Lãnh eTiếu Tiếu 54nhìn vẻ 44mặt đen 15thui của 6Hàn Trạch 7cVũ, có hơi 2nổi cáu 5nhìn chằm 8chằm vào 3 ình, cô a ố nén cười 11 ím miệng 5 hật chặt, 6e hưng bộ 76 gực phập c hồng lại 7 án đứng 5a ản thân.
"Anh 97 àm cho em 8a ữa ăn sáng 5 uồn cười 17 ắm sao?"
Cái 3 gười phụ e ữ này, dc hiệt là, 0f ôm nay không dc iểu sao 5anh lại 0e ị động ce inh, muốn c5 uống bếp làm e3điểm tâm e8 ho cô ấy, 9a à cô lại 56 iển nhiên 57 rưng ra cái 3 oại này e hản ứng f2 ày, thật f6 à làm cho 7d gười ta 2 ức giận c2 à.
Lãnh c1 iếu Tiếu 0 ết sức 1b ực khổ 6 hẫn nhịn, 15 hưng đối d ới vẻ 5cmặt chất 5vấn của 0anh cô không 0thể chịu bdnỗi nữa, 2aôm bụng dbật cười dthành tiếng.
"A, 56anh cũng 4thật là 4hài hước? 6aThật không 39nghĩ đến b4bình thường alà một 0tổng giám 8đốc lạnh 4elùng kiêu a9ngạo, hôm 1nay tự nhiên 25lại trở 0nên đáng 4cyêu như d5thế, trứng dchiên hình 6trái tim? 5dThật không 7dám tưởng atượng cái 9này là anh atự mình 95làm ra được."
Hàn 3cTrạch Vũ benghe xong eblời nói 24của Lãnh e6Tiếu Tiếu, 8vừa liếc enhìn miếng b1trứng chiên 0hình trái 88tim, sắc 83mặt khẽ 9biến thành 48mất tự 54nhiên.
"Em 3acho rằng 7anh nghĩ 6ra cái hình edáng này? fQuả thật dngây thơ. 06 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì 65cái nồi alại có 53hình dáng dy như vậy, 9thật không 85biết cái 47con nhóc d0Hàn Thi Dư 66này bao nhiêu 8tuổi rồi, e4làm sao có ethể đi 2mua một fcái nồi 8như vậy 8achứ." 8fHàn Trạch 8Vũ buồn e9buồn nói.
Dĩ 50nhiên anh 8sẽ không chề hay biết b0là cái nồi 31này nồi dcmà Hàn Thi 6cDư đặc 2biệt mua cđể chuẩn ddbị về csau làm bđiểm tâm c9cho anh ăn. 0 © DiendanLeQuyDon.comSợ rằng 6lúc Hàn 56Thi Dư mua 1cái nồi 3enày, cũng 8dkhông nghĩ dđến có amột ngày, 2người đàn aông mà cô 1ethuơng yêu 9lại biết 1dùng cái bfnồi này 8làm điểm 05tâm cho một 0người phụ 50nữ khác?
"Hả? dLà như thế bbnày sao, f9được lắm, 15thì ra là 4do anh vô fdtâm mà thôi, 54làm hại 2em lại vui amừng hụt e?" Lãnh 20Tiếu Tiếu 7lập tức f7dừng nụ eccười trong c3miệng, làm 0ra bộ mặt bhết sức a8thất vọng.
"Cái dnày. . . 3f © DiendanLeQuyDon.comEm rất thất bvọng sao? d7Thật ra a8thì, anh. c3 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 1 © DiendanLeQuyDon.comanh cũng dđã nghĩ cbtới sẽ blàm thành 30như vậy cđó, có edlẽ em nhìn cthấy sẽ 30có cảm egiác muốn eăn."
Hàn 9fTrạch Vũ 8thấy vẻ 7mặt của c7Lãnh Tiếu f6Tiếu thất evọng, thật 1akhông nhẫn 6tâm, một ccảm giác bmơ hồ không 0thể rõ 70nói, nhưng cLãnh Tiếu 4eTiếu vẫn d3nghe ra ngụ cý trong lời bnói của fanh, trong clòng của 9fcô trở 4enên ấm 9eáp hoà thuận 82vui vẻ?
Lãnh fdTiếu Tiếu 88âm thầm 4ftrở nên avui vẻ, ckhông nghĩ b9tới người 73đàn ông 5fnày còn 30có phương e6diện như 9thế, anh fbkhông hề cgiống với 6avẻ bề 7dngoài lạnh 7lùng của fcmình, xem bra tính cách ealạnh lùng cakiêu ngạo 3acủa anh 7không khống 0chế được, cftình cảm 7của anh 8lại vô b5cùng phong d9phú, chỉ 03cần mình b7có thể 8eđi vào trong blòng của 64anh, là có 37thể cảm 8nhận được cbhạnh phúc evô tận 4dhay sao?
"Ha 0ha, cám ơn 5anh, Trạch 3fVũ, đây 1là bữa bdăn sáng deđầu tiên cdngon nhất 22của em. 73 © DiendanLeQuyDon.comEm vĩnh viễn 14sẽ nhớ 44về nó."
Lãnh ffTiếu Tiếu 4fnói hết 0dsức nghiêm b3túc, lại 0hôn lên 4gương mặt e4của anh f5một cái. 24 © DiendanLeQuyDon.comÂm thanh 7ephát ra từ e3nội tâm 3bcủa cô 6làm cho nó fcó hơi khàn 9khàn.
Hàn 24Trạch Vũ 1ekhông nghĩ 7etới, hành 10động này edcủa anh, 29thế nhưng clại khién 94cho cô ấy ebcảm động 45như vậy, 31anh đem cô aaôm vào trong 30ngực của cmình, giờ 8khắc này, 58anh hận 05không thể đem 2cho cô tất a5cả thế c5giới này.
Hai fngười ấm aaáp vùi ở 7trên giường 5ăn bữa dsáng, do 53Hàn Trạch 51Vũ bức 5bách, khiến 87cho cô ăn 2rất no lại 4ép cô uống 1xong một f4ly sữa bò 64nữa, uống 07đến no easình bụng 3luôn.
"Như 97vậy mới 78đúng, phải aeăn nhiều 0mới mập 0elên được, 91như thế bôm mới 9thoải mái." 6aHàn Trạch 9Vũ lười 4biếng tựa dngười vào 49đầu giường, 8nhìn cái 0cái ly thoả 3dmãn gật afgật đầu.
"Muốn 01ôm thoải 9mái thì 02tìm người 4khác mà 7ôm, em không 9dcó cầu f0xin anh ôm fem." Lãnh fTiếu Tiếu 6lấy cùi 13chỏ dùng 4bsức húc 45một cái c8vào ngực 9ecủa anh.
"Ai 9da!" cHàn Trạch 4Vũ khổ f2sở che trước 59ngực, dáng 48vẻ khó fbchịu làm 96cho người 5cta hết sức e5lo lắng.
Lãnh 12Tiếu Tiếu 03vừa nhìn 5ehoảng hồn: a"Này, d3anh làm sao dvậy? Đau 11lắm hả? 6Em rõ ràng 6không dùng 1bao nhiêu 4sức lực 7mà?"
Hàn beTrạch Vũ fekhông có b5lên tiếng, 30cả thân 48thể bắt abđầu nghiêng c1về phía 7trước, fkhó chịu ôm 3thật chặt cngực mình, 6gân xanh e5trên cánh 5tay hơi lộ 5ra .
"Trạch dVũ? Trạch 8Vũ? Anh làm 4sao rồi? c8Anh đừng 66làm em sợ?" 4Lãnh Tiếu aTiếu khẩn d4trương đỡ 31anh, một 5đôi tay 36nhỏ bé 2của cô 54sờ tới 59sờ lui trên 2engực của aanh, muốn c3biết anh 8rốt cuộc 66không thoải 5cmái như 2thế nào.
Nằm 0ở trên fgiường, 2dcả thân fthể của b5Hàn Trạch 89Vũ đều atrở nên 90hơi run rẩy. 01 © DiendanLeQuyDon.comGiống như cdlà cực fkỳ khó 40chịu.
6Lãnh Tiếu ecTiếu bị aedọa sợ, 28trước còn 1khỏe mạnh, 3thế nào bđột nhiên 16thành ra 27như vậy 12rồi hả 25? Trong hốc 8mắt của cô 5nước mắt 4cbắt đầu khởi 3động, cô dđột nhiên 1thật sợ 8hãi, thật 3sợ hãi?
Cô 92không thể e7mất đi c7anh?
Giờ 2khắc này, 0cái ý niệm bnày cực 5dkỳ rõ ràng 16hiện ra 49trong đầu 1cô.
"Trạch 2Vũ, anh kiên 4nhẫn một 8bchút, em a8lập tức 60gọi điện 6thoại cho 70xe cứu thương?" 11Lãnh Tiếu bTiếu nghẹn 0ngào, vội cvàng xuống fgiường a2chuẩn bị 39tìm điện b4thoại di eđộng.
Nghe 7được lời 60nói nghẹn 2ngào của beLãnh Tiếu 48Tiếu, thấy acô tự nhiên 1lại hốt 9hoảng, cố dnén cười hết 45sức cực akhổ Hàn 8fTrạch Vũ 3dđột nhiên a7đứng dậy 1ftừ phía edsau lưng 3ôm lấy 5cô, giọng 9nói mập 38mờ vang elên.
"Tiểu 7yêu tinh, 3anh rất 7nhẫn nại? 0Anh khó chịu cmuốn chết 1rồi, em 8còn không 98bỏ qua cho banh, đôi 54tay nhỏ 0dbé của 30em cứ ở dtrên người 51anh sờ loạn."
"Em 10đâu có?" Lãnh 1eTiếu Tiếu 6vội vàng 1phủ nhận a2.
Một 67giây kế atiếp, cô 2nghi ngờ 7aquay đầu 3lại, nhìn 1chằm chằm 27gương mặt 5dgiảo hoạt 7của Hàn 2fTrạch Vũ, 9ccô tung quả d4đấm giống 30như mưa 71rơi rơi e4vào trên 3athân thể 9của anh.
"Anh 7lừa em? 24Anh biết 0emới vừa acrồi em lo 5sợ như dthế nào dkhông hả? ecLàm sao anh ccó thể làm fem sợ như 2cvậy chứ? 85Ô ô"
Năm 3bđó, mẹ bcũng khó 39chịu che bdtim như vậy, 4rồi ngã 9ctrên mặt fđất sau f0đó mãi 1emãi không 5ctỉnh lại.
Lãnh 2Tiếu Tiếu 32liều mạng 2đánh anh, 79nước mắt 89đau lòng 98như nước 11rối rít ddmà rơi xuống, 0ebị gợi flại chuyện 2cũ đau lòng 5khiến cho cbức tường 50kiên cố 0atrong tim 9cô ầm 2ầm sụp bđổ.
"Tiếu beTiếu, em 95tỉnh táo f8một chút, e5anh chỉ c0là đùa 3em một chút fthôi mà, ddđừng sợ, 20anh không 82sao hết, afmột chút 74cũng không 7bcó?"
Hàn c8Trạch Vũ bathấy Lãnh beTiếu Tiếu cgần như khóc 9thút thít, 3anh hoảng 3ehồn, không 16biết cái 0trò đùa 6enho nhỏ 17này lại 18làm cho cô 32có phản 1ứng lớn 07như vậy?
"Em 7chán ghét 2anh, tại csao anh lại ckhiến em 50sợ như 41vậy, mẹ fem cũng như 5vậy ngã f2xuống liền 7rời bỏ dfem, anh có bbiết em 1asợ cỡ 4nào không? b9Anh biết eckhông? Anh 07cái gì cũng 5không biết, eanh đi chỗ 51khác đi." efLãnh Tiếu cTiếu tức 05giận đẩy e5Hàn trạch 0Vũ ra.
Hàn 9trạch Vũ 7dnghe được 9bchuyên của fLãnh Tiếu eTiếu , anh 3ảo não, 27nếu như danh biết cđây là 2vết thuơng b2thật sâu aatrong lồng 1cô, anh sẽ 1không đi dkhơi lên 99như vậy, efanh bất 4lực nhìn e1Lãnh Tiếu aTiếu khóc 1rống lên, 6không biết 9làm sao để 24an ủi cô.
"Tiếu acTiếu, thật 6xin lỗi, 1anh không 09biết những 5thứ này, ddem đừng khóc enữa, anh bckhông phải 8cố ý mà!"
"Anh 1tránh ra? aĐều tại 74vì anh, mẹ 0nhất định 0đang giận 9eem, mẹ tức 75giận vì fem không 0thương yêu 5fbản thân e9mình, mẹ 7fthu hồi 09thứ duy 54nhất mẹ 6để lại 33cho em!"
Hàn 2Trạch Vũ 2nghe những 8lời này aecủa cô 5không thể 65giải thích 3ađược, 5trong đầu 0của anh ađột nhiên 4thoáng qua, ehắn nhanh a5chóng đứng 42dậy đi 6ra khỏi 49phòng nghỉ efchạy đi.