận mắng vài tiếng. Lúc này hắn mới nhìn về phía đám người công tử Hắc Kỳ đang càng lúc càng gần, cúi đầu khom lưng xin lỗi nói:
- Công tử Hắc Kỳ, tiểu thư Hồng Đ
ậu th
ật xin lỗi. Hạnhân không hiểu chuyện, mong các vịkhông phiền lòng. Đợi lát nữa ta nhất định sẽ giáo huấn hắn một tr
ận!
Đông Phương Hồng Đ
ậu không nói gì, th
ậm chí không hề nhìn tiểu đội trưởng. Ngược lại, công tử Hắc Kỳ lại tỏ ra thoảmãn g
ật đầu. Đám người bọn họ nhanh chóng rời đi.
Thân thểTiêu Lãng nhanh chóng rơi xuống phía dưới. Ánh mắt của hắn v
ẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Đông Phương Hồng Đ
ậu. Một chưởng của tiểu đội trưởng đánh hắn rất đau. Đầu hắn cũng chảy máu, ch
ậm rãi tràn từ trong khôi giáp ra ngoài.
Nhưng giờ phút này tim hắn càng đau hơn. Trái tim cũng đang chảy máu!
Bởi vì vừa nãy Đông Phương Hồng Đ
ậu và hắn liếc mắt nhìn nhau, lại thêm giọng nói của hắn, lại không khiến nàng có chút dao động nào. Ánh mắt nàng lạnh lẽo giống như nhìn thấy một người xa lạ.
Đông Phương Hồng Đ
ậu lại... không nh
ận ra hắn!