Ác Ma Pháp Tắc Chương 2 05: Tuyệt sắc (phần 2)

Chương 205: Tuyệt sắc (phần 2)


Dịch giả: Cuộc đời chó cắn
Biên dịch: Cutundohoi

Nghe nàng nói “em trai và em gái của ta” những lời này, người có thể có tư cách nói những lời như vậy….chẵng lẽ là bà ấy?

Đỗ Duy bỗng nhiên liền mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn vị “tiểu thư Listeria” trước mặt này, không nhịn được được nói :
-Hả! Bà là…

Vị tuyệt sắc giai nhân trước mặt này che miệng cười rồi nhẹ nhàng nói:
- Là tôi thất lễ vì đã quên giới thiệu, thưa ngài công tước, tôi là Lam-Listeria, được hoàng đế bệ hạ phong thưởng cho danh hiệu hầu tước phu nhân.

Đỗ Duy ngạc nhiên nhưng cái này không phải chuyện đùa!

Hầu tước phu nhân Listeria sao? Quả phụ giàu có nhất đế quốc kia? Mỹ nữ trong giới quý tộc nổi tiếng nhất đế quốc?



Thế nhưng….một mạch đi tới, như thế nào lại không có ai thông báo cho mình, hầu tước phu nhân Listeria tự mình đến đây ư?

Hơn nữa…. nghe đồn vị hầu tước phu nhân này năm nay tuổi khoãng ba mươi, nhưng nhìn qua tuổi tác như vậy, dựa theo ánh mắt quan sát cũa Đỗ Duy, cô gái trước mặt này, bất luận thế nào cũng không vượt quá hai mươi tuổi!

Đỗ Duy nhất thời có chút xấu hổ, tuy nhiên sự việc xấu hổ này chỉ xảy ra trong nháy mắt, lập tức thoải mái cười nói:
-Là ta đã lỡ lời, không nghĩ tới hầu tước phu nhân lại còn trẻ đẹp như vậy, ta dường như đã đem bà trở thành em gái của bà rồi.

Tuy vậy vị hầu tước phu nhân này cũng vô cùng sáng suốt ân cần, nàng nhẹ nhàng cười, tiếng nói nhu mì kia không khỏi làm cho người ta thất thần, sau đó nghe nàng chậm rãi nói:
-Đức ngài công tước thật là tâng bốc người quá, ngài thông minh như vậy sao có thể nhìn lầm được? Rõ ràng là vừa mới gặp liền khen là mỹ nhân tiên tử, ta từ nhỏ đã nghe qua không biết bao nhiêu là từ ngữ ca ngợi, trái lại cách thức của ngài hôm nay thật là kỳ lạ, thật sự làm cho ta xấu hổ, lấy tuổi tác của ta thế này, còn có thể được đức ngài công tước ca ngợi như vậy, thật sự là…

Nói tới đây, trên mặt nàng lại đỏ lên

Đỗ Duy không dám nói thêm gì nữa, sau đó hầu tước phu nhân Listeria liền theo Đỗ Duy vào trong thành, mà em trai em gái của nàng, nói là trên đường mệt nhọc, sinh bệnh, nên sai người đánh xe ngựa chạy thẳng vào cái sân trong thành. Sau khi vào trong chải đầu rửa mặt nghỉ ngơi trang điểm, lại trở lại gặp đức ngài công tước

Đỗ Duy vừa mới bắt đầu đã phạm phải sai lầm như vậy, trong lòng không khỏi thầm mắng chút ít tên truyền tin đúng là thủ hạ vô dụng mà. Hầu tước phu nhân Listeria đích thân đến vậy mà vẫn không có tin tức đưa tới làm cho mình không hay gì cả, vừa rồi trước mặt mọi người đã tự đánh mất mình như vậy, hắn cũng không biết lần này hầu tước phu nhân Listeria xuất hành, đúng là giữ bí mật trên đường đi, lại còn phong tỏa tin tức, dọc trên đường đi đều giấu mặt, cho nên lúc đi qua lãnh địa của Đỗ Duy, đương nhiên là chẳng ai biết được.

Sau khi về tới phòng nghỉ, Đỗ Duy biết vị hầu tước phu nhân này tự mình đến đây, nhất định sẽ không đơn giản là đi đến đây để vui chơi ngắm cảnh, hoặc đơn thuần chỉ là đưa em trai và em gái đến tây bắc,khẳng định là có việc gì đó, liền vung tay dứt khoát bảo người hầu thủ hạ rút đi.

Sau khi tự tay mình rót một ly mật cát được đặc chế, Đỗ Duy đã khôi phục vẻ mặt ung dung. Cho dù khoảng cách này gần trước mặt chỗ ngồi của hầu tước phu nhân Listeria, càng làm cho người ta cảm giác được trọn vẹn từng phần mỹ lệ đến động tâm của nàng. Tuy vậy Đỗ Duy dù sao cũng đã trải qua sóng to gió lớn, thản nhiên cười, nói:
-Hầu tước phu nhân, bà bỗng nhiên đến thăm viếng, thật sự là làm cho ta có chút ít được sủng ái quá mà lo sợ, không biết bà đi tới tây bắc là có việc gì quan trọng chăng?

Hầu tước phu nhân mỉm cười, nói :
-Thưa ngài công tước, nhìn lại tất cả, tại rừng rậm Đóng Băng năm ngoái, ngài dùng tên giả để kết bạn với Dardanelle, cho tới hôm nay, thời gian đã qua gần một năm rồi.

Sau đó nàng khe khẽ thở dài :
-Thời gian một năm này, sự tình cũng thay đổi không ít, thời gian một năm, ngài đã là ma pháp sư nổi tiếng khắp đại lục, lại là đế quốc công tước địa vị cao vời, còn được nhiếp chánh vương điện hạ khen thưởng. Trong ngày chính biến hôm ấy phóng ra ánh sáng dị thường, bây giờ trên đại lục này, ai lại không biết đại danh của ngài, ta trên đường đi tới nơi này, thấy tỉnh Desa được ngài cai trị hưng tịnh như thế, tài năng của ngài thật bất phàm, thật sự làm cho người ta kính nể đó.

Đỗ Duy cũng không nói lời nào, được đối phương tán thưởng một phen hắn tiếp thu toàn bộ.

-Thưa ngài công tước.
Hầu tước phu nhân bỗng nhiên cười cười:
-Lần này tôi đến tây bắc, thật sự là không có chuyện gì khác cả, hai đứa em trai và em gái của tôi thưở nhỏ đã mất mẹ, tuổi của tôi so với chúng lớn hơn một chút, tình cảm tỷ đệ lúc nào cũng một lòng một dạ, từ trước đến nay chưa hề xa cách lâu dài như vậy. Mặc dù là em trai em gái, nhưng lúc còn nhỏ, thời điểm sau khi mẹ qua đời, chúng nương tựa vào tôi càng nhiều. Chia cách như vậy, tất nhiên là không muốn, tôi dù sao cũng không có việc gì, liền dứt khoát mang chúng đến tây bắc một chuyến, huống hồ….
Dừng một chút, hầu tước phu nhân nhẹ nhàng nói :
-Thưa ngài, sinh nhật mười lăm tuổi của ngài sắp tới, đức ngài công tước đối với tôi lại có ơn, lễ trưởng thành của ngài, tôi như thế nào có thể bỏ qua được?

Đỗ Duy giật mình, nghĩ thầm:”Đến rồi!”

Quả nhiên,hầu tước phu nhân nhẹ nhàng uống hớp trà, phảng phất giống như không để ý hỏi tới :
-Nghe nói đức ngài từ nhỏ ít giao du với bên ngoài, rất ít qua lại với con em nhà giàu có khác tại đế đô, sau đó lại chuyên tâm tu luyện ma pháp, không giao du với bên ngoài, nhưng mà đức ngài bây giờ đã dương danh thiên hạ, có lẽ những thiếu nữ ở đế đô đều tơ tưởng ngưỡng mộ đức nài cả, không biết là đức ngài đã có ý trung nhân chưa?

Đỗ Duy thật sự không nghĩ tới, vị hầu tước phu nhân này vừa mới bắt đầu đã nhanh chóng đi vào chủ đề chính, không một chút che dấu gì cả, không quanh co, trực tiếp mang đề tài này ra bàn bạc.

Hắn do dự một chút, cười nói:
-Phu nhân, bà nói đùa rồi, ta chẳng qua chỉ là một thiếu niên hơn mười tuổi, làm sao mà suy nghĩ về sự việc này được. Hơn nữa bà cũng biết, ta là một ma pháp sư, thân là ma pháp sư, ta đem việc tìm tòi về sự sâu xa của ma pháp làm mục tiêu lớn nhất cả cuộc đời, nên không có thời gian nhiều để quan tâm đến mấy cái việc này, ta chỉ là một người tâm tình thô kệch, đã làm cho nàng chê cười rồi.

Hầu tước phu nhân cười thoải mái phong tình vạn chủng, ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua trên mật Đỗ Duy, chậm rãi nói:
-Nghe nói, em trai của ngài là cậu chủ Gabri, đã cùng cháu gái của tài chính đại thần định hôn ước, nhưng người làm anh như ngài, ngược lại lại không có, hành động như thế này thật sự là có chút ngoài dự đoán của mọi người đó.

Nói tới đây, nàng cố ý dừng lại một chút, sau đó nhẹ nhàng cười khẽ nói:
- Thưa ngài công tước, tôi nghe nói là, trong đế đô bây giờ, có nhiều ít thiếu nữ quý tộc tơ tưởng, trong tâm đều khắc ghi tên ngài đó. Cô em gái này của tôi, từ bé đã kiêu căng hết sức, gần đây cũng không biết nghe nói từ đâu về phong thái và danh tiếng của ngài. Lúc ở nhà, liền bỗng nhiên bộc phát ra suy nghĩ là muốn đến ma pháp học viện ở đế đô để tìm tòi học hỏi. Đứa em của ta mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng suy nghĩ trong đầu nó, ta cũng không hiểu được.

Trong lòng Đỗ Duy vùn vụt u ám không chịu được, vị hầu tước phu nhân này vẫn ung dung thản nhiên, rồi tùy ý mang cô em gái kia vào cuộc, nói ra nói vào, vừa đồng thời trực tiếp vừa thành thạo hết sức, ám chỉ rằng em gái của nàng rất ngưỡng mộ Đỗ Duy.

Nếu như vậy, thà…cùng em gái nàng nói chuyện, chẳng bằng để cho chị gái nàng nói ra thì thích hợp hơn.

Đỗ Duy nhất thời không biết trả lời như thế nào, trầm mặc một hồi mới cười nói:
-Hầu tước phu nhân, bà đừng mang ta ra mà trêu đùa nữa. Sư phụ của ta là Gandalf đại sư đã từng nói, phải lấy việc theo đuổi sự sâu xa của ma pháp là mục tiêu cả đời, ta bây giờ không có tâm tư suy nghĩ đến chuyện khác nhiếu lắm. Huống chi người khác không biết nhưng ta lại biết, ta suốt ngày cứ say đắm trong phòng thí nghiệm như vậy, cả người toàn là mùi vị ma pháp dược tề, nếu thật sự cô thiếu nữ này đến gần ta, có lẽ chưa đến hai ngày, đã bị ta xông khói chạy mất rồi. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Nói xong, hắn cười nói tiếp:
- Lệnh muội tiểu thư Listeria nói đối với ma pháp học viện có hứng thú, điểm này ta thật sự có thể hỗ trợ, dù sao cũng nghe nói năm nay sẽ thu nhận nhóm đệ tử thứ hai, tại ma pháp học viện ta cũng có thể nói giúp. Đến lúc đó mời lệnh muội tiến vào ma pháp học viện để tìm tòi nghiên cứu, cho nên việc này cũng không phải khó khăn gì , ta và đại pháp sư Arike của ma pháp công hội qua lại thân thiết, dựa vào mặt mũi của ta, cho dù tiểu thư Listeria bái Arike đại pháp sư làm sư phụ, cũng không phải là không được đó.

Hầu tước phu nhân mắt thấy Đỗ Duy đánh trống lảng, nàng cũng không nôn nóng, biết loại việc này không thể cấp bách được, nắm bắt có chừng có mực mới là quan trọng nhất, cười khẽ, rồi chuyển chủ đề nói đùa vài câu.

Sau đó hai người chỉ nói chuyện phiếm một chút về giới quý tộc trong đế đô, lại còn nói một ít về quan hệ làm ăn của mấy gia tộc trên. Vừa ngồi một chốc, ngoài cửa phòng có người gõ cửa, Marde tiến đến khom người bẩm báo, nói rằng bữa tiệc tối nay đã chuẩn bị tốt rồi, em trai và em gái của hầu tước phu nhân cũng đang chờ ở trong phòng ăn, muốn cùng đức ngài công tước làm lễ, nên đã chuẩn bị tốt để tham gia bữa tiệc tối nay. Rốt cuộc thì Đỗ Duy cũng gặp được em trai và em gái của hầu tước phu nhân.

Mặc dù nghe nói khuôn mặt của vị tiểu thư Listeria này còn đẹp hơn hầu tước phu nhân lúc còn trẻ , nhưng mà suy cho cùng thì Đỗ Duy cũng đã gặp qua vị hầu tước phu nhân tuyệt sắc như thế, có đứng trước sự rung động này cũng yên bụng, gặp lại muội muội của nàng, vẻ đẹp kinh người hình như mất đi một ít, vị Listeria tiểu thư này quả nhiên xinh đẹp, tướng mạo trên cùng hầu tước phu nhân ước chừng có tám phần giống nhau, ngũ quan trên mặt còn muốn tinh xảo hơn ba phần. Nhưng mà dầu sao tuổi tác vẫn còn nhỏ, chỉ mới mười sáu tuổi, nhìn qua khó tránh khỏi có chút non nớt, dáng vẻ còn chưa phát triển trọn vẹn, so với hầu tước phu nhân còn thiếu đi một chút thanh nhã và ung dung, nhưng lại càng tăng thêm vài phần thanh khiết và xinh đẹp, cả người nhìn qua phảng phất giống như quả dâu tây tươi non mới xuất hiện.

Hơn nữa, hầu tước phu nhân quả nhiên không nói dối, vị Listeria tiểu thư này nhìn Đỗ Duy một cái trên mặt liền lộ ra vài phần ngượng ngùng, sâu trong ánh mắt ngượng ngùng lại cất giấu một tia vui sướng.

Sau khi nhìn Đỗ Duy một cái, chỉ dùng giọng nói mềm mại hỏi thăm, sau đó thì hình như không dám nói chuyện cùng Đỗ Duy nữa, nhưng mà lại luôn thường xuyên liếc mắt nhìn trộm Đỗ Duy.

Mà cậu chủ kia của gia tộc Listeria, đối với Đỗ Duy không có thân thiết lắm, tuổi của cậu chủ này là mười lăm, đúng bằng tuổi của Đỗ Duy. Đại khái là được thừa hưỡng vẻ mỹ lệ cùng với huyết thống của gia tộc Listeria, vị thiếu niên này sinh ra đã cực kỳ sinh đẹp, da thịt trắng nõn thanh tú,sống mũi thẳng tắp, sinh ra một cậu bé xinh đẹp như vậy thật lả cực kỳ hiếm thấy, tướng mạo của hắn và hầu tước phu nhân Listeria có bảy tám phần giống nhau, nếu không phải là lông mi hơi dày một chút,ít nhiều lộ ra vài phần cứng khí chất cứng rắn khi nói…Nếu thiếu niên này mặc trang phục của phụ nữ vào thì tuyệt đối là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, đặc biệt là cặp mắt màu xanh lam của hắn, phảng phất như đóa hoa thủy tiên đẹp đẽ nhất, màu xanh thăm thẳm trong ánh mắt càng làm tôn thêm thần thái khác người.

Chỉ có điều, ánh mắt của vị thiếu niên này xem Đỗ Duy hình như không nhiệt tình cho lắm, thậm chí Đỗ Duy còn lờ mờ cảm giác được, hắn đối với mình ít nhiều còn có một tia nữa điểm địch ý.

Lúc đến gần chào hỏi, thanh âm cũng rất đúng mực nhưng ẩn chứa một tia ngạo khí, chỉ có điều là người thiếu niên này cũng không có gì biến đổi, giọng nói cũng có chút lảnh lót dịu dàng. Nghe qua ít nhiều dẫn theo vài phần tính cách trẻ con, mà vị Listeria tiểu thư này rõ ràng toàn thân mặc trang phục võ sĩ mang kiểu dáng quý tộc, lại còn mang theo một thanh trường kiếm dài tinh xảo , xem ra là một cậu bé yêu thích võ thuật đó.

Bữa tối phía trên, đã có phần ít nói hơn, ngược lại Đỗ Duy cảm thấy có phần khó xử,bên trong hầu tước phu nhân dường như luôn luôn bất động thanh sắc,mang cái chủ đề về Đỗ Duy và em gái nàng trên người, chỉ là sau vài lần bị Đỗ Duy làm tan biến, hầu tước phu nhân cũng không gò ép, chỉ là cái cổ của vị tiểu thư Listeria kia gần như buông xuống đến phía dưới cái bàn, lớp phấn trên mặt giống như hoa đào, trong đôi mắt dường như muốn chảy ra giọt nước, hơn nữa nàng trời sinh tuyệt sắc, càng têem xinh đẹp quyến rũ mọi người.

Cái cậu chủ Listeria kia lại không nói được một lời, nhưng mà lúc Đỗ Duy cùng với tiểu thư Listeria nói chuyện, hắn dường như cố ý đem dao nĩa trong tay làm ra tiếng kêu leng keng.

Đỗ Duy nhìn thấy trong mắt, trong bụng cười thầm, thiếu niên này sợ mình đoạt mất tỷ tỷ hắn hay sao ?

Quả nhiên, sau khi ăn xong Đỗ Duy khách khí đưa vài vị khách quí trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng vị cậu chủ Listeria này bỗng nhiên hướng về Đỗ Duy đưa ra ý tưởng là muốn đi thăm quan tòa thành. Đặc biệt là, hắn đối với nghiên cứu ma pháp của Đỗ Duy tỏ vẻ hết sức hứng thú, hơn nữa dưới trướng của Đỗ Duy có rất nhiều ngưạ tốt, ưa thích võ thuật, lập chí là một vị thiếu niên kỵ sĩ, thật sự muốn nhìn một chút các chiến mã tốt nhất của tây bắc.

Vai trò là chủ nhân, Đỗ Duy cũng không từ chối, dù sao về phương diện nghiên cứu ma pháp, bí mật gì đó đều nằm ở thành Gilear, trong phủ công tước thì chẳng có gì cả, sau khi được sự cho phép của hầu tước phu nhân, Đỗ Duy buộc lòng phải tự mình dẫn tên thằng nhóc không thân thiện này đi mỗii nơi một chút.

Chỉ là hầu tước phu nhân đợi đền lúc bản thân Đỗ Duy dẫn em trai rời đi, liền có chút cau mày, trong ánh mắt lộ ra một tia lo lắng mờ ảo, nhìn thoáng qua sắc mặt ngương ngùng của muội muội, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười :
- Angel, em cảm thấy hắn như thế nào?

Trong ánh mắt cô gái xuất hiện một tia mê mang, lập tức đỏ mặt lên, thấp giọng nói:
-Rất…rất tốt.

Lại nói về Đỗ Duy mang theo tên nhóc này đi hết một vòng trong thành, sau cùng đi trường ngựa nằm ở phía sau tòa thành, sớm đã có thủ hạ dắt vài thớt chiến mã thượng đẳng nhất tới chỗ đức ngài công tước quì xuống, nhưng vị thiếu niên này xem cũng không xem, chỉ là mắt thấy xunh quanh không có người, bỗng nhiên hướng về Đỗ Duy lạnh lùng nói:
-Đỗ Duy, ngươi tốt nhất không được chú ý chị gái của ta.

-Ồ?
Đỗ Duy giật mình, lập tức nở nụ cười nhìn vị thiếu niên trước mặt, hắn đúng là một đứa con nít mà cứ tưởng mình sâu sắc.

Mắt thấy đối phương cười cổ quái đến như vậy, vị thiếu niên này dương như không dám nhìn thẳng vào mắt Đỗ Duy, trái lại lùi về sau một bước, trên mặt hiện lên một tia bối rối, sau đó biến mất, cắn răng cắn cỏ nói :
-Ta nói cho ngươi biết, đừng nghĩ Angel để ý là hay, nàng cũng sẽ không gả cho cái loại quý tộc như ngươi đâu.

Đỗ Duy gật gật đầu, bỗng nhiên đưa tay khoát lên trên vai người thiếu niên, động tác này của hắn, càng làm cho thiếu niên này hoảng sợ, cả thân thể run lên một chút, Đỗ Duy cũng đã đến gần hắn, nhàn nhạt nói :
-Ngươi yên tâm, ta bây giờ đã không có ý niệm này trong đầu rồi, nhân tiên nói một chút….Chị gái của các ngươi đối với các ngươi tốt lắm, tất cả việc làm đều vì các ngươi cả, nếu ngươi hy vọng nàng vui vẻ một chút, chúng ta cũng không ngại phối hợp tốt một xíu. Chỉ có Điều con người của ta tính tình không tốt lắm, quãng thời gian sau này của ngươi tại tây bắc, đi bên người ta, tốt nhất nên khách khí một chút bằng không thì…Ta cũng mặc kệ ngươi là em trai của hầu tước phu nhân cái gì gì đó, không nghe ta nói. Ta sẽ lột quần áo ngươi ra quất cho ngươi mấy roi, hiểu không?

Nói xong, Đỗ Duy cười ha ha, bỏ lại vị thiếu niên này mặc kệ, sau đó quay đầu bước đi.

Đau đầu thật…mời thần thì dễ tiễn thần khó, giải quyết tốt vị thiếu niên này, hắn không phải là muốn đến thăm hỏi Lam Hải môn hạ sao? Như vậy trực tiếp đến một nơi nào đó trong thành kỳ tích, rồi tùy ý giao để hắn bên cạnh một vị học trò Lam hải môn hạ nào đó, thì tốt thôi.

Nhưng vị tiểu thư Angel kia…đúng là một cố bé yểu điệu mà, chung quy thì không thể đưa tới địa phương khác không liên quan được mà.

Nguồn: tunghoanh.com/ac-ma-phap-tac/chuong-205-2-5gkaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận