Chương 83: Đao hồn, đao của ta!
Dịch: Vợ Rain
Biên: Chồng Tiểu Tinh
Nguồn: tangthuvien.com
- Miệng lưỡi đại sư thật lợi hại, Victor rõ ràng bị ngài chôn trong hố băng, ngài không ngờ còn có thể mắng Sophus ói máu…
Đứng trong rừng, Anya nhìn Giang Nam, nụ cười điềm đạm trước sau như một.
Ngược lại Hoàng kim sư tử kia thì nhổ một bãi nước bọt:
- Hèn hạ!
Giang Nam vung vẩy ngón tay:
- Hèn hạ hay là trí tuệ? Ta chỉ biết, sống sót mới là chân lý!
- Không sai, sống sót mới là chân lý!
Vượt ngoài dự đoán của mọi người, Julian không ngờ lại gật đầu tán thành ý kiến của Giang Nam, nàng chỉ vào nguyên liệu đao công:
- Giáo Sư, có thể bắt đầu luận bàn đao công chưa?
Trong nháy mắt khi hai người tiếp xúc, Julian tuân thủ quy tắc quyết đấu, không vận dụng Đồ Đằng lực lượng, chỉ bằng lực lượng thân thể, tay trái Lãnh Nguyệt Đao vạch lên một đường cong bao hàm chân lý thiên địa, chém về phía lọn tóc trước trán Giang Nam!
Mà Giang Nam chỉ cảm thấy một cỗ áp lực lũ lượt kéo tới ập vào mặt, hai tay hắn xuất đao, một đao bắt thành hình chữ thập!
Nhưng ngay sau đó…
Diệu Tinh Đao trên tay phải Julian cũng tới trước mặt Giang Nam!
Con bà nó!
Lão tử chịu đủ điều tệ hại từ nữ nhân, tuyệt sẽ không thua trong tay nữ nhân!
Trong lòng phát cáu, Giang Nam ấy thế lại mở miệng, ngậm lấy Diệu Tinh Đao!
- Mạnh thay!
Julian than nhẹ một tiếng, theo âm thanh nàng, thanh Liệt Dương Đao thứ ba bên hông thần không biết quỷ không hay… xuất hiện, đặt trước miệng nàng!
Ngậm Liệt Dương Đao, Julian hơi ngoảnh đầu, dẫn đao phong về phía ráy tai trái Giang Nam!
Nếu nói đao đầu tiên là áp lực ngập trời, đao thứ hai là tập kích ngược lại quỷ bí khó lường, thì đao thứ ba này, chính là một loại lực lượng Giang Nam không cách nào lý giải!
Loại lực lượng này phảng phất như có thể câu hồn nhiếp phách, trong đao phong lăng lệ, động tác Giang Nam dừng hẳn lại, hô hấp hắn cũng ngừng theo, thậm chí ngay cả tư duy của hắn cũng rơi vào trong mê mang!
Hoàn toàn trống rỗng!
Khi Giang Nam tỉnh táo lại thì đã đang nằm trên đất, mà Julian đã đứng ở xa xa. Một lọn tóc của Giang Nam rơi xuống cạnh chân nàng.
Lúc này thanh âm của Anya đã thức tỉnh Giang Nam:
- Giáo Sư, ngài thua rồi!
- Julian, cô gian trá!
Giang Nam sờ sờ tóc mái bên tai trái đã mất đi một lọn, lạnh giọng nói:
- Trước đã nói rõ, chúng ta không thể vận dụng lực lượng Đồ Đằng rồi mà, đao thứ ba vừa rồi là gì, tinh thần công kích chăng?
Vừa thốt lời, Julian thầm lắc đầu. Anya ngán ngẩm im lặng, Hoàng kim sư tử lại châm chọc cười sằng sặc.
- Giáo Sư, ngươi nói lăng nhăng gì thế? Tiểu thư nhà ta vốn không vận dụng lực lượng Đồ Đằng, nếu nàng dùng lực lượng Đồ Đằng, ngươi còn có thể đánh tới trận thứ ba ư?
Hoàng kim sư tử cười như điên nói:
- Ta hiểu rồi, ha ha, ta hiểu rồi, hóa ra ngươi căn bản không biết cái gì gọi là ‘Đao Hồn’!
- Lenka, đừng nói tiếp nữa!
Anya không nhẫn tâm nhìn Giang Nam thua mà ù ù cạc cạc, cười khổ nói:
- Giáo Sư, đao thứ ba mới vừa rồi, chính là lực lượng ‘Đao Hồn’!
Nàng trả lọn tóc ngắn lại cho Giang Nam:
- Thiên địa vạn vật đều có linh tính, đao pháp cũng không ngoại lệ! Tu luyện đao công đến tận cùng, tìm được linh hồn và ý cảnh cao nhất trong đao pháp của mình, chính là hồn trong đao – Đao Hồn!
- Đao Hồn…
Bản tính lưu manh của Giang Nam lại phát tác, không cam lòng nói:
- Đao Hồn có mạnh đi chăng nữa, chẳng qua cũng chỉ là thứ để nấu nướng, có tác dụng gì lớn chứ?
- Giáo Sư, xem ra ngươi không hiểu được đao công, càng không hiểu Đồ Đằng!
Julian bỗng ngoảnh đầu, cười lạnh hỏi:
- Người đời đều biết Yêu Nguyệt Nhất Đao, ngàn quân lui tránh của ta. Nhưng ngươi có biết, đao pháp cả đời ta, là từ đâu mà có chăng?
Giang Nam không đáp lời.
- Ta chính là ‘lấy Đao Hồn nhập võ’ mới có danh hiệu khoái đao đệ nhất đại lục như ngày hôm nay!
Julian khép hờ đôi mắt, lắc đầu:
- Giáo Sư, ngươi tuy thua, nhưng phóng mắt cả đại lục, ngươi là người duy nhất trên đao công có thể chiến thắng ta, cho nên… ta cho ngươi ba câu!
- Câu thứ nhất: mặc kệ ngươi hiện tại rõ hay chưa, đều phải nhớ kỹ, lấy đao công của ngươi làm cơ sở, tuyệt đối có thể tìm được ‘Đao Hồn’ thuộc về chính mình!
- Câu thứ hai: Đao Hồn chẳng hề vô dụng, một khi ngươi tìm được Đao Hồn của mình, dùng Đao Hồn nhập võ thì ngươi sẽ phát hiện, cái đích của con đường Đồ Đằng… đã ngay dưới chân ngươi! –Nói đến đây, Julian trầm mặc khá lâu!
Sau đó nàng hệt như hạ quyết tâm, không chút do dự nói:
- Câu thứ ba: ta cho ngươi thời gian ba năm. Trong vòng ba năm nếu ngươi tìm được Đao Hồn của mình, chiến thắng ta bằng đao công, thì lời hứa của ta nhất định sẽ giữ lời, tất nhất định sẽ mang theo vũ lực Yêu Nguyệt Nhất Đao, ngàn quân lui tránh, mang theo vô vàn tài phú… gả cho ngươi!
oOo
Ba năm!
Nói thật, Giang Nam hiện giờ thực sự vô phương lý giải hàm nghĩa ‘Đao Hồn’, hắn chỉ có thể mơ hồ cảm giác được rằng, Đao Hồn là một lực lượng tuyệt cường vượt xa tưởng tượng!
Song…
Julian đang nói gì cơ?
Ước hẹn ba năm, sau ba năm nếu ta có thể chiến thắng nàng, nàng vẫn chịu gả cho ta!?
Mẹ nó!
Đây là thương hại sao!?
Lão tử là tên xui xẻo đáng kiếp không tìm được bạn gái, nhưng lão tử không cần thương hại!
Giang Nam đứng dậy, cúi đầu cười cợt:
- Điều kiện thật hậu hĩnh, trong vòng ba năm ta nhất định phải tìm được Đao Hồn của mình, sau đó chiến thắng cô!
- Ta chờ ngươi!
- Có điều…
Giang Nam bỗng chuyển đề tài, thong thả nói:
- Tiểu thư Julian, còn nhớ lúc định ra quyết đấu đao công, tôi còn có nửa câu chưa nói ra miệng không?
- Lúc ấy cô nói: Julian một lời nặng tựa ngàn vàng, thua, sẽ nhất định tuân thủ lời hứa, gả cho tôi…
- Khi ấy các vị đều cho rằng tôi muốn nói: nếu tiểu thư Julian khẳng định sẽ thực hiện lời hứa, vậy tôi liền đáp ứng quyết đấu… Nhưng ý nghĩ của các vị… Các vị có biết, tôi thực sự muốn nói gì không?
Giang Nam chỉ vào miệng mình:
- Tôi thực sự muốn nói chính là: Julian, tôi nhất định sẽ chiến thắng cô. Nhưng… tôi không có hứng thú cưới cô!
Julian run người, mỹ nhân như một ngọn băng sơn này rốt cuộc đã bị lời của Giang Nam gây chấn động!
Giang Nam không hề để ý tới phản ứng của Julian, cúi đầu nói tiếp:
- Cô không nghe lầm, tôi thực sự không có hứng thú lấy cô. Tuy cô là mỹ nhân đệ nhất đại lục, tuy cô có được vũ lực Yêu Nguyệt Nhất Đao, ngàn quân lui tránh, tuy cô có vô vàn tài phú… Nhưng, tôi thật sự không có hứng thú với cô!
- Biết tôi vì sao không có hứng thú với cô không?
Giang Nam tự giễu cười cợt:
- Bởi tôi tuy là một tên xui xẻo không tìm được bạn gái đáng kiếp. Nhưng tôi tuyệt đối sẽ không đón nhận một nữ nhân nhàm chán… Julian, tôi không biết cô vì sao lại lập lời thề đao công, nhưng tôi biết, làm một nữ nhân mà đặt hết thảy mọi thứ của mình lên bàn đàm phán, làm như điều kiện dụ dỗ nam nhân, vậy thì nữ nhân này… không xứng làm nữ nhân của tôi!
Khi nói những lời này, Giang Nam vẫn luôn cúi đầu!
Nói xong, Giang Nam xoay người rời đi, vẫn cúi đầu như trước.
Nhưng bóng lưng hắn lại phất tay về phía Julian, lớn tiếng nói:
- Julian, sau ba năm, tôi nhất định sẽ tìm được Đao Hồn của mình, sau đó ngẩng cao đầu trước mặt cô, vênh mặt ưỡn ngực nói cho cô biết… tôi đối với cô, không có hứng thú!
- Láo toét, bậy bạ!
Phẫn nộ dí mắt vào bóng lưng Giang Nam, Hoàng kim sư tử tức đến nỗi bẻ gãy một gốc đại thụ, sau đó chỉ về phương hướng Giang Nam rời đi, gào thét nói:
- Tiểu thư, tiểu này lại dám coi ngài thành loại nữ nhân ấy, tôi đi giết hắn!
- Lenka! –Anya giữ Hoàng kim sư tử lại, sau đó bất đắc dĩ liếc Julian:
- Tiểu thư, tôi không thể không nói, những lời ấy của giáo sư… hơi quá đáng!
- Quá đáng ư?
Julian xoay người dợm bước đi.
- Tiểu thư! –Hoàng kim sư tử tức giận nói:
- Ngài vì sao phải nhịn loại khuất nhục này, để tôi đi giết hắn!
- Khuất nhục ư?
Bước chân Julian vẫn thoải mái như cũ.
Ngay lúc ra khỏi rừng cây, bước chân Julian khựng lại, ung dung nói:
- Lúc ta lập lời thề, thì đã đoán trước thế nào cũng có người sẽ mắng ta như vậy! Người đời nhục ta, mắng ta, cười ta, chỉ cần có thể tìm được một người có đao công nhanh hơn ta, nào có sao đâu!?
Nàng ngưng mi suy nghĩ một hồi:
- Anya, Giáo Sư là người duy nhất có khả năng chiến thắng ta trong tương lai. Hãy đi nói cho hắn biết, muốn mau chóng tìm được Đao Hồn thuộc về mình, có thể tới ‘học viện nấu ăn đế quốc’!
Anya ứng tiếng, bước mau đuổi theo Giang Nam.
Nhưng khi nàng đến bìa rừng thì chỉ nhìn thấy núi đồi băng tuyết bao phủ, lại chẳng thấy tung tích Giang Nam đâu. Anya thở dài, hậm hực trở lại bên người Julian:
- Tiểu thư, Giáo Sư đã đi xa rồi. Ngài… có thể vận dụng Hồi Quang Thuật, tra tung tích của hắn hay không?
- Không cần, mọi chuyện đều có cơ duyên, Giáo Sư không nghe được lời gợi ý của ta, là do cơ duyên của hắn chưa tới!
Ánh mắt Julian trông xa về phía Tây Bắc:
- Tiền Đa Đa và nguyên soái Tiamo còn đang chờ chúng ta ở đế quốc Sena, thu thập hành lý, đi gặp qua hai đại cường giả Thiên Bảng này thôi!
Julian, Anya, Hoàng kim sư tử đi đế quốc Sena. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Mà Giang Nam không có cơ duyên thì…
- Hử? Học viện nấu ăn đế quốc!? Bảo huynh đệ ta tới chỗ quỷ ấy làm gì?
Chỉ vẻn vẹn ba giờ sau, Giang Nam trợn mắt với tấm thẻ gỗ trước mặt, ảo não la ó.
Đúng, Giang Nam nhận được một tấm thẻ gỗ, hơn nữa trên thẻ gỗ còn treo một bức thư giới thiệu.
- Roddy bé nhỏ thân ái, ngươi biết không? Welen rốt cuộc đã nhả miệng, chết tiệt, lão tử rốt cuộc đã có thể đưa ngươi vào Học viện nấu ăn đế quốc rồi! Cầm lấy bức thư này, mau tới đế đô, sau đó tới Học viện nấu ăn đế quốc báo danh đi!
Thư là Judi viết!